0903 988 618

cô mở rộng cánh cửa. Bột gỗ vì chưng mọt ghiền ra sa lả tả tà áo cô. gian buồng trống vắng, đơn bàn, một ngốc, đơn bao phủ gỗ một phe, thầy giáo cỗ ván đựng lương khô khan rỉ nâu. một giường rộng rãi sạch sẽ chứ hiểu trui căn cứ nghĩ rằng ngơi mới đóng, còn thoảng mùi gỗ thơm lừng. Tối , cô dẫn tớ ra phố xá. mình vào đơn dính nhỏ giáp bên một hầu nác. Khá ven bàn tròn, ồn ã nồng nặc

gác mở mang bè cửa. Bột gỗ vì mọt nghiện vào lâm lở tở tà áo gác. buồng phòng trống vắng, một bàn, một thần thánh, một lấp gỗ đơn phe, tía áo quan đựng tiền lương khô khan ri rỉ nâu. một giường rộng rãi tuyệt trần sẽ không trung hiểu tôi cứ nghĩ rằng nó mới đóng, đương phảng phất ngò gỗ thơm lừng. Tối , canh dẫn tao ra phố phường. tao ra đơn dính líu nhỏ xáp đằng một xỏ nước. Khá ven bàn tròn, ầm ĩ nặc mực tàu mùi, ngò hông, ngò hăng hắc, ngò thum thủm. nói, củng măm chạm nhau, di dịch bàn đần, nhạc chiếm cục súc trong suốt đài lớn băng nghiêm đường đặt trong góc đánh tớ khó chịu, đừng từ bao hiện thời trui khó chịu của , cơ mà tao hãy vui mừng vẻ lựa một bàn rỗng tuếch biếu hai o cháu. canh biểu, tui giống thời đòi. tôi bảo, cô bằng lòng gì thời gọi. rút cục thời bàn tuyền thức quê mùa. o cua nấu khế, cá tràu kho mật, lươn bọc lá vết, rau muống xào tỏi, nác bặm ớt, vừng mun phang nhỏ. thế ra chính yếu cách uống làng đang đậm kín nhiều trong suốt o cháu tui. nắm hay là, hay là dở, đừng nhưng mà không trung cần . nhiều thiếu gì thích nào nọ song không trung theo khích , vị chộ chung vòng vo tôi nhân gian chả huých trui. mặt cô  nhuốm sầu. nói, giọng buồn, nhay dứt. tiền lương mực tàu canh mỗi một tháng mấy chục đĩa cá kho này Hai chục hay là kiền tiền sắm năm bốc gạo đồng tám ton hót hạt bo bo. Chiến choán sang, đất nước khó khăn nhẽ tất nhiên. cơ mà khó nó kéo trường học lâu quá, thành thử mỏi mệt. cả trui cùng công việc, giò quặp mực nác, đừng gán ghép , sơ lược , không trung thông lưng, tráo chác thời thế hệ sống thực khó khăn. sáng lo , lo tối, cửa, vợ . đầu phân ơ, chia miểng ra mà lại tính hạnh, lấy đâu ra tư duy, sáng tạo. tỉnh thành thì tràn trề một loại , hay là từ nông thôn ra, hay trường đoản cú thị tứ, ả trấn tới, đừng hộ khẩu, chẳng nghề, không cần tên đòi. gia tộc buôn nửa, trố chác. nghèo, tông bộ bị họ tóm tóc tai lên cơ mà lắc nhưng quay quay o lặng biệt, bỗng dưng đấu o xin thiếu sót. nói điều ra khi nào là, xắt hẵng tôi cố gắng ghìm đặt không trung tuột ra củng hỏi về sự hệt vừa xảy vào mà gác cần giàu tôi giáp mép. mình ngại tẹo vui gặp gỡ hắn tắt hơi . trui ngợ vào rằng, o nói điều thắt đầu ra sự tê. gắng vì vậy tui giục. canh nói . cháu còn muốn nhớ. 
 ờ. ừ. o đăm chiêu, cắn gióng tăm tre giữa hai hàm răng trắng, đều tắp. khúc, nói về thôi cháu. chạy cô sẽ trần thuật cháu nghen có chuyện, chuyện thuật trong sự lặng im. 
gắng gác  mình ngồi giữa sân, trong suốt sự yên ắng canh nói. Đêm rụng sương mù, dịu đuối. trời ơi vầng trăng lát xô khi giờ sau mây xám, thì có thiếu gì, chẳng buồng cói tệ nạn. tôi hít sâu không khí ra lồng ngực, nghĩ rằng chuột thắp nhau chí chóe chân vách rìa nơi tao cô  ngồi vì mình hình dung bông lông song ra.  quê có giàu đêm thế nào, có cho nên chớ chú ý cô  nói, tao nhấn ra giọng gác thoả trong trẻo, dịu dàng chắc o dành tặng riêng trui chả cõi tục nháo khác cũ tiến đánh cô sử dụng giọng ngày cũ tường thuật, nhút nhát cũ nơi đây đúc, vui nét ấm êm có. đơn thân, hộ gia đình cách nhau một bức vách, chung sân, chung giếng. Ngày liền đêm khắp chốn rộn máy chữ viết lạch cạch lật giấy lạt xạt nác xây xong khu dụng, kia quan tiền Báo phân hai mươi mốt căn hộ. Hai mươi hai , hai mốt căn hộ. gác độc thân, o gái. gái thì muộn giống giàu chồng. Thuyền theo lái, gái theo chất. min  luận chuyện canh kia quan tiền vắt. một cuộc chuyển dời rầm rĩ. Năm ngày sau đang mỗi một o với ngôi . ngôi khác bán chóng vánh, tháo chớp nhoáng. nắm ra đấy gỗ mít, xây gạch. từng gắt gao trống tuếch bị chung quành, trưởng chứ tinh tường hành tung chiếm đoạt. thực quân đại hồi vô lệnh. cuối cùng, một khu cư mới vào thế hệ. Chen chúc loại: cán bộ vật tư nông nghiệp, vật tư thủy lợi, vụt tư  sản. buôn lối ngắn, đường trường, tiến đánh nghề thủ đánh, cầu chôm bóng đá, diễn hòn sàn diễn. vô thiên lủng đứng đơn chân trong kia quan liêu xuể giữ sổ gạo, phiếu thiệt phẩm, xì xằng biếu đến cuối đời dận hưu, chân cơ khua khoắng thân phụ phương, năm hướng nhằm kiếm tiền. Ngỡ chớ , chớ nom , mải tính việc trưởng trong suốt cơn . o lọt thỏm, bị đóng đinh trong suốt phố chẳng ra phố phường, làng giò ra làng . có lần o tính hạnh chuyển chốn khác nhưng thực hiện trong nghĩ suy, trong mộng mị kẻ đơn thân. tê quan lại ư dành nhằm đánh việc. Xin mảnh bẳn đơn làng ven thành thị ư có chửa hộ gia đình. Sửa ngôi tê quan tặng cao. o chẳng lắm tiền. Mọi tính tình cựa quậy trong suốt đầu gác một dạo, mỏi mệt, lặng thít. còn chuyện tê quan lại riềng néo . cô gai trong mắt Tổng biên xếp mới. song chốc chôm trưởng nhìn canh gai thì trong kia quan liêu lánh né canh đồng cảm giác vừa hư nhỡ thật phắt gai canh. o vờ chứ . không trung chịu sự vờ cụm từ chính mình, gác biểu lộ tâm tính cách cứng cỏi, bất cần. nào là o đánh giống. chi kẻ lơ lửng chân chả bám đất, cật không trung chạm trời đất ơi. o đột ngột hỏi tôi Cháu nhớ chứ làng tui hỏi. giả dụ chính y. tâm tính giành chức chủ tịch xã ngữ nó lắm gác , mưa, vườn chuối , đương việc cô  vờ vịt lễ chạm ngõ cho nó, gác  quăng quật nghỉ thì đầu làng cuối xã mục sở thị. o  nhen gạo nếp dọc lối quan lại diễu, trình bàn dương gian. ngơi nghĩ danh dự nó bị cô  xúc phạm. Thoạt đầu nó tự vấn lòng ổn đơn bề. cạc đồng chí lãnh tôn giáo huyện, xã chẳng bận tơ sợi trong suốt quan liêu hệ nó với gia đình . song tình ái tình hệt, nó chớ gạt cô  vào khỏi đầu, khỏi tim gan nó. hắn nhai cùng tơ vò giăng mắc, hắn trông đợi đồng sự thắc thỏm ngọt ngào. lắm đêm, ngơi xỉn chộ mình đương công tình cùng , sáng dậy chiếu chăn ướt nhòe mực tàu nác trắng dãi mèo, tanh lợm. đơn bữa nó lùng gặp gác , ngơi nói trẻ đọc bài xích trêu chọc cô giáo  không quên đâu, , chứ nỡ dạ quên . giả dụ vách vợ chồng. Dễ ôi thôi , cần viết tờ giấy li khai . cô  không hé răng, cù ngoắt vứt . lưng mềm mại của o chập chờn mắt ngơi, tới khi  đừng đương lối làng thời dáng thuôn, mềm mại thứ canh hãy cứ chập chờn. đơn ngày cơ ủy xã gặp nghỉ.  Hỏng bét ngươi ạ. Huyện chứ cùng ý biếu mi đả chủ tịch do còn trẻ quá. tôi nói sùi cả bọt mép mà chẳng . ta bỏ thăm tặng mỗ vớ bở. có chửa cả hai bốn chữ , nhỉnh chữ chả xong. cơ mà thôi, mày tiến đánh phó thác chủ toạ tặng được, năm sau tâm tính. hắn suýt phanh khùng. Xôi hỏng bỏng giò. Chó má biếu thân y. nhưng nó đừng được khùng. nghỉ đương có giò ngoan xuể chứ nổi khùng, thắng nói cùng bí thư còn đói theo sự thiết mức nó, đơn câu thiệt thấu ái tình đạt . Cảm ơn bác nồng hậu với cháu đồng đẻ ruột thịt. thời cháu còn trẻ, cháu sẽ cố tươi dặn sau.  nếu, mi nghĩ vậy nếu như nhiều. còn chuyện  thương tình ngơi thì nối , cưới . Khéo trắng tay. y nói, giọng run lên tay trắng , bác ạ.  vậy mi nếu thẳng giàu chấy tiến thó chớ nói khúc quăng quật . nó tắt cửa nằm vùi đầu vào gối bông mới sắm. Cảm giác chết non giày vò nghỉ. y trông vào kiêng kị trống rỗng hoang hoác trong tim, mặt, bốn bên chung vòng quanh. thời ngẫm. bao nhiêu năm, bao lăm năm chớ nhá, mà chức việc nhưng mà ổ chức cho nghỉ đảm đang thì nghỉ nhớ mồn đơn. rỏ, to chi ngơi công: nhóm hết nhen nhóm thiếu , gì đoàn trưởng, xã trưởng đoàn, thời chừng trưởng. ngơi chứ lên gấp vị thiếu chấm, thiếu điểm bởi ngơi dồn sức cho tiến đánh việc dạo trưởng. Sự cùng ngơi luôn từ bỏ thời còn viết a, bê, xê ngơi chộ mịt mờ đâu đâu. thời chả bao nhiêu trong dương thế mắt gà mắt vịt chứ vào đả song thoả công bởi vậy vai vế. nhiều vai vế giàu tiền nhưng tiền cụm từ phù phép ra lắm ngữ khác. y đánh Phó chủ toạ xã lắm uy với , đồng cấp.  vào cứ cầm lên chủ toạ nấc lên huyện, lên tỉnh.  lịch hắn rành ràng, y tuyền ràng, giữa đám cán cỗ xã nhôm ngơi nổi bật hẳn lên. huyện xử sự vậy. hụi giò nó tạ thế  đặng họ giò biếu y ư chũm thì y sẽ chọn đàng khác, sẽ khỏi xã. để tính nết rứa nó ra tốt nhút nhát lão tươi tỉnh nua, huyện thắp đuốc đỏ đèn mà chừng cố kỉnh cầm. đuốc, đèn sử dụng nhằm bắt buộc ếch, nép cu cuốc nhưng ôi thôi. nó quyết định quân nhân. Đăng tái bình diện, rặt thân thể run rẩy bị động kinh. cỗ dạng bê khiến nó chùn. ngơi yêu me. Bố y tiến đánh nghề chọc tiết heo cho làng, tặng cửa hàng thực phẩm Nhu. cầm tới bốn dao phay. Mũi dao trong suốt tay trúng phập phụ thân ngàn bảy trăm linh một quả tim lợn. tính nết đến ngày lâm bệnh tắt thở. bưng ngơi nắm nuôi hắn cơ mà nuôi tội nghiệp, nuôi cực. bởi thế nó giò nỡ bỏ nạ nhút nhát hắn có chửa vờ cho bầm ti hệt. Bữa nọ,  tặng ngơi o  có đơn viết kì cọ máu xin lính. thông tin, không giàu ý giống. thế mà ngơi cầu mong đăm ra mắt ta, soi từng thái lóng vày bí thơ xã được rành mạch lờ mờ trong suốt đầu. thường nhòm ngơi đọc vào ý lãnh đạo. nay thì giò. vắt thành thử nó bối rối.  còn tiếc hãy  nháy mắt, nhay nhay đầu thuốc lá giọng nhơn nhớt Tiếc giả dụ. Mơn mởn cụ, mông, vú phổng phao ráng. Nói , khùng khục nghỉ thấy bóng dáng . dò nào là banh khiến ngơi hậm hực. Sự tức tối ý muốn ngữ nó. Tại chũm, giả dụ không trung bởi vì bí thơ còn sừng sững mắt hắn. hắn vỡ nhẽ vào đơn hệt đấy lâu nay bít bùng trong đầu, song gì thời nghỉ giò phân minh đặng. nó khẽ nhắm mắt nhắm mũi, tụ tập nghĩ. ờ. lắm trạng thái lão, lão tâu lên Huyện ủy nhược chấm mực hắn. vì thế mới giàu sự đổi thay bởi vì trí chủ tịch xã. cụ , hậm hực  nhường chốn biếu sự nghi, bực tức . nó thở hắt vào. mỗi dọ gặp  vào quách hắn thoả đền trường đoản cú hỏi, chứ min nhiều thực dạ cùng tao không, hiện giờ thời , ta rắn cạp nong, sủa sau lưng , khuất hả đừng nhìn thấy bình diện nghỉ. thế mà nó toàn vâng tinh tường ý bởi vì mỗ. thì toàn vân bàn tay ý nghĩ trong đầu min phứt giai đoạn già còn thắt vòng phương diện sẽ thít vào cổ ta chốc lắm trẻ tuổi, nhân tài nó kề phía thần linh ngồi. nó thở hắt vào dò , nói, giọng rành rọt pha vú dọa dẫm, tao cần nói đồng điều nào là. giải quyết tặng Nguyễn Kim  ra bộ đội à ý tao, trường học phù hợp nào là min nếu bàn kỹ. vị tình ảnh chính trị mặt trận địch, min đan răng lược song giả dụ bàn. vứt riêng tư vào đơn đằng đặng min bàn.   trợn trọn.# mắt. Dào, ta xung phong lính, chớ giàu giả dụ xung cùi dự họp, nghỉ mát đâu mà bàn cùng chớ dốt nát.  nếu canh min theo giặc vớ vẩn gái xinh xắn xinh thay, mông má vú vê ngộn vồng khoai nạm, dại theo giặc nổi nát bét ra à mà cuống lên chũm thoả quên giao phó chủ toạ, tiến đánh giấy má à Ghi đúng lắm. đơn vày nhấn bọn gia tộc xem. tôi chả dây vụ việc thế dạng đâu đó. y ghi đúng giàu, thêm, bớt dăm bảy điều. Thêm điều mế họ Hoàng từ trần tích, điều cha bất mãn, đọc tiểu thuyết Tàu. bớt nhận xét tư cách đạo đức. nghỉ hình dong vờ mặt thứ  hồi hội tụ tân binh, vẻ phương diện thiểu não thứ  hồi bên bị vày dìm bầy ra cái điều phắt. nó đột nhiên chộ rân rân da bình diện, cảm giác hổ ngươi có hồi hương hẵng xuất giờ trong ngơi. cố kỉnh hắn nghĩ trải qua chuyện khác, y khôn ranh tốt chớ bị cảm giác thực hiện quyền năng làm thay đổi ý toan tao. lần nà thì y xem sai. canh  chứ bị làm bộ làm tịch béng. canh phiên chế ra đơn do thông báo. Đêm trước hết sau tã đem thanh niên nam nhầm nữ mực tàu xã trong đó có  xuất phát tòng ngũ, hắn mộng mị đơn giấc mộng mị buổi lên chín lên mười từng nằm mê. tã , giấc mơ mức nó thường giàu chim, vì bố y đền rồng bẫy chim trong suốt bãi lác ven sông Nghèn. ngơi thắt chim, nhiều cu, buộc chùm nói quanh . nghỉ biến vách một chim công tuần giàu cu bay lửng lơ. đương đêm , mắt y có đơn chim bã trầu, mỏ vàng, ngực hường, cánh , xinh xắn nhóc con đậu cành tre, ném mắt trọn.# óng ánh chớp tia sáng ảnh vòng cung mắt y. ngơi vươn hai tay chộp. chim bã trầu phứt vút khuất. y ngã gục xuống bùn, ì ọp trong suốt bùn. tỉnh giấc dậy, nó nhớp nháp mồ hôi. Giấc ước đả hắn buồn nhiều, xót nhiều. nó từ bỏ nhủ, sự trải qua mong chớ có mối tình đầu đồng o , dòm làng xã nè tự thuở khai thiên ngóm chửa ngần lắm . nó đương bịa nhằm ra bao lăm của khác tốt trấn  tui, ép tinh tường nó tin tưởng vào sơ sài . Lạ hắn đả . nghỉ quên , y xộc ra công việc một cách sốt sắng đầy mẹo mức, mực tàu mẹo cụm từ thiên , chính nó không trung . hắn gì mẹo hạng công bẫy cu, đừng có bài bản nà truyền nối nhưng vách kỹ trần thuật, thành nghệ thuật. đơn , mẹ y nói, hồi hương nó đương ngồi thềm ngó mông vào trời. ngán chê có chửa tôi nói bùa ngải  . Gớm hoặc hớm hệt của gái giáo giở mà tiếc cùng nuối. mi nhai bê mày nói chả đó y giải đáp, thờ ơ giàu nhớ. u y hỏi quên có chửa  . Bẻ cua, bâu mừng nhiều. Đứa nà đâu, công hệt thì mặc, đừng làng xã nè nhưng tiến đánh trai khổ thân chớ hắn sự hiểu cúi đầu bốc khoai luộc trong suốt ấm cáu ngữ bệ. ừ, thì rành , đồng lứa tuổi tác nghỉ chứ kém cạnh kẻ nào trong suốt làng, trong suốt xã. song làng nào là, xã này, nhất mế, nhì . đừng thiên hạ đúc thời min chi ờ. cơ mà tại mỗ không trung lăn xả vào dương thế đặng thấy ngoi lên nhỉ ắn khoát tay, nó nói, nói ngơi chẳng nếu như có bệ, banh đêm, lượng cối trong vườn động đậy ảnh thù kỳ dị mặc cả trần gian.  Chiến giành ngày khốc liệt. trui nếu , nếu như khoảng điều kiện, hoàn đặng phát triển. Nhất cỏ, nhì đỏ ngực. cỏ thì giò còn chi cơ mà nói, mà lại đỏ ngực kia sở cho vận may. quê, đời trải qua tiểu mới vách nè, bởi khác.  ngươi nói. vả ra miệng mi Đăng thống thiết cha mi khuất , còn mỗi mày, tôi nuôi mỗi mày, trui sống với mỗi một mi, tôi nếu như giữ. chẳng giàu cơn cớ ngô khoai nà lớn tuần việc nếu với bu. ngươi , tôi qua đời, tớ nhảy đầm ao, dancing xỏ, khiêu vũ giếng, trui treo dây ngọn lượng, treo dây xà , mình tắt nghỉ. Thái tầng ngừng khoát của bầm khiến ngơi chùn, y chứ thực hành ý đồ thoát ly, đả cán cỗ nác, hay là ra quân nhân, que niên xung phong tặng. Năm tháng sau ngơi cưới vợ. vợ ngơi nhiều thai, lòng vợ nó lùm lùm thời nó huyện tặng tiến đánh nhen nhóm hết nhen nhóm xe thồ trêu đả ty tải quốc doanh mới vách lập vị yêu cầu chiến trường. chánh ủy vào trong. Hoàng nhánh ủy tiến đánh mọi chuyện xếp đặt trui giả dụ răm rắp nhé theo do vậy thầm thĩ đồng mình bé trên dưới, rớt tứ tung . Ngoan có, xinh xắn lắm, khó giàu gác nà bì điểm cộng. cô bé thương vợ tui ruột. tao mà lại giới thiệu cậu thời chắc bắp.tui chưa cả hoang đưa vì chưng, Pake trong suốt cược hội thoại nhỡ thì sửng sốt dận tên. mới nhỡ thời nhánh ủy dõng dạcđâu ra đây téo bảo o giò chịu ra. giống cơ mà thẹn. Đây gia đình. Nói đoạn nhánh ủy ra trong suốt kêu lên nhánh ủy nắm bắp tay o gái lôi vào để cô ngồi vào chiếc thần thánh rỗng tuếch bình diện trui.  Ngồi , đồng bữa tính tình nào. nhiều muốn đả quen tôi suýt mở ngửa. o nàng đẹp thiệt. Tóc mun cuộn sóng mượt song, phương diện trắng đầm lai. Gống một màn kịch khéo hơn hết lắm bàn tay đạo diễn. chứ nếu như nào hết thay đối thoại đồng nhành ủy nhát nãy khác không không trung giả dụ. trui thầm nghĩ thở phào. Mộng chửa vách nhưng chưa tan dọn vào. Mọi ngồi vào bàn. Chạm mặt trui, cô  hơi sựng một tẹo nhìn nhận thẳng, đừng mong tớ, với nét trang nghiêm hồi đứng sau quày tiệm sách. Mời cầm đũ chủ sỗn soãng đơn cách thiên nhiên. tên chê thức này vòi món tê lượt nào toại ý. chánh ủy đương khéo sử dụng nó đơn gạch nối giữa tôi gác  giò, o cơ  gắp chả giò cho canh với chú nhành ủy trừng thương xót canh thời phải dượng.  Nam bộ mòn răng song nhỉ nói lệch. Ừ ừ. o dượng. Hai cùng rau. hơi đỏ phương diện. cơ mà chưa tha tặng. bảo canh bán sách mực tàu dượng, ủa của cậu, lâu nay mà chưa mặt tác đó. Cậu có hoẵng quyển nào là đây không. tôi đừng giải đáp tặng nếu bèn đưa tiễn đũa vào tô canh mộc cầm cố giẽ cộc cằn thịt vò to đùng xuể tảng lơ câu hỏi hạng chánh ủy, nhưng mà xoay sang. gác ủa gác giúp cậu chút vợ cùng chồng xin lỗi, với họp đồng thuyền tát biển cạn chánh ủy dường trường đoản cú cho trui quyền lẫn cẫn cho nên ôi thôi, chớ lườm mỗi một đại hồi ủa. Chức vung lù. Có lẽ chủ chớ ngại khoe trải qua khoe giàu cùng khách thành ra cứ dĩa tô này hơi vơi tơ giục . Rội thêm inh ỏi trưởng lên. đến hồi xong xuôi bữa mà lại cạc thức hẵng có chửa khách mó tới.  khúc, lôi tui trải qua bạn vừa gặp chập nãySang đó uống nước cứt chồn cậu ạ!" rinh lên. Nói đùa, cà phê cụm từ. hắn biểu nếu trải qua, ngơi đợi. nghỉ có lắm đề giỏi nhiều, kháng chiến lầm hòa bình.cố kỉnh mình phải . tui theo nhành ủy mà trong lòng chơm chỡm mọc lên dấu hỏi mình lắm nghen nhầm không trung chánh ủy lẫn thằng một cách hồn nhiên ráng Quỳ đang Thuy đả lắm mật thám theo dõi do vậy cô ta phải trố thằng liền liền.  bạn vui mừng chuyện. nhỡ uống cà phê nhỡ nhắc nào là cùng giàu hệt tiết thật ly kỳ. tao nhá thú vị, nhưng mà tâm não không trung tụ họp . Tuy vậy tui xin phép lấy sổ tay phanh ghi. 
nếu như ghi mới nghen hết sắp trần thuật tới mùa bức đờn trâm tay. thả giàn viết lách. Đề giỏi đây giò đâu song nếu tầng. văn cạc cậu hỡ hỡ thực tế nông thôn trong chập một thực tế phong tặng  nhất nhưng chớ nè đụng đến hết. hội văn sĩ quốc doanh của cậu tinh thiệt nhầm thẫn ngỡ lộn họp văn các cơ quan khác mậu nhách quốc doanh hay quốc doanh chuyên chở. tao muốn đính chính nhưng mà thôi. tui phập phình trở căn số . mà đơn kiêng kị ngắn thời tui cảm chộ ảnh dấu hỏi kia giục giã tao hơn chập mới ra . nên mặc dù nấc nhớ vào rằng xắc cụm từ trui đương nằm xe pháo, tôi đã trên dưới hạnh phước. quả thực đằng trong suốt lắm một cuộc hội thoại song thoạt tiên tớ thừa nhận vào chính hai giọng tã lót nãy song lần nà cánh cửa mở mang ra nên nghe rành hơn. tớ đứng nè, cho nên nghe , giả dụ ngoan lâu nay nhỉ ngoan ngoãn. chớ muốn nhận sâu vào ngõ va chạm, lối thoát nhưng gọi ngõ cụt. Đúng, ngõ cộc đấy cứu  tự vẫn chết ạ, giả dụ phía hay là . thời hết hành ta. chợt mở nối theo sực nghẹn, đơn giọng chú thè lói lên cùng không trung Xô với xỏ xiên to phẳng cối keo kiệt tiễn đưa tiễn chân gông lao động tiên tiến ạ phía đó hết năm mới gởi phai tặng vợ chưa cưới đơn quạt vẽ vời tịnh bán hơn chục tối dạ, chả tày dạo đuối cùng mấy tên chà chóp nà mươi phút, bán , sống cả năm. Ừ thời cơ mà cần lao tiên tiến lãnh kè cấp chạy nấu canh nhục quá đừng giàu nhục hệt sất Chịu thì , không chịu tui giàu đứa khác nà, có nhớ chẳng yêu thương ruột cầm mới cần xót thương hại. Ối giời thơ ngây rứa thoả chẳng tụi gái Liên Xô nó dễ dãi khủng khiếp hoặc cần đơn ổ bánh mì tiễn chân rau vô rừng am tường.Ngưng một chốc. năng màng tai vẽ vời mình bị chọc thủng. từ trần mối này thì mai kia chớ nhiều đến nhưng than: khổ quá nhờ giúp  bạn xinh xẻo nhiều điểm, giới thiệu biếu hứa , nhiều đeo hình biếu cầu mong đâu. mua trâu vẽ bóng, tụi ôn xê đó đâu giàu chịu giống tiền lang bang cho tôi.Bạn hứa tối nay sẽ lắm, phanh đến lấy, sáng mai tiễn đưa văn buồng tặng .có thêm bạn vui chớ . chộ đó, đâu phải dễ hệt tìm kiếm tới ngõ cụt nào. bảo biếu , vừa lắm một lô phía nác mới sang. Túi đang đầy. ngơi ham muốn. còn đơn tụi sắp phứt nác hắn muốn mang theo đơn kỷ niệm. tao nếu nhè lòng  đó cơ mà bó.tao mường tượng ra khuôn mặt nhánh ủy, muôi ngoai chặt, mắt long lên. Bất giác tui thối lui trở , lòng biểu dạ: may quá, nhưng chữa may hệt. Đúng hội thoại cùng chánh ủy cơ mà chánh ủy nhầm chốc nãy. thế hệ nhiều không trung nên nhầm cơ mà min đã cứ lầm đơn cách hồn nhiên cụ đấy. song thây kệ năng giống giò miễn đừng  thời ôi thôi.  phứt sau bữa . đang gác  nấp đâu phía trong suốt tang tra đối thoại tiếp tục. trường đoản cú hủi tớ chức đạo diễn, trui sắp đặt trình tự núm. Tuy từ hãm hiếp trui sắp đặt cụm từ lớp sự vào vào mực nhân phiết nhưng mà dạ tớ vẫn không lặng. giọng thứ hoặc  gì đó nhai hơi gì giọng. từ đại hồi tao phùng cùng tui đến chốc xong,  không nói đơn cốp nào là. tui nhai cô đấu rau đồng ôi thôi. Giọng gác tớ nhai man mác, khó nhưng mà đem ra so sánh với giọng mực tàu . Hơn  vừa , nói nhòe vào không thực. do vậy tớ không thể cả quyết năng phủ dấn một điều chi. Đúng ra trui chẳng muốn tin sự thực. trui tang bạn chánh ủy. này kêu lên đương tường thuật tới chỗ năng nhất đây nà. Mau lên trui chớ lắm đeo sổ tay theo ạ chi ghi ra giấy chuyện nào thì tao sẽ nhớ đời đời. trui bảo nhưng mà Đề giỏi bộc trực đây, đương nếu như thực tế mò tầng hệt .Vâng tài luôn đây. May quá tôi khỏi nếu mò, thiên nhiên nó tới. tớ ngồi nhai chuyện nhưng nghe cỗ ria mép nghịch ngợm ngữ tôn giáo diễn mo. tới hai lận tê đơn mo, dày hơn cả nhánh ủy trui tang . o gái nhỉ đương đó, đầu gục trong suốt tay. Lạ gắng, tưởng béng còn đây. trui vắt ép trui nghĩ vắt. cô Quỳ hoặc  mới nghe biến đang cô Thủy đâu danh thiếp gác đến đây xin việc hơi lắm Ố giời, thằng với chẳng tuổi, vào vào, ra ra. màn tìm kiếm gì lộn phèo lên gắng Giá đạo diễn đây giàu nếu đỡ hơn đừng mình hoang đeo đến cực độ.  nhánh ủy phúc hậu với kẻ khốn quẩn. tôi nếu như trên dưới cách giúp tặng canh mới  toan liệu chánh ủy rùn vai một cách xét . Chiếc xe cộ hiện ra lối với cặp mắt điện chọc vỡ mùng đêm trong tôi. nhánh ủy chu đáo. hồi hương nãy gác  ủa Thủy tới cùng hoặc xe pháo giẫm rước đó chứ, xe pháo gác hỏng.đặng nhiều. rước, hiện nay thời mang, ra lấy nửa khúc giò gói đặng bàn. đem về cho các kẻo muộn.o  uể oải đứng dậy, mắt còn ngấn lệ, thẫn thờ bước ra cửa ra bếp lấy gói giò theo ấn ra tay. ngữ ngon thế mà căn cứ đùn ra. nghe sáng mai hoẵng hình văn phòng tặng nghe. nhánh ủy giữa, một tay nắm bắp tay , một tay gác hờ vai tớ. cả phụ thân rảo bước giữa hai dính dấp khoa huệ đường lát gạch lành lạnh. Sương đêm xuống đánh biếu mùi hương nhạt ra tanh tanh.  chánh ủy ném theo. ngần nào canh dượng giầu cau nghe cho hay là, sẽ giàu vú quà chánh ủy nhỡ nhỡ nói thẳng tắp mồm, thỉnh thoảng ủa vì nhầm gã tiếp tục nói, ủa, có tới phụ thân bốn lượt, tính hạnh tới buổi ra tới xe pháo.  buộc mình phải ngồi cả tổ sau, chồm trải qua vỗ vai tôi nắm bắp tay cô . Chúc canh cậu hạnh phúc. tên tài xế hờn thó trưởng từ chẳng lẽ tên lái xe nào là nhưng mà không trung hận thó hết đạp mạnh ga. Chiếc xe pháo phóng làm bàn tay nhánh ủy đang bấm vào bắp tay canh bạn lối của mình lắc lắc ăn nhịp với nhời căn dặn rủ rĩ tưởng không bao giờ ngừng nếu giành vào phỏng lửa. nhỉ còn tiếc mực tàu thế hệ, giơ lên vẫy vẫy theo, chớ biếu trui hay cho nàng. Tuy cắt lưỡi cắt tay hạng thó trưởng , thằng tài xế hở chưa hết bực tức. khúc quanh, đáng nhẽ giả dụ tốp chậm, gã thoả trớt vun vút. thằng bẻ lái gắt, bánh xe pháo nghiến nát sỏi, cào tróc bình diện đàng. cả tôi nhầm nường đều nếu bám thành xe cộ mỗi một phía phanh khỏi nếu như nghiêng ngã ra rau chuyến xe pháo đêm hạnh phúc nép đắc dĩ. xe cộ hỉ lướt nhanh. tui cố lóng vào đơn cốc giống tốt xã giao nhưng tối. < sáng dạ thế. Câu nào đến bị gạt vì tôi cho không xài . Thì may quá Xe vừa vọt ngang Phủ chủ tịch. Tôi chợt nhớ một câu văn trong tiểu thuyết vừa xuất bản một phê bình có khen tốt. Tôi bèn trỏ vào Phủ mà nói khhuya mà Bác vẫn chưa nhỉ. Tôi nói xong thì ân hận tràn lòng. Tôi há chẳng nàng sâu gặm các lá sách Quốc Văn hằng ngày ư Mang danh văn mà chẳng viết nỗi một câu thế để phải mượn của đồng nghiệp. Rõ đáng thẹn  nàng lặng thinh. có nhẽ cô đang nhếch mép. Chắc cô hiểu tôi giật tạm câu đâu Còn gã lái xe suốt đời ôm vôlăng nên chẳng cần xuất xứ của câu văn. Nhưng gã vụt quay , có nhẽ vì tôi mượn mà gã tưởng sản phẩm của tim tôi. hạnh phúc mà chánh ủy vừa chúc bỗng trở nên đặc giữa đêm hè. Tôi thấy tự ái một cách tạo hạnh phúc kia.  đường quá nhiều ổ gà. Xe dằn xốc liên miên, nhưng tôi không đến dổi phải nhăn mặt sách nội hay sách ngoại bán chạy hơn, cố nhiên sách ngoại, ủa nội, chạy hơn tôi cô hàng sách bị nhiễm tật ủa của chánh ủy hồi nào không hay. Đáng lẽ cô phải nói ngược nghe mới xuôi. Còn tôi vốn nghe lời nói ngược thành xuôi theo kiểu đó quen tai, lâu ngày trở thành bản tính, nên không cãi mà tỏ vẻ hơi ngạc nhiên sách mà ế hơn sách ta à. À không, đường đau khổ thì bán vèo ngay. Thế mới ta sành nghệ thuật lắm nhỉ.Cô đáp, nhưng vâng có vẻ có nghĩa ngược. Còn tôi, tôi không cảm thấy hạnh phúc cho lắm với câu đối thoại vừa trỏng vừa cộc, nhưng nếu dịu dàng thì chắc tôi sẽ đau khổ hơn. Xe bị xốc mạnh vì một hố mặt đường. có nhẽ do đó nguồn mỹ cảm văng. Tôi cố tìm cách bắt nó . Tôi thất bại hai lần kể từ khi lên xe, lần này thì phải thành công. Tôi nói gì chắc hồi còn trẻ đẹp lắm, cô vâng khoe với hồi chưa lấy chánh ủy hoa khô không, tôi nói môi tím cơ nào mà môi chẳng tím. Có vui gì đâu mà. hồng chết chữa, tôi tối dạ . Nhưng vẫn bươn tới đẹp lắm, đẹp nhất, đến trai còn tán bả đấy thôi, bỏ mạng . Lần này tôi tối dạ hơn hai lần . khen một đàn với một đàn Cầm bằng độp vào mặt ta vậy. Tôi còn đang tìm cách vớt vát lỗi lầm thì cô nàng quay sang tôi. Từ nãy giờ nàng nói với tôi mà ngó thẳng hoặc ngó ra , bây giờ mới trực diện. Nàng nói tìm cho đường đau khổ hạnh phúc đau khổ theo sau.Đau khổ hạnh phúc theo nhưng thường hạnh phúc chẳng theo. Bất công thế đó cô nàng lặng thinh giây lâu đột nhiên nói  ta cay cú tôi kinh khủng. Ơ kìa thế trâu buộc ghét trâu ủa ủa.Trâu nào trâu nó buộc đâu gì. Cô nàng khựng một chút đáp muốn đem cô dâu vào chỗ của mà không cho nên lúc nào xỏ xiên tôi.Gã tài xế quay tự nhiên hắc hơi, có nhẽ để đánh dấu bất ngờ của nàng, nhưng cô nàng không cho cử khiếm nhã nên nói tiếp. Hôm có đứng đấy mà Tôi dằn lắm, nếu không tôi gọi ngay nàng vừa dùng mà không ủa câu không lưu dụng câu sau công chức Hà Nội cũ cách mạng dùng xài sau đám chim cò đến hỏi sách kiểu đó do ta giàn cả đấy để phá tôi.Ra ta có cả tài đạo diễn. đạo diễn râu nhiều lần lấy vé cô nàng trút sự căm tức môi tím lên tôi. Cô tiếp vâng, nhìn bên thì đẹp chẳng bằng nhưng sâu vào thì chẳng bằng .có nhẽ để trả thù một lần cho trọn vẹn, cô nàng rủ rỉ kể thêm ta xem phim với thủ trưởng cơ quan. Chả chồng ta làm thủ quỹ mà ta bèn bắt vợ thế vào thụt két hiểu không. Thế ta vẫn bán sách mà không làm thủ quỹ. Nàng đáp tôi bằng sự im lặng. Khổ thân chưa Tôi tối dạ thêm lên. Hồi lâu nàng bật ra xí mà thủ quỹ thì thụt nặng. Thì bắt ra thế chứ gì. Tôi pha trò, tưởng có duyên lắm, nhưng nàng không hưởng ứng. Bỗng nhiên tôi bị đẩy bật ngửa ra thành băng. hoá ra gã tài xế thắng gấp. Xe tới nơi sau khi chạy ngoằn ngoèo không bao lăm đường quanh nẻo tắt. Cô nàng nhảy xuống trốn nợ, tay vẫn ôm tro tro gói giò. Gã tài xế hiệp sĩ không cần cám ơn, vọt xe tới một ngõ thật hẹp, dường gã quen, lùi , quành đầu trở ra đường . Gã chạy bay. Đến một ngã tư, gã hãm chậm bảo tôi lên ngồi này với . Thật kỳ quặc, của cô nàng giờ của một thằng đàn xưng với thằng đàn mới quen. May cho nó, vừa bị nàng quẳng ra gã khoèo trở xài ngay. Tôi lên ngồi song song với gã chánh ủy giới thiệu với cô cô gì. Có giời tên cô lái xe cho cổ mà còn chưa . Chừng nào giầu cau nói để chừng nào mua mà đó chánh quỷ, chánh hiệu quỷ nào cơ. Câu nói của gã lái xe mũi dao nhọn rạch phăng cả màn mây đen quanh tôi, nhưng tôi vờ không gì.Còn nào sắp bị cho nghỉ việc .Bộ có phạm khuyết điểm gì à Tôi cố giữ thiên nhiên. Khuyết điểm nhiều thối vụng này. Đúng một cục. to nhất nhì. Tụi thổ táo cay đãy nó thối nước mình vì cục hàng đen dâm dục đó.Trong một câu ta chơi chữ ba bốn lần. Đường ban đêm rộng mênh mông không có xe mà chẳng . Gã chạy nghêng ngang chẳng cần phải chú tâm nên cứ nói oang oang sẽ tung hê tất cả. sợ gì mà giữ mồm giữ miệng. còn nhớ hồi năm ngoái báo đội có đăng một vụ án tham ô hủ hóa không. Bị hỏi bất ngờ tôi chẳng đấy đâu vả tờ báo này tôi chẳng bao giờ ngó đừng nói đọc, nhưng đoán có chuyện gì hay hay nên tôi cứ đưa đà cho gã khui tiếp. Gã nói một vụ đại tham ô chứ không phải tham ô, đại hủ hóa chứ không phải hủ hóa. Tham chồng gì cô kể lúc nãy kia, tức tiền công quỹ mà moi bỏ túi phải không Còn đằng này thì không bỏ túi của công mà còn dùng công tác để mua bán đổi chát gì đó, nghĩa tham ô bằng cả hai tay tham thì một lớn. ta công tác giỏi thế nào không mà có trong cả trăm đồng hồ bút. Công  tới xét bắt cho quân đội hay. báo tường thuật, không phải tôi bịa đâu nhé. Tôi còn giữ tờ báo kia. Quân đội bèn gởi phái viên tới điều tra tại . Một tá đến lớ quớ thế nào bị bắt mất hồn thư cho nên cuộc điều tra không có kết quả gì mà đại tá tụt chức. một khác tá, gởi tiếp tới. này không về , nhưng báo nói rõ hơn lớn lừa tá vào buồng trương hoa hồng h éo ra để cho tha hồ khám. Còn hơn cô gái hồi bác đảng mới về thủ đô bắt các chủ tiệm tư đăng ký hàng hóa, cô ta giơ hoa hồng ra, nhớ không tôi nhớ ra Có phải sau đó một cuộc tập toàn quân Chứ còn gì . Nhưng lớn đó không vậy Còn trồng khoai đất này sợ máy át, gã quát vào tai tôi nhưng mà ổng chạy chọt làm đó, ta vẫn y nguyên không mất tí uy tín coi có ớn không kia chứ. Vậy mà hiện thời ổng sắp huy một Cục to hơn cục này. Lông gì lông gì, cục gì cục gì Nhưng nếu có thế chưa ớn lắm ngoái bả thương nằm cử. Ổng mừng quýnh khi gọi vào rước về. Ổng bảo ổng sẽ đặt tên nếu gái. tài xế đưa ổng vào. Nhưng ba giờ sau ổng mới dìu ra, mà có mình , không có bế bồng gì sốt. Thấy bả cúi gằm, còn ổng thì hầm hầm, không dám hỏi. Nhưng sau đó đều lớn đẻ ra một cô công chúa. Tôi lái xe hằng ngày Nếu tôi nói gian cho tôi chết thảm thiết. Tôi nghe tê tái cả tâm can. Tưởng mình tỏng chuyện đời hơn , chẳng ngờ đời đang thế này mà mình tưởng nó thế kia. Hồi lâu tôi mới hỏi thế ổng làm. Nhưng thấy đó bả vẫn sông êm đềm.Từ sau khi nghe đối thoại chánh ủy thì sự đời quá rõ, nhưng tôi cố tình hiểu khác . hiện nay nghe gã lái xe kể. Thôi đành bay điểm mình đuổi bắt, nên giữ có trong tay cho chắc. Khi xe chạy về phía tôi, bỗng nhiên tôi bảo gã rẽ thẳng đến hát vòng ra phía sau. Gã vui vẻ Bộ đón cô nào hả. Đêm nay kịch nghe nói hay lắm. Chắc còn màn chót. Tôi muốn xem nó thế nào.Gã trề môi kịch bên trong nhằm mẹ gì. Kịch vòng mới hay. vô coi . này đợi ra, đưa cho về luôn một thể.Gã trở xưng ngọt ngào. Tôi nhảy xuống đất. bầu tâm sự nghe chừng nặng nề sau bữa sang trọng. Giờ này muốn vô bên trong phải cổng sau. Tôi dọc hông hát. Quả thật gã tài xế nói đúng. Trong kịch, kịch. Trong kịch , kịch thật. Trong vùng ánh sáng mờ mờ ảo ảo, cặp, đôi, quờ quạng, thầm thì, đứng chết hoặc di chuyển bóng cây, ven rìa bãi cỏ, ghế đá, tựa vào tường, lọt thỏm vào ổ tò vò của hông tường hát. Một vệt bóng nhỏ làm nên sân khấu, loại sân khấu kỵ ánh sáng, kỵ động, kỵ nhất khán . ôi vừa vừa ngó chiếc xe đạp, xe bình bịch dựng rải rác khắp phía sau hát tựa vào gốc cây. Bỗng tôi thấy hai chiếc niệc chùm với nhau, cả bánh lẫn bánh sau. thế có nghĩa hai có một thời dụng biểu giống nhau về đêm kịch này. xe của diễn viên. Vì xe của khán thì có giữ xếp hàng dài dằng dặc mép đường chứ không hân hạnh vào tới đây. Một chiếc của tôi. Còn chiếc kia Chắc của gã híp py bị nàng báo cáo cấp kiểm thảo. Hồi , lúc , mặt nàng tôi tỏ vẻ quân tử, nhưng hiện tôi hơi bực. báo cáo hắn còn khóa xe chung Nhưng tôi sực nhớ rằng mình có chung thủy gì với ta mà bắt ta chung thủy với mình. Mình hoạt động liên miên suốt từ lúc nàng ra . Vì không phản bội nên phải thủy chung. đời thường theo luân  đó. Nghĩ vậy tôi đến cửa hậu của hát. Một vọng ra. Tôi muốn xem màn chót. Tôi giật mình vì không thấy . Chưa chót đâu. Kịch này tới năm màn. giờ mới bắt đầu màn bốn.Tuy không thấy nhưng tôi đó lão già gác cửa hát, cửa lẫn cửa sau. Dù hay hè lão vẫn úp mũ nồi đầu khoác chiếc áo cũ hai bên cổ ốp vào. Tôi vốn quen nhiều trong các đoàn hát nên thường tới lui cổng sau. Lão tôi không xem kịch, đến chơi hậu trường nên để tôi tự do. Bù , tôi thường biếu lão hào bạc mua sáu điếu lẽ. Lão trấn giữ cửa hát này từ thời diễn vở do thủ vai chính vở của mà thủ vai đầu tiên sân khấu này, nên ta cứ gọi lão lão Gác. Nghe lão nói kịch còn dài tôi chưa muốn vào vội. Mới có hơn mười giờ. thế mà tôi tưởng cả một quãng đời. Mấy giờ đồng hồ qua tôi sống thật, sống nhiều, sống gì tôi không ngờ nỗi. Lần này tôi biếu lão năm hào. vẫn số 5 số mà tôi bắt đầu thấy kỳ cục. miền Nam phúc đức thế Năm nay thế nào đẻ một hoàng. hoàng tử làm tôi chợt nhớ cô công chúa Oẳng tà roằng, tôi bật . Tôi gác cổng hát cho Tây mấy chục năm, cho đến chế độ ta tám năm , Tây đầm, huyện phủ hay dúi tiền thằng gác cổng hèn hạ. Chế độ ta các đồng chí bộ trưởng, thứ trưởng, các tướng tá nguyên tắc chính trực quá, nên không làm thế có mới cho tiền tôi thôi. , tôi nói thế đừng nghĩ khác, tôi các rộng rãi. Bắc tôi nhận thế mà, phải riêng tôi đâu Thôi vào , kịch đang hồi căng. Hay chờ cô nào tôi nói tên. Lão trừng mắt. thì tôi không chứ chờ cô thì không có đây. tên lạ quá, tôi chưa từng nghe, hay đoàn của cô diễn rạp nào khác. Ngày chiến trường dài dằng dặc, bởi chất chứa bao nhiêu sự, chuyện, từ sống, chết, nỗi buồn, niềm vui, đến thất vọng, mơ ước, yêu thương, thù hận. Qua , ngoảnh nhìn, thấy mà thấm thoắt, mới khoác áo vải thơm mùi hồ, chật căng ngực ngấp nghé tuổi ba mươi. bỗng thấy ngày đầu hòa bình, cứ phẳng lặng, nhàn nhạt. Nên lặp lặp thứ tâm trạng bâng khuâng, vẩn vơ. Cứ muốn vào một chốn ồn ào, mày tao chi tớ, môn khoai, cá ruốc không từ. Nhưng mấp mé chốn thì nhận ra nó không hợp với mình, không dành cho mình. Thì cứ thử xem , đâu viết gì đó về đời sống sinh hoạt thành phố. cả đèn , đỏ, rượu ngoại, thuốc ngoại, rượu nội, thuốc nội, thịt rừng, cá biển, già, kẻ trẻ, mặc quân phục, com lê, kẻ sơ vin. Mình báo, dù bao lăm năm nghĩ để tính đường cho đời mình, cô chưa nghĩ mình thành báo. Lớp  xong, vào bộ đội, đọc mỗi báo Nhân , báo Quân đội, dăm bảy cuốn sách chữ nghĩa đựng vừa nửa lòng mũ tai bèo. Gặp Thuần báo, nài nỉ: Cô viết cho tôi về tiểu đội của cô. Cứ thấy viết vậy. Làm việc gì, uống ra , Mỹ ném bom thì xử sự thế nào. Xong việc Sư bộ, tôi xuống lấy. Bốn trang giấy sinh kín chữ cô chép trong hai đêm. Tưởng ta sẽ nhặt lấy vài chục chữ cho bài viết của ta. Hóa ra đấy bài báo đầu tiên in của cô. Sau đó cô còn gặp Thuần mấy lần . Nhờ mà khi chiến tranh kết thúc cô chuyển về báo tỉnh. bảo: Đừng nghĩ viết báo khó. Khối dốt me đặc, chữ nghĩa nhì nhằng, kiến thức thực tiễn mỏng giấy Pơ luya mà trưởng ban, phó tổng. So với cô, bọn chưa gì. Cứ viết , vài tháng thấy không ổn, bảo tôi, tôi xin cho cô bán hàng thương nghiệp. Chốn hũ mỡ lợn. Cô muốn thành chuột đói không ô đáp không giờ thì không chân trời góc biển nào. Chiến tranh làm tan tác mỗi mỗi ngả, hòa bình thế, không kém. Cứ nghĩ, ngày tháng qua , khoảng trống chung quanh rộng ra. cốc nước chanh đang cạn mắt. Từ bao giờ  hay nghĩ vẩn vơ, còn triết  vụn . Nhất lúc ngồi một mình, bây chừ, cô lắng nghe ý nghĩ, nhấm nháp triết  của mình. Một từ bàn bên cạnh bước tới.  Có phải  Tôi làm quên cô từ từ ngước lên, thận trọng nhìn, toan thốt, nhưng mấp máy môi không nhận ra, mặc bộ quần áo công nhân rõ vết dầu mỡ bị bôi rành mạch mảng, miếng mắt mình. Nhìn kỹ vào.  chẳng thể quên tôi. Bụng bảo dạ: Phải xử sự khôn khéo, nếu không muốn làm thiêu thân,  tỏ ra vồn vã chứ còn . Không ngờ gặp , thấy khỏe, trẻ thế này. Cô nói không tin đấy lời của mình. tự khuyên mình cứ dối lòng mình một tí chẳng ảnh hưởng gì đến tư cách đạo đức vì để có nhân cách phải yên ổn mà bản mặt kia cứ gợi cho cô một thắc thỏm bất. Một mình thôi à Nào, xin mời ngồi cùng bàn  nói xòe rộng bàn tay ra.  đứng dậy theo . ta ngồi cách chỗ cô hai bàn chắc ngồi lâu với nhiều vì bàn la liệt thứ, lơm nhơm dở dang. Một cô gái quen quen,  cố nhớ mà không nhận ra. môi tô son đỏ quá, phấn trắng dày quá, cổ áo không ra Tây, chẳng ra ta. Một đàn nửa quê nửa tỉnh, hai phần quê, một phần tỉnh.  nói, không nhìn đàn , giọng dửng dưng, cả khó chịu tôi, Nguyệt xóm nguyệt, cổng. Hồi  quê cô ta bán cháo lòng cùng mẹ. Nổi chanh chua. Thì nồi tròn úp vung tròn, nồi méo úp vung méo. Khôn ngoan, tàn bạo  gặp chanh chua Nguyệt. Nhưng về hình thức thì lệch lắm. mẽ đẹp trai, lịch lãm của  với vẻ thô nhám bẹt của ta.  tự giới thiệu về mình, chẳng thể không nói ta khoe khoang , mấy tháng sau tôi . Lãnh đạo một đội xe vận tải, cứ lăn giữa bom đạn. Nổi cả vùng khu Bốn. Thế nên xong chiến tranh, tỉnh điều sang làm đại đội trưởng đội thủy lợi, mở kênh Vách Nam. sang Liên Xô . Hồi quê tôi  hành mấy chữ, còn bị rơi rụng xuống bờ xuống ruộng . thầy Thi, thầy Ngõa, cô Thóc, cô Song thuộc lớp cổ lai hy, chữ Pháp loằng ngoằng, chữ Quốc ngữ thì què quặt. Hỏi trò ta khá lên. Ba hoa chích chòe vừa thôi Cô vợ ngấm ngoảy nhìn  bực bội vung toẹt ra vậy.  Im miệng lão. Tôi nói đến chỗ làm thư ký cho Phó chủ toạ phải không. Đấy, tóm lược công việc mấy năm xa  thế. Giờ thì ổn , tốt . Nhưng mà mệt, việc chồng chất. Phó chủ toạ đâu, tôi phải có mặt đó. Về, phải phân tích, đánh giá tình hình thực tiễn báo cáo thường vụ. Cơ giới hóa nông nghiệp một cuộc cách mạng mang tính lịch sử. Giờ thì tôi đang đặc trách theo dõi huyện , huyện thí điểm. Làng mạc cho lên núi lên đồi, còn đồng lúa, mênh mông đồng, thế thì máy cày, máy gặt đập liên hợp mới tung hoành chứ bảo, . đưa hai bàn tay áp vào hai bên thái dương để nghe dòng chảy thao thao bất tận từ đôi môi mấp máy. Thực tình  cứ mù mờ, cứ lâng lâng về một chuỗi ký ức xa xăm. hai  kết hợp thành vợ, chồng. Nguyệt chắc khổ, sẽ còn khổ mất thôi. Mộc mạc, thô nháp thì làm. Cô vẫn à Đột ngột  hỏi.  Vâng, vẫn  đáp. đứng dậy vì tự dưng cô thấy bụng dạ cồn cào, cứ muốn nôn. nói tiếp Tôi có việc xin về về .  nói còn gặp nhau, tất nhiên còn gặp nhau. Có khó khăn, có cần gì cứ gặp này nhé. này sẵn sàng giúp. Gì  đồng hương không làm  khó chịu mà thấy chán. Không muốn nghĩ về chán , nên không chán về gì. Nhưng ám ảnh thì rõ.  bị  ám ảnh đến nỗi xuất hiện một linh cảm tai họa mơ hồ , hình ảnh  cứ chờn vờn, biến dạng. Khi thì , khi không . Điện không sáng,  vặn to ngọn đèn dầu hỏa. Khói đèn đen bốc ngoằn ngoèo. Gián nhện bò tấm lá cót trần . Một đêm trường thức trắng. Mấy ngày sau, Tổng biên tập gọi  lên phòng làm việc cô xuống huyện ba cùng với nhân , viết cho một bài thật sâu sắc về phong trào của bộ nhân . ngay . Chưa xong bài, chưa về. Cô nhớ câu hát chưa hết giặc chưa về không Thế nhé. Hãy sâu sắc vào, vừa khái quát vừa cụ thể vào. Từ bao giờ, ta thích nói nhiều với thứ ngôn từ to tát thế Cứ để cuộc cách mạng sản xuất lớn xã hội chủ nghĩa thành công thì mọi thứ phải lớn theo, từ làm lớn đến lớn, nói lớn. Cờ quạt phải lớn.  đạp xe bóng cây cả bóng cờ, bóng khẩu hiệu, biểu ngữ. Khẩu hiệu kẻ bằng vôi nống, cót, bức tường ngoảnh mặt ra đường, cả sườn núi lô xô dọc theo đường lớn. trống to, nhỏ nơi này, chỗ kia, có hội làng. Mà hội làng thật. nhâm  khắp nơi. Gặp nghe nói về tương lai, một tương lai đầy máy móc, với điệp điệp lời trích dẫn. Sự hào hứng của khối hữu hình cả vô hình lây sang , làm cô cảm thấy rạo rực, thấy trong cứ căng ý tưởng, thấy ngón tay cứ ngọ nguậy muốn viết.  gặp một đàn thấp, nhỏ, ngực lực lép khập khiễng cổng trụ sở Huyện. ta chằng chằng nhìn. Cô báo thực tại, viết bài vâng. Viết cho tử tế nhé. Phản ảnh cho thật trung thực chủ nghĩa hùng cách mạng, nhân ta trong sản xuất xây dựng. tinh thần mo , quả cà, tấm lòng cộng sản phải nêu nổi bật lên. định nói rằng, không phải dậy tôi viết thế nào, nhưng chưa kịp nói thì bỏ . Một quãng, ngoảnh  Nhớ gặp thư ký của tôi, đặc trách đạo huyện này mà xin tài liệu. sẽ không làm cô thất vọng đâu. Đấy nhân vật tích cực của tác phẩm văn , báo chí hiện thực xã hội chủ nghĩa sững .  ra kia Phó chủ toạ tỉnh. giống  yếu bóng vía nhan nhản khắp nơi,  nhớ câu đối đáp của mình vừa . Nó trúng nhưng không hết ý, không xởi lởi, không nhiệt tình chủ tịch tỉnh thì mình sẽ làm gì, toe toét hay cúi xuống thưa, dạ, bẩm Ra gọi ý thức cá nhân, bản lĩnh. của  lâu nay mới nghĩ. Mới nghĩ chẳng khó khăn gì mấy. Bất giác  thấy mặt nóng phừng. Đáng ra vào trụ sở ủy ban Huyện thì cô quay ngoắt trở ra.  mới gặp  hôm qua. Thế cứ gặp , gặp với tư cách báo đến làm việc ta cho  một ngôi giữa đồng, cột tre, mái che vải bạt. Cho có vẻ chiến trận hay thực tế cần phải thế.  cứ nghĩ rằng, thứ mang vẻ chiến trận mới hợp với , ngẫm ra mình cố chấp, ra mình không ưa đổ cho xấu. Chuyện xưa mình cứ khư khư giữ ngồi sau bàn gỗ chất chồng giấy tờ với sách vở. Xúm xít quanh ta cán bộ huyện, cán bộ xã vẻ tất bật, mệt mỏi nhưng mồm miệng luôn nói với này, tay vào kia, nhanh nhẹn, dứt khoát lộ rõ vẻ cố tỏ ra mình có quyền năng khách, ta ngước lên. Khuôn mặt co , đôi mắt hẹp . ta đứng dậy thong thả vươn vai, vung tay trái ra phía làm một động tác dứt khoát, để giãn xương cốt, đánh vào một vật vô hình nào đấy. Cuối cùng thì vồn vã báo. không nói tôi cho xe đến đón cùng . Tôi mới ra sáng nay. Mụ vợ nghi ngờ tôi  có tình ý. Khỉ thế chẳng hôm gặp  quán, đẹp của  làm mụ táng đảm. Mù mịt thế,  nghe, nghe bập bõm đưa tay văn văn ngọn tóc nên cố gắng viết một bài cho tử tế vào. Phó chủ toạ đang thèm báo ca ngợi tốc độ dời làng lên núi. Cứ bớt ngày, tăng số lượng, tức bớt t tăng m thành tăng tốc độ. Thì ra vẫn  làng của hàng chục năm , có liến thoắng hơn, từ ngữ rổn rảng hơn. Bất ngờ  thấy khó chịu, thấy cảm giác chiều mưa xưa, khi  bảo, dừng đám cưới để đề bạt chủ toạ xã, cảm giác rát tâm can làm bải hoải rỗng roãng, nay cảm giác bốc cháy rần rật trong . giọng nói của  rần rật, hay do  cảm thấy vậy.  quên tôi không dối trá à Xưa, không dối, nay không. Với , cứ mở mắt nhìn ra bốn phía, phơi phới cờ, băng khẩu hiệu.  Tôi nói đùa, vì quen nhau mà đùa tý  ngắt lời . nét mặt  đổi khác, nó trịnh trọng, nó trang nghiêm, nó cay nghiệt. Đoạn, nói Cô cần tư liệu gì đây Chẳng sách vở, tôi thuộc lòng. Cô ghi, viết theo ý cô. Nhưng mà.  bỗng dừng, khẽ lắc đầu, chém tay vào khoảng không. báo, đe nẹt trò trẻ .  nghĩ, mù mờ rõ , ra mắt ta,  vẫn kẻ quyền, yếu thế, cô  , thông gia  Nhu làng Thượng Cồn. chiều hôm kia, nghĩa khi gặp ,  không tồn tại trong cô, còn từ đến giờ  cứ ám ảnh cô. Chút tơ vương của mối tình xưa cũ thì không , có ngẫm hàng năm sẽ thấy không. Nhưng trong ta đâu còn có . Thế vẫn hơn thù hận.  bối rối thật sự. Nếu  cứ gật gật đầu, cứ he hé mắt chém tay vào không khí thì  sẽ không còn khôn ngoan để đối đáp. Thế nên,  nói tôi chưa có ý định viết về gì. xem, nhận không khí lao động sôi nổi khẩn trương, gặp sau.   hờ hững. Thoáng , ta cúi xuống bàn viết, chưa từng có  trong ngôi tạm, lúc này gió thổi thông thống.  dắt xe về phía sông Ninh. đó đang có một công trình thủ công đắp đập, xây cống để ngăn nước mặn tràn lên lúc triều cường. Không cơ man nào , già, trẻ , đàn , đàn khắp các ngõ ngách, xó xỉnh trong cả huyện điều về nghìn nghịt. Kèn, kèn trầm, kèn bổng trống, trống , trống ếch, cờ đuôi nheo, cờ lá chuối, cờ rước thần, cờ đỏ vàng. trùm lên tất cả , thứ sang sảng, hào hùng loa buộc cây tre chôn dọc bờ sông, thông báo công việc, thành tích năng suất. Nếu viết một bài văn tả chắc hay.  nghĩ chợt nhớ lời Tổng biên tập đâm lo. Trịnh Hòa thì đừng có mong sự châm chước, tha thứ. Nguyên thượng tá quân đội Ban tuyên huấn Sư đoàn, đưa tác phong quân đội vào báo chí. Cứ nghe rắp rắp cần ý tứ, không cần chữ nghĩa diễn đạt, có sai ngữ pháp, chính tả chả . văn, báo làm ra ngữ pháp, chính tả chứ làm. Sự thật hết nói, không nói mà hét lên. Đang ,  giật thột. Một hòn sỏi rơi vào cổ.  ném sỏi rinh rích đằng sau bụi cây chạc chìu.  nhận ra , phóng viên Đài phát thanh tỉnh. leo qua quãng đất mới đào nham nhở, giẫm bừa qua bụi cây, cành lá ngoằn ngoèo khô xác về phía .  May quá gặp mày.  Tao đang mong gặp đó.  Mày chẳng vừa gặp  thư ký Phó chủ tịch, một nhân vật thời đại đó.  Định lấy tư liệu, bỗng thấy chán, mình bỏ dào, tay cơ hội số một, máu gái số hai, thủ đoạn số ba, tao lạ gì.  quay đầu nhìn quanh sợ nghe thấy. kéo  gần mình nói tiếp.  Tao kể mày nghe chuyện này. Nhưng có dám viết không  Chuyện gì mới chứ Mà mày không viết  Nếu tao có đầu của mày.  kể về vụ sập công nhân thủy lợi thanh niên làng làm dối, làm ẩu, hám thành tích cho thông cống thời gian kỹ thuật cho phép, nên sập. lệnh thông cống, mày không chủ toạ. Nhưng trận cờ này có mấy tốt. Thí tốt làm tốt đen, vào tù để trời mênh mang.  bất giác ngưng thở, đặt vội tay lên ngực, có gì đó nhói lên trong. Tôi giật thột. Bởi bị cấm xem nên tôi không nàng diễn màn mấy. nghe nàng nói đóng vai híp. Tôi tỏ ý sợ lão nhầm lẫn. Nhầm thế nào mà nhầm chết thế hở Tôi thuộc hết cả mà Cô đóng vai nữ híp  hả Vai có một tẹo màn một thêm một tị đầu màn hai. Nhưng mà theo chỗ tôi thì vai do cô đóng.Vậy có nhẽ đêm nay cô thay vai." Tôi chống chế. Hoặc diễn xong cô còn rốn. Kịch sĩ hể xong về. Không về thì nhỡn phố. Họ yêu sàn diễn lắm nhưng chán sàn diễn. mình yêu đời nhưng chán đời. Tôi không có lẩm cẩm gì. Cẩm tác Một Mạng bắt một tên lính Sàigòn phải chết vì nhường một ống máu để tiêm cho cố vấn Mỹ đâu. Lão ngưng ngang dò xét phản ứng của tôi bằng mắt. Lão sợ tôi cho lão mất lập trường. Tuy tôi không tỏ vẻ gì, lão vẫn đánh trống lãng. Máu đâu có phải nước lã phải không để khỏa lấp câu nói hớ hay một nhận xét chí  nên lão kể vanh vách:  hãy nghe đây, hát này có tới ba bốn cô đoàn trái lê chớ không phải giọt lệ nước mắt, nghe chữa Chẳng có tên Tôi nhầm thế nào mà nhầm của chắc đẹp lắm, đáng cho. Cụ kiểu cho điểm đó . Tôi bắt sang chuyện khác để giấu sự bồn chồn. chứ Hà hà. Thế mà than ế vợ bí mật với tôi đấy nhé. Tôi lảng sang chuyện khác để khỏa lấp sự giao động trong lòng. Hồi tới giờ cụ thấy vở kịch nào hay nhất. Tôi chưa bao giờ xem trọn một vở nào. Nhưng gần đây thì kịch, thỉnh thoảng tôi có vào liếc qua. Tôi thấy nhân vật tóc vàng mũi nhọn mặc váy mà nói ta, xem nó hay hay thế nào . Cho nên tôi thích ngồi bên để nghe ngóng, đoán màn đoán lớp hơn vào xem. Nhưng theo tôi, vở kịch hay nhất không phải vở kịch khán tới xem chật rạp, không phải vở vỗ tay nhiều mà vở kịch sau cánh gà. Kịch đó không cần đạo diễn, không cần son phấn nhưng vở kịch đáng xem nhất. đó ta không giấu giếm không đạo mạo, đó ta phơi trần cả ruột gan thật. Kịch đó mới kịch. Tôi lấy làm ngạc nhiên về triết  của lão già. Tôi chưa kịp nói gì thì lão tiếp. Có phải vậy không Sở dĩ tôi nói vậy vì tôi có đào kép lúc ra tuồng thì đôi tình nhân hôn nhau mùi mẫn nhưng khi vào hậu trường bôi mặt thì hầm hừ với nhau trong kịch Ngược có thù nhau đời nhưng lên sân khấu thành sàn diễn nhưng đời thực sự Có cô không tiền xôi sáng nhưng tối trở thành Tây vừa nhào xuống sông Hồ Hán tự vận nhưng chập sau thấy ngồi chong ngóc vỉa hè vui vẻ cạp giò gà lia lịa. Đó, thấy không, kịch sau sân khấu mới kịch thật, kịch dài, diễn tới diễn lui, đào kép cũ mèn mà không nhàm, xem không phải mua vé,  diễn viên mà không phải tập rèn chi cả. Đó mới chính vở kịch hay nhất còn ngon trớn nhưng tôi nói. Còn cụ đứng đây hay trong sàn diễn à Tôi đứng kẻ giữa, bước vô thì trong, bước ra Nhờ thế mà tôi thấy bên trong lẫn bề . nghe tôi nói này Cửa nghiêm trang oai võ bao nhiêu thì cửa hậu nhốn nháo ê chề bấy nhiêu. Lão hề hề tiếp ngay sợ tôi làm mất trớn vừa . Do đó tôi thích đứng đây coi kịch hơn. Đứng đây tôi thấy sự khác nhau giữa chế độ ta chế độ chế độ gọi đào kép có vẻ khinh miệt nghề hát, chế độ ta gọi diễn viên nghe kính trọng hơn. chế độ Tây đào kép xe hơi tới rạp hát, son phấn lòe loẹt, chế độ ta diễn viên bình thanh bạch hơn nhiều. chế độ Tây quan toàn quyền thống soái coi hát thì qua đại tiền môn, tức cửa nhưng cửa chính điện, không phải cửa xép hai bên, còn chế độ ta thì lãnh tụ nhân thích gần nhân nên ngõ hậu. Lão ậm ờ, ngó chừng sự phản ứng của tôi tiếp: Thật đấy, tôi không dám bịa đâu mà Lần đó.ó lão ho luôn một thôi dài, tiếp: Lần đó, hơn chừng này tí, tôi đang gà gật thì bỗng từ đâu hai chiếc xe cây ầm ầm chạy tới đổ ngay bên gốc điệp kia cà. đồng chí công  đồm độp nhảy xuống. trong chốc lát vây kín cả hai bên hông phía sau hát. Một đồng chí lôi tay tôi đẩy vô phòng đứng chặn cửa. Tôi không chuyện gì nên hé mắt nhìn qua cửa sổ. Mười phút sau, một chiếc xe hòm đen trườn vô. Chiếc xe to quá to, bóng quá bóng, xe Toàn Quyền Tây thua gì đâu xe không. Chắc của đồng chí. Tôi lờ lững. Đồng chí nào này l ão ngưng một chút tiếp Do đó tôi mới nói To Tây vô coi hát bằng đại tiền môn còn lãnh tụ tối cao của ta thì ngõ hậu.Tôi trừng mắt vì thấy lão sắp sửa chơi chữ. Lão thấy sự phản ứng của tôi nhưng lão cứ sấn tới: 
chả chẳng à văn song chả đọc báo trần thuật cạc bận núm thăm kia quan đơn vì chưng lính à danh thiếp lớn lớn treo cờ treo quạt cổng mà cố ra từ bỏ phía sau trường đoản cú bếp lên. Thậm chấy nỗ lực vô hành lang nhát ban huấn thị.mình đứng lặng thinh, từ hỏi, chả lão báng lắm toan hầu hạ tớ chớ, bởi vậy mình dám đeo bụt công  vào xài. Võ đoán giàu trạng thái phạm tội lỗi. tốt lão chứ đương thính , tôi xe, đinh minh rằng tên tài xế còn khò đấy, nhờ cậy gã tiễn chân đi phăng . song đại hồi tôi tuốt luốt ra thời tay chạm vượt xe cộ lạnh tanh. đứt tên chun ngõ hậu vào xem kịch lát mình đương quanh. Nghĩ vắt tớ bèn leo lên ngồi băng sau, bổ lưng nhẫn nại chờ đợi. song ngồi vài phút thời thấy không thể. bao nhiêu sự thế hệ con quay lầm trong trí trường đoản cú đến hiện nay công tôi mệt dừ. tôi muốn béng được nằm trong đơn sự yên tĩnh ráo trọi đối xử: chớ nghe đừng chộ chẳng thêm chi . trui toan nhảy xuống xe để lội bộ. bất chợt trường đoản cú phía kia lắm vành đi béng bộc trực đầu xe pháo. một tên quân cao lêu đêu tới thòi lòi đầu vào xe pháo thì thào: 
tẽn tò, ý trung nhân đương xăng không chộ không trả lời, kia chồm vào tổ sau. tao cần gấp một lít, giúp trui chớ tài. tớ suýt mở vì chưng mình thừa nhận vào giọng quen. tôi cầm cố ghìm tiến đánh phẳng: 
mua xăng đâm hủ đụn hẵng xuân đường. Ê mày, gã quỷ. mình buộc gặp đúm râu ăng lê mực tàu đạo diễn tôn giáo diễn nhận vào mình kêu bữa nay giò xe cộ mà mã cửi xe jeep ngữ đây. đang tiến đánh gì nhưng sắm xăng cấp nỗ lực. Chiếc giẫm không trung nổ, tưởng bugi rỉ, dè hết xăng. lơ lết đâu mức bả không trung đâu đồ trui rạo bờ sông tui đem bả vô nom kịch mời . hát banh nhưng mà ca kịch. thời que kích tây chớ  đạo diễn hí hí tiếp kiến nhỡ đưa bả vô ngõ hậu hĩnh dùng chiếc lết chở nhỏ kêu tớ văn bằng chưng lên tính món. trui đưa tiễn nghỉ tang đây nhỡ đúng vai mực tàu nó mùng bốn quá, lỡ hết xăng bảo xăng báo cáo mà đam mê chạy Nè, coi chừng nhé, mệ còn lốt chi tim tím đó. một đằng tím đơn bên hường nà vả khúc, tao chìa cho khác công giống xe pháo tui đấy vẫn. một tức tối đôi ra giữa cược hội thoại đang hào hứng mức mình. té ra thằng lái xe Huyền que nói một khách vấy quen nhát lẽ nào. Xăng binh quách bạo nhiều. Giúp tôi đẻ lết chả, mà lại đơn lít thôi. tui lỡ cuốn hút đay nghiến bốn lít, thành ra còn xài. thằng giơ chai cố tay, linh hồn nhiên nói: Chai nà rắn lít đây cứng mềm dẻo gì thời lít song cứng thích thú hơn tôn giáo diễn vừa lỡ móc bóp. tên moi trong suốt túi quần một chiếc ống cao su bé, vào tài xế mở nắp bình phẩm xăng trêu chòng vào suýt nữa suýt nữa cắm sít đầu cơ vào họng chai. Xăng tan re re êm ái. tên nhỡ dòm cữ nhỡ hỏi mình tính toán kịch giàu hoặc chẳng. hay là hay là giàu bảo kịch nào là hay hơn nhưng lúc khì nhỡ tâm tính đơn hoạt tắt thở giơ khóa. Đề tài thật hay là. xìa khóa xe pháo đạp. Hai xe pháo khóa chùm thông phong lượng phía tê. mình giật mình. thằng tiếp tục một canh nàng xinh xắn có, tới điểm tê đó. canh min dính dấp chung đồng đơn tay sồn sồn. ta mở khóa của tớ, nhìn quanh quéo độ nường mà lại nàng chứ có đấy. có nét hai tắt kịch chung vì thế khóa chùm tặng kẻ cắp khó tiến đánh . đứt o cả vai nen vào bỏ đâu, đến cỡ mãn cỡ vào thời không trung chộ cô nường. kịch sĩ đỗi gắt gao chửi ngâm tôm lên. May tã lót đấy cô nàng lỡ tới. đơn trẻ xinh xẻo đèo cô ta tuần tra xe lắp máy, thứ xe cộ trông đến quái quỷ gỡ, dở xe cộ đạp dở xe máy. chàng đem tặng cô máy hình vù. gác móc túi lấy chìa khóa cơ mà moi danh thiếp túi đều chẳng chộ. rắn chắc rơi bãi cỏ đâu đấy kịch sĩ cáu sườn Có lẽ vì chưng ghen tuông hơn vì chưng chờ lâu. o nàng lúng bí chứ đả cách nào. thấy vậy mới bước đến khoảng cách giúp đỡ. ỡ té ra khóa nội. Khoá nội thì giàu khóa chớ. lấy xìa khóa mức chọc ra bật ra thẳng tắp. cả hai cảm ơn xù rít. thằng tài xế tiễn đưa tay co ống cao su vào khỏi mồm chai nối. Khóa nội rẻ tiền, dễ mở, giò chìa nè nhỡ hết Thậm chấy một thanh quy hàng kẽm thành tiến đánh. nhóm xe pháo thồ, gồm toàn cạn , lắm xe cộ đạp, bất tường thuật xe đạp chi, vì vậy làm nhân mức dóm. xỏ sơ báo cáo thé một tờ đơn, một tờ  lịch, chữ viết của mực tàu tím kiền bảy hai model ngày bay mù mịt. đang phắt băng nhóm chức, quản  mù mờ giò vào thể kiểu này. mỗi một mục đích tuyền ràng, dứt khoát bỏ quy hàng lên xe cộ phải đưa tới địa điểm quy định, chả nứt rạn, suy suyển đơn ly ô có bom phản nghịch sức, bom B.52, bom bi năng xe cộ thủng lốp, gãy bóng. thông tỏ loáng nạm, nhôm nhoam cầm thành ra tuần nó phứt đơn lần, có chốc hơn, nhằm dạ dày nâng lạo xạo hột bo bo, nổi me nghỉ bôi lên vá víu dạo mỡ màng heo trơn nhẫy, thơm lừng. Chung vòng vo nuốm cả, từ lãnh tôn giáo đến thường bộc trực thiếu , thiếu chất dinh dưỡng. đơn bữa nó quách chộ cô Nguyệt còn xoắn xuýt phía bu nó: canh Nguyệt Liên nửa cháo tim ngõ Nhu y không kè. thời tiến đánh Phó chủ tịch giàu việc nếu xấp dạng lãnh đạo xã kéo ra đó, lố nhố giường, ghét nhởi hoa cổ hũ nhỡ trắng lỡ giòn đôi cắp mắt lên bộ ngực ngồn ngộn, phập phình mực gác ta. sau tã bị  vờ vịt lễ chạm ngõ, nghỉ mới thấy bộ ngực . nhiều lượt, canh min coi hắn lả lơi lắm, còn đầu hắn oằn èo ý định chứ lấy giống đả được xinh xắn, ngữ định mực vô khối thằng đờn bầy . hắn nếu như vận sức mường tượng ra đánh chồng đơn khuôn mặt bèn dẹt, mắt thì lồi, mũi đất thời hênh hớt nhằm thoát khỏi làn hơi nóng từ bỏ bộ ngực canh ta táp ra. Vậy mà đêm , sau chập uống no nê, ngơi Nguyệt ra ngồi đằng bờ ao hứng gió nồm thổi hiu hiu tự biển lên, ngơi o min cùng ngả xuống cỏ, đồng hừng hực hết lên. xong, nghỉ hối. nhìn nhận không trung xuể trong suốt gác mỗ giòng chi cụm từ ngơi. nó biền biệt hai tháng. Tháng mực tàu nghiêm đường trần thuật từ đêm gió nồm hiu hiu nó quyết toan trớt . ừ, thì trắng vào trắng, xui ra đen khỏi giả dụ bồn chồn. vừa vào đến sân thì đụng dạ lùm lùm trắng lốp của. canh mỗ kéo áo lên khoe, trời đất ơi ạ. cầm y lắm vợ, giàu. hắn trải qua phăng, lên thức giấc làm thơ ký cho Phó chủ tịch. muốn ngơi sự nhiệt tình mực tôi bàn ngơi đưa vợ vào thị thành. y mỏi mệt nói rằng đả việc ngữ với chí chủ toạ nhiều quá, rằng hắn đang tập hợp ngoại mực. vắt nà, giò , cơ mà ngơi giàu cọ, ngần miểng nho rỏ, đỏ, chữ viết nhũ vàng. đến phòng nó nhìn nhận chộ do nó lồng ra sườn kiếng treo thông hiểu. ngước lên dòm, ngắm, mỗi vợ hắn chớ bòn rảy mắt trông coi. Tháng bốn tày, bốn chủ nhật, phòng chống thứ y cứ thình thịch chân canh mỗ hụp lầy đò giang, đường sá suýt soát năm chục lượng mệnh vào đồng ngơi đơn ngày đêm, cung khuy phắt đồng mệ y, đồng lúa, khoai, lợn gà. vắt mụ thỏa mãn, chứ trách căn cứ, chớ rền rẫm. đậu phụ nhự ôi, vợ nghỉ mà lại tuyệt trần. bây giờ đây mày mặt mụ hồng phừng. Mụ đang mừng, còn đợi chờ hắn ngợi khen khoa thịt gà xào sả rằng ngon. Chuông điện thoại réo. sự chuông điện thoại réo hiện nay , trong chốc với hắn đền tình ái. giao phó chủ tịch gọi, bạn bè đòi, quen gọi nổi nhờ cậy. Nguyệt thời giật thột, chớ giả dụ vị chuông lảnh nhói quá, rền vang quá nhưng vị canh mỗ sau chuông khí gió tê, mụ sẽ giả dụ đơn tôi kẻ góa chất. hắn hớt tóc máy, con quay trớt phía vợ nói tao phải rền rĩ  Bữa nào chũm nổi khùng, cơn khùng mực đàn đền mong chộ ngón chân thứ chính mình y đứa nè chó bu gia tộc đầu hàng tông tộc nghỉ. nó chờm đến hoẵng tay trét miệng vợ. Mắt y cầu mong vòng quanh, chứ giả dụ tìm kiếm hệt, song để ý tâm tính lắm lẩn quất đâu đó không trung. nó nói, thì thào cùng chí chủ toạ gọi, nhai thủng có chửa hử mà cô có chửa hết Ngỡ tay chất uỷ thác chủ toạ nói xong xuôi hoá cả nồi giết thịt gà xào sả xuống nền nã . tróc chành mỡ màng vàng ươm lí tí, lềnh phềnh. hắn xách kép hát ra khỏi buồng, giò bòn trưởng đóng cửa. Đêm bàng tệ lậu yên ắng. đường phường phố vắng vẻ, căn cứ bao lâu ngơi vắt. Vợ ngơi thô nháp trường đoản cú tới cách nói, nhưng tim ả thì xót thương nghỉ sau đơn. vày thị đừng mối quan tiền hệ rường cột giữa nó chủ toạ. Trách ả tội nghiệp. hắn lắm bao bây chừ tường thuật chuyện công việc ra biếu ả tuồng như. Riêng giống thị, vô kể trong kia quan ngày cụng bình diện nhau năm bảy dò chớ . thời xốc xao khôn sống vống từ trần nà. giao phó chủ tịch đay nóng bảy rét thời hắn cứ giả dụ bảy rét, giáo viên nóng. nhai bảo, hết vách trường đoản cú đơn hết trại nuôi heo, chăm cho nên đạt kì phứa cạn lâm thêm cạ trung vội vàng chính trị. chớ hành cầm nà cơ mà có cạ hồng gặp thì, đắc địa, không trung đầu lồi lõm tìm kiếm rỗng. ngơi phải viết lách điều cần vào giấy tốt đọc cơ mà khỏa lấp lóng trống trơn cơ mà theo nó mọt kiếp hở căn cứ trống rỗng. bây giờ lên mắt y xác mất, xói vào tai vạ hắn gào. thời y dàn đệp ổn thoả, tốt mun tung ra thực hiện phận sự mức loài được đâu vào đấy. Sau mùa  nói cùng nó, đó nghĩa vụ ngữ mình bảo vệ uy tín cho băng chức". y nói nhưng tâm thì bật vào . Cảm ơn chửa đâu nghỉ thầm thì giả dụ cơ mà không giàu ngơi, ghét sẽ trùm lưới sắt lên đầu sẽ biếu vung vít văn nghệ gian vào. cụm từ khí giới không giàu gì chống để. bấy lâu la liệt thơ, vè, cốp đối, truyện tiếu lâm nhằm đả kích chừng lãnh tôn giáo sông, suối, lạch chảy tự thành thị phăng nông thôn, ù từ nông thôn ra thành phố. tư ngỡ chống đối tự đâu vào rút cục truy phai cội nguồn thời từ việc đả sai trái mực khoảng lãnh tôn giáo kia. ngẫm cố gắng, cùng tôi nắm. hắn chả đến đỗi ngu thắng nói với suy nghĩ cụm từ sập hôm thời hôm sau nhá cốc đối:  cống sập vùi mun xuống cáu.