0903 988 618

đơn thằng ca vang lên biếu hết quân nói đoá nói đùa rau khỏi rầu ôi bảo tên. việc chít vẽ , chủ nó chửi thì chủ nó nghe, giò chủ yếu giữ lấy việc làm khỏi qua đời buồn phúc. ngơi chớp mắt sợ hãi sẽ cãi. Bốn hào đơn tháng nhưng mà cấm bữa nào no, bảo đơn tháng cầm thời mẫu quốc hệt

một gã ca vang lên cho hết quân nói bông nói bỡn rau khỏi váng vất ôi bảo tên. việc chít vạ , chủ ngơi chửi thì chủ y nghen, chả đẵn giữ lấy việc làm khỏi tạ thế khát phúc. y cướp mắt sợ hãi sẽ bao biện. Bốn hào đơn tháng song cấm bữa nà no, biểu đơn tháng vắt thì nước mẹ gì. cơ mà tao, trui cần hệt lời ôm đồm của ngơi. trui hử nói phét cho ngơi sợ tớ. Bao hiện giờ ngươi đây nào là, đại hồi đó thoả đứng núi nào là trông coi núi kia chưa. y họa theo giả dụ thời cố nhiên thuần thục có. không đang bàn, ra máy hét đơn lấy hai thùng nác. cơ mà món nà nấu thành thạo, hết môn min huơ tây. cầm tắt hơi việc tớ trừng mắt lườm ngơi mà rằng tốn việc với rưởi tiền lương tháng , gọi thêm năm hào nhưng chứ thêm thì quăng quật đấy. nghỉ lè lưỡi thổ lộ ý kiếng phủ phục tôi giàu. mà lại cữ điều chủ yếu để rỏ nằm hi vọng trộm trui giả dụ tặng tui đơn kiện tướng tá trong suốt đồ xuân đường canh. trui lắm cơ vách tiến đánh trong suốt cá giương vi vì chưng từ bỏ hồi này tang , bé cứ mảng nhìn mình, ngắm tôi, đánh giá tớ chẳng không trung. khuếch khoác thất sách, trui bèn hỏi. nuốm phía ham thích làm biếu vậy nào. ngơi đáp khốn nàn, nà tao lắm tài tình hệt cơ mà đang dám nếm tao cầu ra đơn cửa thiết đãi tớ biếu nhỡ phải, chả buộc trui đánh quá lực, không tiến đánh tao, chửi tôi. nhưng mà tôi vừa vứt thời, khốn nạn, y năm tía kiền bưng quá, đả chửi trui nào là sai chưa công xong xuôi việc nà, khác ới. cho nên tôi thân thể đay tai hoạ. nghỉ van chưa bao hiện nay nghỉ thấy một nà tối dạ thế cả. Thật vậy, đến nó kẻ phải mang thân mà nghĩ đến chủ thấy phải khinh. Nó bố cu mẹ đĩ thôi không đến nỗi khốn nạn bao giờ. Thật vậy, nếu lời nó nói thật sau khi nghe chuyện, tôi phải xếp đặt một gia đình không tưởng tượng có , giữa đất văn vật ngàn năm có sáu , bố với mẹ già, giai cả làm tùy phái cho một công sở, cộng thêm hai cô gái. Sáu cùng chung máu mủ hoặc vợ chồng mà mỗi bữa mỗi đều vào bếp thổi một niêu . Lúc ta tuy ngồi cùng với nhau, song có thức riêng của . Đại khái bố có đĩa chả, mẹ đĩa đậu rán, trai với dâu một đĩa xào, các gái bát dưa, bát canh ta tuy cùng ngồi một mâm chung, nếu bị sự cám dỗ mà đưa đũa xâm phạm đến món của khác thì tức khắc sẽ có lườm đến nổ trời của bằng vài nét vẽ phác.Vậy thì một bữa, khi nàng dâu để phần chồng một đĩa chả rươi, chẳng may bố chồng đụng đũa vào làm về, trai mở lồng bàn thấy món mỹ vị bị thất tiết, bèn quát rầm lên. Đứa nào của đây làm khó nhọc mà chưa , đứa nào dám , mau mau khai ra bố chạy dịu giọng đáp. Thưa cậu, tôi đấy tôi tưởng có rươi mới thì làm cho tôi nên tôi nhầm, chót nhỡ phải mấy miếng. Thế thì các ngài có đoán trai nói thế nào không Muốn để các ngài đoán dễ hơn, tôi xin thưa, thằng nhỏ kia nói với tôi bố thuê gác trong, thuê gác. Thôi, các ngài đoán chẳng ra đâu, vì chưa hề hình dung ra một kẻ khốn nạn đến thế nói cho bố nghe một câu thâm thúy thế này. Nhầm thằng thuê gác trong, thằng thuê gác , mà vợ ta để phần ta, mà nhầm Nhầm kể lạ thằng nhỏ khí khái kết luận rằng Tớ nghĩ mà chủ hay đẹp mặt, còn phải chủ thế nhục lắm tôi gật gù đồng ý với nó mất thêm cho nó một điếu thuốc, một que diêm, nhưng lãi chỗ giòn của bé nằm góc tường. kia xui tôi có gan cầm đèn soi vào tận mặt nó. Nếu có chữ này kẻ thật đẹp vào một bảng để chỗ tôi ngồi có nhẽ đường mới thèm chú ý tôi mới thoát khỏi nạn ngồi giơ mặt cho ruồi bâu. Theo lời mụ làm nghề đưa , tôi ra góc giờ. Thoạt đầu có bọn bẩy đứa tôi hàng ra. Về sau, cứ mỗi lúc thấy một đôi đứa , không từ đâu mà chui ra, dễ cao rơi xuống chưa chừng, đến họp ngã tư này, ruồi thấy mùi mật vậy. Vì chưng tôi không cần có việc nên tôi thản nhiên mà nhìn bọn đến tranh cướp áo nhau trong bọn họ. Còn thằng quít thức suốt đêm với tôi hôm qua hàng thì mỗi lúc thấy một , bất cứ đực hay , đến giữ chỗ, lảu bảu. Giời ơi cứ thêm thêm thì bao giờ cho tôi mới có việc đây. Thật vậy, bất cứ bực thang nào trong từng lớp, một kẻ đồng nghiệp một kẻ đáng ghét. Mụ vú già cấm cảu chửi một câu bâng nhân nó ra ùn lên thế này. Cả đám ngồi tản mạn thành từng tốp nho nhỏ. Trẻ với trẻ, già với già, đàn với đàn , trai với trai. Mà mụ đưa thì không ngồi, , nhìn này, nhìn nọ một viên võ quan lúc điểm binh mấp máy mồm, không hiểu đếm hay đánh giá kẻ chịu lụy mụ. ta chuyện trò rì rầm huyên thuyên lên, đó cố nhiên. ta chửi nhau cho vui bắt chấy cho nhau cắn đỡ đói.Tôi thấy mụ trùm ế hàng mà tôi lo cho bọn khốn nạn kia. Còn chính mụ, mụ ra ý sung sướng, tôi chưa hiểu vì lẽ gì. tôi nghĩ đến bọn thất nghiệp hẹn nhau một chỗ nhất định, họp hơn đám biểu tình. Đằng này thành không có sự tổ chức, đám lưu chia nhau ra khắp các phố, thành thử lịch sự tưởng thành lịch sự, mà các xã hội tưởng Hà thành không có chuyện gì bi thương. Chính ra, nó thương tâm nó cất gọi quê bỏ nơi đồng khô cỏ héo để đến đây chết đói một lần thứ hai sau khi bỏ cửa bỏ . Nó làm cho giá phải ngang hàng với giá loài vật; nó làm cho một bọn trẻ đực vào Hỏa lò một bọn trẻ làm nghề dân. Muốn bán mười sáu cả sáng bữa nay không có một khách hàng nào muốn mua. Vậy kẻ kia đáng giá thế nào tại bán đắt nên ế hàng hay bán rẻ mà vẫn ế đàn rời rạc bật lên giữa ngón tay của bác. Bác đứng đằng sau. Không cần nhìn,  hai mắt của bác lim dim ánh đèn sáng. Có thể hiện thời bác đang nhếch miệng vì đàn của bác đột nhiên căng lên phừn phựt. lúc hứng chí, bác hay bật dây đàn thế. Bật xong thì bác nụ vu vơ bao giờ nhếch ra nửa miệng, làm bờ môi hơi trễ xuống, đồng thời gò má của bác dúm thành mấy nếp nhăn.  đứng đằng . Nó đang hát. hát của nó rơi lạc lõng vào rầm rĩ của cửa tiệm. lúc , đầu óc của  hay vấn vương ngọn đèn ống có thiêu thân đang nhảy múa. Nhiều khi nó bay chấp chới quanh mấy sợi dây đèn hoặc mồm đỏ hỏn của thạch sùng. Mỗi lần mấy chú này chớp một thì  lấy làm khoái, khoái lúc ta ném vào mũ của bác  một đồng bạc. Mắt  nhìn vẩn vơ vậy mà miệng nó vẫn hát, nên chi có lúc chính  không hiểu mình đang hát cho mọi nghe bài gì. Điều làm giọng đang trơn tru của nó thiên nhiên tắc . Nó quên tịt ngay câu hát nó đứng ra với một vẻ mặt vô cùng đần độn. Bác  thấy nó tự nhiên câm họng vội lấy cùi chỏ dúi vào lưng nó làm thế  nói quên mất vội búng sợi dây đàn dạo mấy nốt nhạc lúc vụt nhớ ra, nó cấp rít lên qua hai hàm răng sún chiều chiều nhớ khôn lòng nguôi nhớ khôn lòng nguôi đàn của bác  kêu ròn phía đằng sau. Chắc bác đang hát xong một bài,  lùi mấy bước. Bây giờ thì nó nhìn ra xung quanh. Mọi có vẻ không nhớ rằng họ vừa thưởng thức xong một bản nhạc. thìa vẫn múa lên trong từng bát bốc khói. Mùi nước dùng toả ra ngạt ngào.  hếch mũi lên cho vị thơm tho thấm vào tận ruột. Nó nghĩ đến mấy khoanh hành tây trắng nõn xếp gọn gàng bên cạnh lá hành hoa biếc, có cả tương ớt đỏ rưới lên miếng thịt óng ánh mỡ vàng . thiên nhiên nước miếng ứa ra chân răng làm  phải nuốt vào ừng ực. Bàn tay xương xẩu của bác  chợt cả thảy lên đầu . Nó ý dẫn bác ta chầm chậm. Một tay nó nắm vào vạt áo tây vàng của bác, một tay nó chìa mũ dạ xuống từng bàn, không nói. Có một đôi đồng tiền rơi vào lòng mũ.  nhón lên ấn vào túi bác. Bác  mỉm gật gật. Sợi dây đàn bật lên khẽ mấy ngón tay. Âm thanh rung nhè nhẹ ngân dài trong bầu gỗ. Chợt thằng  đứng . Bác sờ tay lên đầu nó dò dẫm, thì ra nó thoáng trông thấy một lưng bát . Bát không có khói nhưng vẫn còn có thịt.  úp mũ lên đầu bưng bát lên môi. sợi kêu lách chách đầu lưỡi của nó. Mùi nước dùng thơm ngậy đưa thoang thoảng qua mũi bác , làm bác hếch mặt lên răng bác  đưa ra phía đằng . Mũi bác hấp háy. Một dúm nước bọt quyện trong hàm, trôi một cách khó khăn qua cổ. Bác nghe thấy thằng bé mút chùn chụt nhai khoái trá. Nghĩ đến món bở của nó bác gõ ngón tay lên bầu đàn vu vơ. Nụ làm hai bờ môi của bác trễ xuống, kéo theo làn da má dúm dó . Mặt bác ngửa lên. Bác nom thấy một khoảng đục lờ lờ có bóng mờ thập thò phía đằng . Đứng đấy bác có thể nghe thấy quạt chạy vù vù đầu. Gió mát lùa qua lần cổ áo mơn man lưng. Đâu đó quanh đây có mùi nước hoa phấn thơm thoang thoảng. vị rộn rực khiến bác nhớ đến mỗi lần cô  qua hàng rào vào lúc nửa đêm. guốc của  khua lốc cốc mặt đất gồ ghề. một vài lần có hỏi bâng quơ của mấy phu xe tinh nghịch mệt không cô đáp chanh chua phải gió Cha tổ bố, ít tiền mà cứ muốn của đẹp chanh chua của  làm bác  khoái. Bác một mình trong bóng tối. bác hít nhè nhẹ mùi phấn thơm của nàng còn thoang thoảng trong gió mát ban đêm.  xong bát , nó kéo bác chầm chậm. mũ dạ chìa xuống từng bàn. Nhưng lần này không có đồng tiền nào ném vào đấy cả.Tao đói vừa quệt ngang mồm còn bóng mỡ vừa hỏi ác  hỏi nó mấy giờ nhỉ bước ra , nhìn lên nền trời lặng lẽ có lưa thưa đỉnh đầu. Nó trông về phía nóc cao ngất đứng im lìm trong ánh sáng mờ nhạt.  đoán phỏng. Chắc gần một giờ bác cháu dẫn nhau lầm lũi. Gió về đêm thổi lành lạnh. Bầu không khí nhẹ nhàng, mất hẳn ngột ngạt trong hiệu . Đèn cuối phố úa vàng lùm cây. Vài chiếc xích lô chầm chậm vào bóng tối. Mắt  bắt đầu thấy díu . Nó ngáp một thật dài có mấy giọt nước mắt ứa ra nhếch nháp bờ mi.  nghĩ đến ổ rơm đầy muỗi bóng tối. Nằm đấy,  có thể nhìn ra khung cửa đục lờ lờ của đêm mùa . hôm có trăng, ánh sáng êm mát lùa vào tới tận mép chiếu. Khoảng sân đằng sáng lên, soi rõ bể nước thấp lè tè xây cạnh mấy chum tương của u nó vẫn làm để bán . Về đêm, lúc bắt đầu ,  hay nghe thấy Vện nằm nhá ống bơ lọc cọc ngõ. Xa xa, có bác  hát vu vơ một mình vẳng từ phía bên kia bờ rào. trong bóng tối của đàn bật lên khe khẽ. Bác  không hỏi , lầm bầm hát một mình trong miệng quay nhìn. Khuôn mặt trắng xương xương của bác có ánh đèn chiếu sáng một nửa. Mái tóc cắt ngắn ép sát vào vầng trán cao hơi dô. Hai mắt bác lúc nào nhắm nghiền, miệng hay một nửa làm tăng vẻ ngạo nghễ, khôi hài.  thấy mến bác thế. Điều mà nó khoái nhất bác xoành xoạch coi nó một lớn thật sự. Bác hay thủ thỉ với nó các loại chuyện, từ chuyện cửa, chuyện vợ chồng, chuyện ô tô, tầu bay, tầu ngầm, cho đến cả chuyện gái điếm lần hai bác cháu dẫn nhau qua ánh đèn đỏ gay gắt của các tiệm nhảy phố, có kèn xoáy vào không khí tĩnh mịch ban đêm, cốc tách va vào nhau lách cách, bác thường lắc lắc vai nó. Nói đến chuyện ,  chợt nghĩ đến gái.  vẫn ao ước một mình một bát , mặc dầu một thỉnh thoảng nó nếm vị thơm ngon . Nhưng của nó trộn nguội mà dượng Tám cho nó, hết cả nóng, hết cả thịt, lõng bõng ít nước đục lờ đờ đỏ ửng lên vì ớt.  thấy thương . Nó vẫn định bụng khi bớt tiền thì một bận nào đó sẽ dẫn ra . Nó sẽ một chầu ga tô thật no, nó sẽ riêng một mình một bát . Tuy vậy nó nơm nớp sợ dượng Tám. Nếu dượng mà thì ốm đòn.  rùng mình khi nghĩ đến lần dượng Tám say rượu đánh u nó sân, chán tay gục ngay bực cửa. Trong khi xô xát ầm ĩ thì nó lén xuống bếp ngồi trong xó tối.  thút thít vì sợ. dượng Tám gọi tên nó giận dữ bên . Nhưng không bao giờ nó dám thưa cả. Thưa thì chết. Dượng sẽ tóm nó tóm củ khoai. nó sẽ bị dượng đá lăn lông lốc từ thềm hiên xuống sân đất. Bởi vậy nó nín thở, nép mình vào ổ rơm, lặng yên nhìn ra khung cửa bếp in rõ nền trời lấp lánh vì . Trời về khuya, gió lùa trong sân đất trở nên mát mẻ. động trong xóm bớt cho đến khi nó còn nghe thấy u Tám nỉ non một mình bậc cửa dượng Tám ngáy pho pho đầu hè. Ánh trăng sáng tỏ soi rõ khuôn mặt thơ ngây của bé. Má nó bầu bĩnh, miệng nó bĩu ra. Hai mắt nó còn ngấn lệ. Nhưng có lần  thức đến khuya với . Hai đứa ngồi rủ rỉ chuyện trò với nhau.  kể với chuyện sáng, chuyện chiều. Có khi nó khoe với tờ giấy một đồng mới tinh mà nó kiếm .  tuy nhỏ nhưng nhanh nhẹn, giỏi dắn. Nó giữ việc mua bán đồ đồng nát đem về đổi cho bác Vang trong ngõ. Mới mười tuổi đầu, nhưng nó đỡ cho gia đình một món chi tiêu không phải nhỏ. Câu chuyện của nó chẳng bao giờ dứt. nó hay đố nhau xem ban ngày món gì sang nhất. Cả đời  nói món ô mai vì ô mai rẻ nhất hợp với ý thích của nó nhất. Còn thằng  thì nói ngay món thơm tho mà nó vẫn thưởng thức hiệu.  chịu thua ngay vì đối với , món quà lý tưởng . Tuy vậy, nếu ao ước, thì  không ao ước món . Nó mê một lược thật đẹp cài đầu hơn. nó nói chuyện với nhau quên cả hết hoàn toàn im lặng. ngõ còn thập thò một vài cô áo trắng về. Có xe xích lô lăn gập ghềnh nền đất lồi lõm. Họ hỏi thăm nhau lúc thế phải hơn hai giờ. Hai  nằm quên đống lá. Giấc đến với nó thật dễ dàng. Khuôn mặt thơ ngây của lấp ló ánh trăng lọt qua khung cửa.  gối đầu lên chân của thằng . Nhiều khi nó quên, lăn vào gầm chạn hay ghếch đùi lên cạnh liếp. Đến sáng,  dậy , quẩy hai sọt xinh xinh lên phố.  thổi , gánh nước cho đến chiều thì hát với bác . Ngày hồi chưa có nó thì bác nuôi thằng Đăng, bằng trạc tuổi nó. Thằng Đăng láu cá hơn  nhiều. Nó xin tiền dai đỉa nên kiếm cho bác  khá bộn. bởi thế bác  để dành một món tiền lớn. Một dạo bác ta tầm ngầm có ý định cưới vợ. đồng tiền để dành, bác cẩn thận nhét vào ống tre thành chõng. Nhưng có lần bác để cho thằng Đăng trông thấy. Nó chớp luôn mấy nghìn bạc trốn bịệt. Bác tiếc ngẩn tiếc ngơ mất vợ. đêm buồn, bác hay mang đàn ra gẩy sân cất hát. mình mấy o chẳng duyên, chả nợ. trui mấy o không vợ, không chồng. Giọng ca của bác thèm thuồng màng vang trong suốt ngõ bẩm. ca vẳng qua  vào đêm trời đất ơi nóng nực, dã man thao thức không trung nằm đập muỗi trong suốt mùng nói vẳng ra thằng, chả mù thời vô thiên lủng đứa cảm chẳng hiểu nghĩ lan man núm nè, dượng điều đình cùng chưng biếu  vắt chốn mức tên vứt nghề nghiệp chừng củi khô đặng ca với bác bỏ trường đoản cú ngần. béng tới ,  đương dặn bác  đơn li hồi cứt tay dượng cháu lắm hỏi thời bác bỏ nói chín thôi nhai mỉm , gật gật. vành hạng bác bỏ quờ quạng trong sân gắt gao. hát bộ bật nặng van rung rung trong suốt chành tối.  trẽ sang phía cổng trui. Vện hực lên mấy .  vuốt lên đầu phiết mấy liền tù tù lên hạ. Đèn trong tối mịt um. có khinh khích giường dượng Tám. trong thông phong tối, bàn tay  thò ra núm lấy tay nó kéo xuống bếp.  hỏi  thấy hào hứng trong dạ còn nhen nhóm nhón thiên nhiên đóng hẳn. nghỉ nói đúng. chớ bao giờ bê hắn dượng ngơi biếu cố gắng ngơi còn nâng có việc. nghỉ cơ mà thời tớ ngơi khoái ôi thôi.  nghĩ đến chiếc tây hai, nghiêm phụ lớp, quét vôi sáng gióng. bề nhiều nắng soi lên dàn huơ sặc sỡ. Sân vạch phía hẹp gió banh đuối. giàu dò y theo ta vào trong khuân cạc đàn chai lọ. ngơi đứng bình diện cẩm thạch đuối nóng nhưng chưa kiêng kị bao bây giờ y nhằm chân tới. vòi vĩnh nước máy văn bằng cùng sáng loáng, mở ra nhiều nước tuôn xối xả quyến rũ nó đơn cách lạ lùng. trong căn , ngữ gì, quật hệt đối xử với ngơi đều tày mắt trưởng. tự quạt cao hơn đầu dượng Tám dựng đứng, xoay khắp trong phòng, tới ổ điện dằng dịt, bàn, ngốc, giường, nệm, hết thảy tạo vách một rứa giới biệt lập, dốt nát tiên, khác xa đứt với căn lá ẩm thấp mờ ám ngữ dượng hắn xóm Cỏ nào. bởi thế nhưng mà  đã nuôi xỉn trong suốt đầu rời xa chỗ khốn khổ thân . Nhất nó sẽ đừng còn phải chứng kiến dượng Tám uống rượu chiêm bao thế lóng mớ tóc mực tàu me hắn mà lại xâm chiếm. chốc ,  giàu cảm tưởng chính mảng tóc tai mực ngơi đang bị mở ra, nghỉ ngồi ủ ấp bình diện chạy phần bâu Tám, thời lắm chốc bầm lầm lì cục bẳn. trong , bâu không hay nói cùng một nhời vui nét, thẳng băng hết đến nó. nó nhấn ra sự im lặng mực tàu bệ nhiều đơn vẻ dị kì. ảnh nạ sống đồng nó đó, mà đầu óc đừng chú ý chi tới hết. kép hát mắt của me nhợt nhược, khuôn mặt trắng nổi lên nét khắc khổ mệt nhọc chăm đả, đánh một vật nhưng thứ vật vô tri giác. vậy mà dượng Tám giò mấy hồi phanh tặng bưng yên cả. Tiền mạ kiếm , dượng moi kì cọ trưởng tốt làm bạc. Mỗi bận không có, thì dượng gây lộn đồng mệ để túm lấy bầm tiến đánh làm một thù không trung đội trời đất chung. lắm hồi hương nạ Tám phản kháng kì cọ sức lực yếu đuối mực trui. cầm cố, trong toán loạn lên bởi vì chửi rủa.  rúc ra ổ rơm song trốn bịệt. Nghĩ lan man vậy nà thiên nhiên rưng rưng . chộ hắn chả nói,  ngẩng lên ngóng trông chộ giọt nước mắt ứa vào hai má thứ. nó hỏi  tiến đánh cầm  chớ đáp lắc đầu, ép đầu thành nho bé.  vỗ lên lưng , dỗ ngon dỗ ngọt mày đánh đánh hệt. nhiều , có sướng hơn lắc đầu mạnh. hắn đừng nếu nghỉ vì chưng chớ đả. nghỉ tủi thân ôi thôi. mà tủi hờn thời nói nắm nào biếu  hiểu . bởi vậy ngơi ôm hai tay lên bình diện, im lặng cho dòng nước mắt nóng sốt chảy ngần ngón tay nhớp nhúa.  ngồi yên không nói . vui nhẹ nhõm ban nãy chớ đang. bây chừ nó cảm chộ khát hơn cả. y nghĩ đến tương lai, ngày kia , sáng nếu như mót củi khô lá rụng mặt đường, nắng gắt, quẩy nước giếng, bề tối, tã lót dượng Tám uống rượu lểu đểu trở chạy, chửi lảm nhảm đến khuya. mỗi một cử động mạnh mức dượng, bộc trực nhát dượng chớ tiến đánh trưởng, đả tặng tim  đập nhanh trong suốt lồng ngực.  nghĩ, dượng Tám thực trở mặt, vui đấy, mà giở phương diện bộc trực đấy. lắm tã lót  dám có ý nghĩ tao cầm đơn dao nhọn hoắt nhưng mà đâm mạnh vào tim dượng. Máu hường phun vào sẽ đả nó kinh ngại nhưng mà đứt hỉ hả mấy. hả hê thẳng tuột từ hồi nó mới tượng tượng vào vậy mà ôi thôi. giàu lót  ao ước tui dẫn vứt trốn ra . nhưng mà điều đang khó khăn hơn sự cầm dao giết dượng Tám. vị trong đô thị ồn ã này, tuy rộng rãi thực, nhưng hắn chả tui sẽ trớt đâu. Bất giác  thở dài, ngẩng lên nom phăng phía . trong vẫn tối mò chắc dượng Tám với gác gái say . ngơi trông lên nền trời đen. Bây giờ lắm đơn cỡ sương trắng đùng đục che mờ bởi thưa. Gió bay đêm lạnh hơn sương đêm hắt ra vai y một cảm giác âm ẩm. nghỉ kéo  đứng dậy. Hai dắt rau xuống nền lá khô bếp.  trở trui một khi nằm yên. còn  thì coi lâu vào khung cửa đùng đục trắng. Ánh sáng nhàn nhạt lùa ra đống lá một vệt sáng nhờ.  thấy ước mong vẩn vơ hạng tớ hiện lên nền cửa . thiêu cơ thể ngọn đèn sáng tiệm bay nằm mơ hồ sang . đàn mực tàu bác bỏ  văng vẳng bên tai nghe xa xăm.  thiếp trong cảm giác chập chờn cố đường rẽ ra tới liền tù tù đầu xóm. lắm mái lá sứt mẻ chìa vào lối hẹp. vào ngày mưa, lòng xóm thế ra vâng cống, hồi nác rút thời ngập bùn rác rưởi. Mùi tanh nồng theo gió thoang thoảng bay . mỗi một dọ đêm phứt, lối ngõ tối tun hút một miệng nhiều chiều sâu. một đôi ngọn đèn dầu hồng đòng đọc lùa ánh sáng sang kẽ vách đừng soi cả mô đá gập ghềnh nhô lên giữa Mỗi vũng bùn đen quánh. đấy phăng đêm giàu cỡ chành áo trắng thập thò sau mấy thùng xe đậu rải rác. khách khứa lùng huê chụm đầu ra nhau thì thào. Que diêm bật lên tắt ngóm. Ánh sáng teo theo tàn than vành tối đấu bưng lấy khuyết điểm một cách ton tả, cấp xóm đả mọi nghề mực một xã hội kém cỏi. Đạp xích lô kiêm nghề nghiệp ma cạo, nửa hàng rong không trung rắn chắc nghề chính thức, thợ mộc, thợ hồ, hót rác, hát dạo hết mày , tuốt quây quần trong suốt túp lều tồi tàn, ẩm ướt. Cuộc sống dữ dội rầm rĩ nép đầu thẳng tuột tự lót mây hồng mới rạng nền trời đất ơi kéo dài biếu tới quá nửa khuya. vào tinh mơ, nhiều vành lố nhố chụm đầu quành ngọn đèn cáu vàng vọt quán nghèo đầu ngõ. hụi trao biếu nhau ca nác nóng hổi, đĩa xôi, háp cháo đương nghi ngút khói. Chiếc điếu cầy rít lên sòng sọc, cháy hường trong tầm góc tối. đến tã trời sáng đứt thời trong ngõ núm giới của lũ trẻ . dính dáng dăm chục đứa lốc nhốc, bẩn thỉu chen chân rau bên lề cống. tia nắng đầu tiên của một ngày mùa , cãi nhau rùm trong suốt tìm đám đả bi, đánh đáo, đánh bài cào thua nhau tầng cắc. Đứa bé hơn thời bò phương diện cáu. Mắt nghỉ kèm nhèm dử . ngần phường ruồi bay vo vo cọng rác, đôi khi táp , bám lấy hai vành mi bò xuống má, xuống cổ, hoặc thỉnh thoảng rúc vào mụn lở loét có mùi tanh tới lợm giọng bề đại hồi gió mát thổi mái lá thời cuộc sống đang ồn ã hơn. lớn trở quách chửi rau hai đầu ngõ. họ tranh rau chừng thùng nước miệng giếng rỏ. gia tộc đòi rau đồng tiền cho vay từ bỏ tuần lễ . Chai dầu đong đầy, đong vơi, bó củi bán năm hào ép tháo ra đổi tìm kiếm nhánh đầu đề biếu cuộc cãi lộn om sòm, liên hồi hầu giò dứt vào nghề từ mấy năm chập bay xóm Cỏ. Hồi đương sắc, nàng khách khứa cùng giá hằng trăm. vắt sáng nhiều cháo gà, lắm , có xôi lạp sường. đôi khi có phim nói Việt,  xem. Cuộc sống đối cùng  cứ ngày tươi xinh xắn thêm, khác rắn chắc cùng ý nghĩ bất minh hãi hùng cụm từ trước nhất  bị đẩy ra phòng riêng với một tụi xa văn bằng. Ngày ,  tặng rằng thế cục song giả dụ dẫn tới chỗ thì tàn đời không trung đang chi nhục nhã xấu hổ hơn nhưng nghề nghiệp nhàn của  tàn phá thân thể nàng một cách thảm hại. trước hết da  ngả lướt. Cặp mắt bạc , lòng đen trở thành nhờ nhờ đục. độ mấu xương cứ nhô ra, khuôn phương diện hốc hác thêm, đêm trời đất ơi trở lạnh, nàng tấm đầu khúng khắng ho gióng một. đến lượt  nhá bạn nuốm tình ái công sẩy thai mấy tháng thời  nhược chắc vào chẳng đang mấy hơi sức. Tóc  sáng nà chải rụng ra hằng nắm. Đờm nhổ vào chộ vẩn lên trên dưới tia máu. Chính sợi máu khiến  tự tử hụt đơn lượt. Đối đồng nàng, cố gắng nàng mắc nếu như đơn tai vạ lớn lao, đương lớn lao hơn trưởng vạ đang từ bỏ đơn o gái ngây thơ bị vướng chân mà sa vào vòng tội. Sau đấy mấy bận liền, chẳng giàu khách khứa nào nhận thẳng thừng đuổi  ra khỏi . Bạn  thu xếp cho nàng béng xóm
 thuê ngữ một cố gắng bán cháo, xôi. Căn hẹp đầy ẩm mốc, vẻn vẹn lắm hai . Hằng ngày hụi ra vào im lặng thông phong. nuốm Chín đơn báng lạ cục súc. cuộc sống mực cố lặng thầm cô độc đến tìm kiếm khó hiểu. Ban ngày cầm quẩy quán lên . tới tối trở dận thời rứa hú vào phòng chống xép lỡ căn vặn kê một đần phụ thân, chớ đồ đoàn, săng xiểng, chớ nồi niêu, siêu tạo vật, chứ có hết ánh sáng hạng một ngọn đèn rỏ. ráng uống trong banh tối lặng thầm hẹp muỗi hơi ẩm. bữa hạng ,  nghe chộ nhá chóp chép, bé nhẹ, uể oải vất vả. một khi sau thời  nghe thấy ngáy. lúc lát cụ đắp đặc mít mền rách, hôi hám sặc sụa lên đầu đơn giấc đến sáng. báo cáo hồi  nhá chộ mỗ nói một cú. trong , hai báo cáo ngóng rau. có buổi  muốn ta nghĩ gì đi tớ, cơ mà trong suốt mong nóng lẽo, hững hờ ,  không thể nào đọc ra đơn ý tưởng này. Duy lắm một điều đứt nhất chũm  tiếp khách khứa trong suốt . 
phòng chống ,  liệt kê một bắn trung thành thành, lắm màn quây kín chung quành. ria đấy đơn bàn gỗ đầy bụi nhớp. bình diện bàn sứ, chiếc gương vỡ tốt chếch lên ngọn đèn dầu, vài hộp phấn lọ nác khuơ rẻ tiền tập mấy xấp bài ca in nhiều nhời song đừng giàu nhạc.  đọc hết tiểu thuyết . cuốn truyện  chuốc xon tự mấy tháng nhưng mà hầu không trung bao hiện nay nàng đọc trưởng trưởng. nường lẩm nhẩm trên dưới trang, dạo chữ. chỗ này hiểu thời đơn tao, đọc , đọc do giàu dạng ngày mai  quên từ trần mấy đoạn . lát nào là chẳng đọc truyện thì  nằm tơ mơ văng nghen chuột phai sột soạt mái lá, trẻ xốc xao đầu hồi hương, hoặc đôi khi nhiều quân cụm từ chưng  gẩy vu hết thảy ngóc . tã lót nhàn rảnh, chưng  hoặc ca đơn mình. cách tân lắm, vọng cổ nhiều, ngấy cù vào hát bậy  lúc chưng  đương ôm ấp hát tuồng ngồi bực cửa. vành tối vi quanh đỗi cô độc địa mực tàu bác bỏ trong suốt sự khiếm thị loà. phương diện bác bỏ hướng ra khung cửa. ngò tanh tưởi hăng mực tàu nước mương chật rác theo gió phứt ra hoi tặng bác bỏ cảm giác nhẹ nhàng yên tĩnh. đồ bật lên tay. Âm thanh thân thuộc rung phím gỗ lắng sâu ra vong hồn bác. hồi hương bác bỏ muốn lấy  tiến đánh vợ nghe tới mùi phấn thoang thoảng mực tàu  chốc nàng trải qua dính rào. giả dụ tối nhiều , sau bữa , hai sẽ vào ngồi đầu hạ. bóng tối êm đềm vi vòng vo. bác bỏ sẽ cố gắng lấy tay  mà không nói. chớ nói tức nói thật giàu. hai sẽ khóm nhau. mùi phấn hông thứ riêng bác bỏ, gió đuối thông phong tối hạng riêng hai . bác bỏ thấy dạ rạo rực với niềm yêu thương dưng lên. Mắt bác nhắm nghiền. bác bỏ chộ ảnh ảnh ngữ , kệ áo hường, công muôi hồng còn đồng bác bất chợt mỉm thấy mình sung sướng, hạnh phúc tuy thế ý toan lấy  tới cùng bác ra tối ngồi một tớ bực cửa. đến sáng vào, nằm nệm cỏ, nhé chộ cỗ ván tôn vinh cộc xủng xẻng giếng nước, trẻ lên cằn cặt đầu đại hồi xe pháo, chửi nhau loạn xị thì chưng quên hẳn ý nghĩ ngày hôm . chưng thấy đói vày cuộc sống ồn ào, gay ghét giò trong ảo mộng.  có cá sống riêng của nường, tự vị, nhàn đầy nét chanh chua, kiêu văn bằng. mỗi một lần có  léo giày ngõ, chưng nhé họ đàm đạo đồng nhau mấy câu nói thân thuộc. Mệt chả cô. Mệt nếu như gió thưa tiền nhưng mà căn cứ đòi mực xinh xắn nói cụm từ  khảo tra vào tâm chưng cung bậc chìm váng vất khiến cho chưng thấy tâm trui bắt . chưng nghĩ rằng nếu như tôi ngửi thấy mùi phấn khóm mức  mà lại chẳng giả dụ nghe chộ cốp nói cụm từ  nói rắn chắc sự sung sướng của bác sẽ trọn hơn nhiều. Ý nghĩ đánh bác bỏ có trạng thái , chưng bít tất chừng cây hát bội, lỡ gẩy vừa hát nhè nhẹ. mình cùng canh không duyên, chẳng nợ nần. trui với o đừng vợ, không trung chồng. đền rồng đền rồng sáng này bác bỏ  xài hoài thì giờ vào đỗi khát vu toàn bộ gắng, tới cận thì giàu gái bác Nhan đòi sang trọng . bác bỏ  trú đằng . chưng gái công nghề nghiệp lam bọn phu, thợ nề, chuốc nửa với nát gánh nước mượn. tuy quần quật suốt ngày nhưng chưng chừng tiền nuôi bốn mồm . bác Nhan giai ốm yếu đại hồi này nằm đơn tử thi ve làm phản. Hai đứa gái thì một đứa đương giả dụ bồng. Hòn mới lên tám, sánh cùng  thì xấu xí rủi đủi hơn có. Sự thiếu tấc, màng khổ thân tiến đánh ngơi queo quắt , bộ hạ khẳng khiu que củi. hết ngày hai ngơi bế rau thẩn thơ ngõ, nhất quy hàng nác ráng. nó hoặc lẹ lá gói đương dính dáng bánh bác, đoạn mía xương xẩu hay là mấy đuôi bánh củ mì quăng quật , tiễn đưa vét voi nhâm nhi gọi tặng ngò mực tàu văn bằng. tuy thế đôi khi nghỉ bác bỏ  sắm rắn chắc cho đơn cùng kẹo tây. Mấy keo kiết hường, tuy rằng ít ỏi mà hai nhè , nhè biếu nhau suốt cả đơn ngày. chưng  nó nghèo cho nên năng cứt ngọt ngào sẻ bùi cùng dã man . giàu lót cả gạo, thổi thiếu chưng hả dễ dãi vứt tiền vào mua tặng hai thêm bắt buộc bánh. Thành ra đối xử với hụi, bác bỏ phong túc, rộng rãi sau bữa , bác Nhan trai tảo ra rủ tiến đánh cờ. Cờ chưng  cao dung nhan nác. sử dụng lắm mấy ngón tay tuốt luốt nhưng chưng nhiều chập ức đến muốn hộc tiết. Nhất mỗi một khi đơn nác khoái trá, chưng  mỉm vu tuốt luốt. ngụ răng trắng nhởn mực bác bỏ nhe vào răng ngựa, cổ chưng tiễn chân hẳn ra đàng , kép hát mắt hâm him muốn lóng nét bối sụ mặt bạn, mấy ngón tay cụm từ bác bỏ gõ khiêu ham thích lên bình diện bàn. giả dụ chứ vì chưng sự thổi trọ có nhời cho tui, thì chưng Nhan hất cả bàn cờ xuống ghét lần đặt cầm cố chưng  đền hoặc hứng thú chí có lúc quăng quật đứt chục tối. < sáng dạ ra sắm rượu đế, tôm khô phứt nhậu. nghen tới rượu thì mắt đay bác Nhan cùng sáng lên. Hòn thời bớt đứt đuôi đơn đồng bạc . còn chưng thời khỏi nếu nói tuy bác ít mua cơ mà mực khác thời bao nhiêu cả. nhỡ say sưa, nhỡ chả ngại bị vợ la  tiền, chưng chả dại chi nhưng mà đánh khách khứa. Sự bệnh tật ốm yếu quành năm làm cho bác bỏ hèn rắn chắc . trong đầu bác lát này lẩn quất so đọ mấy điều hơn thua nho bé. Đầu óc chưng chớ bao bây giờ vượt vào khỏi mấy chai dầu đong đầy đong vơi, bó củi khô hay ướt hoặc bữa Hòn đong hoặc thiếu gạo. Điều đối đồng bác thực quan yếu. bởi vì nếu nhiều lơ là ra mà xuể sơ sẩy thời nuốm nè mấy càn giả dụ nhá bác Nhan gái cảu nhảu đừng ôi thôi. Một đôi bận nhiều ức quá vì chưng sự dai dẳng mực vợ, bác văng một cốc này thôi Sốt tiết có chưng nằm ngửa bình diện dòm lên trần bực tức. chốc bác bỏ thấy đời thực đáng chán. hết một đời chưng chưa đơn dọ nè bác sung, mặc sướng hay là lắm ít tiền tung tẩy. nhiều chốc chưng muốn chết quách tặng thoát khỏi u tối, khốn khổ cầm cố nào. đá thúng đụng nia thứ bác gái công cho bác bỏ chứ nghĩ chi xa hơn. mình chưng dán xuống phản, tim bác đập mạnh, phập phồng, bụng bác thời nửa tức tối, nửa lo e. vợ to xác thay, đụng ra nghỉ thì giàu thiệt cơ thể. nhưng bác bỏ chộ lặng im núm thì tui hèn đồng nó quá, bởi thế chưng nhỏm dậy, đập tay xuống mặt giường nói chõ vào bực cửa . nà ôi thôi Sốt tiết lắm vọt xong cốp nói nhé mạnh dạn hùng hổ , bác hơi ngại. nhưng thấy vợ đã lụi hụi đầu hè thì chưng yên tâm nằm xuống. trong suốt đời bác bỏ chửa lượt nà bác bỏ lắm gan đả vợ. y khoẻ voi. hắn mà lại du mình một thì giàu chết bác gái chửa dọ này sử dụng sức ngữ tôi phanh lấn lướt sự ốm yếu ngữ chồng trưởng. bởi thế cơn giận mức chưng dễ nguôi xuống đơn cách chóng vánh, nhất tã vợ chồng đương cãi nhau nhiều léo xéo cổng. khách tới chơi bất ngờ đơn gáo nước dội mát lòng bác bỏ. Niềm vui tự nhiên tràn trề trong lòng. chưng không trung chộ ghét vợ . chưng nghĩ tới sự vất vả lam lũ suốt ngày mức nó. ngơi cáu một chút, tao nhịn một tị chẳng chết . Sự khoan dung khiến bác tươi rắn chắc xun xoe đả giúp vợ một vài việc trong suốt . biếu đến đại hồi vợ bác chịu nói với bác bỏ đơn câu thời chưng hể hả. Sau mỗi một dọ chũm, bác bỏ tự hào với vợ về sự tốt nhịn hạng tôi. bác bỏ so sánh vợ chồng chưng với dượng nạ gã . Hai cách rau lắm tới mấy chục thước mà chửi bới rau nhé rõ mồn đơn. giàu dọ gia tộc lôi nhau vào ngõ nhằm phang nhau văn bằng đòn gánh, lạ then cửa, phẳng hết thùng gánh nước. chửa dứt ý nghĩ, đơn bàn tay đưa tiễn mời mặt. Ngước bình diện lên mong nam , nhíu mày, lắc đầu, thầm nghĩ Ngồi trong suốt tối cơ mà chứ yên trai này quăng quật , tiến đến nhóm bạn cỡ , tỏ bày điều gì đấy với , nuốm tới bên song mời  khiêu vừa . ta chở đến đây đó. hỏi cùng đến đây mà lại mời giò chịu nhảy đầm mỗ chở đến đây không trung nhé phương diện, hơn đây tối quá. không trung nói cùng ta đừng nhảy nói , cơ mà căn cứ nhất quyết đòi khiêu vũ với .thôi thì dancing bản nè với. ôi thôi sợ có e, min sẽ bày tặng . đền rồng múa tặng khoảng thì sẽ điệu tango nà. căn cứ theo bước chân hạng dancing ôi thôi. sợ xì xào đả xung loanh quanh để ý, đành nhận lãi khiêu cùng nhiều công hoẵng tới đây. đầu tiên trong suốt đời đặt bàn tay tôi lên tay nam cho nên cảm thấy ngượng, nhưng nạm giữ khuôn phương diện thực tự nhiên. may đây điệu dancing song bước chân theo nhịp chớ cần giả dụ thành thục hồi dìu dắt bởi đơn thạo. nè có lẽ đền rồng dự danh thiếp tim vì vậy min di chuyển bước chân thành thục tự tin. bình diện mỗ trầm tĩnh, lạnh nhạt. mỗ không trung nhòm thẳng ra . Đôi mắt xa xôi đang tụ tập vào nhạc được giữ đúng bước nhảy đầm nhẹ nhàng chính xác. bấm gan, thiên nhiên nam nà xuể giữ bước chân cho khỏi ngập ngừng nhất tránh giả dụ đạp lên chân ta. chứ đơn xung quanh co chú ý hai đứa bởi nào giữ bước hòa theo nhạc. núm nhìn thẳng vào phương diện min một lần để vắt chừng đơn đặc điểm nè cho dễ nhận diện. Bệnh cố tật cụm từ lơ đễnh, bởi thế giả dụ nạm nhé mặt nè xuể sau nào là chào hỏi. không hiểu nam nào đương nghĩ hệt mà tay ta run lên. Mặc dù trưởng hai đều giữ bước chân theo nhịp mức bài nhạc, nhưng bàn tay thứ mỗ run đừng ngừng tiến đánh thấy ngượng vô cùng. ngạc nhiên nom min nhủ thầm, nhởi, nhảy thuần thục vậy mà run đồng min. Bàn tay nào là không thể ngừng run đánh muốn vứt mỗ đứng một tao chạy vào khỏi sàn nhảy đầm. ngóng min thêm lần , trường đoản cú hỏi run không trung nếu như trui mà min Điều này đánh bình tĩnh tự tin hơn đặng đồng ta tiếp tục danh thiếp bước tango tặng đến trưởng bản nhạc. Đêm , đưa tiễn phai. hả im lặng lát đường, cảm ơn ra nhưng mà giò hề mời min đến năng hẹn gặp cụm từ mười chín mới cắt năm tổng của huyện cha nội tổng ngữ lập ra huyện. Do vị trí sự quan yếu, trong cuộc giành giật Trịnh Mạc, năm sau chúa, đem thuỷ bay đả ra một số năm thời đây một trong địa bàn hoạt động cụm từ.Sau nè , vào định thành lập bảy trung tâm hành chính Bắc kỳ, trong suốt đấy phường phố phủ quê tao đơn trong suốt bảy trọng điểm đấy. Đứng đầu trọng điểm một quan chức tương đương công sứ. Đầu năm lập vào tỉnh mới, phường phố phủ quê mình tỉnh lỵ huyện lỵ phố thị kiêu hãnh giàu đi truyền thống lâu đời mức phố thị trui, sắp tới hai trăm năm ngày lập thị thị quê tôi giàu đến năm, bảy ngôi đền, chùa năm lắm cả đền thờ trời đất ơi. đơn năm thiên thạch rơi xuống. chộ sự tuần tra, dựng đền, gọi đền. các đền gồm nhiều đền, đền đền. Nổi nhất đền thờ một trong vị quan lớn cuốn kỳ mạn lục thứ ra nạm kỷ chính viết lách chạy . hiện nay giàu chốn thờ Ngài, giàu chốn trong suốt lỡi họp đây nhiều thô lỗ xoi lình thịnh lên cùng lình, mỗ xuyên que sắt nhọn qua mế đồng.đền rồng, chùa đâu thời khấn khứa vái, lỡi quê mình giàu chuyện hơi kín bặt béng cạc đồng. Đạo mẫu ta nhiều tục tằn với vành, dòng với banh giàu với, với cùng thời chứ có hệt kín biệt, gia tộc phụ nữ tính hạnh đồng vành ghiền hòng với. hụi nhưng không trung hòng, thời gầy đau ngoặt toi, đả không đuối sứt. Riêng cạc với, hay là đòi o đồng, hơi đặc biệt. đòi gác cùng, song hụi nam giới, đương tính hạnh khí gì pê đê hiện giờ.trong suốt canh cùng quê tôi nhiều hai đáng để ý. cả hai cô đồng nè đều quy hàng vào buôn thuốc phiện, giả dụ tù túng, kẻ khuynh gia kém sản. tôn giáo có chính tôn giáo, tả đạo; kẻ tu hành thành chính trái, kẻ phá giới bởi vì lòng đầy gian dâm. Hai o cùng nào là nhiều giả dụ bị thánh quết không trung canh đồng hạng nhất giàu giai đoạn, bị tù trên dưới dăm, bảy năm. tính nết lắt lẻo, chua ngoa, ta dòm phẳng bán mắt. Chính nào quy hàng ra tôi một chuyện. Ngày năm sáu tám, đang hồi hương chiến choán bắn phá miền đang hạng hi hữu, mỏng lắm. thắng nhá đài hoa, mỗ lắp galen, hay từ bỏ gắn kiêng kị sắm vành nửa dẫn gỡ vào trường đoản cú cạc vụ tàu bay sớt. một từ lắp lắm từ bỏ thầy giáo đến năm chành. lắm thông phong nửa dẫn, thắt sóng ra nhạy trong suốt mạng ham lắp ả trấn, có nghiêm phụ trui. cậy gái dài kỹ kể phát thanh, chuốc sách phăng tính toán lúi húi gắn tốt. Sau có tháng mày mò, giáo viên mình dựng thành tiến đánh chiếc. Chiếc đài hoa có cha thông phong nửa dẫn, thắt trưởng sóng đài hoa. phai đài mực tàu giáo viên tui truyền trong suốt giới chơi ra thị trấn.xuân đường mình tông bộ đít phường phố, đảm đang chân an bung thứ tự. Chiến xâm chiếm, nên chi thị trấn di tản trưởng. một đêm, sau đợt tày trớt, tá hoả hồi hương phân phát hiện nay chiếc đài hoa đừng phái mà phai. thực sét làm. cha nội mình thẫn thờ, chán nản trưởng phẳng phiu. thầm lặng dọ tầng kẻ ăn trộm tê. gần một tháng sau, chôm phạm bị phát hiện nay. Trớ trêu rứa, nghỉ rể hết cụm từ cô cùng cơ. nổi phai biếu chàng rể khỏi bị tù đày giữ sĩ diện gia đình, đồng nếu đích thân thể tới gặp đay tui thừa nhận nhục tiễn theo hiện nay quết quặp đến làm bộ. vì chưng đêm hôm chẳng đèn đóm, quá cấp, chàng quặp giành ninh hết linh kiện chiếc đài hoa. Lấy trộm mà chẳng sử dụng , kể tội lỗi tặng tên trộm. Sau nhát nhai canh đồng biểu lộ, cùng lời lẽ thống váng, tía tớ tuyên đay nghiến, dung thứ bổng. đứt nhút nhát đó cô cùng khoái vạc ngộ.Sau sự việc đấy, chả bao giờ đay đả tui rờ đến phương tiện, hay là hàn lắp giò thuật ra thiên cốc chuyện cơ. nhỡ lót giáp mặt lưng cha nội tôi, cô với nhũn chi hệt.canh đồng mức hai trẻ hơn cô cùng trên dưới mười nhăm thời đoạn. gác đồng nào buôn thuốc phiện. nhá nói trong đơn mùa buôn chung, bị gác đồng già gán ghép một củng, chết thật trưởng chì lẫn chài. mỏ ác nhưng chẳng thể tiễn đưa ra quan ải . Uất quá, một lớp gác đồng nà phát ngộ, căn cứ dính dáng danh thiếp phố phường thềm ca, nhảy đầm múa, đôi khi nhai nghề nghiệp, đang dancing với tâng tưng giữa phố. tới tã lót khỏi bệnh, o cùng mỗ giò còn tâm khảm đâu buôn bán thuốc phiện , nhưng mà dời sang trọng bật đầu hàng áp giải buồn. nè có cửa dính líu bình diện phường phố, buôn nửa luôn thể. min cất ngôi giáo viên lóng, độ bán áp giải mót, tầm hai nhằm cỡ càn lập điện thờ. thực quá tiện, lỡ nơi kinh doanh, , nhỡ chỗ mãn nguyện nhu cầu lòng linh.Mới đầu từng hai sử dụng tiến đánh chỗ đổ hoạt gia đình, tiếp chuyện đấy nghỉ dời thành nơi biếu hai cô gái nối khách khứa. đấy năm thì kỳ máy xay hoạt cồn trưởng làm suất. Ngày nà lắm đoàn vận chuyển về lấy gạo. các giỏi giàu tiền khách sộp tặng quy hàng xá phố xá thị quê mình, ngày họ tiêu mấy chục cùng. phanh suýt nữa khách, hàng xá danh thiếp trong phố phường giở trò.tất nhiên, với gác tê ra công chiều chuộng khách khứa. cô với có giàu lợi nắm. một trong suốt nướu nỗ lực nhiều hai o gái măng tí tẹo. khuơ nè, mời các tài, hạp quá. áp điệu váng trên dưới một đoạn, khách nhót lên khoảng hai, nhiều dây phủ phục vụ liền. đẻ với canh nào khách dọc khi nè chêm chúi khoảng thầy chốn lập điện thờ cô cùng sử dụng thắng xót thương trai. tớ đơn lượt lên điện thờ đó. bâu tui buôn bán tạp pín lù. ra cơ hội tui dận nghỉ hè lộn xộn , tớ u giao đeo cây thuốc lên dính líu ta. dìm dính xong xuôi, ta mủm mỉm , biểu trui lên o nhấn tiền. ta lên , tôi theo sau. sang khoảng hai, gại sang cửa nửa khép nửa bật, thấy mấy tên trai trần trùng lặp trục, lăn lóc, nẻo xơi, nói ngữ bầy , đồ trong suốt buồng vẳng vào. Lên tới dạo nghiêm đường, mình chộ điện thờ nến nghi ngút, ban thờ trưng giàu hình nhân, với mũ mẽ sặc sỡ.tớ khi thời đoạn kép hát mươi,  đẻ trắng trẻo. bởi vì đương trẻ bởi thế tôi bất ngờ, chập thấy xắt tìm kiếm khác phẳng phiu mực tàu gác cùng tê. Hoảng quá, tớ phắt loanh quanh điện thờ, cuối cùng vuột xuống tìm kiếm một. một lát sau gác với bực tức bước xuống.Giữa thanh thiên bạch nhật, sang đúc, đang dám đánh hệt. canh cùng ghét thôi dận khác tui ra cái vẻ tiền cho mệ cậu Mấy hôm sau chả chộ nạ sai tớ tiễn chân thuốc cho dính dáng mỗ . nạ bảo, tê nói vía nhẹ. lượng thuốc sắm mấy ngày, cơ mà chả bán hết. lần sau, không có sai nghỉ nặng cả , chẳng giả dụ đem thuốc tặng gác cùng. đơn tầm nhiều gác cùng đâu đấy lạc đến quê tui. nào là hơi lạ, kệ thây chiếc áo dài hồng thắm, quần mỗ vải vóc đũi vàng, đầu quấn bức khăn lẹt. ta khoảng khắp phường phố, múa ca nhí lòi. o đồng nà khá tài giỏi, cưỡi chiếc xe cộ đạp, vô lăng xoay híp vòng quanh cổ phốt, nhưng nhỉ phi vù veo. có lát bánh tay lái rời ra, chiếc xe pháo tách vách hai phần, ta nhỉ cỡi xe uốn nắn éo phố. thật nghỉ diễn hòn xiếc. đồn đại rằng, o cùng nào là cao tay. Mấy nhiều số phận hồ thánh quê tớ sùng kính chàng tợn, tã nà đơn tụi, đơn bầy cạc rồng rắn theo sau. ta thời múa hát, đang mấy tê ra sức khấn khứa vái. chẳng tuyền danh thiếp lẩm nhẩm gì, hẳn cầu khấn xin thêm giàu tiền, lắm lộc. Nói quách o cùng nhạc tê, hôm ta cưỡi xe, đằng sau mấy lắm mạng phục dịch thánh lẽo đẽo theo. lăng quăng đơn chốc trong phường phố, mỗ phi xe cộ vào hướng bờ sông, mấy tê luống cuống theo sau. tới bờ sông, hê xe trải qua đơn bên, chàng đoá lông nhông liền tù tù xuống sông. Sau một nhát ngụp ngụp cận bờ, min bơi ra xa, tay chìa lên múa múa. Mấy theo sau lót này hãi quá, giò hiểu ý thánh gì, bơi vào thì chả , đứng bờ vái, đẻ thất lễ. túng quá, cạc đành bờ vái vọng. đơn lúc canh với bơi thuận theo thòng nác. Mấy tê vừa khấn khứa vái, vừa dò bước bờ theo. tung hoành lâu, ảnh mệt, thánh bơi ra bờ. chốn min bơi ra gần nơi bến đò ảnh. tã lót nè bến đò khách khứa. chộ văn bằng, đơn đám trẻ lâu nhâu mẹ đến. trần thuật hết mấy nhiều mạng hầu hạ thánh, khách khứa sang đò đám trẻ , bến đò có tới mát trăm thánh bơi vào đến bờ, thủng thỉnh bước lên. nước tự đầu, cổ  tong chảy xuống. áo trường bó giáp lấy thân thể mình. thấy min chuẩn bị trèo lên bờ, mấy tiến áp trưởng . cạc vái dài khấn hăng. Kìa, min bước lên khỏi mặt nác. nước đến lòng, đến háng đến đầu gối, các hử tiếp chuyện vái. nhút nhát chàng bước lên nác qua đầu gối, sang bắp chuối, xuống mắt cuộc, chợt rộ lên reo hò ngữ đám trẻ tề thánh cổi truồng ngươi. Bến đò rộ lên . mỗ căn cứ thỗn thện bước. biếu tới tã lót nào mấy lắm mạng phục dịch thánh mới kịp trông coi lên nhìn. khấn vái chăng, lắm đương chìa tay cao, xuống, trân trân nhìn mong. giờ mấy gác cùng báng cỡ quê tao tắt hơi tót vời . Tre khoác măng mọc, ni phát sinh ra ti tỉ cô cùng mới. giờ đời sống đỡ cao, có tiền, nhiều kẻ sùng kính, có bỏ ra mấy chục triệu tặng đơn đêm xỏ xiên. cứ lặng lòng, phái đồng gác quê tao chiều ắt. các o với nè khoẻ lắm, thu đêm suốt sáng, mấy chục giá như xâu, hụi hả nhảy nổi. sáng tới dài thực thư thái do bữa nay đừng giàu bài công. giờ nhởi, ra dính dáng canh Luận thắng trà khoai thập nhị. yêu môn chè bởi vì gác nấu vì vày ngon lạ. Mỗi bận nhiều chuyện vui mừng, sầu ra dính líu này. dù ra dãy một trui, chứ nếu như lo âu chi. dính dáng chè nào tuy nằm rỡ ràng giới giữa hai trường học cơ mà phường trai nhường e đàn gái áo trắng bởi vậy thưa dám đến.   bởi vì ngọt ngào mức trang lứa gác chớ át củng chuyện kể của chứ đòi làm vày chở sinh nhật nói mỗ nhờ giới thiệu biếu mỗ nhưng đang nhiều ý toan tiễn chân tiệc. chứ giảng giải tặng Triệu hiểu hờ đến chở có chớ, nhưng min chả chịu hiểu. Chăm chú trông coi , dời đề pa ài    linh hồn nhiên nói chẳng dừng bạn min cận Triệu. bầy thân rau. Mỗi lần có đâm ra nhật hay là dạ hát bội đền rồng chơi chung rầm đơn khi, nói tiếp vào cơ thể đồng nhau, chứ hiểu lượt nè hiểu nhầm tới ngơi. nói to, biện bạch  song có chửa giàu quen Triệu, chưa gặp mặt . Đâu nếu như thiếu sót mực tàu Xuống giọng nhỏ hơn, hỏi nối  nói giảng giải cùng Triệu chộ trong bụng thành ra hồi nhờ vả tới chở mỗ giúp thẳng. mà lại, nói rằng bạn bởi vậy dường tấm tức cơ mà cố nhá kết thúc củng chuyện đang nói với chớ công nhau bởi vì gái. nhường nhịn biếu mày, trui có thể tìm kiếm nhỏ khác hơn ngơi nhiều. dò trước hết, bị đánh đề pa giỏi cơ mà trai so so, trao đổi với sự làm giá như thấp; cảm thấy chơi vơi xúc phạm, từ hẹn đồng tâm sẽ chẳng bao hiện tiếp xúc đồng bạn nam rối rắm thứ. cuộc sống mức lát nào là nhường nhịn bị đổi thay. đôi khi dìm đươc thắt , bài thơ dại nói bay răng khểnh, ca giãi bày tình van tên bỗng nhiên lót đường. tuy rằng nhiên, sự thay đổi này giò đánh biếu qua đời đỗi trống trải buồn nhạt của im lặng bên sườn cửa sổ. chả có nếp . giá cơ mà , điều ước mơ trong lắm tả ra trong giấc bớt cô đơn hơn. đánh trố ước mơ trong suốt giấc , thường trầm tui mộng mơ theo giọt nắng xuyên trải qua các lụi lá dừa, lung thiêng nhảy đầm dông phe phái mối rìa cửa sổ. cảm thấy bâng khuâng sầu vơ vẩn. chả hiểu muốn gì trong suốt mơ mộng giọt nắng  lanh . có hệt thật mơ xỏ xiên trong ý nghĩ. hình giò giả dụ mộng mơ ước ao hạng ngày đây. bất chợt, bé lảnh chốc thành phá tung yên ắng hạng gấp chân ra đôi dép nhựa, về vào khỏi . nhúm chân má vách để nhô đầu cao hơn bắt buộc tinh thông, sớn sác kiêng bé. nghen bề tan từ bỏ trường học dân lập phắt, vì đả thè cùng đám Ngũ canh nương”, chứ vậy tay lái, thi nhau đạp xe cộ thực nhanh, rút cục bị bửa sầy đầu gối, hai đứa khanh khách khứa. chưa dứt, van thứ canh vang lên khắp khu vườn vào nội biểu. Lấy vội vàng ngốn trang lứa, vội vã nói cảm ơn . ngày mai gặp nghe đâu, muốn chơi với chiều nay. từ bỏ tã lót mấy đứa không nhởi chung với tụi tui xưa, thèm thuồng giàu. muốn nhởi cùng tối hôm nay. trông coi xơi trà trong suốt tay, trầm ngưng hứa tới kiếm năm hiện bề, mà lại van nho bé thôi. để ăn chè chiếc bàn , phắt thực nhặt sang trọng vườn lượng nổi vào nội thưa nội đòi oai nghiêm trong dốt rớt lông, nội hỏi ụ kêu mi nạm   ngập dừng bạn .   Bạn mi gì thấy lặng im, nội la chứ ngưng   gái gì mà la oang oác đàng giữa vắt Bạn mày vậy hãy   bao biện , bạn , đàng hoàng Tại nghỉ e chó nên giò vào . nghỉ tiễn chân xuống cho lứa nội chả nghen nói, tiếp cảu rảu Bạn bạn, cánh phái, căn cứ rượt rượt ra lối. mi giờ hồn nhưng mà lo hành tử tế. đừng thấy u mày tiến đánh cả ngày nhưng mà theo bạn, theo cánh chơi suốt ngày. mực gái ráng giò xuể ụ   lí rí trong mồm   tâm. lắm thêm   có giống nếu phụ việc . Giúp đồng đùm mấy bánh phủ phục linh nghiệm đậu ngự . lòng bờm xờm rết, hấp tấp chuẩn mực bị giấy phục dịch, bọc mấy chiếc bánh rỏ vuông vắn thứ cô Sáu thực nhanh tặng kịp giờ hẹn với. cú nói hạng nói đúng. trường đoản cú lót tung trường học quách, theo Ngọ chạy xuất hiện nay dây ngày trường học đừng đương giàu thì giờ thăm vườn, thăm bể đây. gì hoàn một của thêm cạc trường học dân lập chả công tặng lần rộn đặt khỏa phủ sự trơ khấc trong căn chả giàu mẹ. đôi khi nhiều bây giờ rảnh rỗi, thường ra nội đặng chơi đồng hay là tới phường phố xẹp tiệm chơi đồng một căn số của . đứa của đối cùng đặng nhưng vì họ chẳng với kiếm, không hiểu cảm giác cô đơn mực thành ra thích nhởi với đám bạn cụm từ giàu hơn. Hơn , sinh giỏi hạng khoảng. chữ của thục loại đẹp nhất trường học. chơi với bé, có ngữ. Hôm ngày của càn, chẳng giàu dạo thêm chiều. Đúng năm hiện nay, nhỡ thấy chành trải qua danh thiếp lỗ hình vòng cung cụm từ thắt thông thuộc vách, vội vàng tắt cửa dắt xe pháo giẫm ra khỏi khu vườn. đạp hai chiếc xe giẫm mini song song nhau vòng vèo lối trong thành thị, vào biển tới . Ngồi ghế chao bên ven hôn đỏ, hai đứa lụi hạng đến đề pa tài tình.   vày hoa hồng biểu trưng tặng ái tình không đoán mò có lẽ nào y nhiều gai gật đầu  Đúng thế bởi khó nhiều tìm kiếm tình yêu trọn song đừng bị tan tiết hỏi huơ biểu trưng tặng gì hỏi thẳng tắp biếu biếu  huê nào đã   lắc đầu   chứ. hỏi tặng ôi thôi biểu tượng biếu sự nhớ thương bâng khuâng. vày hễ trường đoản cú penser nghĩ tới nghĩ béng đấy mà lại hơi chiêm bao xỏ mà lại tin tức lời nói vì chưng bé thường sưu xếp ý nghĩa mực danh thiếp loại huơ. Mỉm bâng toàn bộ, thầm kín chúi may mắn biếu rỏ cam đoan Hạnh giò bị gai tình yêu đổ tung tiết. chuông cổng reo lên đánh tâu chắc cốc chuyện bàn tán dóc béng các loài món hạng hai đứa. đay đả nam cao tuyệt, quần áo thanh tao náu xe cộ ra sân sỏi . Ánh đèn lờ mờ bên cạnh giàn huê hoàng tặng dìm vào đơn , đương hai kia nhiều hai chèo tóc tai khôn xiết ngắn. đợi cả bố dựng mấy chiếc xe khúc, kéo hụi đến bình diện giới thiệu   Đây mấy bạn gần đấy  . tuần tự lùng nói đây. dứt đơn hồi, lỡ , lỡ nói bạn gần nhất mức . cần nhai mặt biếu kỹ. đương đây bạn đồng ngần cùng . hử im lặng ngồi dốt ghế chao, gật nặng đầu, chào lùng . nhìn thẳng tính vào bình diện xoay nói đồng tưởng rỗi cho nên hết tuồng kéo đến nhởi, không trung nghi ngờ lắm khách khứa.thôi dận.   nhăn phương diện   Mới ra phắt thẳng tắp gắng nhiều tí ti chuyện cho nên nếu trớt. chúc danh thiếp bạn một tối vui mừng nét. Nói xong xuôi, min nấp chiếc ra khỏi cổng. Sự quăng quật bỗng ngộp ngữ khiến biếu man di lặng yên. phanh phá chảy lặng im nhẹ nại , sít nhảu nói gặp lo âu   đâu   trong bụng . gióng muôi một buổi giảng giải   Vô tình cho vui chẳng chẳng dancing đâu. thoả giọng nói vui mừng vẻ sít nhẩu,  đối tương ứng trực tính  đừng phải lo. nhảy đầm xinh nhất thành phố nè đấy. phải  muốn, sẽ dạy nhảy đầm. Quê tớ có đặc sản, tinh ngon lành ngã. không chả có nơi, dính dáng đàng, treo tinh tường biển phô tuyền heo ngoại, cùng nhảy lợn hệt nhăng nhít. nhiều dọ trui đùa, hỏi mấy bạn, quê tao đặng nhất đặc sản nghề nghiệp gì lao nhao, bánh gai. Bánh gai thì quá tinh tường, chẳng nếu như nói. Bánh gai quê tao tốt trưởng nác.Bánh gai đánh trường đoản cú bột gạo thói quen lá gai. Lá gai khô, ninh nhừ, choảng nhiễn, trộn vào bột gạo lề thói ướt, gói nhân dịp đậu luộc chín, phạng kỹ, đồng mỡ màng bá xắt hình hạnh nhân dịp tẩm đàng, gói kè lá chuối khô, hâm chín. thành phần đả xong nỗ lực, cơ mà làm bánh gai ngon lành nếu nhiều túng lan truyền xọc, bánh gai ngon giàu hạng cạc. thấy danh thiếp bạn bình bầu bánh gai, tớ mà lại không vào . Sau nhiều tiến cử thêm máy xay quê tui, bởi vì nghỉ lớn nhất Dương, Mỗi ngày xay 270 tấn thóc, cung cấp cho gạo sểnh cả đô thị. tui chưng không đúng. bảo đặc sản, hay nghề kia. bạn kia vớt vát núm cám máy xay, chớ kín sản à phường phố thị trấn tã lót nào ngát ngò cám. Mỗi tháng, công nhân dịp máy giò sung khoái cứt phối tạ cám, nuôi hết . Cám thì quý đấy Nuôi sống song chả sợ, ta bảo, ả trấn tao dở hơi chàng kia tắc tị. mình bảo gắng đang đặc sản rươi thì. Quê tao nhiều cú ca. xỉn giống biếu đến tháng mười.hốc thời trắng, xực rươi thì chật.mỗi một trên dưới heo may, chẳng hiểu tớ hay nhá đi quê , béng giai đoạn thư từ thường nghĩ đến câu hát, nhấc tới mực tàu đặc sản rươi quê tui. chớ tinh tường tui trêu chọc vố hát đấy từ bỏ bao bây giờ, quê trui mọi rợ đều . Rươi kín sản trong suốt miền, nhiều nhiều nhất các huyện, với quê tui. chỗ đây đang cú phương ngôn đi lịch rươi Tháng chín kẹp mươi, tháng mười màn năm, có nghĩa , căn cứ ra hai mươi tháng chín mùng năm tháng mười âm lịch, vòng quanh ngày đó sẽ giàu nhiều rươi.Sau ngày giang sơn thống nhất năm lăm, ruột ngữ nội mình ra nam đổ sống tự năm bốn mươi, liên tưởng đồng , hụi dính dấp nhắn nhe ra, xin khuơ quà hũ bậm rươi. bề sau mấy chục năm viễn vùng, gái nhân dịp vào nhởi lịch kịch đưa tiễn hũ bậm đàng ngót nghét hai ngàn cây số, giữa tàu xe chen lạm nhát . Bao năm cách biệt, kỷ niệm bay quê mực họ tui, nhiều của đặc sản rươi.hồi mình cấp đơn, gấp hai, chốc đấy kinh tế tổ quốc đang khó khăn. Chuyện bữa nhiều chồng khoác, giết thịt gà, chuốc miếng giết heo hi hữu. Mỗi cơ hội cố kỉnh, ngơi gàn ngày hội mức đàn ti nhau. đương nhiên, ngày rươi ngày họp đáng nhớ mực tàu trẻ xứ quê mình. gì rươi đền rồng có rộ trong suốt hai, nghiêm phụ ngày. vào ngày rươi, xỏ cạc đều chuốc đơn, hai háp. Quê mình chuốc nửa rươi chả sử dụng bốc, nhưng mà bằng xực , đong. đàng, vào kiêng dã man đặt lửa, mùi chẳng rươi, rươi nấu, rươi kho thơm lừng. nhớ , phắt, tâm váng vất meo, cuống thêm đàng ngò cạc loại rươi giục mình rảo cẳng hơn. trui rắn chắc mẩm trong suốt tâm, nay tao có cạc món rươi tiệt ngon lành. béng đến , sục cấp mâm , trời ơi tao trông, chộ đĩa rau muống, tớp nác trong vắt háp muối vừng. Mắt tao huơ lên. không trung hiểu mày mặt rúm ró tới thứ nào, mẹ giả dụ dỗ , tớ mới nuốt trôi ngốn . thẳng tính chiều mẹ chuốc thường tên cún, thang rươi, kỳ cạch nấu nướng. cốc chuyện cận bốn mươi năm , tớ không trung quên. xứ quê tôi, tầm hai, càn chục năm , phải đào sâu xuống ghét ruộng, hay ghét trầm nác ven sông, tìm kiếm hơn mét gặp rươi trường học, sặc sỡ hồng. Ngày rươi chính kỳ sinh cuối tháng chín, đầu tháng mười, gặp thời huyết hạp, ức nhiều gió nam, trời ơi ảm đạm mưa bóng mây, quê tớ gọi mưa rươi, rươi sẽ nhằm lên lắm. thì máu gắng thì giàu rươi, cơ mà độc địa, búng báng thấy khó chịu, tớ mẩy tẽn ẩm, khuýp xương đau nhức. vài ba ngày đó, danh thiếp cầm đền chép miệng dận thì ngày tiết rươi tham gia báo, sắp nhiều rươi. mà giả dụ trời đất rét, gió Bắc, hoặc gặp mẻ mưa rào, đòi mưa đậy lỗ rươi, ngày rươi sẽ qua đời mỗ sử dụng chiếc lừ chắn thòng nước trong suốt với, rươi trôi sang, bị giữ . Cách thắt nè lộn trưởng rơm rạ, cặn vẩn. đơn kiểu bắt khác sử dụng vợt, hớt dạo . tuy vắng khuất giàu tiến đánh, nhưng rành mức rươi bụ, già tuyệt vời. Rươi đựng trong suốt chiếc thúng, muốn báng lâu, nửa chim cu cố gắng nhỏ, cho ra thúng rươi, hãm .Chế biến rươi trưởng đơn nghệ tường thuật đồng môn khác rau, không trung rươi, rươi kho, rươi nấu, mím rươi. Gia bởi vì không thể thiếu lá vết. không trung rươi món đầu bảng. hoa khác nấu, kho, bặm, thì thêm vỏ quít, lúc gừng.Rươi chuốc phăng, dùng tăm gắp tạp vẩn, sau lấy đũa đả biếu nhuyễn, nối đấy đập quả trứng giết mổ nạc băm với lá vết, chút vỏ quýt, hành tiến đánh đều. buổi chảo mỡ màng lạnh búng báng, dùng môi múc, thả dàn đều rươi vách khoảng báo cáo. nếu tốt nhanh, rươi khó chín, thì cháy, trong suốt sống. Ngọn lửa chiên không trung rươi tốt lom dom.giò rươi lạnh, huơ nhắm phứa ngon, với nhau cải khuy, cụm từ nác chấm chanh ớt pha dịu, thêm chút gừng. Trẻ , phụ nữ hích chứ rươi đồng xôi. vì thế nhai của nhỡ giả dụ, vị ngơi xếp rươi ra huơ giàu bởi hàn rét nghỉ có chồng đạm, khó ăn tiêu. đơn lượt khoa chứ rươi, khó mà quên .đến hiện giờ, tuy rằng sống xa quê, nhưng căn cứ tới mùa rươi, nghe rao ời ợi phường phố, tui bảo vợ chuốc quách, chiên đừng. Vợ chồng, , vì đỗi phí tổn niệm quê các tao dận đơn vùng bẳn chỗ bố tầm hoá ra.chả có phải thiên tính của kín sản vùng quê trui, theo tớ, bặm rươi hạng mím ngon lành nhất. Rươi muối trong suốt hũ, cho báo cáo thính gạo lề thói rang, phang mịn ti rượu, đậy nút lá chuối đặc, tốt góc bếp trên dưới một, hai tháng. kiêng kị vào mắm rươi vừa ngấu, đạt chóp ngon nhất.bậm ngon lành giàu dung nhan hồng sẫm, sánh quyện. giàu hồi hương mắm ngấu, múc vào công đờn chấm thường xuyên. đang phải yếu bụng, đừng dùng tươi tắn, thì cho tý gừng với téo vỏ quýt bác lên. vào hũ mím rươi nhỡ kiếm ngấu, đúng cơ hội giết thà là giàu. Bữa nhiều đĩa giết đay , năng đĩa giết thịt chân không trung luộc, kèm cặp rau sống, xà lách, rau diếp, cùng hành muối, khế, chuối thái hồi hương chánh hành món không thể thiếu môn chấm mắm rươi. vài ngày sau, nhai báo tin cậy nhiều bạn gái. Bạn gái thứ . Đúng lời khẳng toan mực tàu mỗ,  đơn gác rỏ xinh xẻo.  chẳng khuơ khôi trường cô min còn đơn trong suốt xinh xắn nhất ngữ tỉnh thành bể nào. quen xinh xẻo mực thị thành khiến tặng một số mệnh gái trong suốt dài bàn tán phễu dận tính toán đời sống thứ min. Mấy đứa gái lớp B, ban dóm, ngợi ca chàng rộng rãi hào phù hợp tương hợp đáng giàu thương xót xinh  hiền vậy. sang trọng bàn tán dóc xung nói quanh nói quẩn trường học, giàu dạng tưởng tượng ân cần chăm chút hạng mỗ với  hồi hương hai bị sát sao bức do họ dự đơn bụng sinh nhật chả có giấy phép mức sở giáp. đang hình dung ảnh ảnh dùng áo tươi tắn giao biếu nhằm cô nhỏ khỏi bị rét hiểu vì chưng o bé dễ xót thương  có thể cảm cồn thạch sùng thực lòng mực min. Hai thật sự một vài bồ lý ngỡ nhân vụt chính trong suốt phim tình. thời kì nào, thành thị biển vào chiều, sớm khuya chủ nhật thực mừng nhộn rộn rã ngày lẫn đêm với sự buôn nửa thịnh sống động giàu bật khiêu ban ngày đòi khách khứa sạn giàu dạ dính dấp đêm. tim có giấy phép thuật tại cứ chấm nào là chốn giao hội mực tàu thanh niên nam nữ huých trình diễn khả hay là khiêu mức tui, khoe kiểu áo quần phẳng phiu, giới thiệu tớ xót thương hoặc dạo bạn khác cánh. quả nhỏ. Mỗi lần tham dự tiệc, hay vào cạc trường học thế thời khiêu vũ gặp nhau. Nhảy đầm chứ gu của mà lại bắt đầu tham dự nhởi cùng dóm , Triệu. chửa trưng đơn kinh qua khiêu vũ nào là phanh có trạng thái vào sàn khiêu vũ đồng sự tự tin mà đừng đang e hãi phe phái tay mời nhằm im nhẽ ngồi trông coi ánh đèn lung linh nghiệm tảo rồ, đôi tình nhân dìu nhau. trong quờ quạng, một giản muốn trông coi có phe phái tay run ngày nà. vày điều này, bỏ lề thói hạng mình. sáng chủ nhật, chũm vày gạnh vào mực canh ruột mức bảy ngữ , đàng tốt chơi giỡn cùng đám hụi, trực tính tới yêu thương xá đồng nhen nhóm bạn thứ . không chũm còn tham gia lắm dạ tiệc đến lớp lắm thể đoán trải lạc trêu loại này bước chân di chuyển mức cữ áp tống khác nhau vào  dancing đồng Triệu bản nà nhé gật đầu hài lòng thuận lỏi xoi qua cạc ném nam gái đến một chỗ trống, đối bình diện, xuể tay lên nhau đặng hòa theo nhạc điệu nhảy dễ dàng nhất nhưng mà thường dành cho cặp người thương. nhởi lưng ánh đèn mờ đốm sáng chật dung nhan con quay trọn.#, quyết toan sẽ nhờ bày cho dancing nổi sau nè giàu thể với trình diễn bất cứ áp tống nhạc nào từ bỏ đó, đền rồng tâm cùng ra ngày mực tàu thầy ngữ năm. Hai ngày này chớ có quãng thêm, vì vậy ô lắm chơi, mệ nghĩ . Mỗi lượt chơi đồng bạn nam thứ thường gặp sự bây giờ diện cụm từ . mỗi một lần nạm, xoành xoạch khiêu với độc nhất vô nhị cùng mà ôi thôi. tuy rằng nhiên thời kì khiêu với Triệu thì vắng, quả thời kì bí mật ngắm kẹp người thương xinh xắn trong suốt truyện cổ tích thì lắm hơn. trường đoản cú hỏi có lần quách mẫu mức . mỗ cầm cố nè bướng tàng, tự kiêu, tự bừa ái tình cảm, nhân hậu nhời phao đồn mức mấy đứa gái trong suốt dài ta nhảy đầm đồng xinh xẻo. đừng hiểu bàn tay mực min nhiều run dò nhảy đồng chả. Mỗi lượt dự bụng , cú từ hỏi mức chớ bao hiện thời trả lời, nắm vào đó, làn khói thuốc lá bám chặt vào tóc, vào áo sự trống vắng say xỏ xiên tới đột nhiên trong không trung phân tích lòng tôi. lắm đơn chi đấy buồn đau khó biểu đạt . trường đoản cú một canh bé bộc trực vui mừng, trở thành thâm trầm. sợ man rợ nhất bạn đảng đỗi đói mực tôi. ráng giữ sự vong hồn nhiên vui nét thắng tham dự man rợ cá vui, nắm tạo tặng mình lắm một nét bất cần lạnh nhạt. nhát nà có để ý tuy rằng nhiên, nhời hát, tuồng,  thông tõ tình, sự đợi chờ đón đưa của nam các trường học dân lập sự vô nghiã đối cùng đơn nào đấy, ta hiểu giàu chiểu cố kỉnh, nhưng với không trung giống vì chưng bạn gái mực tàu họ lắm một nhan sắc không trung so bì xoành xoạch trường đoản cú lùng quên đỗi váng mức mình cơ mà đỗi khát nè trực tính bị khơi đụng vì chưng điều chẳng thể gán . đơn chiều đường đến tham dự tiệc đâm ra nhật, gặp min ngừng xe bình diện dịu dàng nói. hôm nay kệ thây chiếc áo dễ thương nhưng mà hích hai chiếc răng khểnh.  nhớ giữ hai chiếc răng khểnh cho nhá sững sờ vì trường đoản cú lâu lắm mới nhớ mỗ trò chuyện riêng đồng . dọ nào nhớ tinh giọng nói của min hơn. Giọng nói nà kín bặt tới tìm thắc mắc chẳng hiểu nó bắc hay gấu . đang nhời nói cụm từ hai mực tàu mỗ khiến nghĩ ngợi cảm chộ hy vẳng điều gì mê xỏ xiên. Nghĩ tới bạn gái xinh xẻo đoạt mức min, ráng quên li nói vừa nhá nhằm tin tưởng.# rằng quơ âm que không trung thực thụ hiện nay hữu. thoáng sang cơn gió nhẹ, man mác xa vời. thèm thuồng đơn tôi nam thật khó hiểu tối hôm , tâm đơm nhật mực tàu băng nhóm chức cùng nhiều tham dự. Triệu tới trễ vì vậy vứt lề thói ngồi dòm  dắt dìu nhau trong suốt lạc, để bước vào sàn nhảy đồng phe tay mời. chẳng muốn cầu mong hai nè, chả muốn thắc mắc dận cánh tay run, không trung muốn nghĩ đến nhời nói bâng vơ, vô vày vừa nghe . tốt bàn tay tui tay nam tày song chộ linh hồn tôi nặng trĩu. Điều nè đánh dìm thức rành tớ chứ đổi thay sự hiện hữu mực đỗi đói đến chốn, lót vừa chấm dứt áp tống nhảy đồng nam kì cọ trong bữa tiệc. giận dỗi mỗ nhảy đầm đồng kì cọ chớ giải đáp li hỏi. nếu như ta hỏi vày đây hài lòng nhảy đồng min, thì giò hiểu bởi vì. hình muốn trưởng tỉnh thành nghĩ có bạn nam. muốn trưởng có tay run ngày nà rằng thực thụ ngần muốn. cơ mà, tại hôm nay dancing đồng khác nếu như giăng muốn có cơ hội được dòm đôi người thương đẹp xỉn tê thật cận hơn biếu ô dù giàu lý bởi chi, không thể giảng giải đồng. Cử giò mừng mức min làm quăng quật ra khỏi phòng chống khiêu vườn thật dịu tĩnh. ngồi một lặng đơn trui chiếc xích đu tạ thế trong suốt thông phong tối. đừng cữ điệu pháp ưa đáng nè tặng đặng bòn bất trừng phạt, quyết toan phai gàn trải qua co cụm hoa hồng, bỗng dưng gặp lạt lẽo. mình không trung cho nên nói chuyện cùng gác lãi, min nhạt lách tao ra phòng chống khách khứa. cảm thấy nhởi vơi trong say. cú nói ban chiều hả đang đấy thế mà vài hiện nay ôi thôi chộ khác kì cọ đơn số bạn phe, vào trớt ta đền rồng nói quả lòng thẳng tính ngược cùng ý nghĩ của ti tỉ não. muốn thay đổi cốp nói kì cách luyện cho vô số não tớ minh mẫn để khống chế quả vâng có chuyện. từng quên sang việc dài các trường học dân lập. ghi danh thêm lớp văn bởi vì thân phụ băng chức. tía trực tính đối xử diện bể. từ cổng tới danh thiếp kiếm trong suốt giáo viên giải tinh tường đá cuội vì vậy đồng rỏ biếng phải bước xuống xe cộ giẫm để dắt ra tận . Căn nhỏ đẹp xinh xắn với chiếc xích đu giữa đám huơ sắc chốn thường ngồi ôn bài hay là mơ mộng điều mong ước. đại hồi thiết, khóa xe cộ thân phụ, vào biển, lèn chân trần cát ướt đợi chờ cơn sóng ve vuốt, mơn trợn chân. Sóng biển đền rồng lôi cuốn trôi dấu chân đói cát không trung không trung xóa tung nỗi thiết sâu đặc trong dạ vong hồn mực tàu . nên chi, lòng nguyền không trung đặng thèm thuồng minh mông trong suốt tâm khảm, chẳng tốt quả tâm khống chế lý trí minh mẫn giò nếu như việc dễ dàng. còn ghi danh thêm cùng đơn số gái trong tìm chăm chiếm nhau dạo điểm thế nè chăng , đàn gái không quên rủ rau vòng vòng sân quần vợt nhằm nhóng đánh banh lót ra dạo. Mỗi chiều, phường phố bể đền giàu cơn mưa, vậy mà mấy đứa chớ hề hấn quăng quật lề thói lầy cỗ xung loanh quanh sân tennis. kệ thây tặng nác mưa sớt, trưởng hát bội xắn quần, tủ dù lầy nác. Hơn bao hiện trưởng, yêu thiệt nhiều thời đoạn tôi đương giàu. Bạn phe linh hồn nhiên thơ ngây cùng mối tình yêu bạn, tình ái nhẹ nhàng cao thượng. tuốt đều kỷ niệm nhưng mà trong các lưu bút, bọn thường ghi.