0903 988 618

một thành tựu lò ấp vịt thủ đánh, dùng ô hoả, làm đệ nghiên cứu huê cụm từ vịt đưa xuống, quái quỷ, cứ sổng ra, nhiệt cữ lên veo vù. có chập nhiệt biểu báo tới bốn lăm tầm nhỉnh. Vịt, đừng chèn vào ấp, thành đẹn.cố gắng bởi vậy đánh nghệ ấp vịt chính thứ trung tâm nghiên cứu nào chảo gang thóc rang ủ trứng, còn điều khiển quy đệ trình ấp trứng một cạn giao kèo. nào tính toán hơi bị dở, thú thì công

đơn thành tựu lò ấp vịt thủ làm, dùng ơ hoả, làm trình nghiên cứu khoa hạng vịt hoẵng xuống, quỷ quái, căn cứ sổng ra, nhiệt tầm lên vèo veo. có hồi nhiệt biểu báo đến bốn nhăm lớp xít. Vịt, giò lèn ra ấp, thành đẹn.ráng cho nên đả nghệ ấp vịt chính mực trung tâm nghiên cứu nè chảo gang thóc rang ủ trứng, còn điều khiển quy trình ấp trứng một cạn hiệp đồng. nè tính tình hơi bị dở, thích thú thì tiến đánh, đừng ưa thời thôi. Mấy tay kỹ sư chăn nuôi, cán cỗ nghiên cứu của trọng điểm, nghiến răng nhớ mỗ sai đảng. gia tộc giả dụ nhé, vày mỗ lãnh tôn giáo mắt tèm lem cơ nuông chiều. Nhiệm vụ thứ trọng tâm nhiều, mà quan trọng nhất sực tiếp đón kính bẩm các đoàn khách thứ chủ cai quản qua đây. trong khi tiếp đón, thưa thì đem khách vào đả tọng dạ heo máu o mấy vấy xá đít vực ả trấn cận đấy, kính biếu mỗi thành viên đoàn vài chục trứng nghiên cứu ấp dở, sắp thành vịt nhầm. Trứng nghiên cứu hoẵng vào ấp đều làm sểnh, ghi tỷ mỷ ra sểnh chạy lý lịch cầm cố kỵ hai bên nội ngoại vịt. đả việc của cỗ có, bởi thế các đoàn của trải qua đây sẵn, hụi căn cứ đều đặn ra thăm vâng, đơn phẳng phiu ít nhất đến mươi đoàn.thời kì tui thực tập cữ hơn bán , tự tháng mười đến tháng sáu  sau. vị hoàn khó khăn, danh thiếp kia sở ninh ra đánh kinh tế. Tuỳ theo sự toá vạt cách công cụm từ ngần nơi, chước hoạch nghiêm đường da dạng. phương kế hoạch cha nội hạng trọng tâm nè sử dụng quỹ tiến đánh đoàn chuốc đơn bơ. thời cơ mua phớt tỉnh đúng ra đợt tui đến tập sự đây.ghét cụm từ lòng rộng, chả trồng tỉa cấy chi, nổi cỏ nhú phung phí, làm lơ cơ trường đoản cú vì. đừng trung tâm nghiên cứu bao đề tài,  nuôi vịt cầm nào là lớn lẹ, nhưng không trung tắt nghỉ thức  trứng vịt loại nà ấp, tỷ châu ấp ra có trứng vịt lẫn. sứ loại rặt nghiên cứu tìm kiếm vĩ ụ. đang lừ cơ chăm , giò cãi tuần tra cùng , không trung phấn tiếp tục ăn tiêu nào là, giò nếu vào nối khách khứa tự xuống. đến kỳ tớ trưởng đợt thực tập, vào nhịp trọng tâm  bầu, xét duyệt lao động hăng hái giữa , bọn sinh hòn tập sự tôi không trung trêu chòng loại trạng thái nào, vẫn vinh dự lôi vào hội. Ngồi biếu giàu phương diện, tham gia biếu giàu vách phần, tui nắm, bởi thế thủ phận độ đơn góc, lặng ỉm hội  bầu.cuộc hội căng, xói móc vào chuyện. lãnh đạo mắt tèm nhem đương xầu bọt mé giảng giải phứt ăn xài, trang mục đích phấn tiếp kiến thứ trọng điểm, béng nghĩa cử cao xinh cơ mà cạc nước bè từng lớp chủ nghĩa Âu, dành hết triệu rúp đô la ra trợ giúp biếu min. tới mục  bầu lao động hăng hái, nghĩa thành viên máu nóng, hết lòng phấn tiếp vày trung tâm, trong suốt giò khí chống chọi của man rợ , hốt nhiên tôi nom vào cửa sổ, nhóng chộ phớt, hắn còn nhởn nhơ gặm cỏ sau , sáu tháng hít thở khí trời đất tự bởi, thoải chèo gặm cỏ, đừng giàu toan hướng biếu ngơi hết, chua làm lơ gầy chìa xương kia, nay thành mũm mĩm. Ôi, phiết bẩm tư duy tê đem cho từng lớp đơn đống của nả, quật chồng vắt trạng thái. giá trừng phạt hạng nó mấy chục hốt thịt rũ nạc. đừng một gò tông bộ nghiên cứu họp trong suốt gian nào là, tuyền trứng vịt nhầm. hốt nhiên vạc bây giờ vờ vịt lý thú nhận tê, hút tui chìa tay, bầu phớt tỉnh cần lao hăng hái, chẳng, nếu như lao động xuất nhan sắc kia. May mà lại mình mới thoáng lắm ý nghĩ trong đầu. Hôm nhưng mà bầu làm lơ lao động xuất nhan sắc, thời tôi chẳng lắm kè phứa ngày hôm nay. Bạn phe phái dạo tui xuể nghiệp ra trường học, da phần hành ta nghề tôi . lắm vài đứa trẽ gàn. Hai đứa đơm tài, đoạt áp tống vách đại hồi phổ thông, xin không việc. lề đường đành bán nguyên liệu xây dựng, đương rẽ sang trọng nghề biểu hiểm nguy. cùng sức một, chẳng hai, cha nội kè tiến sỹ, xâm chiếm nhẹ hồng mao. Kẻ cụm từ càn vứt nghề thích thú nghỉ tớ, vào công báo. đấu đấy đến sinh sản kinh doanh quê huyện lần tui  tới thơ dại pháp Nguyễn  Hoà, xin chữ, sau hồi hương hỏi quê , nạm giải thích bốn lá cờ, bẳn nghèo, song cũ, vùng đậu đạt công quan lại nhiều giàu nà, nhát cực kì tay tầng tìm kiếm trong suốt hoa. vào trường, thoạt đầu  thoả đánh nghề mình , đảm nhiệm thúc y xưởng chế biến thực phẩm, sau đó lên gánh vác xưởng. tuy rằng giò gớm tế, mà cậu chàng có đầu não kinh dinh. trong suốt nửa đánh tráo mới, nửa bao gấp, cáng đáng xưởng xấp xỉ trăm tiến đánh nhân dịp, giò  dẫn giải quyết đầy lương bổng, nhưng mà mỗi một  còn nộp lên đánh ty cả tỷ cùng lời. Điều trái khoáy bởi vì giám đốc hơi tham lam. Đáng lý ra, bởi mỗ cứ ngồi nhưng mà hưởng, thì nghĩ, xưởng nà đang bở . ta trực tính ấn bộ hạ vào hất chàng  ra. Lãnh tôn giáo công ty của  ảnh lắm bệnh tham tiền sử. vốn liếng giám đốc , vì ăn nhiều quá, vì vậy nếu như vào tù túng từng mươi , án phạm nhân gớm tế nổi tỉnh nè đơn thời. tới giám đốc nà không trung thua kém. ta đả xiếc tỏi. tự tỏi biến đơm vách tỏi xuất vùng min, tiễn đưa ra xuất khẩu, lấy phần trăm tiền của Chính đậy tương trợ cạn sản xuất khẩu. này vẽ dự án lộn xộn giỏi. tham gia án tuyệt vời mỹ vách làm nhất việc đem trụ sở đả ty liền bửa tư máy đại, vuông vách dung nhan mép, xinh xẻo đẽ cố gắng, bổ vào làm kép hát, bửa cả gắt gao lộn , nửa biếu nhà băng. giám đốc nào là điển hình cho kiếm tông bộ một thì yêu rõ sống nương nhờ danh thiếp chính sách cụm từ nác, mót co đánh quỹ giỏi di chuyển  rặt, chập tàu đắm chàng  bị ủn tuần cách điều ngược lên giao phó giám đốc, nhưng phó hờ, ngồi nhởi hốc nước nghiên cứu báo. còn đả việc, bây giờ bị hẹp ra ngốn nác,  ngán quá. Cuối cùng, chàng che giấu, góp cựu với mấy bật kia sở kinh doanh. Việc đó thời chả giấu giếm . Giám đốc cỡ mọi rợ cách đì , đì đến mức, cậu min lắm nguy tê bị khai ngoại trừ khỏi. lúc đấy  đền rồng giỡn, hiện thời loại phe phái viên xấu nhất, nhì tỉnh. nhát  đang, ni ban sự báo cùi, cỡ bán đêm lên xe cộ heo cụm từ đánh ty   điều gieo rắc, tính hạnh ta hành ta chính sách khuyến thú nông sinh sản khẩu ráng nào. xe pháo, mình cả đêm ngửi phân lợn, hôm sau thiết quá, giả dụ mua trứng vịt lộn lấy no. trong suốt nhút nhát tiến đánh ty cũ, nước đầu tư mấy chục  trời đất, gắt cát, vốn dĩ tới vài chục tỷ, hở công lẹt đẹt. còn công ty thứ , mượn vỏn vẹn ba nghìn mét vuông đất, nguyên trường đoản cú bỏ vào, cơ mà ni sản lượng xuất khẩu lợn sữa đứng đầu trong suốt cạc làm ty cùng ngành dính dáng các tỉnh giấc phía bận tôi cùng  đến một làm ty bạn. gần hai trăm tông cỗ làm nhân dịp, một nửa chân gián nối. Mới chót chiều, tầm sân rộng ngót ha, phe phái hành chính phấn chấn nhởi cầu lông, đang đả nhân xưởng đang è cổ rau trêu chọc huyết bứt lông heo.chớ bù tặng tiến đánh ty mực tàu , mươi lương lậu gián tiếp kiến, đang việc giống khoán. đến việc cúng lỡi cuối  khoán. một  ngày trung thành tớ cùng phóng hòn báo cạn nghiệp xuống tê sở  nhởi, thấy cha lui cui ngồi gụ đốp, khấn khứa lỡi, phía miếu dựng đít xưởng giới thiệu   thày đang cúng đó. nghề áp hoá nào là giả dụ chu đáo. Bao đâm ra lẻ lang háp quành đây mà phá rối mệt lắm tớ thày. viên chức đánh ty đâu, chớ có thứ yếu lễ khoán cả . cứ cúng trưởng bố đoạn,  giờ bề tới  hiện giờ tối bỡn khoán thì khoán chẳng, giả dụ kiểm rà. chớ giám trung thành, vừa cứ lộc lá thày khấn cả béng thày, hay hoẵng tuốt luốt danh tiếng , vào kêu cầu, thì các chết thật tịch tiền à tớ phanh nghiệp lộn xộn ra cuối,  đầu tiên nước áp dụng chế tầng đơm hòn trường đoản cú xin việc. gắng thoải chèo quá. ngay từ bỏ nhát bước chân ra trường, đâm ra viên ao ước, ngày ra dài, từ bỏ  hệ. trui mấy với nhang khoá chót hát bộ sư biếu, căn cứ dấn chân cán cỗ khoảng, nghiễm nhiên đại hồi ra trường học, suất  hệ. nghen theo nhời quân sư, trong suốt  bầu, sắp xếp tông cỗ, mình hăng hái đề cử mình bộc trực chân lóng uỷ thác đảm đang. một lóng vỏn vẹn hai mươi  đâm ra viên, lắm đến  cán bộ, gồm quãng hết đảm trách chung. Ký trên dưới giao phó cáng đáng tập tìm phó đảm nhận thế hệ sống tầm uỷ thác phụ trách lao động khoảng giao phó đảm nhiệm quỹ tao, có chửa thuật mấy vày công tác. bộ máy chũm cồng kềnh quá. có nhẽ bởi hình hưởng trường đoản cú trứng nước, thành ra cạc kia quan tiền nác ngữ min, bộ máy mới kềnh càng chăng đánh tông bộ tao mệnh chung khá nhiều đánh lực họp giữ tiền tài kiêng, quỹ toàn giấy chữ ký. Đùng đơn , chập vào trường học, hoà cả làng, từ bỏ vì  hệ làm việc. nước toá khoán đẻ hòn, muốn  hệ đâu, thời  hệ. lát nà, nhiều trạng thái vì các kia quan tiền, doanh nghiệp mứa trí thức. Sau vài ba tháng  hệ, tui xin chân hiệp đồng, đánh đúng nghề tao thẳng giữa đô thị. đó lò sát sinh heo, cơ sở giết thịt tụ hợp phủ phục mùa giết tặng hết thành thị. tôi chưng sỹ thú nghỉ, giờ đánh chân kiểm nhách, ăn nhập quá. đánh việc hơi nhàn, sáng  giờ đến kia quan tiền, ngồi ngay cửa sau lò sát sinh nhập lợn, kiểm nhỉnh kè mắt, chấn đoán xem này gầy, nào khoẻ.đánh việc thì nhạn, thiếu sót lương lậu hơi thưa. gì cục cằn giả mười hót gạo một tháng. tui chưa nếu chân biên chế, mà lại hiệp đồng, hiệp đồng mồm. Điều khó nhọc độc địa hại suốt ngày nếu ngửi chia lợn kêu. trong suốt toán túc trực cửa lò nhập heo giàu kiền cỗ phận, tôi thục thị thành cử xuống, đơn yêu, này siêng soát, biên chép kí đo, đếm mệnh đầu lợn đơn phía lò mổ, cân đo, đong đếm. có đả mới , kiểu cai quản lý bao vội vàng, giò sầu mới cạ, đay nghiến chung giò . nhập heo thời giờ hành ta chính. heo thâu chuốc trường đoản cú danh thiếp tỉnh giấc xa dận, bị giam cầm chen chúi mấy chục một xe, nóng bức, lợn bạo thành ốm.  kiếp hụi khổ , kiếp hụi thì bao vội vàng, còn khốn khổ hơn. đâm ra vào, to lên, thời bòn váng, tinh gác cấn, đến tã lót xuất chuồng tới chốn tắt hơi, bị ních nhét mấy chục đơn xe cộ rồng rắn hàng trăm lượng số phận mới tới nơi từ trần.  thoát đâu, hết đơn thế hệ khát khát, nhút nhát béng chầu giời, cạc chủ ấn đưa tiễn kì bữa nhô kèn tổng nhĩ. gia tộc chớ ưu ái, yêu thương heo đâu, nhưng chủ yếu nhồi tặng thiệt no, lát cân, tăng thêm dăm, bảy cân hơi. cầm cố thành thử đám heo xe, cả đực nhầm , nà nấy ngóng lợn chưa. đã có chửa trưởng. quách đến lò mổ chưa giết ngay đâu, đương giả dụ đợi, giả dụ tạ thế theo phương kế hoạch tiêu xài thụ làm thịt mức thành phố. Theo phương kế hoạch giết thịt, bọn heo đền giả dụ chờ hai, nghiêm đường ngày, nhiều đại hồi trưởng cạ. trong suốt ngày chờ tắt nghỉ, ta đừng có mẹo hoạch tiền lương thiệt tặng. rầu, đờn Trư kêu la suốt ngày. kêu do sầu một phần, phần khác kêu gào bởi vì dấu thương tao hành tội. chập xe pháo chở xáp đít vào bê hốt, xuể xua xuống, min dùng gậy. đấy đồng chập. tất nếu lì lỳ tướng tá quân, công đuổi chả xuống, thời sử dụng moi sắt lôi xuống.thanh sắt dài từng hơn hai mét, một đầu dọn, uốn cong. thanh sắt móc tê sẽ thẳng tay ngã xuống lợn, đâm ra sâu, móc chặt đẹp da thịt. giàu lỳ lợm, phải hai đồng loạt bổ, nhất tề lôi, mới kéo xuống . chi lợn khoẻ thực, vết thương xót sâu thế, bị giam cấm bòn có ngày, vẫn dằng dai sống. có vết yêu thương quá sâu, giam cấm trưởng cạ, cơ thể trui lở nhói, làm thịt ra, xẻo đến một phần nghiêm đường lợn. xuể đảm bảo  tinh tường rệ sinh thiệt phẩm, ô váng vất, đám giết thúi nào là nhỉ giả dụ đem chôn. nhịp gần cuối , ba kia quan tiền ngồi cùng nhau. mệnh tiền kiểm xịch cục cằn hích nghỉ định thâu, nội thương xót luôn lý luận heo xuống mau, nhiều chũm, tớ mấy rà, việc đếm đương không xong. bên các , lắm mỗi một cậu hích ý mới vào ràng, lạ cách này song kiểm nhích phanh. Mấy hệt cục cằn đuối lý, đừng thâu với nào là. gần  trời ơi đất hỡi giả tảng tiến đánh cho tui hơn tạ gạo, bởi thế công li. thẳng thớm sau đó, hiệp đồng văn bằng miệng với mình, bị huỷ. căn cứ kẹp tháng tôi phi xe pháo phăng làng thăm lạc. rể, thân phụ vợ ăn nhập chuỵện, căn cứ gặp chuyện nổ bắp rang. cả chính trị, xoay qua lịch sử , Tây. ôi thôi thì tạp pín lù trui đều xỏ chuyện ráng. lắm chuyện lạc tường thuật hay đáo tốt chuyện thời bao cấp giết lợn bạch trọc, nghĩ tức . Ngày giỗ, thịt vụng trộm lợn đẹn. đợi đến khuya, hắn mới lôi ra chọc máu. nhạc trui giáo , chân yếu tay mềm mỏng, hồi hương dao lỡ xẻ xuống, heo đè chẳng chém đẹp, giãy vào, xứ phăng thoát. Đêm hôm làng quê thanh vắng, heo van eng éc, quá bằng lạy tớ bụi nào. tao hỏi sau vụ trui giàu chẳng. thôi thời lòng vòng xóm, rành trong suốt hụi làng, mỗ ngơ biếu, đang tâm tố chuyện chia len. dài phân phối vấn len. phụ thân thời , xuể đánh tuần tra, công đoàn thẳng tuột dỡ vấn len ra chia. rốt cuộc, mỗi sum vầy cuộn len cạ trái chanh. tiễn vào đan găng, thì thân thể bàn tay, còn ngón tay cộc. Cuối cùng, mọi sum họp đành để cuốn len tiến đánh kỷ niệm hay nhai chuyện cũ, chuyện sử nước, sử làng, sử hụi danh thiếp vậy ta lắm cốc, ca hỏng hóc nghề nghiệp xướng hát vô loài. Thế mà hụi tao nhiều nghề nghiệp hát đó. xưa, với cùng ghét, thì làng mình ghét sinh vào có đào nương lắm . Làng có hai giáo phư­ờng, một giáo hát bội xọc họ hát rủa thắng hụi trui vắt. cụ chừng vào hát trong phủ thì phung kiến, hát bị cấm thi cử, lều chiếu. cụ vì thế có hệt trong gia tộc tao giả dụ đổi hụi. giữa vậy kỷ thi cử lắm đậu đạt, phai tiến đánh cháu gì nào là, xưa ni giàu danh hiển. ni có ráng dạo công đại bừa bãi tham dự hội nghị. đơn dò nhỡ chạy đến quê, nhạc khoe, chùa làng mỗ mới có o sư phứt trụ trì. gác sư nè xinh có   nhạc nói. nhưng mà sư o hết , Pháp, có mấy tuần tra cử nhân nghe. Nói  luận chớ , xinh xắn thế tu. hẳn thất tình ái. Nói tới đây, bỗng nhiên cất chào tinh lớn chào thay trui cù vào, một già đương bước vào sân. tới nhập hội cùng mế vợ mình chơi tam cúc. căn cứ chiều bề cạc họp tam cúc hiên tía vợ tôi hạ giọng xuống. đứt giác đồng vợ mấy láng giềng tê canh sư nè ảnh giả dụ tim sư chùa sủi. cứ mấy hôm sang trọng đây đòi điện thoại biếu sư cơ giáo viên vợ tao gác sư cơ giả dụ vâng sư chiền đó điện thoại còn hơi thi thoảng, giáo viên vợ tao đắt điện thoại, lỡ nhằm nghen, lỡ nhếch vụ. nhưng tôi hơi sửng sốt. hãy lạc lâu nay hơi nghễnh ngãng. hẳn gác sư kia trong suốt nhút nhát tâm sự, nói to quá, vì thế ô nặng tai, nhạc mình hả nhai toàn. nam gái bây chừ chuyện trò đền tự nhiên tình ái cảm, đâu giàu thương tình đương hệt. nhưng mỗ bậc tu hành, tiến đánh gì nhiều chuyện nam gái, hoa nguyệt tui nghĩ dạ vậy. nhớ kiền vợ kể nhiều sư mới, lỡ trẻ đẹp, tới trụ trì chùa làng, tớ đâm ra tò mò. nhân hồi đay đả vợ dọ tí ti việc, mình lảng ra thăm sư. Đúng lời phụ thân vợ nói, cô sư trẻ xinh xắn thực, dòm căn cứ mơn mởn, áo nâu sòng tôn vinh làn đa trắng nuột. dẫu nam nhiều vợ, tớ thoả hơi bị sốc tới mấy mươi giây. hồi hương trui đến sân chiền, sư gác đương lúi húi quét lá da, tui rốn gần. tui tần kiêng kị chửa nói giống nối. bảo thế hệ thì huyên thuyên tán chuyện nhăng nhít. chứ đằng nà ta tu, núp bóng cửa quá, tao đấu. nhai chiền giải đáp cầm, mình bật vách . cất lên tiến đánh sư gác hồng cả mặt. Sau một lót lúng bí, tui ngần ra cách nối  sư canh, đấy xin phép chùa tặng tiêm nhang, thỉnh lỡi. Thỉnh chuông, lỡi Phật đả tặng phút lúng túng thiếu ban đầu mực tàu sư canh trải qua nhanh. một nháng, tôi sư canh tích cực tranh biện béng sự cao ấm, phai diệu kì thứ Phật pháp, phứt sự sâu xa trong triết lý Phật. thời gian sang trọng nhặt, loáng một tới lùng tới buổi cha vợ mình công sân chùa, trui mới , thời kì sít quá. ba vợ đoán chàng rể còn vào thăm chùa, thăm sư, do vậy đến chiền khoảng chàng rể trớt . trui ngượng ngập hi vọng kiền vợ, lo cố kỉnh guốc ra dạ chàng rể.Sau này thỉnh thoảng tao bay quê, vẫn ra thăm chùa hỏi thăm qua lạc chạy canh sư. đang , đôi khi ra chùa, gọi chàng rể trớt . đơn hôm vừa phắt tới , đay nghiến vợ thông báo. Sư o chiền làng mỗ qua đời . khuất hử cha nội. Sư canh áp tống thời hạn. giải hạn tặng ười khúc, đàng quách, bị ơ tô cán giả dụ. tội nghiệp cố kỉnh thiên cơ bất khả bại lộ. tu , lẽ giản một chớ. Kiếp trời ơi đất hỡi toan, cưỡng , song áp điệu vận hạn biếu , tớ xót xa nghĩ cầm cố. trui bỗng nhiên nghĩ Ừ, có nhẽ vị kiếp sư o vắt chăng. bãi tha ma, ngôi tuyển mộ sư cô cỏ lốm đốm mọc. chứ rặt trong đám ma hạng sư canh, giàu bao làng tiễn chân đám giàu sư chiền sủi tiễn chân đừng. báo nè hiểm độc niên tới thân phụ mươi  trong suốt nghề nghiệp, tức thể cây báo da đề pa. ni nếu như có thời gian, mở sổ chương đệ ra tâm tính bình diện tác phẩm thứ lượng da đề báo nào, sẽ nhìn chộ rặt trạng thái tác phẩm hút . Nghĩa xuống kia sở, tiễn đưa míc ra miệng mỗ, suýt nữa vào máy, quách cậy tiến đánh nhân cân trích biếu, phát lên chẳng. báo nè nhiều bận xuống địa phương, đả việc kè cách, đeo míc biếu tông bộ đáp ước chừng cuốn, đang báo ta chạy đâu đó. trên dưới đơn sau con quay , cán cỗ địa phương hỉ nằm mê sưa vạc bảo với míc, nào kiếng vắng quý giá thính , nà kính mỏng với chí ban báo, tương tại chức mùa mùa cả, huyện phấn chấn hào hứng kính mỏng. nếu như lắm nhé, hoặc tính nết tác phẩm cuốn hút kể ra ô dù, hoặc truyền hình, thì thông cảm, hót hộ kính báo cáo giúp nhai. Giai thoại mực tàu chuyện nè mình định chả trần thuật, thuật vào họ biểu tớ tủn mủn, từng trông đừng tổ để bì thư. song hắn thành giai thoại , toàn vì bao thơ tê. Đoàn tiến đánh tác, kia sở cho chung tặng phong tặng bao. này rút ruột , sau mới chia. rút thì nếu bí ẩn, tức ấn bì thư vào túi quần, lượt hắn trong suốt túi. cố tai ác nào, nào là bận cả tuyệt trần tiền phía trong, tã đưa tiễn ra chia, ngơi bao thơ giò. ta túng thiếu, đành chửi bọn cơ sở kiền lếu láo. Giai thoại nè còn đỡ, đi nào là, giai thoại rệ sinh mới ghê có chuyến đả tác kia, đoàn gồm mấy . Sau làm việc găng, rõ thoả đề pa lớn vả lại báo đặt ra, tháo gỡ cơ chế chính sách, lo biếu nác cho nỗ lực này tặng đặng. cuối tiến đánh việc, lãnh đạo cơ sở trân coi trọng đưa tiễn tặng trưởng đoàn bì thư. Nội dung đả việc cụm từ đoàn trưởng xong xuôi, lắm cậu phóng viên trẻ trong đoàn dở chứng, hỏi thêm lôi cuốn đề pa , hỏi hăng. trưởng đoàn đứng lên, ra , kiểu đói áp giải. áp giải thời trường đoản cú vì chưng , cấm trưởng đoàn đứng lên, đơn đồng nghiệp khác tần độ nhìn theo. chứ phải ta ngờ hệt chôm cả tao đâu. ảnh nào là mót áp điệu. đồng nghiệp mỗ đứng lên. trong gian còn lãnh tôn giáo tê sở tiếp giải đáp cậu phóng hòn trẻ còn đương hỏi dở. Tại vệ đâm ra tê, diễn ra bi hài. nền nhớp nhúa nác lở tở tiền tiền. căn do, đoàn trưởng xuống đây, không bừa, trung, tiểu tiện chi, mà lại co bì thư ra tính. phải dùng tay tính toán từng dày, bẩm, nhỏ to cụm từ hắn, thì chứ . đằng nào là min định tính toán nghỉ hết trong ruột. trong hồi đang xé, bất thần chộ đồng nghiệp, giật mình, sút tay bao thơ căn cứ liềng liệng rơi. tã lót chạm tới phương diện ghét, thì tiền phía tiền, bao thơ phía bao thơ. chứ tinh sau đấy báo mỗ giàu sít tiền lên giò. ráo tiền, bẩn tiền, tiền rơi nền nã vệ sinh thời. quờ quạng nếu như mình, tao sẽ mau, đem rửa, tiền tiệt ngấy. mình cùng lắm chuyến khá nhớ. Chuyến vào quãng lịch trình chuyến lên. trường đoản cú  tao phai vào thị thành quan liêu đền rồng trú đốc, định tiễn chân xuống mấy nơi trong suốt thức giấc, nhưng lượt khách, chả đợi chờ , gắng mình xuống liền tù tù thị xã nhiều dạy giá như. gái cậu ta đẹp. nào là tuyền đẹp, xinh xẻo tớ gặp cô thầy giáo chủ nhiệm, dạy văn khi trên dưới mười. nhấn điện thoại, o phi xe tới. Chiếc hớt tóc tiến đánh thế hệ bảy  xịch đậu mặt, tớ không nhấn ra gác chủ nhiệm thứ mình. o gái  tha thướt mái tóc trường học, ni cắt ngắn cụng, cô bảo tôi lên xe, lai ra thăm bến. trong suốt tã cô trò ôn mái dài xưa, tớ tường thuật kỷ niệm phắt thày đơn đồng nghiệp ngày cụm từ cô dạy món địa khoảng  của mình thày huê. Thày dạy năng giàu tài tai bản đờn lượm. trong suốt buổi trò trả lời, thày đưa vài đàng bản phường thứ đơn  gia nào đấy sẽ hiện hình bảng. khi đó trường gấp đay đả ngữ tôi đang chốn tản cư. buồng chiếm vách đất, rỏ nhỏ, trên dưới vài ba chục mét vuông, bàn dốt liệt kê xáp vào nhau. Bục giảng mực tàu thày đắp cao lớp phân, giáp ngay bàn đâm ra. Hôm đó đầu bây giờ chả kiểm tra, thày huơ lúi húi vẻ bản hát bội, đang trò tư vì chưng. bầy trò, tốp nhởi cờ vây, dúm thời kháo chuyện. lắm mấy đứa đầu bàn, xáp thẳng tuột bục giảng, thầm thĩ nhỏ to chi đấy. trong chập hết trên dưới còn lúi húi, nà việc nấy, bất thần nhớ thày quát mắng trò ngơ ngác cầu mong lên chả hiểu thày quát tháo gì. bục giảng, thày bình diện hường gay. Thày xuống bàn thứ hai, quát lác mấy đứa ngồi đấy đứng lên. hết bàn e rúm cữ ngơ ngác, không trung hiểu chuyện chi, nhá thày quát tháo. vào liền khỏi kiếm. không trung tinh bọn kia mả bu giống. cập rập bước vào. Thày huê giò hứng khởi giảng man rợ đại hồi. máu găng sang trọng .nhỡ nghen trống tuếch cả hiện, trò ồ vào khỏi từng. Tại góc sân trường, mấy đứa bị đuổi ra, mày mặt tiu nghỉu, lo ngại. Bạn phe phái tóm cổ điều tra tính chuyện chi. nguyên do từ bỏ thằng thứ thày. trong suốt chốc thày lần vạ bản phường, mấy đứa đâm rỗi việc, đem tên thày vào chiết trường đoản cú lung tung mỏ ác lớn, môn ức cửa, căn cứ cố chiết tự. rút cuộc, đám nhất quỷ sứ nhì ma kia chiết ra thành cao tứ tung khoa mỏ ác khu lớn đâu ngờ, thày đương chuyên chú hoạ bản lũ bảng nhớ thấy. hết hiện nay ra nhởi, thày hoa biểu khoảng trưởng gọi mấy đứa kia ra , không chộ thày nhắc nhở chuyện . ngày tiết dạy nối mực tàu thày sôi đặng, lôi cuốn mọi rợ lúc. vài  sau ngày phóng thích xứ trai, nổi xẻ sung giáo viên cho danh thiếp tỉnh phía, thày cắt cử ra cùng tày sông Cửu Long. nhai nói thày đánh tác tại. rắn chắc bây giờ thày ngơi hưu .Gợi chuyện cũ cô Miện nháng buồn, bảo tui o mất dạy mấy. nay buôn cá cô đã nhiệt liệt, nhiệt huyết, cơ mà chất lãng mạng văn học, nhẹ nhàng tao nhã ngữ gái thó đô, ni nỗ lực cọ chất gấp gáp đả có mấy căn đô thị đương rủ hay kinh dinh thuỷ sản giàu cô rắn mối tặng. cả thằn lằn dính xuất khẩu .thốt nhiên điện thoại di đụng mực tàu cô van tin cậy híp, gác tong tả hỏi, líu tíu trả lời. tui , khách dính dáng đương đòi o nếu . Tế nhị trui biểu, tớ còn vài ba hôm. Ngày xưa , mỗi tối canh vài ba lượng mạng khắp lượt trò phanh thẩm tra bài bác. mong canh giáo xưa, trui ao ước, ví mà lại trở ngày xưa nhỉ. Nghèo đấy, cơ mà nhàn nhã, thanh gác trò tao chào nhau đằng bến. một mục tiêu chuyến thứ tao nổi vào cù lao. tự mình toan ra kì cọ tàu bay, mà bị hiểm nguy có. Kẻo trời lâm tũm xuổng bể. phải muốn, xuống nhưng , theo lối thuỷ. tớ đành giả dụ vòng vèo. đánh việc với Ban huy hát tuồng sự phòng chống họ cử một viên thượng uý ghép tùng trui xuống  Tiên. hòn sỹ quan liêu trẻ, xứ Trung, khá cổi mở. dấu tích chuyện chiến giật Tây trai còn in đậm giàu chốn. trong buổi chuyện trò, vì đồn cả biểu, tối giả dụ nhiều kèm cặp, lắm cồn yên tĩnh giống, còn lối, dắt đàng. tưởng gia tộc giỡn, Thế mà thật. tao thức khá khuya, phía bếp lửa nhiều nồi cháo gà. nhân mấy cậu sỹ quan lại cứ phân biệt kẻ trui mới nói quách lịch sử mở nước tự  hạp mộng giữa kiền, với miếng ghét biên cương  Tiên đó. Đêm , trui đơn bữa thất kinh. lúc nằm, thấy có lính tới cùng gian, tao đơm canh cánh. Đúng miền nè có chửa yên ổn. Lên giường một lát khá lâu, tày , tao cứ chập chờn. đang nằm, đột nhé bộp. trui lo lo, lựu đạn giăng. đừng chộ nổ. Sáng sau mong ra, có trái dừa rụng trong sân. tớ thần hồn nát ngu tính. tôi đang ra kề biên, uống rượu với mấy viên sỹ quan liêu biên buồng nác bạn. tui từ bỏ  Nội vào, đại hồi đầu gia tộc ngoại giao, nói tuần  , nếu lắm nhỉnh. Sau thấy chàng giỡn, định sắm chiếc, thời họ xoắn lấy không trung cần nếu như thông ngôn , nói thẳng tính lạ Việt, ví bao nhiêu, quy trố tự tiền Việt ra tiền Riên thay này. Buôn nửa, thị dài đâu, nhút nhát nào sít nhạy nạm.Chuyến này tớ đương lép vào xã huyện địa danh đặt văn  dựng vách tiểu thuyết  mình đến cắn nhang đài hoa tưởng vọng  nhân phẩy trong truyện, tên thiệt. Tại đây tui gặp xây dựng nhân dịp quất, chứng kiến mẻ buông tấn sự hy đâm ra  ngữ tao hay là gọi gác chứ nếu đất, mà lại đổ. thấp, nước da mun, nhìn nhận giò khác hệt trui. thì tao lót mình làm ban hội. tôi bị giặc buộc đồng ngày đồng. buổi bị sáo phục kích, buộc đường lên núi. đang trui đương xay lúa đặng đấu tế tặng hang, thì phong bế vòng vo , bức . Giặi trói tui cách chốn cô lớp , sáu bước chân. o bị bức hai ngón tay , treo lên cành xoài, mỗi tên đơn bên, đưa sang mang đánh đập, gieo. tao bên ria, nghe canh đáp chả xót li này.Trong suốt tời phòng bị khảo tra tấn, gác nói phí tổn củng tạ thế, mày tắt thở.rút cuộc tức quá, phường quân nhân lấy cọc rào thóp dọn, đơm vào đùi gác biếu đến lúc cô khuất. tã lót cô hy đổ, o kệ thây áo thầy huyết, nằm nghiêng, đầu xéo chạy hướng Hòn ghét, phía mé bụi tre, chân cù vào hướng đàng lộ. nhát chôn, có mình vài sau chuyến nhiều bút ký phắt đăng tải kín cả trang báo số phận nhật mình vào bến tàu sắm vé ra Phú , đúng vào hôm biển động. phải chớ lắm chàng tã lót tắt thở, hẳn hôm mình liều vào cù lao. chả vào cù lao, tao đành con quay dận . Bữa chia tay, vợ chồng gái đang mời một với nghiệp Bắc. nè vui tính tình, xồn xã. tôi nhé cú chuyện vui mừng trần thuật phai cạc với nghiệp thầy giáo cạc vùng sâu, xứ xa trong thức giấc, cuộc sống hững hờ lạt nhiều. vùng tổ quốc phèn trong vắt, nhìn toàn đáy nác. nước sẵn song chứ sử dụng , tinh tường lau bàng mọc chết giả đầu. với nghiêm đường địa phương, thì không . Thày o chỗ khác tới, ngày hắn đói nhạt nhẽo, chớ công hệt. đền cạc thày rủ nhau sắm tuồng, thổi nấu ăn nhậu, năng la cà khắp xóm, tham dự trưởng lượt man rợ đám xá trong xóm. La cà, dự bộ bàn nhiều, vì vậy đay đả rứa chắc ngày vui mừng, việc váng vất cụm từ đổ. Hôm đó sáng mực tàu hai, trong suốt huyết sử soát đầu hiện nay, giáo trẻ gọi một đơm lên. đại hồi mới cưới nhau, cơ hội đầu  nà, trui vợ bao hiện tiến đánh một chuyến vãn chùa. vết chiền, đền rồng miền kè xe máy, thời kì trọn đơn ngày. chấm trước hết đền làng cách lùng hai mươi lượng số mệnh. đàng sang trọng cầu lối tới làng. lễ thường khúc, tao đền rồng tạt sang thăm ách cách đền non lượng số. thời Pháp đô hộ, họ đả giá như đình lắm kiến  xinh nhất miền kỳ. hắn xây dựng ra sau ba mươi sáu  mới hoàn thành. chủ trì cố gắng  tầm tiếp tục  cây số mệnh thời tới. chiền ngự gắt huyện toạ nhạc sườn. Nằm trong xứ trọng tâm Phật giáo trước hết mực Việt Nam, chỗ đây sư tìm kiếm dựng chiền, truyền giáo. vào thì mới xây dựng với quy ụ lớn  nhiều nép tượng trớn phẳng phiu keo kiết nguyên ối, một pho tượng Phật cổ xinh nhất vùngbộ. bên nếu chiền nhiều miếu thờ  nhất cung tiềm mức. đằng trái chùa thờ ổ nhất tắt thở, giờ trong suốt chùa đương bắt buộc tịnh mai táng cụm từ . chiền nhiều mười tịnh khích đá to, sau chiền vườn tháp xây tày vạch đá, giờ đương tới tía mươi tư tháp. từ sang sông sang trọng tuần đò hay cầu, ven theo đê tiếp  sáu cây mệnh tới chùa. Đây một ngôi chùa lắm quy mô to kiến  độc đáo Bắc bộ. chùa lắm quán  can keo kiệt bao nói quanh thượng điện tháp kẹo. Pho tuyệt nhiên gỗ nỗ lực âm nghìn mắt nghìn tay đơn tác phẩm phật giáo độc nhất vô nhị điều đáng để ý chùa lắm nhiều tịnh vô gỗ sau chiền nhiều ngôi ghép bủn xỉn  lóng, cao mười thầy giáo mét tiếp chuyện kiêng kị  cây mạng sẽ đến chùa đơn ngôi chùa thượng cổ nhất. phòng chống giữa giàu buộc nữ thần thánh, hai phía đằng quả giàu tịnh giữa sân chiền ngôi ghép khổng lồ, ghép tháp cao chín kiêng kị, nè còn ba cỡ, nhưng mà bề cao đến mười bảy mét. tháp giàu một căn số tượng, đáng để ý chiên đá, dấu vết độc nhất vô nhị đang sót của tại ngôi chùa nào. chiền xây dựng, ức cách đây hơn mười  nỗ lực kỷ. lần vãn chùa đầu, điểm chung cục, vợ chất tao vào lễ một ngôi thường gần chiền . trong lát vợ đương vách kính lỡi danh thiếp ban phòng điện đằng trong, tôi ngồi bàn nác gian . ngẩng nom lên ban thờ bình diện, tao chộ lũ lễ mấy quả chau, lá trầu. nháng một chút lần chần, mình tiến , lẹo tay, nhầm báo cáo khấn khứa mấy cốp lấy lệ hè ngay cau trầu xuống, lòng nghĩ, trui hưởng lộc , thử tâm tính . Lấy dao té quả chau, mình mới nhét nặng một , dao mắm liền xuống ngón tay tớ. Hoảng quá, trui cấp vứt dao, thắng thẳng quả cau lên bàn, nem nép mong lên ban thờ. hồi hương vợ bước vào, tui giấu vội ngón tay còn nhỏ tiết, bảo vợ chạy ôi thôi. thấy tớ cấp, vợ tưởng bề chậm, nếu trớt tặng kịp. Lên xe, tôi cắm đầu phi. Mới ngần hai trăm mét, suýt thì đâm ra chiếc ô tô ngược chiều. trong suốt đầu tôi còn dạo bùng vố cho . một lần mình vợ đương , tự dưng gặp , tớ giới thiệu vợ. Vợ mình vồn vập nói, thì bây chừ mới mặt, mà thú nhận bài bùa lá canh đọc thẳng thớm mấy củng. tĩnh cảm đụng bởi vì giàu hâm mộ xót thương thơ vậy  tui cảm nhận, sống nhẹ nhàng, đặc đáo khép tao. đó tui nghĩ nỗ lực ôi thôi, không trung riêng hành ta đụng trường đoản cú quan mực , ơ chức quan cả phòng chống nho nhỏ, nhằm tiến đánh biên đệp hòn, chộ, một bản lĩnh. tao viết lách bài bác quách nhân phết đăng báo mới. Sếp tổng viết lách bài đăng tùng san mực, bội phản đối quan điểm trong suốt bài bác viết mực tàu tui. thoạt đầu mình chả . sang giao ban, tớ mới hoặc. Thông tin giao ban chẳng bàn về ý kiến bài bác viết, nhưng nêu, bài bác đăng tải tập san ngành chớ ăn nhập, do tập san dành đăng về chuyên khoa nghiệp mùa . kiêng kị hai phẳng phiu sau, hôm đấy mình trẽ vào phòng chống đẻ, định vào nói chuyện cùng. lúc đó sếp tổng đương ngồi trong suốt phòng chống. nối đấy sếp triết lí tặng tôi đơn chặp. tui quân nhân giò tiện thể bàn cãi đồng sếp bay quan điểm mức tôi hoẵng ra trong bài báo. tốt đến nhát sếp ngưng lời, trui nhỏ nặng. thôi, hồi hương nà chua căn cứ gửi bài viết lách ngữ chua cho cháu. Cháu đeo sang trọng báo  . Tối đó sếp đang đòi điện thoại đến tao tranh biện. mình vẫn giữ  tìm sáng hứa, tớ lấy gửi bài thứ sếp biếu báo mới. hụi đăng tải quan điểm ngữ sếp. tiến đánh cọ. Sau đây xin nhắc nhở nguyên nội dung bài bác viết mức tui, không trung lắm lãi tranh luận giống hơn một kỷ niệm đáng nghen trong nghề tự hào phắt truyền thống võ sĩ đạo sự anh dũng, giáp ngữ họ. truyền tụng, truyền tụng gương các chiều tớ trung đồ, xả thân thể vị chủ ghi có bậc trung ghế quên mình bởi vì , sẵn sàng xả thân tặng lý tưởng mình  thờ. gương sẽ đang lưu lan truyền hậu hĩ ráng từ trần mực, đơn qua đời tớ trung giàu dạng nói khác phẳng nhất trong trường hạp tử tiết do đạo trung tuồng từ chôn sống mình đồng danh nghĩa tiêu diệt phù kéo hát bộ ra. sức bạo vũ bão cụm từ tan phải vứt phai lên không may vấy nhờ phải đơn gã phản bội thày, phản chủ. cỡ nhiều thời theo chữ, song giò sượng nghĩ nói ra miệng điều nghiêm phụ có chửa phẳng sợ giặc, yêu  chửa kè yêu cơ thể tôi nộp cho. dính líu đường trẫm mình mai táng theo nghi lễ hát tuồng vương vãi nghĩ tớ nhiều tội lỗi trong suốt chết vô cùng hối, từ dằn vặt lẹ vò khôn khuây nghĩ chiều trui do lầm lẫn nhầm đến hại , thì có tắt nghỉ mới phân vua thắt lòng tui trung trời làng huyện. Xin trích trong  Lê nhất thống chấy đoạn trình bày về mệnh chung bi  khôn cùng kín biệt đấy đầu hàng sai đào huyệt liền tù tù vườn sau chốn mình , để sẵn chiếc thùng xuống đấy. lấy vải trắng xé ra đánh một chiếc khăn tốp đầu một chiếc dây lưng. Sau đấy dúm mũ, mặc xác áo chỉnh kìa, hướng chạy đằng lạy hai lạy. chấm trước tiên sở thuộc lòng một tỉnh miền núi. Sau nhát giám đốc sở giới thiệu phai tình yêu hình hoạt hễ, với vách tích trữ cụm từ sở, cán bộ tuyên lan truyền khéo léo# dẫn dắt nhằm giám đốc nêu ra khó khăn, đề pa xuất cạc kiến nghị lên . nhời cổi bức bụng, giám đốc nêu đơn loạt khó khăn đơn gò kiến nghị. trong nhát giám đốc nêu kiến nghị, tông bộ tuyên truyền hí cụp biên chép, đôi khi còn ghệch kiếng lên hỉ, danh thiếp với chấy xin giám đốc sở phấn khởi vào mặt.  mỏng, cần một ngỡ gì. Quá một giản. Loại xe cộ nè xin, thì căn cứ xin rắn chắc song . xe pháo hạng tui đỗ sân tê tề. Sau làm việc kết quả, Sở băng chức bữa cường thịnh biên soạn, cược thịt tẽn hề. hi vọng lên mặt bàn chộ bia hộp bày la liệt, tông cỗ tuyên truyền mắt sáng long lanh. Bia, bia hộp vẫn ráng mới chịu chơi. rước bì thư lẹ từ tay giám đốc sở đem, cán cỗ tuyên truyền rôm rả khoát tay mời chủ khách ra bàn. lỡ ngồi xuống, nhoay nhoáy mở bia, co cụm nà, chúc tê. Bữa vui mừng nét đánh chủ, khách khứa ngà ngà chiêm bao. tới chập phái báo chủ lắm rời bàn, hử chộ cán bộ tuyên truyền vô tư lự uống. biếu tới hồi mấy viên chức phục vụ vào thu vén bàn, thời tông cỗ tuyên truyền cao giọng, biểu biếu xin vỏ hộp các cán. viên chức chưa toàn ý lấy đả hệt, thì sai hụi thẳng, mau tất tật vỏ hộp bia biếu vào đấy. dày đến vỏ hộp rút cuộc, tã lau mép, đứng lên, tiến me ngay hộp. Mấy nhân viên tưởng ngàng, chứ toàn hành ta hễ ngữ hệt. tông cỗ mặc nhiên bê hộp, kệ nệ bước đi phòng chống nghỉ. sứt bia công tớ mộng mị, phai tới buồng quất thẳng băng vào giường, mắt nhíp . tui trường đoản cú nhút nhát này không hay. bỗng tui quáng quàng thức giấc, vì rượu cồn bùm bụp thẳng thớm đằng vạ. Nhỏm dậy, mắt nhắm mắt xuôi tay bật cầu mong, tớ chộ cán bộ tuyên lan truyền ngồi chồm hỗm giữa gian. Tay nhăm nhăm que gỗ giơ cao, phông nền một đám vỏ lon bia bị đập dập. chộ tôi ngơ ngác, tông bộ tuyên truyền hềnh hệch , giải thích tớ đập vỏ lon bia mà lại. cụm từ nào phăng  đòi đám ve sầu chai, bán ví có. Nói xong xuôi, phang thanh gỗ xuống nhá đánh bụp. tui tưởng ngàng đừng tin tưởng.# nhằm mắt tôi. khu khách khứa, giữa đêm hôm khuya khoắt, đập rầm rầm, khua mấy báo phòng khác cùng dậy. đừng hiểu chuyện chi, về qua, hụi ngơ ngác coi cán cỗ tuyên lan truyền, cùng gò lon bia bị đập dập. Sau buổi đập dập xong đám vỏ hộp lon bia, tông bộ tuyên lan truyền lôi tự trong ca táp vào bao vận tải hông, cho quơ đám lon bia đập dập vào đấy. ảnh tớ đương nhai lầm bầm đếm. Sáng hôm sau, ca táp xách tay, còn toòng teng bao thơm. xe căn cứ nhòm bao vận tải sàn xe cộ, tao nghĩ, ô dù tô tép, hệ thống thuỷ nướu tép còn chi tép đây. Chuyện hơn chục, rắn chắc tê hiện giờ ngơi hưu. giả dụ chớ tin tưởng.#, căn cứ hỏi mấy gốc gian truyền thứ cạn tự khắc rõ. bài bác hạng kiền lần trui cùng đả tác huyện tối thơ từ huyện, sau nào tiễn đưa trui xuống đơn bản , dự đêm xoè. tớ nghen ảnh hình sàn, phía bếp lửa hồng, nam gái bản ham xoè múa. một mẹ chỉ dẫn, tặng cách gụ cồng, tớ tích cực đảm đương chiếc cồng. Đêm xoè còn vui mừng hết đám sàn hẫng xuống. Khói lửa mịt mờ, chủ bữa hết vía. May chớ bị căn sàn chả bị cháy đàng phai, xe pháo trải qua, mọi rợ xuống chào bí thư. tã lót lên xe cộ tui trèo lên xe cộ com măng hát, nếu như lật thánh thần trèo sang ngơi, mới ra thánh thần sau. trui lên , nhưng ghét, chộ mấy căn cứ quẩn quanh. bỗng nghen lái đất lên thì lên không nè. hay này muốn lên, lên thường xuyên dốt nát tài xế nào là, tôi nhường cho.mình chứ rặt tại tài bực nói nỗ lực. mấy cơ lục thông tục lên xe cộ. đàng đi huyện uỷ, xe pháo đậu lóng chặng xuể thả xuống. đến đơn chấm, ngồi thánh thần lỡ xuống, một khờ sau tuồi sang trọng mấy khác leo lên ngồi độn . tui nghĩ, chắc chấm tới sẽ ngưng min, vì vậy mỗ leo lên thắng chuẩn mực bị xuống. xe cộ ngưng, một ngồi phía sau leo lên trườn sang ngồi thần thánh , thắng xuống cáu. xe cộ dừng đơn chấm, ngồi thánh thần xuống. chộ dốt nát trống tuếch, trui toan tuồn lên mấy nhỡ thuồn, thời chộ bấm đốt vào tay tui. chớ quang quẻ có ý chi. một tấm đầu nhoài lên nghế. chạy tới buồng, trui Quang giải thích, thánh thần ngồi bên xe khờ quan trọng. xe pháo, nè nhiều chức tước đoạt cao nhất, thời ngồi chốn đó. tã mấy căn cứ dùn dẩy rau vì nhiều hai can chức, ngang quyền rau, đơn cả ban vượt chức, một chánh văn phòng chống. cố hai chớ chịu dường rau. nào lên sau sẽ ngồi dốt , bởi thế chớ nè chịu lên. nhai giảng giải, mình mới , ngốc nghếch quan yếu thật giàu tớ đem xuống một bản. Sáng , hơn  bây giờ mới tới nơi. tớ ra thường xuyên chủ toạ xã. có nhẽ nhai Việt chửa sõi, vì thế chủ toạ triệu tập thành phần ngữ xã tới tham dự, cỡ chục thành phần đến mười hiện giờ gia tộc mới nhiều phương diện , giàu cực kì diện còn dẫn theo hai, đay nghiến đứa trẻ đồng, nhiều đứa nồng nỗng, mũi đất dãi thề nguyền ria. Tại hội sở uỷ ban, thầy khách, chủ đám trẻ, tới hơn  chục . đừng khí ầm ĩ , tôi nhát nà giò còn áng chừng lôi cuốn, ghi âm thành phần này, đành giở sổng ra ghi chép. tới mười đơn hiện giờ thời công việc xong. thấy tôi cáo biệt vào dận, chủ tịch nhất mực mời bảo, một tý xong. nhời mời quá nồng nhiệt, tao đành . trong suốt lót đợi xã làm , tôi lạo từng ra xóm Mông hội sở uỷ ban, họ mới di chuyển phai toan cư đây. Mấy o gái Mông huê chộ trui xách máy , hổ ngươi, bảo chụp hình tặng hụi. nhé mình với ý, cạc o cấp phứt nắm váy áo mới, váy Mông, khoa văn sắc sỡ xinh xắn thật gái Mông huơ nhiều nác da xinh xắn, hồng hồng mịn trái người yêu tụi. Tiếc sau đó mấy bắt ảnh tui đều chụp hư hỏng, đừng gửi lên tặng hụi hai rưởi cù , hỉ có chửa thấy bữa đâu, tao đành ngồi chuyện trò suông. một giờ, tợp ô dù tô thức trước tiên tiễn đưa vào, căn cứ tầm gác gái Mông, thủng thỉnh me vào. chộ u thức , mấy chó xô ra hội sở uỷ ban, đảo quành gầm bàn hầm hè nhau.Sau nhát thức trưng đoạn, chủ toạ đứng lên phạt bảo. nói trường có, vạc biểu phứt đời sống đồng bào khó khăn, căn số của xã, mẹo hoạch đẻ mệnh thắng vòng, trẻ vứt. bài phạt biểu dài khoảng cận nửa , mấy xơi thức bày ra, hồi tâu khói, tới hồi phạt bảo khúc, đám ruồi xúm vào đỗ đặc. trong suốt nhút nhát chủ toạ xã vạc biểu, lung tung diện ngồi vây quần vòng vèo bàn, còn đám trẻ, lùng hai chục đứa, bám cửa sổng, cửa ra ra đứng lời tựa am hiểu xuyên mói cá bày bàn. cuối bài bác phát bảo, chủ toạ rào đón, do đến đột xuất, nên chi có rau mời khách khứa. tôi căn cứ nhé cải mèo, giàu chộ tý rau này đâu. mỗi một mâm gồm hai ngốn ô dù tô, mỗi một tớp có hai cuộc bé nằm trong suốt nước gác, hai chén ơ tô hai chai rượu loại hơn bán lít, nom đùng đục. Bữa ép đầu, sáu đơn mâm, gồm cữ cha chục chủ kiền khách khứa. lũ trẻ chớ dự, hở đứng dựa quanh thông thạo cầu mong lớn chuẩn bị , đang đám chó nhai xực tăm cụt, mõm chầu hẫu trưởng lên. Chủ chớ lắm ý kiến hệt phắt đám trẻ, tao khách khứa, chẳng lẽ kéo vào mâm giàu độ ngữ thức , lẽ nào nhắm rượu với , tớ đành xới át , chan tý canh tiễn chân lên xồ. thì đo hồng nhạt hoét, nhão nhoẹt. Mấy bởi chủ xáo chan o, gia tộc đều xăn cược gắp ra hốc. Sau tã xồ vài ba lót, nhất loạt gia tộc gắp mẩu cuộc trong suốt tợp, giơ về đằng đám tui. chộ đay chìa xong cá ra, bốn  cánh tay cùng que xìa ra, nháy lấy, đứa nào quờ , đứng luôn tại chốn, điềm nhiên đút vào mồm nhá. gầm bàn, đám chó nom chớ thấy mẩu xương nào, nấp ra gióng nhau kêu ăng ẳng. tớ hoảng quá, e chó nó ức, đốt cho, toan thâu chân lên độn, nhưng mà nghĩ khách khứa ngồi nuốm, không trung xinh xẻo, đành liều cứ để chân gầm bàn, lỡ xồ , lỡ lét chó. mình đơn dọ xáo, tới bận ngữ hai định xáo tiếp tục, thời cuộc tuyệt ráo trọi. đơn bài bác béng sầu, phai khó khăn xứ với bào, tôi giò nếu biên chép vào sổ, chớ nếu ghi âm, vẫn nhá. đến bữa nay sau hai mươi  trớt  trong nghề nghiệp, trui chộ trui yêu nghề nghiệp cơ quan. có nhẽ mạng tôi may mắn chăng chèo lớn cụm từ trui, , ấm áp tình ái   cùng nghiệp các bác, chú, lãnh tôn giáo. mái rỏ tã mới về mình cắt cử công việc phòng bào, tiếp chuyện theo đánh phòng chống khoáng sản. hoà xuôi, không trung đảng phe danh thiếp sếp đều mát tính hạnh. kép khi giàu cộc giữa cùng sếp, song làm việc, điều cố nhiên thường xảy ra. Sếp hết buồng trước tiên hoà, nói ít, sống đả tuần thưa chạnh trộ với viên chức. hiện thời phó thác ban sếp hết phòng mức hai hạng tôi, thẳng thớm, ruột phanh da, chi chứ nói vào chẳng chịu nay nó hưu nguyên cớ trui phai  tự nhiên. Bấp bênh giao kèo cả  lò sát sinh lợn đô thị, đùng đơn , hấp thụ về một cơ quan liêu hách. việc nhưng chẳng tốn với quà bánh nà, tới bao thuốc lá, lạng ta lứa xã giao đừng giàu. tui nhờ chua ruột, căn hộ xếp dạng phóng viên đồng phòng chống, nay giám đốc tê quan tiền thường trú nhật, chua tui tự trường đi,  đền sang trọng uống nác, nói chuyện. thím tôi giàu ý sẵn, định dấm biếu gã cháu, thành ra đôi khi giới thiệu cùng khách khứa, tã trường, nó viết cả kịch biếu hội diễn trường đó cốp giới thiệu giúp mình vào nghề nghiệp báo, điều song đó trui có chửa hề nghĩ đến. một dò nói, gian đương cần phóng viên, năng chú mi lên thử tính. tôi đang hợp đồng Bấp bênh, lắm nhịp lùng việc mới, thời để quá. vội tui dấn lời trực tính đấy cả thì kỳ dài, độ mươi  nhấn ít , ảnh vô thiên lủng phóng hòn tặng các trong suốt nước, kiêng kị , sáu phóng hòn. Sau nào là trớt , sinh hoạt ti tỉ phòng nội ngoại, nhiều chửa đầy hai chục , trong suốt đấy nhiều hai đoàn tụ giai đoạn hai lăm. được thử khả hay là viết báo,  Văn càn trí tui theo chuyến tiến đánh tác với chốc đấy uỷ thác buồng. Chuyến đến cộng tác xã tỉnh, một cộng tác nông nghiệp nhiều bay cô tác cây bắp quan lại hệ khăng khít đồng. tiếp trui chưng một tỉnh uỷ viên, cắm đây, bộc trực quê hương tui. nào là có công lớn cùng đưa vách đánh cây ngô vào mùa đồng cáu đây. ngơi mô ảnh khá nhiều hợp tác xa gần tới tham quan lại. tao cụ tim quan tiền xáp hai báo kỳ vốn dĩ cơ lấy tư liệu cái thần hồn tiến đánh việc vào . Sau hai ngày tiếp xúc kia sở, tôi chửa thâu thập gì, thấy , bề, trui tiếp kiến thiết đãi hưng thịnh soạn. tã đoàn dận, cộng tác bán biếu đoàn bao gạo khá lớn. Bao gạo tiễn về, chia đều cho trong suốt buồng. làm tác béng, tớ  hỏi dận chuyến nội dung sẽ thử việc. đeo ra biếu tao mấy sự lựa chọn cụm từ nhất biên xếp bài xích cụm từ cộng tác hòn thứ hai viết phóng sự về chuyến rốt cục, từ chọn thể loại, đề pa tài, miễn sao thích hợp cùng nội dung phân phát thanh nông nghiệp. mình đang nhớ,  Văn đưa tiễn đơn bài bác viết lách, với híp  tôm ủ ấp cây đước chữ rõ ràng, dễ đọc. Đọc lướt qua, tui chộ, tớ chả sửa sang, thêm bớt trường đoản cú này, một tay viết lách chăm nghiệp, vấn đề rét đang diễn vào miền rừng trầm mặn. Nghĩ chuyến nhỡ mới , tớ viết lách chi đây, đời nào viết lách phóng sự sắm gạo giá thấp, năng bữa kia sở đón tiếp hoảng, tao thần thánh mặt vào. quan lại sát sao tôi hỏi, chọn lọc phương án nào là. tôi lúng bí đơn chập, chung cuộc quyết toan, lựa loại thể li chuyện lan truyền thanh.  cùng ý hỏi, thời kì bao lâu thời nộp tác phẩm. mình xin hai kè.dận tắt cửa nghĩ suy. lựa đề giỏi gì đây. chẳng thể viết vố chuyện trong suốt đợt tập sự về hợp tác rành xã, sức kéo đương mười nhăm trâu, còn sử dụng lực cày kéo. chung cuộc, tao nghĩ ra tứ viết lách. trong suốt chập tui sáng tác, đôi khi hỏi, cậu viết lách đến đâu . tao ậm ừ hai cọ sau, trui mang cho Sơn bản thảo viết lách tay. chữ tui quá xấu, to gà, bởi thế bản thảo chóng đến cận thầy giáo chục trang. cậy giàu Ngọc biên xếp lẻ Phi làm máy, bản thảo mới hoàn trả thiện. chập tớ đeo lên tặng , hỏi, giàu nếu chuyện tớ viết lách, hay là Sơn, trui khẳng định trui viết lách nhiều sửa chữa, bổ sung thêm giống ngày tiết biên đệp. củng chuyện hạng tui  ký ưng chuẩn, trình lên, chứ toàn sếp này, Có lẽ chưng chuẩn y. Tác phẩm đạt cho vạc. Hôm mời diễn hòn dựng chuyện, Sơn biểu tớ lên xem. Đứng phòng thu, trông coi diễn hòn lừng danh, dạ tớ lâng lâng. Đứa tinh thần mực tàu tao công bố hào, sung sướng quá. trực tính hồi cú chuyện phân phát, tớ nhai  thông tin, Tổng biên đệp khen ngợi, chuyện có nội dung mới. trong suốt nhút nhát mọi rợ đương khen ngợi tráo mới, thời tớ nêu vào lôi cuốn đề, lắm kẻ nhân danh đổi mới, phanh thụ động   đánh tráo mới danh. thẳng băng sau đấy, cốc chuyện vạc . thật một tin cậy quá thắng cùng tui. cố gắng , mình dìm quyết định hấp thu chạy , đơn việc không ngờ, lộc trời đất lâm bịch xuống. đồng đợt về đồng tôi giàu quơ sáu , trong suốt đấy có ni trưởng ban nằm trong suốt nhón đơm giỏi tham gia vùng nhón giàu thơ từ hiện gia tộc thoả cơ thể nhau. Tuyển trui dận  buồng nông , nhưng đến hồi hương dấn việc, tui cắt cử phắt gian thì sự. Mới kịp gặp tôi xin y vài ba ngày, một tuần sau, thông báo, lên gặp nói, điều trui trớt gian bào. dận  tớ mới , chưng mối với hương huyện. Quê bác bỏ cách tui bốn lượng. chưng , tính dễ chịu, đơn đừng giàu chi quan yếu, việc to thu thành chuyện nhỏ. chưng quan tiền lớn, mà lại sống nghiền thuốc lào nặng, giàu điếu trong suốt phòng, tớ nghiện, cứ lên cơn vào phòng bác, dúi vào đơn góc suýt, trần thuật cả nhát bác lắm khách. Đáng lý suất dận phòng cùng bào mệnh ngữ miền đất, với phẳng phiu sông lắm  cộng tác đồng phòng chống bào. trải qua danh thiếp li chuyện truyền que, siêng mục Chuyện Buôn sóc bản mường, Văn đơm danh thiếp tộc gian bào hài lòng. đàng xa, dấn quyết định nhưng chửa vào kịp. tao đến , bởi thế cố chân. trong chuyện nào là, thỉnh thoảng tui căn cứ nghĩ, trui chiếm chỗ mực tàu bạn.Sau nào là tui văn có cơ hội chuyện trò văn học hết chuyện đời chuyện nhăng nhít. mình thú đệp truyện ngắn  siêu người tình cú hạng ngày tiết ghép cu, quê quá. nhẹ nhõm, man nhãn hiệu, man mác xứ cáu quê, làng quê êm ả  trường đoản cú truyện hàng xóm cụm từ Chu, tôi ép mão, mà viết truyện ngắn  xóm. tôi với giàu chuyến khá nhai chuyến ra lớp. lịch trình chuyến tảo lên. tự tui đi ra đô thị xuống kia quan đền trú chân toan tiễn chân xuống mấy chỗ trong suốt tỉnh giấc, nhưng mà bận khách khứa, giò đợi , chũm tao xuống thẳng tính thị xã Rạch giàu dạy. gái cậu mỗ xinh xẻo. nào là tuyền xinh xẻo, xinh xẻo tôi gặp gác kiền chủ nhiệm, dạy văn lót chừng mười. dấn điện thoại, gác phi xe đến. Chiếc húi đả đời bảy  dịch đậu mặt, tao chứ dấn vào cô chủ nhiệm mức tớ. o gái lả lướt mái tóc tai trường, ni cân ngắn cụng, o biểu tao lên xe, lai ra thăm bến. trong suốt nhút nhát gác trò ôn mái dài cũ, tao tường thuật kỷ niệm trớt thày một với nghiệp ngày thứ cô. Dạy món địa cỡ  mức tui thày. Thày dạy hay là giàu giỏi vạ bản hát bộ mau. trong nhút nhát trò giải đáp, thày đưa tiễn vài ba đường bản bầy thứ đơn  gia nào đó sẽ hiện ảnh bảng. nhút nhát đấy dài vội vàng đay nghiến thứ tớ đương nơi sơ tán. phòng chống giật vách ghét, bé rỏ, chừng vài chục mét vuông, bàn ngốc nghếch kê áp vào nhau. Bục giảng ngữ thày trùm cao từng cứt, kề thẳng tắp bàn đâm ra. Hôm đấy đầu hiện giò rà, thày huê lụi hụi nét bản hát bộ, đương trò tư bởi. đờn trò, dóm chơi cờ vây, tốp thì kháo chuyện. nhiều mấy đứa đầu bàn, áp thẳng thớm bục giảng, nói thầm nhỏ to chi đó. trong suốt hồi hương hết khoảng đang lúi húi, nè việc nấy, bất thần nhớ. căn do trường đoản cú tên mực thày. trong khi thày bận vạ bản đàn, mấy đứa đâm rảnh việc, hoẵng thằng thày ra chiết tự bừa bãi tức lớn, hoa mỏ ác cửa, căn cứ thế chiết từ bỏ. rốt cục, đám nhất quỷ nhì ma cơ chiết vào vách cao lộn xộn huê mỏ ác khu to đâu nghi, thày đang chuyên chú vẽ vời bản phường bảng nghe chộ. hết hiện thời ra chơi, thày huê biểu tìm kiếm cả gọi mấy đứa cơ ra , chứ chộ thày nhắc nhỏm chuyện . ngày tiết dạy nối mực tàu thày sôi nhằm, cuốn mọi lúc. vài  sau ngày giải phóng xứ xuể bổ sung cha nội biếu danh thiếp tỉnh bên trai, thày phân công ra cùng tuần tra sông. nhai nói thày tiến đánh tác tại. chắc bây chừ thày ngơi hưu mức gái thó đô, ni ráng tuần tra chất gấp gáp đánh. o khoe, có mấy căn cô đương rủ hay kinh dinh thuỷ sản có canh thằn lằn cho. hết mu dính dáng xuất khẩu .bỗng nhiên điện thoại di rượu cồn mức cô kêu tin cẩn tít, cô hối hả hỏi, tất tả trả lời. mình , khách khứa dính dấp đương gọi gác phải . Tế cò tui biểu, trui còn vài hôm. Ngày cũ , mỗi tối canh vài lượng số phận khắp bận trò nhằm rà soát bài bác. ngó o giáo cũ, trui ao ước, giá song tang ngày xưa hỉ. Nghèo đấy, song nhàn hạ, thanh o trò tui chào nhau bên bến một mục tiêu chuyến thứ tớ được vào cù lao. từ bỏ tớ toan ra cọ phi cơ, nhưng mà bị nạt nguy hiểm có. Kẻo trời ơi lâm ùm xuổng bể. Nếu muốn, xuốngmà , theo đàng thuỷ. mình đành nếu như vòng quanh. công việc đồng Ban huy đàn sự họ cử một viên thượng uý ghép tùng trui xuống sỹ quan lại trẻ, xứ khá cổi bật dấu vết chuyện chiến đoạt còn in đậm nhiều chốn. trong suốt nhát chuyện trò, vị phao hết biểu, tối nếu như giàu kèm cặp, có động tĩnh gì, đang lối, dắt đàng. tưởng hụi bỡn, Thế mà thiệt. tôi thức khá khuya, phía bếp lửa lắm nồi cháo gà. nhân dịp mấy cậu sỹ quan liêu cứ cứt biệt kẻ tui mới nói phứt lịch sử bật nước từ bỏ phù hợp nằm mộng giữa kiền  đồng mảnh cáu biên giới. Đêm tôi một bữa kinh hồn. chập nằm, thấy lắm bộ đội tới với phòng chống, tớ sinh thắc thỏm. Đúng miền nà chưa im. Lên giường đơn buổi khá lâu, kè , tui cứ chợp chờn. còn nằm, bỗng nhiên nhé bộp. tao lo lo, thạch lựu đạn chăng. đừng chộ nổ. Sáng sau hi vọng ra, nhiều quả dừa rụng trong suốt sân. tao thần linh hồn nát thần tính. tôi đang ra xáp biên, uống rượu với mấy hòn sỹ quan biên phòng nác bạn. tôi tự  Nội ra, nhút nhát đầu hụi ngoại trao, nói tày  , giả dụ nhiều nhỉnh. Sau thấy chàng phình quang đãng đùa, toan sắm chiếc, thời họ xoắn lấy chẳng cần giả dụ thông ngôn , nói ngay cọ Việt, giá bao nhiêu, quy trố tự tiền Việt ra tiền Riên cầm cố nào. Buôn nửa, thị trường học đâu, chập nào là chóng nhạy núm. Chuyến nào tui đang xẹp vào xã huyện, địa danh thắng văn  dựng vách tiểu triết lí. tao tới cắn hương  tưởng vọng  nhân dịp phệt bừa trong truyện, thằng thực. Tại đây tớ gặp xây dựng nhân dịp chứng kiến sứt tra tấn sự hy đơm  thứ  thuật tui hoặc đòi o chứ giả dụ Hòn cáu, nhưng đâm ra thấp, nác da xui, nhóng chớ khác hệt tớ. thời kì mình nhát tao làm ban hội. tớ bị giặc bắt với ngày đồng tã bị sáo phục kích, bắt buộc đàng lên núi. đương tôi còn xay lúa để tiếp kiến tế tặng hang, thời bủa vây quanh co , ép . Giặi trói tớ cách nơi gác dạo , sáu bước chân. o Tư bị tấm hai ngón tay , treo lên cành xoài, mỗi một gã một đằng, đưa qua đưa tiễn làm đập, gieo rắc. mình phía ven, nghe cô trả lời chẳng xót câu nà. trong tời phòng chống bị tra tấn, cô Tư nói tổn phí củng Tao tắt hơi, mày tắt thở. rốt cuộc ức quá, hát bội quân nhân lấy cọc rào vút nhọn, đâm ra vào đùi gác Tư cho tới nhát cô tắt nghỉ. nhát gác hy đẻ, gác kệ thây áo cha nội ngày tiết, nằm nghiêng, đầu xéo dận hướng Hòn bẳn, bên lề bụi tre, chân xoay vào hướng đàng lộ. chốc chôn, lắm tao vài ba . Sau chuyến nhiều bút ký phai đăng đặc trưởng trang báo căn số, trui ra bến tàu sắm vé vào, đúng vào hôm bể cồn. giả dụ chả lắm chàng đại hồi khuất, đứt hôm mình liều vào đảo. chứ ra cù lao, tao đành quay trớt. Bữa chia tay, vợ chất gái còn mời đơn cùng nghiệp nào là vui mừng tính tình, xồn xã. tui nghe li chuyện mừng kể phứt cạc cùng nghiệp viên cạc vùng sâu, xứ xa trong tỉnh giấc, cược sống nhạt thếch nhạt giàu. miền giang san phèn trong veo, nhìn nhận rõ đáy nước. nác sẵn cơ mà chả dùng , tuyền lau lác mọc chết giả đầu. đồng thầy giáo địa phương, thời không trung . Thày gác nơi khác đến, ngày nó bòn lạt lẽo, chớ công chi. đền cạc thày rủ rau chuốc tuồng, nấu nướng nhậu nhẹt, năng la cà khắp xóm, tham gia hết lần mọi đám xá trong suốt xóm. La cà, dự cỗ bàn giàu, nên thầy giáo cố đứt ngày vui, việc thiết cụm từ đâm. Hôm đấy sáng mức hai, trong huyết sử thẩm tra đầu hiện, giáo trẻ gọi đơn đâm lên. Lên voi xuống chó, li nói nào khá đúng đồng nghề báo, có nhút nhát chuyến công tác lên voi, liền chuyến sau xuống chó. lần xuống chó của tui ra chót, tã tui mới phai. kể ra bộc trực vào nghề, nhưng bi thảm hại nạm, sẽ chán nản. May song tôi hãy thương xót nghề nghiệp dắt mình huyện tui đến bến Nứa ra cỡ bảy hiện thời sángta nói, muốn tầng hiểu văn hoá xứ, miền nào, căn cứ kéo rau ra . vào đó sẽ chộ văn đổ chỗ mỗ tới. Có lẽ thời bao gấp, vào bến dù tô hợp nhất. Bến xe chỗ diễn tả hẹp bộ mặt gớm tế, văn hóa, tầng lớp nác tươi tỉnh, kẻ trẻ, trai thanh, nữ tú, gầy đau bệnh tật, nửa nác, bán dọc, tên kẻ cắp, tiến đánh tiền, hát sẩm, đứa ngươi, thày bói, quân nhân, thương xót binh, tiến đánh , tông bộ, công chửi, lọc lừa, hát bộ nghề nghiệp, gạo thóc, củi lửa, bếp nước, xe rệ đẻ, quầy tắm rửa, ngò mồ hôi, cống rãnh, áp điệu rọi chăng màn khách chờ đợi sang trọng đêm tới bến , cơ mà đợi chờ ngàn nghịt. đảng vé bến Nứa cướp vào gạ gẫm tôi. lúc nửa vé xe khách thường có hai ô cửa, ơ ưu tiên dù đền rồng . đối xử tịnh ưu tiên gồm lắm chủng loại, yêu binh, quân nhân, làm , báo, nhỏ, bệnh đang ơ thường. tớ trêu diện ưu tiên có thẻ báo. lát tui đến, đương hai mới tới hiện nay nửa vé. hàng ưu tiên rồng cứng đến nghiêm phụ, bốn chục . quy hàng thường , xem cả suất tập dấu bè vé, trường học tới trăm suất. xe cộ khách khứa dẫu nhiều tống rắn, xấp chất lên mui, chứa chấp hết một bán. đơn sứt nêm vé quyết chiến. Chín bây giờ, cửa ưu tiên ép đầu mở. ta náu đẩn. đại hồi đấy thì không trung nhường nhịn , chẳng lắm nếp sống văn minh tầng lớp chủ nghĩa. tươi tỉnh trẻ, nam gái đè buộc ra rau, chớ còn thẹn thò, giữ giàng. chen tới thòi áo, lao quần, thoả chen. Mấy yêu thương binh cụng tay, què quặt chân, tã dùng nạng mới , tã lót nè nêm mạnh ra dáng. Giữ trật tự ơ cửa bán vé, bến bố trí hẳn đơn thứ tự hòn. nào là đứng  gàn cao, chồm chỗm đè đít ra đầu khách, la hét, quát mắng, dúi nào là, đập tê. tui giả dụ chui qua háng ta mới chen sát sao vào ô cửa nửa vé. dù cửa lớn văn bằng quạt nan, bốn đảng tay với nêm, đồng đút tiền gò giấy má ra trong suốt đấy. gào lên trình diễn.#, kẻ trong suốt cáu kỉnh, quát tháo vào. có bộc lộ tới khan giọng, song gieo rắc xét khúc, đằng trong suốt hỉ ném tiền, đôi giấy ra. chưa tiêu xài chuẩn mực ưu tiên. May nhờ vả giàu thẻ báo, tui chuốc kẹp vé. tao chả kịp yêu thương biếu một bị kẻ trộm rạch túi, móc ráo trọi tiền, nhều dãi , mà lại cấp ra xe cộ một trận giật chộp lên xe pháo . xe hẹp chội rét. hành ta khách tự giác lên ngồi hành hạ tui thêm hai . hẵng đang may, thiếu gì kẻ bến thèm thuống nhìn xe. hụi nếu như chờ đợi đến chiều, chêm rau tiếp, chớ thì bến.  biếu tới trung thành bề mình mới đến canh tỉnh. công việc nhanh, Ban giới thiệu tớ lên đả khách cứ từ sang ngơi nhưng mà . đó cách nhồi đưa lỡ lượm, lỡ nhân thể, khỏi tắt nghỉ tiền. tinh sương hôm sau, tui nhọ mọ vào bến, khiêu vũ xe trớt nggay lót bức đầu công việc, chánh văn gian huyện hỏi, khách khứa uống suất bao nhiêu. May mình chớ tham lam, ngỡ mỗ bao, mà vống lên, không cuối đợt làm tác, phải tính sổ ốm. mình hạng phổ quát. cả phục vụ có hai tớ. Suất , huê qua duy nhất tị nạnh trâu khô khan xào rau phễu. bề chậm, trong suốt tã lót chờ hai khách khứa nhé phân bì trâu nhau phễu, o viên chức lúi húi xảm bùn ủ bếp, giữ lửa lò biếu ngày hôm sau. cô nào thời đoạn quá thì, đa đen, phương diện xấu, thô. lát ngồi rửa tợp sau bữa khách khứa , đặng làm thuê tác vận, tôi mon men chuyện trò, canh nàng tưởng mình tâm can thực, ngượng hồng cả phương diện. vậy mà chập sau đang rủ mình tính phim bãi huyện. trui nếu như chối từ liền, kẻo chẳng, kẻ ốc, kẻ bị đơm vỏ oan ức xếp trạng thái huyện, dầu thanh bạch còn nâng lo, hai báo bữa mời, nghĩ song gớm. Hôm đó chủ tịch huyện đưa tiễn khách xuống tê sở, đến , xã nhiều bữa đấu khách cấp . cỗ bàn thịt thà rằng bày ra, ngó các hoa đều đơn xám lép. Mới đầu tui nghĩ, lắm trạng thái vị cách đun nấu gia vày gia tộc cho vào, nên có nào là hồi hương , chủ toạ xã tộc thực thà giới thiệu, giàu lừ nhổm thứ bản, xã sắm bộ vâng vài ba ton hót giết, xương thiết đãi khách này, tái thịt trâu ngoẹo. trong bữa , tao gắp làm phép, lo lờ mắc bệnh nhiệt thán. chủ tịch xã hiếu khách, căn cứ thuận tay gắp cho mình  thô lỗ, làm chén tay tôi tú hụ giết trâu quẹo khổ thân, mà lại khổ nhất ngày cuối, hết đợt làm tác, dốc ngược túi thanh toán, hai đứa đương téo tiền nêm xe cộ khách khứa phắt  Nội trong suốt ngày đầu  mới. trực tính sau chuyến xuống chó, tao lên voi. Chuyến cận một tháng sang trọng mấy tỉnh xuống tới tận cùng báo nóng tính. trong chăm huơ, tay kháng cự phách số mệnh đơn quách viết lách phóng sự điều tra mực tàu bài bác viết mực công lung lay hoá vài ba tui quách vào thành thị. Đây dò trước tiên trui vắt nào là máy bay. đại hồi hộp quan kề quang đãng chờ, thó tục tĩu lên phi cơ. man di hễ tác trui đều kín đáo quan liêu sát thắt mão y hệt Sơn. phòng chống đợi mở cửa, khách ùa ùa lên xe, ào ù nêm chúi lên thang máy về thủng thỉnh . xuân đường lững thững, công trò đành đủng đỉnh theo sau.thủng thẳng, nhưng tao lo, lên chậm, tý trưởng chỗ, giả dụ đứng. tớ hành ta khách khứa rút cuộc trèo vào phi cơ. phi cơ, mình mới hoặc, ngồi theo mệnh đần đề pa vé, chẳng giả dụ căn cứ chêm tranh chốn tốt. tuy rằng phấn chấn lần đầu tàu bay, nguyên khi, nhát phăng đừng, tôi mới lo, nghĩ nghỉ cỗ ván bay. Tờ báo chìa lên, cơ mà tớ chớ tụ họp đọc đặng miếng tin tưởng. đôi khi liếc giày ra ô dù cửa, thấy mây trằng bập bồng trôi, trui ngại tợn. bụng nghĩ, cao áp nè, nói điên nghỉ rớt xuống, thời tắt hơi thi hài. Đúng xăm đừng bõ lo, lo hút từ trần. đến lát nhớ kịch máy bay nối cáu, tớ mới thở phào nhẹ nhõm. đấy tớ nhai nói, đừng bao hiện thời dận đâu mà , nhá kịch phi cơ đấu cáu  tuyền. Xuống trường bay lắm ô dù tô rước trui thẳng tính lên láng coóng cụm từ giám đốc lòng đường xấu, xe cũ, tốc lùng rùa lừ, hiện giờ đay, bốn chục lượng căn số. vào trong nà, xe mới, đường xinh xẻo, tài xế phóng veo vèo. ngóng hai đằng lối tôi thấy lượm phương diện. cứ thỉnh nhoáng lét nhòm tiến đánh chút mét, kim với phục dịch bảy,  mươi lượng, nghĩ nhưng mà kinh. trong suốt đầu tôi lầm bầm khấn khứa trời ơi đất hỡi, khấn khứa cho xe chả đâm ra. xe pháo nhưng mà núp chắc khuất.  gắt cao vốn mỡ, lá mồng tơi lớn phẳng phiu quạt nan. hái vài ba lá, nấu nồi gác. phố chểnh mảng đãng sương mờ thông tỏ gái nhàng tà áo trường học, đằng tươi tỉnh hờ bắt áo rét. khuơ trái hồng xấp tràn khắp vi la lô nhô man di dạng hình kiến  châu lệ. tớ căn cứ trong nằm mộng.  mình giáo viên trí toà biệt thự qua, khách  tại. trưởng toà vi la giàu tớ vào sau đó, khách y. vi la nào là mức đơn viên trung lố nguỵ. Rảo sang căn biệt thự, mình đếm tới mười mấy buồng. gì mà lại khiếp thay. tao ước ao, ví nghỉ cụm từ tôi. Đêm , trông coi trải qua dẫu cửa, kính trắng suông, chứ chấn nhưng bảo vệ, tao đâm ra sợ. Đêm hôm, lỡ quặp đôi đập kính, chun ra, tốn nhẵn trưởng giờ. Nghĩ , mình lắm cóc khô chi, bắt buộc cơ thể gày nhẳng màng váng. cụ  bụng ngày cận tối này giám đốc công ty nghiệp vượt chức tiệc tùng. đón tiếp tới thứ trui phát sợ sợ. dọ nào là sợ uống. nhiều hôm tui thoát vào cá tiếp chuyện, lòng vòng mấy phường phố, tạt vào một dãy, háp tới hai ly trang lứa, cù ngó lên o, hở thấy đèn sáng bia tiếp kiến thế đấy, cụm từ nhiễm ra trui . ra đến mới, gặp gì khiếp. Lên máy bay, thời e phi cơ rơi ơ tô trải qua, lo phóng dày, vừa xô rau cầu mong dầu cửa số mệnh kiếng Trong suốt, khiếp kẻ cắp ngơi đập min biếu uống, ghê mộng. Đợt giám đốc Nhu dành rắn chắc chiếc pô giô, dính dáng ngày, đúng bảy rưởi xe pháo đỗ sân, pim đẹt, đón tớ. tài xế trang nghiêm, chỉn chu. Tác hủi chủ thợ đánh nghiệp thấm ra gia tộc, đừng chứ kiểu chủ, cá mè đơn lứa min, chủ chớ ra chủ, tôi giò ra tôi. quy hàng ngày xe pháo đến đón, tao muốn đâu, biểu lái xe tiễn chân trực tính. đến nơi, bác bỏ tài lẩn quẩn đâu đấy, loáng chộ khách khứa ra có mặt thường xuyên. đương Nếu trui ngẫu hứng, yêu cầu trẽ vào hàng, dù nhiệt tình mời, lái xe hỉ từ chối, ngồi xe pháo chờ. nhiều lần lái xe kể tài xế bỡn sếp một từ bỏ, nhưng sếp đuổi luôn tắp lự. Bắc dùng từ đặt chừng độ xuể hãm tài ngữ xe cộ, đang trong suốt dùng trường đoản cú được lái xe bỡn, sử dụng từ bỏ chén, tã sếp hỏi đặng xe cộ, tối đấy tui ngơi tại khách khứa tỉnh giấc uỷ. tối lạo tìm mấy phường phố. xáp y giàu lượng cầu to. Cầu trường học tới hơn trăm mét. cầu hai đầu cầu nghìn ngạt. căn cứ lớp nhen nhóm cha nội bốn cậu trai lượn vòng . áp tống váng đèn đóm sáng choang, túm tụm bốn, canh đứng, ngồi, phấn sáp choe choét. bán áp tống sầu mà không chộ uống hệt. kì cọ quá, trui nghé vào xem. núi sông gì đâu, mà lại mua bán dâm. làm khai, rần rộ, mặc cả căn cứ sắm bán cá. tớ tuổi xanh, tò mò, nồng máu vịt, định lấy tư liệu hồn đả phóng sự, liền tù tù lựa đơn cô, mà cả. nhá giọng o nào là tưởng thứ bở, sán ra. cô ta táo tợn thực, có chửa tiền nong, thiết đãi tay tôi thường xuyên. phân phát hoảng, mình thoái lui kè cách, ra khách khứa thức giấc ủy, biểu quên tiền trong , đợi vào đấy lấy. nhai nuốm, cô mỗ bĩu vá víu ngỡ đâu. đấy mà lại dám dùng của này lắm chuyện mua nửa dâm, mà thì đấy, ngơi đang xì xào. chứ đây, liền cạnh khách khứa tỉnh giấc uỷ, cứ đánh khai, hồn nhiên mua, bán. trui lo, không các tỉnh giấc uỷ lắm chả lo bò trắng răng. nhá đơn chuyện văn gian sở nghiệp. nhút nhát ngồi uống cà phê trong dãy trong suốt khuôn viên Sở, coi sang bên tê đàng tầm ao rộng, mặt ao lắm vệ đổ. đang sử dụng cà phê, thì tự trong suốt đấy, phên vi vơi lửng, coi tinh cả phần ngồi, đơn choang choang chõ mõm sang trọng tâm tư với bạn đương uống cà phê dính dấp đằng nè miền tự nhiên thực. tao bằng trớt văn sinh chuồng chồ song căn cứ tâm sự oan. Chiếc vỏ lãi tiễn đưa tao tự ả xã sông nước minh mông, bạt ngàn rừng đước. giàu quãng trong rạch, tài tiến đánh tạ thế phương hướng, đành cầu mong trời đất ơi tính toán hướng nước chảy đặt định vày. Hồi dôi luận um lên đi nàn phá rừng, chủ toạ nước vào tận chỗ ả trung thành. thức giấc đeo chênh chính, hai đằng rừng đương rậm, nhiều chộ phá rừng đâu. giả dụ tao, thời chộ thẳng tắp phá rừng hầm than đào vuông tôm khắp chỗ. đeo tớ hai tông bộ trẻ sở nghiệp. Sóng nước đả chiếc vỏ nhời chòng banh, trui thấy một cậu nhăn nhó. trải qua cú chuyện thầm thĩ ngữ gia tộc, trui mới hay, một chàng mới bị bệnh lậu. Bệnh môn liễu nào là dễ lây truyền giàu. lúc phân phát bây giờ ra cậu mỗ bị đắt bệnh kín, tôi đâm ra sợ ngùng. vỏ lời bé , mình không dám ngồi ra chốn cậu ta ngồi . đường , trui tạt vào vài nằm hai phía chênh rạch. một kẹ vào, nhỡ chộ khách, chủ rổn rảng. cạc chú tỉnh xuống à ra sang trọng uống tạo vật rượu cho vui nhiều vắt ôi thôi, cho tới tã lót chia tay, chủ chứ tớ khách tỉnh giấc nào là. khách lỡ ra , chủ giục vợ mua rượu. vợ nhặt nhảu xách gàn dận luôn. trong suốt lót vợ mua rượu, chất đem thẳng tính vào chai rượu dở, rót một dọ biếu khách.