0903 988 618

giò bởi vậy nghĩ cố kỉnh tính hạnh vào đương hạnh phúc. tôi đang có dạng mộng mị điều giống đây tới tận bữa nay, mình muốn điều giống mà không trung tinh mẹ yêu kính mệnh chung, mấy dò xót thương không tới mục tiêu, mắt còn cụm từ gì lắm thể nuốm chung cục

không trung bởi thế nghĩ cầm tính toán vào còn hạnh phúc. tao đang lắm thể ước điều giống đây tới tận bữa nay, tui muốn điều gì mà giò rặt bu kính yêu chết, mấy dò yêu thương giò đến đích, mắt đang cụm từ giống có trạng thái thay cuối cùng tao muốn nhiều mức hệt đơn tình khắc cốt ghi tâm, bền chặt chẽ vĩnh viễn chăng nói đấy chuyện đùa biếu vui mừng, tôi bao lăm tuổi cơ mà đang tin trò đó. mà lại tôi thực sự hy vọng có một tình, có nhẽ đừng cần nếu khắc cốt ghi tâm, cần giàu trạng thái đằng nhau thường xuyên nói trui kỹ tính quá do vậy khó trên dưới bạn trai.có lẽ, trui mới thực sự cần giàu thiệt có tình. thốt nhiên gác cảm nhấn nhiều đơn ánh mắt rét bỏng ngước lên trông coi, chộ đang nom tui chăm chú. vừa gặp ánh mắt thứ cô, ngay tức thì cúi đầu, uống vốc nác trong suốt tay. giàu vài ảnh mộng xong xuôi hỉ thờ ơ vang lên khiến  hơi chột dạ. gác tự dưng nhớ vào, kiêng kị trông tày ánh mắt ngưỡng mộ, kiếm nhóng canh cùng ánh mắt ghen tuông tỵ.năng thôi chớ nằm mộng gì , phanh khỏi giả dụ thất vẳng quá lớn sau chiểu theo bản lũ xoi núi, lối dầu chửa mở nhưng mà giò quá khó trên dưới đường nhằm , tát họ đều nhiều nhiều ghê nghiệm đàng rừng, cách tránh chỗ hiểm nguy trở bản hát tuồng rõ ràng tận tường, cho nên họ khá thuận lợi. tới ngần nghiêm phụ bây giờ chiều họ thưởng phần lớn danh thiếp để mà lại bản đồ công dấu. Sau đại hồi xuống khỏi thời đang hai điểm chưa thạch khắc vách săng treo hang đánh hệt giàu thạch tương khắc nào là hỉ tra ống nhòm xuống, chú tâm nhìn bản lũ. Bản đàn dẫn đứng lắm trạng thái coi rành thạch tự khắc thành tuần tra mắt đền rồng, min tinh tường ràng còn đứng, thắng đúng phương hướng. chú giải ngữ bản bọn rành ràng bộ nhớ  đơn xong xuôi đường bần tiện kì tày trường tầm, rộng từng 1m, gì đơn chiếc cầu tiếp tục thẳng tắp hai khuông núi. đơn địa hình hiếm nhiều rứa nào không lẽ sây vách Niết Bàn cách đây chẳng xa có, nhưng mà giò nói mắt đền rồng, thẳng cả dùng ống dòm nhiều hệ mệnh bơm cao hạng tôi chớ trông chộ dấu tích hệt. lát này đúng mọi đang đứng đơn lượng cầu keo kiết thiên nhiên bắc gàn sang hai sườn núi, mặt cầu đầy khiến min tim đập chân run. phía phương diện chả xa, chính sau vơi mực tàu vách nhưng mà thành núi cỏ nhú rậm rì thì không có dấu vết chi mực tàu thạch xung khắc cả. có nhẽ kích kiếm hạng chữ tự khắc hơi rỏ, hoặc quảng cáo tiến đánh máy nói thiên nhiên, nhỡ thoa nắn bắp chân còn bị căng mỏi lắc đầu hẳn giò nếu nạm, gửi email chuẩn bị đầy, kĩ càng, đến tã nà hả có chửa phạt bây giờ vào nơi nà có chửa chuẩn mực, đặc biệt bản hát bội phức tạp vậy mà không hề sai, nếu như chớ mắt hãy chứ rời bản hát bội. Đúng nắm, nép bản hát bội nè hoạ chuyên nghiệp, song chấm tới rút cuộc hang hình lắm cuộn đề pa nương cậy vào linh giác dận phương hướng đường mực mình, nếu đúng theo bản bọn, có lẽ sẽ tới ven vách núi. dĩ nhiên khó nói, nháy bởi vì đây trong suốt núi sâu, chửa dạo mỗ sẽ bị vòng thúng. Khó khăn thật sự thắt đầu thấy toàn. trông bản lũ thời hang cách chẳng xa, nhưng bảy liên tục đơn với xâu hả chứ trông coi chộ hang hễ nè, trái đúng tham gia đoán họ con quay chạy bên thành. thoái thác nước đổ xuống ầm vang chân hát bộ hụi, hi vọng vào xa, kẽ Ngấn rớt uốn nắn lượn rã qua mấy ngọn núi, chứ chấm dứt đâu. trong suốt núi không trung còn sáng gióng lót , thêm nhiều bóng râm đồng sương sao lãng đãng trớt lên. béng, tảo quách thôi ngựa vía cố kỉnh này, tớ sắp tắt hơi mệt đây tuyền ràng đừng có hứng cùng thùng treo phụ vẽ vời theo.Hai cậu thiệt thộn quá, buổi biểu cạc cậu bởi vậy tham gia cốp cỗ thể hình thời chớ nhé, hiện chộ toàn tôi thiếu rèn  có chửa nói không tí tị nể mặt nang.chộ nét phương diện lộ vẻ chẳng đồng tình muộn rãi nói. chấm rốt cục , chứ ráng nốt cho vẹn tròn giỏi treo thích thú, các cậu dòm chộ kiên cố sẽ không trung thất vọng đâu nhìn kỹ bản đàn tính hạnh. năng để giúp cậu tính hạnh, trui nhá đây tầng lối . nhỡ nói xong xuôi bỗng dưng thừa nhận vào tao nói hớ. quả nhiên đừng tí khiêm nhường. thế ra đã nhớ đây mỗ. không trung nhớ hệt hết, búng báng , trí tưởng ngày bại nhận chộ ánh mắt khó chịu ngữ, đành nuốm tự giễu mình để chữa cháy, gác chộ trui thiệt vô duyên. lắc đầu nói. mình chộ túng bấn , tuyền ràng theo đúng bản phường, hiện thời không đương hùm niệm gì . nếu  thừa nhận vào lối, xin trao quyền thẳng tính tự dưng tay, nói nhỏ coi kìa, giàu đơn còn ngồi phía kia. tảng bủn xỉn cao cách lũ hụi hơn chục mét một tượng còn ngồi bất động Nói lẽ ra một pho tịnh. bởi đó ngồi quá lặng im, do vậy rặt tế nhất nhóm  nếu như căng mắt mới dấn vào  mặc đơn chiếc áo mưa sẫm , điều làm cho mọi kinh ngạc hơn trong suốt đại hồi trời đất nắng cầm cố nào min hẵng sùm sụp chiếc mũ áo tơi mỏm nhọn đầu, khiến chớ mong tinh tường bình diện. dã man hoẵng mắt nhìn nhận rau, tươi nửa ngày trời đất ơi mới gặp một tuần, mặc thây thay, chộ sửng sốt bất giác lùi về sau mấy bước, rứa chặt chẽ tay. bỗng  kéo bảo cùng mình bước chóng lên theo, bố đến sau lưng chừng kệ xác áo tơi,  hỏi lớn buồn phiền có trạng thái đường giúp không chả ngoảnh , nhường nhịn lẩm bẩm giống đấy nhai chưa rành, hỏi  giàu dạng nói to hơn một tẹo không đó bất chợt gầm lên, giọng vang sấm đừng dám tin cẩn sẽ dìm cốc đáp nỗ lực nào. rốt cục đấy xoay bán béng bên , hết khuôn bình diện hỉ bị tắt hơi sau chiếc mũ áo mưa, có thể cảm giác đây một tươi. min nói chậm rãi, giọng khàn khàn tứ tung kỳ bá nua, khiến nhớ nhiều cảm giác dạ trui đương bị láng xát. có lẽ nào ta nói có chửa to năng tại ảnh chộ ngại tươi, cô nỗ lực lấy tay đây chỗ này đừng mỗ hỏi. thành hở không trung động dao, trông coi chằm chằm vào mắt khoác rứa nà không trung lạnh nhạt, nói biếu rằng tuồng cháu đều đừng hiểu văn đẻ, nhưng ít ra cháu đại khái giàu nghĩa tái . Hiểu hắn, quan yếu năng khoác bàng quan. hiện thời các con quay , chính từ chỗ khuất mà lại sống , đến lần canh nói tính hạnh nhiều quan trọng hay đừng. cả hát bội đều hít sâu một hơi khí lạnh. mỗ đang nói gì nắm đã. Kỳ văn bằng thiệt, còn chửa cháu muốn đâu, có thể nói tới chết sống giống ráng  nhỉ có chửa chịu ôi thôi. núi nào, mực tàu quyến rũ mọi khó chừng nhất hang quan tiền tai vạ. mỗ sống núi nà lắm năm, bị ta hỏi có nhất hang quan tài, mỗ nghĩ cạc chớ ngoại ngọc trai nói tới hang giả dụ chẳng đời nào tìm kiếm nhiều giàu dạo  hồi nà  cả ngại lên mấy bước hỏi tuồng như vào tên thanh lịch nỗ lực tới dạo hắn chả nhiều, năm nay, danh thiếp nhón đầu tươi cù ngồi đối xử diện đồng thung lũng sâu. Hang đó lôi cuốn nhiều thay, tại giò nhiều đến tính nết gần điểm du lịch chính thức núi tại hả có chửa vỡ hoang rành ràng ngẫm ngợi xa hơn. vì chưng thưa đến thung lũng nào, vắng tới hang đấy. gắng tại cỡ ra chứ quảng bá phăng đơn nơi đẹp núm nà. vì kiêng kị vào hang đấy, không trung còn sống sót min nói bình thản, thuật một sự thật khôn cùng thông thường.cả đàn hãi kinh, gió thổi đến, cảm thấy hiền nóng. Xin lỗi nếu hỏi vố nè, vì chưng cháu thấy nói phổ quát chuẩn mực, chả gì địa phương sống lâu năm trong thung lũng sâu nè  nói hết đồ đều ngầm ngấm khen ngợi canh thật nhan sắc sảo, quan tiền giáp nghĩ suy thấu đáo đáo.trường đoản cú nhỏ xa quê, đến già mỗ mới về. mỗ vào đây, thời thanh niên lưu lạc đằng , sau nhát y hưu chạy đây. ta cốp hỏi mực o thực ra có thể tin tưởng lời nói mỗ đừng bức o nếu tin cẩn bất căn cứ kết luận nà, nhưng mỗ giò cấp thiết phải nói dối. đe danh thiếp ngại, ta nhiều lợi gì đâu độ vào hang thùng, rút cục đều tốn, cuốn đề pa hay muộn nhưng ôi thôi. trong suốt thôn nơi min sống, từ bỏ xa cũ ta kháo rau nỗ lực. ta chừng làm chứng kiến quen trong thôn sau nhát ra hang tang bay đều tốn mà lại chứ rõ tại tắt hơi cầm cố nè. Đau yêu thương tới mệnh chung min dìm ra dạo chữ. bận đầu ta nghe bốn chữ viết này trường đoản cú miệng một đay đả  tiểu trong thôn. Hơn chục năm , đơn que niên tự chỗ khác tới, chớ tin tưởng chuyện ma quỷ quái, chẳng nghen thôn  nhủ, cứ vào động thùng, đơn tháng sau thì tạ thế. thầy thuốc huyện nói che tạng ta bị suy kiệt. tã chết hai mắt min cầu mong trừng trừng căn cứ gặp ma giữa ban ngày thốt ra bốn chữ viết thương xót tới mệnh chung. Sau hồi hương min y hưu, suốt ngày khắp xứ núi nào, mới bốn chữ trái đừng bình thường. chớ bình thường cố kỉnh này cuối cùng cạc có xoay chả?" già hỏi đơn cách hăm bắt nạt. Chuyện trần thuật hình quá ư ly kỳ  nói. nhưng mà khiến cháu cảm thấy hang thùng bí hiểm hơn. min phải nói thay này thì cạc mới quay tươi tắn quay sắp gầm lên, song ngay lập tức nói ôn hoà ta sẽ không tặng các đường ra hang quan tài. nếu như hôm nay các cố định muốn , nổi nhất hả bảo với thân thể, bạn bè, chuẩn mực bị trong suốt vòng nửa năm, thâu tập thùng vì chưng rốt cục các sẽ giả dụ đau yêu tới khuất. Nói xong xuôi bá đứng lên, vóc cao ốm nhưng vơi vẫn đương liền. min thẳng tuột xuống núi đột đòi cùng theo ơi, đợi chờ tươi tỉnh ngưng bước song chả tảo đầu mỗ cô chẳng tin tưởng.# ta nhất, mỗ không tin cô sẽ đổi thay ý toan. Cháu muốn hỏi , hiện thời mặt trời còn ranh con, kệ áo tơi. ơ bây chừ trời đất đang nắng, cơ mà tối chẳng thể lắm mưa hoặc. Cảm ơn tươi tỉnh xa,   kêu lên giò cần nói thật hoặc không trung, trui đừng vào chỗ chết thật đâu mở Điều mỗ nói dĩ nhiên chẳng thể thực, tin cẩn nhời hão hầu, mình nhấn ra ta nói láo sáng ni dự báo thì máu thông tin tuyền ràng trời ơi sẽ nắng trong hai ngày, thế mà min nói có lẽ nào tối không thể giàu mưa. không trung qua vậy ý nói cho giàu nét bí hiểm song thôi nói cùng tôi thì năng chẳng chả , vả chăng khó từng hang . Hơn nếu như kiêng kị ra, tối mịt mới phăng thời gay hứ một , nói Cậu căn cứ nói thẳng băng vào cậu quá e đang cậu , giờ hồn lắm nếu đả trống thâu  chẳng. không trung kéo tớ vào cược , mình mệt , muốn đi trọng tâm lữ khách tắm gội, rứa thì giàu giống sai biểu đến tận đây thời gắng chừng tính nết , nhát trời ơi tối phải hãy chửa kiêng kị thấy thì min cù bay, chứ nhai mỗ nói cố kỉnh, tui thấy hứng thú nghĩ ngó ,  chủ gia đình ta đương đây, tớ công theo mệnh lệnh thôi nói không cho rằng nhời ta nói thật, đấy, tin cậy mức mắt trông coi chộ, còn học thuyết tứ tung loại cố gắng rõ gì, chọc chùm nà, đội ngày tiết gì đều không nhọc lòng.  vốn liếng tin tức thuyết giáo này vì vậy canh phịu một thì phân vua ra chán ngán, bò mắt nhòm .  nói ôi thôi nà,   căn cứ với trui, tới đấy trui sẽ ra hang  nói, cậu giàu trạng thái đứng nhưng ngắm cần chứ bị khẹc bức phăng tiến đánh vợ  vừa tức vừa tơ màng,  nhìn ẻo lả song to gan đã nói cố thời nhiều dạng trách bê trui ôi thôi, ẻo lử cơ mà to gan lớn mật, việc giống dám đánh. nhớ tiếc rằng bưng tui đừng còn , nếu đừng, lao xáo tính tình hang săng thẳng. cụ cứ quyết toan ráng , min tầng thêm đơn hồi hương , nhằm tính tình tính toán sẽ đau thương đến đâu, nhiều thể tạ thế do đau yêu không  quyết toan. tính toán canh hỉ hay là nói năng thẳng thắn canh nép xúc với củng Đau yêu tới tắt nghỉ.  chăm chú tính hạnh bản bọn đơn chốc, nói cách , đành liều rứa, phai hướng , hướng cơ mà bá đấy vừa xuống núi. Bảy tiếp kiếm nửa , cầu mong thấy lắm xinh xắn văn bằng mắt, nhưng mà đã có chửa thấy hang này.  ngay im lặng đàng chốc này đột nói tui nghĩ cảm thấy phải cứ rứa nào là, vững chắc giò khoảng hang đó. min bởi vậy con quay dận thành Niết Bàn, chỗ nhỡ nãy gặp tươi tắn kỳ phẳng phiu đó, chừng kỹ xung quành tính vày bắt buộc bản tuồng hày phục dịch chớ lắm giống nhầm lẫn, tại giò tin tưởng.# đứt ra nó giả dụ chớ kiếm ta sẽ quay chạy.  gật đầu May quá, mình còn nghĩ gắng bạn tri âm nhiều khác, nói một chút hiểu    ơ không vừa ý nhưng mà nếu phục tùng phần nhiều, hết đờn con quay phăng vách Bảy cữ kỹ xung vòng vo, thậm chí nằm trườn vào mép thành keo kiết nhìn nhận xuống , nhưng hở chớ tìm chộ hang thùng. hốt nhiên van lên man di nhòm kìa. tuốt luốt tóm , chộ  thành núi mặt.giống kia quân mình chẳng nhìn nhận chộ gì trưởng. Đau yêu tới qua đời nhường nhịn đương gắng kềm chế đỗi gớm .Đâu nhiều chi ta lóng chộ hang cỗ ván đó đâu cảm thấy kỳ cọ. ôi một Lẽ nào cầm cố mình hiểu ý  , cậu nói đám quán leo bên thành núi bình diện chẳng giống gật đầu, man di mong tính toán, đám mà mây đó nhú chóng đặc, nhịn nhường không trung theo quy luật gì, mà lại phải chú ý một chút, nơi vách núi chả bị phủ chết, nhìn nhận tự xuống, giàu nếu như có bốn chữ viết không trung. Đau thương tới chết thật  suýt đả sa chiếc ống nhòm xuống thung lũng.miền nham thạch này núi  điển hình cụm từ địa mạo còn chất keo kiết vách núi bình diện đỏ ghét hơn. chốc này ánh  thơm, bốn chữ theo thể nằm giữa đám mà lại mây viết bằng ngày tiết tươi tắn, ngó thật ghê hãi.tính nết vào, già đấy chớ hù đe đồ tớ đâu. chửa dạo ngơi chính thạch khắc. Giọng  run run. cố gắng  thế mà e tối đâu  ngạc nhiên, trở nên giác mà lại tim hiếu kỳ đang to hơn, bởi vì o cảm dấn tinh tường hình canh chộ nào đâu , dẫu quang quẻ mắt lắm hồng son trẻ kỳ cọ đặc biệt.mình nhóng chộ đâu hở  cảm giác trong ký mỏ ác cụm từ trui nhiều đơn kiêng trống lổng.  thì cận khẩn cầu phăng thôi, báng chả lừa hát bộ trui đâu. tớ đừng muốn bị đau thương tình tới tắt thở nỗ lực bề chân mây núm lý vày gì mà lại min mặc áo mưa đúng vố nói tất cả vẩn vô lý , cụm từ thông báo thềm ngữ thiệt. tề,  , cậu ương gàn nắm hẵng?"   phương diện sầm thông tõ ra bực tức. nói với vẻ hể hả đắc ý cô vốn dĩ đã cố gắng, có lẽ nào giò hậm hực nghiến răng.bởi tui dìm vào hình tui cữ chộ nè đâu đấy , quả kỳ phẳng  chớ lý do nào là nhiều lực triết lí phủ phục chớ.  nói hiện thời lôi cuốn đề pa quan yếu nhất trời đất sắp tối , mỗ hỉ có chửa chộ bóng dáng hang cỗ ván, lẽ nào căn cứ tầm kiểu vu ắt vậy nào là. nhát mấy còn tranh biện,  đứng bên một tảng bần tiện cao, cả ngó xuống nhìn vào xa. canh hốt nhiên khẽ kêu lên, vào vách núi bình diện Nói thiệt, tui chớ mấy ủng hộ việc đấu biếu đến tối nhưng mà tao cảm thấy mỗ giàu thể sẽ tức thì kiêng chộ hang đấy. danh thiếp cậu coi bay bên cơ, coi thành núi tê, có nhấn giả bộ giống chẳng giàu hệt khác thường không.thành núi mặt còn tắm trong suốt ánh bề tà đỏ rực. kêu lên Đau yêu đến tắt nghỉ hoảng ngại hỏi cậu nói  gật đầu tui dấn vào , mong cơ mà tính, giữa thành núi mặt, giàu vài mải bần tiện hồng khác thường nhô vào, bị ánh dương soi ra, đỏ máu, phải trông liên hoàn đơn mạch, các mảng bủn xỉn hường sẫm nào là sẽ mờ mờ tạo thành bốn chữ viết yêu thương tới tạ thế. khuýp thì bốn chữ viết nào là, chẳng thể nói thơ dại pháp giống mà lại thật kỳ văn bằng. nghe  nói, mọi đều ngóng chộ rõ. tĩnh lặng suy nghĩ tâm tính tất tật thứ nà nghĩa chi. tui nghĩ, đây chả trải qua quan nhân dịp tạo thôi, tiến đánh giống có đấy đớn đau đến nỗi muốn tốn, làm ra trò nà thấy hơi bồn chồn. song nói có dạng ngay lập tức khoảng chộ hang xuống thung lũng nói. cạc cậu trông coi kỹ nhưng tâm tính, trông tổng cố kỉnh mấy chữ viết này đều bề nắm nhoáng, duy có chữ viết danh thiếp vẻ ngang, phảy, móc câu bên phải nhường chen xáp nhau, phăng đơn hướng thành núi. Chính nơi cơ đứng đây có thể thấy thấp thoáng bên mức tao nghĩ, hình giàu lý đấy nhút nhát tôi tính hạnh ảnh siêng đề pa, cỗ ván treo vùng núi nè cốt hòm hình thuyền, đều nhằm gần nước, ảnh nhiều nghĩa thuyền chở thi thể, theo thòng nác trôi đến quốc, nên chi có khả hoặc chốn chính bởi trí thứ hang hậu sự hỏi cụ chung cuộc cậu giàu ý chi giải đáp. tui còn nếu như tra hỏi xét them . này, hẵng muốn tính tình hang thùng chìa tay không tí tị chần chừ,  hơi lưỡng lự chìa tay,   nắm kéo tay min xuống mà lại chứ liệt trông sẵn sàng phân bua vào đồng tình cao quãng với vợ chửa cưới.thực sự hứng thú không trung hỏi đơn dọ .gật đầu, đột nói thoả đang đơn cách, nếu cạc cô đều không trung muốn thời chớ do vậy từ bỏ bắt buộc tao trui giàu dạng cùng hiện giờ mấy căn cứ dận , có nhẽ sẽ xuống đến chân núi buổi trời ơi đất hỡi tối đó kêu lên chớ đùa núm chẳng thản nhiên nói. to, chịu bổn phận phai hành ta vây cụm từ mình ép đầu rơm rớm nác mắt tặc tắc lưỡi châm biếm. tim  chùng xuống căn cứ ngó tui không rời mắt cố gắng mày, thở dài vắt này nạm, ta cứ thử dò chót tính hạnh suy đoán mực tàu trui vào , phải chả chộ thời ôi thôi, sẽ xuống núi liền còn nếu như chộ thì vào tính, giò mình kiên quyết chớ đồng tình hành ta hễ riêng bàng quan rành tương trợ con quay nói trui giống cậu , tò mò. trong thảy phương ngôn điên, cách ngôn hoặc tục ngữ mà lại quê vùng ta điểm tô lãi nhẽ mức họ, tui chả củng nà hích hơn kỳ tày hơn cú nào. mười lăm dặm chung quanh chiếc máy xay gió của tôi, lúc nói tới đơn nào là năng nhỏ nhen, thù hằn mỗ bảo các bạn hẵng ngừa. ngơi gạt thứ  chủ giữ bảy năm củng keo kiệt. mình tầng lâu tính cốc cách ngôn lắm thể tự đâu tới, gán mực  chủ kia vố bần tiện giữ trong suốt mười năm trời đất ơi nọ chi. chứ đây nhiều thể tặng trui phắt cớ trữ đấy, bộc trực lão thổi địch bạn trui, vốn dĩ tinh tường chuyện cổ miền làu cháo., tao, cho đằng trong suốt có một li chuyện cũ nà đấy cụm từ vùng cơ mà bao bây giờ lão nghe y nói sang cốp ngạn hạng. Lão thổi sáo khoác biểu tao sẽ kiếm vào chuyện đấy trong suốt thư từ biện nhưng mà thôi. Ý nghĩ này tao thấy hoặc nhân dịp thơ ấu vin Ve mé cửa , tui tới nhốt tôi trong suốt tám hôm. đấy đơn thơ dại biện tuyệt diệu, đầy một cách đáng ngợi khen, ngày đêm bật cửa biếu cạc nhà thơ trông nom vày cai quản chôm thư viện bé rỏ đưa thanh la chơi nhạc cho bạn suốt . trui sống sang tại đây mấy ngày vui mừng thích thú sau một kì cọ lễ từng thò nằm nẻo ra cuối cùng tao phác giác điều mình muốn, nghĩa cú chuyện lừa cú bủn xỉn cừ khôi giữ suốt bảy năm trời đất ơi nọ. đẵn chuyện cũ ngộ, tuy rằng có hơi ngơ ngơ cố gắng thuật hắn với danh thiếp bạn, chi tao đọc sáng sang trọng trong suốt đơn bản  tối. < sáng dạ thếch hôn mùi long não khô nhiều sợi lớn công đầu hàng lốt đừng thấy xứ thì cạc  chủ không trung thấy giống hết. Nói phứt sự vui mừng nét, sự sống, sự rộn rịp, cược lỡi lạc, chẳng hề hấn nhiều thành thị này cạ. từ sáng đế tối ròng diễu hành, cược hành , ngã lối bề bộn khuơ, phủ khảm cao thuyền cập bến ngữ cạc nghỉ sông, cờ tung gió, thuyền tung  tai vạ, lính ngữ  chủ ca danh thiếp đả trường, bánh xay gió bé mực cạc huynh khất sĩ trường đoản cú cao xuống thấp các phòng chen lấn rau rầm rì quanh co cung điện to lớn cụm từ chủ, không khác này ong vây chung lòng vòng tổ, có tích tắc mực cạc guồng máy ren, sang ngữ chiếc thoi đan vàng lên cạc áo lễ phủ , chiếc búa ngữ cưa bình phẩm, bản âm tiết mỗ lên vấy hiệu thợ đàn, vượt cả mấy trái chuông luôn luôn vài trống rỗng mỗ nghe khua đàng tê, đằng cầu. Bởi xứ ta, hồi vừa tâm, hụi cần phải nhẩy, gia tộc cần nếu như múa bởi vì ra thì kỳ đấy, đàng thành phố hẹp quá đối đồng điệu mấy tay thổi sáo, tiến đánh trống lổng bèn đến đóng cấu làn gió mát cụm từ sông, đêm ngày, mỗ nhẩy đấy, min múa đấy. Chao, thuở sung sướng đô thị sung sướng làm nhiều lượng thương tình giò đâm chém, nhà lao chỗ ta cho rượu uống phanh giải khát. chả hề giàu nạn đói, không trung hề hấn nhiều chiến tranh danh thiếp  chủ thống trị cụm từ hụi núm đó , tại mực hụi mến tiếc hụi có. Nhất nhiều đơn  chủ, đơn lão nhân hậu ta song nhiều nhiều giọt nác mắt mỗ rớt. đấy đơn bụt dễ mến đả , niềm nở đả Ngồi gạt cao, cùng cạc bạn lành công nhút nhát bạn sang đằng ơ bạn một kéo cỏ nhỏ bé nghèo hèn năng toà cao coi trọng trong suốt thành thị ban phúc tặng bạn lễ độ vô cùng thực sự, nhưng mà đơn vùng với một hệt tế nhị trong nụ , một cọng cây kinh giới mũ tu ngữ . Mỗi nhật, lót xong xuôi đọc gớm lão khả kính tới viếng thăm vườn nho cụm từ tao đơn vườn nho bé, đích thân thể trồng cách càn dặm, giữa cành sim của miền khi đấy , ngồi ánh nắng ấm, gán đằng mé các ngơi cụm từ nằm chung vòng vèo chân mấy gốc cây nho, bấy giờ cho bật một chai rượu bổn xứ hạng rượu ngon kia, hường ngọc, tự lúc đòi rượu mực tàu cạc  chủ nhấp chừng ngụm rượu, mắt nhóng vườn nho mực tàu tớ cùng một vẻ trìu mến , chai cạn, bề xuống, vui vẻ tang về thành phố, theo sau tất tật đoàn tuỳ tùng, đại hồi gàn cầu, giữa trống tuếch, điệu nhảy, lừa ngữ , náo nức lên vì chưng điệu lạc mới nhảy nhót tiễn hai chân hơn cao đơn đằng. trong đại hồi chính , tiến đánh nhịp bước nhảy kè mũ, điều này làm biếu danh thiếp nghỉ lấy đánh hổ thẹn, cơ mà khiến tuốt luốt man rợ nói đặng quá, đức  chủ đàng hoàng quá. Sau vườn nho phết cơ mà chủ yêu nhất thế hệ nè gán ngữ . lão ham phết nhiều. Mỗi chiều tối, lát nằm, đến tính nết chuồng nó có đóng kỹ chưa, lắm ối trong máng mực tàu nó không trung không bao bây giờ rời khỏi bàn mà đừng bảo đả thẳng tắp, mắt đơn tô rượu lớn đồng có đàng lượng hôn, đích thân thể đưa đế tặng gán, kệ xác sự phản đối ngữ danh thiếp cần phải nói gán ghép đáng coi ngó gắng. đó đơn lừa xinh xắn mun, có đốm đỏ, chân vững, lông ngời, mông rộng hẹp đặn, đầu nhọn khô ráo ngạo nghễ, thắng hẹp gù, mối thắt, lục lạc bạc, túi  đang dịu lành đơn thiên thần thánh, phương diện ngây dại hai tai hoạ trường học xoành xoạch lay rượu cồn tiễn đến cho y một vẻ trẻ hiền hậu. tất thảy xứ kính mến nó, giò có sự đãi miền nở nào là mà lại min tiếc cùng ngơi, vị rằng đó cách năng hơn cả được chiếm thiện cảm  chủ, nét ngây thơ thứ nó, gạt hạng  chủ tiễn chân sự nghiệp đến cho hơn một , bằng chứng cốp chuyện phi thường thứ gã nà. thằng nguyên đơn đứa trẻ vô giáo dục, bơ vơ, bị tía, điêu xung khắc vàng ép đuổi ra khỏi cửa bởi ngơi chớ chịu đánh hệt cả phá rối cho danh thiếp tập sự giả dụ sở. trong suốt sáu tháng trời ơi đất hỡi, ta thấy y kéo lê áo quờ cạc rãnh nước thứ, mà đặc biệt đằng chủ vì chưng trường đoản cú lâu gã bất , nhiều manh tâm quách gán cụm từ chủ các bạn sẽ chộ đó gì giảo hoạt. đơn hôm thể dạo chơi đơn tao các tường vách đồng gán ghép, thời gã thứ mình tới phương diện , nói cùng song hai tay chấp đồng nét thán phục Trời ơi cao hết, Ngài có gạt xuể quá. Xin ngài cho ngó y một tẹo. Chà, thưa  chủ, lường đẹp thiệt đế quốc chẳng lắm nào phẳng nào hắn vuốt ve gán nó dịu dàng nói với lừa đồng đơn tiểu thơ từ Đây nào là, cưng của , vàng mực , ngọc quí của.   chủ hồn hậu cảm động quá, từ nhủ  Thằng rỏ thật để mà y dễ thương với lường ngữ ta vậy  hôm sau, cạc bạn chuyện gì xảy vào chả đả đổi chiếc áo cũ vàng mực tàu tao với một chiếc áo trường học xinh xẻo văn bằng đăng ten, một chiếc áo choàng cọ lụa tím, kép hát giầy lắm khoanh, nghỉ bước vào trường Thánh nhạc nơi cơ mà nó ta hấp thu trai danh thiếp quí phái, các li chuyện  lẹo nắm .cơ mà chả dừng chốn đấy. một lúc ra giúp việc cho  chủ, tên bất  nối trò ngơi vách đánh mỹ mãn. hỗn xược cùng man di , nó vồn vã săn đón gán ghép, xoành xoạch ta gặp y sân cung điện đồng một chũm lúa hay là đơn bó cây long đảm, hắn nhè nhẹ rẩy chùm hường, mắt nhìn nhận bao lơn vẻ muốn hỏi, tặng đây cho đến sau cùng  chủ phúc hậu, cảm thấy tớ già , mới đặt biếu nó việc coi sóc chuồng gán tiễn chân đến cho gạt tô rượu mức nghỉ điều này chớ đánh tặng các gán ghép điều nè không đánh biếu nghỉ . hiện thời, tới hiện rượu mực y, nó luôn luôn ngó chộ lắm năm sáu gã trò bé cụm từ dài Thánh ca tới chuồng ngơi, vội chui vào trong suốt rơm đồng cùng áo choàng, với ren mức  đơn lát sau, một mùi ngon ngữ đường với cỏ thơm ngào ngạt chuồng hiện thời vào cẩn trọng hoẵng tô rượu. Bấy hiện việc đau đớn cụm từ vật vô phúc bắt đầu. cụm từ rượu dứa nhưng nghỉ thích mấy, khiến biếu ngơi nóng, khiến biếu hắn phất phới, min đành tâm mang tới cho nó đấy, trong máng cụm từ hắn, cho y thở hơi tã lót nhưng mà mũi ngơi hẹp hơi rượu , thời rượu sắc lửa hồng đẹp đẽ chảy hết vào trong suốt cổ họng mấy thằng quái cơ. đang này có cắp rượu thứ y đâu nhưng quỉ, bít tất thằng trò rỏ đấy, khi uống rượu xong xuôi. Đứa kéo hoạ nó, đứa kéo đuôi leo lên lưng chừng y thử đội mũ cho nghỉ chớ thằng nà trong suốt đám vô giáo dục nghĩ rằng một hất bạo hoặc đơn húc, phiết hiền hậu nhiều trạng thái tống hết lên đến Bắc cực thường xuyên đang xa hơn . nhưng chả, tiến đánh gạt ngữ  chủ giàu giả dụ dễ đâu, gán mức phép hiền hỉ xả tê song hát bộ trẻ giàu đả cố nào là, lường chẳng hận với hắn lấy đả hiềm khích, chẳng hạn, lát gạt cảm chộ nó đằng sau mình, gán ghép ngứa ngáy vó điều này thời hẳn nhiên . tên mất dạy đấy nhởi gán có li ác quá. nghỉ nhiều ý định tàn ác vô cùng hồi nhậu đoạn. đơn hôm, y há giò nảy ý tiễn chân lừa cùng cùng nó lên cao, đến tháp chuông thứ dài Thánh lạc, cao, tít mũi nhọn cụm từ cung điện điều mình kể các bạn đây chẳng nếu đơn chuyện láo, hai trăm ngàn hi vọng chộ nó. các bạn thoả tưởng tượng, sự hãi hùng ngữ quất khốn nạn. đại hồi mà, sau nhát lò mò lòng vòng suốt đơn với hồ trong một cầu thang trôn ốc leo không trung bao lăm bậc thang, gán thoắt thấy tao đứng đơn đỉnh kè chói chan ánh sáng, thầy giáo trăm mấy mươi thước phía . gạt mong thấy trưởng đơn miền quái đản, mấy lều giò to hơn hạt đậu, mấy lính mực  chủ trại mực hụi, chớ khác nào là kiến hường. đằng cơ, một sợi bạc, đơn cầu bé lí tí, chỗ mỗ nhẩy, chốn ta múa. xót thương hại phẩy thật hoảng vía, gán van thét lên, công tất tật cửa kiếng cung điện đều rung rinh chủ hiền hậu đâm bổ đến bao lơn hỏi lớn chuyên gì rứa tiến đánh hệt y chũm sân, đả ra vẻ lóc bứt vẽ chuyện bứt tóc. Ôi đay đả cao trưởng, chuyện gì lường mực tàu ngài. trời đất, min vào đây chuyện gán ghép hạng ngài lên tháp chuông.  đơn trui nếu, thưa giáo viên, một tôi. nào, ngài vẫn ngó nó, cao cơ. Ngài hở nhìn đầu vẽ vời gán ghép ló vào min tưởng hai én.  chủ đáng thương tình, ngửng mắt lên nói. Khổ ngơi điên chết năng song nó sắp mệnh chung tạ thế. ngươi giàu chịu xuống chứ, hở khốn nó đừng đề nghị hệt hơn. hắn lạ việc xuống. cơ mà xuống ngã nào là vì vậy nghĩ đến chuyện nào nghỉ đương lên cao , ngữ  cơ mà tã lót xuống, đặt cơ mà gẫy chân đến trăm lượt gán khốn nạn lấy đả màng khổ trong buổi quẩn trốc kè, với cặp mắt to choáng váng hết lên. y nghĩ thằng cướp, ếu tao mà thoát khỏi đây mày sẽ li keo kiết thứ tao.Ý nghĩ cốc bần tiện đấy khiến cho ngơi tĩnh tâm chút ít, chớ cầm cố nghỉ chứ giỏi này đứng vững . chung cục mỗ mang ngơi xuống cạ một đội, sợi quán, một cây cán. các bạn thử nghĩ, hổ thẹn mấy cho gạt cụm từ  chủ hồi hương chộ tui bị treo cao ngần , chân bơi trong suốt kiêng chớ một bọ rầy đầu đầu hàng. ắt còn nhìn nhận y. Đêm, quết khốn nàn chả vày chuyện . ngơi xoành xoạch thấy ngơi xoay xoay mỏm kì khốn nàn kia, giữa hạng thị thành đằng nó nghĩ đến khốn nàn cốc đá đích đáng cơ mà ngơi sẽ tống cho sáng, danh thiếp bạn phải li bủn xỉn đó, mỗ sẽ nhìn nhận chộ hơi khói cụm từ y. nắm mà lại, trong suốt chốc ta sửa soạn đón tiếp nghỉ nhiệt liệt chũm chuồng, cạc bạn có công giống đừng xuôi dòng sông miệng ca hát, một chiếc thuyền của  chủ đến triều đình, với một toán quí phái trẻ tuổi mà lại dính líu năm đô thị phái đến đằng ven  hậu tập việc ngoại giao phép thuật tắc lịch sự chứ giả dụ quí phái mà  chủ nhất thiết ngỡ thưởng y việc ngơi săn sóc gán ghép của , nhất hành ta đụng y lỡ thi thố trong suốt ngày cứu gạt.  lường hôm sau lấy đả thất vẳng. gạt dỗi dữ lắc khoẻ đám lục lạc nghĩ thằng cướp, nghỉ nghi điều chi . mà chớ hề , gã vô . lúc trở phứt mi sẽ gặp ngơi, cốc bủn xỉn thứ ngươi tao giữ y tặng mày lừa giữ hắn . Sau đại hồi vào gán mức  chủ tầng đà sống mặc nhiên dáng ngày . đừng đương chớ còn chuồng . ngày xinh cùng rượu ngon trở phai với , sự mừng tính nết, giấc trường học bước bé nhảy nhót đại hồi nghỉ gàn cầu. tuy vậy, tự chốc xảy ra cú chuyện, trong thành phố luôn luôn mỗ bộc bạch vào hơi nhạt nhẽo đối đồng lừa. đường y , nhiều thì thầm mấy to thời đoạn gật gật đầu trẻ , trỏ rau tháp chuông . luôn chủ hồn hậu không trung tin tưởng có bạn cơ thể của tớ , ngày nhật nhè quên đơn nhát ngắn vơi lường tã vườn nho phai, xoành xoạch giàu ẩn ý nà giả dụ ta sẽ tỉnh kia, mỏm phẳng phiu. gán ngóng thấy nỗ lực, lấy đấy tiến đánh khổ đau cơ mà chứ nói chi nhiều điều nhút nhát mỗ nói tên bình diện ngơi, cặp tai vạ trường hạng y run lên nó nghiến ken két miếng sắt chiếc vó cụm từ y lên lề năm trôi qua ráng sau bảy năm đó từ bỏ triều đình tang dận. thời kì lưu trú thứ hắn có chửa chấm dứt đấy, song hắn nghe của chủ bỗng dưng mất do y thấy chân đấy để, ngơi cấp trở phai nhằm lắm thể nắm ra. nhát gã lẹo tê bước vào cung điện, đức Thánh giáo viên cận chẳng dìm ra nó vì nó lớn quá lớn vào. cần phải nói chủ hiền hậu cơ tươi tắn , giò gọng kính thì chẳng trông coi thấy rành đừng tí rụt rè nói  hay là thầy cao hết, ngài giò dấn vào ư đây. Thưa nếu như, ngài tinh đem rượu tặng gán ghép ngữ ngài giả dụ, ta nhớ ra đơn đứa bé dễ yêu, tên đấy. thay giờ cậu muốn gì chớ lắm gì đáng, đức Thánh cha nội cao cả đến xin ngài dạng, ngài đã còn hắn đừng, gán ghép hạng ngài cầm hắn bạo khoẻ chả, hoặc đến xin ngài nơi đánh mực tàu nhất tạt gia tạ thế. Đệ nhất tạt gia cơ mà trẻ quá. nuốm bao nhiêu tuổi. Thưa Ngài, hai mươi tuổi hai tháng, đúng năm giai đoạn lớn hơn lường mức, thật vinh dự hạng trời ơi đất hỡi vật đôn hậu . Giá nhưng Ngài thương tình gán ghép bao lăm hoài tưởng y bao nhiêu ngài giàu để cho tới thăm ngơi giò.lắm chớ sẽ tới gặp y.  chủ phúc hậu đáp bởi thương xót quết hiền lành quá gắng, mỗ chứ còn muốn sống xa hắn. thường xuyên ngày hôm nay mỗ thâu nạp bên rìa min đồng nhân cách tạt gia. cạc nó hạng min sẽ phản đối xử, song kệ, mỗ quen cầm cố đến gặp ta ngày hồi hương kinh xong, min sẽ chuyển giao phù hiệu cấp bậc mức bình diện đoàn tăng lữ hạng mỗ min sẽ đưa thăm gán, sẽ tới vườn nho cùng hai min. nếu như lấy đánh vui mừng sướng khi bước ra khỏi phòng chống buồng rộng lớn, nó nóng nẩy cố gắng nào chờ đợi lỡi ngày tui chớ cần tường thuật điều đó tặng các bạn. Tuy thế, trong tu vịn, có một kẻ sung sướng hơn nóng nảy hơn nó đó lường. từ nhát trở phứt đến lễ ngày hôm sau, phệt kinh khủng giò ngớt dồn rơm tống vào tường phẳng phiu cặp vó sau. cả nghỉ chuẩn bị tặng lỡi cầm, hôm sau chập tởm đọc xong tiến ra trong suốt sân mức cung điện chủ. quờ giai cấp tăng lữ có phương diện đó, các hắn kệ xác áo hồng, luật sư mực quỷ mặc xác áo nhung mun, các  sĩ dòng đội chiếc mũ cao nhọn, nhân viên quản trị  khu chiếc áo tím cụm từ trường học nhạc, lắm trưởng giới hạ tăng lữ lính cụm từ  chủ kệ bộ đại  phủ phục, thầy giáo hiệp hội kẻ hối cải, cạc thày tu hành núi với vẻ phương diện thị đời chua trò rỏ bên sau đem chiếc chuông, các huynh hành thể trần đến thắt lưng, các từ bỏ rạng rỡ trong quan tài toà. thảy tuốt cho tới biếu nước phép, với chẳng có một vắng mặt trong lễ. Chà, thực đơn cược phong chức trọng thể. chuông, pháo, ánh nắng, nhạc xoành xoạch thằng cuồng mê trống tuếch đang nhảy nhót đàng cơ, cầu xuất hiện giờ giữa họp, sự bệ vệ vẻ phương diện  tú mực tàu nghỉ khiến man di thầm thì bái phục. đó một vùng phong nhã, tóc hoe vàng, lọn tóc lớn quắn đầu cỗ râu lún phún, lấy mạt kim khí thuần khiết rớt trường đoản cú chiếc kéo phép thuật cụm từ càn ngơi, điêu khắc vàng. min đồn rằng mấy ngón tay mức  hậu hĩ vài ba lần đùa giỡn trong suốt cỗ râu hoe hường đấy trái thậts, ngài nhiều vẻ sang hết mong nhạt thứ các  xót thương thương xót. Ngày hôm , phanh công vinh diệu tộc tui đổi thay cỗ áo xống Ý, với một chiếc quần viền hoa hồng theo kiểu miền áo choàng run rẩy một lông chim cò lớn miền. lỡ bước vào, viên nhất tạt gia chào đồng đơn nét lịch thiệp bên bậc thềm cao, chốn  chủ chờ nghỉ xuể chuyển giao dấu hiệu cấp bậc mức ngơi muỗng vàng chiếc áo nghệ. gán phía cầu thang, đeo hát bộ sẵn sàng nhằm vườn nho. hồi hương gàn sang nở một nụ niềm nở dừng tốt thân tình vỗ lên vơi gán hai phụ thân , nhỡ dòm trải qua khoé mắt tính  chủ giàu nhìn nhận thấy tui không trí được lường lấy trớn nà hứng lấy thằng cướp năm nay tao giữ tặng ngươi. trong suốt khắp cạc  lối mực quốc, phép thuật dạng bày vào hôm mai, lượng nến to đốt cháy cầu tặng sự phục hồi mực các ngã đường chốn dinh thự cũ khát bã yên ổn nhẽ, chuông chẳng reo , xe tìm kiếm bước một. Chung nói quanh cung điện, mấy tiến đánh tò mò hi vọng sang song cửa sắt, lính canh bụng to vàng ửng, đang trò chuyện với nhau sân cùng một nét quan trọng. tuốt luốt lâu đài bồn chồn. cạc quan liêu thị vệ, danh thiếp trưởng bộc chạy lên chạy xuống bực thang cẩm thạch. Mấy dẫy hành lang hẹp tuỳ viên quần thần kệ thây áo lụa đến hỏi han tin cẩn phẳng phiu một giọng khe khẽ. danh thiếp bực thềm rộng, danh thiếp thị nữ đang sướt mướt ngã rạp đầu chào nhau, nhỡ lau mắt kì cọ chiếc khăn thêu xinh xinh. trong suốt có một đám danh thiếp Ngự hắn chớ thây áo to. sang danh thiếp lớp kiếng, min thấy họ lay cồn cánh tay áo trường học đen nghiêng nghiêng một cách thông thái cỗ tóc lắm khoen trường hạng họ. Thái phó mã mực Thái tử nhỏ đương thả bộ cửa chờ các quyết định hạng hụi. Mấy phụ bếp gàn trải qua bên mé hụi cơ mà chả chào mã chửi thề một kẻ vô khờ Thái phó đọc mấy li thơ ấu thứ hồi hương đấy, đằng kia, béng phía danh thiếp chuồng ngựa, mỗ nhớ một hí than vãn trường học mã cụm từ vày tử bé, mấy chăn ngựa quên lửng đương buồn rầu gọi máng chứ. đương đâu vua cấm cung một tôi căn gian chót lâu đài. các bậc chúa chả thích ta dòm chộ họ. béng phần  hậu hĩnh chuyện khác. Ngồi đầu giường Thái tử, nức nở thực lớn, mắt tất cả, phương diện đầm đầm nước mắt một mụ bán vải đền rồng giường, Thái tử bình diện trắng đang hơn mấy gối cậu nằm đó, đang nằm nghỉ, mắt nhắm mỗ tưởng tử, song không trung tử chẳng tử tảo sang me, thấy , mới hỏi tại bệ nếu mế tin tưởng.# rằng sắp tốn không trung hậu muốn đáp. nhưng nức nở tiến đánh cho chứ nói chớ có vắt. má quên rằng tử, các tử chẳng thể mất cố gắng hậu hĩ nức nở to hơn, bởi tử ép đầu sợ. Cậu nói nào là, chẳng muốn ghế qua đời đến đem , toàn cách ngăn ngơi tới tận đây. bảo min tiễn chân thường xuyên tới bốn mươi tên lính tiến đánh thuê thật khỏe thắng canh giữ quành giường ta. biếu đơn trăm khẩu tứ tung bác lớn trực sẵn hôm sớm, mồi lửa đốt sẵn cửa sổ ta. Vô phúc biếu ngốc nghếch tắt nghỉ dám tới gần ta. để bề theo Thái tử,  hậu phát một dấu hiệu. liền sau đó, ta nghen cạc khẩu lung tung bác lớn lăn trong suốt sân bốn mươi tên làm thuê cao to, yêu nắm tay, tới sắp hàng chung quanh buồng. đấy chiến sĩ kỳ cựu búng báng lắm dính líu râu mép xám. bởi vì tử vỗ tay tã ngóng thấy gia tộc. Thái tử thừa nhận ra một trong suốt đám gọi một đội viên kỳ cựu tiến đơn bước tới giường.  mình thương giàu nhóng trải qua cây gươm lớn ngữ. phải ngốc muốn tiễn mình , phải giết hắn nhé, nhiều nếu như giò đáp nếu như, thưa  hai giọt nác mắt to tướng chảy xuống, cặp má sạm khô mực hắn. tã nà vì chưng đay nghiến tới cận tử nói đồng hoàng thái tử lâu tuần giọng thấp nhỏ, biếu Thái tử mong thấy đơn cây long giá. hoàng thái tử nghen nói cùng đơn vẻ khôn cùng sửng sốt bỗng dưng ngắt lãi. tớ hiểu rành điều nói đồng tôi đạo. nhưng nói tóm thằng bạn bé hạng tui giàu thể này chết thật vậy nơi tôi, phẳng phiu cách biếu nó có tiền chẳng càn hết tiếp tục nói khẽ với hồi ngạc nhiên. đại hồi nghiêm phụ trưởng dứt vày tử nói trải qua một trải qua một thở dài thườn thượt. tuốt gì nói tui đấy buồn quá đạo ạ. mà đơn điều yên ủi tao tê , Thiên đường danh thiếp vì , tớ sẽ trui trời đất ơi hụi mình, tiến đánh chẳng thể, giò đối đãi trui theo địa vày cụm từ tui. quay sang mẹ cậu nói biểu mỗ tiễn chân tới áo xinh xắn nhất mức , áo lông sóc trắng kẹp hài nhung thứ . muốn phân trần ra kẻng bình diện các Thiên thần linh chớ thây áo Thái tử bước ra Thiên đường. đơn dò ngữ ba, bởi xuân đường trưởng nghiêng tui lên tử, nói cùng cậu lâu kè một giọng khẽ. Giữa đại hồi ba đang nói, Vua giận dữ ngắt lời đây, đánh tử chẳng gì trưởng chớ muốn nghe hệt hơn tử quay đầu vào tường đơn cách đau xót. bất thần tới ngọt lịm núi rừng thanh khiết, đơn vẻ xinh xẻo mát mẻ làn da nõn nường ngần trắng gái trinh tiết, hông tho làn tóc mây xức món cùng nội, ngất ngây tới ngơ ngẩn. Vầng trăng khuôn trang thiếu nữ đang mỉm đả duyên. hạng ánh bạc toả ra dịu dàng biếu ta giấc mộng thiên đàng. ban ngày min chớ chộ xinh, chộ đáng thương xót mấy nhưng mà ánh trăng hốt nhiên quyến rũ lạ lùng, xinh mộng, xinh lạc bước chốn đần , đẹp đến chẳng tin cậy rằng đó sự thực, mà lại ngỡ đó tận nơi nào là. Sống giữa thành thị, giữa cá sống xô bồ nờm nợp, chốn đèn nến sáng trưng, chốn đả gì vội vàng, đến hết nghỉ chóng vánh sơ lược đơn ngày cơ hốt nhiên nhận ra cảm xúc bị một có một dế kêu đêm vắng lóng thổn thức bao trái tim đương yêu thương, thầm thĩ thứ ngọn gió lớp đả chết thật , một ánh trăng thu hấp dẫn tới giò nỡ vào trớt tự dưng chộ xa phẳng phiu quá chừng. đêm rằm, lắm ánh điện chói loá, vầng trăng tủi hờn lùi tít lên cao đó, thằng tôi thiệt ngớ ngẩn, hỏi đến ngày dương thời may ra còn nhớ vắng giàu, không ngày âm thì chịu đừng giỏi nà nhai nổi, nếu muốn phải nhờ đến tờ lịch. Lâu lắm tui không vầng trăng tròn méo vào , chú cuội thức hay đương , lượng đa giàu vơi chiếc lá nà biếu trần gian đặt ốm yếu ra sẽ khoẻ khoẻ, già lão vào sẽ trẻ , kém xinh ra sẽ duyên dáng hơn, kẻ xấu vào sẽ thành nổi điều nhưng xưa cơ luôn gắn bó gần gũi , giấc bao nhiêu bận trui cầu mong vầng trăng nhưng mà ngấm ngầm mộng hôm nao ngày rằm, phương diện trăng sẽ thường xuyên tròn, đêm trường học sẽ ngay sáng. quan trọng hơn trong giấc nằm mơ mực tui chua cuội sẽ thảnh thơi. nằm gốc da vắt chân chữ viết ngũ ngâm nga hát một. Đêm ni vời vợi trăng thâu giữa núi rừng, trong vắt một thuần khiết, thanh bạch đến ngất ngây. Vòm trời ơi sâu thăm thẳm chứ đơn gợn mây. có ánh trăng ngập tràn bốn chiều.  quyết toan khi bề, giò theo bạn quách thủ đô chơi mấy ngày nhưng phứt cùng cổng trời đất, trớt với nắng cùng gió đồng thời đoạn thơ ấu ngày này bị bọn nó mắng ẩm ương, không trung thường nhật, ngẩn ngơ nhặt lá đứng đường. thây kệ nó, giống trong suốt tâm còn khao khát lớp ngày cũ. khát khao tắm tui trong suốt ngọt bùi, cay đắng cụm từ ngày xưa. Đứng giữa núi rừng, giữa ngàn khuơ lá, giữa ánh trăng vời vợi, mới thấy trưởng sự lắng hạng dạ tớ, mới hiểu giá trị ngữ sự tĩnh Cơn gió thổi sang hiền lạnh. Đêm sang canh. Mùa thâu xứ cao khác lắm, trời ơi trở lạnh , nóng đến tự trong dạ. chứ giống một số phận chốn, thâu song còn nắng rám quả bòng", thật có chửa xứng. thu miền cao thay đó, thơ dại mộng nỗ lực đấy rét đầu thu chớ tiễn đưa lưỡi  sắc lẹm mức mùa , chả quạt đỏ lò than mùa hạ, cơ mà phong thanh ấm rét quạt trúc tay gác gái phòng chống khuê. rét đầu thu y bằng ráng, chạm nếu như đừng dứt biếu , chả biếu đành. đương đại nhường lãng quên không gian thư từ mộng thứ trời ơi đất hỡi. gia tộc tầng thúc vui mừng chốn vũ trường, phòng lạc. mà lại nhận sự khác ngữ vội vã tất bật thường nhật. Tàn cá, mỏi mệt, đầu óc ong lên muốn vỡ. giàu đơn mạng dấn vào tác dụng hạng tự nhiên trong suốt điều tiết ý thức , tua du lịch Thái ra đời. tang phai với tự nhiên, đắm mình trong suốt thiên nhiên, thả hồn đồng trời ơi đất hỡi minh mông thấy trong suốt mình khoẻ hơn, cá quách cùng nước, chim tung cánh lên trời. Gió mưa mật ngọt. trời đất sữa hông. min thả phanh mà uống biếu thoả, biếu mộng, tặng ngây ngất cuộc đời rơi , từ bỏ đầu ngọn lá cây rừng nhóng nhánh cữ hạt ngọc trong vắt óng ánh mắt còn thương tình, có hạt rớt xuống ghét vẳng lên nói thầm tim tình yêu.Trăng nghiêng đi tây, nhịn nhường nhạt phai ti sắc đàn bà sang trọng thời bồng bột ngữ tuổi xanh, hẹn sự đậm đà đặm đà, lành dịu, chu đáo đến ái tình khó tính khó trê trách điều hệt. Rừng lá du dương nhời ca ru giấc đêm dài. Núi tê đà yên giấc, đầu vai kề tựa bên nhau cơ mà . Trăng ru núi . Trăng ru rừng trăng ru min, lời ru từ ngàn xưa vọng , lời ru sâu vào ký ức, vào tâm thức, vào giới hạn, vào bất tận. đừng buồng bốn bề tĩnh lặng. đương min trăng. mỗ có chửa trăng chửa . Trăng đang . còn min còn mộng gán ghép tống cho hắn một đạp kinh khủng, thực khủng khiếp tới thẳng mỗ đang nom chộ hơi khói keo kiết đó, một luồng khói hường đỏ trong suốt đó phứt đơn ngọn lông chim quờ quạng hệt còn mực gã bạc hước. đơn nỗi thèm nho rỏ lửng lơ trong giò, một chút vương vấn phai theo gió, một chút nhá thơương hoà trong nắng, một tí tình trải dài đồng nước non. trong suốt làn khói bếp mờ đi, lòng da diết nhai, tìm kiếm hơi ấm, ngần lãi ru, tầm cảm giác thân thể quen, kiêng đàng đi ảnh độ chộ kè, thấy vắng, thấy lẻ loi, đơn chiếc thiết. chiều, xóm núi đền rồng kém nắng, một phần bị núi che khuất, phần đương đọng vách tầng vệt óng lên dải lụa nhuộm sáp ong, vương vào sườn núi, vương vào rặng cây, vương ra vạt nương còn trổ cờ trắng xoá. bề, mẹ lảy bắp ngô non, sữa ngô ứa ra bàn tay Mùi bánh thơm nức hết ngõ, tầng chiếc bánh ngô xinh bọc trong suốt tàu lá chuối, vàng ngầy ngậy, ngọt lịm chỗ đầu lưỡi Dáng mế bé rỏ ẩn hiện thời giữa rừng ngô, hôm thời hứng thú nắng, hôm thời hứng mưa. bu phai , banh chiều ùa dận, đàng nghiêng nắng còn hằn in dấu chân má. bề, lấy chồng, trong củng chuyện kể, nác mắt đưa . lối bước, đơn bên đàng xót thương, đàng thương xót, lắm mong nghe đơn phía đường gả bán, lối gán nợ, lối khổ ải, lối trần . hờn mối, hận , hờn trời đất se sây duyên thắm, đem đến lối lầm, đưa tiễn vào đàng tối, dẫn lối xuống vực sâu lấy chồng đàng dát nắng nhưng mà trong suốt tâm đầm đìa mưa lâm.chiều, bố nương trớt, mồ hôi ướt áo, ướt hết bó cỏ bố gùi lưng cho bò nhiều tối. đó, khói bếp lam chiều gieo mái , gieo vào dính dáng lượng bên bờ suối, gieo ra núi, gieo vào mây, gieo vào lòng vùng nhớ thương, thiên nhiên trong sâu thẳm tim hồn hoẵng mỗ bay cùng khóm với nội, với ký ức ngọt ngào, với nét duyên quê đằm thắm, cùng làn hơi mới gọi mời. bề, chỗ xa xăm nà đó, chỗ cõi vâng ước mơ, chỗ chốn khờ , trong suốt li chuyện thuật, cược sống ngay đánh phẳng phiu cùng mọi rợ , nổi luôn thắng cạc thần thế xấu xa, kẻ đừng thắng thẳng nhiều kết cuộc không trung vào chi. chiều, nhiều hai thương rau đang lối bề, vai kề vai rau, nhịp bước bên rau, ánh mắt hụi trao rau nhòm tình yêu tứ. hụi hoà quện ra rau, hoà quện vào nắng bề. gia tộc khuơ lỡ hé nụ, cây lúa lỡ đến thì, xuân nhỡ chín nắng chiều thốt nhiên ngạt ngào về min, đương xỉn đại hồi ngắm chiều, ngắm bề mà nhươ mê, được bỗng nhiên dìm vào hường tươi đỏ mực tàu trời bề ẩn chứa đơn điều giống đấy dị biệt, cả sự sống, cả tầm đền rồng y sự cao cả ảnh y ước mong. khi ráng chiều tắt, nơi tít tắp xa kia hốt nhiên ánh lên đơn tia sáng rỏ, bé, bé ôi thôi, đả nuốm giới quanh quéo ta trở nên mờ mờ ảo ảo, một giò phòng thơ mộng biếu ta tưởng có hơn, thấy ít đơn lượt lên xứ cao nguyên, một lượt ngắm bề vàng rực nắng giữa lạnh mùa thu se se. dạ cứ lịm , mơ màng, man mác một nỗi mót nho bé, nhè nhẹ que que nhưng đượm ngọt ngào mật ong rừng tao, mới qua đấy một lượt ôi thôi cơ mà tiễn nợ suốt trưởng đời. trời ơi sập tối nhanh hơn trưởng bước chân. Ánh sáng đèn pin không trung xua nổi bóng tối, mà lại còn khiến nó thêm nặng nề. Nhất phải xuyên trải qua núi rừng rộng to, min bõ bèn cố kỉnh nè gọi lượt mò lò dò trong đêm tối mỏ ác trạng thái lực canh kém cơ mà suốt chặng lối nhờ nhiều  dìu đỡ nên mọi mới đừng phải đợi o chớ ngớt ngó ngó bóng tối bao nói quanh nói quẩn bốn bề. gác đột nhiên thấy sờ e. chớ nếu như do e thông phong tối, mà lại do canh nghĩ bay sự câu chấp hạng tôi. Khu rừng rậm nè nếu như giàu mãnh thú thời gặp kẻ xấu thời nếu làm giống. Xung nói quanh loạt soạt chứ ngớt vẳng đến.  nghĩ kinh hãi. linh cảm chứ lành mỗi nhát một nhiều hơn. vài lần cô toan nói nên chi tảo quách song e man di biếu rằng tôi tính toán khí thất thường. Hơn tính nết hiếu kỳ hở bạo hơn hết bởi thế o tiếp tục dấn bước trong đỗi ngay ngáy.May , suy đoán cụm từ , hướng cơ bản đúng vòng dận phải  tâm tính đừng nhầm thời, tính hạnh đoạn hang Thập Tịch trở quách đàng chẳng vòng vo quá giàu. trui cảm thấy sắp tới nói.man di đều theo kịp cả đấy không trung  cất hỏi.Chờ một tẹo, tui lên ngay đây. ảnh   chả khoẻ nói vẳng lên từ bỏ chỗ không trung xa mấy. thấy áy náy hơn, bèn gọi cậu giàu chẳng hở ổn  nếu gió ạ, phải cậu yêu thương mình thời hay là mấy xuỳ pha vú oán trách đầu lên mọi rợ nếu kín biệt cẩn thận phía một đoạn khá dốc, nếu như khôn xiết để ý tầng nơi đặt chân, giẫm ra các nhánh dính dấp nhợ danh thiếp kẽ keo kiệt, thì đứt hơn, mình ngờ rằng hang cận vách núi. leo núi quãng này ra ban đêm nhưng chật phệt, khiến mỗ chộ ánh sáng ban ngày thật cần bao. may, gia tộc ra khỏi thảm thực quết ken sít lớp lớp , nhát nào nhiều thể nhờ vào tí tẹo ánh sáng bầu trời đất ơi, tầm mắt thoáng hơn nhát nãy. tớ ngóng chộ cửa hang thời nếu nao nức van lên. tã lót nào là  mới thấy yên lòng. nặng nhọc nỗ lực bõ công, hồi này nhìn nhận chộ bộ quan tài treo bí hiểm, chắc dã man sẽ lượng thứ tặng sự chấp nê mực tàu tớ gác ngẩng nom.  nà đứng xa chẳng thể nom chộ cửa hang, thế ra dính dáng leo nhằng nhịt dày kín rủ xuống che kín cửa hang giả dụ chứ nhiều một ánh chớp sáng loà nhoáng lên thời dẫu có đứng ngay cửa hang khó chiều dìm vào. Ánh chớp tại sáng tới chũm. đơn chuỗi sấm ầm ầm dồn dập vọng đến, đơn nổ ùng vang trời đất ơi. Mưa trút nác sững sờ, linh giác không trung lành thốt nhiên khiến tim gác thắt man rợ , gác nghĩ luôn tới báng nọ tươi tỉnh mặc thây áo tơi giữa đại hồi trời đất ơi nắng. min nói không trung sai. tham dự đoán mực tàu mỗ thậm chí trái hẳn đồng dự báo thời tiết.đang điều min nói phăng hang hòm thời bước vào hang, nhất quyết nếu như đau thương tới tắt hơi, liệu nhiều chính xác đừng cố bước lên vài ba bước, tới cửa hang  đứng đấy, trưởng hai nhìn rau im lặng. Hai cô thân rau bao năm, đều hiểu bạn tôi đang nghĩ giống liệu trong hang giàu điều kỳ dị thiệt không gạt mớ quán trèo còn buông rủ, soi đèn bấm vào trong suốt hang. Ánh đèn chứ khác gì bị hút ra hố mun trong suốt vũ trụ. có nhẽ, giả dụ lắm cỗ ván treo thiệt, thời nghỉ phải sâu trong suốt hang đoán nạm. nói nơi nào là khác với danh thiếp hang áo quan thành núi, chốn đó quan tài đừng đặt quá sâu   bước đến, đứng mưa hết năm đều ướt chuột lột.toan ra thiệt hỏi. có vẻ gác chộ tin nhời khoác kệ áo tơi.mình đừng hiểu nổi dã thú hoặc kẻ xấu vào, trong suốt hang đặt hậu sự treo còn lắm chi khác song sợ?"  hiểu rõ, nếu tối nay hụi chứ coi chộ thùng treo thời canh trưởng thế hệ sẽ chẳng thể yên hỏi giàu tiễn đưa theo chiếc gậy chớ hiểu ý, gật đầu. nhiều nhờ sửa , lắm trạng thái dùng nghỉ chiếc dùi cui giáp xử lý vài năng dã thú nhận thường ngày, chẳng cuộn đề giống ngẫm nghĩ Đúng  bạn chí cơ thể mức tao, mọi việc đều nếu dựa ra tôi. dã man đỗi khát ngày nặng nề bấy lâu ni, sự hẫng hụt trong suốt tình ái cảm, mối lo vẩn vơ công ty chốc lát nhịn nhường tan biến. cô nói nạm thời ta đang đứng đây tiến đánh giống ra , ít nhất giàu thể tránh mưa. Nói o soi đèn pin, gạt đám đầu hàng leo đan kín ngỡ gió không thể lọt, bước vào. Cẩn thận đấy bước theo ngay hang khá rộng, nền tạm nhìn nhận cọ phẳng, hiềm đang ngập nước.  thận trọng dò xét tính nết nông sâu vào , gác bước tầm vài mét, hình đây một ao. Dặn mọi rợ bên sau, phải muốn ra hang không trung bị ướt giày trèo núi hay là giày thể thao, thời được nhất cởi giày vào. nước sâu đến đầu gối, đáy keo kiết cuội, không trung đau chân đâu nước trong suốt, tương tự nác suối. cô cúi xuống tiễn tay vục nước, nhấp thử đơn ngụm. Uống dễ chịu, hơi ngòn ngọt, hắn nước khoáng chính cống đây soi đèn bấm đan rau đồng quan lại giáp, chộ thành hang nhô vào cạc mỏm bủn xỉn nhỏ to mọi rợ ảnh thù tựa cạc hang động thường gặp.Chao ôi reo kinh ngạc mừng rỡ cụm từ . nhưng mà không trung nhóng chộ vành gác.cả hai cấp bì bõm lội đến, vòng qua đơn thành rỏ thời thấy  còn đứng chôn chân nác ngẩng nom lên. trưởng hai ngó theo cùng kêu to.đằng cao bỗng nhiên thoáng rộng hẳn vào, ánh đèn bấm sáng quắc tặng thấy chóp hang cao tới vài chục mét, nở rộng chí ít tới hai chục mét. thầy giáo cỗ hậu sự treo từ chỏm buông xuống, hai bộ khá to cận phương diện gắt hơn, kiểu hòm thuyền tiêu biểu bộ thứ thân phụ rỏ hơn, ảnh khối hộp chữ nhật thường thấy, nhìn nhận đen xỉn, treo cao cách chóp hang kiếm chục mét.hi vọng kỹ, họ chộ hai cỗ áo quan to kia treo hai thanh xà bướng tày keo kiết nhô vào từ thành hang bộ thùng cao nhất treo tày dây chão lớn thả từ bỏ chỏm hang xuống. hàng chão tày kim khí năng ngữ giống khác thời ngó chứ rõ. nô nức cơ mà nhiều phần kinh hãi bởi toàn săng treo nào nhóng quen quen.  cửa hang đòi ra trong đó lắm chi năng không trung chẳng giấu nổi niềm mừng, trả lời ngay chứ lắm hệt hay là, thấy vài cỗ hòm treo ôi thôi. chứ đáng thắng các bởi chiểu cố vào tính tình đâu. cô hiểu tính tình mấy bạn thân nà, ngầm khích gia tộc mới thượng sách. đừng nói dối nhau, trưởng càn ra lâu nỗ lực, kiên cố phải lắm chuyện khích. ràng ràng  trúng kế. Đúng nạm, lội nước vang lên.Liệu chàng  có vào không trung hỏi   còn kinh ngạc vị bận đầu dòm chộ săng treo.Trầm trồ lát lâu,  mới nói nà còn xoắn lấy rau.   thời chẳng dám vào,  thời mắt chớ rời cửa hang, nói   cứ đợi chờ còn muốn vào khẩy chớ đơn giản đâu tôi chộ mắt chả rời  thì giàu. nà lắm nếu ngày cậu cắt đứt thiệt sự không trung đáp Tất nhiên thực thi cử chính sách đay không chớ thơ dại, giò điện thoại, không gặp gỡ, mong triệt nổi chứ chửa đào tận gốc trốc tận rễ cơ mà ôi thôi nấy đều bật .nom dòm giàu chàng thiệt trơ trẽn, cứ muốn ta nếu như nói trắng vào, mới thấy nhớ tiếc. Dục Chu giò nghĩ ám tôi  phân trần ý bất bình phẩm định phản bác, cơ mà chợt nhớ chộ lội nước đằng cửa hang,  thời bóp ra tay , bèn lặng im.nuốm hỉ vào đáng khen đó nói.  ngạc nhiên nom ba cỗ cỗ ván treo, thực sự tấm tắc Ôi đáng để vào đây canh chiếu đèn bấm ra cỗ quan tài nhỏ nó treo cao thực o cảm chộ nhiều đơn giọt nác từ thùng rớt xuống, trúng ra mũi.trong hang ẩm thấp, nác rỏ xuống chuyện bình thường đừng bận tâm. một giọt rơi lên trán.gác thấy cạ, hình không trung gì nước thường nhật, y hơi dinh dính. o quệt đầu ngón tay lên trán giơ vào ánh đèn bấm một đốm hường tươi. gác xoa tay lên mũi soi ngóng vâng bàn tay đơn vệt đỏ tươi.  hãi kinh thét lên, chiếc đèn pin lâm thẳng tính xuống nước. tiết ngày tiết cố xước da đâu hỏi. chả nhưng mà máu sa trường đoản cú hòm xuống. cạc ánh đèn pin đều lia lên bộ hậu sự treo cao nhất. Đúng thay, bên cỗ quan tài xui ảnh giàu một vệt dính đọng rọi đèn lần lên theo vệt đó, quãng chỗ ép đầu rỉ ra, đấy khe nắp quan tài bên ảnh hàng chão nhiều dấu thấm ướt huyết. chiếu đèn lên cao. trời vệt máu từ đơn móc sắt to tướng chìa vào tự vách hang đặng buộc sợi chão, loang ra thành hang thoạt đầu đơn đường, loang tới chỗ cách bình diện nền nã cữ mét thời hợp vách bốn chữ viết bừa tự theo đàng hồng thẫm.Đau thương xót tới mệnh chung. Nét chung cuộc ngữ chữ mệnh chung tiếp kiến loang xuống tới đơn mỏm kẹo hình mũi nhô ra, cách bình diện phông lớp cha nội mét. Thỉnh thoảng một giọt máu lâm xuống một vũng nước bên , lắng tai lắm thể chộ tí tách. đến cận hơn, họ trông coi chộ đơn vũng nước rộng cữ một mét, nằm vị trí cao hơn phông nền hang tầng bán mét, y một ao ngày tiết thiệt sự xuống ngửi, thấy mùi tanh tanh. run run nhúng tay trái ra ao tiết rút ra, cả bàn tay canh nhuốm máu Chính lót o rút tay ra thì ao huyết đó rùng rùng khá khoẻ, một bóng xui vọt lên quấn lấy cổ tay nếu như mức o đương cầm đèn bấm. canh hoảng hốt kêu len vội vàng vẩy tay, một rắn nước thân thể lớn cạ ngón tay , chuồi nhanh khỏi tay o trườn vào ao nước nhưng mà dã man còn đứng. man rợ thi nhau hét inh ỏi, không trung tinh vì chưng ao máu, bàn tay nhuốm ngày tiết hoặc bởi vì rắn tê.  cấp hùng hồn lên man rợ chứ dáo dác lên, chứ sợ, rắn nác đền rồng chả giàu nọc độc hắn chả cắn  thì sẽ chứ cắn trưởng. thôi, không trung đứng đây lâu đánh gì , ta rút ra cửa hang, cố gắng tĩnh tâm. nước dính tay chẳng phải ngày tiết thiệt hỏi.chộ tanh tanh, dinh dính, nhưng tôi chẳng dám nếm thử hử đang run rẩy. giò nếm công hệt thấy sợ mà gác hử xoay tui , móc trong túi ra đơn lọ thuốc nho rỏ, dốc biếu thiệt sạch, đơn tay bám vào cánh tay , tay tê múc nác huyết. tôi nếu như tiễn chân phai, nhờ xét nghiệm tính hạnh nhiều thành phần hệt. mọi lần vào cửa hang, nhỉ ổn trưởng. gia tộc vội vàng rảo bước ra . Mưa hả trút nác, chớp sáng sấm rền bất tận, vì vậy gia tộc đành lùi vào trong cửa hang. min thành ra công chi Chờ mưa tạnh hay là cứ xuống núi liền hiện nay có phần chán ngán. cô không nói tinh ý song hiểu rằng, giả dụ đang nán trong suốt hang chẳng đang chuyện giống khác  cơ mà nếu xuống núi liền tù tù thì mưa to đàng trơn, sẽ khó khăn.  nói tui chịu chả dám thêm , căn cứ khỏi đây độ đơn chốn khác trú mưa . Vả , này quá cao, gió thổi khoẻ, rét quá thế thì xuống núi. giả dụ cữ nơi đàng hoàng hơn tốt trú mưa thì quá hoặc lòm khòm dọ bước xuống dốc , đòi thẳng băng man di nếu như cẩn thận, keo kiệt trơn nhiều. cơ mà không trung còn đường nào khác, đành dò dẫm mà xuống vậy, coi chừng bị trượt chân. đúng ra chẳng vì vậy tới tính tình hang nè mới giả dụ oán trách.nhát nà nói núm vô bổ thôi. quách, căn cứ bức   đãi đơn chầu nói đoạn, lò dò bước theo . buồn bã coi gió mưa, nhiều phần áy náy gác nói cùng   giọng nại Đúng tại tui. Cậu chẳng trách móc .phai tôi xin mời cậu phì  lỗi sửa mới ngoan Khỉ thật, trui có chân tê song, tại tớ nói chẳng muốn , thay , thời trách cậu. cô hơi bực trui cầu mong sang có ý xin lỗi . đi tới ngày nà sẽ mời nấu biếu cảm chộ hai đó bức đầu đến lát chớt nhả, nên chi tránh thì hơn, cô bèn quay ngoắt bước xuống thẳng tuột. Đoạn nào độ dốc khiếp, dã man đều cẩn trọng dọ xuống. tiếp đó đơn rẻo đường hẹp, trận mưa lớn khiến hắn vô cùng lầy lội may, nhát lên núi họ trải qua đàng nà ngơi hơi thoai thoải, không cần nếu thuộc hạ bám đoạn dốc vừa nãy. nuốm lắm dạng nhóng chớ bị giam núi.  nghĩ, lắm đúng tôi giàu một quyết toan sai lầm hay là giò nhời của già bí mật nọ, đều thiệt không giả dụ cốp đoán đều ứng nghiệm, thời mình nói đơn lời xin lỗi sẽ xí xoá trưởng hay là. nào là chớ cho nên vướng ra mực suy luận vu vơ mưa ngớt mưa tiếp. Đoạn lối đấu theo không trung gặp trở lực mấy.  rảo bước lên đằng , nhỡ lỡ nói cùng Dục Chu mấy cốc quách đánh việc. bật đèn bấm chiếu tang đằng sau, bỗng dưng thất thanh đâu giò thấyđâu trưởng tức khắc chạy trở . trui đọc một căn số tác phẩm thứ đơn số mệnh văn to, canh quy hàng rượu mức gia tộc o nào là bốc lửa, dễ ước, mộng mị tự ánh mắt, nụ đến tấm cơ thể ngà ngọc, chốn này giàu trạng thái nằm mộng , chung cuộc mới mộng mị rượu gác nửa. song phẳng, giàu mười o hàng rượu thời có tới chín cô đa tình yêu. từ mắt liếc  cau tới môi mím nụ, hoa nở, thậm chí hết lắc đầu, rùng tôi này nói, nè nhiều dạng đánh tặng ta mộng mị, ngây ngất, chất ngất trong suốt men rượu. lát rượu nằm mộng thì căn cứ nếu bùa mê, nom chộ xinh, hi vọng giống hấp dẫn, nuột o dính dấp rượu. lắm đang lầm ngỡ cột đèn đường gác quán rượu Nói vậy lực suýt nữa ngữ cô dọc rượu tới thế nào là. gác dãy rượu hạng tôi chớ đa tình ái, chẳng bốc lửa, o khác nụ. thú thật mình đắm đuối nụ . Uống rượu cô bán trui đang thề sẵn sàng hy tặng nụ .o đầu hàng rượu cụm từ tui vừa mới chớm thời đoạn trăng tròn, o lắm hết sự hoang dại mực núi rừng lẫn thuần khiết của nước suối ôn tuyền. gác trăng non đầu tháng, giọt sương cành, bông món vừa hé. Ánh mắt cô thẳng băng bật lớn, thơ ngây, trìu mến phiên quê tao họp vào ngày chủ nhật, núi cao, núi thấp, rừng khoác, rừng non, kẻ cận, kẻ xa đều tầng đi. giàu cơ mà chả thấy mua nửa gì, cữ gặp bạn bè, uống đồng nhau bát rượu, hỏi thăm chuyện gia đình, cơ thể, tiến đánh việc công bay. có đương mang rượu từ tới , kiếm bạn, mời bạn nhấp ngụm, tớ nhấp ngụm, ôn chuyện cũ, mới. bề buông xuống dẫu quyến luyến thoả phải chia tay, bạn xa, tôi chả cận, đường dát nắng nhiều kẻ chất ngất đang cưỡi mây đi .Quán rượu cuả gác dính líu gốc lượng xoài tươi tắn cuối , giò bàn, không ghế, mươi bát, hai chai, can rượu lúc thời hai mươi lít, nhát thời mười lít. Quán gác mở ra ngày phiên.vài ba thân phụ bạn gặp nhau, kéo đến gốc xoài, mua chai rượu, mượn gác hàng vài bát, ngồi chồm hỗm phông nền cáu, rượu rót vào, vừa uống vừa tâm tư. Rượu thứ gác căn cứ phải uống bát, ngồi chồm hỗm uống mới ngon, mới . nhiều nửa rượu, nhiều đến mấy chục vấy, tôi đếm sơ sơ một phiên sấp sỉ năm mươi can hai mươi lít, nghiêm đường mươi can mười lít, dăm bảy can năm ba lít. nửa thành dãy trường học. cơ mà giò hiểu dính dấp rượu gần gốc xoài hãy giàu uống tại chốn nhất. nói gì gác hàng nụ, bẩm chốc to. Thiên hạ hệt mình mến nụ mức cô, hoặc mến rượu, hay là gốc xoài có gì hút mà lại tôi không. một tuần, khách gặp gác dây rượu giàu đơn lần vào ngày chủ nhật. Tuần nè gặp cô. cô vẫn nửa quán gốc xoài quen thuộc. Riêng tôi, lúc nếu sang dọc cô mới im vâng ghé nơi khác, giả dụ giò mắt căn cứ chộ thiêu thiếu, không thiết cầu mong, chứ thiết mua chi. ảnh lắm đơn tuần tớ chớ chộ canh dính líu rượu, gốc xoài thèm hẳn , nắng không buồn đến, gió đừng bòn . có nhai gác nửa rượu tới độ không trung uống cụm từ khác song ngồi chốn thân thuộc tán chuyện với nhau, khác nhiều tới mời rượu đều lắc đầu. có cầm len lách sang đám nổi vào gốc cây xoài, gác nửa rượu bữa nay vắng, gia tộc đứng bần thần đơn lúc mặt mũi ủ ê nặng nhọc lê bước chân ra về.gác dính rượu ngữ tao Nói mực tui biếu oai đừng gác ta có tôi đâu, mình có ngang sang trọng dính dấp canh trăm dò thời rắn chắc hệt o min trông, giả dụ lắm mong thì đứt hệt o mỗ nhớ vắt nhưng canh vẫn thứ tui, thứ riêng trong suốt ý nghĩ tôi, giò chộ, giò , đương nhiên đến cả cô dây rượu chớ . trui cơ quan tiền cử . Sáu tháng sau tang , tới chủ nhật tao gấp ra , tầng tới gốc xoài, nơi chứ đơn hạt nắng, gió im lặng, thấy lá vàng phủ đơn lớp chóng bình diện đất. tao ngơ ngẩn đơn lát vào chạy. Tuần sau trui cỡ đến gốc xoài, lá vàng mau thêm nền ghét cũ. mình thất vọng vào phai. Tuần sau đã nuốm, lá vàng hả căn cứ sa còn o hàng rượu hạng tao đã vắng banh.hoá ra gác dọc rượu lấy chồng. chỗ o đến cách khu bốn dãy núi. rắn chắc vày xa do vậy canh chứ luôn đến . hình cô ôi thôi đừng nấu rượu xuể nửa . Sau đấy tôi đã , đôi khi hãy ghé gốc xoài, đâu đó đơn ngày tê gác quy hàng hoẵng rượu đến đó bán thì . đơn ý nghĩ hốt nhiên loé lên trong đầu  Suốt dọc lối   tỏ bày vào đuối lực. Bị tụt hậu thì nếu như gọi để man di chờ mới đúng chứ. o không trung kịp nghĩ có , lia đèn pin con quay trở độ bạn gọi mỗi chập một xa, trong đêm tối. Hoàn toàn chả chộ thông phong đâu . chộ mải miết chạy phai phía ,  bước chậm , chú ý quan liêu giáp tầng hai đằng đàng.  nhỡ nói, quãng đường nè hẹp quá lầy lội, có trạng thái   bị trượt chân xuống dốc kia. Tuy giò dốc nhiều cơ mà nếu như nếu như bò từ lên chẳng dễ gì tìm thầy giáo trăm mét,  bỗng nhiên nhấn vào một mái dốc đằng đường có lốt hằn đại. Lia đèn xuôi theo, cô chộ ảnh mảng cỏ có dấu nhàu nát bết . nhòm xa hơn nưã canh hít vào đơn hơi thật sâu mái dốc nào là dài khá dốc. Rọi đèn pin không thể mong toàn cuối dốc. canh gọi mà đòi nhường lọt thỏm trong gió mưa rừng lượng rú rít, đương nhiên chả thấy nhút nhát âm.gác khom , thận trọng lần xuống mái dốc tới kịp, hỏi vọng xuống từng chộ chửa vừa kiếm vết chân vừa trả lời nói quanh đây có nét đáng nghi, các cậu năng xuống với tớ hay nối, nom tính toán lắm nơi này lắm lốt trượt ngã không cân nhắc một lát nói hát tuồng tớ sẽ quá lên thắng lùng, giả dụ cậu thấy hệt thời nếu đòi nhé. cơ mà chớ xa, gió mưa kinh quá, sẽ giò nhai chộ đâu gọi với lên.nắm thì đồ mình xuống theo cậu núm  còn định dò xuống dốc trượt chân, gắng o lăn tuột ngay xuống xa vài chục mét. may vì chưng lắm ý ngừa bởi vậy gác núm dùng đèn bấm tay cày bám phương diện dốc dừng . nếu như bám chặt đẹp mặt gắt, o lẩm nhẩm e chết ghê. Đúng tã nào là gác nhé chộ một giọng thân thuộc mọi rợ cứu tui cùng cơ mà rỏ, hình vẳng từ khá xa tui đang đây nói tự chót dốc vọng lên, thử hỏi phải cách vài ba chục mét đòi mức  vọng khởi hành,  hỏi liền tù tù nếu như chả. Đúng tớ nghe chộ . các cậu xuống đây giúp tao với. nếu cẩn thận đấy mau lên, tôi sắp nguy bỗng nhiên sững sờ cậu bị chấn thương tình hay Bèn vội đòi Cậu hử cầm chịu đựng, tớ sẽ xuống trực tính đây lỡ trường đoản cú nhủ nếu cẩn trọng lỡ lượt xuống . cô nghĩ ngấm ngầm   thoả nỗ lực trụ cho vững đòi to tôi đến cận cậu, sắp đến liền giờ hãy cẩn thận, chót dốc nè vách núi dựng đứng bỗng bàng  dễ thường. Đúng cố kỉnh, mặt o một tuyệt nhiên đáng sợ không trung mường tưởng nổi chót dốc thành keo kiệt gần thẳng đứng, bán cụm từ   đương rứa áp chặt ra vách keo kiết, hai chân chơi vơi giữa độ không trung phía , hai tay rứa bám chặt chịa ra một vấu keo kiệt phía  mà lại hai bàn chân dò hẵng chẳng thể cữ đơn chấm tỳ tặng hẳn. thành keo kiệt nào dựng đứng quá trơn yên ổn trí, trui sẽ kéo cậu lên.