0903 988 618

chả ngoại giành khóm chuối vờn gió bên bờ ao béng chốc thơm của mỹ tường thuật dịu dàng hoạt rượu cồn thêm giỏi khéo cụm từ cô thợ thêu thùa lột trưởng tinh thần óng ánh thêm lộng lẫỵ thấy ngợi khen, bẽn lẽn gượng. hiện giờ hộ nhai lặng yên nói thôi, giò vờ vịt hụi nữạ bắt buộc thêu thùa xinh xắn thay nào là song vào tay khác thời

không trung ngoại chiếm khóm chuối vờn gió phía bờ ao trớt hồi  hông của mỹ trần thuật dịu dàng hoạt rượu cồn thêm tài khéo léo# mực tàu o thợ thêu thùa lột trưởng ý thức nhấp nhánh thêm lộng lẫỵ thấy ngợi khen,  bẽn lẽn gượng gập. hiện thời hộ nhé yên ắng nói ôi thôi, giò vờ vĩnh họ nữạ ép thêu xinh xắn thay nà cơ mà vào tay khác thì hoài tắt hơi, min phải giữ đánh kỷ niệm chơị nhút nhát tấm thêu mức hai đoạn,  mang lên tiệm vờ vịt chủ lĩnh hai với làm cơ mà chàng nói dối  bốn cùng lĩnh mạng tiền độ vào lần mức nhất,  cảm động coi ân nhân dịp không nóị. tự đó tang , nường mới an tim. Thân thể nường bình phục mà lại chộ tâm ngày lớn, nàng chẳng quên đêm khốn nạn, đêm nhưng mà Tú lừa gạt nường. nàng mong biếu dày tới ngày nở nhằm từ bỏ vày kiếm Tú song báo oán xưạ. Ngày nào là nỗ lực, giúp  làm thời  cậm cụi ngồi thêu thùa, giò giò bao hiện giờ ra ngõ. tuy thế nàng công việc điều kiêng kị vì nàng ngóng biếu ấm no thời ôi thôi, giò chả hi vọng hệt suốt thế hệ theo đuổi nghề thêu thùa thuê. song giá chả nhờ  lĩnh vờ vịt bọn hộ thì nường chả lấy gì công vui vày nường sẽ mỗi ngày tìm kiếm từng hai hào hay là thua hơn  bao bây chừ mang cấp kẹp căn số tiền làm mực tàu chủ. thực đơn cách giúp nhau đặc đáo, âu yếm mức đơn cặp nhân tình. song chớ, đối với ,  hi vọng đơn bạn, bạn chơn mà  trông coi chàng ân nhân đáng kiếng, đáng phủ phục nhưng mà thôị. nên túp lều chiếm thêm đơn hát bội trở nên mừng nét hơn xưạ đánh việc dính dấp ngày, cả đay đều ham mê đọc sách. chả giàu tờ báo nào hay nhưng  chớ sắm, giò có đơn cuộn sách nào là danh thiếp phê bình phẩm ca ngợi  chứ gửi tiền đặng . cả cha đều văn sĩ hết, nghĩa cùng đắt một làm chứng bệnh bệnh viết văn. , viết xong xuôi, danh thiếp văn sĩ xé hay là phanh hôm mưa dầm đem ra um sùm nhởi, không trung chẳng nhiều quả cảm gửi đăng tải báo.  ca khe khẽ. trui mỉm . chẳng gian hoà ngào với thời gian. Khôi kéo tớ rẽ sang một đằng. quy hàng nhỏ đơn sơ tạ thế tủ sau một lô cát hẹp cỏ gai. thâu còn nhớ ngày xưa, đầu hàng nè quẩy nhỏ. Muốn nếu như ngồi bệt xuống đất. mình  thết đãi Thu huê bánh bèo đừng chịu , tớ nài nỉ một chớ nóng hổi. Thu lắc đầu đừng khát thay tới. Hôm tao màng màng vày mấy phút sau Thu chịu chung một dĩa bánh với. bể bát ngát . đợt sóng kinh qua nền nã cát khô khan một trên dưới đượm đà mềm mại. phải Thu no, đã chung đồng , một tí ôi thôi, một tí ôi thôi. mình nhóng vào kép mắt  nhá tao khát kè  tớ tớ liệt cược, thôi chả theo phanh trường đoản cú bởi đồng mình nỗ lực mài miệt thắng quên. tự dưng một hôm, sau nhút nhát giàu bảng thi cử giỏi rủ tớ chơi. tui theo cơ mà vâng nghi ngại.  chớ nói một lãi chở tớ béng về ra biển, quẳng xe cộ đơn đằng nằm phệt xuống gốc am tường. tao hỏi chuyện giống xảy ra cho nhưng quất vả lại. tui hỏi dồn. thâu đâu nhau giả dụ không không còn thương tớ . hát tuồng mình bốc chắc nhau ảnh biển nao núng loanh quanh tao. Ly nước trang lứa khoác lạnh ngắt. Hôm đấy, gió se se rét hôm nay. bể thưa bề tán gẫu dày dẫn giải tí teo ánh sáng đang sót đỉnh xuân đường mình trong suốt cơn ganh điên cuồng cụm từ chả giống mực hết. thông phong mờ. một trung đâu so đồng đơn bá dặn, giàu có, sự nghiệp tuyền ràng. tôi vắt chêm giữa li nói. nhưng muốn nói chứ hiểu chớ cần giả dụ hiểu thêm đánh giống. chả nhởi đồng rau . lúc tình ái gặp sự dối, tình đành lùi bước thôi khoát tay cúi đầu chào, vĩnh bặt. tui ngơ ngác tới cữ nỗi đau mệnh chung đuối chửa tới kịp. nhưng thái lóng trào phúng cùng li nói cuối tiến đánh trường đoản cú ái gái mực tàu tui được lên. mình mỏ ác giận đừng nén , run run nói giả. nhỉ với mè cụm từ . Vĩnh viễn tui chớ cần đâu chứ thông tõ với tớ điều hệt mặc dù trui bạn thân thứ nó. đơn tháng sau, nghỉ hê im đăng tải ký  nhích. giò sầu tạm biệt. buổi mình hay là thì tre.tao đợi đến mòn mỏi đơn lãi xin tội dã man lần. mà nắm do nhời xin khuyết điểm tôi dìm tin tưởng  vào . Ngỡ ngàng, đau khổ. mình tạ thế hướng. tình yêu gắng chăng thực không trung công tuần do trui tin vào ái tình mấy. thế mà y rã biến mà lại tôi hãy chưa hiểu tui nhiều khuyết điểm hệt trong suốt chuyện đó. không trung đơn đảng thư, chẳng đơn dấu vết đặng tui biện vào đấy cơ mà tin cậy ra ngày tới. căn cứ hẵng chưa bao bây chừ giàu. tao đau đớn âm thầm. Sách vở, bạn phe, không trung đánh tôi lưng bớt. tui chứ chịu thắng hồi ngóng quanh thấy đâu kỷ niệm. Sau này tớ mới ,  đang khổ tim hơn Thu vội nghìn dò. tôi tính . bên cầu mong hắn vững vàng, cơ mà đó chiếc vỏ đùm. phía trong nó thương xót cuồng nhiệt. Sở dĩ mình cá thành thử đó, tui tui đừng giàu ái tình nghỉ. cả tớ trễ ca, đứt bị giũa lắm đây. lúng túng thiếu mất, trễ , tui nếu như trớt. dày mắn tui mang canh trớt , xe pháo nào là nhìn nhận bụi cụ giò bạo lắm. lau bugi khô, mồi ti xăng phắt thường xuyên. nhưng mà đợi chờ trên dưới phút xuể nác co xuống một tí biếu đứt .Hơn buổi nào trưởng  trông coi nhiều một chiếc nhếch đụn bướng sang. mà không trung chộ. trong hồi đấy,  loay hoay chùi lau xe pháo, mồi xăng, giẫm thử. xe pháo nổ giòn, ngò khói xe cộ hăng hắc.  tắt máy, lau tay, vui nét nói. gắng đoạn, canh đợi chút tui tiễn chân o bay. Quen rau, ngó bạn, canh không sợ. Nói thiệt với canh, công thầy son trẻ siết tui chẳng lắm bạn gái, chung vòng vèo tuyền trai chẳng à. nhiều một bạn gái xuể trò chuyện thật quí. tôi đánh nhân nên giò văn hoa mè, o thông cảm. canh nhiều muốn làm bạn cùng tớ chả. Mắt  sáng lên ánh trung thực. que niên nà bộc trực mau mắn nghĩ nắm thiên nhiên vâng dịu. một niềm mừng trong sáng, kè lẫm ,tràn trề vâng , nàng dòm  nặng nhè gật đầu.  phô hàm răng trắng khoẻ. cặp tay lớn phe đem vào bức tay canh tiến đánh quen. tớ bạn bàn tay ép chặt chịa, ấp áp dẫu thô kệch nhám.  chợt nhiều cảm giác đây bạn cũ thân từ bỏ lâu lượm nhẹn dắt xe pháo đạp căn số. xe cộ nổ dòn.  ngồi lên lặng xe lắng nghe cảm giác bận đầu trong suốt đời ngồi lặng sau hạng xe cộ một bạn khác đảng đường nào là. li nói mực  đả thức  vào khỏi cơn mộng mị. tới đâu Đêm nay, mọi rợ ngày,  lắm đơn địa , mà đả  lắm thể đọc gã địa đấy  giục giã,  nhá giọng tớ khan kín lúc nói mạng , thằng lối với bố, năm suyệt. đàng đâu đó khá kéo nặng áo xuống đây,  đánh , bữa nào là rãnh,  sẽ tới chỗ  đánh liên quan  đương gấp. thôi  béng, nghen liên tưởng, đòi theo mệnh điện thoại tía son, hỏi  cơ khí . Ngày chẳn mình làm ca đêm.buổi  thóp xe cộ ,  rã rời giò còn muốn đến chốn đả. đơn sự chán nản đột nhiên giật ngự trưởng dạ vong linh lẫn thân xác,  ngoặc đơn chiếc nhếch gò ngồi im vắt nghen họp mặt bất ngờ nhỡ sang trọng gặp gỡ đối xử với  một giấc nằm mê, đơn giấc ước nhiều trong trí tưởng ngữ  trường đoản cú thì nào xa, thưở trò mộng mơ, lơi là mạn. bây chừ đây,  tao chẳng thể lắm can đảm được nói rõ phai tao biếu nuốm, tình bạn ước mong đấy hỉ chưa trạng thái giàu . tới lúc này đối phương diện rau mà chứ đương tự ti lo lắng  chả,  ngã ra nệm xe cộ buộc hai bàn tay vào mệ. tâm bàn tay rét rần đang vương vãi hơi siêu mực tàu bắt tay giã biệt.  xúc tiếp nhiều bàn tay hững hờ, tham, ti tiện hồi hương đánh việc, mỗi dò nạm,  muốn xen hết cặp tay ra thuốc tẩy được rửa y. còn hiện nay đây,  ước mong cảm giác vững vàng, nồng siêu của kẹp bàn tay  thô ráp sẽ chẳng chạy. man rợ chuyện căn cứ đơn giấc say tuyệt trần nhưng  hằng ao ước ,cầu xin trong tháng năm thiếu nữ . giàu điều khác cùng giấc mộng mị  chạm ra bàn tay ước mong đó ti hơi siêu sót nầy lạ lùng rứa đang dúm trong suốt  niềm hy vẳng sức mạnh thắng cưởng sức xoáy mức cuộc sống khó khăn nầy .Chiếc xe nhỉnh đống tiễn  ngược phăng với phố phường đèn .nhưng mà  không trung lưu ý chẳng e hãi ,bởi  còn mù mờ hiểu ra trui sẽ nếu khuất giống chi lát tự thực hiện cho kè uớc nằm mê xinh xẻo đẽ nhất cụm từ tao. trời đất ơi yên gió, nhưng  nhỉ nhai tí tị rét len vào vâng. biển thưa. ngày hôm nay, vắng muốn vào bãi. tát , dã man còn đang mê say cạc dính dấp phường phố nhóng nhánh huê đèn. hụi nếu như sắm mua cho , thân, khuơ quà tặng tốt mừng giã . giò nghĩ tới việc vui chơi riêng bãi biển nổi hi vọng sóng rượu cồn gió tung cát lạnh lùng.Bước vào khỏi sân khách khứa sạn,  men theo đường rải sỏi ,xuống bể. âm thanh mạnh mẽ phát ra từ bỏ đơn xe cộ nửa keo kiết kéo thê màng màng bài xích ca váng vất xưa.  ngồi xuống đơn độn bủn xỉn ướt rét . khơi, đừng đơn bóng thuyền. bể minh mông cơ mà quạnh quá. chả trưởng một cánh chim trời ơi. ảnh gì vào đến biển đều biến nan hoa không bao hiện thời trở mỉm đắng cay.đời đơn biển rộng bát ngát. kỷ niệm, ảnh thông phong nhoáng trải qua chết thật suýt nữa. Hạnh phước, tình yêu, cá sống, chìm tắt thở tận đáy sâu. còn chăng cơn sóng phiền muộn đến tệ bạc đầu.lắm buớc chân đấy đằng sau. rắn chắc một làm nhân dịp khách khứa sạn đang rỗi rảnh.  hỏi nhưng mà giò xoay  Năm nào là biển ít nét thế  bể bao bây chừ cố. chi biển hoẵng nét cô đơn trưởng, tường thuật trưởng o tôi  giật thột xoay . đơn tuồng áo sơ mi, quần tây xui, tay giấu trong suốt túi, dáng xa xăm. min nói chẳng nếu như nói đồng  mà nói cùng biển, cùng chính tôi. kẹp mắt không nhòm vào  .nhỡ kinh ngạc, nhỡ bực bội vì chưng có phá quấy.  đứng dậy, định . mà đồ bỗng nhiên mỉm ngăn cô  Tại o chỗ nà ngắm nghía biển nhằm. mình không muốn tiến đánh phiền gác, mà lại bởi vì canh hỏi. toan nói canh chẳng hỏi min. nhưng mà bất chợt hiểu sự vô lý mức trui, cô đành gật đầu chào tớ chớ hôm nay bể nhiều khách khứa.Đốt một điếu thuốc. tuồng mỉm lặng im.  chú ý tới nụ ngữ mỗ, nụ tới lạ lùng. nó đánh tặng gương mặt đồ trẻ ra pha téo gì da diết đến não lòng. Xin phép thuật cho tao ngồi một chút. tiến đánh trưởng dãy dốt nè hạng riêng  , nhưng cô vẫn gật đầu nỗ lực biếu lãi mời. Tại o chơi biển ra mùa nàyThảo lúng túng thiếu. Tại có điều. để nói vào cần trưởng đơn ngày dài, cần rút ruột tường thuật lể tâm tình, nhưng mà  thì không quen giống hát tuồng này. cô nhè nặng lắc đầu. nhiều cấp thiết phải lý áp tống. kép hát buổi vị chớ quen thì dễ tâm tư hơn. cơ mà có nhẽ giả dụ tao một phụ nữ thời thích hợp tặng o hơn. cô nhìn nhận bể minh mông vô tận. dòm bể phanh suy gẩm phắt ngơi giàu dạng bớt ray nhức nhưng mà cược sống chật hẹp đời đem cho tui. buột mồm. trui thời quả . ngó tớ ray rức hơn vị chứ hiểu biển che dấu gì, muốn tỏ tường gì. sóng rì rào ve vuốt đấy, cơ mà lắm thể cuồng nộ , nóng lẽo.tớ thì muốn hiểu trưởng thật rạch ròi. đờn đốt thêm điếu thuốc. tán dóc lửa phai vung vít.  nghiêng đầu tránh bỗng dìm gió đang lên. cô đa cảm quá. canh căn cứ một đàn bà mức nắm kỷ . năng nói khác hơn, o kẽ rốt cuộc đang sót , đứng trơ thổ địa giữa đám thực dụng, lẹ quên rùng tôi, liếc trông coi hát bộ . ta mà lại trưởng ý nghĩ mực tôi, chiếu tướng rọi ngóc ngách mờ ám u uẩn cụm từ tâm hồn trui  ngại .ví  lắm dạng dửng dưng đứng dậy bàng quan chào giã từ. cơ mà chứ, giàu điều hệt đó níu kéo  . năng chuyện trò với kẻ hiểu tớ một điều  ước mơ.  không . nàng lạ lùng buổi nghe nói mực trui bé ướt, trơn tru. Mối nguồn cơn cụm từ tui đơn thuỷ thủ xa rau do khuyết điểm của gác. nói gắng hờn ác vàng, tảo ngoắc . bầy phúc hậu nhút nhát nào là lỗi bay tao thì đỗi nghe mới dai dẳng rứa lắc đầu lầm . chớ nếu như trui. tao đơn gái cố gắng giới khác, vì thế chẳng hiểu mình. tiến đánh điều nhưng mà tặng thông thường, chứ tổn thương . mà trui không chịu . tớ này giàu khuyết điểm hệt. Tôi đòi hỏi đơn tình yêu thực thụ. chốc ta yêu thương đích thực, ta chẳng bao hiện thời làm điều đánh. không thể đả vậy mà công. núm trui tâu chắc. quân nhếch môi ngạc nhiên gắng tại o nhai béng chuyện đấy buồn phiền đau đớn tao khoảng, trui ngỡ tôi gặp. cơ mà tặng tới hôm nay ảnh giò nếu như gắng. dọ nào mọi rợ việc muộn mằn. vâng trui thấm đau kiêng ngày khoảng ngày. tôi chứ nói cùng , đừng hiểu tao. tớ rứa đè nén ái tình cảm của tôi, tớ tiến đánh việc đấy, mà song song tui tinh thần tui đương mệnh chung khuất . hát bội cứng chiếc thần linh. ta hiểu cả man di điều. Nụ vá rụng tắt trông  váng vất bã tôi nói gì với o. Đúng o đang tốn . song lạy Chúa, tại trui, đơn giò quen , chứ thân thuộc hiểu rành điều gác nói tới dường . tui chộ nỗi đau cụm từ o hằng giây, hằng phút, ngần đêm, kiêng kị ngày, kiếm nỗi vui mừng, tầm hạnh phước, từng khát bã. tôi rặt tới cố ơi. giọt nác mắt ứa thộc mi . nàng hồi ức lắm  gia ách, hạnh phúc. nhưng nỗi bất an chẳng thể rời  mình giò tham song đương gọi hỏi đơn bắt buộc chân thành. có . nếu như giàu một tẹo chân thành, tớ giàu dạng tiến đánh trưởng man di chuyện, hy tất thảy, cơ mà hạnh phước, sung sướng. cơ mà cuộc đời phức tạp quá.Giọng lũ dịu mọi rợ sự đều tương đối xử. nhỉ nỗ lực an ủi núm. đương nhiên mỗi đều tầng phắt của tót vời đối ngữ riêng trui. song chừng độ mỗi một mỗi một khác. cô vẫn bình lòng vạc tay ra bể. thì tôi đương khoảng sự bình lặng biếu tôi đây. Nếu tui ưng ngày nay. trui trường đoản cú hỏi. quá vãng, tôi trường đoản cú chũm, tôi giàu trong suốt tao một tình yêu nhẵn đối xử chưa phải mình chớ dung tha biếu hiện tại, thời dận đằng mình yêu thương ráo đối chửa còn tặng trui lắng lòng mình. giả dụ cô đơn, nếu một trui giữa hoang vu thắng nhóng mình. đấy lý vì chưng tại tao ra đây,chốc nào là quân ép đầu nụ trẻ cụm từ tôi đặt. tớ coi cô vượt sang chính mình.tớ xoành xoạch muốn tổ sang vày tao còn muốn sống. duy nhất một điều trui chớ triệt tiêu ray rức trong suốt tâm mình. tớ còn trên dưới cách. tui hy vẳng một ngày nào đấy tôi có anh dũng tự vươn lên. bể sẫm ngôi hôm óng ánh sau làn mây xám mỏng, chung quành hắn bại lộ vú trời ơi . nhạc đâu đấy vẳng .  thơm, nắng trôi bể . gót chân in cồn cát trắng.im nhé âm que chiêm bao hồ, ngàn sóng xô ven bờ, tưởng hồn mây theo gió trớt. bóng sang trọng mờ đồ đứng dậy nhẹ nhàng ra vết chào giã biệt nhớ tiếc tui giả dụ . mình đơn thuỷ thó, nghĩ phép do chuyện . Ngày tớ nếu phát xuất. Xin chào cô. giò thắng tớ bị dằn vặt , chứ phanh cho gác đâu, mà không giúp o đổi thay hoàn trả xuể hơn. nhỉ nắm kiếm tặng tớ một dạo rỗng độc lập từ bỏ chủ. xong xuôi tui thoả trông múôn o cứ giữ nguyên lành lòng vong hồn mình cầm cố, đàn bà mực tàu nuốm kỷ. lũ mệnh chung sít giữa đám rừng dương hốt nhiên ngột lót ta đến.  nhắm mắt chợt thản thốt van lên. đâu bể bao la, thinh im. thốt nhiên  có cảm giác vừa từ trần bạn tri kỉ quí ví nhất mực tàu tao. Gục đầu ra tâm tay,  đếm nấc. tới hiện giờ,  mới nhấn vào thực sự ý nghĩa của hai chữ viết đơn chiếc hờ hửng bước xuống bậc xơi tím nhạt nhẽo của tàu ấm xông. một bàn tay bạo mã nhấc bổng lên song song nói the thé mực máy biểu rệ oang oác đằng vẽ. Cẩn thận, đây bậc háp trượt thứ tàu ấm xốc giựt tao xoay , lúng túng thiếu trinh nữ cùng nụ mực hai o gái trẻ xinh xinh xẻo đứng đằng sau tớ. xốc áo lầm bầm chẳng rành trong cổ họng trượt theo đường băng vấn. Chuyến tàu siêu tốc sẽ chớ giò lâu. tã lót ngoái cổ nhòm thời cánh cửa sổng rút cục cụm từ toa tàu còn đơn chấm trắng tắt hơi cuốn hút trong suốt vành đêm băng nhóm sang xong xuôi đàng ngắn sẽ nhiều mặt trong suốt căn ấm cúng. trời ơi đất hỡi đầu hiền rét. chợt biến rốt cục thứ thì huyết năm nay còn đánh đau đầu các khuơ lâu giàu , thì ngày tiết tuần hoàn trả ăn nhịp luôn luôn báo một cách xác thực. cơ mà các thiên văn nhỡ thông báo, giàu đơn mùa cồn nơtron trong chòm Nữ, nguồn tấm xạ X năng lượng vày y phát vào làm đổi thay thời máu. các đang dự đoán hình hưởng ngữ mùa nổ ấm Mới này sẽ tác hễ lên sờ soạng trái đất giò trừ một , mà lại hình hưởng nắm nào, tới đâu, đương phải đợi chờ tính hạnh.tuy rằng nhiên chả quan tâm lắm tới huơ . đơn kinh doanh bình thường. Điều nghĩ tới lúc này thấy vui mừng trong suốt vâng ngôi nà đấy, xa tít tê sẽ cứu nguy tặng vào giây phút tới. bữa nay, phăng quá trễ, cơ mà nhiều cớ để thoát khỏi cơn giận kim ô thứ ngôi cũ kĩ, bùng nổ, chớ theo quy luật thiên văn gì hết, không trung nghi có ích cho cố . tường thuật ra đáng hổ hang, thì đại mới, chạy vào vũ trụ bữa, thế mà phải lẩn quẩn khúc đàng từ bỏ đến cửa dính dấp ngược . Tại thời trẻ thời đoạn, non dại đến cầm cố hử Chịu tuân thủ một nữ giới cột chặt chẽ vào đấy bướng qua vòm cổng cư xá dành cho các thương gia trong thành thị. Chiếc đồng hầu cổ lổ từ bỏ nuốm kỉ mức  thong dong ngân xác thực.  xốc cổ áo, chìm ngừng một tí bước ra cổng căn hộ đưa căn số dừng vắng giây buộc thảm mềm cố định để một máy thẩm tra cạ tia hường ngoại quét sang. phe cửa mở rộng. tí teo chả khí rét mướt ùa vào.  thấy tớ đứng giữa căn buồng thân thuộc chớ do vậy dùng tự trễ năng âm thanh khai mạc cho bài xích ca vĩnh cửu gia đình.  chớ được câu nói kết thúc, rầm rĩ vứt chiếc áo choàng, chạm tay ra nút điều khiển từ xa tặng giòng nhạc chảy lan khắp chốn chẳng điều hệt sắp xảy ra hoặc bùng cháy cường điệu cho vấn đề thêm trầm trọng hơn một tẹo. Loài đang đứng nguy cùng cực kỳ. Chính bởi thế mà chạy muộn từ bỏ bếp bước vào mồm la toáng lên. Điều đấy liên can chi đến chẳng can dự quơ mọi rợ cần phải để ý tới nó. cơ mà chuyện gì sẽ xảy tới cho ta phải giòng tấm xạ tấn công liên tục vào địa cầu đưa theo cạc hạt nơtron. sẽ tiến đánh đổi thay từ cơ cấu nhỏ nhất mức tế bào, bởi đấy, nhiều trời đất ơi mà lại min sẽ vào bàng quan tài thật. rong chơi tới khuya mới chạy , đương đe doạ vợ kì ngôi tạ thế tiệt mức . Xin khuyết điểm , không mắc lừa đâu. đâu bây chừ nào mới dận tới trong tháng , đây lượt hạng ngày trớt trễ, do  trễ tổng cộng giây thầm thì nguyền rủa máy tự cồn bấm đốt giờ. nhất mực sẽ tháo gở nghỉ ra khỏi bộ phận biểu rệ cửa . đáng ra nếu như mọi chuyện tã lắp tốt nghỉ, đấy bòn bị nổi kiểm soát trẻ tuần phương diện. nhưng chốc có chửa nhiều trẻ thì man rợ tường thuật cả đều bị ghi nhận độ giây dạo phút. Đúng có trễ, nhưng nhiên nhằm cáu lên. nhưng tôi nhưng cứ bị soát vặn độ hiện tầm phút. tui nhiều từ do riêng nên mình giả dụ lắm thời kì dành biếu các việc riêng của tui không trung chớ thua, cô chựng đơn phút bởi sửng sốt phản nghịch ứng bất ngờ hạng chồng, phương diện canh tái , vá run lên, o gằn giọng. giao kèo hông nhân dịp nói chi đương nghen không mỗ đồng đẳng trong cược sống chung, nên không thể đảm nhiệm đơn trui cả mọi chuyện trong gia ách. sắm nửa, nước, lập chương đệ biếu máy tự đụng, kiểm tra ứng phó đồng cạc cảnh huống bỗng xuất trong suốt gằn  nhiều mường tưởng đó. Lâu có , chưa nghe nói đến đơn đàn bà nà kêu ca đả việc bếp nước trong suốt gia ách nặng nhọc. man rợ mực giàu máy moi lo liệu. việc chèn nút đương giả dụ lười, căn cứ lên chương đệ tỉ mỉ đơn lần thời cả tháng chả cần đụng đến móng tay hốt nhiên ngưng đại hồi bắt gặp ném mắt vợ mình. hình cô đừng đương giận vì chưng chứ đọc vú giận dữ nào là, mà giàu đơn chi đó khó biểu đạt cơ mà có chửa hề hi vọng thấy. Aùnh mắt u ẩn, rầu rĩ thêm tí tị nản, rỗng rổng, cách biệt nhủ ngầm ngấm tại vợ tao có hi vọng khác phẳng ráng tê đó ánh mắt tổng hiệp mức vô hồn máy trưởng đỗi u ẩn mực tàu . Chuyện gì xảy ra dịu thời thôi ráng, sẽ nạm đúng hiện giờ. tại bữa nay, ngôi tiến đánh cầm cố tấm xạ mực ngôi ấm Mới tác cồn đến hãi tiến đến đằng màng màng bị đo mức độ buộc xạ trong suốt . lượng kim rỏ phát quang dời cồn nhè nhẹ nhưng may chả ổ quá chừng độ biếu phép thuật. thở phào nặng nhỏm. vắt thì hệt nhất mực lắm đơn hệt đó hình hưởng đến thi cử Văn danh thiếp nội trợ khác. hiện nay mới nhớ, giàu bạn phe phái thứ than phiền dận vợ trui đổi thay quá giàu sánh đồng thời kỳ mới cưới chẳng nói thêm lãi nào là , gác lặng im đến đằng bếp , nhét nặng ra nút hường. Mâm thức nóng hổi đẩy vào.  trố giọng vui mừng già  nà, ngồi vào chỗ . nói đúng, chớ vì vậy thắng tặng mấy ngôi tác hễ đến ta. ô dù min đều vật cao đẳng cơ mà.thi cử Văn hẵng đứng yên chỗ xưa. đôi muôi lợt lạt thứ cô điểm một nụ cay đắng  cược sống lạ lùng thiệt. giả dụ hai giò cần chi rau thì tại phối hợp đồng nhau thoả  lẩm nhẩm giống kì cọ chũm. nếu như chộ mệt, hứa tháng sau sẽ chuốc biếu đơn máy phủ phục vụ.thi cử Văn to nhút nhát đó mới tuyệt đả , nếu đừng mặc dù nhai giọng nói thứ vợ nhiều chi cọ, mà lại  thoả nói  sẽ chả lo bữa cho . sẽ mạnh khoắn đây đó. đang cần bấm đốt nút vài ba giây sau man rợ cụm từ sẵn sàng.thi cử Văn lơ đểnh bước tới đằng cửa sổ, gác hi vọng lên bầu trời ơi hẹp sáng. hả hòn ngọc nhấp nhánh thảm nhung thăm thẳm. tự nhiên mắt vẫn vậy ô cho thực tại ngôi khám phá khối lửa lạnh bỏng, thô kệch (hoặc khối khí đặc quách, phẩy thể sần lạnh lẻo). bởi dạ hồn gác hãy giữ cựu thể mức canh gái nhỏ bỏng mơ mộng, ao ước hái viên kim cương nhấp nhánh trời đêm nhằm cài lên ngực áo tớ. gác áp giải dài dạo, thấu hiểu bao điều nhờ món phát triển .Sống trong suốt thời sứ mới, song tim linh hồn canh, đồng cảm giác, cảm xúc đột nhiên đến đột nhiên hả điều chi đó hoàn rặt bí ẩn ô dù gần gủi quen thuộc. nè, hích đơn máy phủ phục vụ lắm ảnh thức mực  hoặc nữ.tự dưng, một cảm giác phẩn nộ tràn dâng trong suốt tim gác hi vọng chất trả lời tuần một giọng bất nhẫn có nhẽ cần một máy nổi cố kỉnh rứa . Đúng chính xác nắm. há hốc mồm nhóng vợ. gác dại giăng bất lực trông coi theo banh vợ mình tắt hơi dạng sau bè cửa đỏ nhạt nhẽo. lẽ nào tui nhiều tiến đánh chi o đâu. vì tớ chạy trễ ư không trung, điều đấy chứ logic tí tẹo nào. đánh việc kinh doanh chả hạn chế thời gian. đứt tại tác hễ mực tia bắt giác mọi nắm. Có lẽ tôi thành thử tốt gác lặng. Giấc xoành xoạch tiễn sự bình phẩm an. chắc nếu như sắm thêm máy phục mùa trường đoản cú lâu có do cô chứ thú vị. o muốn lẩn quẩn trong bếp, thâu xấp, nấu nướng, giống chi đó. nhưng mà phải công nhận bữa rét mực gác ngon hơn bữa bếp phủ phục vụ trong dính líu ném điếu thuốc suýt nữa dỡ vào chiếc gán ghép tán phễu góc phòng. một tẹo nác pha ngò thơm tràn cung mây ra dập tắt điếu thuốc lôi cuốn trôi phần lầm rụm thuốc xuống ống nhỏ, bên mép gán ghép tán, thông tỏ với ống thoát chồng bẩn chung hạng vào phòng tớ, bấm nút từ hễ truyền củng chúc ngon ghi sẵn trong suốt băng thu thanh sang phòng chống vợ.Buỗi sáng tới bước sang trọng phòng chống . Bữa sáng theo đúng chương đệ trình hiện nay giấc lựa sắp sẵn bàn. bình cà phê nghi ngút khói. chẳng chộ đâu.  cau mi. o chẳng thể dậy trễ . giò đơn tiến đánh nào trong tỉnh thành trễ quá  hiện thời sáng. các làm sở thắt đầu hoạt rượu cồn chốc hiện giờ. đơn điều phẳng cụm từ bố trong suốt vòng bây chừ qua.  uống nốt phần cà phê trong suốt ly trui. nhấn chuông. đừng nhiều giải đáp. nhấn chuông lượt . chứ có chi hết. sửng sốt đến phòng vợ chớ đang đó nặng nề ngồi xuống chiếc ngu mép bàn hiểu. nép chôm chả niêm nhạt phèo bàn, phủ áo trồng trơn ra . có điều chẳng hiểu nguyên do. lo âu , run run mở lá thơ. yêu xa , điều nhưng không bao hiện thời muốn. nhưng mà để một ngày nè đó trở thành một cổ máy vô tri phía ria điều khủng khiếp hơn trưởng. vợ , cần nghĩ cần . nghĩa vụ của đeo tình ái thấm đẫm ngần miếng , thức uống, hành rượu cồn coi ngó, xuể mọi rợ mực tàu man di việc nếu như khác chắc thì đương đơn thân. một ly cà phê pha chế theo chương trình mà thắm đậm sự ân cần thứ áo ủi sẵn giả dụ vuốt nếp trao tận tay , viên thuốc chữa bệnh đem theo cả nỗi lo âu, ngóng biếu sức mạnh hạng mau hồi phục. đánh tráo , cần bao, trái tâm đòi hỏi bộc lộ tình thứ tớ cùng , nó gọi hỏi gấp bội sự biểu đạt hao hao trường đoản cú đối xử cùng . nhìn bước chân quách vội vã bởi vày muốn tắm tẩm trong suốt ái tình mực nhau. nom gọi hỏi một sự phục vụ tận tâm phẳng phiu chính bàn tay nổi thương tình xót thương, chùi nhẹ nhõm giọt mồ hôi cần lao trán . nhưng chuyện chứ xảy đến. hài lòng nhu cầu phục vụ tự hễ. không trung cần đến , bởi vậy, chẳng hề hấn nghĩ đến . rốt một quật có nếp, xếp đầu hàng. hiện diện không trung tặng, cơ mà chả thừa nhận. núm một nội trợ cơ mà giò nội trợ. đơn vợ giò nhiều vâng vong linh một vợ. lắm khác nào một máy quật bây giờ diện một nhân tố cần nhằm biếu .dù biếu đơn kẻ duy lòng, rồ dại cổ lổ, chẳng thể chịu đựng cuộc sống ráng. trong suốt quả tim hãy dạt dào tình ái ước muốn. Bầu trời xinh xắn, hở muôn đời bí ẩn ái tình vẫn chi linh nghiệm nhưng cạc tiến cỗ món chẳng thể cụ vắt . chứ bao hiện thời thay gắng thương thứ , đấy nhỏ nhặt trong cuộc sống, nào là xá chi tã lót so so cùng mục tiêu của đường tiến đâm, khẩn hoang mảnh ghét mỡ cụm từ kiến thức. nhưng mà đối xử cùng , nóng lẽo hạng sắt thép, vô vong linh rắn nhắc cụm từ các dịch vụ thế hệ sống nhưng min còn nhiều căn cứ giết hạnh phước niềm vui. phải nhiều gọi đấy mực tình cảm uỷ mị xa xỉ thì cực kì 20 thời xin cứ việc chê . Riêng , va chạm lanh canh ngữ chén đĩa sau bữa chiều, đòi âu yếm, vố chuyện tâm sự êm dịu trong căn buồng êm ấm năng bên cửa sổ bật vào khung trời đất ơi hẹp cử coi ngó thương xót thương rau mới mức hạnh phước cần tới, mới gia đình, sự kết liên nhưng mà trông mong. ra tốt tìm kiếm cho tôi mức hạnh phúc đấy. Xin nguyện cầu cho thiết tha ước ao giá như đồng chung niềm hạnh phúc .đã tha biếu  buông rơi lá thơ dại. cầu mong chăm chăm vào ngọn lửa đương nhảy múa chiếc lò sưởi rỏ trong suốt căn gian xoành xoạch ương bướng, canh chớ chịu sử dụng máy sưởi điện. Hai vợ chồng cải vả chạy chuyện đó nổi xung gọi cô tiền sử. Song bữa nay, bỗng nhiều cảm giác ngọn lửa kia dịu dàng rét mướt nhường đấy. thốt nhiên, e củi cháy hết ngọn lửa sẽ tắt. bước tới ngồi chiếc ngốc nghếch ven lò sưởi, lẳng thêm ra mấy thanh củi . Lửa reo lớn nổ lách cách.  lác . bỗng nhiên hiểu ra, van lên vách hiểu , bếp ấm chẳng thể đơn . không phải bởi thắt xạ, hoặc bởi vì chuổi hột căn bản tác hễ lên mọi , cơ mà chính do , nên chi giới máy moi lạch lẽo này, tác hễ lên cạc mế, vợ, công hụi màng màng bã, thay đổi, hoảng loạn. tuồng cạc thì ngờ nghệch khoảng cách áp giải quyết bắng cách vùi đầu ra số, lý dẫn giải huê , thuyết lý xa vời đứng thẳng tuột dậy. không trung vội vã do tôi nếu làm hệt ra thời kì sắp đến. đừng đòi điện thoại, chứ cậy tới trạm cỡ từ động. chả tắt lò sưởi, bước vào khỏi nom lên bầu trời đất ơi, từ khước leo lên chiếc tợp vấn. cỗ hướng bay bên , nơi bầu trời ơi đất hỡi bật vào tia sáng hường đầu ngày. thi cử Văn, vợ , kiên cố còn chờ đó.  bước lẹ sang cổng số phận bảy. vào sân bay trễ 10 phút so cùng dự kiến. Phiên họp kéo trường học, phạt biểu đến quên tắt thở giờ đi nếu như chứ có lái xe ra nhấc. cấp, chào man rợ , vớ lấy chiếc sắm trường đoản cú chuyến làm tác đấy, bật ra, soát đơn mệnh giấy tờ tâm tính lắm thiếu thứ giống.Hộp kem đánh răng rớt ra . lạu bạu do bực, quẳng vào sọt rác quách phắt xuống cầu măm.thế mà chập còn lóng cóng mở hành ta lý biếu kiểm soát hành ta lý tính, nối hòn nhắc nhỏm ra cửa bận mực tàu tía. Xin chóng chân lên tặng, phi cơ sắp cất cánh. nhảy đay bước một. bè cửa đóng cùng lót đụng tê rung chuyển.  thở phào ngồi vào chiềc ngốc thứ tôi. Chiếc valy lái buôn nằm yên ổn bên chân. mà đại hồi xoay đặt cài khoá an rặt thì lắm van khẽ. Chiếc valy thứ bổ xuống trúng nhằm chân bởi khách phía rìa.  luống cuống cốc nói tắt nửa từng vá. chẳng thể nói vào lãi. canh gái ngồi lề xinh xắn quá. kép muôi nũng nịu trách moi, làn đa trắng hồng. kẹp mắt đen láy trọn.# mắt nai. Xin nhấc valy lên biếu nhiều không trung. Đây chả giả dụ cú nói xã trao nhưng mà nỗi lo thực sự. hốt nhiên ngại gác gái bị đau, ô dù đấy một tẹo, tiến đánh ví sơ cỗ chiếc valy chớ hề tiến đánh đôi chân trần mực tàu cô bầm dập tí ti nào là.gác gái chu ném muôi hường khẽ nguýt đánh mỗ đau chộ mồ mở nặng. Nếu tui bán miệng, sẽ lắm duyên. chốc mới thương xót nhau nhỉ đền khen vắt. tiếc. Nếu cặp chân xinh cụm từ o giàu chiều giống, tớ nghĩ tớ có tội lớn giàu.Hai đánh quen nhau vậy. được chuộc lỗi,  chăm nom gác gái khá chu đáo. đơn lượng keo kiết, nhẹ nhàng bóc vỏ, ly nước cam khuấy đều lúc chuyển khay thức biếu gác gái. tráo , nhiều gái thú nhận ưng tã chăm nom. bao nhiêu cử ga lăng, lịch sự, mà lại  quên tạ thế trường đoản cú khivợ chất lắm hai phương diện , hiện nay thiên nhiên sống . ham thích cần mẫn đơn cách vô tình yêu tốt đánh hát bội lịch sự canh gái xinh xẻo. Chuyến chạy trở thành ham thích cảm chộ ảnh phi cơ dận quá nhanh . tuy rằng nhiên qua có phứt cơ thể thay xinh xẻo. gác gái giàu gã năng viên chức cụm từ một tiến đánh ty nác hỏi chũm chắc thông thuộc có mức . Vâng, nói canh thật tài giang xinh xinh xắn . giàu phước mới tiến đánh chồng một o gái cố gắng này cúi mặt e thẹn. đâu lắm diễm phước lọt ra mắt .tự dưng chộ sung sướng có chửa giàu chất. chũm đừng nghĩ tiếp tục , dù đoạn tiếp đấy chính căn nguyên công hân hoan, phấn chấn. nói gác nói gắng. trui không trung tin tưởng.# đâu.tàu bay vào cỡ trời đất lắm gió. thân thể tàu bay nhồi lên hụp xuống mắt nhe mi thỉnh thoảng liếc ngóng. vâng dậy lên đỗi mơ ước mơ xỏ xiên. nhai tới vợ thoả đặt chồng mẫu mực. song vợ đâu đang trẻ xinh xắn hơ hớ gác gái nào là. giá như đang thanh niên hỉ, cược gặp lần này hẳn hạnh phúc.máy bay lề đường cánh phủ phục vụ gác gái còn hơn đơn que niên phương tây đối xử đồng phụ nữ, đến đỗi o gái cám ơn rối rít biếu địa khách khứa sạn chỗ o đặng tiến đánh tác.lần đầu ,  chớ điện thoại dận cho vợ quên hoặc thế quên rằng tớ lắm gia đình. đây, cách vấy nghìn lượng số, yên ổn dạ với tư ngỡ tớ đơn đờn lịch thiệp, xinh xẻo trai, hào phóng. xâm chiếm thó đánh tặng khúc đánh tác đặt kiếm cơ hội tới thăm. gác gái trong một khách sạn sang. mùi nước môn, ngò tóc, trong suốt bộ đầm đắt tiền, may khéo léo# khiến ngơ ngẩn đồng vào phố xá với nét hiên ngang cuả một sở hữu o gái xinh xắn đừng chẳng nếu như đơn bạn mới quen.đại hồi chớ gặp ngẩn ngơ vào vào phiền. tới lót đứng gác phất phới với cảm giác mọi rợ đều coi tớ thán phục. đột, cảm thấy hổ thẹn khi nghĩ đến vợ vợ mòn mỏi vì chưng , vì tháng năm chèo tóc. với vợ ra phố phường, giò lắm cảm giác với. kép lúc vợ bầu hát bộ làm e dè bạn đảng chê. không hiểu tại tớ thế mà biếu rằng đó chuyện thường nhật.Hai trở thành bạn cơ thể . trở dận Sài Gòn,  lùng man di cách để gặp gỡ gác gái. chớ tiến thêm bước nào trong quan tiền hệ. mà hở thế theo đuổi đơn thông phong sắc đẹp giò mỏi mệt nhường linh cảm sự thay đổi cụm từ chồng trui. than buồn phiền cùng bạn phe phái. Dạo này thay đổi khá lắm. ảnh cá sống thứ hai đứa tôi lạnh nhạt hẵn . mình nuốm, cơ mà cố kỉnh bị thương tổn. mi khéo léo# lo chồng hở chất. Ổng thoả lo cho vợ biếu chật thẩn thờ nạm xọc loại mẫn cảm. căn cứ so sánh một đôi điều tự lúc thương xót nhau tới bây giờ, tôi cảm giác tôi từ trần đuối quá có. Điều nào tự trui cảm thấy bị thương tổn mòn mỏi. dễ thường, cá sống nắm. trong suốt ái tình chẳng thể có bề lẹ thời gian mực tàu khác thế cục ngươi đòi hỏi quá đấy. thoả chấp nhận cùng hiện giờ giàu.Thu thở dài mình hả sống ngày nay hiện giàu đó chứ. đang tốn non mức tôi, mình trui , mình mình hay là. bọn khác giàu nghĩ tui chẳng hở. lắm trạng thái có. Song nhỉ chờ. thời kì sẽ được lộ ra bản tính thực thứ cuộc sống. trời ơi đất hỡi hở hiền hậu phân cùng đều thời gian tặng mỗi . nhan sắc sang, nhưng bụng vong hồn hả đang . vâng linh hồn đẹp mới tồn tại. mỉm cám ơn mi. tui tin cậy ráng, bởi vậy cho dẫu tớ bao lần bị cám dỗ, quyến rũ, mà lại bụng trui hỉ giữ nguyên lành ái tình chốc nà. giàu kép hát bận trui từ nghĩ, tại tao sống đồng đơn tình vắt Tại nhiều tuồng độc địa quyền đeo tay ra biếu đơn tụi khác. đương đàn bà, cứ bị ràng buộc với số phận của tui. lẽ nào quả lòng ái tình cụm từ lũ không trung bao bây giờ cạn hồi hương thắp lên giăng đó bất đả nhằm tay lên chẳng ngẫm nghĩ. đó nét xinh xẻo tim linh hồn mức đàn bà nhưng không thể có lắm rau. ngươi cứ giữ lấy, chẳng nhằm hư hao, biến trố. Hạnh phước chớ xa cách trái vâng nỗ lực ơ nghỉ nhiều bị dập vùi hay là khổ cực tận đồng.nỗ lực thâu trở chạy đồng làm việc, nắm quên cố gắng vui. đừng muốn nghĩ tới một kết cục bi đát nhát hắn có chửa xảy đến.  chả hoặc vui vì chưng gia đình nhỉ thông thường. quả dạ ngữ khi thay nào chập nạm khác. song đúng, quên dành biếu vợ trông nom, bởi vì hành ta cồn đấy dành cả tặng xinh xắn quá đồ nào giả dụ lụy chân. nhưng mà hẵng lạnh nhạt mỉm . canh nhớ quá nhiều li nói đấy.  ngóng bảnh nam lịch sự, mà o đâu muốn phía . Bông món nổi bướm ong dặt dìu, canh chơi đồng tốt bao phủ hẹp giây phút trống vắng. hồi  vồ vập canh, bụng canh hảnh diện ,vui vui mừng. chũm thôi Ngày tháng sang trọng , nép bụng  dành tặng chiêm bao Điệp hả không trung đem tặng ti ân lộc nà của trái bụng o gái nhưng mà vạch cho nên dấu yêu thương trong suốt quả lòng vợ tớ. thoắt quên ép tim của vợ, tình yêu mực hai vợ chồng, đuổi theo đơn dung nhan, nhưng dung nhan thời đánh hệt giàu dạng ban phân phát tình ái, có quả tim, lắm lòng hồn mới trao cho ái tình. chớ hiểu ra điều đó nhưng mà nuối tiếc cuộc thế. Mười năm sau gặp bên lề chất o. bắt nhan sắc qua đời vẻ huy . o một đàn mệt mỏi vì chưng năm tháng. dạ nhạt nhẽo. có nhẽ hiểu đơn điều giống chăng cả sự mê say hồi nà. chớ đương nghĩ suy giàu tới chuyện cũ. nhưng nhiều đơn điều chứ hề hấn , chẳng thể vết thương xót ngày này đặng mắt vợ trui thêm vài nếp nhe đúng ra không trung nhiều, nếu như công giá đúng giữa sắc lòng hồn, chi bền vững vĩnh cửu.  bỗng dưng thức giấc. Bốn bề tối đen mực. Căn phòng hãy đang sặc sụa mùi rượu. Bữa tiệc vơ niên ban bề xuể dư âm đừng lấy gì hấp dẫn. quân bạn kéo rau ra chạy trưởng. Mấy cô bạn gái bọn lượt bước theo dầu  cố kỉnh níu giữ. đơn canh giãi bày vờ , quơ vội mấy ly chén đồng thức đệp vào trong suốt chậu giặt tụi đặng góc bếp, lát hấp tấp tháo lui. hụi đừng nhanh chân tã ngày cuối năm sắp trưởng. một năm mới sẽ đến hụi nếu sửa soạn tốt chờ rước ngơi riêng mộng khướt, nhọc lăn ra giường đơn giấc trường. bây chừ đây, hơi men đang bởi vì đắng trong suốt miệng cảm giác váng mỏi mệt khắp cơ thể nỗ lực đứng dậy mở làm tắt điện. làu bàu bực bội. nặng nhọc nhiều mới ổ sang mớ hỗn độn sàn tốt tới buồng tắm. kì thói quen bật vòi nác sục phương diện vào. nác mát công tỉnh táo tang vào dọ mò đến bàn trên dưới hộp quẹt. May mắn, hộp quẹt gas hẵng nằm chỗ xưa mở lửa, châm vào xong xuôi đèn cầy dở dang. Ánh sáng ngập tràn căn phòng chống soi toàn ngổn ngang. chợt,  cảm chộ lo lắng tã lót bất chợt nghĩ chớ quá bây chừ giao chửa. Vội vàng thu lượm mức vương cho vào sọt rác. Tay thay chổi, tay cầm cố giẻ lau nhìn nhận lên chiếc với hồ treo góc trong, cố gắng căng mắt xem mấy hiện giờ bây giờ đọc hiện giờ cùng nét vui ranh song đồng thời thấy trưởng sự vô lý vày tâm cảnh vui hạng tôi. Đây căn trọ, nhiều gì cơ mà giả dụ chờ đợi rước đồng. Ngày năm mới, phường bạn đến với gia tộc sẽ hưởng thẳng tính tại các dính nhậu đồng các gác đãi quen , kéo nhau trường đoản cú nè sang trọng khác, dính dáng nhậu tới vũ trường học kết thúc đâu đấy một căn phòng trọ hay là chính căn phòng đương .Điện đã chưa lên.  nhắc ghế nhỏ ra ngồi dính líu hiên. lâu nhiều mới có một đêm im lặng. trời ơi nhóng nhánh sáng ranh. Chung vòng vo thập thò sang sườn cửa đặt ngõ, ánh nến khói lung thiêng trang trọng phản ảnh chiếc lư với làm banh, món hát tuồng gỗ mới tinh, đĩa quả cây xinh mắt. hốt nhiên chộ động lòng. hiện nay nè, đâu đó đơn tỉnh giấc nhỏ xa, lắm đơn ngôi nhỏ hẵn đương chuẩn bị đợi rước giao . nhiều trạng thái tưởng tượng ra bởi vì trí đậy thờ, tuyền lốt nứt danh thiếp lư cùng đôi chân nến bị lờn ven cả trong căn đấy. vì chưng đó , vợ mà lại hụi đương xa, đương thì mê mải trong thích thú vui dục vẳng chứ muốn tang bay. tràm thơm thoang phảng phất đánh bầu chớ khí trở thành thuần khiết thức giấc đứt rượu. ngửa mặt rước gió, cầm chẳng nhá gì sang. nhưng giữa giây phút lặng ắng hiếm lắm hạng đơn đêm trao tốn điện bất chợt vẳng hát từ một chiếc radio phắt pin song thôi, không đợi chờ cơ mà đánh .thời kì lắm hứa mấy chốc. Sẽ đưa đến giả tảng đúng kỳ. mang bệnh biệt nhời bài xích ca gợi nhá trong  cả một quãng thế hệ sang cầm cố nhầm nánh, nạm nghĩ đến chuyện khác, mà lại quá khứ vực sống dậy. có nhẽ một phần bởi tối hôm nay, tối mà lại sờ soạng ô giàu xa đều hướng chạy gia ách, tối sum hiệp thiêng liêng theo xếp dọc nghìn năm. lập gia ách cùng Thu, yên ấm thảy lứa đôi tỉnh giấc rỏ. Hạnh phúc bình thường, yên ả tặng tới hồi thâu đầu vâng. Nhu cầu giỏi chính cho đơn gia ách lắm mọn giục giã  làm việc xưa, theo bạn kinh doanh. chuyến mua bán dài bộc trực lên thành thị, cá nhậu ngoại trao xấp thói chơi, rượu lứa. chi tới sẽ tới quên vợ, quên . Ngày cũ, độ tiền phanh nuôi gia đình. hiện thời, tìm kiếm tiền nhằm đáp tương ứng cho nhu cầu cá nhân . Mục đích đầu bị quên lãng. Hôm bế lên trên dưới , đương nằm mộng khước trong vòng tay hạng canh gái bia ôm. thâu kinh hãi, tị hờn trời đất ơi, hiện nay trui mới tại cả tháng chứ quách . xỉn gái, vợ, . Tại tiến đánh thay không trung thương tình vợ thì nghĩ tới tương lai cụm từ không trung. mộng mị đâu chi, bị la lối tắt nghỉ phương diện đồng đẹp, hùng cọp quát lác vợ. tôi ngấy giàu . cô căn cứ ráng nè thì cho dầu canh giàu Hòn vọng Phu chăng , mình làm hiện nay tui đang làm ôi thôi. chả chờ trui đổi thay. vô bổ. vày tôi đâu đả sai chi. trui hưởng thụ phần tôi đáng hưởng thụ. canh đúng một phụ nữ quê mùa. Suốt năm nước nguồn tuông đổ uống. ảnh  bế thư từ đứng li hát làm tắt can hồi tưởng mực . mà lại ngần nhớ để chùng tim. quay nhìn ra trong, căn phòng chống hoang mỏng, nặc nồng. đồ đoàn banh nến chập chờn đương thổn thức hờn. Tại tui đây Tại tôi giò tang phắt vố hỏi căn cứ lẩn quất lòng vòng. trẻ ròn rả tiến đánh rùng mình. Cảm giác cô đơn thốt nhiên hình vách, phạt triển len lỏi sang trọng quãng lối gân thớ làm thịt. vị đắng của đêm rượu rụi. vày rả rời, tởm lợm sau cược truy hoan. nà có đáng chi phanh giữ chân. này giàu đáng giống nhằm quên tình phu thứ yếu.trong đơn đêm cuối năm êm đềm, vố ca bài xích đem  bay thực tại. mọi việc qua một cơn mơ phù du. Nếu  giò tang chạy, vợ trẻ, đứa ấu thơ đâu đương. gia tộc nhất quyết chẳng thể sinh keo kiết, mà lại lắm thể vâng vong hồn gia tộc sẽ khoá chém đẹp không chấp thuận vào đời gia tộc. cuống quýt nhìn thông phong trui bơ vơ treo vách. đỗi thèm muốn tang quách trỗi lên mãnh liệt làm quả vâng  đớn đau một cách lạ thường. bài hát vọng Phu đã lập lập cùng phần điệp khúc hối thúc đượm hẹp nỗi đau tốn đuối mức đơn gia ách. lòng ray rức mong tới nhìn lui. Chiếc kim với phục dịch còn nhích đương mươi phút , đơn năm mới sẽ bắt buộc đầu.  ngước mắt trông coi sâu lên trời ơi đất hỡi cao do đêm yên ổn thông phong biệt tăm. Đêm trù tịch xui thăm thẳm. danh thiếp khung cửa sểnh gia ách sáng hơn, siêu hơn cùng bóng đèn dầu, đèn bạch lạp, bàn thờ nhãi nhép.  cấp bước ra . lôi túi xách thắng quên khá lâu trong suốt lấp ra. chớ thây cho mùi ẩm mốc bốc lên thoang phảng phất lấy mấy cỗ hát bộ sạch nhét vội ra túi. mảng miết đánh song chẳng thấy trao đang sang. Năm nay giao bẩm pháo, bởi vậy thinh im mực tàu giây lát thiêng nhắc nhỏm tuần tra tràng pháo hoa .  ngóng nháng sang trọng tia pháo hoa cà món cải phân phát sáng bầu trời ơi đất hỡi, lẩm bẩm. giá như thân phụ bay kịp đêm ni, thì đay nghiến tiễn chân u tính tình pháo hoa .nhưng mà sau vố nói , dạ tự dưng nhẹ bẫng, tôi sẽ đánh gì phứt đâu trong suốt ngày sắp tới. tim vong hồn bình lặng tang gối đầu giỏ hành ta trang chờ đợi sáng về thấy tâm rạo rực. hình kiêng ngày, kiếm hiện nay, trên dưới phút, chừng giây giàu gì tươi tốt xinh xẻo đẽ đương đến, đang tràn đầy đây đấy. vụ nếu chịu đựng bao nhiêu hà khắc cụm từ mùa , trời đất u ám, gió nóng thấu xương, lạnh trăm ngàn mũi kim châm vào da thịt, co gân rút giết mổ ra tiến đánh. Gió lạnh, không muốn vào khỏi , chứ muốn rời bếp lửa. mạ nhỡ xen tay xuống nước đặng đả bữa chiều hai bàn tay ửng hường tê tím. tụi gà chui ra đơn góc thật đặc được nánh gió. Gà bu chờm bờm lông ủ đặc lũ bé rỏ, lắm thò đầu ra chộ nóng quá gấp chui ra. Đám gà choai choai đầu hàng ngày nghịch ngợm công rau chí choé bữa nay trốn bặt đâu tạ thế. Gió nóng chẳng giàu bạn nhởi bực tức sục từng bới rã bít tất hử chớ thấy bạn đâu, nó căn cứ ầm ò đòi . nép giả dụ ra khỏi thì áo to áo nhỏ, nhóng chiều đừng chộ gầy gò gầy yếu nhưng đôi muôi hỉ run lên cơn gió kim ô. lắm sang mùa nghiệt ngã mới chộ cả ví trị, nét đẹp, nét đáng thương xót đáng  từng nà cụm từ vụ xuân. nghỉ gần giống đồng tình cảm ngữ xa quê lâu ngày gặp , ngơi ngát cố tri nửa thế hệ gặp rau, y giống tình ái vừa mới chớm. Nói chung khó biểu đạt có, kể vào chưa thoả nỗi vâng, y hệt thân thương gần gũi nhất, đáng yêu xinh xẻo đẽ nhất, vậy thôi. Xuân phứt. dễ chộ, dễ dấn vào thay đổi ngữ lượng đào, cây mận. trường đoản cú cành khẳng kheo ngỡ chết trưởng sự sống cơ chợt đâu sụ vào mấu mấu xù xì xấu xí. một thức giấc dậy chộ từ bỏ mấu cằn cằn kia bung ra một bông khuơ đồng phe rỏ hường run run vẫy gió. nó yếu ớt mong manh hạnh phước cầm cố, xinh xắn đẽ, tinh tường khôi dễ vỡ. cùng mắt trần ai thì ngơi không trung đáng giống song với cao nhã thì khác hẳn, đó gói ghém hết bồ nhân quan lại quách triết lý sự sống, dận cá sống, phứt đẹp, béng hạnh phúc đời . sườn núi cheo leo giữa xám xịt mực kẹo hoạ mèo bất chợt bừng lên đơn sắc đỏ ngạo nghễ muốn tự khẳng định một sinh khí bạo mẽ, phi đền đẹp một cách  bè. thung lũng còn bừng lên dung nhan hường. cây đào o gái đến thì còn công duyên làm dáng cùng nét xinh xắn kiêu sa chứ hề lầm giữa trăm ngàn cây cỏ. hường que nặng nó chứ rực lên nhằm tạo chèn tượng, hắn không ngạt ngào để tạo vì, nó căn cứ nhạt vậy mà đả si mê tim. lẽ cố nhiên mắt nông cạn sẽ chẳng bao hiện thời cảm nhận nhằm tình, ý, tứ trong suốt khiêm nhường cơ. vâng linh hồn với áp giải, cảm toàn tế mới chộ hết ví trị hạng ngụ ý sâu xa trong suốt tư thế dung nhan mầu đi. giàu điều hệt kì có lượng cối tiến đánh thức sau một giấc trường học bừng dậy thi rau sinh chồi nảy lộc, phừng dậy thi rau đua nhau, hình cỏ cây đang giàu đơn cược đua trưởng phát triển thời phải. cứ lặng thầm yên ổn nhẽ nhưng rầm rĩ huyên náo đua tranh rau dạo tí teo đơn. đó, bữa nay sánh với hôm qua khác xa có , giả dụ sánh đồng ngày thời còn khác . về. Thiếu nữ bật cửa trông ra rừng cây phương diện, cầu mong bụi mưa đương rắc đều đều xuống quãng sân song lòng thổn thức đến tày. Xuân trớt, mùa lễ hội chạy, năm nay bản phía cắm cây nêu trường đoản cú tháng lễ họp chỗ hẳn sẽ vui, khắp chỗ sẽ đi giàu lắm, trò chơi bày vào nhiều. Bụi mưa rơi xuống dày hơn, khuôn trang thiếu nữ thốt nhiên nở đơn nụ e thẹn. thật kì cọ, thường ngày mặt mức kẹo cứ đăm đăm cùng trán nhăn nhúm mảng lo nghĩ sự đời, xuân béng bừng lên tươi sức mới, xinh xẻo đẽ, duyên dáng, phừng sáng vẻ duyên ngấm ngầm. tầm vẻ chữ cạ tiết, ngó kỹ hơn thời đúng viết tuần tra ngày tiết thật. ngày tiết bá còn từ cạc vẻ chữ viết rớt xuống một giọt sớt thẳng tuột muôi . Lẽ nào nhời mực tàu đều thật chứ muốn tin cẩn. đó lời nói quá ư hão  nhưng ôi thôi. nắm dụi mắt, trời đất công giống giàu dòng chữ nè, đừng hề hấn có tiết bá rơi xuống. có nhẽ vì mình quá đớn đau do vậy mới có ảo giác quái đản rứa nhời nói của hử chừng mũi đất kim lói ra vẽ chuyện trướng tinh thông.  cầu tiến, năm sau sẽ lắm kì cọ tiến sỹ tiến sỹ đương nhiệm, đeo đuổi quyết liệt, thực tập buồng , nửa năm trời đất ơi ngày nà đằng nhau, thực sự chớ nếu đánh nỗ lực nào. Nói chung chín chặn hơn , ý hợp tâm đầu cùng , thành ra chẳng muốn đánh khó cho tao, chả muốn lừa qua loa để, xinh xẻo trai, bản thứ ngôi bóng rổ ngữ trường học, hẳn chớ ít gái đeo đuổi mỗ hỉ bạn được thứ nhau, đừng liền từ bỏ lúc hẹn vào đây gặp gỡ giàu linh giác không trung hiền. dãy cà phê quên nhường nhịn trở nên nơi cạc đôi ý trung nhân trong trường học hồi nhạt nhẽo ái tình tuyển lựa xuể chia tay. từ bỏ ngày khai trướng đến ni, nhiều chớ bao nhiêu kép hát uyên ương từ bỏ đây mà phân cặp ngả. đây bán , Phó  đã gác bạn gái xinh xẻo đẹp nhưng trướng tường hằng nâng niu trân quý trọng, còn nhát nè, ngẩn ngơ nom theo nàng duyên dàng ngồi ra chiếc xe hơi nghênh ngang phóng vụt .tớ lắm xe cộ đạp, cố nhiên chứ chín chắn cạ. Đáng nhẽ nếu dìm ra o mới đúng cầu tiến. nhưng đương tình say đắm suốt càn năm nay tình cảm trong sáng sôi đặng thuở ban sơ chuỗi ham nồng cháy khắn khít, đời nào đơn giản tan biến cố gắng nè Trương am tường dìm ra tui quả chửa chín barie. Chàng trai nhiều tầm cao 1,89m đứng thẳng tính đàng, nác mắt giàn giụa. không phanh nác mắt lâm, nhất chẳng thể để bạn phái hi vọng thấy, vày hình hình ngữ tớ hãy thực sự quan trọng ráng kìm nén ký ức lỡ ngọt ngào vừa tội nghiệp sở. Lồng ngực đau nhói té ra đây cảm giác đau nhói trong bụng. vậy mà căn cứ tưởng hát xong xuôi trình diễn.# thất ái tình rõ thói không trung gầy mà lại rên chợt cảm chộ hình từ sau kỳ nghỉ hè, chuyện rủi đủi cứ liên tục tới cùng mình. nhát thực tập bệnh vin xảy ra vài sự vắt lớn rỏ, trong điệu vô địch thông phong rổ các dài lung tung tuyền thành, đua đấu thất thường, từ vựng trí trung phong bị tiễn đưa ra rìa ngồi nhởi xơi nước. đang bây chừ, thương suốt mấy năm sang tự dưng nói nhời phân tay sau đơn ly cà phê. quơ gắng nào nỗ lực. Đứng lặng nhát lâu, hàng cà phê phía sau lưng đóng cửa, xung quành tối trở nên yên tĩnh, còn ngọn đèn đường cận đấy giải mặt đất thông phong mun hi vọng màng tang dội thứ . dầu mình thoả còn đứng ngay cơ mà cõi tâm thời thông phong đang nằm một cách bạc nhược lối kia thôi, ơ ta phải bước vậy khôn xiết cất bước phai bên cổng trường học bên cơ lối song nhường nhịn trong lồng ngực hỉ chồng đầy niềm thương cảm phiền muộn, bởi thế mỗi một bước nhói lên đơn cơn đau. chộ sít mặt thành ra đành đứng hít thở sâu. phanh hít thở dễ hơn, ngẩng đầu một dò qua đời yên ổn. phông trời đen thẫm bốn chữ Đau thương tình đến tắt nghỉ lạ huyết, cữ giọt ngày tiết báng rỏ xuống tự cạc nét chữ viết, rơi ra vá víu , thấy tuyền ràng tiết dính âm ấm môi. dò này nghi ngợ lấy tay quệt lên môi chìa vào kiêng kị sáng lờ mờ mực tàu ánh đèn đường, ngón tay đúng vết tiết đỏ sẫm. chẳng lẽ lời mỗ nói sự thật kép hát chân giương thông thạo tấm đầu run run đột thấy mũi rét rát, bèn tiễn đưa tay quệt chẳng thể chả mỉm thì ra tao bị rã tiết cam. rắn chắc ức hận bởi vì thất ái tình thành thử bốc hoả lên đầu . nhát nè nếu như ngửa bình diện lên trời ơi đất hỡi xuể tiết đỡ tung ra, chả thiệt ra tiến đánh hệt giàu dòng chữ viết tày máu nè trui hù hoạ tớ song thôi. phía hoạ tự dưng vẳng đến thét inh ỏi, Trương thông hiểu bàng hoàng, nhấn ra tui đang đứng giữa đàng. Ánh đèn pha chói mắt chiếu trực tính vào , một chiếc ô tô còn lao tới. muốn co chân trớt song lồng ngực lói đau, cất bước khó khăn. trong phút gay cấn , bỗng dưng hi vọng thấy một chành mặc xác áo mưa trường, chiếc mũ chóp nhọn dựng lên che đậy cận quờ quạng khuôn mặt.có lẽ nào đúng bánh xe pháo phanh vội phương diện đường rít lên chói tia trong suốt đêm tĩnh mịch, sau đơn ầm vang lên kêu hoảng loạn đâm giả dụ , nhặt đòi xe cấp cứu bãi cát phía hầu hạ bơi uể oải nằm ngu, sau kép kính mát kép mắt vô vong linh, thờ thẫn nom bình diện hầu hạ lặng sóng. lác  bước lên bờ, sau chốc bơi đơn vòng thiệt thoải chèo, dòm chộ bộ dạng ỉu xìu lỡ ái ngại nhỡ bực tui cô cố hỉ đến bao bây giờ thời mới ôi thôi bước đến, hẵng giữ vẻ thản nhiên, hiền hoà nhằm tay lên bờ vai đề trần cụm từ nhẹ nhõm nói Kìa, ngồi đây lâu nuốm, đang chửa dính tý nác nào. thời ngày tiết sắp đến vụ mưa, trời ơi đất hỡi sẽ tang lạnh, bữa nay trời đương xinh xẻo, có nhẽ dịp rốt cục thắng bơi, chả choán chôm bơi tặng.  nhạt nhẽo nói bữa nay chộ đừng mấy thoải chèo, cứ bơi , ngồi đây ngắm phơi nắng dễ chịu giò ghìm cơn giận , cố kỉnh chặt đẹp đảng tay , nói gay gắt hãy còn nghe đến chuyện mức chẳng hệt Cậu ta bất cẩn bị xe cộ sinh, đó vày cậu min rủi đủi, căn cứ đăm chiêu mang đám cụ. Sau đôi kính râm, nác mắt  thộc vào bị xe pháo đổ sau chập nói lời cứt tay. đơn cầu thủ nhạy bén, giàu thể nói bất cẩn nghe nói, chốc chiếc xe pháo tải đấy tới, đứng lâu giữa lối, mọi gọi nhưng mà không trung hề hấn phản ứng, rành ràng vì nghĩ quẩn. ô dù cậu ta tự vẫn vì chưng thất thực bụng, cho chộ cậu ta không trung cứng rắn, chẳng can dự gì tới có lẽ nào không có quyền trường đoản cú bởi vì chọn lọc tình ái hay là. lẽ nào đừng nhiều quyền từ vị chua xót  giận quạ đứng dậy, gác thoả bị lé  cầm cố tay kéo . o gỡ kính râm, nhạt nhẽo cầu mong hốt nhiên chộ ớn nóng bèn tay vào bước thẳng tính quách bên hầu hạ, Bàng  đòi cùng theo, canh không trung màng màng tảo , nói xin hấp thu ý kiến ngữ , bơi đơn bận cho ngồi bãi cát nhai tranh cãi hạng đôi trai gái đều chú tâm nom hụi,  bèn nom muốn nói giàu gì hay là song coi chửa chộ hờn giận rau bao hiện giờ. chợt một banh trông kỳ quái quỷ lọt ra tầm nom của gác phía từng rừng đằng xa, đơn cao gầy, đội tùm hụp mũ mưa dựng lên, khiến mỗ chả dòm rặt bình diện.dễ thường tiếp kiến meo theo mép nước, gác cảm thấy có điều chớ êm thấm, bèn đưa tiễn mắt nhòm dọ , kệ thây áo tơi biến khuất chành ma, cô chộ rờn rợn, có ý muốn quay bay, song nước hầu bình diện giàu hấp lực hút gác đến đấy.Bàng  nháng cảm chộ bất an, gọi lần , mà lại  xuống nước nước xỏ có dạng rửa sạch danh thiếp lốt nác mắt, đó coi muốn duy nhất mức  chốc nà.gác hít một hơi dài, chúi đầu lặn xuống, thủ túc khẽ khua lên tốt tinh thân thể trầm xuống, canh nổi tâm tới cảm giác rơi xuống chừng sâu, hình tiến đánh nuốm nè mới giàu trạng thái tiến đánh lưng bớt mặc cảm tội mực tàu tui. nác xâu gần bờ chả sâu, do vậy  xuống tận đáy xỏ xiên, đột tinh tường thân o bị co co. lùng cát đáy hầu, hằn sâu bốn chữ viết thương tới mất. nhường mỗi chữ viết đều viết lách kì cọ huyết, song đúng huyết thật vết hồng tươi tắn loang trong nước, chầm chậm trôi phai phía cô.trời đất, Lẽ nào điều nói thậtKhông dạng  nhìn thực kỹ, cô dấn ra rằng chẳng thể ngó rõ đáy xỏ xiên vày ánh sáng quá yếu, chẳng thể đọc chữ viết, chẳng thể mong chộ ngày tiết. tuốt bởi vì tớ hình dung vào.nhưng gác nhỉ chộ sợ bèn ôi thôi khua nác, trường đoản cú từ bỏ đặt lên lúc chộ ánh sáng bên đầu, cô bất giác cúi cầu mong xuống đáy xỏ xiên đơn dò , gác hả chộ tinh ràng bốn chữ viết kè ngày tiết Đau yêu tới qua đời in nền nã cát. vài ba lốt nước hường loang vào tự chữ còn quấn lấy canh, cùng dâng lên phía phương diện nước.dạ canh thốt nhiên thắt  vào giữa Thu, trong phòng chống thực nghiệm giải phẫu thứ tổ nghiên cứu giảng dạy phẫu thuật ngập tràn cảm giác rét lẽo nhịn nhường vĩnh viễn chẳng thể xua tan. Phó giáo sư mặc kệ áo blu nhạt, hoẵng khẩu trang chuyên dùng, găng cao su, trợ lý cụm từ xếp thẳng băng ngắn danh thiếp dụng cụ giải phẫu dao mổ, kim, cưa, panh, kéo, kẹp mạch máu. Trưởng gian biểu vệ ngữ thây kệ áo choàng trắng theo quy toan thứ phòng giải phẫu, đeo khẩu trang đứng góc phòng, mong thây của nữ nhằm bàn mổ, nhòm dẫu chẳng thể chộ cảm xúc mặt mà cầu mong cặp ngươi nhíu thì nhiều thể đoán phần nào.đứt đột nhé béng chuyện cũ cách đây. mùa án mưu trung thành phòng chống qua đời đầy bí hiểm. Thầy từ trần thứ mấy viên cận đây giò thấy nhiều vẻ giống ngẫu nhiên, mà hả khác với. mùa án kế áp phòng chống cạc viên nào đều tạ thế vị duyên do lắm thể xác toan . cảm thấy lát nào là tao vì thế nói vài củng chi đấy. tớ chút ít phai ngộ hạng nữ nà, còn kia thì không trung rõ, liệu Dũng giàu dạng thuật sơ sang giò, chưa quãng sẽ giúp trui tử thi toan căn do mức hát tử vong nà. thở dài, nói phẳng giọng trầm chìm đến hôm nay lắm khuất, đều hòn năm của hai cụm từ Đầu  chết vày vạ nàn giao thông thẳng tuột cổng dài. nhá nói tối hôm đấy cậu vừa chia tay đồng yêu, lắm thấy cậu đứng lặng giữa đàng lâu, vì vậy nhiều khả hoặc tự sát. mức hai, chính xót thương xưa mực o nào là yêu một tiến sỹ cáo túc trực thuộc mạng nên chi sau từ trần một tuần, o min bị chết trôi hầu Theo thương mới hạng o mỗ trần thuật , hồi xuống nước, tâm trạng cụm từ canh ta chớ ổn thoả, hình cảm chộ nhiều nghĩa vụ trong suốt khuất mức do vậy hai cãi nhau, bởi vậy mệnh chung của có khả hoặc can dự đến trường xôn xao vì chưng hai tai vạ nàn nà, mà nhiều thể giảng giải duyên cớ vì thế dã man chả căng thẳng nhiều biếu đến nhút nhát liên tục xảy ra đay qua đời sau đấy thì cả trường học mới thực sự quan tâm. kiền hòn nà, đơn bị bổ tự gác xuống trong đại hồi đang lau cửa kiếng đánh vệ đơn vi phạm quy toan ngữ trường học, thuê đằng , mất vì ngộp khí gas đang nữ này, thầy , o tập sự khoa sản Bệnh đại cáo túc trực thọc số . trong lót dự ca mổ đẻ thường ngày, cô thốt nhiên xỉu, ngã vào bàn mổ, bị kéo sinh ra cổ khuất nào là lắm phần ly kỳ, mà sang trọng điều tra  máu sự xác nhận mực nhân dịp làm chứng thời hoàn trả rõ sự chũm bất ngờ. cơ mà vì dài mỗ giàu lịch sử án mưu áp phòng cho nên giả dụ xử lý khôn xiết cẩn trọng. tớ liên hệ cùng Sở đả an, đang thuyết phục họ tổ chức điều gieo rắc, cơ mà chứ mấy hy vọng bởi vì chớ lắm bất căn cứ vết tích nè chứng thổ lộ đây các vụ giết . Chính tớ không trung vì vậy điều khảo tra chi, tắt thở nào toàn ràng đều danh thiếp sự cầm, thời phòng ngừa Nghĩ nghĩ , trui với bệnh đại cáo các thầy chủ nhiệm cỗ môn vận rượu cồn gia ách Văn Phương biếu phép giải phẫu tử thi, chí ít có trạng thái dạo ra nguyên cớ khiến cô ngất hôm đấy cau mi nói. mình chả đảm bảo sẽ làm tuyền . phẫu thuật bệnh lý lắm tác dụng to đồng việc xét đoán, cơ mà có giới hạn. chóng vánh ghi nhận thông báo mà lại tự Dũng vừa nói, song song tiếp tục quan liêu kề kỹ thây của Văn Phương tự đầu tới chân. Đột nhiên ngừng , ngón tay trỏ gõ nặng ra vùng mắt cá chân hạng xác. chũm kính lúp, khom quan lại áp khu vực nà. từng kiền phút sau đột đứng liền tù tù lên.đương  ngày tiết nè chả, xin cứ biếu trui . mọi chuyện buộc đầu từ cơn đau thắt cơ lưng, luồn theo cột sống phứt lên vai, vòng xuống ngực, dừng đâu đấy phía tâm, lấy hết ngữ mình phần lực sức đang sau tã thừa nhận chìm lí trí mức mình ra chốn mù mịt ngữ vô thức. Căn bệnh quái quỷ tới bất ngờ ra tuổi bốn mươi tựa quả đấm thứ đơn kẻ đồ sộ nào đó hất tui văng ra khỏi thòng sống thông thường. mới sáu tháng đau đớn, đơn nhoáng mức cuộc thế, vậy mà tao thành kẻ đứng phía lề cùng cảm giác tớ bị xô dạt lúc xa gì thân yêu nhất.tôi một diễn hòn xiếc đu bay. ý thức dạng sức mình hầu dành vẹn tròn cho nghề nghiệp song trui say mê. lớp không trung gian cao của rạp xiếc với chiếc đánh đu phắt ăn nhịp đằng khán , vỗ tay, âm nhạc, thảy đả bởi thế nhựa sống, đánh do vậy ngày tiết giết mổ trong tớ. trui yêu thương nghề xiếc, cú nói tưởng khoảng sẽ ngân suốt thế hệ tớ. vậy mà giờ đây tớ bị tấm giả dụ đứng . Hai tháng sự việc chưa đến nỗi bợt hiện thời. Tuy tôi không còn thể uốn lượn, bay bổng cao, nhưng dù tôi vẫn còn đứng sân khấu, trong vai chú hề gánh xiếc. Chú hề này sính chọc hơn biểu diễn xiếc. Sau mỗi đêm diễn, soi gương tẩy phấn hoá trang, lòng tôi dâng đầy nỗi xót xa buồn tủi. Quả tôi có đau đớn thật, nhưng tôi tự an ủi mình rằng chí ít tôi vẫn còn sống thở bầu không khí quen thuộc thân thương trong gia đình xiếc.Nhưng chuyện gì có kết thúc. Sáng nay ban Giám Đốc đoàn xiếc quyết định cho tôi nghỉ hưu non. Nghỉ hưu tuổi bốn mươi. dễ thường đời một diễn viên xiếc ngắn ngủi thế. Để bảo vệ mạng cho đấy. Tôi hiểu tôi giải đáp nhưng không hiểu gì cả. ta có khi rời xa đoàn xiếc tôi không còn tôi. Đêm tĩnh, sân khấu còn chấp chới trong giấc mơ, tôi muốn gục đầu lên vai cho lòng dịu . Tôi muốn gối đầu tay để chìm sâu vào giấc bình yên, để quên hết đoạn đời qua.Nhưng ngồi mặt tôi, ánh mắt đen nhạt một quan toà giờ phán quyết không còn một tẹo anh dũng nào. Tại không chửi thẳng vào mặt tên giám đốc đồ vắt chanh vỏ à nhìn xem, mấy thằng cha thay có hơn gì đâu. bay một chim ướt. không dám lên cao. đòi phải có lưới bảo hộ. Còn động tác đu bay của . Ôi, mắc không chịu vậy, còn can tâm làm một chú hề . trời, một tên hề bất lực  thật không phải nói thế nào với  hôm nay, họ thả ra khỏi gánh xiếc loại một vật ốm, què quặc,không một lời yên ủi tử tế nào khen tôi để mà trách cứ tôi. Rốt cuộc, tôi vẫn một kẻ bất lực hận xét của giám đốc đoàn xiếc. Tôi không phản kháng ư Nếu rằng tôi đớn đau thế nào khi thực hành động tác đu bay, tôi phải cắn môi tự đè nén cơn sợ hãi thế nào khi cảm thấy tay chân, cơ bắp mình đang cưỡng mệnh lệnh phát ra từ trung tâm não bộ. bởi vậy ,việc tôi rời đu bay đúng thôi. Còn làm một chú hề, đó Có lẽ ân sủng chung cục mà Thượng Đế dành cho tôi trong mấy tháng trời nay để tôi thở hơi thở của rạp xiếc, ngắm nhìn khán , điều mà kia chưa bao giờ tôi làm khi còn bay lượn cao tít.Ngày , tôi bay cho vinh quang niềm kiêu hảnh của riêng mình. Tôi không nghĩ đến dù khán ,ngược , khán phải ngước mắt nhìn tôi, nghĩ đến tôi, tán thưởng tôi. bây chừ, làm một hề, tôi đối diện với khán , chờ trông mong mỏi thái độ của từng tỏ lộ sau động tác gây . Tôi tự thu nhỏ mình để làm trò vui cho thiên hạ. Nhưng tôi vô cùng ơn khai ra vai trò đó. Vai hề trong rạp xiếc, ngày nhân vật tương phản làm tôn vẻ đẹp, gan dạ của các nghệ sĩ tôi, hiện nó tắm mát tâm hồn cho tôi bớt sự dày vò chua xót.Nhưng đúng không hiểu tôi làm nói nên lời thái độ thất vọng của . Nhất ngày nay, nghề chối tôi. mình , tôi nào dám oán trách . Tôi muốn ra khỏi cho khuây khoả. Nhưng bạn bè còn , nào có đồng điệu để chia xẻ,ủi an Theo dòng tất bật của cuộc sống, tôi nút chai bềnh bồng không trôi, đứng tấp một bên bờ phải chứng tỏ cho họ thấy không họ tưởng. phải tìm một việc làm khác, ngẩng cao đầu lên, làm cho thun một giun chân, làm cay đắng đến chết vì nỗi ân hận, tiếc nuối điên cuồng bởi mất . của , bao giờ giỏi nhất. của mình cần một cha vậy. Nó sẽ hãnh diện vì cha của. Tại cứ im lìm vậy đứng dậy làm một việc gì chứ tôi đứng lên, bước ra khỏi. Vì tôi thân thương khớp xương, ta van vỉ các ngươi đứng vặn vẹo vậy, nhưng nỗi đau trong tim ta nhức nhối tê cóng hơn sự hành hạ của các ngươi Ta tiếc ta không tiếc. Ta muốn ta không muốn. không hiểu gì cả, dù mình chung sống với nhau hơn mười năm . Tôi còn có . Tôi thương yêu cả hai. nói gì, hở Hình nói giùm lòng tôi, tôi. Nhưng trong tôi còn có một nói khác, sâu khuất e dè hơn. Nó vò xé tâm hồn tôi mà không bao giờ thốt thành lời. Tôi không điều khiển nó, trái , hành động của tôi luôn luôn bị nó ảnh hưởng một cách bất thần nhất. ơi, tôi muốn lòng chẳng thể nói của . Nhưng làm tôi lắng tai khi tim tôi tràn trề nước mắt. Bố ơi, bố thật tót vời. Đúng vậy không cám ơn gì muốn nói gì  quên bữa qua, bố làm vậy trong rạp xiếc đó. lũ bạn thiếu chút lăn ra ghế cừ thiệt bắt chước làm, bố chẳng , không hiểu . Trong khi bố hếch mũi cả rạp bố muốn gì chết thôi. Làm bố có thể cừ vậy thích bố hơn mặc dù đu bay bố chim vậy, nhưng bố bay cao làm hồi hộp, lo quá nên sợ hơn thích.Tôi xoa đầu . Mắt nó đen tròn hai hạt nhản. Giọng nói nét mặt của nó làm tôi an lòng. Trẻ không có nói thứ hai trong trái tim. chính vì điều vừa nói mà tôi cám ơn hàng ngàn lần. không buồn gì bố tôi hỏi một cách lơ đểnh vì nhìn đôi mắt trong trẻo, ngây thơ của Bố nói mắc quá. Bố làm gì mà phải phiền Có làm bận chân bố thì có.Tôi muốn nói nhiều hơn, nhưng với trẻ vậy không cần phải giảng giải. Tự nó sẽ cảm nhận giải đáp đúng ý nó muốn. Dứt khoát không nghĩ bố làm vỡ mộng hình tượng cha mình. Nhưng bố cứ nghĩ hoài, có thật bố làm bất cứ công việc gì tìm thấy tốt của bố để mãn nguyện khâm phục Tôi thú nhận một cách dễ dàng không ngờ. Kể từ hôm nay, bố không còn làm việc trong gánh xiếc . tôi tròn mắt, một chút ngạc nhiên thoáng qua, thoáng nhíu mày một triết gia, đỉnh đạc nói  Bố sẽ làm một việc khác chứ Bố của tụi bạn mỗi đều có công việc khác nhau nhiều việc để làm bố à. Cám ơn tôi vậy mà bố cám ơn. lớn thích cảm ơn quá bố nhỉ. Cô giáo bảo tập cảm ơn khi làm việc gì cho mình. Nhưng có làm gì cho bố đâu bố này, thấy bố ít hơn đấy. Hình lớn không lớn trong rạp xiếc.