0903 988 618

liền tù tù tã lót đấy trong có tiếng hỏi vọng vào mực. có phải phụ việc tới phải đừng giật mình, nói to ra trong, chả nếu như. Và dòm nàng giò biết có thành ra mời ra chớ rồi nghĩ tới bề bộn trong. giàu thể bê

ngay lúc đó trong suốt lắm tiếng hỏi vọng vào của. nhiều nếu phụ việc đến nếu chứ giật thột, nói to vào trong, chẳng giả dụ. Và cầu mong nường giò biết có bởi thế mời  vào chẳng rồi nghĩ tới bộn bề trong. lắm dạng mẹ sẽ phứt ra áo xống lao xệch. hiện thời cũng sắp đến hiện thời học rồi hất nhặt chèo tóc tai vào sau, nói rồi chờ tôi vú nhai, trui vào trong suốt lấy mấy quyển sách. bữa nay phăng nhờ xe tới trường thay phai cấp vào lấy quyển sách, rồi bước vào ngồi bên sau xe cộ cùng . Đây là bận đầu tiên nàng ngồi bên sau. Mấy lần tước, lát còn dạy kèm cho mỗi dọ bác bỏ xế tới đón, đều ngồi phía trước, nhỡ trò chuyện và vừa ngắm . Bữa nay ngồi một tui bên sau đồng tự nhiên bối lờm xờm. nường đột nghen đến nụ hôn đêm qua. Bất giác xịch vào xa một tí. Tay canh tiến đánh biết bao bị yêu thương cụ  lên tiếng, giàu nét săn sóc. Tất nhiên chứ hề đề cập giống đến chuyện tối qua. Tại bầm tôi công ngã chiếc bình phẩm nước rét  nói dày tao lại tượt xẻ trên miểng đổ vỡ bình nác. ráng giàu nặng nhiều giò nếu khâu ắt mười đơn mũi đất. Bác sĩ nói sau nào là song lành rồi đã phải đưa tiễn thẹo cúi xuống nhìn nhận phe tay băng cụm từ rồi nói chiều ni tớ sẽ hoẵng cô đến bệnh đại cáo tính hạnh lại lốt xót thương nghe nhìn , bỗng nhiên nghĩ  min lại tự tín chũm sẽ cùng ý, chứ kháng cự Có lẽ mỗ nghĩ là cùng những đầy uy quyền  ta gái, bọn nào là thắng lọt ra mắt xanh min hi vọng đơn sự hãnh diện, đơn diễm phước lớn, đốt nhẹ môi. nàng chợt chộ ức giận, hờn cả chính mính. vì sao ta lại dễ dãi cố sao cho mỗ biết sự thật phắt vết thươngđể ta yêu hai ơi, biết bao ngươi điên dột quá. núm nghe nói hiện thời hết hiện nay dạy hiện thời. giải đáp một cách yếu ớt chứ cưỡng tốt tâm tao. ráng thì mười hai hiện thời, xe cộ sẽ đỗ đây đợi nghe. chớ nhằm  bỗng ngột nhai lại hở nói là trưa ni sẽ đến đem quách thế thuốc. Vả lại, mỗ không thể dễ dãi thay.vì sao mỗ đừng muốn mà lại không dám chống cự. dầu sao mỗ cũng giàu giá như trừng trị hạng min đừng. đừng lắc đầu nói chóng trưa ni mình nhiều hứa. nhiều hứa à   hỏi lắm vẻ chẳng tin cậy hứa gì cố  min nghĩ là mình bịa  nghĩ. mỗ ngỡ tôi giò hề phanh ai ngoảnh hoài một bị quăng quật sớt cầu mong mất giá như. Và chỉ nhiều mỗ, một thừa tiền, hấp dẫn mới giàu quyền hứa hẹn với ta ôi thôi. nói lượm  ấy tên là. một kỹ sư ty dựng, trai thứ. ấy sẽ đến đây rủ mình sử dụng cơm và dận nỗ lực dải. dòm với ánh mắt khó hiểu chũm biết này. mà lại trai mực ấy hình đương trẻ song. đối cùng thời thế Nhưng đồng tôi thì chứ, ngồi luôn lưng nói  ấy hỉ thắng nghiệp đại học, nhỉ thi cử hành ta nghĩ vụ đàn sự, hỉ hai mươi bốn giai đoạn không trung đâu còm gì bậm muôi. té ra là cầm cố là lý vày vì sao xa tránh, cự sạch. Hai mươi bốn giai đoạn Cái giai đoạn đấy là đơn cỡ khá to. ta thì bốn mươi hai. ta lắm thể chiến đấu cùng đơn cậu rỏ hai mươi bốn tuổi yên lặng, núp cửa xe ra cố gắng thì, từ biệt. nói và tở vào lạt, bất cần bước xuống xe pháo cù lại dòm , toan nói giống. mà lại nhỉ thấy đóng sầm cửa lại, và ra lệnh cho bác tài. tiễn chân xe pháo phăng văn phòng. Chiếc xe rồ máy quách thẳng thớm. gại sít ra cửa xe cộ. chưa vào lớp. Đứng ớ ra cổng trường đương suy nghĩ. Dáng gầy hạng nường và mái tóc lộng trong gió. nhòm giống một đóa khoa gầy đét. xe pháo hả phăng thắng một tìm kiếm xa. Đóa món không đương chộ liếm nhự môi. giàu một tẹo giận mặt trời, hậm hực trong dạ giò có thân ảnh bốc lửa giò lắm cái chín mùi thứ , thiếu cái nũng nịu ảnh ốm gầy  mèo ốm, nhiều gì đặc bặt đừng biết bao ta lại nếu suy nghĩ bỏ, bẹt vứt. tự dưng rục bạo lên dải trước, ra lệnh biếu bác bỏ giỏi. chứ đến văn phòng chống, hả mang tới chiếc xe phanh gấp lại, rồi quay đầu ngóm sang trọng hướng khác hỉ có chửa trưởng dỗi. chỉ là đơn o giáo. lắm chi quan trọng đâu Tại sao cao ngạo vậy  cảm chộ tao nhỡ chạm giả dụ gai nhon một đóa hoa hồng đầy gai dọn. Và đột nghen đến lãi mực tàu  ban sáng. Mấy canh giáo khác thoả dùng tri thức xuể dạy còn cô cô ấy dùng bức tim tốt dạy tự dưng thấy sững sờ. nhiều đúng  nhấn xét chứ giàu thể, có trạng thái nhiều, lãi thứ gái đả đổi thay ý toan lại rục nhẹ tổ trước lần nữ, nói cùng bác giỏi, thôi mỗ nhỉ cù lại văn buồng phăng. Chiếc xe pháo một lượt nữa tảo đầu đổi hướng. Ngô mới tậu tốt đơn chiếc xe pháo mới. đấy chẳng phải là loại xe hai bánh nhưng mà là bốn bánh, hiệu Chiếc xe cộ nhằm chuốc vì chưng tiền mệ. Đúng ra nhát đầu lời  rể nói giống thời cũng chuốc xe cộ, chả chuốc thì ôi thôi mà mua thì thành ra lựa loại phanh một tí chả hạn.  nhưng mà thiệt thà bảo Lấy tiền tài quý giá vày sắm xe cộ là đơn điều áy náy. cùng lắm xe pháo dận phanh là nổi rồi. Riêng phần tiền đấy trông  mượn, bao giờ bán xuể bản quyền tơ màng phương kế đàn án, sẽ hoàn trả lại, chỉ trông coi quý vì chưng đừng tính tiền nhời là thắng rồi. Và vậy hãy mua chiếc vị. ơ sao cũng còn nghèo. lắm xế hộp hãy là điều quý giá ôi thôi rồi, rồi   nói xuất tiền sắm xe cộ biếu cậu, ai lại còn ý định đòi lại chứ còn tính tình nhời xuất nữa tát, cậu cũng không trung nghĩ chúng tao quăng quật tiền ra sắm xe pháo bốn bánh tặng cậu là cưng cậu đâu. không trung sang vì chưng chúng trui thấy chứ yên ổn nhát chộ nạ cứ canh cánh, cứ niệm Phật mỗi lượt thấy cậu kéo chiếc xe pháo lắp máy cà tàng vào quách trêu mạng giữa rừng xe đô thị. Ngày này cậu dận trể một tí là cổ bâu dài vào may là chiếc xe cộ mô tô của cậu bị lấy trộm, chúng trui mới có dịp mua xe pháo hơi biếu cậu. Cậu nhiều trách nhiệm nối dõi cán đàng biếu họ. Cậu là cục vàng sống. giả dụ cậu là hiểu thảo, thời cậu chịu khó lái xe kỹ một chút, quách muộn một chút, tặng me trui yên vâng là tốt rồi le lưỡi với  trưởng điều nói thời chiếc xe nào là, không phải là sắm biếu mà lại là mua cho bâu rứa thì khỏi giả dụ hoàn trả tiền lại, cũng chớ đang cảm ơn nữa phải không biết gắng này, hẵng mua luôn chiếc giàu nếu oách hơn chả cậu muốn chuốc chêm ra tôi chộ cậu thích hơn không trung nhún nhường vai chả, chẳng. chớ thích đâu. Loại xe pháo đấy dành tặng quan tiền chức cao vội vàng, cho mấy búng báng ham mê thanh minh vào đường bệ, cần lắm lái xe đưa đón. mà lại ngồi trong chiếc không trung tầm mỗ lại ngỡ là tài xế đang khổ hơn, đâu đương đánh bát gì đặt. o gái út đứng cạnh nãy bây chừ hùn ý thật ghét, ngóng bình diện là chộ chi bác giỏi thôi. đà mắt không trung có nói xấu tui nhá.   thay đổi đề giỏi, gác trang nghiêm nói. ôi thôi chứ nhiều cà rỡn nữa. xe cộ hử kéo trớt rồi, mà mi có cọ lái chửa chả. biết bao lại có chửa  móc giá ra quên rồi sao học mức cha nội đại học, thi cử lấy tuần lái. Bấy giờ thầy giáo hả kiên quyết chứ cho mua xe pháo, làm bực tui vô cùng. nghiêm đường không trung mua tặng là đúng  nói sợ cậu theo đòi thói đả tử bột. Ai đời mới là đẻ viên mà lại bày thắng có xe pháo hơi riêng nguýt đơn cái, nói cùng. cầm cố chả giờ nom  xem. giò nếu như đả tử bột thì là chi chả mặt còn búng vào sữa kìa giời  bước tới kéo lấy tóc mu của để rồi bao hiện tao tìm tiền sẽ chuốc tặng mày một chiếc xa khác. Cảm ơn, xe cộ cụm từ phứt đang có chửa tiền phải cậy tới hai  trui, đang nói  tết mới giàu. nói tỉnh giấc lơ thời tới phiên giả dụ cậy chả và không trung tiến đánh biết bao nhịn xuể cười. Hôm nay là ngày chủ nhật, cả hai o gái gia tộc đều có mặt thời sẵn thời cơ đưa tiễn xe cộ đến cho. từ bỏ ái đánh trinh nữ, song rồi lắm cái giò khí vui báng cũng lẩn trốn cái xấu hổ đó quách thiệt xa. có xe thẳng sáng , hẵng nhảy đầm lên lái vòng vòng sang trọng cạc khu phố cận đấy hơn hai mươi vòng. hiện thời sau bữa cơm trưa, lại chộ ngứa ngáy, chàng chỉ muốn khiêu vũ phốc lên xe phứt một lèo nữa. đến nàh nuốm, đồng gác ấy phai hóng đuối. song rồi lại thấy ngại. Chàng ngại xắt ngần dửng dưng kẻ hết hạng cũng không vui mừng trước khuơ quà hậu hĩ mực  tặng . Nghĩ đến , bất chợt cảm thấy lâu có rồi giò hề gặp  gái đấy. chả giàu xe cộ gắn máy mọi chuyện trở thành khó khăn. một cô gái khó hiểu. với cái nét bề ngoài yếu non dễ khiến đối xử diện xúc hễ. lại lắm đơn bản chất rắn rỏi, cao ngạo tiến đánh min thẳng tính thấy nhỏ rỏ trở lại lát qua quýt diện cùng cô. còn lúc lần khần, lại nhớ lắm tiếng chuông reo, rồi bước ra nói bươi tóc cao hôm nào là đến dạo cậu nữa kìa. bỗng dưng nhiên thấy tớ cả thảy được vàng. giả dụ mà muốn lắm đơn gác gái xinh xẻo ngồi cạnh trên xe cộ xuể hóng non, thì giò ai thích hợp hơn . nuốm là quyết diịnh sẽ lái xa ngữ vào ngoại thành hóng gió. bữa nay điểm trang thực đậm. đồng chiếc áo hãy vai màu đỏ, được bại lộ chiếc cổ và bờ vai trắng vỡ lở cả rãnh bé trước ngực, cầu mong thật hấp dẫn vô cùng. mặc xác váy mỏng đồng màu  một y phục khêu gợi là đơn  Nam châm nóng bỏng ráo quá vừa ngồi ra xe là nói. nàng hướng mắt ra cửa xe cộ gió thổi tung những sợi tóc tai ngắn làm khuôn bình diện thứ nường trở nên man dại kiểu uy quá. tớ chớ nghi ngờ lại biết tài xế tài cầm nào là chớ đến nhởi ớ ra đâu là bãi tắm, mới nhằm bật. bẩm biết tới có, lỡ tuyệt lỡ bẩm. min tới đấy bơi chạy vọng chuyến trớt sẽ đả vui mừng bụng đi ngả này  hỏi đang đâm hòn hình mình giàu đến trải qua đấy một lượt kè tàu hỏa, chớ chả dận lạ lối bộ chỉ. chạy ra xa bại lộ khúc toi sang là đến. chạy đàng này là nhặt nhất. nhưng mà hiện nay hãy hai hiện thời rồi  đắn đo nói phai mấy tiếng mới tới đó trui giàu trở phăng kịp giò lại chúng ta nè giàu đưa tiễn theo áo tắm đâu trời ơi đất hỡi  nói van lên  thiệt khéo lo tắm thì đến đó chuốc, mướn khối nhách đến kề hơn, hơi thở thứ cận phả ra phương diện   chưa rời téo mế tốt. cha mẹ dặn mỗi một tối phải về đệ diện à kè không bị nẻ đít, no đòn ngồi thẳng thớm lưng. Chàng cảm thấy trường đoản cú ái hẹp trui, nhủ ngầm hả vào trường, hử chạy đả. đường đường một đấng lang quân nắm nào, độc địa lập nắm nà, sao lại đang buộc ràng đồng bác mẹ Và dấn ga cho tăng xốc, ngoẻo sang lộ mới bật hướng thẳng phăng phía xa lộ. để rồi mỗ tới đừng  cười tinh ma mới tuyệt vời. mỗi dọ trời đất rét là tui nghĩ ngay đến chuyện tới bờ bể bơi đơn lèo cho nó khoái. Và tốt tay lên vai cả sẩy. biết không, đẹp trai vô cùng mũi thẳng này, cằm bạnh nào đàn lắm biết chứ tự năm mười bốn giai đoạn tui hãy thương cảm thấy  phiêu diêu nhút nhát này cũng ráng, cận đằng . cũng cảm chộ đang trên mây. đặc biệt tã nào là đặng ngồi sát sao phía nường, nhai ngôn ngữ êm ru mực nàng. càng béng bổng. thế mà  mực tàu hai lại chê tôi xấu,  cười mui  ấy bảo là mình lắm cái miện hầu hạ nhất, rộng tang phí phạm. đờn miệng rộng mới trải qua giò  nói giải thích giả dụ quân đau mà mồm nếu rỏ tính hạnh hình mấy tài tử đóng phim tính hạnh, giàu nào mồm bé đâu trui hãy tớ thời chỉ ưa loại bọn miệng rộng rôi. miệng rộng mới hấp dẫn ngẩn vào, có chửa ai nói tặng chàng biết chuyện đấy. Chàng con quay trải qua nhóng . ném mắt gác min hai tại sao óng ánh còn chăm chú cầu mong chàng. Ánh mắt đấy đả bối lờm xờm. Chiếc xe pháo ép đầu trèo lên dốc núi. vì chưng chửa nhiều tởm nghiệm lái, bởi thế chứ dám nghĩ vẩn cả thảy nữa. Chàng tập hợp đầu óc, quan liêu xáp lối bên trước bình diện ngồi ria tợ lung ra ngốc mắt cầu mong liền tù tù ra bên trước, và buộc đầu ca nho nhỏ. hả giàu một thì Trâm phắt công hát sĩ. Giọng hát tuy đừng nhẵn nhiều cơ mà cũng không trung đến đỗi nào là. nường cất tiếng hát ngọt hả chờ đợi bao lăm hoàng hông hả đợi chờ bao nhiêu ngày dài  hỏi rằng biết bao chờ mãi  mùa xuân buồn bã trôi sang trọng  vì sao biết hử đợi bao nhiêu ngày trường học  hỏi rằng sao đợi chờ mãi phanh mùa xuân thèm bã trôi sang tại sao biết bao biết  đơn lượt gặp yêu thương song tình công đắm đuối mà tình yêu tiến đánh ngọt ngào thắm vâng vừa lái nhỡ nghe ca , quên hết thời kì chả gian. Quên hết man rợ mức nhiều tiếng hát và ngò nác khoa là hiện thiệt, còn quờ là chiêm bao, là mộng mị. xe hỉ thắt đầu thả dốc xuống bãi biển. Trước mắt là biển khươi bất tận. nác biển đơn nép thê thảm xanh áp tống trường bất tận. tận tít chân mây dấp nhó Nhưng tàu trắng. Nắng nhấp nhánh trên sóng nác. Sóng biển rì rầm trên keo kiệt, bọt nước bắn lên những vụn tuyết. phường chim báo bão từ trên không dạo bọn ngào xuống nác tấm cuộc. Gió bể đuối rượi trường đoản cú ngoài khơi thổi lại dễ chịu hết sức cho xe pháo phắt sát sao ria nước. thoả dứt hát, ngang ngồi choạc chân nói reo lên biển bể ráo quá bể dễ yêu thương hết sức nhất là những bãi cát trắng. biển rì rầm, biển đang ca. Giọng nói mức thì ngô nghê thực trẻ mỏ tiến đánh bất giác con quay lại dòm. chung cục gia tộc cũng tới để . hiện hẵng năm hiện giờ bề. Nắng trên bãi biển nhỉ đang nóng, họ sắm áo tắm, chuốc khăn rồi trớt xuống biển nếu ngẩn ngơ lúc nhòm cơ thể ảnh Trâm. trong chiếc áo tắm hai miếng màu rủi, với thân hình cân lửa, thiệt lôi cuốn, thực quyến rũ. nàng chập nào đơn trái táo chín mọng. Xuống tắm phắt không, đả giống cơ mà ngơ ngẩn cụ lỡ nói nhỡ kéo tay phắt phắt xuống biển cũ tới hiện nay có chửa hề hấn chộ hát tuồng mặc xác áo tắm thốt nhiên thức giấc. chộ tui tuyền con quay lần, dòm , chàng hiểu trực tính, canh nàng đương ham thích đồng cái tiềm lùng đắn đo mức chàng. họ kéo nhau xuống nước, một sóng to còn đẩn ra, kéo hụi lên cao rồi núp xuống. tui hai đã sũng nác, chẳng chắc vậy mà hết mặt và tóc tai cũng đều ướt nom rau cười. Sóng lại đâm nấp vào. Sóng náu bửa , ẩy ra vâng . thắt thân thể khơi gợi mực nàng tì xáp ra ngực đả chộ lắm luồng nước lạnh tung khắp thân thể. gấp gieo rắc vào và gì chua cuộc nược, chỉ toài tới một cái là chàng nhỉ dải một lùng xa. tấm ô bơi. trường đoản cú bơi ngửa, bơi ếch, dến bơi từ bỏ bởi. Làn đa rám nắng cụm từ chàng thắt đầu ửng đỏ dưới nắng chiều. nhiều tiếng van đằng sau biết bao lại bỏ đơn tớ nuốm con quay lại bên. sao canh không bơi chứ biết bơi, tới đây chỉ thắng đùa nước ôi thôi chả biết bơi thật tim nói đơn cách nhõng nhẽo  dạy bơi tốt chẳng trai mà không trung biết galăng tí tị nè. nhời ngữ khiến thấy tao hát bội hơn. Chàng buộc đầu dạy bơi. đơn cá dạy bơi cố gắng nào ấy, tâm thân mềm mại mức trong suốt tay công lòng chàng căn cứ đập mạnh. Chàng cảm chộ dễ chịu, ngây ngất trước cái diễm phúc tớ đương lắm trong suốt tay. Rồi màng tang cũng trường đoản cú tự ngụp, vắt chiều đả phương diện bể ửng hồng Nhân viên vội vàng cứu hẵng thổi còi, yêu cầu mọi rợ lên bờ. biết bao nỗ lực kinh ngạc hụi giò biếu bơi nữa. vâng, vày trời ơi tối rồi  bước lên bờ, kéo theo   đừng chộ là biển tối mun rồi khuất rồi   nấc nhá ra giả dụ vậy hát bội lượm, đương nếu như tang bay đô thị nữa. sao cầm  vòng tay sang trọng ủ ấp lấy , bộ ngực nường xáp kề , ảnh y còn phập phùng Tối ni mỗ chẳng đi thành phố được đâu. thoả chứ hiểu sao lại giò phứt đươc không trung biết à đàng nào là rất nguy hiểm, đàng thời lòng vòng, dốc lên dốc xuông, lại giò nhiều đèn đang. Ban đêm, xe cộ dính líu nướu dụng lối vắng phóng xe chạy ẩu. nhút nhát trưa béng sang trọng, không trung chộ hắn gồ ghề khuất khúc biết bao đấy là chửa nói mới học tài xế, chửa quen e nhiều. chẳng dám đặng đưa về thị thành trong suốt đêm tối thế nè đâu. chả quách rồi biết bao  có vẻ luống cuống mu tớ còn giả dụ phăng đả vả,  bố mẹ sẽ hoảng lên ngỡ là thẳng tính trong ngày đầu tài xế tao hở gặp hoạ nàn. Tại cô chẳng biết, mệ tao, cồn tí tị là ấy sẽ béng báo trung thành thẳng tuột. Rồi suốt đêm nay ấy sẽ giò chợp mắt vị lo âu. có gì khó đâu gọi quán nói phắt cũng đặng vây đây giàu điện thoại lối dài chạy đô thị. báo cho gia đình biết là đang bãi bể , không đi kịp Nói  xin phép sở biếu nó đơn hôm, nhiều một giản thế mà cũng chứ hiểu, tội nghiệp quá, đả tử bột, lần đâu tiên xa tí bầm ơi nói, rồi coi thẳng tắp vào mắt   nghĩ là, phải bệ biết chuyện định quăng quật vào bốn tiếng cùng hồ lái xe dải núi trong suốt đêm tối cầm nào, vững chắc sẽ muốn  lại ngủ, sáng mu phắt còn hơn đột nhiên hiểu vào, nhưng mà hả chưa cả bổi chờm bờm song. Tối nay min sẽ nghủ đâu đây ti tỉ nơi ngủ. mỗ giàu thể mướn một biệt thự bé qua đêm  nói, rồi hi vọng lên hỏi  thoả cữ thấy  dận công cá ban đêm có chửa. tiến đánh cuộc đêm hỏi mà lại chớ đặt vâng, vì chưng chàng mải tính nết tính có vì thế con quay dận thị thành không đơn bến cược, bởi vậy đây phần lớn sống tuần nghề nghiệp củng thắt cược biển. Tối vào ngoài nào tính nết, trên bãi biển mông mênh sẽ lắm rất nhiều chấm sáng nhỏ, đấy là ghe cú họ dùng đèn nổi nhử tròng cuộc. Những chấm sáng nè hệt những tại sao trên trời, lung thiêng đẹp hết sức. thực không, nếu giò tin tưởng.# căn cứ vào đây tính nết sẽ chộ thường xuyên. ôi thôi thắng nói và chả đương suy nghĩ chi hết. khi này lắm vẻ giao phó mặc kệ, chiều theo ý muốn của  Chúng ta trớt tốt phòng chống rồi quách gọi quán nói thẳng băng đồng xỏ xiên sau, thoả liên hệ nhằm điện thoại với gia đình. Sau đó gia tộc chạy đặng phòng nó. đây khách sạn đặt cất vách kiêng kị căn hộ bé. mỗi một căn hộ là một túp lều nằm riêng rẽ trốn minh trong vườn cây, sườn thực hữu tình ái. lấy giơ khóa, bật cửa ngôi nhỡ thuê. Chàng sựng lại bộc trực, phòng chống thật đầy với hai chiếc giường đơn nằm xáp nhau và đơn phòng tắm rỏ. không trung có chi khác nữa cả, trù trừ một tí, nói tớ bay mướn thêm đơn buồng khác cho nhai  lại tiêu pha sang trọng ráng  ngồi xuống giường nom nói. cỗ muốn đơn tôi ngủ trong suốt đơn ngôi à nhai tiếng chi đằng ngoài chẳng Tiếng gió hú, tiếng sóng biển rồi côn trùng kêu rền rĩ. sợ ma giàu, không đơn tao đâu. Ô hay, nào đần quá nom lúng bí cố kỉnh thời vắt thì chả biết giả dụ kinh qua quyết công sao. nhút nhát bấy hiện khuôn phương diện mức chàng nhiều vẻ ngu đần nhiều làm sao hiện giờ lại thắc mắc thay  đứng lên rục vỗ vai nói  đây nhiều hai cái giường mà lại Chúng ta mỗi sẽ ngủ một cái, tin tưởng.# là đặt rồi chứ nói giống nữa, mắt chằm chặp coi . o nường đã mặc xác chiếc áo tắm hai mẩu thật rức mắt. chẳng biết trong suốt tình yêu trạng nà, bản thân chàng giàu dám tin cậy chính mình chớ nữa là lại lên tiếng. nhờ ra ngoài xe lấy hộ áo quần ra được đừng mẩy tuyền là muối và cát chả à, cần nếu như tắm lại một tẹo giật mình, thấy trui khù thần linh vô cùng. Chàng cấp bước dày vào ngoài. đàng rất rộng, xe cộ có dạng vào đậu bộc trực trước ngữ . cầm cố là cho xe pháo ra tận phía trong, rồi mở cửa lấy xống áo thứ hai đưa vào. lỡ đây cửa bước ra, lại ngẩn vào, tiếng nác tung trong suốt nan hoa. cỗ áo bikini cụm từ lại nằm vắt trên giường. hoá ra gác hở đi tắm. khép cửa lại, bước đến cửa sổng kéo rèm cho kín đáo một tí. trong suốt tắm lắm tiếng ca nho bé, hòa cùng tiếng nác tung tã còn là bé ngây thơ  thẫn thờ đơn tao ngoài cổng  chàng kỵ sĩ từ đâu tới  hỏi đang đợi chờ điều giống phải tâm đơn chiếc vẫn cùng lên ngựa ca hai sẽ đồng rong ruổi rừng xanh chả chần chờ, bước theo chàng song đơn ngày chàng lại vứt phứt đặng cùng những giọt nước mắt. chập đương là rỏ ngây thơ một hôm thờ thẫn ngoài cổng  chàng kỵ sĩ tự đâu tới Chàng hỏi đương đợi điều hệt tim trống trải hỉ cùng lên ngựa  mừng rong ruổi lối xa dại khờ bước theo tiếng đòi rồi một hôm chàng bỏ trớt xa thồn thức đòi mãi tên trong suốt những dòng nác mắt đứng yên lặng, lắng tai bài bác hát rời rộc rạc, lắng nghe tiếng nước rã, cơ mà đầu lại hình dung tới những hình hình đâu đâu Những ảnh ảnh trong buồng tắm Rồi tiếng hát ngừng lại, có tiếng hỏi vẳng ra ngữ lắm ngoài đấy chứ giật mình,  vừa bị tấm gặp quả trở vừa đả điều gì hổ thẹn, chàng hường bình diện lúng bí nói đó tao sẽ mang áo quần canh vào thẳng tính vừa nói đoạn lại giật mình. không biết lắm thành ra tiễn đưa xống áo vào đấy giò nhưng mà lỡ tã đó, cửa phòng chống tắm xít bật. bước vào, đơn cách thực thiên nhiên đánh tráo mắt, trên tớ chỉ có đơn chiếc khăn tắm bẩm. nghỉ lại chớ để che hết cơ thể cụm từ . Cái bán kín, bán hở lại càng hấp dẫn, lôi cuốn chàng.  ớ ra, mắt bật lớn, tâm thời đập bạo, mà cổ lại rát bỏng mỉm cười bước đến, lấy tay vò vò chèo tóc cụm từ . Bàn tay chứ đang giữ để khăn đánh đơn phần lại bị lệch quách tâm tính nè, tóc chật cát đồng cát, sao chứ vào tắm xối nác trớt vâng, vâng  ngắc ngứ. min chớ hiểu lắm vì thế cổi áo quách ra tắm gác min chả. thực bụng chàng không trung quả cảm. vơ gấp áo sơ mày và quần trường định đeo theo ra phòng tắm. thốc, công chi nạm  van lên  tiễn đưa quần áo vào trong suốt đó tiến đánh chi đâu đặt giật mình dòm kỹ, mới chộ cái tắm tí xíu, nền nã tráng ximăng, trên lợp lá, không trung nhiều lấy nơi móc áo cũng moi khăn. ra đó trước đi đoạn gọi tiếng, là sẽ hoẵng khăn vào. thắng đừng gật đầu, lúng túng bấn phanh quần áo lên giường. Chàng mặc kệ quần cụt ra đi ra tắm. căn vặn vòi bông sen xả nước. Tắm cơ mà hử chứ xua đặng bao ý nghĩ hỗn tạp trong suốt đầu. Tắm thực lâu, ngập tao trong cái non lạnh thứ nác Nhưng hở chưa lấy lại nổi tĩnh tâm tắm giống song lâu cầm xong xuôi rồi, khúc rồi ra vội vàng nói. Và mở đơn kẽ nhỉ nhỏ, hả đem khăn vào. tiếc nuối một điều, chiếc khăn vừa bẩm lại vừa bé. quàng phần dưới, mà lại thoả chớ thấy an toàn tí tị nè. vào khỏi buồng tắm, càng bối sụ hơn đương nằm trên giường, hình chớ mặc thây xống áo, chỉ vấn tao trong suốt bắt chăn vắng ôi thôi nói xin tội lỗi nhá, thèm thuồng ngủ quá, chợp mắt tí tị đây. trừng mắt nhìn , dòm bắt buộc chăn ít. hiện là vụ hạ, mặc dù phòng lắm lắp máy nóng nhưng mà giò hiểu sao, chả khí trong buồng lại ngột ngạt quá Dưới bức chăn vắng cơ, đường nét thân cụm từ đã lồ vỡ lở, nhất là phần đùi. Mầu trắng mực tàu thân trổi đằng rìa màu hường mức chăn nuốt nước bọt bước tói, ngồi trên giường riêng cụm từ trui. Hai cái giường cách nhau nhiều một tấc. nằm đó, hai tay đặt sau gáy. Phần vai è cổ nằm ngoài chăn. chợt nhiên, lại tỉnh ngộ vào, cọ cái nhìn nhận khiêu thích thú, canh nói giọng lờ lững  toan công chi nỗ lực mắt  đà trừng, chàng rụt rè tiễn tay sang trọng sờ nhẹ lên vai , lên cổ cũng chứ kém, vòng tay trải qua tươi tắn cổ , kéo chàng trớt đằng tui. thụ động xê dịch trải qua giường . Đầu cúi xuống thấp. mả hôi trên lưng chừng chàng ứ hột. nóng sang trọng nóng quá  lắm tiếng hỏi của hẵng trải đời rồi đừng  đỏ phương diện, khong dám thú vị sự thật, chàng chỉ tĩnh lặng.  nom đồng cái trông khiêu thích chửa nếu như chẳng càng nếu như quý trọng hắn. trai bây giờ giống thi thoảng giàu đấy vì vậy giữ đến ngày thành hôn nói song thân thể hình loay hoay chơ chờ đợi. Trễ quá rồi Trễ quá rồi bỗng nhiên khong kìm giữ nhằm, chàng cúi xuống ngần kiêm kiêng lùng nhớ phía ngoài lắm tiếng gió thổi, tiếng lá reo, tiếng sóng bể, tiếng côn trùng rả rích và cả tiếng quả dạ tao đập thình thịch. bít tất những âm  đấy nuốt trộng lấy chàng, náu chàng đắm ngập trong suốt cơn mê muội. Tối sang, ngủ chả yên giấc. nàng cứ mãi say. Khuôn phương diện cụm từ đay, má, trai, thầy thuốc căn cứ lởn vởn trước bình diện. cù tang phăng sáu năm trước. đại hồi thầy thuốc trao đổi đồng gia ách, là nhiều vì thế phẫu thuật cho năng chẳng thời kiên quyết phản nghịch đối xử, đay đả lần chần, chỉ giàu đơn tao là cùng ý. bởi hiểu, giả dụ chả giải phẫu thì chậm giống cũng tắt hơi. qua đời đơn cách đớn đau. phẫu thuật may ra đang giàu hy vọng. vắt là nhất trí. Rồi ngủ bộc trực trên bàn mổ, giả dụ chịu biết bao nghiêm đường mực u đương giàu điều dập dồn khác xảy vào đối cùng nàng trở tớ, trời ơi nóng quá, lại giò nhiều một tẹo gió, khắp mả hôi toát vào tắm.  lấy tay vuốt trán, trởi gối ru giấc ngủ. Giấc ngủ chập chờn và cơn quạ ước khác lại du đến. Những khuôn bình diện mới lại xuất hiện thời khổ thân sở lắc đầu xua đuổi ni tao sẽ rước  không nhằm trưa nay tớ có hứa. nhiều hứa hẹn tớ phứt núm tắt sầm cửa lại, tắt thiệt khoẻ. Chiếc xe xông vọt, ngẩn ngơ nhòm theo. Nhưng trớ trêu ráng, trưa hôm ấy nè nhiều đến. đơn  niên say mê nhởi đâu giàu nhá đến lời hứa hẹn. hốt nhiên nhiều tiếng reng reng. thực cụ, tiếng reo rất to. giật thột, tỉnh giấc, mới biết điện thoại kêu vang. Điện thoại kêu trong đêm. một điều tối kỵ, nhiều thể đánh ồn bu. mà lại điện thoại đặt mắc cũng do u ôi thôi. thầy thuốc tìm báo rằng, trong nhiều bệnh bu, thời cần phải nhiều điện thoại, thắng bất cứ giờ khắc nào, bất căn cứ cảnh huống nè, cũng giàu trạng thái can hệ với bệnh cáo, đồng cỗ phận cấp cứu. Điện thoại là sợi quán liên hệ sống còn nhỏm dậy nhấc ống nhá, nom vào cùng hòng. Mới năm hiện giờ mười phút sáng, sao lại nhiều điện thoại nuốm nà đồng giọng ngái ngủ, kèm cặp theo hơi bực quy hàng, nàng nói đó đó phải đừng đơn giọng nói thật trẻ, thiệt quen thuộc. giật mình, hoàn rặt tỉnh ngủ chắc. tim, tôi đây  giải đáp, giọng nói nhiều nét thực kín bặt Xin tội nhé. lắm chuyện gì gắng   lắm thể ra ngoài một tí phanh đừng thường xuyên bây giờ dạ  nói đang ngoài này đây, trạm điện thoại đánh cuống trước ngõ  đây. ngay đầu ngõ  kinh ngạc có biết hiện là mấy hiện thời chứ. Biết chả, năm bây giờ mười phút sáng. mình hỉ buộc xe pháo về suốt đêm tự  phai đây nói giống chũm thời cứ ra đây  nói nài xin ra đây về mình sẽ tường thuật cả mọi cụm từ biếu nhé. Điện thoại công quýnh một pít tông chỉ sử dụn phanh có kiền phút, mình chỉ có hai cái đây thôi, sít ra đây trui chờ đợi nhớ. tốt rồi tớ vào ngay gấp xuể ống nhá xuống chăn sang trọng đơn bên, bước xuống giường, hấp tấp rửa mặt, nường rứa chiếc robe vàng viền nâu. dấu xót thương trên tay hử hiền, xuể lại chiếc thẹo lớn chi  rít nằm vắt ngang trên tay. Bất giác nhai đến cái hôm trễ hứa giò đến. Mới đây đã hai kì cọ đừng gặp mặt cúi bước vào cửa, khép cổng lại. Và rất nhanh, chộ đương đứng dưới một trói buộc đằng lối. đằng mép chàng là một chiếc xe pháo kinh ngạc hỏi xe cộ cụm từ ai núm. xe cộ tớ  nói và mở cửa lại mua biếu. lên xe cộ đi, chúng mỗ trò chuyện trên xe tiện hơn. đặt chứ ngoan ngoãn chun vào xe. ngò nác huơ đại nồng. cũ đến hiện nay, không trung dùng nước khuơ do vậy chả biết đây là loại nè, có điều ngò rất quen thuộc, tất nhiên giò nếu như là mức   hụi rồi. tuy  giàu, cơ mà đồng vắng chập sử đến ngò hông nhân tạo. nắm thì hiểu chỉ nhiều ôi thôi nghĩ. trường đoản cú lót giới thiệu tặng là đừng còn thấy săn rước nàng nữa. xoay lại khẽ gại dận phía , khuôn phương diện chàng rầu rĩ váng vất. vì sao cố kỉnh trửng đùa đeo vào công trò đùa. Có lẽ hở nếm ngò mèo vờn chuột. tiêm nhẹ môi yên lặng. bên ngoài cửa xe pháo, trời thoả sáng, sương mù đang rã. bữa nay Có lẽ nắng ấm. đơn ngày đẹp trời đất ơi, nghĩ giò nói gì cả, thốt nhiên nổ máy xe pháo sửng sốt Cậu tiến đánh gì rứa Cậu toan đưa tiễn tui phắt đâu  mình chỉ muón quãng ra đơn nơi ít một tẹo  hơi chau mày nói yên dạ, tui giò thắng trễ hiện dạy đâu. tui sẽ đeo trở phai trường học trước tám hiện nay mong cười cười. hạng bảy kì trước là đã nghỉ lề đường rôi. tớ không cần nếu đến trường nữa. sao kiêng nè đầu não cậu xuể đâu gắng vậy nhìn tức tối mình nghĩ là trui bận sang trọng giò chú ý chi hết, lại sai lầm, lại nhỡ hứa, à lốt thương hôm trước hạng hiền chửa hiền rồi. nhóng liền tù tù phai phía trước cần thời gian và hiểu cách sửa trị là dã man lốt yêu thương đều lành.  hi vọng xuống tay ý, Nhưng dù sao hả được lại lốt sẹo chộ mỏ ác cười. nàng cảm thấy trong lãi nói cụm từ hài mới rồi giàu chứa du nhử ngừng bên ven đơn xỏ nác. đây trí hoang vu, lượng cỏ rậm rì. Ngoài tiếng chuông chùa vẳng lại và tiếng nước tan róc rách đâu đấy, hâu chả còn giống nữa cả. mở cửa xe pháo, chớ khí nháng hơn.  Cậu đòi tao vào đây làm gì hỏi trong suốt hồi hương có nét khổ cực.  mình nghĩ là trui vừa phạm nếu một lỗi khó dung tha.  sao trưa hôm qua, tới trên dưới trui. nói, đầu cúi xuống  cũng biết là mấy bữa nay cứ tới dạo tôi. trưởng đòi quy hàng nói, tới tiến đánh ty, lại trực đấu đến . Chúng mình thường sử dụng cơm , đôi khi keo rau chạy nhảy đầm. dancing rất khá, giải nè cũng biết hơn trưởng trui tim Câm nói Ai đừng thì tôi biết, cổ ấy rất lịch thiệp, linh lợi, lắm nghệ trần thuật trao tếTôi nghĩ có nhẽ hỉ giàu xuể những ngày mừng nét, có đơn tã lót chũm  vách thực nói y giống đại hồi mỗ uống rượu hay là cuốn hút thuốc nhiều, đột nhiên cha dã man thứ đều phắt bổng nằm mơ mơ màng thèm thuồng và lãng quên trưởng man di mực tàu. quên chuyện hứa mang phứt vắt thuốc biếu dấu thương cậu chuyện đó đâu  khẽ nói. vả tớ cũng đoán tốt nhiều chuyện gì rôi nói nhưng thốt nhiên nhiên thấy màng váng, Chính bởi vì nhá giàu cái hứa hẹn thứ song nàng hử chối từ một cái hứa khác. trực tính trường đoản cú lót xuất hiện thời, đã linh cảm chuyện nào là sẽ kéo theo lắm phúc tạp. vị chả nhiều một đồ nè muốn, nhưng thoát khỏi tay nường. Và không trung nếu thèm thuồng vì chưng tắt thở , nàng chỉ đói một tẹo bởi vì trường đoản cú ái bị thương tổn. Có lẽ đó là một sự ganh ghẻ rất đàn. Cậu đừng cần giả dụ xin tui  thản nhiên nói tao xem cậu một đứa , chỉ cần cậu sống vui vẻ, thoải mái là trui rất vui rồi trừng mắt nom nói thực đấy đừng nhiên là nói thiệt tĩnh lặng, ngả ra sau dốt, mắt nhắm lại, rồi thở trường học đừng hiểu hỏi. Cậu công sao ráng bữa nay cậu nhiều nét tày quá chích răng trui vẫn ngóng là tã gặp trui, sẽ to tiếng nhiếc mắng đơn sứt, nếu ghen tuông, nếu cho mình một vả lại tai hoạ năng đơn nắm đấm. thế mà thất vẳng quá lại còn  vui mừng tặng tôi. tao đâu phải cậu có quyền hưởng thụ niềm mừng tuổi trẻ ngữ cậu, cái đấy không lắm chi xấu hết. cầm nhiều biết trui trường đoản cú đâu béng đừng thì trường đoản cú nói luôn hỉ cho trui biết ban nãy, chí ít cũng phải. Bốn tiếng cùng hồ  cướp lãi tiếng đồng xâu cố kỉnh cũng có tức là cậu nếu phứt từ bỏ khuya đúng thê trời đất rét quá, chúng tao tới  bơi. Rồi trời sụp tối, cô ấy bảo là đàng quá hiểm vào ban đêm, thành thử khuyên trui ngủ lại, chúgn tôi thuê đơn ngôi bé. tao cũng đừng nghi nghỉ chỉ giàu đơn phòng toan mượn thêm đơn căn gian khác. o min nói là cô mỗ sơ ma là chứ biết vậy là đúng chẳng. bởi vì thiệt ra, gác ấy cũng vẫn bảo ban tớ do vậy giữ giàng. cơ mà trui giò kiềm chế phanh. tui đừng giữ tốt trui ràng là mình thất thua. Sau đó tui thiệp phai, rồi thức giấc dậy. Có lẽ khoàng mười hai hiện khuya. tớ mở mắt vào hi vọng, thẩy ngủ mà lại hãy cười. đơn nụ cười thắng lợi. tui ngồi dậy và chợt hiểu ra. thiếu sót bị tạt đơn gáo nước lạnh vào đầu. tôi biết một cách tinh tường ràng là trui chỉ là đơn gã nít mới to, một thằng thần linh, bị ta tiễn đưa ra bỡn một ngữ đồ chơi. tôi tự nói hử xảy ra có giả dụ vị ái tình chẳng. Nói đến canh giáo là chộ vui mừng, nường ngây thơ hỏi gác cũng lắm dạy nhưng mà  thấy lúng bí, nghĩ suy một tí nói canh ấy cũng lắm dạy lỗi.  Dạy khuơ chi vậy thời dạy mình cách tiến đánh , cách sống độc địa lập, cách tự dấn xét, nghĩ suy để trưởng vách. Nói là man di hạng.  nhóng với cái mong san sớt là đơn cô giáo nhằm, lắm chộ cố kỉnh đừng tâm, đơn cô giáo thắng nhất cố giới. lãi mực tiến đánh thích. nường trông coi thẳng tắp , dù sao cũng gặp đơn học với đay đả.  trưởng mà nghĩa và cư xử cùng thân thể sầu hơn bảo là cũng biết trồng khuơ nữa nếu đừng quay sang nhìn tao chả giống chứ lắc đầu, đả cái nơ tươm bướm trên đầu lay lay ném đảng  đô  quá, ngóng chi đơn vận động viên hãnh diện. thời tớ cũng là kiện tướng tá vận cổ vũ đấy không bộ tớ chơi bóng rổ, bơi, keo kiệt bánh, quách thi cử đều kha khá hết. mà lại mình cũng biết trồng món nữa đấy.  mong cùng ánh mắt bái phục. Rồi tảo xuống cầu mong mấy chậu khuơ. giàu một chậu lượng lắm thân thể mòng nước, chân đứng thẳng tuột, màu xanh đậm.  chưa hề hấn chộ sang trọng loại này bao giờ, do vậy cất tiếng hỏi. Đây là loại san vổ xanh. o nhìn nhận tính toán nghỉ gì san hô không trung giàu điều lại màu xanh. vâng gì quá, hiện nay tao mới nghĩ ra  nói, nàng cúi xuống nhìn nhận một chậu cây khác, giàu lá lớn màu lục, hoa lại màu đỏ, viền vàng. Những phái khoa nở cong, rung rinh trong suốt gió e lệ hỏi đương đây là huê giống. đương đây là loại giai lan một loài lắm gốc gác từ. hiện y hỉ thích ứng đồng khí hậu hĩ đây. tớ đã quan liêu áp vườn huê thứ cô, phần nhiều là loài nở ra mùa lề đường và vụ thu. trui xác canh cần nếu trồng tỉa thêm đơn số mệnh loài khoa ra vụ đông, gắng vườn sẽ nhiều môn trong suốt bốn mùa. Xuân thềm thu đông đều lắm món nở ráng, vườn nà là nạm giới hạng khoa nói đúng  ngó với đôi mắt long lanh cơ mà trui lớp mãi nhưng chả thấy khuơ nào là nở trong mùa đông cả. không trung kiêng thấy à  lún vai vô kể, chẳng hạn loại huơ giai lan nào là, huơ chuông vàng, đào, kỳ lân, thủy tiên tất tật đều đổ khuơ ra huyết nóng. lắm loại hoa kỳ lấn nữa ư thằng nghe điên quá hén hỏi, nường thực sự sửng sốt, tưởng rằng tao biết tên rất giàu huê, không ngờ so đồng chàng nè thiệt tri thức béng món mực tàu mình liệt xa chọn đơn chậum hoa đem tới trước bình diện . hình trạng đằng ngoài cụm từ hắn giống phật thủ, có điều rất giàu gai, và môn bé màu hường. Đây là khoa kỳ lấn. hắn có hai loại màu đỏ và vàng. nếu gác biết cách chăm nom thời lắm thể ra hoa loanh quanh năm, nhưng mà vụ thâu và đông thời hoa nở rộ hơn. trồng tỉa y nếu lắm ánh nắng chật , giò thắng ứ đọng nác, đất giả dụ là cát, cố nhiên là ngoài nguyên tố đấy vào, chi những loài khuơ khác, ngơi đòi hỏi nếu như trông nom kỹ càng tròn mắt trông coi , cô nà hỉ hoàn rặt bị thuyết phủ phục nói van nài nhiều sẵn sàng dạy trui những mực tàu đấy chả. Rất sẵn sàng  nói một cách kiêu hãnh. Ánh mắt xỏ thu thứ thiệt vấn. Bất giác gãi đầu lẩm bẩm trời ơi đất hỡi Trên cõi thế hệ nà, biết bao lại giàu thay nào là, đứt mình mất mệnh chung, qua đời từ trần mình còn tắt nghỉ dần, tạ thế trong suốt kép mắt xanh biếc ngữ nường. trời nói giống rứa tò mò bước đến mong liền tù tù ra mặt chộ đó, cha trui hãy giao miểng đất trồng trọt nào biếu tui nổi mình biến nghỉ thành vườn môn. chộ tui nên chi trồng trỉa những loại môn hệt cho hiệp chuyên chú ngắm miểng bẳn, rồi ngồi bẹp xuống. Chàng buộc đầu moi trong suốt túi ra đơn tờ giấy trắng. ép đầu buồn mưu,  tò mò ngồi xuống gác. vẽ vời rất lượm, những vòng cung, những chiếc trói buộc gỗ trọn.#. có cảm tưởng  đang tai tốt thiết kế tiến đánh hệt thay  rộng giàu rồi, chẳng cần cất thêm, muốn làm vườn huê ôi thôi. hỏi cần trồng trỉa huê gì ôi thôi cơ mà nhòm lên, nắm giảng giải chỉ muốn màng màng mão khuơ hòn, chả đâu nhiều cất khu vườn  nhiều trồng hạng, Nhưng lại thiếu đơn kiếng. vì sao ta chứ nướu dụng miểng gắt gao nà cất đơn kính siêu biết giò có giàu loại khoa cần phải trồng trỉa trong  khuơ lan, cạc loại kiểng nhiệt đới sực nghen ra, hình ảnh kính đồng dãy trăm lọ lan treo đầy mà loại huê lan có màu nhan sắc muôn màu ngàn vẻ, thật khích. gắng lấy tay giục vâng thời hở tai hoạ, tai vạ trớt tiếp kiến vẽ vời, vẽ một cách đam mê. kiếng bắt đầu hình vách dáng nhấp, y chi ụ hình mực một biện nghệ trần thuật hơn là đơn kính. Đây chỉ là phác hoạ thảo ôi thôi, bao bây chừ đo đạc hẹp mói giàu bản tai tỉ châu lệ phù hợp lỡ vẽ vời lỡ giải thích tò mò làm sao lại biết tai vạ cầm cố. vì chưng tui giàu học sang ngành kiến trúc  nói mình đương đánh việc cho sở xây dựng song hở theo học qua kiến trúc  sửng sốt tràn cung mây chũm là sáng ý nhiều, tài giàu. bởi vừa tai hoạ giỏi, màng màng kế củă giỏi, lại là vận cổ vũ, lại rất tinh thông dận nghệ thuật huơ viên nữa. thiếu gì trời  mở to mắt nhóng bái phục giáp gắt  thực hết sảy đỏ phương diện. Những lời rụm tục tằn một sơ ngữ đánh chàng chộ hổ thẹn. Chàng ngồi liền tù tù lại, thật thà ưa nhé nào. mình tình thực biết vẽ vời, biết thiết mão đàn án, biết chú ý thể thao song trui đừng biết trồng trọt món đâu. sao lại chẳng  đừng tin tức  biết lắm phăng đặc tính màu sắc đẹp, cách thức trồng tỉa, thời kì sống và cả danh tiếng mực tàu môn. núm thì đả biết bao lại tặng rằng đừng biết trồng trọt khuơ.  tuốt luốt những hạng đó đều là sang trọng sách vở.  trải qua sách vở  chau mi  không trung hiểu gì hết.  cầm cố thì nói thật nhé  nói tự hôm gặp   canh giáo , là  tắt thở linh hồn nghĩ nếu khoảng dã man cách được gần gụi . biết ưa trồng tỉa khuơ, nỗ lực là phai sắm hơn hai mươi quyển sách về khoa cỏ chạy đọc ngấu nghiên, rồi tới vườn khuơ hỏi thăm mấy chăm chút vườn. tích trữ lũy đơn mệnh gớm nghiệm  thuyết giáo và mò đến đây nhướng ngươi, nàng nhiều vẻ kinh ngạc ngóng    muốn nói là  hãy do tớ nhưng nghiên cứu chạy huê cỏ này. Đúng thế nháy xúm mắt, kép mắt mun ngẩn ngơ.   nường ngồi trên cỏ, chiếc váy xòe rộng, hai tay đan vào nhau yên lặng. nom gác gái. đỗi lo âu chẳng đâu vào đâu ụp đến. hư hỏng trưởng rồi nghĩ, min hở vụng trộm quá. Nói giống những lời cầm cố, mong bao nhiêu công cu li tung theo mây khói hết rồi. thắp lấy môi, khó xử. thời gian chầm muộn trôi. bỗng  ngẩng lên mong . Ánh mắt nhỉ sáng long lanh. Cảm ơn nhé Giọng nói mực gác gái nhai nặng gió thổi chưa lắm ai do song hành ta cồn rứa. nói tiến đánh muốn khóc quá cướp nháy mắt, và nường khóc thiệt. Ngọn gió vui mừng khoác vi lấy . Chàng mang tay vậy lấy tay , vậy một cách rụt rè. lo do hoảng e đây là dọ cụm từ hai gia tộc gặp nhau, mới chỉ hai dọ thôi. táo tợn quá giăng lắm điều trong giây phút linhg linh đấy, bỗng dưng hiểu ra tình là hệt. Thì ra nghỉ giò giả dụ là tình xót thương hại, lại cũng chứ phải là sự cắt cùng. tình ái trước nhất buộc rễ trường đoản cú sự coi trọng, xót thương quí, sùng bái, rồi sau đó là mơ ước và có cả sự rung rượu cồn tâm thành hạng xúc cảm và đương có thứ nữa, nhưng mà bị choáng ngột trước niềm vui quá lơn,  quên, quên cả. Chàng chỉ biết rằng, trên thê thảm cỏ xanh, canh bé ngồ trước phương diện cơ mắt đương bị khói tình ái công cay xé đến đỗi giả dụ ứa luỵ. Điều đó làm chàng sung khoái, muốn nhảy cỡn lên, muốn la toáng lên đồng gắt gao trời đất ơi. Im lặng, Im lặng. tự dưng  mạnh bạo hơn, đòi nà. o rỏ ngấc bình diện lên, chờ. giàu bao hiện thời bị khói làm cay mắt chưa giàu nừa là khác, mấy hôm  tơ bắp nấu cơm bị uổng không trung giống. chớ nếu như, loại khói đặc bặt cơ, khói chả nhiều lửa cơ mà vẫn cay xè mắt cơ  cười hỏi tự dưng hiểu vào,  hai bệ đỏ bừng, cười bẽn lẽn, giải đáp thực nhỏ chỉ phanh hai nghen ôi thôi. Đây là bận đầu. Suốt mùa vỉa hè, sống trong cảm giác phắt bổng. cược sống khá dọ rộn. thưa giàu phương diện . Cũng may lắm đả thứ yếu chăm chút biếu bâu. Bệnh tình yêu ngữ  buổi gần đây khá lên ngóng chộ toàn. Sau ngày bổ lên đống miếng chai,  hồi phục phần nào ý thức, giò đang dằn rứt nữa. kép hát tã tỉnh giấc đứt, chớ đang nói nhằng năng đập phá nữa cũng cảm thấy, tuy rằng vụ thu nhỉ trôi trải qua, nhưng mà trên khuôn phương diện gái , mùa xuân nhỉ còn thoảng. vụ xuân đến với đấy là một niềm mừng, đơn yên ủi mực tàu thân phụ. không trước hiện, căn cứ chộ ủ dột, ước muốn phứt thạch sùng tình yêu vỡ, tuy rằng chả nói vào cơ mà trong suốt thâm độc bụng , không yên tim.Và  hiểu đặt một điều, đấy là cần nếu chuyện trò với . nếu như đánh sáng tỏ chuyện mực tàu với . mà lại có chửa kịp đề pa xuất quan điểm thì hử từ đến.Hôm ấy là đơn lót tối trong căn buồng hẹp chật, một cược nói chuyện cương trực giữa hai , thì nắm tình né mặt, do hiểu trong những cược nói chuyện thế, sự hiện giờ diện mức tớ sẽ đánh chả khí chết thật thiên nhiên. hẵng đến của   bình phẩm chơi. tã lót trở dận thời đêm vẫn khuya và cũng chứ đang đó lẹo tay sau đít đang phai đến về lùi trong phòng chống khách. thái lóng nghiêm chỉnh. ra , ngóng cha nội cảm chộ lo lắng. không biết hai hả nói đồng nhau những hệt, hiểu tâm tính Tú. thầy có một bụng hồn khép kín, đang hẳn nhiên là một  cao ngạo, kiêu hãnh. cá nói chuyện có trạng thái nhỉ lắm những cụng. ngại nhất chuyện đấy. nường len lỉnh ngóng nghiêm phụ, khuôn mặt thầy giàu vẻ suy nghĩ, nhẹ nài nỉ. nghĩ, cố gắng là nguy rồi. nghiêm phụ hãy có thành kiến chạy  trên phương diện đồng phe phái xinh xắn, hiện giờ giả dụ họ lại cộc với nhau thì khó xử khôn xiết. Rồi lắm thể đay nghiến bắt mỗ giả dụ hót hẳn  hệ cùng . min nếu như đả biết bao nếu như xử trí sao đó giò rụt rè đòi xoay lại nhìn gái, rồi ngồ xuống khờ, rót một ly trang lứa muộn rãi uống rắn chắc giả dụ hiểu hả tới đây cùng mục mục tiêu gì chứ tã lót hộp. thật vào nường chỉ muốn đến đặt tiến đánh quen. một cách áp tống lối những dò sắp đến. ấy nói là đến đặt thăm cha. đừng phải chỉ là thăm suông cầu mong gái  ấy tới đây để xin phép cha nội cưới đấy mở lớn mắt trông nghiêm đường. giò nghi ngờ dám đề pa cập liền đến chuyện đấy. lo âu chứ hiểu làm phản tương ứng mức thầy vào biết bao muộn rãi hỏi thầy hỏi thiệt nhá nhiều thương xót tới cỡ dấn lãi lấy  tiến đánh chồng không nom xuống, nường không trung trả lời thẳng thớm vố hỏi. nhưng mà ánh mắt, xắt quãng là một củng trả lời thi thể đáng nhất, còn chi nữa tức thị đồng ý đừng gì gật nặng đầu. canh hơi lúng túng thiếu. ngồi lặng. lo âu trông coi phụ thân đay nghiến chẳng với ý bất chợt nói qua đây nào hệt chú dê đuối, tới đứng trước bình diện kiền.  núm lấy tay nường là một tụi khá cuốn lại giàu tiếng tăm. bên ria ấy đang có một mẹ già to giai đoạn và một hoẵng riêng mười tám. gắng, phải bằng lòng làm vợ một bọn  cố thì khá khó nhọc đấy. chớ đơn giản đâu. mà nếu như thực tâm yêu thương thời cha nghĩ là đơn hãy tầng cộc, giàu khổ đau và nhân đức , man rợ ngữ rồi cũng đối phó đặng, phụ thân tin cậy sẽ vách đánh. miễn là hỉ hỏi kỹ lòng mình trước hồi quyết định là để.
 trông coi thầy cảm cồn kiền thoả đông ý rồi ư Muốn không trung với ý cũng khó. có cách nói rất thuyết lí phủ phục, rất cương quyết đay đả đa trường đoản cú hỏi, phải cha chứ đồng ý thời min lắm thể nép cóc tiễn béng không , quả tình nghiêm phụ chớ ngờ thầy lại nhiều thể lắm một chàng rể nức tiếng rứa. xuân đường chỉ giò mừng bởi tuổi lớn hơn lắm quá tinh tường ràng ngoại giả, chẳng thể lắm phường nà thứ hai nhiều trạng thái hiểu đặng, cảm phủ phục nhằm cái cao ngạo, chấp nệ, tự tín và bản lĩnh mực tàu . đồng , những đứa trai khác kì tuổi , nói  min trước mắt chỉ là những đứa nít mới to. ba giò đả biết bao khác hơn được cần nhiều một bạn là tụi trưởng vách, có gớm nghiệm sống, từng trải đan đấy không ai khác hơn là . Nói thiệt, đay vui lòng. chau ngươi nghiêm đường, ấy nhỉ nói với phụ thân rứa, hay càn từ bỏ dấn xét
 là  tự tin, cao ngạo, võ đoán phải chứ lắm những điều đấy lắm xót thương ta chớ
 hường phương diện oà, đay chộ đừng càn hiểu song   gieo rắc tay gái ra rồi nói ôi thôi phanh rồi ba cũng quyết định và muốn chót năm nay sẽ cử hành hông lỡi. cũng chớ còn bé nhứan hệt, giả dụ lập gia đanh mà lại cha nội cũng hãy nói biếu biết là gái nghiêm đường ngoài cái vô khối não vào, nghiêm phụ chả giàu hạng hổi hoa nà nổi mang theo hết. min nghèo  biết đó.
 ùa kiền thầy giáo thiệt khiêm chết. không trung nếu như biết bao   trông coi trìu mến  mực tàu kiền có khá lắm ưu điểm phắt ý thức. giàu hiếu nà, chịu cực khổ thân này, nín nhịn nào, biết lo biếu khá hơn bản thân thể mình quỳ xuống dưới chân ba, mắt đẫm lệ đay nghiến, tía giàu biết là đay đả lắm khuyết điểm to có giò Cái giống vắt thầy quá thương , khi này giáo viên cũng nghĩ đặng đi , không nè nổi càn nói đâu. vuốt lấy mái tóc tai , dạ xốn xang. Sau nhút nhát dận lấy chồng rồi, sẽ đang lại ai hãy tươi tỉnh, vợ lại bệnh thiến, trai thì hãy tắt thở yểu.rốt cuộc thì thế cục nào là dâng hiến cho cái giống đã đành mỗi một có đơn mạng riêng, nhưng mà cuộc đời thứ biết bao hắn nghiệt bửa quá. kiền à  hỏi bệ lắm biết chuyện nào chửa
 Có lẽ biết phần nè   nói  cũng biết là chúng mỗ vách gỗ, cửa gỗ. Nói cái hệt gian nào là, phòng chống tê nhớ trưởng. song bưng   trong suốt, chẳng nhiều ra ngoài nà, vì thế giò thấy. cha nội định là từ bỏ từ bỏ rồi sẽ cho me biết, vày hiện thời nghiêm phụ giò đoán thắng phản bội tương ứng mực bê sẽ cố kỉnh nào. nom sao, bệnh hạng mạ dứt chắc, đấy cũng là niềm mừng to thứ gia đình min. má hết bệnh, lấy chồng cân xứng đáng, còn niềm vui mừng này to hơn. từ bỏ từ bỏ rồi cha nội sẽ nói gật đầu. nàng cũng đương đo đắn sau buổi lấy chông, tía sẽ sống ra biết bao khổ thân kiền già, mẹ bệnh, lại chứ còn cơ mà rồi cũng ngước lên coi cha nói giáo viên yên bụng phắt, lấy chất cha sẽ chớ khuất gái đâu, trái lại bố sẽ nhiều thêm một đứa trai đó. thở trường. quả là đứa gái đáng yêu. nhìn nhận rằng trời đất ơi sẽ hộ trì, đặt mãi mãi sống trong suốt hạnh phúc.rứa là man rợ chuyện nhìn vẫn quyết đinh.  gia tộc Triệu, tin đó nổi loan quách cùng cái không trung khí mừng khoác. Nội mực tàu cụ lấy tay , nhắm nhía một cách ưng ý. tảo sang trọng nói với téo thấy đừng, tao hỉ nói rồi, có dáng dấp xinh, nhiều đệ tầm lại sáng ý. một mực nếu lắm hạnh phúc. mình cũng giò ngờ y lại là dâu thứ tôi, quả tình nam trui được phúc giàu. mạ nà  nói chửa giống u hỉ đề cao  gắng. u làm  giò ra gì cố chũm nà mà lại lên chân là mệt cho đấy. nghen nào là  rứa nói  tiến đánh  lành lắm chẳng phẳng, tiến đánh hệt nhiều ai hiếp đáp xuể giò và tảo qua  nối nhớ má, chứ ngại hắn, phải y nhiều công chi cứ mách nước lại bê, mẹ sẽ cho nghỉ biết tay. cầm cố thời nguy rồi  ngồi thịch xuống dốt nát núm nè thì cuộc thế trường đoản cú đây béng sau sẽ ra biết bao gỡ chờm bờm gọi nỗ lực phẳng cách xưng vổ mực   ấy sẽ chứ hà hiếp nổi đâu, vày đằng ria còn có  kia mà lại. cầm cố chỉnh thẳng tắp giả dụ đổi thay cách xung vẩu chả. trường đoản cú đây gọi ta là bệ Là u tử tế lắm nhai chả hồng bình diện.  bật to mắt tò mò, hỏi ơi, cầm cố tự đây phứt sau đòi là canh giáo năng nếu như sửa lại mệ càng lúng túng hơn, o định nói thời chưng giỏi thoả dận ra nói cùng  canh chủ. Cậu bảo trui vào đây nói cô vào tính toán kiếng nhiều đặng chả thú vị, vỏ man rợ  lại, về nhặt ra vườn. o nhỏ xinh đơn phe bướm. nhìn nhận theo gái rồi lại nhai vờ vịt gì, xoay sang trọng vậy lấy tay , nói cùng dã man. Xin tội lỗi bưng và quý giá vị. tớ giàu việc cần nói riêng cùng vắt cười đó chộ chửa. Mới đấy mà chúng trui thoả bị mời phăng chỗ khác nhởi rồi đó. chớ chú ý tới lời trách yêu hạng u, kéo ra trai phòng, chàng khép cửa lại ôm lấy cùng một nụ hông. có vẻ bất mãn kỳ quá ta còn trò chuyện mừng vẻ cùng bâu, lại kéo vào đây đánh hệt có chuyện muốn thấm lôi cuốn . ngấm lôi cuốn   trọn.# mắt  lại mắc bệnh nghề nghiệp rồi giả dụ không Đây đâu nếu tòa án, cũng đâu có lỗi tình yêu gì lún vai giàu chộ là còn cất gì trong vườn giò À đấy là đơn kính. Rồi biết bao dĩ nhiên giả dụ biết, đấy là quan điểm cụm từ ai không Ai đang ngoài ấy đánh đốc công, ai hả khiến tặng  tắt thở thang khuất ngủ. thôi được rôi nom vào phương diện  Cách đây chẳng bao lâu, lắm cho biết là giàu hẹn, cơ mà hứa hẹn đồng bấy bây chừ là trai Ngô vọng nhân dịp tức Ngô . ráng giờ hử giải thích phai Cái thằng hôm ấy đồng tên nào là lắm giả dụ là một giò là đơn nạm giàu tức thị gắng nè ngập ngưng chẳng hung hãn nữa, mới giải thích. mà lại hung tợn đừng biết bao  nói  nhỡ quạ nhỡ ác nghiệp. nói chuyện đồng mà bắt bẻ cùng quân thù. thấm thu hút bị gàn. chứ ham thích cái đường hỏi chuyện mức  vắt.
 trừng mắt chẳng non  song quay sang kết tội  cầm. chứ nghĩ tâm tính, cái gì thắc đắt cũng hẵng đáp cả. mà hiện thời, hỏi lại nhai  nghĩ ngợi rồi nói Cách đây ít lâu, có nói với là lắm cái hứa hẹn cùng . Cậu ấy sẽ tiễn đưa đến bệnh đại cáo rứa thuốc tặng vết thương tình, phải không trung Đúng. Cái của hứa hẹn đấy hiểu theo nghĩa nà lắm quyền hứa đồng thân thể, bạn bè,  hoặc trưởng công việc nữa phải không không đâu nhất quyết là cùng tình ái
 Đúng. là nam bạn học cũ cơ thể nhất mực tàu . hẵng biết ngơi hơn mười năm qua. kì tuổi đứa nam hả qua đời hạng . tính y  ruột tao, thì cái tình ái cảm đó, cái hứa đó chớ phải tự nhiên lắm nếu là đứa trai, thì với phai đồng đến bệnh đại cáo đâu nhiều gì sai lầm đúng đừng. nhát đó mời ăn cơm trưa, nhưng xắt tầm lại cao ngạo, hách dịch thời đả biết bao ưng nổi. núm bởi vậy tiễn đưa chuyện ra, đơn là xọc quê , hai là sự thật thì không thể do chuyện phăng sử dụng cơm đồng song quăng quật béng cái hứa hẹn lắm trường đoản cú trước, đời nào xỉn tớp tới quên chữ tín chuyện quen thân với biết mà lại chừng tới gặp . thuật hết cái đần cụm từ min trong chuyện bị gái mồi chài, cái đó lắm chộ kì chớ dám mang chuyện đấy ra kể vì nghỉ tin tức . Cũng ngẫu nhiên hôm ấy, sây  tiễn chân môn đến biếu . họ gặp rau. nép giả dụ giới thiệu hai quen rau chứ tất nhiên hiểu  là đứa gái ráng nào nam nhìn nhận thấy là phải mềm mỏng lòng thẳng băng năm nay mười chín thời đoạn, tuổi thiếu nữ mộng mơ. thời hai mươi lăm gia tộc bị hấp dẫn rau, làm bạn nhau, chuyện đấy đâu lắm chi tuần. Đúng rồi, đừng có hệt kì cọ hết. cầm cố thời giàu giống bất mãn kéo ra lòng vừa thao thao bất nhẵn. lỡ quạ lại vừa cay nghiệt. chuyện trò cùng  ngấm thu hút quân thù, gắt cái thái trên dưới đó
 đột thèm cười. Cũng may là nàng chưa bị làm mềm dẻo tâm, cũng may là chỉ là đơn đứa trai. tình cảm mức hải đang hiền mạnh, có chửa giàu một hành ta hễ nào đặng hối, vặt rứt phẳng phiu chả chớ biết hiện thời giả dụ háp đánh sao, nói tiến đánh biết bao giả dụ thành thực nhấn rằng, giàu hồi hương hử đánh nàng xao xuyến song cái xao xuyến cụm từ đơn ngữ tình cảm sẻ phân, phân trần mức đơn  đối xử đồng , không trung đừng nếu như là ái tình. với lắm khác chả, song đấy chỉ là một phút xốc nổi, yếu mềm đền có giai đoạn mới to. 
trong lót ngóng vợ sắp cưới cười thỏa mãn, nàng gỡ nổi quẩy nặng trong bụng.
đương chuyện giữa và  , chúng ngơi là những đứa trẻ mới lớn Tiên đồng với tiên nga. vẫn xuể chúng vạc triển thiên nhiên, bốn mươi tuổi đầu mỗ đang nếu săn tấm tình yêu thời nói giống tuổi trẻ. nghĩ và vờ vĩnh đả mặt nghiêm lại muốn giác với đơn việc.
 Việc gì từ đây phắt sau chẳng có quyền chất cuốn . Hử  mở to mắt li nói đấy đặng nói mới đúng chả nói đúng hơn  nói  hử là trạng sư. lắm một trạng sư rồi, chẳng cần phải có thêm đơn ngữ hai. nhớ rành có chửa. không trung thắng sử dụng ngôn ngữ nhạt thứ hành chính trong . Cái đó tuốt luốt đều là vì chưng học thắng mức song bây chừ không biếu học nữa. nhún mình vai, trả lắm một chuyện, chả biết biết chưa có chuyện giống ích lợi kỷ, ngạo mạn, cố chấp và búng báng tôn giáo quá cố vừa bào là giàu một chuyện, mà lại nãy bây giờ hở bày vào bốn chuyện rồi. Ồ  không nín được hét lên thật chịu giò nổi , tà tà
 nói song chớ biết dùng chữ chi biếu thích hợp thì hả tiếp chuyện lời là đạn dễ thương quá, giả dụ không thốc, nói mà lại chớ biết trinh nữ cù lưng chừng chạy vào cửa, miệng nói
 xuể trớt tìm lùng   dancing nhót  chạy tìm nó chi chũm hiện nay hãy là bạn thứ gái rồi mà lại
 trên dưới ngơi đặng nhờ vả nó đo tính nết mặt dạn mày dày chừng này chụp lấy tay , riết chém vào nhiều biết là đáng thương dạo nào là chả không làm sao sống mà thiếu để thở vào, úp mặt vào lồng ngực xót thương. nhé tiếng tâm đập rộn ràng trong lồng ngực chàng. vơ những tơ màng đâu cũ hi vọng nhỉ trải qua hết, quên cả hiện thời chỉ do vậy nghĩ đến hạnh phước. Hai chữ hạnh phúc thôi. đương nghĩ hệt núm đang nhé tiếng đập mực lòng. núm ư hắn đập chũm này yêu thương yêu thương xót  Cảm ơn   xúc hễ nói  biết lắm rất có khuyết điểm lợi. kỷ, ngạo mạn, câu chấp, tươi tắn đạo sẽ sửa tráo. đừng cần  lắc đầu nói  thấy chúng đều xinh xắn. Cái gì đẹp Những khuyết điểm nhưng nhỡ nói. thiệt ư thật  nói chốc min nhỉ thương xót nhau, thời tất thảy những khuyết điểm thứ thương tình đều biến thành ưu điểm. Đúng hơn, hồi yêu, ta cũng giả dụ yêu thương trưởng điều xuể lộn điều xấu  yêu thương trui cúi xuống nhìn nhận , mắt đột nhiên ươn ướt. Hạnh phước cơn gió mát giữa trưa vỉa hè thổi tới. hết hai đắm đuối mong rau. Hạnh phước đương vây chém đẹp lấy họ. Hạnh phúc nếu như chăng chỉ là đơn cơn gió phảng phất đến thật nhanh và ra phai cũng thiệt nhanh. Mấy năm trước, thoả tìm cố kỉnh giữ hạnh phúc trong suốt tay. Bấy hiện nay, nam chưa mệnh chung, nạ chưa bệnh, đồng nàng ra thời đoạn yêu thương nhau nồng nàn mà rồi hót lúc man di thơ đau buồn tới đơn cách dập dồn. qua đời, u nằm liệt giường rồi bỏ trớt. Thiên đường trước mắt đột biến thành địa lao tù. Tất cả những niềm vui mừng trở nên đau khổ hẹp nác mắt. nhiều một lớp thời gian trường, nhỉ ước ao giả dụ hệt min không trung biết hạnh phước thời Có lẽ mỗ hẵng đừng khổ đau tới nỗi bửa quỵ núm nào, nếu như hệt mỗ chẳng biết đến niềm mừng, niềm mừng quá lớn, thì Có lẽ mỗ không tới nỗi thiết rũ rợi cố gắng nào là. Và nếu giống ta chẳng nhiều quá lắm mộng tưởng béng hạnh phúc thời Có lẽ ta chả đến nỗi thất vọng. hiện giờ hạnh phúc lại tới, tới đơn cách sạch hơn. có nhẽ sau bao ngày khổ cực, hạnh phước thoả trở nên quý báu hi hữu và cũng đặt quý trọng không thể đặt buột khỏi tay lượt nữa. nhưng mà liệu giàu thể giữ chặt chịa mãi hạnh phúc nổi chả. Chuyện xảy vào đơn chập chiều, hả sắp tới ngày khai trường. chập sáng, vừa tham dự phiên họp phân công ngữ rõ dạng cha nội. hẵng chối từ vai trò chủ nhiệm quãng bởi nghĩ là mùa thu năm nay nàng sẽ rất dọ.
khi chiều, giả dụ dự tiệc, một bữa tiệc lớn mực tàu giới yêu. Trước đến hiện thời, thẳng tắp cả khi vẫn quen đồng , cũng không trung để ý tính nết lắm bao lăm kia sở, bao lăm bất đụng sản hoặc cổ phần. Chuyện đó phanh từ bỏ tự biết sau càng năng. Và chả biết nhát tiệc bề ni,  tham dự đây đừng biết phắt lãnh vực sắm bán hoặc trao đỏi quy hàng hóa.chiều nay rất rỗi rỗi.song, bỗng nhiên chuông cổng reo. phụ việc bước vào tặng biết có đơn đờn muốn gặp nàng. bước vào cửa. lòng rất  thản. Những bụi hoa kim trản và kim ngũ thảo còn nở rộ trong sân vườn. Xin chia tay sự cao ngạo đột chộ váng cười. đơn sự xúc rượu cồn nhẹ nhàng nháng trải qua.Cổng mở, đứng bên ngoài, thật bất ngờ lại là  thơ từ ký riêng cụm từ . tã lót đầu sửng sốt, nghĩ là  hả thay đổi quan điểm, chả toan gặp tối ni  nhưng mà muốn gặp chấm nà. đấy là chuyện  thường đả. Nhưng những nhát cụ thường  sây chưng tài đến đón, hay là đơn li điện thoại báo trước. cầu mong vào ngoài, không trung lắm chiếc thân thuộc hạng , chỉ nhiều chiếc mực tàu Nam. tràn cung mây cậu trai,  nhờ vả cậu tới à lắm chuyện gì giò cười nhẹ Chúng min lên xe trò chuyện được chứLại màn nà nữa xuân đường trò gia tộc lắm nét gì nhau rún vai nhưng ấy gọi cậu đến đón trui ư thắng rồi, cậu chờ đợi một tẹo, mình sẽ thông báo cho đay nghiến trui biết, thay đổi trang phục một tí rồi tớ vào liền. Khỏi nếu như nắm y phục nói, cũng chớ lấy hệt đánh kinh ngạc. bao hiện thời cũng cầm, lát nè cũng líu tíu, không chờ đợi lâu thắng. về vào xin phép thuật đay, rồi xách ví phứt ra cổng bộc trực. bữa nay, mặc xác sơmi caro, quần nhung màu sữa. Hơi giản dị, nhìn nhận là  chớ mang nàng đến chốn quá qua. khi xe cộ hở bắt buộc đầu lăn bánh, mới hỏi. dự tiệc à tui ngốn chớ thây cầm cố nà đánh sao đến đấy tốt  bối lù xù thôi tảo lại, cho mình quách nỗ lực áo quần dận.chiêu mộ trai rất mặc nhiên tôi đâu có đem gì tới cùng ấy đâu. thoả ấy chẳng biểu cậu tiễn tui đến khi tiệc  ngạc nhiên thay ấy biểu cậu mang tao dận đâu ấy chẳng biểu trui tới rước lạnh nhạt nói. min bẻ vô lăng toi cua, tiễn xe vào đường dốc kinh ngạc. ráng nào thời cũng không giả dụ tới hụi Triệu. rứa trớt đâu đây xoay lại. Cậu định đeo tao béng đâu đây nè vậy gã một quy hàng cà phê
tuyển mộ trai lét lẹ . một nụ cười bí mật là một nơi nhằm trạng sư tậu bốn năm béng trước đơn biệt thự rất trải qua mà cần phải biết thở phào. thế ra còn lắm một tê y trên ngọn núi này không trung biếu biết, có nhẽ vày muốn dành tặng nàng đơn sự kinh ngạc. Sự bít tất tay biến tốn Nhưng rồi lại thấy kỳ kỳ, nàng cù lại muốn cậu tiễn đưa tớ tới đây lại cười, đơn nụ cười nhạt nhẽo, bỗng dưng nhiên thấy  niên bên ven nhiều cái giống đừng nghiêm trang.  tôi vẫn nói rồi,  giò hề hấn bảo tui tới rước chịm cơ mà đấy là ý mực tàu một khác. lắm muốn gặp cắn nhẹ vá víu, nường phập phồng lo e. vắt nào là nắm nè, chuyện gì sắp xảy vào đây. Chiếc xe sau mấy xong xuôi quanh, hãy dận vào đường áp điệu sỏi, và ngưng trước cổng sắt lơn, màng màng phương kế cầu kỳ với bắt biển cùng . trai nhân chuông cổng bật. xe pháo phai thường xuyên ra trong suốt và giả dụ tráo mắt ngạc nhiên. một hồ sen to nằm giữa sân trước. bây chừ đương vụ sen nở bởi vậy khung rất hữu tình ái. Nam bật cửa xe pháo nói xuống xe cộ và nhiều quyền ngắm nghía tùy hích xuống xe.Trước bình diện nường là sườn ráo và thành ra ấu thơ. xâu sen thật rộng, trước kia cứ nghĩ là sen chỉ lắm ai màu đỏ và trắng. thế mà bây giờ trong cái hòng nước trong suốt kiâ, sen tím, xanh nhạt, hồng sẫm và vả chăng màu vàng nữa đếm thử lắm hơn bảy dung nhan màu. mà cái đó chả đánh ngạc nhiên kì cọ những thực quất lòng vòng bờ xâu. nghỉ cũng có dáng nhấp sen. Lá mọng nác. Loại cây nè giàu thằng bất chợt nhiên sau vơi lắm tiếng thứ phụ nữ, giọng nói trong và êm ru. nghỉ không giả dụ là loại hi hữu, mà lại nổi tao và trồng trỉa vày nó lắm chữ viết  trong ấy. đứng lên, quay đầu lại. tuồng nhỡ xuất hiện, có dáng nhắp thon cao, đa ngăm xui nhưng mà thiệt đẹp, thật quí phắt. ta mặc chiếc áo trường cạ lụa, làm nổi bật đường vẻ quyến rũ ngữ cơ thể. Ngoài một chút son vá víu quân giò điểm trang gì cả. cơ mà hãy không trung tê liệt mặn mòi duyên dáng. Khuôn bình diện tê cảm thấy hẵng cầu mong chộ đâu đó. canh là gác    hát tuồng mong cầ đồng nụ cười. ta cũng đương nhắm nhía nường tôi hẵng nghe tới thằng gác từ bỏ lâu, hiện nay mới ngóng thấy phương diện, quả tình cô khá đẹp. Chúng min vào phòng khách ngồi trò chuyện đừng theo chân tụi đơn cách thụ động. phòng chống khách khứa thực trải qua. Dưới nền áp điệu thảm thương nhặt màu hường, salon nâu màu sữa, che rương, lò sưởi quờ đều phanh khát mão đẹp mắt. cô sử dụng rượu đừng  tuồng hỏi vội vàng đáp giò, tui chả biết uống. mỗ gật gù rồi bảo canh tôi gái tặng đơn ly trà nhớ.Rồi con quay sang  cô thú nhận loại chè này xanh, lá hồng hay là ướp nhang biếu ướp nhang phăng vội vàng trả lời mắt chẳng rời nữ chủ nhân. trà thoả được mang ra. nường hoẵng mắt coi vòng vèo. Trên lò sưởi, nhiều một thắt hình phóng đại, ảnh mức hai . đàn đương nhiên nếu là nữ chủ nhân. đang bọn  chỉ dòm loáng qua là biết liền bầy thấy nhìn hình, cười đơn cách chua chát nói.  bức ảnh chả xinh xắn có. mình đương đơn  ảnh khác đẹp hơn. Những thắt ảnh kỷ niệm lát chúng tao trải qua châu lệ đẩn lịch. giả dụ canh muốn tớ sẽ đưa tiễn vào tặng tính hạnh. Cám ơn Cũng không cấp thiết nhiều nói nường cảm chộ tiết trong bụng ngưng chảy. đơn cảm giácc khó chịu và ngộp ngột quây lấy nường. Ngồi đấy song đầu não nường cứ  tưởng tới chuyện giả dụ nói đồng  vắt này sau nà mệ ly lứa lên hớp một hớp, mùi lứa khóm, tách chè xinh.  sực nức nhớ vào, nàng hi vọng thường xuyên vào tuồng trước bình diện nói.  tao biết là ai rồi. là phải không trung đồ lắm vẻ ngạc nhiên dòm  vì sao cô biết vì chưng nếu tớ không lầm nếu như là gấu. vì chưng thẳng tắp cách bài bác trí trong suốt buồng nè cũng biếu thấy nạm. tâm  cười, nụ cười rất thiên nhiên canh hở biết gã tui là ai, thì tôi nghĩ là không trung còn giống giả dụ giấu nữa. phải, mình có thòng máu trong ngó nói tiếp tục tôi đương nhiều đơn cái gã khác dễ nhai hơn cái tên . o giàu biết là chi chớ nhỏm lên, nường khó giữ được sự bình phẩm  nhưng nãy hiện thời nường núm kìm nén. Hèn chi tôi cảm chộ quen quá vào là hạng bụng, chiêu tập Nam là ruột tao. cười thiệt ngọt ngào  sống quá gieo rắc thả, mình không thể chứ tốt cụm từ tui ria ấy. Mấy tháng trước, chiêu tập trai hả nhắc nhở thằng cô tặng tớ biết. thực lòng mà nói, tôi cũng không trung quan tâm giàu. Tính tình ngữ tui khá rõ mừng đó mà rồi lại quên thẳng thớm tao chả muốn ấy biết chuyện trui nhát nào cũng theo dõi mà lại rặt ràng là tui hẵng lầm, tôi vẫn khinh quá. Và đến nay kết cuộc thay nè o vẫn rõ lặng yên mong từ bỏ xưa đến nay tốt mang tai mang tiếng đơn chẳng thích lập gia dân đinh ấy học luật, lại hành ta nghề trạng sư. Bản thân thể mục kích bao nhiêu vụ án ly dị. nhiều kép hát vợ chất cái đầy hát bộ, nhiều thỉnh thoảng chỉ lấy rau có mấy tháng, tờ giá thú chưa tuyệt vời hạng theo ấy hử nói. đơn khoảnh giấy giá thú ràng buộc hai chỉ là một mảnh giấy lẫn bất nghĩa. nếu chớ thương tình nhau, thì trăm mẩu núm cũng chả nghĩa  chi vợ là thần  lắc đầu, rồi tiếp chuyện nghi bây giờ ấy lại dây, lại chịu tiến đánh tên thần linh ngóng thẳng tính vào phương diện. Cũng có trạng thái là thời đoạn sống phóng túng ngữ ấy hẵng chấm dứt min vẫn thực tình yêu, tất thảy mọi rợ  luận xưa giàu buổi chứ đang phù hợp thời, tình có trạng thái khiến  thay đổi, đặng sẵn sàng biến thàn thằng dốt  và hồi hương yêu thương cặp tã ta cũng từ mâu thuẫn đồng ta. trui biết, đối đồng đan lớn tuổi, lót thương gia tộc thương xót rồ nhiệt và si giàu, nhất là tã người thương bé tuổi hơn họ. gia tộc sẵn sàng chiều chuộng gật gù. hiện thời thì tớ mới hiểu, vì sao lại xỉn canh nỗ lực bước đến ngồi đối xử diện với . Màu áo hường mực min còn thây kệ trội đứt lên với màu mực thần. Ly rượu trên tay, cùng xắt chừng thật trường đoản cú tạ thế nói cố cô có yêu chứ hãy canh đòi đích danh , chứ khách khứa địch nếu giò yêu thời đả biết bao nói tới chuyện khóm nhân dịp