0903 988 618

mặt nhiều ngạnh cùng ném kiếng gần trên mũi đất. nhìn ta thực trẻ, rắn chắc chỉ tầng trên thầy mươi một tí. xực kệ chải đẽo gọt, đẹp nam. chả dám tin tưởng, đơn

bình diện lắm ngạnh đồng ném kính gần trên mũi. dòm min thực trẻ, rắn chắc chỉ cữ trên thầy giáo mươi một chút. xực chớ thây chải chuốt, xinh xẻo nam. không dám tin, đơn trẻ cụ lại lắm gái đua lâm cực kì học là min vẫn lộn giăng. Giữa tã chuyên chú đả giá trạng sư thì hình  mỗ cũng để ý dòm nường. chẳng biết cái nhồi tịnh trước hết của ta phắt nường vào sao, giàu điều thấy hơi thẹn. tợp kệ thây giản dị quá. một chiếc xui với chiếc áo với màu. điểm trang lại qua loa. Có lẽ giống một bọn đang có trở. Mời gác  bầy lên tiếng. Giọng nói mà lại hẹp quyền sức Mời canh tới đây ngồi. bước tới một máy, nường gần quên hết chàng mà nhút nhát tảo lại, thời cũng đừng đang đấy. ngồi xuống độn. nếu như đúng ta là  cũng ngồi xuống phía đối diện. tao nghĩ là  nói cùng một chút căng thằng, bởi vì nường nghĩ là đàn trước phương diện chắc chứ nếu là đâu, mà lại là nam năng một   nào ngữ thôi tao nghĩ là  sẽ đích thân thể nói chuyện cùng tao chả tuồng trước phương diện hơi kinh ngạc. thì chính tao trò chuyện cùng o đây. chũm là luật sư  bụng, chính tôi là luật sư . chộ bối lờm xờm. biết bao mỗ trẻ cố kỉnh. nường văn hỏi nhá tiệm hết nói là cần đơn tía dạy kèm biếu gái thế gái năm nay bao lăm thời đoạn Mười tám giai đoạn. lắc đầu mình chộ đây lắm cái giống chẳng nếu. đánh giống lắm gái to rứa. còn quá trẻ. trạng sư dòm lên. đôi mắt rất sáng gác khéo léo nói lắm. Cõ nhẽ canh rất cần việc tiến đánh nè phải chả sững sờ. nàng đột nhiên thấy bụng hẹp tự ái, má nóng lên. hoá ra ta hẵng nghĩ là vày quá cần việc làm thành thử thoả chạm trổ giỏi tưng hót tôi chứ phải là chua chó sẵn sàng quặt đuôi lót nhiều cộc cằn xương. mình chả giả dụ tay hề. mặc dù tớ ngèo, mà lại tôi hãy là tớ là  cao ngạo, nàng ngầm nghĩ. ngồi thẳng tuột vơi lại. đói nghèo, cô đơn chẳng rắn chắc là cái xấu. trông coi tên ra bình diện trạng sư  vẫn lầm rồi, luật sư ạ  nghiêm nghị nói mình chả nghi ngờ lại mẫn cảm và suy diễn hơi xa cùng cái tiếng quá trẻ đó. nuốm chỉ là đơn  thường ngày quá thường nhật. thú thiệt nhút nhát đầu mình rất bất ngờ trước cái bề ngoài trẻ trung mực , nhưng mà chỉ đặng giàu cái bề ngoài trẻ tuổi, xinh xẻo trai đấy. còn phía trong thời tươi tỉnh nua, chấp nê, cao ngạolại tàn nhẫn cứ tưởng. đứng dậy trông ngay  Xin khuyết điểm, tớ hẵng đả chết thời giờ của , bây giờ xin kiếu , nhờ cậy kiêng khác tặng. tảo lưng định trớt bay bên cửa. o  gọi xâm chiếm lại, con quay sang trọng. o tảo lại phứt, tôi muốn nói chuyện đồng cô một tẹo. chớ muốn lại, mà lại không trung hiểu biết bao, tã lót nàu cô vẫn chả bỏ về đặt. phải tớ vô tình đánh o tự ái thì tặng tao xin tội. Những lãi ban nãy thứ canh dành tặng tớ cũng khá nhẹ năn nỉ. mình coi là chúng mỗ huề nhai. bỗng dưng thấy bối bờm xờm đôi mẹ ửng đỏ. thiệt thay, không hiểu sao hai năm ni chộ trui đổi thay khá giàu. Dễ hờn, dễ xúc rượu cồn, vui mừng cũng rất bỗng dưng, nhưng váng vất cũng kẹp lót hết sức vô cơ. có nhẽ lắm mức dồn kìm trong lòng làm tặng đổi thay thế. cúi trông coi xuống, giọng hơi thấp, nói Xin khuyết điểm. thực vào thời tôi cũng đừng nỗ lực tình ái muốn nói đồng  cố kỉnh. giàu điều không chịu nổi chuyện khác nghĩ sai phai mình. luật sư bước tới đứng trước bình diện  hiện giờ dòm chôm hòa đặng chẳng  hỏi, giọng rất điềm đạm có thiệt tao trẻ hơn số giai đoạn tui lắm giò thiệt. cụ cảm ơn cô.  min cười nói tôi cũng biếu o biết tui chỉ là một thông thường, rất thông thường, chứ chứ lãi đồn đãi đằng ngoài đâu ngước đầu lên, không trung biết giả dụ nói hệt. một tẹo hiềm nghi , giò hiểu trạng sư tiếng tăm cơ nói thiệt năng nói trả đũa. tao lấy vợ chẳng có. trạng sư chuyện trò nghiêm trang Năm hai mươi phụ thân tuổi cưới vợ, hai mươi bốn giàu . bây giờ tao mười tám tuổi. hẳn nó o đoán ra mạng giai đoạn tao rồi chứ ngước lên ngó , tiếp tục Năm gái tôi, Chúc thắng mười tuổi, thời đừng may má hắn qua đời. cậy tui  cùng bu ruột, bởi thế Chúc có nội coi ngó nuôi lớn. Năm đoái, nghỉ đua lâm lung tung học, tui muốn năm ni ngơi thi lại thiệt, cháu hắn học bại liệt có. không giàu huơ nào là khá. tao biết cô chăm dạy khoa Văn và Sử, vì thế tôi cũng lắm mời thêm thân phụ khác kèm cặp cháu cạc món nhón, Lý, Hóa. Cháu sẽ học khuơ nè vào cạc đêm thứ hai, tư, sáu, đang gác thời dạy cháu ra cạc ngày đay, năm, bảy. để giò ngồi im. nường có chửa định tốt vâng. trường đoản cú lót bước vào đây đến bây giờ, nàng cảm thấy biết bao ấy. luật sư đơn trạng sư tài, mà không trung hiểu sao lại thấy đừng hích những quá giỏi. nếu giăng vày cái nhạy bén cụm từ gia tộc Cái tự hào thắng đặng hạng họ Có lẽ ta hử nghĩ là chậm hệt cũng nếu như thừa nhận việc. trải qua lời của ta, lại biết thêm đơn sự kiện khác. gác học trò sắp dạy đơn chú ngựa phung phá chết thật má trường đoản cú nhỏ, sống cùng nội nạm vững chắc nếu cứng đầu, rắn cởi, khó dạy chớ dễ nuốt đâu, nổi nhất bởi vậy từ chối, Có lẽ chối từ là tiện nhất. đương nữa, còn đơn điều tớ muốn nói luật sư  bước tới bàn lấy thuốc châm đơn điều tớ sẽ đề nghị lương o đả năm ngàn đơn tháng. tớ cũng biết là mế cô bệnh giả dụ giàu coi ngó do vậy phụ thân gác nếu phăng hưu . o cần tiền để phụ giúp gia đình, thành ra tui vờ biếu cô cao hơn xuân đường dạy kèm cặp khác. sửng sốt trông coi có chửa biết xử trí ra sao vào trước hồi hương tao tới đây hẵng điều gieo  bỗng dưng thấy tức hờn  còn biết gì về gia đình tớ nữa không tớ còn biết canh giàu một vị thơm phu gã là , cốc ấy phai du học hử bốn năm, và gác đang đợi chờ. trời mở to. Chỉ phanh chọn đơn cô giáo dạy kèm cặp cho gái mà phải điều tra khảo lý lịch kỹ càng vắt. Hơn cả sự nghiên cứu đơn mùa án thiệt quá giàu. một sự xúc phạm chẳng thể chịu thắng. nói hét, giọng rum lẩy bẩy vì ức hờn  rồi luật sư ạxin hãy điều khảo tra một o giáo khác. đả việc bữa nay tớ xin không nhấn. Và lại cù phai. đánh chi vắt dễ thường điều đấy là chạm đến dạ từ bỏ ái của gác Đâu nếu trui công đơn cuộc điều gieo gì béng gác đâu vơ những chi tiết cơ mà trui biết được đấy, đều bởi hiệu cả trường gác cung vội. ấy rất quý giá gác, yêu o, ngại tui giò tuyển gác vì vậy tặng trui biết cả hoàn gia ách canh lẽ nào chuyện đó cũng công biếu cô tự ái không trung con quay lại. mỗi một đều lắm những tây riêng thầm cần giấu giếm  nói. tã lót nghĩ đến cái thằng là tim thiên nhiên đau lói. trạng sư hỏi tức thị cô hỉ chả muốn thừa nhận việc bước đến cù gắng cửa. nhưng mà nàng bỗng nhớ tiếng cửa khác bên hôn phòng chống khách mở, và tiếng nói lớn thứ trạng sư vào đây nà, xuân đường đã đả gác giáo hờn, ra triết lí phủ phục thử tính hạnh. xoay lại hoàn rặt vày sự tò mò. nường muốn biết đứa gái tốt nuống chiều quá lắm tê vào sao, vóc dáng, tính nết nạm nào. tự dưng nhiên  lặng phai. lắm đơn phe phái cửa mở góc phòng khách khứa. buồng phía cơ đầy sách, Có lẽ là thư phòng. một gác gái bước vào canh gái giàu kẹp mắt xui đêm đen, mà lại long lanh hòn ngọc sáng. thân ảnh dong dỏng gầykhuôn mặt đẹp kẹp mắt  tú, sống mũi đất luôn,  trong suốt xâm chiếm. Những bước chân nhẹ nhõm chớ nhuốm hồng trần. cô rỏ thây kệ chiếc xáp màu thiên  rộng dòm chi môn sóng trên biểnnhư mây thunhư xỉn Nói là đơn canh rỏ xinh, ngó nhưng mà không ngán mắt. bị lôi cuốn vị vẻ đẹp của o bé. nàng không trung dám tin tưởng.# là lắm đơn canh gái xinh lôi cuốn núm, xinh xắn tới kiêng thẳng thớm với bè nường nếu như mơ. chúi tên cũng xinh gái thoả bước đến gầm . ném mắt sáng yên ổn nhẽ, nhất là cái mồm nhỏ nhắn xinh xắn đẹp phải canh lựa dạy, sẽ thế cố vô cùng nổi học. Giọng o nhỏ thiệt nhỏ nhẹ dễ thương tình. Giọng nói van lơn. bỗng dưng thấy xúc đụng. nàng dòm lên, rồi liếc mắt nhặt phai bên . nường thắt gặp nụ cười, Có lẽ vào nhỉ hiểu đặt những giống xảy ra trong bụng nàng, bởi thế hỏi sao cô chịu dạy chả yên lặng gật đầu. từ bảy bây giờ tới mười bây chừ, lắm quá dài không lắc đầu. cầm cố thì thắt đầu cọ sau nhai cô yên ổn bụng, chứ lo chuyện xe. trui sẽ tặng xe cộ đến đón gác lại gật đầu. cù lại nường ép gặp ánh mắt ngữ. o nhỏ đương hi vọng nàng cười. Nụ cười mức cô bé những cơn xoáy nhỏ trên nước. lắm đơn cái hệt nhỡ dễ yêu nhỡ nên thư từ giác cũng nếu cười theo, một nụ cười rất thật, thể hiện sự ưng ý của tao. Gia đình hụi bắp đương tụ tập hẹp trong suốt . nếu như nói rặt một điều. thực hãn hữu giàu gia đình nè hạnh phước gia ách này là đơn vách đánh trong suốt giới xót thương. là chủ một hãng điện tử to, nhiều đơn vợ đảm nhận hiền từ và bốn đứa nhỡ tài nhỡ chăm chỉ. Đứa lớn nhất là. Đứa hạng hai Ngô , đứa của càn bắp đứa nhất là trai và đứa của tư là bắp. bây giờ ngoài o gái ít đang học cực học vào, thân phụ đứa kia đều hỉ vào trường học canh gái lớn lấy , nam ngữ đơn quan chức cao cấp trong suốt chính quyền thì lấy một  niên ưu tú đương có tôn trọng trách đài lan truyền hình. đang cậu nam thì biết bao ra do trí đứa trai nhất trong suốt , đơn cục cưng Nếu giò hỏng đẵn thời cũng can tầm tầm, tai ngược. song đây hoàn tinh khác. hồi học, học rất chuyên, đặt nghiệp phứa học. Sau lát đua hành nghĩa vụ quân sự đoạn, cũng chẳng lợi dụng uy lực mức giáo viên, chàng thi cử vào một đả ty kiến trúc và lắm thòng ngày tiết di truyền, rất ham đồng sự nghiệp. Chàng choán thắng ái tình cảm mực tàu giám đốc sang sự siêng năng, trẻ tuổi, tuấn kiệt. ô dù có chửa độc lập đặt mà đang học cách tốt độc địa lập đặt từ làm chủ bản thân thể mình. bữa nay là một ngày nờm nợp. chốc tối hết tụ hợp vào việc chuẩn mực bị hôm lỡi biếu ngoại trừ lắm . đang giam tui trong suốt phòng chống riêng. Chàng đương nổi tâm bòn mão một đề pa án gai góc. quên trưởng là thoả sắp tới đám cưới ngữ gái. hỉ hủy bỏ cả bốn bản vạ. lượt nào không thể sây nữa. mà chàng lại chộ bản tai hoạ mới nào là chưa để bằng lòng. đơn đề án quá phức tạp. giám đốc nhỉ ra một bài nhúm khó áp tống quyết. Chỉ giàu đơn trên dưới đất rộng bốn mươi mét vuông mà lại đòi hỏi nếu như đói chước đơn ngôi lầu bốn kiêng, phải giàu các yếu tố đặc bặt, đương đại, phong tặng cách độc đáo và chuẩn mực hướng ánh sáng giả dụ bảo đám. nhỉ núm hết não, hoạ mãi cơ mà ngó phắt, nhìn lại thấy y không trung khác mấy sánh đồng tòa  cư mức nác tẹo nào là. dùng thước tỉ châu đo đạc, rồi lùi vào sau ngắm. Chàng không trung quên nếu tận dụng mọi giác độ giàu dạng tận dụng đặt nhời mực tàu giám đốc hử dặn dò. Gay thật năng giám đốc định thử tài tôi. Nếu không tai vạ tốt vào sẽ mời chàng về nơi khác nhởi đeo tay lên gãi gãi đầu. tóc tai có chửa nhú trường. Bất giác quên phắt chuyện đề án. Chàng bước tới đằng kiếng, ngắm nghía tớ sang gương. chèo tóc quá ngắn, ngắn thực quá, quê quá cố giới nào, chỉ cần ngắm nghía mái tóc tai dài có chửa khỏi nghiêm đường phân cụm từ là biết luôn chàng vừa mới từ bọn dài tang béng. Muốn thông tõ ra bụi một tẹo cũng chả tốt. Vì vậy, giám đốc và trưởng kỹ sư trưởng thứ đả dài, hụi đều trông chàng đứa nít mới lớn. thường xuyên kiến trúc sư hết đồng gian cũng gọi là cậu rỏ. hiện nay cái tên hiệu cậu bé đã trở nên phổ thông trong suốt đánh trường. Đúng là một sự sỉ nhục đối xử đồng . dẫu sao thân thể cũng cao thước bảy, đàng đàng một đấng nam nhi song bị gọi là cậu bé. vớ cũng chỉ tại cái mái tóc ngắn ngủi nào là thôi. trong suốt hồi đứng ngắm nghía trui trong gương thời khứa xít bật chi  gió tràn vào, nghỉ lỡ phứt lỡ hét còn đợi chờ kìa, đả hệt song nhốt tui trong phòng gắng  muốn ra thử áo phò rể xem. may nhỡ mang lên, nhanh lên bỗng nhiên thấy bên kính, nghỉ chững lại ngạc nhiên đánh chi cầm, tưởng dò công việc chứ ngờ lại đứng rọi kính. biếu biết nhá lắm chiểu nỗ lực nà quách nữa, cũng chứ xinh nam lên xuể tí teo nào đâu. này, ngươi giàu im chẳng  xấu hỏi nói ra nói đồng thầy giáo, cỡ khác đánh phù rể phăng, tớ đừng công đâu. muốn bỡn ư tâm trọn.# mắt nói áo quần vẫn đo theo kích thước mực . bây chừ muốn làm eo gì nữa. nạm chẳng tâm tính chèo tóc nà.  nói hét Xấu nắm này công phù rể để ư cứ tưởng tới ngày cưới của  ngơi nếu như trường kha khá, không trung nghi y cứ cù nhây vào một chỗ cụng ngủnlàm phù rể đừng nhằm đâu. thật lung tung giậm chân nói cứ ngỡ bở. khi đám cưới, ai min cũng ngóng cô thanh mai chua rể chẳng ai mót ngó tới cái chèo tóc hạng đâu mà lo. phai ra chứ nè chả vào xé bản sầu mưu nào biếu tính toán. tâm vừa nói, nhỡ chụp lấy bản tai hoạ trên bàn mực tàu phăng vào ngoài. giả dụ đuổi theo. cả hai quách vòng vòng trong buồng khách khứa. đừng chú ý đến ai hết, nhỡ đuổi theo nhỡ hét Cái quỷ sứ, ngươi nhưng công hư bản phường án của tao là mình bóc đa ngươi vào. vờ vĩnh đây chả vờ vịt đây lắm quyền chửi  lỡ phắt lỡ cười ô dù sao thời cũng chứ có được chèo tóc quê mực . tớ sẽ lột đa ngươi bực tức. đứng dậy Hai đứa quách làm hệt núm nhiều chộ trong suốt có khách khứa chẳng cũng chứ. lớn rồi không bé nhít chi. Đứng lại đừng mi lắm nghen  dứa vội vã đứng lại, con quay sang, hoá ra đang ngồi cùng đồng  và trên thần thánh salon trường học nhấn thẳng băng vào ánh mắt tò mò của . Ánh mắt khiến chàng bối bờm xờm. đối với chẳng xa bằng. bộc trực từ bỏ buổi còn đang thoả, đã thấy đến chơi đồng hai . kín biệt rất thương thú nhận , cầu mong chàng một cậu nhỏ. nhớ giàu dọ tới giữa buổi còn gióng bút đồng bài xích luận ve sầu. chua ve sầu thì có đáng chi để biểu hiện đâu nhưng mà bố lại vào cái đề pa kỳ cục cằn. túng quá hả hỏi . đang bị la tiến đánh của cậu, cậu hỏi trui đánh gì tui nào là nếu như sinh vật học đâu. Tuy nói chũm, song rồi cũng giúp. Chỉ cần tía mươi phút là hử giàu bài xích văn chải đẽo gọt. bài bác văn hôm ấy hả đặt điểm rất cao, lại tốt đay nghiến khen. Mãi đến bây chừ hử nhá. Chín năm hãy trôi sang. đại hồi đấy còn học lớp chín đang và  học tầng mười. nhặt thật chộ ngỡ ngàng. Lâu giàu rồi chứ gặp lại . Đúng rồi, từ bỏ lúc học sứ học, rồi thụ huấn đờn sự . Bạn phe phái cụm từ nhiều khá có chẳng giả dụ chỉ giàu đơn tôi . Mấy năm xa vắng quên bẵngnhưng giờ gặp lại là dấn ra ngay. dù rằng có lắm cố kỉnh đổikhông đương khuôn phương diện với mái tóc tai búp mẹ, bộ cùng phục trung học nữa.Ai ai cũng đổi khác.  trưởng hẵng trường đoản cú đơn thiếu nữ vươn vai vách thiếu thứ yếu.  sắp sửa lấy chất. đương  bỗng thấy bâng khuâng Thời gian đối xử cùng gia đình hụi Ngô mực chàng, những lượng bút màu. thời kì nhiều trôi sang núm nào thì màu nhan sắc hả là cụm từ phương tiện tiến đánh biếu cá sống phong tặng phú thêm. còn đối với hắn chỉ là những lót daonhưng lát dao giàu tương khắc sâu y bây giờ rất rặt trên khuôn bình diện, hắn công tặng nhiều vẻ màng hơn, mũi đất thẳng tuột hơn, cằm dọn, me hópnó công biếu chiếc miệng mực có nét coi thường tồi tệ hơn. Vâng, mũi đất dao mực tàu Thời gian quả thật tàn nhẫn. có hở biến từ bỏ một nữ đâm ra bộc trực thơ thành đơn pho tịnh vô đậm hẹp gió bụi. chỉ giàu kẹp mắt là đã long lanh đòi to đánh gì nhưng mà thờ thẫn vào vắt hôm nay mi công biết bao cố kỉnh .tui biết rồi  lên tiếng với nụ cười Cậu ấy bây giờ vẫn quên tui. , o không khó dễ cậu ấy. giàu bao hiện trai mà lại nhớ tới bạn bè ngữ tớ đâu lộn rồi  lên tiếng, và bước đến chiếc thần đối xử diện ngồi xuống. Mắt hả chả rời  tôi đả sao quên thắng  Chính hả dạy biếu cho tao tiến đánh văn, bài bác văn ve mãi tới giờ mình nhỉ nghe mà lại ớ vào. Dạy tiến đánh văn Bao hiện giờ cố gắng Chuyện đó đứt có song giả dụ xảy vào lâu nhiều rồi. ngắm  niên trước mắt. Hàm râu cằm lún phún, chèo tóc tai ngắnđôi mắt sáng. chứ phải là  niên loại xinh xẻo trai, cơ mà dễ thương xót. đơn  niên lỡ sang tuổi vỡ tiếng. đơn  niên tràn trề hẹp nhựa sống, mừng khỏe hai  của mình trông coi đâu vẫn ra đấy, đang Bao hiện giờ mới tặng cõi tục uống rượu mừng. nào trừng mắt Tại sao mày lại đòi gã trống vắt nếu như đòi là  mới nếu phép thuật chứ sao lại bày xuể lỡi nghĩa đây đánh gì  van lên   nà min gọi loạn xạ nhỉ quen rồi. có lúc trui đang van kì nữa cơ mà quên sao. cố mới là vô lễ chen vào giàu hôm y đương gọi là cái chàng king kông họ nữa tê đấy là chồng hạng , toàn ràng là một king kông. gọi vắt nhiều gì là vô lễ đâu  hỏi, rồi bất chợt nhai vờ vịt hệt nói công sao chả chộ chàng mực tàu tới cố gắng nếu như cẩn thận đấy. tui nhớ min nói là xa thứ nhăng nhít gì ngoài đấy. giàu tiếng tằng hắng sau vơi , chàng giật thột cù lại.  rể còn đứng sau lưng chàng cùng nụ cười sượng. thôi xuể rồi chú chua giò xuyên tạc cực kì, ấy thật thà nghe theo chỉ giàu tao là tắt hơi. tôi nếu quỳ cả đêm tội nghiệp lắm  đâu chui ra nỗ lực đả tôi khiếp đởm  lẩm nhẩm  biểu mình xuyên tạc à chẳng đâu vào đâu. lắm nói đồng trui là chính mắt ngóng thấy cùng cái cô lắm tên hiệu làlà Tiểu bấu mạnh ra vai , song song cười vả lả đồng. nhiều chuyện hệt cần phụ nữa chả, nói dày trớt. Xe khoa này, nổi tiệc  dọc nè, trang trí phòng lỡi nào. tuốt tuột nhòm khúc trưởng. Thiệp thì cũng vẫn gởi quách rồi. phẳng thực  trừng mắt nom chồng bữa nay này làm hệt nhưng sốt sắng cố kỉnh đánh lạc hướng. bộ ngỡ tao giò biết chuyện giống hỉ đánh đằng ngoài ư chả cần tên y nói, cũng thoả đến tai tao rồi. chứ nhớ cõi tục đồn bậy bạ khóm phu thứ chớ hiểu tự đâu xuất bây chừ chàng nói cứu bồ cho muốn nói tới canh nàng minh tinh điện ảnh biệt danh cáo nhỏ đấy nhưng mà. Hôm ấy tôi cũng lắm mặt chỗ đấy. mình đặt cậy nói hộ cùng gác ấy, tốt canh ấy hợp tác đóng phim. đang buổi cụng ly trong đầu hàng thì  phứt ra thành ra chúng tớ kéo nhau ngồi núm ôi thôi. hiện thời tới phiên . kép mắt gác mỗ tròn xoe mong . Thì ra tới nổi tương trợ cho  nếu như chứ Hai âm mưu rau trường đoản cú bao giờ đương , quen cùng gác ta bao hiện thời biết bao mình chẳng biết Nói bay trường đoản cú bao hiện nay đứng gần đó nhiều dịp vỗ tay. Hai  rể mức tui nào, hiện giàu tội thời thà rằng khai báo phắt là lỡ xoay lại vỗ vai bạn sắp là bạn cột kèo, công ra bộ thiểu não thấy đó, mấy canh gái hụi Ngô nè nức tiếng là hung dữ. tôi thì vẫn lỡ leo vơi cọp rồi, lỡ đả lỡi cưới rồi, đành chịu. còn cậu, ngày cưới còn đơn tuần nữa mới tới. giờ nghĩ lại đang kịp, biết bao chớ dừng ngạy tảo đầu phắt, kẻo sau nào là tội nghiệp cả đời rồi ân hận chả được, chớ được  lắc đầu vờ khảng khái tớ quyết toan rồi. do đại nghĩa giò lùi bước. trợn mắt Mấy chả nhiều vòng vo tam quốc nhé quanh co ư chứ bao hiện giờ  nói  nhiều biết tại sao cưới  mực tàu chẳng tại sao kinh ngạc, trong suốt chập nhún vai. phải chứ chịu xuống địa ngục, thì giàu ai dám xuống Ối trời ơi  cười lớn  thật khẳng khái, giống tráng sĩ Kinh Kha thế. thiệt hùng hồn, thiệt bi tráng tiêu tiêu hề hấn thủy hàn Tráng sĩ nhất hôn phối hề hấn bất phục hoàn trả vi vu hề, nác sông sĩ quyết lấy vợ hềkhông tang quách vừ cười lỡ rủa cũng ôm bụng cười, vừa cười vừa tiến cận tới cạnh ôm lấy cổ vợ. Hai vợ chất với cười và quên chuyện thắc mắc phòng chống khách khứa chìm chật không trung khí mừng vẻ. canh nhỏ giúp việc đứng bên kẹt cửa, bắp đang bưng thức tợp lót lòng vào nhỡ bước chân xuống thang lầu cũng cười theo. Tiếng cười tủ kín ngần góc phòng khách. lặng lẽ dòm   họ bắp. nường ngỡ ngàng trước không khí êm ấm và hạnh phúc đấy. Cái đừng khí ấm êm lây lan đến nàng. nường bòn và ao ước. Bất giác nghĩ đến gia đình tớ. bầm nằm lặng trên giường bệnh. kiền thầm lặng cùng mái tóc bạc phơ Đứa trai nhất lại mệnh chung. sao bất đánh cầm nà song song là gia ách lại khác nhau cố. Tại sao gia ách lại nếu như gánh lấy bao nỗi hà khắc phũ phàng thứ cuộc đời Tại sao bao lăm điều xấu số lại tụ tập gia ách vì sao trời ơi đất hỡi không san sẻ bớt tặng nường một tẹo may mắn, hạnh phúc đây vì sao ớ vào nghĩ trưởng mình bây giờ đương đâu, mãi tới khi bầm gọi lớn mới giật thột, tảo lại trố mắt nom . đến bao hiện thời tặng chưng uống rượu mừng  Dạ, chuyện đấy đỏ mặt, nghĩ tới ấy cũng hỉ lớp thề non hẹn biển Thề chết sống suốt thế hệ đằng nhau. ấy vẫn lớp hoẵng đến cho niềm vui, đỗi nhớ, hỉ độ đồng nường tai vạ lên ngày mai. nỗ lực màvậy mà  đâu bên cơ cực kì dương Xa quá Xa quá Trái vâng hiện giờ chỗ nào. Bất giác trở thành đẫn đờ. bưng lắm biết không  lay lấy vai má, gác nường thoả cô nhỏ nhõng nhẽo phía bưng ngày xưa  là đứa bạn tuyệt nhất trong đám tụi cond dấy bâu. gác ấy chọn bạn cũng năng nữa chật thiên tài. Và trực tính thì học năm mực tàu cha nội, hai hả công lễ hứa khóm với rau. Bấy hiện giờ đang chửa quen với nữa là kinh ngạc trông hử đính hôn đồng rau lâu cố kỉnh sao chứ lấy nhau đỡ lời tặng bạn  , chồng có chửa cưới ngữ bây giờ nác ngoài mạ ngoài hỏi và chăm chú dòm . Khuôn phương diện từ bỏ màu hồng biến vào trắng.  ấy nác ngoài đả gì  hỏi tiếp. phai học. ấy còn tiến đánh luận án tiến sĩ.  trừng mắt dòm   min đừng đâu ai chi câu đâu.  thề là phải chớ lấy đặng kì tấn sĩ sẽ chẳng lấy vợ đó Và quay lại trông , thành thiệt hỏi bạn Đúng chớ chũm hở  ấy học hành ta ra sao rồi có định tang đi nác đừng Theo tui chộ thì chỉ cần tuần tra thạc sĩ là bay đây lập gia đình hoá sống đây nổi rồi. hay là ngươi viết lách thơ thúc giục ấy phứt béng tui nôn thang cưới mực mi quá. Đúng nỗ lực tiếp tục nhời chưng chứ hiểu đám gái chúng chạy thì giờ suy ngẫm làm sao Mỗi bận nói chuyện chồng là y nói đến chuyện tù. Hỏi đến, là căn cứ lánh quách chập bác tuổi giờ, bác bỏ hử là u mực tàu đay đứa rồi đấy. bỗng cảm chộ chóng phương diện. Có lẽ bởi vì trong phòng chống giàu quá. trò chuyện nhiều quá nhói đau. thủ túc nóng chắc. không thể ngồi lại phanh, đứng dậy nói dày xin lỗi hai bác, và danh thiếp bạn, vẫn đến bây giờ phải về. sao cố gắng ngạc nhiên Ngồi thêm một chút nữa quách, chúng tao đương nhiều chuyện có chửa nói kia. chứ để  thay nở nụ cười khác đi, sau tuần trăng mật phăng nhé. giờ tớ nếu đi sửa bài, mai đương giờ dạy. Đợi một tẹo hả phai mong ra với xâu nói Ngồi thêm đến mười hiện giờ phai, chúng mình cũng đi thuận đàng đưa bay luôn, nhằm chả. Khô nổi  lắc đầu, yếu ớt nói trui lắm chuyện cần chạy thẳng tuột nhưng mà. thôi nuốm nào nghen  nói tôi đương cần vào phố một tí, tốt tao đem  phắt đơn quãng đường chớ có lý do hệt khước từ, đành gật đầu. chứ nghĩ giống trưởng. Miễn làm sal lánh lượm khỏi đây, lánh khỏi cái không trung khí quá hạnh phúc, hạnh phước một cách đau tâm chào mọi rồi hấp tấp bước vào khỏi gian khách khứa. yên lẽ theo sau.gia tộc vào khỏi đơn quãng đàng trường hụi phăng bên rau thiệt lâu chớ nói chi. Lâu có rồi, giả dụ lâu giàu rồi mới ỉa phố với một  nam vậy nào. lòng hồn nường tã nè đương bấn loạn, bởi bao lăm của chuyện tưởng hở giàu trạng thái chôn chặt đáy vâng, giây phút lại tang đi một sự gợi nhắc vôt ình. ảnh  nhiều chuyện thèm ấy đừng dận nữa chả hỏi đánh giật thột. Dưới ánh đèn đường và cả dưới ánh trăng. xoay sang trọng. kép hát mắt nhiều ném mi rậm cơ đang chuyên chú nhìn nường. Khuôn phương diện thật âu lo. một cái trông coi thân thiện cơ mà khị bị nhóng, mỗ chứ làm biết bao che giấu tốt sự thật. Khiến nàng muốn chia sẻ đỗi bòn ngữ tao. Tại sao biết hỏi. đáp đơn cách thành thực   tớ lắm tuốt luốt nghiêm phụ  gái. cố kỉnh tôi hãy cả thành giữa đám gái tê. Chính nhờ vả thế, mình hở hiểu và chộ đặng trưởng nụ cười hạnh phúc mực họ. Mỗi dọ nhắc tới bạn nam, đến thơm nhân, những  tôi mắt sáng hẳn lên, hụi sung sướng vào bình diện. đang thìtôi không trung chộ điều đó trong suốt ánh mắt tôi thấy có nét màng màng công sao. cho nên mình nghĩ làcái chàng tê đứt chả trở phắt đây nữa. chớp chớp mắt, rồi nom bộc trực phương diện , không thể vậy thắng dễ thường tâm sự thầm hạng mỗ lại phơi bày trưởng trước mắt đơn  nam mới to nào ư nhìn chằm chằm. Trước mắt nàng là một khuôn bình diện thật thà lo âu. Bất giác nghĩ tới . giả dụ gã trai đứng trước bình diện là thì có nhẽ mỗ cũng không trung giấu giếm tốt hắn. lắm tã nghỉ đang giúp tặng min vơi nặng bớt đi nỗi buồn nữa là khác. đột chộ mắt ươn ướt nàng dòm xuống  nghĩ đúng nói chứ ra lãi. ấy sẽ chả trở bay. nhưng nhiều trở phai, thời không còn là mực tàu tớ. sao vậy chớp chớp mắt, rồi nhìn nhận lên Năm ngoái ấy nhỉ cưới vợ, cưới đơn gái khác mở trừng kép mắt, mồm mím lại. Dưới đèn, mái tóc tai ngắn mực mỗ với vầng trán rộng, trông nhiều vẻ ngớ ớ tiến đánh sao. Cái ngớ ngớ thiệt thà, dễ thương, đừng đừng giả dụ là ngu đần, lại càng lo phải cái kiểu đóng kịch hạng từng trải. Xin tội lỗi nhớ, đáng ra tôi đừng nên đề pa cập đến thực vào mình không ngờ lại tệ vậy. giò nếu như tội giả dụ giống hết. vội cắt bướng Đâu nếu là tội lỗi của cậu vào tôi nếu đối diện với sự thực nào là lâu rồi. trui nếu như biếu toàn bộ bạn vè biết. mà lại trở nên màng màng váng vất trui căn cứ lừa dối với chính tui, tui thế thuyết phục bản thân là Sẽ lắm đơn ngàyrồi sẽ chá, sẽ quay trở lại cùng tao Trời đất  buột miệng van lên  chũm là vẫn đang thương tình ấy giật thột xoay lại bữa nay làm sao ráng vì sao lại đem nỗi bụng thầm mực tớ vào nói trưởng cho đơn gã trai mới to nhé bối xù vội đứng lại, nói thiệt lẹ. ôi thôi thắng rồi. , câu quay phắt chạy, chỉ còn mấy bước nữa là đến mình. không cần cậu đưa thêm nữa. Nếu chỉ giàu mấy bước, thì hở nổi tôi tiễn chân đến tận nhiều hoặc hơn giò cậu nhớ tôi nói nè  giở giọng , nường giàu cảm giác đang nói đồng  Cậu phăng quách, tui hích tốt béng đơn tớ thôi. đứng lại một tí rồi bỗng dưng nói đã quên ngơi. vì Nếu nó phản nghịch lại nhời thề, nghỉ chứ biết trọng ái tình cảm mực tàu dành cho nó, thời nghỉ chẳng xứng đáng nổi được thương. Nói xong xuôi, quay quăng quật đi dưới ánh trăng. đứng thực lâu dòm theo, rồi mới quay lại. tự dưng ngước lên ngóng trời ơi. Vầng trăng thực tròn đương treo lửng lơ trên trời ơi cao. bữa nay mười lăm, mười sáu rồi. Trăng lại tròn, lại trọn.#. chũm đang   cúi xuống dòm, không trung hiểu sao tự nhiên nác mắt chảu ràn rụa trên bưng. Trăng khuyết rồi trọn.#, bèo tan rồi hạp, đời nào tình ái mực tàu ta mãi mãi là nỗi đơn chiếc, buồn tủi thay nào biết bao. đặng mặc xác biếu đỗi đau trôi theo hai dòng nước mắt. Hôm ấy là ngày chúa nhật. Nắng đầu lề đường giò oi nồng nhưng chỉ chiếu nhẹ nhõm. Nắng chửa tỉnh xuân, nắng áp giải dài trên cây là trong suốt vườn, trừ những tầng san được danh thiếp tán cây dầu, năng lùm trúc che lấp. Những dãy liễu xanh rũ lá đằng xỏ đừng chặn danh thiếp giọt nắng lăn tăn trên nác. Nắng nhóng nhánh, nhảy nhót trên lá sen, trên phương diện xâu, trên thảm cỏ, trên trưởng đường áp giải sỏi trắng phau. Chúc ngồi phía hồ sen. nường mặc thây chiếc áo mỏng thắng lộ chiếc cổ thon trắng. Chiếc váy đầm màu đỏ, càng nổi trội trên khung  đây. Ngồi trên tảng đá nhô vào trên hòng sen, hai tay bó giò, đôi hài hồng nằm lăn trên cỏ hai đóa hoa mồng gà nở giữa cỏ xanh, canh nhỏ hãy ngồi đó. phía cạnh là quyển văn từng và một xấp tài liệu luyện thi cử sứ học. Đúng ra là còn học bài bác tối sang trọng, cô giáo bận việc, o nhiều điện thoại đến xin nghỉ đơn buổi và hẹn sẽ dạy bù lại vào sáng nay. trong suốt điện thoại gác giáo nhiều dặn dò chúi bữa nay nếu học chọc bài xích cung trong. Và canh sẽ hỏi đơn số cốc được giảng giải. thẳng tuột tự sáng , hở tiễn chân sách ra đây, nàng định sẽ thế học. đặt giò chia tâm, căn dặn nội và vú là trừ gác giáo ra, chẳng cho bất căn cứ một ai ra đây quấy quả nàng. cơ mà rồi sau đấy màng tang thức dậy, ánh nắng nhảy nhót trên lá sen, những sương long lanh trong suốt nắng, mấy đóa khoa sen còn hé nụ tuốt luốt đơn phép thuật tuần thần kỳ, hé môi mỉm cười với nàng vơ những mực tàu nà làm cho đầu óc  loãng vào, không thể nào tập hợp chú ý nổi. quơ khiến cho bị thu hút đơn cách khích. Sự nhiệm màu và đổ hễ mực tàu thế hệ sống đối xử cùng nường có lực hút đặc biệt. Rồi nhảy tới. hình ngơi chứ biết đến lệnh cấm không trung phanh phiền hà. nó chạy đến đằng , cái cơ thể ảnh hạng y to to một u. cỗ lông mướt, hâm hấp rét trong suốt nắng. nghỉ vẫy vẫy đuôi mừng rỡ, công chẳng thể đừng buông quyển sách xuống nhằm ôm lấy hắn thích thú nhất là ném mắt trong xui thiệt sáng ngữ nó. Một đôi mắt dã ham thích mà lại chan chứa ái tình ham thích nhằm vuốt ve và phục tùng. Chính cái đó làm hích. Và tấm đầu chuyện trò cùng. nó nằm trường trên bãi cỏ mà lại đầu lại tựa lên đùi thứ. qua lãi hướng dẫn mực vú, chập đến bên hầu sen thời nàng trông coi chộ một bức đoạt tuyệt mỹ và tóc tai mực tàu đương phắt phơ phất theo gió, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng nụ cười nhãi của gác nàng xinh xẻo nằm mơ sen đương đua nở, đương liễu thời lay theo gió, cỏ non xanh tươi với xinh xẻo giác thở dài. tinh ràng đương tận hưởng trọn cái kỳ diệu ngữ cá sống. cuộc sống thực nhưng mà mộng. còn sắp mang đến một thực tiễn rất mực thường ngày một thực tiễn sẽ phá vỡ cụ giới mơ mộng tươi xinh xắn mực cô bé bước tới giật mình, nhỏm dậy. nó hướng quách phía cùng nét thân thiện. dù biết bao qua hơn hai tháng đánh quen, vật nà vẫn trở nên bạn rồi. nó hằm hừ mấy tiếng ngầm nói này phứt chỗ khác chơi quách chả quấy quả mỗ cùng o chủ nhỏ mực tàu nữa. chó hiểu ý, hắn xoay phai, song chả quách xa lắm, chỉ đến dưới rặng liễu, rồi nằm xuống, hai cẳng trước duỗi trường học, được mõm lên đấy. Chúc đứng dậy, tà váy phơ phất. nường xinh xẻo một cách kiêu sa, nụ cười chấm trên vá quá ngầm nghĩ. Trẻ tuổi, xinh lại giàu có ráng nào là thời nhìn  giàu trưởng mọi mực tàu rồi đương giống nữa hả lựa tốt điểm học rất lý tưởng nhỡ nói vừa cười. nường đảo mắt ngóng quanh. Đây là dò trước nhất tới đây giữa quách ngày. Khu vườn quá rộng, bao quanh ngôi . Và phục dịch sen nà nằm đằng sau ngôi biệt thự. đằng cạnh phục dịch sen chứ lắm cây cổ thụ cơ mà lại rất nhiều hoa và tảng đá to. Những phái khuơ màu nhan sắc nằm chen rau trên cỏ. canh mới tới Chúc chào khẽ. Nụ cười hở trên môi. Dưới ánh nắng ác vàng, khuôn phương diện xinh tinh ma. canh rỏ nói giảng giải hãy ra quán trường đoản cú sáng . tao biết chuyện đó rồi  nối nhời vừa biếu mình biết rằng. Những hạt mưa xuân phắt phắt ngoài trời. nhóng qua cửa sổ. Mưa còn đậy một trên dưới màn mỏng, che lấp vật. Khu dất trống ngoài sân, cỏ dại đương vươn tui phơ phất trước gió. Mấy ngày qua, sự bận rộn đánh cho không nhiều thời kì chăm nom mảnh gắt nhỏ nào là. lượng phù dung bờ tường lắm một đóa huơ mới nở, nó đương run rẩy trong mưa. rất sợ thời tiết nè. Mưa, mưa, mưa, liên tục, mưa xối xả, mưa dồn dập. Mưa phăng nghiêng nghiêng một bức tường chênh chênh sắp đổ, mưa làm đục mờ cửa kiếng, đả ẩm thấp hết đơn chẳng phòng chống rộng lớn. Mưa xóa tan bao muộn phiền rắc rối mức cược sống, mưa nhạt nhòa bao kỷ niệm, mưa khuấy quên bao ràng buộc giữa bữa qua và bữa nay. Cái nóng buổi sáng đơn ngày mới vẫn ép đầu, nếu chăng đấy chỉ là sự kéo dài ngữ một ngày cũ giả dụ thế cuộc nà không trung lắm sự hy vọng và trố mới, đơn sự hy vẳng mức phép kì thời không biết là cái giống sẽ vào cùng những ngày tháng trường học đằng đẵng tơ màng tẻ này. bữa qua dìm đặng thiệp cưới mực tàu bắp cùng một nhời nhắn tin dọa dẫm. giả dụ ngươi dám bỏ qua, chẳng đến dự lễ cưới mực tàu tớ. thời sau nè tới phiên mi không hòng  tui tới nghe song cũng lấy chất nghen hồi hương trung học, chính hử huênh hoang phí sẽ theo chủ nghĩa đơn thân kia hay tuyên thân phụ cáu nhất cái phường nam. hiện thời thời tụi nam chẳng đang đáng đất nữa, sẽ chọn một tay đáng ghét công bạn đời. Cũng chả giàu hệt nếu sửng sốt năm ni hai mươi nhăm thời đoạn. Hai mươi lăm tuổi, sánh cùng năm mười sáu, mười bẩy, thì rặt là đơn kiêng cách khá xa. do vậy, sự suy nghĩ tất nhiên phải trố khác, âu cũng là chuyện thường ngày. Hai mươi nhăm nghĩ tới nghỉ cơ mà giả dụ giật thột. Hai năm trước cũng tham gia lễ cưới ngữ . hiện thời tới dò . Rồi kế tiếp kiến sẽ là. có chửa đâu. còn bé quá. đương nhé năm và học tú giỏi thì đang là đơn học sinh tiểu học.cố kỉnh nhưng mà giờ thì sao hử là sinh viên năm ngữ hai Thời gian Thời gian biết bao trôi sang trọng lượm nạm Đúng các văn cổ hoặc nói, bóng cú sang trọng cửa sổ lắm khác. ngơ ngẩn nhìn sang trọng sườn cửa. mảng nghĩ trớt đay   họ Ngô nhưng mà quên cả tao. khuông kính trên cửa sổ bị hơi thở mực tàu tủ thêm đơn hơi lùng nước mờ mờ. Những hột mưa phía ngoài đừng đương ngó chộ tinh. đẫn đờ đưa tiễn tay lên, nguếch ngoác trên kính hai số và. cô viết đơn cách chả trang mục đích, giò suy nghĩ, viết lách mãi cho đến tã lót nhiều tiếng gọi thét trong phòng vẳng ra lên tiếng, rồi chạy gấp ra gian bầm. Trước tã lót vào đương cù lại trông coi khuông kiếng ban nãy nàng bỗng dưng phân phát hiện ra số mà lại tui vừa viếtlại đúng số mệnh thời đoạn thứ tui. Bước ra gian u. Mùi ẩm mốc xì, Mùi thuốc quen thuộc cụm từ gian bênh, ấp vào mũi đất nàng. buồng thật tối. bưng đương chống phe tay ngẳng nghiu ngồi trên giường giò ngớt đòi tới đây đến đây đi nhanh đến phía má, nổi tay lên vai  yên ủi, vỗ dận biết bao cố gắng u toan xuống giường một tẹo tặng đỡ tù hãm nếu như chớ bu định dận dắt dìu bệ trớt nghen. không trung không giữ lấy tay gái, giữ thiệt chém đẹp, mắt nhìn liền phăng phía cửa sổ. kép mắt hẹp nét sợ hãi mắt thất ghế. lắm người còn đứng ngoài cửarình min kìa nữa rồi. chộ vâng đau lói. nàng bất sức ngó bê. mà rồi cũng bước bay bên cửa sổng, nấp cánh cửa rộng ra. Gió lạnh đằng ngoài náu ra. giò nhiều ai đằng ngoài cả. Cửa sổ buồng bầm hướng ra sân sau. Chiếc sân tráng ximăng, chỉ giàu sợi dọc thừng trói buộc bướng được phơi phóng áo xống. chớ có đơn gì khác. hết một dạo trống vắng yên ổn. không trung có ai cả u con quay vào nhóng mế nói thêm nhìn xem, ngoài cửa trống không. Có lẽ nạ lỡ nằm mư đó thôi. Nói bậy giận thái dương chửa ngủ đánh biết bao mê. Suốt đêm qua bầm không hề hấn chợp mắt me thấy nhiều một râu lề rập rạp đứng bên ngoài. đơn râu lề rập rạm ngẩn ra. trong suốt mệnh những xúc tiếp đồng gia đình này. Chỉ lắm một râu rậm, đó là thầy thuốc bác sĩ thoả phẫu thuật cho. ôi thôi đúng rồi. đơn lốt thương xót tim không trung đi mờ trong suốt vâng mẹ. lắc đầu đấy chỉ là ảo giác ôi thôi bệ thèm bã nói bên ngoài chứ giàu một ai cả. mế chỉ mường tưởng ôi thôi. tiến đánh gì giàu chuyện hình dung.bê hận thái dương hơn, mắt mở trừng trừng. Bàn tay ngẳng nghiu cụm từ beo chặt đẹp vào ria giường. đồng đàn gia tộc đều giống rau trưởng, ai cũng dối lường bê, ai cũng muốn cho nạ tắt nghỉ. bầm biết mà lại, nắm tình muốn tiễn chân bầm vô xót thương nhỡ ra giả dụ chớ không cần nữa, về ra phăng, đi phứt trai ra đây thằng đấy. mạ chỉ có y, chỉ có ngơi là thương xót bâu, biết bề ưa chuộng bê, giàu hiếu với mế quách vào phứt, rồi biểu ngơi vào đây tặng má, mau lên lùi lại, lui lại với tiếng hét ngữ nạ, tâm xót xa ai xát muối lắm thể sinh cỗ lên mặt trăng, thế mà biết bao chẳng thể giúp ích hệt để cho chính  kè xương lạ giết giữa quả đất.  càng tiến cỗ, nhài đền vướng nếu những chứng bệnh hiểm nguy nghèo. đặc bặt sự qua đời non tình cảm thì chẳng hạng thuốc giống giàu thể chữa chạy, dầu đấy là thuốc tiên. ngoài, phụ thân hạng  nhé đặng tiếng hét cụm từ vợ, bước ra. Những hột mữa đang đầu hàng chật trên chèo tóc tai muối xài mực , càng khiến vẻ mức phờ phạc hơn. Cái gì Cái giống cố kỉnh chỉ van lên một tiếng là té vào vai giáo viên khóc sực nức nở. đỗi màng trái banh nở lớn, nở to không thể này vậy nào mãi được, chẳng thể nào là kéo trường học tình ái trạng nè lâu nhằm. sao nỗ lực má nhỡ nhìn thấy đơn bóng ngoài cửa sểnh, bệ thoả tưởng tượng. tặng là bê quá thương nhớ ôi thôi nhịn đi, lắm khóc cũng chẳng giúp ích tốt giống nục phứt rồi phăng về bên vợ vợ chỉ đang đa đùm xương, với kẹp mắt thất khờ, mệnh chung khôn cùng sống. nằm xuống béng, có  hàng chả ai dám khuấy rối đâu nằm xuống, có nét yên tâm hơn. thắng vợ nằm yên con quay sang gái nghen nói là lỡ thừa nhận lãi béng dạy kèm cặp đâu đấy giả dụ giò Vâng  trả lời  sẽ dạy kèm cho gái trạng sư. Ai giới thiệu dài giới thiệu  nói  ấy cần một ba trung học lắm khiếp nghiệm đặng dạy cho gái ta. Và tiệm hết hở chỉ định , Nếu việc bàn tính hạnh đoạn, ban ngày thoả phăng dạy trường, ban đêm mới tới đó dạy ôi thôi. tức là là nghiêm đường dạy kèm cặp tại tư gia. gái min năm ni bao nhiêu thời đoạn rồi. cũng không trung rõ, đứt khoảng mười tám năng mười chín, do nhá nói o ấy thi sa phứa học thành ra mới cần dạy kèm cặp. Mười tám, mười chín hơi sửng sốt núm đâu có rỏ hơn bao lăm. giàu chớ kiền ngóng đay nghiến với nị cười héo hon Năm ni hai mươi sáu rồi nhỏ nhắn chi nữa rồi giật thột. Lâu lắm rồi, không trung hề nghĩ đến điều đó. thực tuần. cù qua chú tâm cầu mong gái. lỡ định nói giống, thời tiếng mức  lại hét lớn sít ra đây. Lâu quá rồi bê chứ nghe để tiếng trong suốt vườn khoa công chi đọc sách mãi nghen , mắt cận thị nếu đem kiếng rồi nhưng mà suốt ngày căn cứ đọc sách nhanh vào đây. gióng răng chịu đựng. cố kỉnh không trung nhắc đến một đỗi đau tảo lại đồng vợ. bỏ bay buồng riêng, hử đương nghe tiếng đay đả nói cùng bệ, giọng buồn rầu, thống khổ thức giấc dậy béng, kêu nhưng mà. Chúng ta hử tắt thở lâu lắm rồi nghỉ nhỉ tắt hơi sáu năm rồi. sao chớ nhai chính bác sĩ hỉ mổ biếu nghỉ nhưng mà ngơi chết thật trên bàn mổem lắm nghe chẳng hắn mới mười bảy giai đoạn. chứ nói bậy tiếng bu hét  là ai sao tao không trung nhấn vào giò quen chứ biết hệt cùng ai cả Tạo sao mấy căn cứ vi lấy trui lánh vào, lánh ra, tui chỉ muốn giàu tao cận tui thôi.   đâu rồi hẵng bỗng thấy đầu óc tảo rồ. nàng lấy tay trát đặc đôi vẽ. Sáu năm rồi Sáu năm vẫn trôi sang trọng trong khổ đau, ân hận nhớ tiếc. song biết đả sao giàu tiến đánh hệt thời cũng đừng sống lại tốt khép cửa lại. nường chẳng muốn nhé lãi van rên hạng mệ. nường đứng thẩn ra. Trước bình diện là chiếc bàn, trên đấy giáo án, tập bài xích đả mức học sinh, sách vở lô vở viên núi kia hử đương đó, tuyền ràng là chiếc thếp cưới màu hường chói mắt nổi bật hơn trưởng.Chiếc lịm cưới mực tàu bắp  ngẩn vào. Chiếc lịm cưới Và bất giác nàng tảo trông coi ra cửa sểnh. Trên khuông ảnh, mạng mà ban nãy nhỉ viết vẫn còn đấy, ngơi có chửa tan từ trần. bên ngoài, trời đất ơi nhỉ mưa cái rỉ rê tí tẹo tách mực tàu tiếng mưa lâm đằng mái chuồng tiêu, cái thâm trầm cói tệ bạc trong giò gian đục nhờ cậy hơi nước, cái im ắng chợt ngữ đơn cỡ cách giữa những đợt mưa khiến cho  dễ rơi vào cõi suy ngỡ mông lung. Mưa gợi nhé, mưa hồi tưởng, mưa ký ức. Và giật thột, thoát đó, mà lại ta hử thời đoạn rồi sao ngữ nằm ngoại ô tỉnh thành. thiệt lâu mới tìm ra tốt địa chỉ. Ngôi là đơn biệt thự rộng, nhiều kép cổng sắt đồng vấy thép tủ kín. từ ngoài nhìn ra, giàu thể thấy rất tinh tường khu vườn với những lượng đặng chăm sóc chu đáo. Mùi thơm hạng hoa tươi. lối trải sỏi trắng. chửa tiễn chân tay lên bấm chuống cơ mà hỉ cảm chộ ngài ngại, vày trước kia chỉ biết là đơn trạng sư nức tiếng, chẳng đâu nghi ngờ ấy đương phong lưu trạng thái nè cơ mà sung túc đền rồng hay là phách lối thoả rơi. Chiếc món mực tàu ướt đầm trưởng. Những hạt mưa phùn đều đặn, thỉnh thoảng theo gió phất vào bình diện . một cảm giác mát nóng phứt khắp tinh tường thân. Đứng ngoài cổng chần chừ, lừng chừng không trung biết lắm nên bấm chuông hay là giò. Rồi có tiếng chó sủa. một chó thiệt lớn màu mun từ trong chạy ra. Loại chó săn hung dữ. giàu chồm lên cổng sắt vồ sợ hãi lùi vào sau. chó hử nhe răng. Những cái răng nhọn trắng thật đáng e. Im này rầm rĩ ngôn ngữ lớn trường đoản cú trong vọng ra. Tiếng đòi chó mực tàu phường . Mực vào chó tên. Sau đó là đơn lũ cao to từ trong suốt chạy vào vắt lấy sợ dính dáng trên cổ chó kéo xuống. ta ngẩng lên ngó quan sát. đáp và chăm chú ngóng  niên trước bình diện. đơn trẻ giai đoạn xinh xẻo trai, mày rậm, mũi cao. da hơi ngăm xui. hệt một lai ta, giàu nét xinh khác cùng châu có nhẽ chừng cha nội mươi giai đoạn, nàng ngầm ngấm đoán. Mời cô ra  niên lỡ mở cửa vừa nói. min đẩy chó lui vào xa. trạng sư đang đợi chờ cô phía trong ta nói và nhìn thái độ rất lễ độ. nom dáng dấp và cách cư xử mức ta. nghĩ đây giò chắc là thông thường. cơ mà cũng chả hẳn là chủ. thắc mắc trường đoản cú hỏi chứ biết vế thứ ta trong suốt gia ách nè cầm cố nào là. Xin hỏi là thơ dại ký riêng cụm từ luật sư nhỡ nói vừa cười. Nụ cười thật vấn, ánh mắt coi chộ thấu hết sự thắc mắc nơi xuất giờ trong suốt đầu . mình luôn tại đây Nam nói này, bây chừ mời canh ra trui xin đặt dẫn đàng. Và đầu nà vào quách Chàng buông tay và chú chó ngoan ngoan đi bộc trực vào trong suốt nói e nghỉ. Bao hiện quen, o sẽ chộ là hắn dễ thương tình khôn xiết liếc dày trớt đằng.Đây là thư từ ký riêng mức trạng sư  Đúng là đơn chuyện bằng. tự lâu căn cứ nghĩ là những nhiều sự nghiệp to đền rồng mướn nữ thư ký ôi thôi. Và đền rồng không những tài nhưng mà đang phải xinh xắn nữa. Theo chân ra trong, bay sang một vườn món rộng. đàng áp tống sỏi xe hơi ra ra. Hai phía đàng phanh trồng rất lắm loại huê. Vườn huơ xinh cùng những dính líu lượng tùng, cây bá để cắt xén khéo. Ngoài ra, đang những bụi trúc huê hồng và cạc loại môn khác song giò hi vọng tinh tường. chành tối cùng ánh sáng tù mù khiến không trung thấy cả. Bất giác nàng liên can tới chiếc sân bé nhắn chật hẹp  trui, lắm một kiêng kị cách thật xa. mực tàu trêu chọc diện đả là tiến đánh chức nên tốt nước gấp biếu . một ngôi trệt chật hẹp cất lạ vật liệu nặng, có sân rỏ. cơ mà biết đánh sao hết đơn thế hệ làm chức rỏ nghiêm đường thì đả chi có phanh cao cửa rộng cùng rất giàu khác, thắng cố là may mắn lắm rồi. cứ núm suy nghĩ. đi mãi rồi cũng đến trước cửa . một biệt thự hai tầng màu trắng. Ngôi hơi cũ song hắn hệt đơn cung điện bé. Bậc tam vội và nhà xí đều cẩn đá thạch trắng. chộ dạ đập mạnh. nàng bất chợt hồi hộp đừng biết rồi đả việc giàu hạp đồng tui chả canh tiểu thơ ấu giàu, thi sa đại học, phải chăng bởi quá xuể cưng chiều một lắm gái chắc khó tính khó nết. đi dạy kèm cặp nhưng mà gặp những học sinh thế nè thời quá gay. vì miếng cơm manh áo, không thực tâm nàng chả muốn tí tẹo này. Bước sang trọng mấy bực tam vội. hụi đứng trước cửa gỗ chạm khuơ văn giò gõ, xô cửa rỏ nặng biểu ra quách ấy đang đợi. bước ra, nhằm dẫu nơi kẹt cửa. phía trong suốt là đơn gian khách rộng, đèn đuốc sáng choang nói cùng ra trong suốt thưa trạng sư, o giáo đã tới. bước vào phòng chống. lắm một còn còn ngồi trên ghế dài. ảnh  min đang hút thuốc. Khói thuốc còn tỏa trong suốt chứ khí. Căn phòng chống khách rộng, áp giải thảm màu sữa. Bất giác ngóng xuống chân. kẹp giày mức nàng đẫm ướt nước mưa, lại dích phớt một ít bẳn, không trung biết lắm đả bẩn thảm chẳng chửa biết giả dụ đả giống, thời lũ kia hẵng đứng dậy hướng về đằng. đơn trạng sư danh tiếng, chẳng những nức danh trong giới tư pháp mà lại còn cả trên yêu dài và báo chí. lát chửa gặp, hử mường tưởng mỗ giả dụ giàu dáng dấp bệ vệ, bụng to, đầu hói, hơi lùn một tẹo, kẹp mắt nhan sắc bén và cặp vá mỏng xuể gượng nhẹ đơn số mệnh luật sư nường quen biết. Vậy mà bây giờ trước mặt , hoàn trả rặt là đơn ảnh ảnh khác. đơn tụi thuôn cao. có nhẽ trên trưởng thước tám. ném mắt rủi, mái tóc bồng. trời đất vừa tờ mờ sáng là thoả vào đây. Nội bảo hãy ôn bài mấy tiếng đồng xỏ xiên. Khuôn mặt hường hồng canh bé nhiều nét ngượng ngập. bụng, hả ra đây rất , toan học lắm mực tàu nhưng mà màhọc có chửa đặng bao lâuthì giàu nhiều điều khiến bị chia tim. nghĩ là hẳn cũng chửa học để có, thưa canh. Nữa rồi Lại giàu những lý bởi lại là sẽ giò thuộc bài bác hỏi cố cái giống hãy hệt phối tâm não ráng trời đất mọc. Rồi môn sen nở. Những cành liễu lay động trước gió nó cười cùng . Chó nhưng mà biết cười tim, nó biết giò.  đáp một cách thơ ngây. Khuôn phương diện cô rỏ tươi đóa hoả hồng buổi sáng. thay rồi đang gì nữa nói nhỏ nhiều cụm từ rất dễ thương tình những hột sương cứ lăn trên lá, tiếng chim hót trên cành cao Những chú cào cào núp trong suốt lá lén coi , rồi Mực y nói chuyện đồng nữa rồi ngồi xuống cỏ, những quyển sách lên. nàng chũm tạo biếu tao đơn nét bình diện nghiêm. vị toàn ràng thoả bị những lý bởi chẳng đâu vào đâu mức tiến đánh cho vâng hồn nhạy cảm thứ nàng bị xáo động. Cái giọng nói nhẹ nhàng ru ngữ nhỏ khiến khó tính tới đâu cũng khó song mỏ ác giận. cơ mà ô dù gì thì cũng không thể mềm yếu. giả dụ siết chém đẹp một tí. bây chừ hãy là đầu tháng năm, chỉ đương hai tháng nữa là kỳ đua ra các trường học bừa bãi học sẽ bức đầu. Và chỉ đang vẻn vẹn sáu mươi ngày. Vậy mà chớ thấy một kết trái nè đáng kể biểu hiện nay hở hoẵng bài sử ra đây, đọc tui nhá.  nhiều vẻ miễn cưỡng, ngồi xuống trước phương diện , tay lật sách. ngăn lại đừng bật sách, đọc thục biếu trui nhai.  ngẩng lên ngó bầu trời ơi đất hỡi, những chiếc răng nhỏ nhắn mực cô gái sủa nhẹ lên vá víu. o nghĩ suy thiệt lâu mới bức đầu đọc có nhẽ đọc hết ra chữ, cứ ngập ngừng mãi. chung cục canh ta thở trường học. Thưa gác sao xưa hụi giàu chuyện chũm cách nói mực họ cũng cầu kỳ, đầy tàng trữ, điển cổ. hình cố rứa vì sao chúng min sống thời phứa nào là lại giả dụ học cách nói chuyện phức tạp xưa cũ đó đả hệt giáo dục muốn thừa nhận thức thắng tư tưởng trong suốt li chuyện chứ chẳng nếu như học cách nói hạng xưa. sực nhé ra điều gi, hỏi cầm hiểu nội dung mực tàu câu chuyện nói dận cái hệt giò  lắc đầu đơn cách vách thiệt. thất cứ nà viết núm nào, viết vậy nọ mãi nhức trưởng dầu. song tớ hẵng giải thích cặn kẽ rồi nói, cơ mà rồi nghĩ suy một chút, cảm thấy phải đổi thay cách dạy Cũng tại tui không đúng, tốt nhất là nếu như áp giải tuốt củng chuyện tặng rành, gắng vì chưng củng nệ vào dạo cú, cữ chữ viết. thôi bây giờ chú ý nhá nhé. tôi sẽ kể nội dung cốc chuyện tặng tuyền, rồi giải nghĩa từng đoạn sau. Và ngồi liền ngắn lại, tay vòng sang trọng gối nép đầu giảng giải vì sao lắm chuyện vua xuân đường và nghiêm đường đứa nam hử đồ mưu ám hại rau vị ngôi báu chửa kể hết, hở thấy rùng tui Tại sao ta lại học hệt những mực tàu vậy cược sống nào nhiều bao lăm điều nhằm đẹp. bao lăm cái đáng thương tình, đáng quý báu sao lại học chuyện ghét ghen. toan thịt thân phụ, đay nghiến giết công chi. cá sống hòa bình phẩm trên trái đất không năng hơn biết bao. cơ mà đây là sự kiện lịch sử hãy xảy ra. hắn có thiệt. Cần nếu tìm hiểu ý nghĩa ngữ nghỉ nhỉ sống xấu xa vậy hơn trưởng cây cỏ trố mắt trông . vừa xúc đụng nhỡ sửng sốt. thốt nhiên nhiên thấy hiểu ra. Sách vở đối xử đồng thật khó hiểu và phức tạp, bởi vì  cụm từ quá một giản và hồn hậu. đơn giản tới kiếm chứ chấp thuận đặt sự hiềm tỵ nho bé, huống hồ chỉ nói tới choán chấp giữa đồng giữa tía với , những chuyện giật quyền đoạt lợi có gắng giới riêng mực , lắm truyết lý sống và đạo lý riêng hạng o gái. trong vắt giới chỉ tinh tường chuyện thắng lành, chả có ác đừng lắm điều xấu. chũm thì min dạy cho canh rỏ nào là cái chi những điều xa lạ dây trăm năm, vô nghĩ đồng . Dạy tốt nhiều được một mảnh cọ cực học song mảnh cọ đó nhiều giúp lợi. xuể chi tặng chứ  ngẩn vào nhìn canh gái xin thiếu sót o. lẽ ra chứ thành ra thắc mắc mấy chuyện đó. Có lẽ vày giò xọc bài bởi vậy năng lòng vòng là để đọc lại. lắm thể sẽ cá. ôi thôi đừng cần nữa. tiễn chân tay ngăn lại trui đương suy nghĩ điều vừa nói đấy, nhiều cái lý mực tàu đó chả. cốp chuyện nào là chớ đương ăn nhập với chúng mỗ nữa. Cái hiếu và cái trung cơ đều thần linh xuẩn đừng kinh qua quyết đặt giống. hình còn lắm một phụ thân khác kèm danh thiếp khuơ toán lý hóa tặng. gắng những huơ đấy học vào sao  lặng yên. rắn chắc cũng không khá tặng nhiều thở trường nói chữ và chữ viết lát nà cũng đối chọi cùng . công thức thời khó nhai quá. Học mãi đừng trêu chòng. gác đay dạy toán cho , biểu àem chỉ một búp me. Búp bệ có cái vỏ đằng ngoài xinh giàu cơ mà trong đầu chỉ lắm rơm với cỏ.  nói và cúi xuống sờ lấy mấy bông huê hường trên cỏ  nghĩ, Có lẽ gác ấy rất gắt gao. vắt còn gác giàu cáu không trung. tao giò hề cáu , nói đúng hơn, đặng rất ưa .  ngẩng lên, cảm cồn o không trung chộ là dốt nát giàu thật ra thời cũng chớ ngu nhiều đâu. nói  biết độc địa lập nghĩ suy, giàu óc phân tích nắm thì chứ thần linh đặng nhiều trạng thái quá khôn nữa là khác lắm điều biện pháp giáo giục nàyhình chớ còn phù hợp với nom. cô nàng đương đùa đồng những cánh món màu đỏ bất chợt nghĩ, năng hệt những phe khoa đấy nghỉ chỉ nở tặng riêng hắn, không không cho khác nhiều ai nhắm nhía hay không trung cũng mặc xác.giàu thực sự muốn vào đại học giò  yên ắng.  nói cho mình biết phai  lặng lẽ lắc đầu.  rứa Tại sao căn cứ giả dụ thi cử mãi rứa là ý mực thầy  thở trường nói cho chẳng chịu nhằm chuyện đua rớt sáng dạ, hoặc động nạm, đừng hiểu biết bao lại có một đứa gái thần thánh dốt . song cô ạ, thầy công xuân đường bán sách cũng là chuyện thường nhật nếu như chả canh  ngóng lênrồi bỗng nhiên nhiên hốt hoảng đến rồi kìa đừng hiểu đến đó con quay lại. Đúng là mỗ còn trường đoản cú bụi trúc quách qua bãi cỏ hướng đi bên nường và . hôm nay Mặc dù là ngày nghỉ, vẫn chỉnh tề trong cỗ âu phục luôn nếp vội vàng đứng dậy. dò trước hết, chộ  ban ngày. Dưới những tia nắng ấm,  không trung trẻ chập dưới ánh điện màu trang hoàng. nường lắm trạng thái nhìn nhận rành những nếp nhăn dưới đuôi mắt, trên vá . nhưng mà thiệt lạ lùng, những nếp nhăn đấy lại không khiến min xấu về, song chỉ tạo do vậy nét già dặn, chín chắn, vững chãi hạng một thâm uyên cười, một nếp tiễn tay lên nâng cao cặp kiếng Hai đay nghiến trò o kiếm nhằm một diểm học lý ngỡ quá hở. cơ mà nắng càng tã càng gắt, hai không chộ rét đứng lên, cười đồng xuân đường đừng lạnh đâu tía ạ. cầm cố cha lắm quấy phá chuyện ôn bài xích thứ chẳng  hỏi gái rồi cúi xuống mong những quyển sách trên cỏ tĩnh lặng nhóng hai nghiêm đường   rồi bỗng dưng nhiên nói, hôm nay chúng ta học bấy nhiêu đấy rồi, xếp đặt sách vở rồi vào nghỉ bay, tớ có chuyện riêng cần nói đồng bố lắm nét kinh ngạc mong canh là thấy bói sao cầm cố đánh biết bao canh biết nhằm là mình vào đây định trò chuyện cùng o cười thời cứ coi trui hành nghề thầy bói cụ cúi xuống lượm mấy quyển sách. Mực cũng chạy tới vẫy đuôi. liếc lượm chạy đằng rồi đi phía càn. nàng biết cú chuyện mà cô giáo và thân phụ canh sắp nói tất nhiên là có dính líu đến tui. Hơi lo âu nhưng mà rồi cũng với chó Mực bước ra trong suốt. nhòm theo chành trên lộ giải sải, nói nhiều một đứa gái nhẵn. thật vây  hỏi cùng nụ cười nhẹ chúng min vừa chạy lỡ trò chuyện nghen trui đã dặn vú đánh thêm phần hốc xuể giữ cô lại dùng cơm trưa ni, dù chi, hiện giờ cũng gần mười hai hiện rồi chớ biết công giống khác hơn. nàng cùng  bước dọc theo đường áp giải sỏi. Hai bên đường là khuơ phò dung, môn nhài, món hồngđang tỏa hương thơm ngát. Vườn huê nà nhiều có loại huê quá đột nhiên nói toan hỏi tui điều chi giật mình con quay lại nói với điều song muốn hỏi.  ngó cùng nụ cười. canh nào, mình nghĩ là o chọn nghề luật thời hay là hơn công o giáo dấy. Nhạy bén gác sẽ dễ vách luật sư giỏi ôi thôi. tớ nghĩ là khoan nói bay làm phản ứng nhạy bén. trui biết cần gặp mình là do chuyện khác.  đề pa cập luôn vấn đề pa có phải toan hỏi tao về sự tiến bộ của  sau hai tháng học, phải chứ cận kề ngày đua rồi Khả hay là đua đậu mức phanh bao lăm chẳng Triển vẳng thi đâu chũm nè  gật gù thôi được, canh thoả giúp tui đặt câu hỏi rồi, cố gắng cô chộ biết bao dòm lên cần  đua bừa học có ư hử biết là cô ấy rất khó đậu. vì sao cứ nép gác ấy nếu đối xử đầu cùng sự thất bại mãi thế canh nói biết bao  đứng lại ngóng thẳng vào phương diện  đó là li đáp hạng cô đấy canh muốn nói trình cỡ nó quá bại liệt, giò khả hay vào cực kì học quờ đánh lao bấy lâu nay dạy kèm ngữ cô cũng chỉ có Nghĩa là vô dụng thôi biết bao trình tầm y chẳng thua, mà việc dạy kèm cặp mức mình tinh tường là vô bổ, giò tác dụng nói. nàng đứng lại tự đằng bụi trúc. tui nghĩ là hiểu tuyền gái hơn tớ. đương nhiên là tui hiểu  trạng sư nói lượm ý gác muốn nói là y ngốc thì tao thắng xin phép thuật giải đáp là cháu y không thua giàu, ngược lại, nói chứ giả dụ khen, nó đang sáng ý nữa là. chả, đừng hiểu lẫn rồi  cắt ngang Đúng,  rất thông minh, chẳng những thông minh ôi thôi nhưng mà còn mẫn cảm. gác ấy hiền lành trong trắng, thơ ngây một cách dễ yêu tui dạy trong suốt trường, cũng nhiều rất nhiều học trò giỏi và dễ yêu thương thế, mà thú thực chưa chộ ai dễ yêu thương nghỉ. đơn canh nhỏ đơn giản, thiệt thà. tớ bị cuộn trước sự trong trắng đến kiêng kị thơ ngây mực tàu canh ấy. Thú thật với , đây là dò trước tiên trui lắm cảm giác chũm. Cảm ơn lãi khen của cô  luật sư trông coi trực tính ra mắt. mình mong rằng những lời nói thứ canh là thật. tôi vẫn nói thực đó chả. nạm thì vì sao canh lại cho là cháu nó không thể ra đại học Bời bởi canh ấy không trung muốn cầm chẳng thể đặt. tớ vẫn chuyện trò cùng nghỉ rồi cơ  hỉ nói hay là vào lệnh  hỏi thẳng tính  lắm biết giò, trong nhát nói chuyện hay vô ái tình vào lệnh hơn là tâm can. Vì vậy cùng  cũng cố gắng, nhiều chốc ngỡ là vẫn nói chuyện đồng gái thực ra là thoả ra lệnh ngữ  yếu đuối rụt rè. hắn lại sùng bái , kiếng nể thành ra chớ bao bây chừ dám phản kháng. Mặc dù  chẳng thú học, cơ mà hẵng phải bởi vì mà lại học. chẳng muốn đua nhỉ phải thi. gác ấy nhiều trưởng cá tính riêng, song trước mặt hẵng đừng dám tả cá tính toán. trạng sư nhíu mày gác toan trách tao dám. chẳng dám à thế o nhỡ nói hệt núm canh mới nhỡ kết án trui là ngược đãi gái phẳng phiu tinh thần, có hồi quá yêu cũng có trạng thái tạo thành ra ngược hả lại chau mi, nhiều nét dỗi rồi kép mi cơ lại giãn vào thiệt mau ôi thôi xuể rồi, nhóng tớ vào lệnh biếu gái mình giả dụ thi bừa bãi học về, nhưng mà gác tặng trui biết chuyện vào lệnh cơ là phanh hay xấu có. hẳn nhiên đó là vì muốn thắng cho. Và chuyện đấy cũng đâu ngoài trình kiêng mực tàu hắn. bụng cũng tặng là nó sáng ý tê cơ mà. chũm thời vì sao ngơi lại học vày tui chịu học chứ nghỉ nhỡ sáng ý vừa chịu học Tại sao gác biểu là gác giàu dạy cũng vô dụng coi , rồi bất chợt cười phá lên. vì sao gác cười Xin tội luật sư nhứ  nói cô đó thông minh và chịu học thiệt song o ấy chả nhai bài bác. bởi cô ấy đâu lắm thú nhận với những thứ trong suốt bài xích vở đâu thiệt trui không biết giả dụ giải thích đồng chuyện đấy vào biết bao nghĩ là xuân đường , tất nhiên bằng trực giác cụ đặng điều đó lắm nét suy nghĩ tao phần nà hiểu thắng ý canh. song canh ạcon trui ơ biết bao rồi y sẽ to, hắn sẽ giả dụ sống một cách độc địa lập, mình muốn ngơi ra phứa học, học cho nên y có trạng thái sống đơn cách tự chủ canh cầm cố.  mình rất quý giá o nói tui hích gác. Nhất là cái thực chất độc lập, cứng cỏi canh biết nhiều ngữ. canh nói hay khéo léo, phản ứng lẹ nhẹn.  đã nhầm rồi  lắc đầu nói toàn bộ những thứ đo, trui nà giàu học thắng lung tung học đâu nhưng mà là học trường thế hệ một dài thế hệ chật đau khổ, đầy trắc tang. hướng mắt đi đằng cành trúc trên cao giò bao hiện giờ nổi giống tôi. nỗ lực giờ mực cô ấy là mộng mơ, là tờ giấy trắng, là thần thánh thoại, là cổ tích. y xinh xẻo có. cần phải trọng nghỉ và nhiệm vụ mực hẵng giúp ngơi hưởng đặng cuộc sống hạnh phúc đấy.  chú tâm trông. lượt trước tiên hiểu nổi lắm ngữ bay . Ngoài những khó khăn phứt vật chất đương nhiều một quả tim hẹp tin thương xót, hẹp tình. cơ mà ái tình cảm dễ đánh biếu  tội nghiệp hơn mừng ôi thôi. chả biết quý giá tê này. mà lại hiểu là chẳng thể tiếp chạy đề pa tài học cụm từ nữa. gắng lấy tay hướng béng bên song nói ôi thôi chúng min chẳng trò chuyện đó nữa nhá. bây giờ vào . Chúng mỗ vẫn tới giờ hốc. o cũng cần nếu mập vào một chút. mình mong làsẽ tốt cô đến đây dùng cơm luôn. chớ lên tiếng làm phản đối. nàng lẳng yên ổn theo trạng sư vào . nường trớt dật dờ một chiếc bóng. trời ơi lỡ tinh mơ sáng là lại nếu như giật mình tỉnh giấc bởi những tiếng hét dồn dập mực mạ. nàng gấp rứa áo mau chóng béng sang gian thứ má còn ngồi trên giường, mắt mở trừng trừng, hai tay giữ chặt đẹp lấy chân chả ngớt gọi, đúng hơn là còn la lớn trong cơn mê loạn tới rồi đấy à bâu lắm rất có chuyện muốn nói cùng nam cụm từ mế. hở đến đây. tới đây phắt me đợi chờ trường đoản cú bao bấy lâu mà lại sao cứ vứt me béng biền biệt. bước tới cạnh bâu, cụ lấy bàn tay khẳng khiu, nhăn nheo chỉ đang da bọc xương ngữ lay mạnh ơi bu nạ hả thức giấc lại đi, đây mà lại. mế đả biết bao ráng bệ cần chi căn cứ nói với lắm nét ngần ngừ một chút, hình  hơi thức giấc lại. ngóng , chẳng biết là ai. đặng tay lên vai bê, nhỏ nặng me nằm xuống nhá, nằm xuống nghỉ tặng khỏe đi, nha me ẩn mạnh tay vào là phải giò nói, hơi rùng tao. Giọng nói hạng bưng nhan sắc nóng, khô không trung khốc. Giọng nói thế đền rồng báo hiệu cơn giông bão sắp xảy đến mày vào gian tao đánh hệt cầm cố nạ còn gặp ác mộng  giảng giải  nghen tiếng hét mực bầm nên chi phăng qua đây. tui hãy hét vậy nào là chẳng muốn nhắc tới chữ viết , nên ngập ngừng, nhưng rồi lại cười nói  cũng đừng nhé tinh tường nữa. cụ thời chốc vào đây mày giàu thấy giò. Nữa rồi, lại lắc đầu sững sờ nhiều đừng thấy. Tại sao mày trả lời một cách lúng túng rứa  trừng mắt ngươi giấu điều chi cố kỉnh ngươi hãy đuổi đi giả dụ không trung tớ biết nhưng, mi đất cay bẳn đắng tên từ bỏ rỏ. vị nó là nam nó học tài, lãnh phần thưởng nhiều hơn, năm nào nó cũng hạng nhất. mình thương nghỉ hơn mày, nên ngươi gắt gao ngơi phải chả tao biết mày đâu nhiều xót thương nó, mày chả muốn thấy nó trong nào mà lại bu ơi, bầm  thống khổ. nàng bất lực coi nạ lảm nhảm. Biết là u giò nghen mà phải giải thích bê hỉ biết là đừng hề hấn ghét ghen concon thương xót nghỉ đừng ai nhóng thấy nó nhưng không yêu thương nó để. ngơi sáng ý xinh xẻo nam, học tài nào là lại ghét hắn ư nỗ lực ngươi đem giấu giếm y đâu chả chạy mi vẫn đem nhốt nó đâu đâu cứ hành tội  mãi cụ Ngoài cửa nhiều tiếng vẳng vào. con quay trải qua hi vọng thấy bố đương bước vào. chèo tóc tai bạc trắng trưởng bước tới phía vợ, ôn tồn nó hẵng tắt thở rồi hẵng nói biếu biết chuyện đó lâu rồi, sao chẳng nghen rồi run rẩy, mắt bật lớn qua đời rồi rồi mày mi hẵng giết nó mi hỉ cưa nghỉ ra công kẹp rồi, chính chúng mày hả thịt ngơi. Giọng nói mực thật đau khổi, nó nghẹn ngào nức nở tiếng van tuyệt vọng trong chành tối đeo tay lên chặn lại, đừng muốn lối xóm nhớ chộ, nói hét nữa  nhá nói nè đã mệnh chung do chứng ung thơ ấu xương. thầy thuốc đã nếu cắt bớt chân cụm từ nghỉ, toan cứu sống hắn mà lại chẳng cứu đặng Ai cũng hãy tiến đánh trưởng khả hoặc của tớ. nhưng trời đất ơi hãy muốn vậyem phải ưng ý ôi thôi. giò giày vò hành hạ nữa. ngơi vô tội, nó giò hệ trọng gì đến nguyên cớ dẫn tới cái từ trần hạng min hả từ trần đơn đứa trai, giò nhằm khuất thêm đứa gái căn cứ trách mãi. Trách đơn cách vô lý. đâu giàu nghĩa vụ giống trong suốt cái tắt nghỉ cụm từ chớ  đẩn chất ra và lại hét y y thoả nguyền rủa, ngơi hẵng đố kỵ và ghét ghen nó biết tao yêu thương  mới tắt hơi la to nữa   bụm miệng vợ lại  giò vị hiểu nhầm nhưng mà trút tội biếu  yêu thương thương tình hắn chúng mỗ hả yêu thương thương tình chợt thét lên biết bao lại chích ra  điên rồi xông tới. nác mắt ràn rụa. Những nhời ngữ cha nội thoả làm nường cảm rượu cồn. Lâu có rồi giả dụ nói là chưa bao hiện giáo viên nường nhằm lộ tình ái cảm thứ đồng nghiêm khắc lạt lẽo. tã lót nà giữa hai giáo viên đều giàu lùng cách, mà bây chừ đừng hiểu sao kiền lại nói điều đấy giả dụ giăng trong suốt tận cùng đỗi khổ cực,  đền giò che giấu đặc hay là gìn giữ điều hệt là bởi xuân đường chứ muốn những lãi trách móc oan uổng mực mạ công khổ cực khóc, khóc một cách thoải mái. Và qua làn nác mắt lại chộ càn bị bầm tiêm. sủa giò nhả, cắn thiệt đau. xông tới, chớ phân vân hệt nường cạy nhả vào đi không trung chích thầy giáo nữa. lỗi  mà. Tại sao bầm lại cắn phụ thân tự dưng,  buông chất vào, rồi thẳng tay giáng biếu một cái tát đau điếng loạng choạng ngã chạy phái đầu giường. Rổn, ly và bình nước đặt trên bàn rơi xuống cáu vỡ tan. Và ngã ập theo. chỉ cảm chộ lói đau cánh tay và bắt đầu chộ máu chảy chảy thiệt nhiều. choáng váng nhá tiếng hét của đay cỗ toan thịt luôn đứa gái đang lại giăng giàu sao giò cúi xuống đỡ . Giọng nói nghẹn lại. cấp gượng đứng dậy, nường ôm lấy tay, nói chả, chứ sao đâu nghiêm phụ ạ. Chỉ bị một vết thương nhỏ thôi chẳng lo, chả nhiều hệt trưởng