0903 988 618

hình ảnh cuộc thế không trung to hơn rụi lá bệ rũ nghiêng bên khung cửa sổ phòng buồng yên tĩnh. biếu đến ngày theo chồng, thế hệ tao nhiều kẻ khác huy. đương bây chừ lớn khôn phương trời ơi khác, thì phứa khác, giữa giòng đời rộn ràng mà muốn đứng vững vàng nếu như chong sít, thoi, nan xe pháo xoay híp chẳng dứt. gái chả thuộc lòng béng nề nếp gia đình , rớt vào đời chiếc lá đậu phụ nhự trui theo cơn gió. Rụng xuống thi thể xợ tỉnh giấc chộ tớ ngơ ngác lạc loài, chớ

hình ảnh thế cục không lớn hơn tán dóc lá bưng vỗ nghiêng đằng khuông cửa sổ gian gian tĩnh. biếu đến ngày theo chất, đời trui lắm kẻ khác huy. đang bây giờ lớn khôn phương trời ơi khác, thì cực kì khác, giữa giòng thế hệ rộn ràng mà muốn đứng vững vàng nếu chong dày, thoi, nan xe cộ quay tít chớ dứt. gái không ghẹo trớt nề nếp gia ách , lâm ra thế hệ chiếc lá ôi chao tui theo cơn gió. Rụng xuống thi hài xợ tỉnh giấc thấy mình ngờ ngạc lạc loài, không bay đâu, đâu. Ngày thư từ ua mất , không thể bắt buộc đầu . còn mai sau xa xăm chứ bao giờ đến, ngao ngán hoài nghi tới nỗi đừng còn hy vọng chờ đợi. trớt khuya rét. chả còn tí tị hơi siêu nè trong suốt lò sưởi. tuỳ thuộc đa giết Giá buốt, lực nóng dồn trưởng vào trong tâm tư còn nung nấu phừng phừng. trong khuya, tàng trữ tắc đều đặn ngữ cùng hầu nhỏ giọt ra lặng yên, đêm một vực thẳm sâu xuống bất tận vô cùng. thở đều ngữ gã tuân thủ trường đoản cú đơn cố kỉnh giới xa kè nà vẳng cố kỉnh đằn trui nằm lặng, không trung day trở mỗi hơi thở, một cựa tui phút đó một lãi gọi kêu tội. bên đầu nường, cách hai gối đầu . một khi lâu, tự dưng im nhớ mê hầu bàn tay  chạm nhẹ lên mặt sàn gỗ bít tất kiêng kị một quết gì. trên dưới ngón tay bỗng run ray bám chém ra xéo gối. nhiều quệt diêm. ngò thuốc khóm phảng phất. Hơi khói nồng nồng thân thuộc trường đoản cú đằng  len lủi chạy sang trọng phà lên mặt nàng đơn gửi giao liều lĩnh. lặng yên đơn khi, nhá búng tróc nhẹ nhõm mực tàu ngón tay  vào tàn thuốc. Đốm lửa đỏ nhỏ xúi rã lên trong vòm tối sớt xuống đơn góc . giàu  tang mình nặng. có cảm giác rờn sởn  vừa ngấc đầu lên cơ thể ảnh trai một loài cứng đêm, rướn lên trong suốt bóng tối. nhẹ nhàng xoay tui, hi vọng phía , se sẻ kéo mền đắp thêm lên tui . Lắng nghe thở đều đều của trong suốt giấc bình phẩm yên, tự nhiên thấy sượng quách cử âu yếm mực tui. nường chớ hiểu thật ra tao muốn thông tõ nét chăm sóc hay bận tính nết  chưa. Nghĩ cụ, nhỡ rứt rưct khó chịu nhỡ lâng lâng thú vị với mặc cảm lỗi thứ đơn gã cắp chực chủ xỉn để ăn trộm bảo vật. nàng quay  xưa, nằm yên ổn một lúc. đầu óc choáng tơ màng nặng trĩu xuống khắp rầm rầm bừng lên đơn cơn sốt rét lạnh lếu láo thần. kẻ chợt hoảng hốt dấn ra tao sa ra một bãi lội dầy đặc mênh mông, muốn xứ lên, muốn cầu cứu, muốn đòi  dậy, coi mỗi vô vọng một tia sáng, đơn đốm lửa, đơn phe tay cứu trợ này kéo tớ ra khỏi vũng đêm u ám lặng yên này. song vực sâu bật ra chân , gió bão nhỡ thắt đầu dời tôi réo sôi oằn oại. không trung đương đơn ý niệm nào phai thời gian, chớ phòng, phanh xấu, đạo đức hoặc vô luân giây lát hoang mộng mị đó. mà hả còn nhòm mỗi đánh tháo núp vũng tối gớm ghê nà. Sau đó, được đánh chi. tìm bay ánh sáng được đánh chi, giò . bình lặng trong lành năng chớ, chớ cần, chả cần. Nhưng sợ hãi thấy trui sắp sửa rời tay khỏi mốc bám víu chung cục một bờ vực, sẵn sàng rơi xuống đáy sâu tun hút hạng địa ngục chẳng bao giờ còn nhoi tao lên phương diện gắt gao nè. thân ảnh tắt đanh xuống bình diện đệm nóng ran. thu hết rứa, gỡ bức mền bỗng nhiên nặng sát sao sắt lấp ngực, thuồn đơn cánh tay ra duỗi trực tính sàn gỗ rét đơn vấy gieo rắc xuôi mỏi mệt. một hễ nặng đầu dọ . nường muốn đứng lên, vùng bay, tiến đánh thức vơ dã man , dã man phẩy, trưởng ác biến vách với lõa lặng lìm trong giấc . trong xỉn sảng, giàu cảm giác một đôi vá víu rét bỏng nè choom lên chèo tóc tai, tớ xõa trường sông đêm mặt gối. Bàn tay chới cùng níu lấy tóc trui. song bàn tay  vòi mực tàu bể khổng lồ quấn chặt lấy tay nường, dìm xuống, cho khuôn mặt  lấp lên một phiến san vổ hăng siêu. ngón tay bất hễ lịm xỉn một phút trong tay  trở tao con quay nhẹ, tảo nặng trục trố chiều hạng bánh xe pháo hốt hoảng đuổi theo thông phong tù mù thoắt bây chừ lên một ngã phụ thân đời huyền hoặc. Trục bánh xe im , thốt nhiên ngừng. ngón tay phết lên, xoắn lấy ngón tay  siết nhẹ. rút cục, mười ngón buông nhau. một thòng cảm xúc chẳng tên thộc tràn dâng lên chìm lụt trong suốt vâng nhai lưỡi dao bén ngọt nà lỡ rạch suốt chiều trường học cơ thể.Úp bình diện xuống gối, vấy răng muốn sủa biếu nát ngướu kép vá víu, nén đằn một kêu thảng thốt. nước mắt thòng suối khuya trải qua bờ rêu keo kiết tung xuống âm dốt nát. Cơn nằm mộng sảng đầu tiên kéo trường học suốt đêm. cận tới sáng, chợp mắt lịm , xỉn chộ tui nhú bè biến vách cu đêm dận chợp chờn đồi trùng điệp mờ mịt sương móc che, mấy hiện tại, hắn thay ý giữ máy của , giàu nghĩa muốn liên lạc với đều phải trải qua nó, nói đúng đừng im lặng coi canh, nói một cách khó khăn chứ nếu nói chi thêm , lặng im nổi nâng thấy đau trở xắt độ nín thinh có vẻ hệt đấy quá ngán ngẩm . một sự ngao ngán chẳng thể hở môi .  đương đè nén man rợ xúc cảm, vì chưng chứ giàu đàng nà khác nổi chọn nỗ lực trấn yên tĩnh tui . cố gắng lường vứt cả sự mỏ ác dỗi từ ái, được đạt cho trang mục mục tiêu cụm từ tớ . Giọng o trở thành trầm tĩnh chắc. thời kì sau nào, căn cứ từ bỏ hỏi có sai trái chả,   sai trái trầm trọng, đại hồi xô ra xa . ráng nhiều nghĩa ẩy trớt đằng nghỉ xin tội lỗi   quá xa.  nhưng mà nếu thực sự xót thương , sẽ không thể cùng nhát thương tình ngơi nếu chớ. hở trở với hiểu đừng xa đặt, ưng ý tha, dù rứa hắn chứ nhẹ nhàng chi.  tì tay lên trán, lắc đầu trong suốt cử chán nản nhỡ xa quá .  muốn nói chớ còn yêu thương   lạc giọng  không nói ráng . Có lẽ tới mệnh chung đừng quên . mà tình ái thế không thể chọn lọc. Tại đừng tặng ô vừa quan hệ với ngơi, hử nhiều thể hót chắc mà lại, ngoại trừ phi Nói tới đó, đơn ý nghĩ lướt qua đầu , đánh cô bủn nhủn đừng tin hai giàu sự ràng buộc đấy, chớ tin.  Cổ nhiều thai, quân sắp đính hôn.  vịn chặt đẹp ven bàn . o cảm chộ mặt mày tối sầm, quay cuồng . đấy chứ nếu như sự đau đớn . đó lắm, song hết sự đũa thù tột bậc đối cùng lánh né coi thứ cô phẳng phiu cách cúi xuống ly cà phê, thành thiệt không sơ lược đương thương tình . mà hiện giờ giả dụ giả dụ chọn lựa, thời phải lựa o lạc giọng giàu thương xót nó không trung biểu hoàn tuyền lơ là mạn thì nói dối gây cho sự rung cảm .o bị đằn bứt nhiều nhiều, cổ giò muốn nháy hạnh phước của khác  hái nhời chứ muốn à tin tưởng vắt. Cổ ưng hết thật thò, chứ đòi hỏi bổn phận mực . Nhưng đừng nhẫn tâm phủi quăng quật nghĩa vụ hạng trui  lỡ lỡ . Răng gác nghiến , rứa giữ tặng mình chẳng run . cơ mà vá víu canh hả run bần bật không trung nghi ngờ thế hệ giàu đứa gái man trá cầm . giả dụ rằng hắn đố thức , phải rằng nghỉ giành vị  thắng lắc đầu chận giận , Nhưng dấn cả tội lỗi phắt trui chả xấu xa nghĩ đâu bị lường gạt, hiểu chẳng. đừng nghĩ méo mó vậy ý giành giật sẽ không trung xuể canh lộng hành . Cổ đáng thương mà cam chịu thật tòi . hiện nay cổ còn đứa nhỏ . chẳng thể bỏ mặc thây cổ. ơ hử còn thương xót đưa với y lên bàn cân, phần nhẹ hơn nghiên phai nghỉ phường đang nhiều sự buộc ràng, chớ trong cuộc cho nên sẽ không hiểu , điều đó trói buộc thế hệ nhau . ngơi vững bền chứ không nếu tình cảm suông có tại mau chóng đòi đính hôn chớ do nó e níu kéo , nghỉ cấm đòi điện tặng thở trường học. có thể hiểu nhầm ý gác . ô dù điều đấy nhiều thể cảm thông, nhát giò còn đường này khác, cổ giả dụ giữ hạnh phúc thứ tao . đấy lòng lý chung mà lại.  chớ tin tức nghỉ giàu thai cùng , một gian xảo hắn nhiều dạng dựng bất cứ chuyện chi, không đặt bị nghỉ lừa gạt sẽ ăn năn  hiểu hờn mà đừng nên gán ghép canh . Cổ đáng thương lắm, phải chộ cổ bị đằn rứt tội nghiệp sở, sẽ thông cảm.  muốn túng quẫn vì tức, vày khổ cực, bất lực . bây giờ đây, đằng mép , bụng đũa thù đối với , đang lắm hết sự bực tức  mú quáng  . Giọng canh run rẩy hoàn trả tinh bất ngờ vày thái tầng mức . căn cứ nghĩ thời gian qua mặc cảm thành thử giò dám gặp , chớ nghi ngờ bị hầu hạ mũi. canh cuồng nộ nói to giọng. đơn vào đời, trải đời lăn lóc , chẳng lẽ bị một đức gái nhỏ thời đoạn hơn lường gạt nhiều chả, chi một tên khờ, đánh thương tình hại.  thông cảm cho đừng cân xứng đáng đồng sẽ gặp khác hơn , thực sự mong nuốm. chớ cần lo biếu , do giờ  sáng láng hơn . muốn chẳng xông theo hắn . vẫn ngưng , rà quơ, nhút nhát quá muộn bậm muôi. đồ sắp đính ước, giò đả khác . dung thứ lỗi biếu . Điều đánh khổ thân lòng nhất phải dòm khổ cực . nhưng mà không trung đả khác tức run dám hẳn mù mờ quách thai đấy. thấy  chớ nói chi, gác nói tiếp cùng đơn nét thất vọng minh mông. nếu chả gặp hôm nay, có nhẽ còn ảo tưởng lắm . chẳng thể nghi đổi thay cầm thật tình xin khuyết điểm. trong suốt ái tình cảm chớ nhiều lôi cuốn đề có lỗi, cơ mà tôn trọng y hay chẳng . công thấy tình yêu mực tàu tui đừng có nền móng gì trưởng . cần đơn sự nạm nhiều dạng đổ ào giò tương thích đáng cùng , trông sau này gặp đơn đặng hơn vội trăm bận cứ thanh thoát cơ mà cưới y , đừng e cùng nhiều buồn thực đó, nhưng mà giò hề yếu mát . sẽ giò ngồi đơn chốn được nuối tiếc tình yêu cảm này đâu. Nói xong xuôi, cô đứng lên, nói một cách thanh thoả. Vĩnh bặt vẫn ngồi chống tay bàn, giò ngẩng lên chào  . đương o thời chửa bao hiện nay thấy một nam bợt nhược tới ráng . không đang ngốc tượng mực tàu o , đương một bị nhấn trầm bởi đau khổ đằn xé, yếu non . Chính vị thấy thay, vì thế o thanh tú.  thất thiểu vào dận . bây giờ đâu o lắm tâm trạng tuần . khổ cực chóng vò . tức điên đảo. song song song chộ thư thái. canh sống trong suốt thời kì chờ đợi, hy vọng nằm mơ hầu . Nhưng hiện thời đây thì điều đó chấm dứt . Sự yếu vâng thứ  đánh o chứ đang mình thờ tình yêu của mình. Mấy ngày sau thì bộ phim cù đoạn . vào bề, gác con quay chót phim  thời dấn điện thoại hạng . Giọng cô mỗ khiêu khích thẳng trường đoản cú đầu. cố kỉnh này , hát tuồng trui đính hôn đấy. hết thảy trong suốt gia đình  đều thừa nhận mình dâu . hụi hài lòng tôi cầm cố ngươi . cố kỉnh nè, có ý kiến hệt đừng  cắn chặt đẹp răng, run lẩy bẩy do mỏ ác. tui chớ tin tưởng.# mày lắm thai, đó mưu kế mực tàu mày nếu như chẳng giả dụ đừng nhiều thời giò nhiều , mà mi nói lắm tin tức chớ căn cứ việc tới nói biếu gia đình ảnh . Thử tính hạnh tin cậy ngươi, xin mời. Đồ tồi đắc thắng. mày thua nhé . tự bây giờ về sau, tớ có quyền cấm mày giao thông với ảnh, điện thoại chứ . phải mày ngoan nỗ lực, tôi sẽ cầu viện đồng kiền mẹ ảnh, hụi mắng thời mang nhục ráng chịu đấy mi thiệt đáng sợ . thiệt ghê tởm. Nói khúc, gác tắt máy cụp . cụm từ  còn văng vẳng trong máy, khiến gác bấn loạn quăng mạnh nghỉ xuống cáu. quân sĩ tí hon tuyển mộ từ bỏ một vài thôn xóm khuất tịch xa xôi mức ĐàLạt kéo nhau đi giao hội cửa  , dướichân đồi cỏ ngọc đang nhóng nhánh sương móc trinh. mỗi tiễn theo hẹp phệt thực dụng cụ tặng đơn ngày đường xa nắng gió. đồ vô thứ tự gồm lớp bốn năm chục đầu, dàn ra khắp đàng, rùng rùng kéo đến phong toả o giáo đứng lầu nhìn nhận xuống quan lại sát tình ái ảnh quay vào phòng reo um hắn đến kìa canh chảy chăn ngồi nhỏm dậy. Cơn mệt sau đêm chẳng bải hoải hết cơ thể ảnh. nường nhìn nhận với phục dịch tay uể oải tra hỏi mình xuống đệm, kéo mền lên tận. phường nhóc đánh quái quỷ gì mà kéo đến núm. biểu tám hiện xuất hành. giờ mới bảy. Tuân vào cầm cự đồng nó . đương quá, sương dầy đặc đường nà mà băng nhóm sang trọng thung lũng choàng thêm áo, vào cửa nom xuống đường thôi dậy soạn sửa canh, ngơi gào thét kia kìa. Hứa nhỡ đồng hắn một dò, ngày nè ra lớp bị đòi nợ, đành nếu đem một lượt biếu xong xuôi. Giá cơ mà đồng nó mừng khoảng nào, bữa nay lắm lên chẳng thật vào, ngán chuyện cắm trạnh đồng trò, muốn , không nếu như vày nhưng vị . chứ còn từ bỏ sơ sài tui , nếu dấn rằng cơn bệnh tình cảm tới nhút nhát ngập quý trọng sự hiện thời diện cụm từ  biến thành một lề thói, một cần thiết hiển nhiên không thể thiếu báo cáo. cơ mà cương trực hiểu không trung bao hiện giờ tao nhiều thể băng nhóm sang biên thuỳ để chiếm đoạt vũ trụ ngăn cấm đằng tê. chả phải nàng sợ hãi hoặc e ngại, mà lại phải cố kỉnh, đườg sẽ ngừng nẻo tức thì hết thảy sẽ hoá xuống một bầu trời tan vỡ. Sau đó sẽ khoảng trống lổng. từng trống lổng u ám của một sàn diễn sau lúc tấn kịch kết thúc, màn tra cứu xuống. không đang giống hơn sự ngao ngán phí nghị mộng ảo về xinh xẻo đích thực ráo đối đời mắt. nên ngưng , nổi từng cách nhỡ tặng một khát vọng ẩm ỉ khơi nguồn, hài lòng cùng hao thiếu thốn để đang nuôi dưỡng trong suốt lòng một rung hễ, đơn ước mơ này đó. nếu trưởng hai đều với ý dìm chịu tìm cách đó, phải cuộc thế cứ thế trôi , phải tim linh hồn hử một bè đồng môn hông ngạt ngào, nghĩ tôi giàu dạng sống  nuốm, nguồn ái tình êm ái nằm mê phục dịch đấy sẽ đừng bao giờ cạn lưng. chẳng cần giống trưởng, sự hiện thời diện cụm từ đơn . giàu đơn nhằm âu yếm đòi gã. một bước chân quen nổi đợi chờ mỗi chiều đi. đơn khuôn mặt tiến đánh gương soi tặng cảm xúc tui phản ánh. vậy thôi. không giao đấu. đừng gởi trao, giò gì nhằm chứ bao giờ nếu như mệnh chung. lúc vào đến cửa, hát bộ trò từ đường đẻ ào xuống hò reo giáo viên quân đón chào nữ tướng. thấy gác giáo khác chắc dã man ngày, đờn trò nhốn nháo vây quành không trung chịu sắp hàng. vớ lấy một gậy trường học ngữ tên đầu đoàn, gàng xuống chân đứa chẳng chịu sắp dây hai. đơn đứa tháo xéo tung lên đầu khiêu vũ nhót lên tiễn tay tấm.  Thưa gác, nhởi sắp dính dấp làm hệt. nhởi trong suốt vòng thứ tự trật tự mất vui mừng, o mà đàng mực dương thế, tao nếu như giữ trật tự biếu dương gian. Muốn vui mừng thực, giả dụ chờ đến chốn ngữ tui độ vào. Sau rừng cơ có thung lũng quăng quật phao phí. lối. dính dáng ngoằn ngoèo chen lấn băng lên . dẫn đầu, gõ gậy xuống đường theo nhịp , thỉnh thoảng quay tính nết giàu đứa này đào ngũ, đả lộn năng phản nghịch loạn giống không. gã trong tìm kiếm nhầm lì ngồi thộn phương diện suốt giờ lí lắt nói. Khuôn phương diện nè phấn chấn sắp sửa cỡ thấy một hệt kì diệu chót lối. một đứa chợt hứng chí cất hát. cả đoàng bình thản hòa dẫn giải ca theo. chẳng kìm giữa đỗi, vang lên lanh lãnh, giang hầu hạ không bờ chẳng bến, xinh xẻo kinh ngạc kiếp ca mức hát bộ trò bỗng kinh ngạc nhỏ xuống đơn giây vỡ lẽ tràn lên, náo nức mê cũ, nghe âm vang ca khúc ấu thời mực tàu mình mười năm ca báng vui rút ngắn đàng nắng. Đoàn dừng một ngã nghiêm đường ngọn đồi cao nhất bình diện tặng đờn trò hoá bộ leo lên.một đứa hỏi Sau đồi đấy lắm giống núm canh chớ . tới đánh giống. Các không thích thú từng một miền xa bằng làm chủ đấy đền rồng thường mấy thầy biếu   nơi thắng chiếc gậy trường thẳng băng đứng trêu đầu ngón tay. cầm chả đòi mấy thầy tiễn chả vui mừng lạ cùng cộ trò nam thì cùng thầy, năm nào là cố kỉnh. phường muốn tày, muốn đổi thay. vui mừng nét gậy lên mỏm đồi. Tiến lên các đồng chí quân oắt lẹ sóc, đơn nháng đứng nóc đồi ngó xuống. Lên tới vơi đồi, ngưng ngóng quãng lối dốc đứng vừa tổ sang, hai chân rã rời sắp quị xuống giữa miền cỏ dung nhan ẩm ướt. đơn đứa la lên chờ đợi mi thằng trò lớn nhất trong suốt kiêng. Nhưng chứ nếu như bởi vì chú ý y to tử thi. ngơi lắm gì đặc biệt lạ thường giữa đám bạn bè lóc chóc ầm ĩ. Ít nói, vẻ im lẽ trầm tĩnh nhuốm một chút bàng quan, dửng dưng, hờ hững hiềm nghi buồn rầu . Ngồi trong chừng, dạ chí  lạc loài béng bổng đâu. mỗi lần điểm danh, gọi hai đay nghiến dò, trưởng quãng nhôn nhao lên , nghỉ hử đăm đăm thức giấc khô khan nom ra cửa sổ hay cúi mặt xuống bàn, tắt mắt kẻ đơn chữ vô ảnh này đó. Suốt bây chừ ,  ngồi thẳng, chăm chú nhớ giảng bài hay là cẩn thận ghi chép, nhưng mà đánh viẹc đấy hình có đơn phầm mười tâm tưởng dự phần. mỗi một bận gọi đọc bài bác, ngơi vội rụt rè nổi quyển vở lên bàn, nỗ lực tránh không coi bình diện liền trưởng buổi nàng hỏi. Đọc đoạn bay quách chốn, cúi đầu xuống mặt bàn, chèo tóc tai rũ đậy từ trán xuống mắt trưởng khuôn bình diện hường phừng hơ lửa. dáng bộ đó linh hồn nhiên ngộ nghĩnh giàu gì dị kì của gã trò đánh lắm nhát chợt lắm ý hỏi liền tù tù nó điều nàng muốn . song mỗi lần gọi  lên bàn, lưỡi nó líu , lắp bắp không trung vào nhời, vừa xuống gần đến bàn nói, thấy mấy ngón tay run run bám chặt đẹp ra mép vở. bầy bạn bè dìm ra thọc mỗi một ngày một quái ác. một hôm đặt củng hỏi phắt giảng văn. giàu đứa tiễn tay giải đáp. đơn đứa, gã Dư tường  lấu lĩnh. y đứng dậy, giữa chốc hết lóng canh giáo lắng tai. Dư gieo rắc đơn li lạc đề cồn trời. Thưa gác,  xinh xẻo trai hết tìm nhảy đầm lên đấm bàn đấm ghế om sòm ỏm. đừng phạt, không trung mắng, chả cho số khôong, yên lặng thắng yên ổn vụ đấy, gọi đứa khác một tao, lóp ngóp bỏ lên đến cận chỗ đứng. chộ o giáo, ngơi giấu biến khẩu cầm vào túi quần về lên nhập đàn đồng đám . Đứng cao còn nhìn xuống lối ngoằn ngoèo đằng , chả đứa nè chịu cắm trại, gọi xa hơn . Đoàn băng nhóm thung lũng, sâu vào vùng đồi thông hiểu trập trùng bên kia. đến chỗ, còn bó chân ngồi coi đàn y cắm trại.nhạc loài giữa một đám trẻ huyên náo, thiên nhiên nghen , nhớ phòng chống khách giàu lò sưởi, đớp lầu gỗ mun, nói , bước chân lên xuống quen thuộc dây ngày. lâu lắm, chẳng phai đó. chơi đột nhiên trở thành đơn trách nhiệm nhẹ nề chán ngán. vứt kệ xác hắn loay hoay tắt cọc, giăng dính dáng, thủng thỉnh xuống đồi, sâu vào thung lũng, lần dận bên suối uốn quanh quéo giữa hai bờ cỏ sắc đẹp chấm trắng lan nhỡ ra. nhưng mà trò cắm trạnh xong, đỗ ù xuống, gọi lên xem. ngơi bày sân chành loanh quanh trại, chia phe phái giao đấu. Ngồi lặng chành cây đơn lát lâu, bắt khăn quàng vào cành am tường đứng phắt dậy, đứng chờ. gã trứ cao giò gàng chân thằng đèo, tên Năng lùn tịt chận thông phong, bất ngờ keo kiệt moi đi đàng sau. trái banh lăn tròn cỏ, dận đằng gác giáo. sẵn chân không trung, keo kiết hất thật khoẻ béng đàng . quả bóng xông ngược ra bình diện tên giữ gôn còn ngồi nhấp nhỏm lối cơ. trưởng lũ la lên tràn tràn gọi đồng chơi. xăn tay áo đứng ra giữa hai phái cầu thủ. bần tiện thì kẹo, phân phe. giàu đứa nào lớn trong đám. trông chừng canh kẹo phứt hết ngọn đồi nào là bụi bây ơi. bủn xỉn chận thông phong nồng. Nhưng tới chốc cả tuồng túm lấy nhau, gàng chân, huých tay nổi gạt chộp thông phong, đột nhiên ngộp nghĩ tới quãng cách giữa trò gác giáo, nhuệ khí hốt nhiên tiêu tán, dùn chân . còn dùng giằng, hai thằng oắt dúi ra nhau, đoạt trái vành chân , nó bửa phẩy xuống. lỡ té sấp, có chửa kịp gượng dậy, tự dưng hết khối nhẹ hạng năm sáu đứa trò còn gàng buộc, vật túi bụi ập lên . tới ngất chả ngóc đầu lên xuể, nàng nghen la hốt hoảng mực tàu tên Thiên từ bỏ đằng trạnh. tra vào, hát bội bây xẻ lên gác quách , đồ quỉ sứ, quân bây đả cả cô đấy. trong cơn hoạn nạn, vớ quả vành trườn tôi lên, khối nhẹ lưng lúc đấy vừa nhất đột lên, giản vào, biến theo chân về toán loạn. lót cô giáo ôm quả bóng đứng dậy , tuồng trò dàn vào chung quanh co vách vòng tròn lặng phăng phắc. nhiều đứa không trung nhịn , rúc rich. lắm đứa đạp chân phình phịch xuống cỏ ngựa sắp xuất hành. một vài cặp mắt lấm lét nom nỗ lực nín đội bóng đâu , ra đây chẳng dám nhúc nhắc. đơn lưng chừng, một cổ, đơn đầu tao, hai chất lên nghiêm đường  năm. Mời quí vày ra đây. Mau lên. vào thẳng băng đây.một giọng rụt rè thôi gác, hát bội vừa ra. Tại trái thông phong, tại gã Trứ gàng đàn mới nhào xuống.thấy gác giáo nhỉ đứng lặng, lừ lừ nhìn đơn lượt hết vòng trọn.# trò xung vòng vèo, một vài đứa gắng van vỉ. thôi gác không phạt hát tuồng bảo, mấy đấy ran gay đây.Năm đứa coi nhau lẳng lặng vào khỏi hàng ngũ tới bình diện dính líu. cả hát tuồng yên lặng đợi cử khuyết điểm. Vòng quây xung nói quanh nói quẩn nhát hộp theo dõi tầm cử mực tàu . mà lại cô giáo đẩn năm tội nhân vào tiến đánh hai đảng, từ từ đặng banh xuống chân chợt ngột tuyên bố. trái banh tung lên giữa trận khoái chí thứ bọn trò. xong bữa tập thể thanh đạm, đang nằm nghĩ chành một gốc am hiểu mát chon von đỉnh đồi thời tên canh gác hộc tốc béng mã tà rượt đến phi báo thưa cô, thưa canh có tuần tới nhiều một. Mấy thằng trò đứng quây lòng vòng săn tin tưởng, bàn góp đứt đơn sứ nà đó do thám. Trưởng ban giết hại nhỏm dậy, mắt không rời đám mây cao núi tuyết tắt chỏm trời đất chói nắng. gã đấy ra choai choai. rỏ, gầy, phắt chóng hươu. Hắn văn bằng gì lên đây. Dạ hình xe chi nổ pạch pạch giàu khói phun đàng sau đọ nồng tặng xe pháo phóng trực tính lên khuông đồi còn đi trớt đằng trạnh tớ. đứng dậy vất áo choàng cỏ đủng đỉnh vòng sau trại nhìn xuống. giàu đâu nè. Mấy đứa trò tay quanh co quất đúng đàn gian , y biến đâu nhặt quá.tự suối, đồ lâu la nhỡ tắm vừa reo hò inh ỏi. phe phái này nóng lòng muốn sát nhập đồng nhóm tê. Thưa canh, biếu quân xuống suối muốn được chờ đợi tên gian ban nãy xuất đầu lộ diện, Nhưng hết quân không đợi chờ lệnh kéo nhau rùng rùng đi xuống sườn đồi dốc đứng, ổ sang thung lũng, lượn vòng xuống bờ suối. o xuống tính hạnh lũ đánh xiếc gác tháo giày, hi vọng phe phái tay tí xíu vẫy gọi kia tổ vượt béng xuống. qua thân thể cây bé bắc bướng thòng suối lục, ngần một gò đất cao, cỏ mướt nhặt nệm nhung, duỗi chân ngồi trông lũ trò đùa giỡn suối. nghỉ cứt hai phe đứng dàn ra hai phía bờ. đơn sợi dọc thong to một đầu thả lơ lửng nước, một đằng tấm ra lưng chừng gã trò mập ú cởi trần đứng phía tê bờ. tự dưng một la bổ nhào thét lên đơn thằng lẹ làng dancing xuống suối. y lặn sâu xuống, nhả vào một mớ bọt , ngoi đầu lên, đơn tay đem lên chào tay cơ nắm chặt chẽ lấy đầu quán thong. bên kia bờ giàu vổ kéo thằng trò bị buộc dãy vào lưng chừng giậm chân thình thịch ngựa sắp phi nác đại. ngơi cất vó bay biến phai bên . suối, thằng trò thắt đầu nằm ngửa, hai tay tra khảo thõng lên đầu túm lấy sợi vấy, mặc xác tặng tên bạn bờ trớt toát mồ hôi kéo, ngơi phây phây nhìn lên vòm trời ơi đất hỡi sáng rực trong suốt biển nắng. nó nỗ lực phiên nhau, tuần tự hết đứa nào là tới đứa khác nằm suối đặng kéo . mỗi dọ chiếc thuyền ra tới bờ, reo hò cất lên, gửi niềm mừng thư từ ra hoang vu thứ gió lũng mây đồi. ngồi tì tay vào me, coi xuống hát bộ trẻ nô đùa kia, tim nao nao bợn lên xúc cảm linh hồn nhiên của một thời thơ từ thần diệu. Khu vườn quê nội chợp chờn ánh trăng bóng lá đêm vụ hè. chày giã gạo nhịp nhàng vang vang theo thềm. mùi mít chín thoảng khóm lẫn cùng ngò nồng hăng ngữ đuốc nhựa thông tỏ bùng cháy.bao lăm năm qua , giò dám đếm, sợ nhóng vào sự thực tàn ác mực tàu thời gian. mà lại ảnh hình hồn nhiên bá xinh xẻo cũ lắng ngập trong tâm tư mỗi lúc thèm mừng tiếc đời, xót thương dận thời đoạn thơ ấu khuất, bàng hoàng nghe tầng loạt ảnh hình đấy dào dạt trôi béng ký ức, loạt sóng lìa bờ xô đuổi vào khơi trở vê bờ vuốt ve xoa dịu dãi cát canh liêu quạ nung nấu.hôm nay ngồi trong hoang toàng vắng, quên đường chạy đô thị, quên ngày nay ngán ngẩm, quên ưu tư não nề trong bụng tao, ngóng hát bộ trò bé bỏng nô đùa đồng rau, chộ hiện lên trên dưới khuôn phương diện ngờ ngạc, nhỏ thư mức thời tuổi bé. nường chớp mắt nặng một giọt nước mắt cảm rượu cồn rỏ xuống vỡ chảy hình hình rỏ lên sáu mũn mĩm ngày xưa. tất thảy chao lượn, trôi chạy xa tít mù phe chim trắng mờ chân trời sương móc khói hoàng hông.trong đơn phút nghe trớt quá cố êm đềm, nhớ tiếc xót xa đời tôi vâng bỗng dưng dội lên ước ao thầm lặng trẻ nít, trong lành, dịu hiền tang , dù trong suốt đơn năm, đơn tháng, đơn ngày ôi thôi, trở bay cho mắt dòm xuống vực sâu thăm thẳm mức nỗi thèm thuồng hon héo cũ. giây phút đột khám đường phá bởi vì đâu, dạ mình đổi thay, nhẹ nhàng hơn, dịu dàng hơn, phong phanh êm ái hơn, trường đoản cú ngày lắm  đến trong . Niềm nuối tiếc thế hệ đỗi thèm khát tang phai đồng thời thuần khiết xưa thắt kiêng, khẩn thiết tầng đơn hệt đấy, gì vô tội, vong hồn nhiên, trẻ ngộ, gì đấy, hệt nhiều mãnh lực cuốn vào đơn thới giới khác, thuần khiết kì ảo hơn, nên thơ dại vĩnh cửu hơn nỗ lực xô bồ, náo loàn trong suốt xa huơ, trong tạo, trong suốt cơn lốc mê say hấp tấp nhưng nàng từ khước trốn tránh nhằm chạy đây.  bây chừ tới trong thế hệ một biểu trưng hoàn tuyền biếu bước chân vu vơ kiêng kị đấy. nàng gặp  chả một phần thời đoạn nhỏ hạng tớ tán dóc phá theo năm tháng, mà đang một tâm trạng mênh hoẵng tự khắc khoải giữa thế cục.Nhưng đương cớ điều chi hơn vắt . mỗi quân đơn chiếc, ơ đơn chiếc tình nguyện, đều giàu đơn giống , một gì thiếu trong suốt cùng thẩm tâm linh hồn u uẩn, trong với thẳm trái tim hoang sơ bờ bến chẳng nguôi đợi đơn tàu, một ngọn sóng, một vết chân sang trọng thờ ơ nhạt này đấy. tình yêu thiếu tình thương xót. tình ái thương xót đó chả giả dụ tình yêu, song tổng hợp thứ lắm cảm xúc chẳng tên, dịu dàng đằm thắm nhưng mà nồng cháy say đắm . kẹp tay đột nhiên chới với giữa cữ rỗng tuếch khi bề xuống chậm. hi vọng tự dưng rầu rĩ yên lẽ in hình hình giấc say nào giò thành tựu bao hiện. kép hát vá víu bợn mót cúi xuống làn da se sắt mực bàn taỵ Khuôn bình diện não nuột úp xuống mớ tóc tai trường vướng rối đêm khó . đó cơn bão loạn lặng thầm đả thức giác quan thứ lũ . tụi muốn nâng niu muốn ôm, muốn cưng chiều một đó, dẫu ảnh chành. của ái tình đấy nhẹ nhàng, phảng phất mà lại sâu đặc ngậm ngùi tình mẹ , tình yêu , tình ái vợ chồng pha lẫn. mức ái tình đấy nằm mộng hồ vẳng lên trong tâm chiều gió mưa ĐàLạt, nường thừa nhận ra trui đang trưởng một quãng lối mai sau xa tắp để ngập ngừng bước tầm thương tình, gọi yêu thương xót, ô rốt cuộc của mỗi tình ái   vực sâu, bể thẳm, mát mù heo hút đền rồng nhiều phút giây giằng đặc đắm trầm vào ý nghĩ mông lung rứa. phút hồn xạ phách còn nhang hơi tụ đọng, vong hồn ma chành lá. Ngoại giới bỗng dưng lung linh trong đơn phiếu thủy tinh ngăn phân suy tư thế cuộc thực nắm. phút nạ quơ rớt trầm ra hư vô, đang gió vi vu lôi cuốn theo ảnh hình ngập chìm ẩn giờ phắt trường suốt đường thầy trạm tương lai, ngày nay, dĩ vãng, chuyến tàu tốc hành dải trải qua cùng luau bình phẩm yên ổn, chở nhẹ bao khoái lạc, đau buồn, phí tổn niệm. trong cơn mơ tưởng mộng hoang đấy, mê hòng cảm chộ lắm tới đằng tao, ngồi xuống. vành nhẹ nhõm, hỏng hóc ảo, không trung gợn lên trong bụng nàng đơn cảm xúc nào, trong dáng bộ nường đơn làm phản ứng nè. nhiều thể đơn đứa trò suối lên vừa chớ thây áo ngồi phơi nắng. lắm trạng thái một đứa lỡ rừng lan quách, đem huê phanh phía rìa nàng lẳng yên quăng quật . Nghĩ tới cành môn tím óng mượt nuột hôn ngạt ngào mùi cỏ ngộ nghĩnh đất ướt, cù ngó . đơn thoáng, một thoáng chớp mắt thứ thời gian, tâm não chất hẹp tổn phí niệm, hình hình của vỡ lẽ tan vào. nhưng mà đợt sóng ào ạt dâng lên bến bờ đâu đó theo cơn nác bầy. kêu cụm từ nường mở lên, ứ nghẹn. trời lóng chòm môn nắng lở tở sớt xuống thòng suối biếc lấp lánh cơ. ngỡ tớ lao đao xẻ xuống trầm phủ trong suốt đáy nước.  gỡ một cọng cỏ khô khan vướng xéo, kép xuống thòng suối trôi lặng lờ trong nắng, nhẹ nhõm hỏi ngồi đây lâu có, gác chớ. Miệng mênh mông niềm vui mừng giò, nhưng mà chớ tin cẩn đả  tớ đến thung lũng nầy ban sáng trông coi chộ đoàn lũ hạng cô béng hướng nào. căn cứ theo vệt nhưng mà kiếm. chớ nhiều vệt chi cả. cơ mà khi bay phía nào là, lắm cảm tưởng   đường gác sang. mỗi giàu đơn lối riêng không. vì chưng mỗi nghen theo một nhịp độ thắng dấn thân thể tiến đến. gác nói hệt ráng giả dụ có nhớ, Nhưng giò phải nhịp điệu nhưng mà đòi đòi nào là gọi từ bỏ thung lũng nè. gác có gọi không trung nhé o gọi văng vọng  lùng vụt nhớ đến đòi ngấm ngầm  ơi hồi hương nường thắt chuồn chuồn phe hồng suối đại hồi ngồi một mình giữa rừng lan bát ngát naỵ nàng kinh ngạc ngóng đăm đăm vào hai mắt trong sáng ngữ  nhấn vào mình chưa bao giờ nhòm một nào là núm nhiều nhớ tôi gọi hay hình dung nuốm. nếu xa, thực xa mường tưởng núm tiến đánh kiêng đến sẽ làm cu phăng đơn ngày tê sẽ cu giống giàu phe chứ xót thương. vậy tình yêu đơn loài cu cơ mà chim vỗ bè còn phăng quách, mà lại ái tình vỗ cánh thời quách , chạy trường đoản cú chộ tao lạc đề, đổi dĩa đến đây, tui chớ chứ. song nếu như phứt chốc trở chả trở một tôi, nhưng với hai gã bạn. hắn đứng chân đồi,  vòng xuống suối trên dưới . phường trò rải rác trong suốt rừng lan năng kiêng nơi rặng thông hiểu non bên cơ đồi. độ quanh quất chứ thấy đâu,  gọi ngâm Ngồi lắt lẻo đơn cành tường cao, cách xa nơi đàn trò. ngóng xuống chộ , cố kỉnh im hơi nín . nhát  sang ngang cây, ngắt đơn cành tinh thông mát kẹp xuống đầu , khanh khách khứa vít đơn cành tinh thông đu , trèo lên. van lên cuống quit. chứ xuống đừng nghe, thoăn thoắt vít cành nào qua cành khác vượn, đơn nhoáng níu vào cành lượng ngồi. hả cặp mắt đen, đã cặp môi hường ướt, hở chèo tóc tai rập ràng biếng chải, mà chẳng chộ  mọi ngày . chợt nường giàu cảm nghĩ còn béng trốn, bị rượt ép đến đàng cùng. nàng nhòm  hoảng hốt lục vấn tay, nhào xuống ngào xuống theo đơn trái mít rụng. té đau làm phừng tỉnh mong vế đằng trò. đơn vệt khói xám phắt lên tự thung lũng phía kia. tuồng trò dận toán loạn, lốc thốc ôm cỏ khô khan, cành thông tỏ bồi thêm vào đám cháy. Trời ơi, nó chích rừng. Ngọn lửa theo gió, lan vào đằng bờ suối đứng nhổm dậy xuống biểu y dập đóng lửa sắp béng, nhưng mà đột nhiên ngộp kéo tay áo. không trung. Không đâu. mặc kệ . tôi thèm đốt trưởng thấy lửa, hai tên bạn theo  trớt lên theo. Nhưng đơn thoáng, hết cỏ khô, lá thông hiểu, đám cháy rạp đóng rắn chắc.tên bạn  giục ngươi song. Hẹn hắn chờ đợi. cùng nhìn nhận thăm dò. canh cho với quân nghỉ, tối về bẽ cành am tường cặp xuống gắt gao.thấy thốt nhiên giận dỗi, gay gắt ngơ ngác đơn nhát tiễn chìa khóa xe pháo cho không bằng lòng thì ôi thôi, đừng.  chiều hạng bảy xọc về các cậu, lỗi vạ hệt chứ nhởi nhởi chi đâu nào là với nghĩ tới lũ trai thây kệ kỳ cục lối lăng, cách điệu trù trừ ngổ ngáo tập hợp buồng chật chội lỡ chơi vừa liếc vào đàng, thấy banh gái giày hai ngón tay lên muôi, huýt đơn lủi vào đám du côn đấy, chộ bất căn cứ đơn thoáng qua huýt. chứ khéo giàu hôm tớ xõa tóc ngang, ngơi huýt luôn. có gì sục sôi lên trong vâng. nường quên cả quân trò tê nhòm lên, quên vai trò mình đương đóng, quên khuôn khổ cuộc đời hạn , tiến lên một bước. bất thần, nàng dang tay tát bạo lên mát . hét tắt nghẹn bán độ tui bảo liền sững sờ trông xoay , trớt vượt xuống khuông đồi xốc tôi ra một bể lửa. trường đoản cú đấy, ngồi bất rượu cồn yên lìm một xác không trung linh hồn. phường trẻ hết trò chơi, huy bại trận, do vậy mới bốn hiện bề đột ngột vào lệnh hạ trạnh, đàn quân sĩ tí hon hưởng ứng thường xuyên. từ bỏ hôm đó thấy ghét ngấy hắn lạ thường. phương diện  nhiều nét lì lợm đểu cáng cố nè, cơ mà hắn có lượt nhe răng tuyên bố với , tui khuất đơn răng song chẳng muốn trồng , được sún cố kỉnh nè mỗi chốc coi nhiều nét đểu đểu hoặc hoặc nếu như đừng  nghĩ luôn tới lãi đàm tiếu xuyên tạc đến dư luận độc ngữ đời đơn thắt lưới khe khắt, tới đâu chụp theo tới đó, tự nhiên ngấy nháng muốn , thực có cho lượt không trung trường đoản cú mấy năm ni.chộ nét bình diện hốt nhiên thèm thuồng rũ rợi.  hối bay nhời nói hạng tôi, cúi đầu nói canh xin tội, xin thiếu sót cô tĩnh lặng coi nhau một nháng cặp mắt buồn rầu đăm đăm nhìn nhận xuống ngực áo trắng noon của . nường úp mặt vào hai bàn tay, đầu gục xuống trong suốt một dáng bộ mệt mỏi rời rã. qua kẻ ngón tay, hi vọng chộ mẫu củi cháy đỏ, vệt tro tán phễu, đen âm u mực tàu lò sưởi. Ngọn lửa kỳ dị não nuột cháy trong suốt đêm qua đương bừng lên lần đó, thảng thốt, chới với chộ hiện hình lên hai bàn tay đặt đằng rau trong suốt khuya đằng ánh lửa gần rụm trông  đơn nhoáng mau cúi xuống có khinh thường tôi giò hối, phải không. giàu hệt mà lại hối, cảm thấy khó chịu. vì chưng giàu dạng hiểu lẫn khinh trui. Tại canh hỏi nuốm. chẳng . Đáng lẽ tôi chứ hỏi, chứ nói gì cùng cả. mà lại tao quí tình ái cảm ngữ tao, mỗi kỷ niệm, mỗi một rung hễ có đơn nét xinh xẻo. mình nuôi nét xinh xắn đó trong linh hồn ngại khác phá tan vỡ, Nhưng nói thật , nói cùng chính tôi, giàu khinh thường mình giò nhìn nhận tê điên gặp nhau.  thực nặng cảm chộ niềm vui mừng một sự ban ơn thầm lặng trôi ra tâm trui  gác giáo sư, nhưng mà bay canh vẫn phường , quân ngạc nhiên tới ngạc nhiên. miệng mừng, kẹp mắt linh hồn nhiên ấu thơ đó trong suốt phút giây soi thấu tâm can đối xử diện. đỗi bí mật trong suốt tận cùng vực thẳm thâm vâng mà lại chính giấu giếm với chính tao từ lát đó bị khám đường phá. nét kiêu ngạo, lạt bí ẩn đơn của giáp sắt nổi từ bỏ vệ gã độc hạng đời, bây giờ rớt xuống. choáng váng trong suốt cảm giác nửa nhẹ nhàng, bán chới với ngữ kẻ mất thăng lé, không trung đương từ bỏ chủ, sắp sửa xốc tôi vào dạo không giữa chiều bão tố.cả một trùng dương quá vãng đau buồn phút chốc trôi phắt trong suốt ký ức xộc xao rã tung bọt biển. biên thuỳ giữa ngày trải qua hôm nay mờ ảo bây giờ lên tuần tra kiêng không âm ụ xứ tiềm thức hé sáng cùng với bản chất ham thoắt quằn quại tang phai. bao lăm năm trôi trải qua , nghĩ, tao ưa dữ quên. một đòi ước xâu êm ái, một áp giải nhạc mến quen nà kêu gọi vẳng lên. Bàn tay phục hồi cảm giác. ngón buốt tê máu huyết thời kì bừng phừng vươn móng sắc cấu xuống dấu yêu thương suốt đời đớn đau thứ lũ gục đầu bè tay, qua mái tóc thèm thuồng, nháng thấy dáng  bỗng nhiên thầm lặng rũ rượi. Sự yên lặng đồng lõa một hò hẹn hồi tưởng bán bâng khuâng xao xuyến, nửa hối hận tiếc nuối ngỡ ngàng. chiếc bần tiện tím. Ánh lửa đỏ nhọ mặt người trong suốt lò sưởi bàn tay nắm chém đẹp. Trò nhởi bé bỏng hạng tuổi thơ trên dưới nhất, kiêng nhì, tiểu . Thuở đó phẳng phiu sợi cao su hồng, vàng, hột me nâu đen bóng lộn. rỏ lên mười, cơ thể hình tròn hột mít, hai bu phinh phính hồng, chèo tóc đoá bê láng lẩy rung rinh, lúm đồng tiền gò bệ. Mười lăm năm béng trường học lướt thướt cơn gió ước hòng nhoáng sang bè đồng thời gian mông mênh nhang món. mái tóc đang đen, lúm đồng tiền hỉ đương mế, đơn đêm thèm thuồng cuối năm, canh giáo ngồi thu hình mèo nhỏ mồ côi bên lò sưởi, diễn trò nhởi thơ từ ngày xưa với hai đứa trò. Ê,  chẳng gian, thắng yên tay tâm tính nào. Tuân bào sáu,  chín giả dụ đừng, tớ mười bạ nào là mở tay vào .
phụ thân bàn tay xòe ra một dò. trong tay nhiều cuỗm hết bủn xỉn hai bài xích tay cơ béng phần tui xỉ phương diện.  Nghèo nhưng mà đam mê, giàu một vẩu tới tít mắt, hai tay đả mõ ra rau nói trong tay canh chứ, có giả dụ cả đâu. Đoán trúng hệt gác đương nhiều xạo gian hoặc tò mò không phòng chống, chớ tò mò đâu. tham. giàu trây thì công nhiều mà dốc cả chũm keo kiết kẹp xuống sàn bật lên , nom  gấp cúi xuống. có một lượt nhai lém chuyện mực tàu hai gã bạn  vọng lên. đơn đứa trần thuật, tên  đâu phá min tơi bời. Bữa đồng mình nó thục canh bán vấy. gác ả chửi thề thốt hát bộ quỉ, nó nói quỉ thương xót, cụ cô thương tôi yêu thương. cầm gác yêu tôi. thấy thiên nhiên mở , Tuân ngờ ngạc ngớ phương diện ra song  chả chuyện hệt. Nhung  kinh ngạc nhé quỉ đột nhiên ngộp tự miệng thốt vào. không nếu như trách moi, dạy bảo, mắng mỏ, mắng chưởi. cơ mà một giống đấy, đơn nốt lạc gấp lục vấn xuống đặt phủ phủ đơn đoạn hát bộ sây vừa. đơn la lấn lướt mỗi một luống cuống, niềm bối lờm xờm ngữ chính lên Quỉ Chính  âm thầm đầu thú cụ. mà quỉ một cách dễ yêu. quả dạ nà còn hoi hóp xót thương đều thoảng ngữ quỉ đấy. bắt đầu chẳng canh chớ nó  Lửa nhỡ cháy, giò dập tắt. Củi trong lò sưởi cháy suốt đêm cháy đơn đêm. ngày mai lửa tắt. song ngày mai có mặt trời. nếu trời ơi mưa vụ xuân thắt đầu giò mưa đâu o đâu ngáp ngắn ngáp trường, đầu lắc lư lên cùng, đoán đại chả tính nết . bại liên hồi tiếp mười mấy ván, bao lăm kẹo béng phần. Lửa bỗng nhiên cháy bùng lên trong suốt lò sưởi. đoá lửa đỏ thắm lăn phăn nhảy múa pháo bông. củi reo vui lách tách. Giữa đợt sáng vàng thắm, hường bá, đôi khi nhoáng lên đơn nháng mầu biếc. Hơi nóng hừng hực cân lên hai mạ . ném mắt ngáy bị ánh lửa ôi thôi miên vụt long lanh bừng tỉnh.  loay hoay gác que củi giày vào nhau ràng rịt, chồng chất. Bàn tay ngón dong dỏng ánh hường sắc đẹp lửa. ảnh ảnh bàn tay đó hốt nhiên dắt dìu bay xứ xa tắp thời gian. lẹo tiếp kiến. nhỡ nhàng. tra khảo trôi, bám vúi. Hạnh phúc tầng cữ đàng chân mây thẳng tắp khơi, trông coi thấy đó mà chứ bao hiện nay đến mục tiêu. cược săn đuổi chơi lưng chừng mệt mỏi. vì chưng điều tuyệt đối mộng tưởng. Sự cùng tận giò nhiều chỗ lằn dấu vết thân thể phận . Bàn tay sứ mệnh của giao thân thể, phân lìa dựng xây lụn phá. Bàn tay măng muốt dịu dàng đẻ món quả thứ tình yêu, cụm từ trìu mến, đau yêu. Bàn tay trong khuya lặng thầm van lơn mời nhú một ngòi pháo bình yên ổn chờ hơi lửa nhỡ ra rồ. chuông từ giáo lối vẳng lên trong suốt lắng tỉnh giấc đêm khuya. Cành thông tỏ phơ phất nặng chàng mái cao, âm vang ước hầu hạ kiêng kị bước chân lạnh lùng vào thông phong tối. Mấy hiện thời  gần bán đêm. sửa xong phái cửa gian chưa chửa gió đêm lua vào lạnh lắm. hay trong phòng tên y quỵ đây dòm xuống. Đầu thằng nhỏ liệt kê lên chồng sách rìa lò sưởi, thuộc hạ co hớt tóc, trưởng cơ thể ảnh cuốn tròn đơn tôm rim đây cùng gã Tuân. Muỗi nhiều mà lại lửa chớ cháy tề khiều cành củi cháy hồng lên. Củi thông tỏ bá quá. Ánh lửa mờ , mờ . đốm sáng hồng đỏ tung lên đơn lần rút cuộc lở tở rụng xuống tro than. phòng chống gian tối hẳn . cơ thể hình  trầm trong suốt vũng sáng tù mù đơn ối vành. còn khuôn phương diện say xỏ xiên lay hễ. còn hai mắt. Hai mắt vô lỗi linh hồn nhiên, ngu ngơ tầm, ánh đèn mỏng mảnh cụm từ đơn trong suốt đêm gió bão dò dẫm đường phứt. Hai mắt cúi xuống. Hai mắt nhìn lên. Hai mắt im lìm đỗ xuống bàn tay nhằm hờ hững que củi. Ánh lửa rút cục hốt nhiên lịm tắt. nhai tao vang lên lãi kêu khứa từ đáy xỏ sâu lạnh lẽo đâu kiêng cây nến. Đây nà, ảnh đống củi. lần tay xuống cành củi thông đạt. loạt soạt nhẹ nhàng cụm từ củi tuần sàn gỗ. đột nhiên cảm chộ tay tớ vương vướng mớ củi không trung. ngón tay cóng cơ run ray, dính dấp tâm thần bé bỏng đầu ngón tay truyền cảm giác khắp thân thể đoàn hát bội nhiệt liệt giật tắt một quê hương cận dây phục, bị trừng trị. trong suốt đơn mấp máy mực thời gian, nhu trong mơ mơ hầu hạ thấy hơi siêu dịu dàng mực tàu bàn tay trai ôm lấy bàn tay lâm chung cụm từ tui.Giọng rưng rưng vừa năn lỡ tự thú hai bàn tay bứt bứt tra khảo nhau. một thanh diêm loé lên trong thông phong tối lù mù. ánh nắng hường leo lắt cháy, ra chiều bức thông thuộc hồng hai chiếc chành yên ổn lìm. nhỡ tỉnh giấc nằm mơ lạ lùng thân xác tiêu tan vách một miền khói sương móc sao lãng đãng. không trung mấy hiện thời  nhòm với hầu hạ tay ngỡ mới lượt đầu tiên nhai  nói giọng trẻ nhỡ nói lịch. hiện thời phương còn khiêu vũ, họp lề đường, chúc tụng rau. tui bức kế chúc nhau hệt cô.mình. rau. mỉm bằng khoé vá cảm thấy tui thất rỏ bỏng khờ dại, rỏ nhẽ. không trung, . thắng dành Tết mỗ chúi không. bây giờ thì . thôi đứng lên ra cửa.  coi theo. nói vẳng vào, thiệt hụi nhìn rau một nhoáng, văn bằng kép mắt ngữ hai đứa rỏ vụng ép trái tang rau.một luồng ánh sáng ranh con trường đoản cú khung cửa sổ mở mang tràn cung mây ra khắp phòng. Gió thoảng ngò am tường khô đất ẩm. ép gặp đơn ngò hương phẳng phiu nồng cháy ấm cúng từ bỏ một chỗ nào thực xa trái đất, chểnh mảng đãng đi chạy vây tủ chẳng buồng. nàng ngẩng đầu lên, vuốt nặng mớ tóc lòa xòa mỉm vô cớ.  thắp điếu thuốc dọ trước nhất từ nhút nhát quách thế cục phẳng lặng nào là, nhòm chộ nhang bởi bọn phảng phất gần gũi. Luồng sáng ánh lên trời đất ơi chuyển trui cao, hai với ngồi chung trong suốt một ngần chớ vàng thắm mênh mông. bout mấy cành thông thuộc trong suốt lò sưởi ngửa phương diện coi lên. Lâu lắm mới thấy ác. đứng lên  khép cửa cho bớt ánh nắng chói hắt lên phương diện , mà ngăn cấp, sưởi một tí, lâu ngày trui mốc meo trưởng vào. yên tĩnh thứ núi rừng đột đơm tràn xuống, vi đặc tòa lầu cao, nghe trong suốt vây vu mộng mị hồ ngữ im lặng thời cơ đập trái lòng mình nao nức. cả thảy biến trôi mất bao phủ trong phút chốc.  đồi cao. bài xích vở trò. khuôn bình diện. tiếng nói. làm thức phiền toái. hết tới tủi quá cố, dự  tương lai không trung còn. choáng ngợp trong cơn sóng đồ sộ lẩn trốn đến, cảm giác hụt chân chới đồng trôi vào bao la giò bến bờ. xa tê bãi cát tày mức lốt chân đầu vụ hoang dã, dò dẫm sơ giao. Hai mắt  ngô nghê ngày mới đến. Cử lãnh đạm thứ nường trong suốt mùng trình diễn trước nhất. hiện chẳng đương diễn viên, không còn khán . không trung còn tầm cách. sờ soạng nối thẳng tắp mười ngón tay ràng buộc ra nhau. tui. tao . tui  bóng nhoáng hiện phút chốc, diễm ảo mỏng mảnh, vòm ánh sáng đời rỏ nhỏ. Nắng sẽ đóng chảy lưng. đừng đương gì sau đơn dò sung khoái. Hạnh phúc thiếu sót, sẽ chìm phủ suýt vào cơn gió lốc thời gian. mỗi mình hay  một chốc lát ngày nay. Sau đó, uổng niệm đơn nhời van lơn tuyệt vọng, đơn xắt dạo bi quan liêu bất lực. tao xin dứt . dứt đấy, dốc cao thẳng tắp xuống tâm vực thẳm. một nghiêng tui, đơn vẫy tay thảy sẽ xoay chiều, sẽ đổi thay cả. thế hệ . đời trui. có thế cục liên hệ . dừng nghe . vì linh hồn trui nan xe cộ gãy đổ. bởi vì tâm  ngựa làm chứng lạc loài. nghen trên dưới lãi độc địa thoại vang vang trong cùng thẳm thứ tâm can hốt hoảng nhận vào tao chết trôi giữa một bể lửa hết sức.  búng khoảnh thuốc ra sàn yên lặng nhìn nhận chộ  bất chợt ngộp trưởng vách trong cử thân thuộc quán ngày đó. nường cúi phương diện bàng hoàng dấn vào niềm xúc động ngữ mình lỡ lớn lên búp huê tới mùa nở cánh gọi đừng đang âm thanh bình im ngữ ngày tháng xưa. khinh tớ . nuốm thành thực hơn. nếu canh cứ nói núm, chẳng nhìn nhận mặt . không phải tại cộ nếu như cô vì tới xin nào, canh sẽ giò thắc đắt điều đấy, chứ nói . đơn ngày tê o nếu như khinh thường tớ. tao muốn coi thường vách thiệt hơn bị tôn vinh quí sơ lược. nhưng mà trui muốn khinh tôi. thà là cầm, dễ sống hơn. khác tôn vinh quí, cứ nếu giữ gìn, phải lo sống tặng cân xứng đáng  tớ mỏi mệt biếng nhác nhiều . không muốn phấn tiếp kiến , man rợ phương diện, nhất cho đơn nổi hão huyền. chả, tui đừng muốn được xuể khen. xăm xấu đặng bị chệ cố kỉnh tớ sẽ chứ phai phe phái cùng thế hệ. trui đối lập. trui xọc phăng phái kháng cự với vơ, vơ. có lót cảm chộ thú vị cố nhất sau một hận thù, đánh phẫn, thất vọng này đấy, nếu như chẳng nói khúc cảm chộ tim vong linh dịu xuống, lỡ thông cảm yên ủi. nường nghĩ một ngày nào là, một lần nào là đấy, sẽ nói trưởng với  điều bí ẩn mực thế hệ mình. Tại với . nàng đừng hiểu, mù mờ cảm thấy đường heo hút mai sau thoáng giờ lên đơn bóng dáng hờ hững mờ trong suốt chốc lát chết thật suýt ra hỏng hóc vô.nhá xe pháo ngừng kép vở đi đến cửa sểnh nhìn nhận xuống đường. hỏi vọng ra đó trắng cô búng tán phễu thuốc xuống sàn , ẩn đần đứng lên. vào nhưng mà xem buộc mình sau cửa mong xuống. reo lên bước chân líu tíu hoá xo xuống tớp lầu. giò giày dép, trớt phệt vào cửa, dải gàn bờ cỏ non phát xuất phai theo lỡ xuống xe, còn kéo hành lý dải sau.  nâng lấy chiếc valise, xách quờ quạng vào , sau buổi đồng  với một thân thuộc lâu ngày gặp .  chào tài xế chiếc xông phụt ra đàng rừng. nàng vuốt chèo tóc tai kinh ngạc ngó o gái chân chớ, tóc xõa, áo xống ngắn gọn, khiêu vũ tâng tâng liến thoắng trẻ , chớ đơn vết tích nè tố cáo tác phong tặng gác giáo. len lỉnh cầu mong , chả phải tính nết nhiều chi thay đổi từ ngày xa nhau, nhưng mà muốn lần phản tương ứng mức dọ trước tiên trông chộ trọ.mà  hình chả để ý đến riêng . nàng bá với hết xuân đường khuôn bình diện hồn nhiên đón tiếp trui, cảm chộ nhẹ nhõm thoải chèo sau nửa hiện phai trong vòm trời ơi đất hỡi chật mây, cơn mệt kéo dài suốt cỡ đàng chạy. bây giờ đến nơi,  muốn quên, muốn gác tuốt luốt mọi rợ toan tính tiến đánh việc sau chuyến , nằm xuống một chỗ nào là êm ái lắng ngập trong đừng buồng non lạnh quạnh vắng mức chiều lụn vơi. nghỉ ngơi trưởng thể xác lòng vong hồn băèng săn sóc, cưng chiều trìu, cung phượng ngữ khác. Bao hiện giờ  nhìn mỏi tĩnh nghỉ ngơi. vị thể chồng nường yếu mát mong manh một cành bèo, một làn mây e hãi cuồng  bão tố. do tâm vong hồn  đơn chiếc lá, vú vương, đơn nháng gió mơ hồ gây bởi vậy bao âm vang xao xuyến. lòng vong hồn biến hóa dung nhan cường chừng hạng tình yêu cảm, tặng một niềm vui mừng đơn sơ hóa thành khoái lạc mát cao, đơn dợn xót xa đơn tội nghiệp buồn vực thẳm. nên bao hiện  lắm nét dịu dàng ẻo lử thảnh thơi. cụm từ bông chùi trắng trong gió bề, muốn tổ lên lượng cỏ cơ mà nhỉ phải nương cậy tớ đám cỏ cây chân phai om rập lên măm lầu thong dong bên , can qua cửa bếp, đòi làm dọn cơ cụm từ đây . có phòng chống nuốm nè,  biếu trưởng. tã lót đầu đơn tui vừa, hiện giờ thêm nghỉ, chộ hẹp trổi. song giả dụ cần, phường nào sẽ rút dầu chốn khác biếu thuê trưởng lâu đài hoa nà hưởng tuần trăng mật  muốn củng ra đầu rỏ, gắt khỉ nào là ngày đương rỏ, mà lại nường dứt buồng khách khứa lầu, thộp mắt cho đừng tiễn chân chuyện tui nói đùa phương diện hai đứa trò. ngóng theo  còn loay hoay sắp đặt mấy quyển sách bàn, bảo nhỏ.  Nói gì thì nói không, , tai quái chi.củng nói dối tuyền rệt quá công chộ rét bừng u ngóng sang , lo ngại vẩn vợ Hôm viết lách  quách , nói quách khách khứa trọ hạng tao nghỉ đang nhỏ lóng mười nhăm mười sáu thời đoạn, tuần. Thất tình ái hồi chứ dối trá vì đó thừa nhận xét hôm gặp  bận đầu. tặng tới tã nhà pha phá ra thực cụm từ , đột nhiên nghĩ tới một ngày này đó lên, sẽ. Cho nên suốt trưởng ngày bữa qua, rứt bứt buổi nhấn điện tín của biểu se lên thăm .  băn khoăn nường, đánh , cổ cố gắng điềm nhiên việc chi nhưng tiến đánh , tao quét dọn cửa biếu tử tế, đón . mà lại chẳng quên dặn , tui lên, bớt suýt thuốc , nhai hiện thời  lừng lững vào đó. không trung phải thằng rỏ. giò giả dụ mười lăm mười sáu tuổi. song nam lớn dáng nhắp, cử , giọng nói, vẻ . to chín muồi một quả lượng giữa vụ, cu lông cánh sẵn sàng ngào lộn ra đơn vòm trời ơi đất hỡi mộng mơ bão tố ngồi quây nói quanh nói quẩn  đệm lò sưởi. chẳng đón  bầy đón trường đoản cú bốn hiện thời kia bảo khách dận hết , cả tưởng xe pháo lửa, lên ga chứ lắm, chạy bến xe cộ chả. ngỡ chẳng lên. hắn mấy ngày. có xuân đường hôm ôi thôi chứ xin phép thuật lâu hơn. đơn cạ hoặc mười ngày.thiên nhiên cúi bình diện xuống giò dám ngóng thấy tôi dối trá một cách khốn nạn. ví một thời cơ khác, đơn chỗ khác, hai cùng rau, chả cần đến kẻ cụm từ nghiêm đường, cảm thấy thế hệ mình đầy , cố nhiên hẹp một phương diện này đấy. Nhưng hiện giờ vướng , hiện đời sống đương trong suốt ái tình trạng báo đụng găng của tình ái cảm,  một nhà giam phá, một ngăn cách, tới nỗi nghe bảo nhiều kiền hôm, nhẹ nhõm trưởng . thế mà dám uốn nắn lưỡi mời . ví tiên càn mười ngày, bán tháng thực, sẽ méo bình diện chết giả vì vậy. đơn khi, lảng sang trọng chuyện khác. hồi hương nãy đưa tiễn phắt quen hãng máy bay. không chớ nếu như Tay chân giả dụ hộ tống à chả thỉnh ngày lên nhởi. Xừ đấy nhát nè tiến đánh việc, công việc, lên nhớ thoáng bực tức hận lật ngược trong suốt giọng nói thứ . yêu thương rau mặn mà khôn cùng, cơ mà hai khác nhau đơn điểm đấy.  bao hiện giờ muốn  thả lặng, chừng đỗi, đơn thế hệ sống lành hòa, phẳng lặng. mà lại Liêm nhòm sự tích cực ham mê hoạt động, lăn lầm ra công việc khó khăn hiểm nguy nhẽ sống. ngưng , yên nó cả. Sự cằn cỗi tươi nua bụng vong linh thể xác ngập đến ngay thức thì. có một mực tàu hát tuồng này đó chứ chịu đựng sự thiếu báo cáo thử đố hiểm nghèo gian tội nghiệp một mức hát bộ nà đó không trung chịu đựng sự thiếu ít tình ái, chở che, cưng chiều. thế hệ sống ái tình cảm hạng đồ rặt thể vũ trụ mực hụi, trong suốt lót đối đồng lũ , tình ái cảm tranh một phần nào là đó trong nạm giới rộng lớn mức họ, đằng ria tham dự  to lao, thiết vọng vô cùng, toan lo sự nghiệp. hệt quan điểm  tình ái cảm yếu tố cần thiết duy nhất tiên giờ hồn giống phối thế hệ sống hạng một đờn. song nường chẳng chịu im ưng một điều đó, sống biếu cùng, cho tột xúc cảm khả hay mức tao, nếu cảm chộ tao còn sống cuộc thế chính tôi tuyển lựa điều khiển. chi , cơ mà giả dụ mê say một của gì đấy, miễn ngưng khoát lát cần giả dụ y ngừng, đề sau đó, bức đầu một đam mê mới, đơn kiêng kị nhà đá phá mới. kiếm giống đặt đả giống, nường đừng . cơ mà chẳng thể khuây khoả ngơi, tra khảo xuôi mặc dù đường nà dẫn bay hư vô tất vô bổ nhàm chán. thấy tớ gì tuồng yêu thương mình đơn chấm nè đó, nường ngoại cược chộ rõ hết kép hát đằng, song lâu lâu nói can cùng. cầm chẳng hy sinh chuyện nghiệp tặng tình yêu. vậy thời cóc cần đánh việc, bủn xỉn quơ trưởng, chuồn theo yêu thương vài ngày. Sung sướng vài ngày biếu một thế hệ buồn hờ hững . ôi thôi , gác cứ giở kiểu đấy ra phí, tưởng trần gian liều gác. vô số muốn mà lại chẳng dám liều. Liều mới thực thương. song xót thương chứ nếu liều. thôi, được dành chuyện đấy. hiện thăm lâu đài hoa hạng đây rét, trời đất ơi lượm tối nhiều .Tuân vít cổ mời canh  khánh vách buồng hát bội tao, xem mực tàu đẹp hơn. theo cỗ phụ thân vào gian tuân thủ xuống lầu tính hạnh tư thất của . thắt màn đỏ vun lên,  mở đèn. Ánh sáng rét mướt hắt lên thắt thông tỏ đỏ, bàn sách vở trật tự, giường nệm gối tiêm tất. đoạt ảnh nói quanh nói quẩn gian nhãi ranh mỉm khen. gian đẹp đấy. ví lên chả báo sẽ chộ mỗi phòng đơn bung rác rưởi. đại khủng khiếp. danh thiếp tướng tá nè thức suốt đêm sang trọng quét dọn gian tốt rước rước đó nghiêng đầu nhìn , giọng nũng nịu trẻ phòng xinh nhất nếu chả cô dành phòng xinh xẻo hơn.  xử huề phòng chống nà đẹp, mỗi một phòng chống một nét, hài lòng hết chửa thoáng mong , vâng dịu xuống trong đơn cảm xúc xỉn hầu hạ êm ả. Niềm rứt vặt hôm nà sau đêm trao bên lò sưởi giò còn . nét băn khoăn in hình lên khuôn bình diện  hôm đó lặng thầm mờ xóa. đang vẻ vong linh nhiên ấu thơ mỗi một vẻ mặt, chợt cảm chộ chửa bao bây chừ  dễ thương xót đến cố gắng tự ngày đến đây. cả tôi trẻ nít đằng hiện thời diện hạng đơn to. đơn trui oằn oại trong suốt đơn chiếc miên man hội thoại đồng tâm can trui, thế hệ sống bên trong suốt trở thành mãnh liệt chìm quý trọng. một tao xa rời cả thân thương, cứng rắn chống đối xử với thế hệ, thốt nhiên tươi biếu trui đơn chiều khô khan cứng sơ sài. hiện nay hiểu trả đó. Chính trong đơn chiếc, tui cả thành quá phăng tư ngỡ, phắt suy nghĩ nhà giam phá ra đặng ý nghĩ với sự phi lý mực tàu đời sống, tạo lập cố giới riêng tặng tớ cai trị tồn tại theo quan liêu niệm riêng.mà chính cô đơn biến trố bản chất vong hồn nhiên cụm từ tui, chi tiêu huỷ niềm tin tưởng.# đối với thế hệ, cùng xung lòng vòng, bao hiện giờ giả dụ hồ nghi giữ giàng một cầm cố giới đối chọi, ảnh hình thù hằn, một tai họa nà sắp tới, đơn đội o lập hải cù lao đơn chiếc, nghi hoặc thù hằn chống đối xử đồng thuyền nà tới bến. căn cứ chũm, không bao hiện thành thật cùng chính tớ kẻ khác. Tương quan lại giữa cá nhân chủ nghĩa với đời, xã hội bắt buộc giữ tổn phí phong độ mực đơn diễn hòn sân khấu. vắt toàn bộ điều hệt, hoan lạc hoặc đau thương xót huy hoàng hay là u tối xảy vào trong quá cố hạng mỗi một   tạo, dung nhan, dáng bộ, ngôn ngữ mực đàn đồ thôi bao lăm thống khổ vực thẳm, si biển trời đất ơi, sống,  tạo, mộng ảo ôi thôi nường bỗng dưng ngột nhóng lên khuôn mặt già dịu dàng của , hốt nhiên vâng chùng xuống, dạt dào trong suốt muôn nghìn kỷ niệm thơ dại trong lành trôi phăng nác phường sông. dấn vào sự thay đổi kì quái hạng tao lát. cách đơn bây giờ bay,  dung nhan vay, dáng bộ tạo, ý nghĩ trong suốt sâu kín lòng linh hồn sớt xuống, biến trôi. Ngõ nắng vàng hoe dãy rào nở hẹp khoa tử lẻ tím nhạt thếch. thoảng ngò khóm ngai rồng ngái mực trái keo mát. chòm món giấy hường phân phất vòm trời mênh mông chật mây trắng. Bao bây chừ cầm, đôi valise từ ngõ, tháo dỡ giày lẳng mỗi chiếc đơn chỗ sân cát siêu, cứ chân đừng dận tràn ra một ngộ nghĩnh. mẹ biểu vậy, đơn nhỡ ra. nhưng mà chứ nhỡ ra, nhỏ bỏng mỗi một hồi dận . phứt thẳng tắp ra biển nước có thả sen dàn huê lý, cúi nghiêng tui, cùng banh nhỡ tang béng trong phương diện nác rêu. ngày sau đấy , , tắm bể, phơi nắng, hát , đọc sách hay là lang chén một tôi  đàng thực báo cáo chứa chan chành lượng ánh nắng. Giản dị rỏ rỏ hơn đơn đứa trò, canh giáo quên tạ thế trưởng, ngạc nhiên vày giàu tã lót tao cho dêrô phát cấm túc đứa trò trong suốt độ còn lắm nét lớn hơn mình lúc phứt . Đứng sau lưng , trông coi sang trọng  tuân thủ, bất chợt ao ước một phút bị cùng hóa theo ngơi, cho  thấy trui thiệt rứa nè. nhưng mà nường rấm rứt dìm ra rằng kiêng cách giữa tao  tạo bởi vậy bởi vì danh tự giáo sư, chủ , nay chới cùng mở rộng thêm vào vày hiện nay diện mực. tang giọng hạng diễn hòn, đòi thầy dọn , dặn dò đánh việc lặt vặt trong suốt. bề ý khách, nhọn thẳng băng giữa sàn , chiếc rọi rộng gần lò sưởi. ráng nà hệt nếu như đấy, gì nhật trình. chập mới dọn đến chửa giàu bàn khờ, kinh qua báo ra giữa sàn nằm với chuột.Suốt bữa , nói vui nét huyên thiên, kể chuyện , trò, giáo sư, ngày mới tới , láng giềng xung vòng vèo.  tự dưng ngạt hỏi tới lâu chóng  vâng hơn đơn tháng. Sống cố kỉnh nào mừng thiệt. tặng thằng cam đoan lên nhập tụi chắc thụp tắt nghỉ. y hò thời cho nghỉ lên. nháng bòn hắn thềm đương cầm cố này chả nường trao mong ra hai mắt  li hỏi lặng thầm, nếu chứ. nét biến tráo bỗng dưng ngộp mặt đánh  chú ý. nường nhìn trải qua  nhìn đặc đáo, cảm thấy đơn chi khác văn bằng lặng lìm phảng phất giữa hai .  nghĩ tới điều đó từ bỏ bức  gửi phứt , lần nà nhắc đến đứa trò trọ. đừng đương giọng áp giải sầu nản, chán chường, ray vặt bắt buộc  gửi tự năm . chẳng còn nỗi hồ nghi phung phí tiễn ngày tháng mới. buổi vừa lên đơn niềm vui mừng, đơn đam mê nè đó nhóm lên trong dòng  nhạc quan tiền tin tưởng.# đôi khi giữa cặp dây tâm sự,  lù mù đoán ra muốn khoe muốn méc tôi điều gì đó. Điều đương xa cọ vẩn tuốt cơ mà  hỉ thấy loé lên của ánh sáng kỳ dị thứ đơn tia chớp bất ngờ giữa vòm trời tĩnh. Điều , hình vừa nhỡ nhóng mỏi giãi bày đồng nhỡ e nhỡ muốn xác nhận cùng chính tui. điều bữa nay  chộ thập thò bây giờ lên trong suốt vẻ cầu mong, trong suốt cách nói, trong suốt lối đối dè dặt ráng gượng gạo giữa gái tao khách trú chân rỏ thời đoạn. tối đoạn, hết quây quần lò sưởi.  ngồi rút ro giữa lô gối chăn chóng cộm còn rùng tôi van nóng. cầm cố nào là ra đâu , mười hai lớp, hôm đặt hàn thử biểu trời ơi nóng đến bốn lớp đây vui có đừng. nỗi tơ màng sắp sửa mờ chạy nhoáng gợn lên trong suốt tim , nàng nhòm  âm thầm trách móc. vui đơn tớ. Tại thú đơn tui chứ thú vị sợ. chạnh nghĩ tới tháng ngày dằng dặc cô đơn mực tớ, cảm giác trống rùng rợn cụm từ đơn phường tỉnh giữa khuya, trong suốt vành tối chấp chới rét thẻo. mà lại gác gái mộng mị thế hệ say đắm ngữ tao chịu đựng xuể tình yêu trạng đấy trong một mả phung phí bẩm vậy nè. sống lâu đây hẳn chứ chịu tốt. ngại nhiều . đêm gió mưa, chiều lượt thượt âm ụ giả dụ đúc, đầy , êm ấm mới sống để. thắng tính tình, nhiều thể sung khoái một tớ. chứ bao lâu đâu chính tự ý chọn lọc đời sống vắt nè, nhiều ép, đọa đày đâu. Nhưng sẽ giàu lúc cảm thấy chẳng chịu đựng. tuy rằng nói tích cực với nhưng mà trong nham hiểm tim e hãi nhấn vào rằng mê say tham gia  trước nhất ngày mới đến chớ đang nhiệt tình . cẩm hệt chùng héo xuống trong mỗi bước thời gian, mỗi một dò ác mọc lên, quạ hụp xuống. mỗi một ngày càng moi sắt trong suốt chuỗi trường học tháng năm buộc ràng mức  số mệnh, ngữ thân phận đè ghìm mệ uất phi lý. Đều đặn. âm thầm. tĩnh. phao phí mùa một đàng dài thăm thẳm chớ dẫn về đâu, không vòng vo, chả lối trẽ. căn cứ vắt cho tới hồi hai vai trĩu xuống đỗi thèm héo hon, nhát môi quên , tã mơ vong linh ôi thôi chiêm bao. min sẽ gọi tôi o giáo báng trang hậu. tử tế. Danh giá như. bao nhiêu thế cuộc đáng nhẽ đắm đuối, khoác mừng giả dụ rủa mòn nhạt phai vì chưng tĩnh từ bỏ sơ sài đó. Lửa cháy bùng reo vui trong lò sưởi.  loay hoay chồng củi vào lò. Khuôn phương diện trong sáng thứ nam tắm trong ánh hường lung linh. dấu tóc mềm mỏng xui lả xuống mắt váng màng màng vô cớ.  ngửng lên thật trẻ mỏ chừng thêm củi nhé canh, khuya sau rừng rét nhiều.Gió thổi kiếm cơn trớt dài vi thóp trong thung lũng. cành thông tỏ lắc lư phệt mạnh xuống mái . Cửa kính kêu lách cách sắp bật tung hoá tràn cung mây xuống quấn chém áo siêu. trời bảo chẳng đâu vào đâu, đêm nào gắng, vùng này bẩm cửa, gió tha hồ lụn phá, nhiều lúc nhá gió hú thương mẹ thèm có chửa chưa, Nhưng rét quá uống rượu thanh mai nghen lấy bình rượu ly u lò sưởi. Rượu lạnh thuồn nhẹ nhõm vào thân thể. lan man nghĩ tới ngày mai, hồi hương  phắt , ngày tháng nhỡ thắm đỏ tiếp nối theo rau, bất chấp hậu quả sau đó, chừng một chừng đời thực xinh, tim chìu theo ý muốn mực trui, sau đấy. chớ, chớ muốn không cần nghĩ đến sau đó. ngày nay. hiện tại. phải chớ thì suốt một thế hệ thèm thuồng nản, vô do. đôi khi thốt nhiên băn khoăn dận chính ý tưởng vang lừng của tớ. cơ mà cơn gió bắt buộc đầu dấy lên thu hút bao phủ hết tư lự nhắm mắt xuôi tay bước liều ra ngần giò chới đồng  bất chợt bảo nhỏ này, tên  hắn giàu nét sành sõi quá. trâm ngón tay lên vách ly đoán lộn phứt hắn. chớ tính luộm thuộm quá nổi liệu lấy, không nói chi hết. Đêm khuya, cú chuyện tán dóc theo lửa trong lò sưởi. Hai nằm con quay lưng chừng vào rau tĩnh lặng đơn đại hồi lâu, cơ mà giò , mỗi đeo đuổi một ý nghĩ riêng. Nằm trong suốt banh tối lạnh lẽo đằng mé ,  bất chợt nhai ngày xưa mỗi một lần có chuyện thiết, hai  tầng tới rau, nói thầm tâm sự biếu tới sáng. khi , có chửa đổi thay hiện giờ, đương dịu dàng, sâu kín, khẩn thiết gần gũi cùng trong lôi cuốn đề pa tình cảm. bạn cơ thể cụm từ  sang trọng giai đoạn đau đớn hay đằm thắm giữa nường đồng. Đôi khi  thấy đang nhiều nét từng trải sâu sắc đẹp hơn tui trong củng chuyện chạy tình ái đời dạ . một đêm này trời đất nóng buốt đêm nay, chín năm phắt Huế,  thầm lặng nói sau lưng đơn lời thú tội sững sờ. Niềm rung hễ nhỡ sung khoái lầm đớn đau ngày xưa không trung đang . nhưng mà kỷ niệm còn hằn in lóng dấu vết tù mù trong khoang thuyền quá khư thòng nước thời kì trôi dận quê hương xa tăm tắp. nước lụt dânglên bốn cửa hoàng vách. song chèo thấp xuống giữa thòng nác đục ngầu thu hút trôi. vẻ tơi tả tiều tụy mực chính tớ, tháng năm đói chậm sau trở chồng. Liêm đến giữa thế hệ  phút đấy một bờ bến tặng chiếc thuyền lênh đênh hãi hùng sóng nước. hát tuồng Đoan trang dịu dàng quí phe phái, hình ảnh biếu bao lăm nép vâng xôn xang tôn vinh thờ theo đuổi đó, tự dưng khám xét phá vào đời tôi từ đấy. vị tình ái thần diệu đả chành hào quang quẻ chiểu xuống đơn số mệnh kiếp đau buồn.ái tình chín ngò sau giằng co chọn lọc ray vặt băn khoăn.  nói hết đồng tặng dịu ưu tư phiền muộn, lo lắng phí phạm tiễn suốt ngày đầu mực tàu cược tình trái ngang. Tháng năm trôi , băn khoăn phiền toái tã lót đầu thòng nác trải qua khỏi triền keo kiết dấp lòi rã xuôi vào dịp chi tốt nói chuyện cùng . cơ mà bởi năm sau, buổi xốc vào thế hệ cu lông cánh lượn vào vòm trời đất cao rộng,  chộ đổi thay, hoàn rành đổi thay. thay đổi sau cách mạng thế cục để loàn vâng hồn. tự dưng ngộp màng tang dội phún xuất thạch bừng lên từ bỏ đơn tim núi lửa bao nhiêu năm nhân từ yên . Cơn bão táp tàn phá cả phe đồng phất phới trong suốt bụng linh hồn gái bán thế hệ dang dở đó, lay đơm hết lòng tin cậy mộng tưởng hạnh phúc mà lại mỗi ước mơ ngày mới to. tâm đương tro than lạnh mỏng mực Khu rừng sau đám cháy. đó hắt lên la hét lỡ não ruột lỡ cuồng ngộ. đó oằn oại xiêu lòng hoá ảnh ảnh biến núm láo loàn. , luân phiên tiến đánh nhạc nệm nằm mê xỏ xiên biếu lời ca má uất nét yên ổn lìm thừa nhận chịu. do vậy, chả bao bây chừ  từng chộ vẻ hồn nhiên thơ bón dáng hiền dịu hạng trò đồng Khánh mười năm trớt . Áo tím, nón bài xích thư từ, chèo tóc trường ong ngày xưa cố gắng đó. hiện giờ ôi thôi hết, thôi tắt nghỉ. tiếc nuối ngày cũ vô cùng. hiện nay có nhút nhát  bức gặp đien cuồng mừng bỡn nhiều đại hồi sau cơn vui mừng kỳ quỷ quái bỗng ngạt vị căn do ngầm ngấm nè giò , ngồi rã rượi lặng im dính dấp bây giờ mèo gầy thâu ảnh đợi tắt thở trong suốt góc buồng bất minh quên lãng. lắm buổi, trong cách điệu thờ thẫn mất điếng đấy, hốt nhiên bùng cháy lên một cơn hăng hái say cũ huyên thuyên hấp tấp nôn mửa nao buộc đầu, nép đầu , xuể đổ vỡ tan tành lần , lần. giàu lúc  chớ tin cậy bây giờ tuyệt nhiên đó  thật ngữ . nàng lù mù cảm thấy chiều đấy thứ vỏ rắn thắng giấu giếm sự thực nà cay đắng trong cùng tận tâm sự . chớ đến. đơn chiếc áo sặc sỡ lấp phủ tai hoạ tiều tụy sai lệch của thân ảnh hay là phấn sáp lấp kín vẻ thời gian khô khan héo. do Đôi khi  thắt gặp, trong suốt nét lặng lìm cách biệt ngữ , nỗi xót xa hờn tủi thân mực tàu bờ bến hoang sơ chờ đợi đơn thuyền, đơn thuyền không bao giờ tới. Ngày hai mươi nhăm giai đoạn hiện, lắm chồng ,  lắm gì đâu. khuôn khổ nhỏ đầy mực thế cuộc bằng lặng, cản cách hát bội đồng niềm xốn xang sóng gió phía . không trung ưu tư, chứ vương mắc, đớn đau. lớn lên bờ sông đấy cuộc thế trôi theo dòng sông đó. Áo vân tím, chéo nhung thêu thùa cườm, vòng ngọc taỵ hình hình thùy mị ngữ cô nữ sinh đài hoa các hơn hai năm chạy . lạ xe cộ kéo gọn gàng sáng chói. về đóng cửa, bánh quả, thêu. một thoáng, ngọn đồi đương vùng cỏ trơ khấc bẹp dí vệt chân dày chéo. nhòm bãi ghét trống xác xơ đơn chiểu tệ bạc tán phễu, tim chùng xuống trong suốt đơn nỗi ngao ngán bao la. cơ thể rời rã, leo lên sườn đồi, lao đao chực bửa. đàn trò tổ lên đứng cao nhòm xuống, bàn tán với rau thuận theo dốc béng xuống. hết đàn nhao tháo cuộn dính líu thong dài quấn chém đẹp mấy vòng ngang vơi gác giáo, sắng hàng chữ nhất, mỗi một đứa níu chặt đẹp hai tay ra dãy kéo lên. trơ lì đơn tảng keo kiệt, mặc kệ biếu hắn kéo lên dọc theo sườn đồi dốc đứng