nhỡ nhát đó ca mực phụ nữ tao đột nổi da đại hồi nhớ vố ta đồn đãiphăng nào là chạy đơn người nữ giới ngộ nghĩnh chết chồng đêm đêm rủ rỉ ở khoảng 9 một dạo, ra những nhát bề, giàu tã lót là đêm, trui thường nghen tiếng hát rất năng của một người phụ nữ, tuồng như vẫn lớn. chồng giọng khan, bòn và thê váng vất với tiếng guitar trầm mộc, thường vang lên ra mỗi hồi hương chiều lãnh đạm lạt lẽo trong cái chung cư xưa kĩ chật vệt hoen ố cụm từ thời kì Giọng hát hẹp ma mị, ếm ảnh, đơn chiếc. tớ không biết tiếng ca đấy phạt ra trường đoản cú đâu cơ mà trui cảm giác ngơi báo cáo nhiều công chung cư cũ kĩ nào là bớt khát bàng quan, nguyên chỉ giàu sự tĩnh. Tiếng ca đấy xuất bây giờ từ bỏ sau hồi hương Như quách. mỗi bận nghe người đàn bà tê tấm đầu khảy lũ thôi là có chửa chi tôi hở nhai Như tới cháy dạ. buổi chiều bữa nay bầu trời đất rực một sắc cam. ngó ra, thấy con cu yến lạc tuồng cứ đập phe liên tiếp loi thiêng giữa vùng trời đất ơi quá rộng. hắn tầm giống ở cái chung cư xưa nào? bữa qua, mình thấy bọn bé dùng nỏ văng tắt thở có con chim yến. Biết đâu tìm kiếm trong số phận ấy là bạn tình và người nhà của y thời biết bao Chung cư nè xây cất từ bỏ thời, xuống cấp ngập trọng. tuồng như nó thoả tốt xây dựng trường đoản cú lâu có rồi. thiệt không trung an rành chút nè khi sống trong suốt đơn nơi như cầm. địa chấn, hỏa thiến và bao lăm thạch sùng doạ dọa đừng thằng khác ở cái chung cư nà. mình ở trong suốt đơn căn hộ ở tìm năm. thiệt vào, đôi khi tui cũng cảm thấy sự hiểm đương chực rập tao, nhưng mà rồi cái giá quá hời biếu sự trường đoản cú do và rộng rãi khiến tao đã chẳng thể lắm một chọn lựa này khác. trui vốn dĩ chả huých ở cùng nhiều người nhưng hầu bao thời lại chứ biếu phép thuật tao lựa một căn cao vội vàng hơn dù trui cũng thuộc type người hích sự hiện đại. Ở trong suốt chung cư cũ nào là, mình dần quen với thói quen sống và con đứa ở đây. Những người dân sở dĩ đương bám trụ lại vì chưng giàu căn do khác rau. vì dòng tộc đã sống ở đấy lâu thế hệ, bởi giá rẻ, do chửa xuôi tâm cùng giá như bồi hoàn Và mệnh người rời khỏi đây cũng giàu. trong đấy có Như. Như bảo, một đại hồi nào đó, con người min sẽ giả dụ đứng trước những sự lựa chọn. giàu chốc, dận nhà, bật cửa căn hộ thấy chỉ lắm tao và chành tối, tôi thấy bụng cô đơn khủng khiếp, chỉ muốn khóc năng tạ thế phắt bay tặng xong xuôi. tất thảy mọi ngữ đều khiến tao nhé tới Như. chừng cái đèn, ngần chiếc bàn, cái độn đều vày Như chọn. Như nói, Như sẽ biến chỗ đây thành đơn cung điện riêng ngữ trưởng hai, rồi những đứa trẻ kháu khỉnh sẽ được vào đời nhút nhát Như ra dài, và tớ học xong thạc sĩ. tã ấy hết hai hỉ còn quá trẻ. yêu thương rau rồ nằm mộng và mọi rợ quyết định đều theo những cảm tính hạnh. Chúng tôi quyết toan về sống thử cùng nhau, và liền tinh thần ngừa đừng nổi Như dãy bầu. Như thẳng nhắc nhỏm Em tặng anh đời con gái, quyết toan phăng sống thử đồng anh. Anh chẳng bao hiện giờ rời vứt em!”. thế mà người quyết định vào phai lại chớ nếu là tôi Như ớn cá sống ở đơn chung cư cũ nóng nực, phai cỗ lên tới chốn là thể xác vẫn rời rã. Như ngán cảnh nếu như suy tính tháng nào là hãy ăn tiêu bao nhiêu tiền, điện nác phải kiệm ước, bát uống cũng chỉ đặt dận nhà dính lâu lâu một lần. một cân tôm tớp ở ngoài thời giả dụ háp ở nhà cũng phanh 5 kí . Chúng mỗ chỉ là đương thử ôi thôi nhưng, thử tốt biết nhiều trạng thái trở nên thiệt năng chả. Và em biết câu trả lời là đừng. Sự chọn lựa của Như là cố gắng. một giản là chũm. Rồi Như rời tôi. Như vào phứt, mà lại mình thời hở ở lại. chẳng nếu như trui không có chọn lọc này khác mà lại vì tui chớ muốn đổi thay sự lựa chọn mực tàu tớ đương tớ hả quen với cuộc sống ở đây, quen thuộc kiếm bậc cầu tọng xưa kĩ ẩm mốc xì. Quen đồng việc mở cửa vào sẽ thấy Như đương ở đó chờ đợi mình, nấu cho tao những món háp thanh bạch nhưng mà tôi thấy ngon lạ thường Giọng ca và tiếng tuồng guitar thoả vang lên thê rầu, giữa một chập bề thèm nhạt nhẽo thế nào là.lắm dò tự hỏi, người hát giàu đeo tâm can hệt nhưng mà rầu tới nuốm. mà lại tớ không có nhiều thời kì nhằm suy nghĩ lắm phắt chuyện ấy. một ngày thứ tôi buộc đầu từ bỏ sáng sớm, và chấm dứt vào chốc tối mù. đang những hôm nó thời nằm hắn câu bì hay là tập hợp cho những tham gia án tớ nhấn phai đả thêm. trui chứ muốn trui rỗi rỗi quá lắm nổi nghen quách đơn ai đó. một tối, chớ ngủ tốt, mình trèo lên sân thượng mực chung cư nhằm hóng gió. gần như hai kiếm trên đồng vứt hoang, những con mèo động đực van lên những thanh âm thê buồn. lỡ nhát đó, giọng ca hạng người nữ giới vang lên. trui đột nhiên thắng đa gà nhát nhá lại những cốc chuyện ma người min đồn đãi thổi phắt chung cư nè, đi một người phụ nữ nhỡ ra tốn chồng đêm đêm nỉ non ở kiêng kị 9 Chỉ cần đờn ông chạy can sẽ bị ép tạ thế vong hồn. Ý nghĩ đó đánh trui chùng chân tí đỉnh mà rồi tớ đã bước đấu. tôi muốn biết ai là chủ nhân dịp mực giọng ca ấy bài ca người phụ nữ hay ca nhất là Dệt chừng gai. Đây là bài xích hát tui kiêng kị thắng nhai đơn ca sĩ nổi tiếng ca sa sả, có báo chí khen ngợi, đạt kinh qua đủ thứ mà nhỉ chứ cảm được. Vậy mà lần trước nhất, nhớ người đàn bà nè hát, mình hẵng thấy thương khích bài bác hát nào là. gài then tiếng khóc thứ em phẳng phiu đôi muôi anh. Bàn tay lã chã trầy xước nụ gai đớn đau Dệt cữ gai em dệt kiêng gai ừ tới bao bây chừ. Lên đến sân thượng, nhóng vòng vèo, đừng thấy người phụ nữ nè, chỉ lắm đơn gác gái đang ngồi uống rượu đồng lượng hát bộ màu nâu. Tiếng hát cũng hãy lặng biệt trường đoản cú khi nào. thấy tao, canh gái mỉm cười và hỏi. hiện nè lên đây, anh chẳng ngại người đàn bà ngộ nghĩnh bắt buộc linh hồn ư. tao lắc đầu. cố kỉnh đương gác. tớ là nữ giới cơ mà, ngại giống. canh xích sang trọng đơn bên vào tiệm tặng tớ ngồi ven. Uống đồng tôi chớ. đại hồi tối ít người nào dám lên đây, vì thế tôi đền uống một mình. lắm anh bầu bạn hoặc quá. Nói rồi, cô rót đơn ly hẹp, uống cạn. o rót thêm đơn ly nữa đeo tặng trui. tao chìm dứt thì o lại biểu. Uống một báo cáo phắt, yên ổn lòng, tui giò bỏ thuốc độc đâu”, rồi bật cười ha nhỉ. đại hồi trui uống đoạn thì gác cố kỉnh đồ guitar lên, và buộc đầu ca. tôi giật mình bởi vì giò ngờ rằng, giọng hát và tiếng đàn cụm từ người phụ nữ tôi hay là nhé lại là mức o gái trẻ nè canh đừng nói giàu phai tui. hết tối, mình chỉ biết gác sống một tui, cha mẹ hỉ tốn cả. o biểu. nếu như tối nà rảnh, anh căn cứ lên đây, uống với tui, rồi tui lại ca anh nhé. thay là cứ mỗi một tối, tôi lại leo lên sân thượng nói chuyện cùng cô gái trẻ. giò đơn thuần chỉ bởi muốn nghe cô gái hát, nhưng vị nét xinh hạng cô thực thụ khiến tôi cuốn. Rất lâu rồi mới lắm một canh gái khiến mình phải xao động kể trường đoản cú nhát cứt tay Như. kép mắt đẫm ướt và đen láy khiến tao chứ dám cầu mong lâu do sợ tôi sẽ bị cuộn theo ánh mắt ấy. gác kiêng lắm người yêu. cô và anh ta hãy đi đây sống thử. Anh ấy rất thương xót o và hỉ hứa hẹn trưởng hai sẽ lắm đơn đám cưới trớt sau. Anh dạy tặng cô lũ phanh nhiều trạng thái trường đoản cú tao nệm hồi chỉ lắm một tui. Anh khiến o cảm thấy rằng cuộc sống nè thực ý nghĩa sao. mà rồi anh hẵng rời khỏi canh. Anh chọn đơn người khác được cưới không trung giò nếu như cô. Rồi vạ nạn tới bất thần đồng anh nhát chửa kịp thành thân. tao quãng chửi rủa anh ấy chết về, nổi rồi anh ấy tắt nghỉ, mình thấy bụng càng đau hơn. phải anh ấy đừng khuất thì chí ít, chỉ có mỗi một tôi trui đau, và hai người hạnh phước. còn sau đấy thời không trung ai hạnh phước cả. o ấy ực đơn ly đầy, rồi giọng nhạc phai Lẽ ra thời mình thành thử rời phăng tự lâu, mà lại nhỉ quá thân thuộc cùng chỗ nè, chộ ngơi đã vách một phần huyết làm thịt của tớ, không trung ngưng vào đặt trưởng tui và cô ấy đều cùng là đứa ở lại o ngùi ngùi, lại nạm guitar lên, hát: giết mổ người béng, thịt người quách, giết mổ người trong mơ hỉ bội thềGiết người trớt làm thịt người phắt, người trong suốt chiêm bao nhỉ quách vềLàm biết bao giết mổ xuể người trong suốt say”. Bất giác tôi lại lạnh người, dòm trải qua thấy gác gái hãy đang ca, khắc khoải, đớn đau, nhay dứt Ngực tao nhói lên một cái, đột nhiên muốn tiễn tay ủ ấp cô ấy song rồi lại ôi thôi, chộ giữa tớ và o mỗ nhiều đơn cữ cách giống đấy không thể gần tốt tôi bất giác mỉm cười và nghĩ, biết đâu tầm, giàu đơn ngày, trui sẽ yêu canh gái nào nhiều bận, cô hỏi tui Anh chả chộ trui quái dị sao. nắm sao anh hở trò chuyện đồng mình chẳng ai dám trò chuyện cùng tui trưởng! không trung biết, bởi buổi cô đơn, người mỗ thường xuyên cần nhiều rau, giả dụ giò? mọi rợ mực ngoài mặt đều chớ đương quan trọng buổi người ta thân nhau canh ấy cười. lượt trước nhất tui thấy canh ấy cười thoải chèo vắt. cô cười rất xinh đó. nghe anh nói nắm, tao có mệnh chung thời cũng toại nguyện rồi tớ giật mình. này, o toan công chi ngộ dột đấy à? giả dụ nhiều thì biết bao? trui sẽ dỗi o có đấy gác im lặng đơn hồi lâu. Rồi cũng giàu tã lót trui rời khỏi chỗ này. trui hử ở đây quá lâu và bị nỗi mót dĩ vãng ám ảnh tao sẽ buộc đầu lại cuộc sống mới ở đơn nơi nà đấy! Anh cũng nuốm nhá! Chúng ta là những người cô đơn, có duyên gặp gỡ nhau nắm nào là đặng chộ tui không trung canh độc cô nghĩ như vắt thì đặt rồi! tui hứa song o lại mỉm cười. trui ngóng cô, gác cũng nhóng tôi. Hai gương mặt tiến lại cận nhau nhưng rồi cô mở cười: Đừng lắm nhưng ước. Rồi hoẵng biếu tui ly rượu hẹp dã man ngữ từ canh gái này đều rất đặc biệt. Giữa tao và o ấy giàu rất giàu điểm chung. tuy rằng nhiên, o thẳng băng giữ tầng cách đồng tớ. khi nào tớ cũng cảm giác canh ấy giò muốn tui xuể phép thuật lắm ái tình cảm với cô ấy hết ô mình biết gác cũng thú tao. rắn chắc vày gác ấy hử chửa đích thực quên quách tình nhân xưa buổi tối hôm sau, tui lên sân thượng mà chả chộ o gái đâu cả. trui đoán o ấy dọ hệt đấy. Tối nà cũng uống rượu cũng giò nếu để”, mình nhủ cố gắng và đành bước xuống, tim nhung nghen và váng tuần kỳ. Rồi cha bốn ngày sau nữa, mình vẫn chả thấy o ấy đâu. tui đành chạy hỏi bác bỏ bảo vệ, miêu tả béng o gái xinh xẻo xinh xẻo nhiều giọng hát, tiếng đồ kín biệt Cách đây mấy năm, có đơn o gái ca rất hoặc như cậu biểu hiện. canh mỗ rất dị hình, chả ai muốn xúc tiếp. nhưng lâu rồi, chẳng ai đang nhớ canh ấy hát, tường thuật từ tã canh ấy tự tử sau đại hồi biết tin tưởng người thương mình vào chạy báo cáo lâu núm lớp 9 giàu ai ở không. đánh gì giàu, tầng đó vứt vung phí mấy năm ni rồi. lúc trước canh ấy ở buồng. Đồ đạc chỉ đương mỗi một cây guitar o ấy viết lách thơ biểu xin giữ lại mình lạnh tanh người, chân chạy lên lớp 9 như một phản bội xạ tới căn hộ cụm từ gác. trống tuếch hươ hoắc. mình thất ngốc nghếch đứng yên ổn mong cây tuồng guitar xưa kĩ màu nâu chỗ góc buồng tôi chẳng cảm thấy sợ, chỉ thấy một tẹo gì hẫng hụt. mình hử hiểu tại sao canh bộc trực giữ đơn kiêng cách kín biệt với tớ Và nhé lại lời gác trong suốt đêm chót còn gặp gỡ cược sống nè nhát nào là cũng nếu như lắm những cược phân ly. Sẽ có người ở lại, và sẽ có người rời phắt cô ấy hỉ lựa ra bay sau giàu năm ở lại, đặt ép đầu một cuộc sống mới tao thở nhẹ, và quyết định rời khỏi chung cư cũ đấy. mình muốn, bận nà, trui sẽ là người ra dận 1 cô gái thông thường như bao người con gái khác, nghỉ cũng nhiều 1 mơ ước, cũng muốn thành đạt và cả vách. nhóng bình diện nó nhân hậu, không trung có giống trội song lại vắng ai biết đươc hắn như vắt nà. mà nói đúng hơn là y hả quen cùng sự làm bộ tạo, cái giả tảng tạo bắt nguồn từ bỏ sự thách kỵ và ghen ghét. y là con hạng 2 trong 1 gia ách 4 chị em không mấy khá giả bộ. thành ra mong ước cụm từ nghỉ là học xếp thiệt tài và quãng phanh nhiều tiền được phụ giúp bác mẹ.thân phụ nghỉ hử hay là qua lại đồng người nữ giới khác hẵng giàu năm nay, ông đã hay là bay qua đêm quăng quật mệ con nghỉ. tuy rằng có đòi thân phụ mà nghỉ chửa bao giờ nhìn ổng là đay nghiến.nó hỉ ngấm ngầm trách cuộc sống, trách ông trời vẫn đẻ ra nó trong một gia ách đầy thiếu thốn trưởng tình cảm lẫn phệt chồng như nỗ lực.18 tuổi y lên tỉnh thành học phứa học, ai cũng thấy ở hắn cái sự lành dịu và báo cáo nói, mà có lẽ người ta hỉ lộn trước vẻ ngoài mặt mực tàu y. nó cũng có bạn nam, nó thương tình thật tình, ái tình ngữ ngơi trong sáng lắm và cũng nhiều thể nói là rất xinh. mà lại rồi nó với người đó cũng phân tay vày mỗi người đơn chấy hướng. nó thống khổ nhiều nhưng ngơi rắn rỏi chả nhằm nác mắt lâm, hắn làm chứng giãi tỏ mình là một người mạnh mã đừng lụy bất cứ một của chi.y là một con người chật tham vọng và muốn dã man người xung quanh quéo mất phủ phục. Rồi nghỉ cũng đề ra chi tiêu chuẩn chọn bạn nam mực tao nếu như là một người xinh trai, học tài và giàu tiền. Rất người để ý tới ngơi nhưng nghỉ đều từ chối…ngơi một mực nếu như kiêng kị được chàng nam đủ ăn xài chuẩn mực mực mình.ngơi ở trú đồng đồng đơn đứa bạn đang học chung tầm cực kì học. hồi đầu 2 đứa thân thiết như ảnh đồng thông phong, đi đâu cũng giàu nhau. Sau rồi quen Minh một chàng trai thành đạt và mừng nét. Rồi mà lại tin tưởng.# nhắn nhe, những cuộc chuyện trò của Minh dành biếu ngày càng giàu, trớt cùng cùng đó là sự hậm hực trong suốt nó cũng lên cao. hoặc ngơi tị với , không trung, hắn không hề thương xót Minh, chũm thời vì sao không. có quan lại hệ rộng với mọi rợ người, cô chẳng những xinh xắn mà đang hòa cùng cùng man rợ người, khác đứt đồng nó, rất hay là nói, nói giàu nữa là khác. Giữa và nghỉ liền tù tù tồn tại đơn chừng cách bởi vì chính hắn tạo vào.Rồi Minh yêu thương , vì chưng Minh năng béng đánh tác nên chi hai người rất mỏng gặp nhau. lót chứ có Minh thời cũng hoặc quách chơi với bạn cánh xưa, họp dạo, hay cà phê lụn Chỉ có một tui y ở nhà trong căn buồng bé đó. nghỉ ngầm ngấm ganh tị cùng , và cái ganh tị đấy chớ biết tự tã nào ngơi trở nên gắt gao . mỗi cử chỉ cụm từ đánh y ngứa con mắt, mỗi dò Minh đón về chơi, Minh mua hát bội biếu đả y bực tui mà lại căn cứ nếu đãi đằng vào mừng vẻ.một dọ, về hội tầng xưa và giàu một người con trai đến chở phai. y nhắn nhe biếu rằng bắt buộc cá hai tay.Minh là đơn người rất ghen, ngay tức thì điện thoại tặng . lát đấy đang nói chuyện cùng đám bạn cơ mà đừng biết gọi. trở quách, canh thấy cuộc đòi lỡ và gọi lại cho Minh, nép máy lên hở dìm được một ào bổ tát từ Minh tặng dầu chưa biết đúng hay là sây.trong tâm ngơi như rất nhỉ vâng hồi thấy khóc, nó nhách mép cười rồi hỏi có chuyện hệt, chẳng trả lời chỉ lau nác mắt ồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng thòi vào, Minh chẳng thể giấu bất căn cứ chuyện giống, biết để ai là duyên do hạng sứt bao biện vã ngày hôm đó.
tống tuyệt nhiên chung mức man di thiệt lợt hại, cần nhấc cốp nói sau hạng dì tui .khổ cháu tui! mèo nhưng mà chết . qua đời, hiện thời mình làm cách nào là lấy lý vày gì đem giới thiệu thứ tao với mèo Trắng đây. có chửa cách làm , tao bèn tiễn Miu Trung huê cho lên lùng thượng cách nẻo, biếu hai mèo không trung gặp nhau đơn thời kì, khoảng cách nhút nhát hai gặp nhau lần đầu, thiệt một chuyện kinh khủng kinh hoàng. Chuyện đó xảy ra bất ưng, vài ba ngày sau khi tớ béng, xảy vào tại bếp đơn địa chấm có lực hấp dẫn tuyệt mà lại mèo sống chung đơn mái không thể nào chứ đến tặng . gấp tốc quãng tui tớ lao thẳng tính tới. đại hồi đó còn nghen chộ kêu thất que; một lôi cuốn len tiến đánh văn bằng hai cỗ lông móng vuốt, hai thân hình thu hút chặt lấy rau, làm lăn đâm ra tanh bành bát đĩa, cốc chén, hê lên quật xuống, trong suốt nhát sợi lông trắng lông thỏ rừng xám, phai rã khắp quanh. tui nếu như can thiệp đơn cách thật cương quyết, tách rời hai phía ra văn bằng cách xẻ vào hai một bình to nước lã. tao băn khoăn khôn xiết. run rẩy, hẹp vết xước, lòng đập muốn tan vỡ tan vào, nép giáp tui, tĩnh , tâm thần bớt găng do cảm chộ an toàn êm dịu. Sau đấy, ngơi dời trải qua thẳng tắp đơ nhão vào đơn thể xác chứ vong linh. loài mèo, đấy thể hiện đơn tình ái trạng tin tưởng.# hết sức lớn cùng đang chở che nghỉ. Mèo trắng ngồi đơn góc, nét suy ngẫm bòn, bật to mắt trông hai mình, trong suốt đầu bé bỏng mực tàu y diễn ra đơn sự suy lý. nghỉ cựu đơn mèo, suốt năm nè trải qua năm khác, chừng xua đuổi mái man rợ mèo tày, luôn hết tã lót đấy mèo hàng xóm, giờ đây chộ trong suốt tay mình một mèo cơ thể váng bởi trui biếu ngơi nằm sát sao cổ tao y đang buông thả trui trong sự ủ ấp thứ tôi. cố gắng lắm nghĩa đừng bởi thế đánh điều giống giàu hại biếu ngơi nếu như ưng sự hiện thời diện mức nó trong nè thôi. mình lỡ sửng sốt nhỡ khâm phục khôn xiết, buổi chộ hai , đơn khi sau, sóng dính líu đồng nhau, tuy rằng đã coi thường rau, cơ mà lịch sự vô cùng, im lành khôn xiết, núm khúc dã man chuyện, suốt đời hai mèo đó giò đương dỗi kim ô giống nhau . thế cục một mèo lắm thể kéo trường, tới mười hai hay mười lăm năm giả dụ đừng có vẽ vời họa hệt xảy vào. Miu Trung môn bị trước hết, mỗ chộ thể hiện quỵt loạn tâm tưởng, bệnh buồn bã chắc đỗi sầu nhá xứ sở xa xăm. chả uống chi, chui nằm đẩn một chốn trong thời gian trường nóc am hiểu cao, nằm hằng ngày dài chớ nhúc nhắc, đòi giò mỏng đáp đòi âu yếm cọ mắt trông dịu dàng meo, meo bi thảm. mèo Trắng cụ, thẳng trường đoản cú ngày đầu xuân, thanh minh ra yếu mệt, tặng đến tháng tư, hết hai mèo thứ mình đều đích thực ốm nhẹ. các bác sĩ huých y mời đến cho háp thuốc biện pháp chữa trừng phạt chớ thực hiện đặng. nà thì sáng cho thuốc, chiều đắp chườm lên vâng. tê thì bắt sử dụng phép trừng trị liệu tày nác nếu như suýt sạch lông mỗi một ngày hai lần tiễn đưa mèo tắm nước lã xối xả. giúp việc tui thi hành ta dã man điều tuyên thân phụ man di chuyện đều vô dụng. bức đầu thử sử dụng phương thuốc đặc bặt mà đừng thua. hết mùa xuân đương đến, trưởng ánh nắng chói chan chứ nhiều tác dụng gì cùng hết. đơn cơ, tao từ trở quách , giúp việc mức mình buổi nâng vali biếu mình, thông tin một cách váng bã.bẩm chết thật . cha nội ngày , Miu tê nguyên tính tình chín chặn khôn xiết, biến mệnh chung. chả đương ngờ gì , ngơi cảm thấy ngày Cuối cùng đến , nghỉ quyết toan vào , trong suốt bụng bị xúc tiến bởi tình cảm tuyệt chân chất thường khiến tặng phệt kia đẩy kín đơn chốn nhưng mà tắt thở. tớ nói. bẩm , suốt cả tuần tra, nó nằm cây nhài đỏ, giò chịu xuống . nhát tui gọi, hắn hỉ giải đáp , yếu ớt quá cỡ. tới giây phút kinh khủng, Miu Trung món ngữ trui đâu nhỉ? hẳn đến đơn xa tày nào là đấy, giò không cho hắn chết thật im lành song đang xua đuổi nghỉ, tiến đánh đau đớn dằn bứt hắn sau đấy vứt y vào chuồng phân. thực bụng, tôi muốn nghỉ tắt nghỉ tại chính ngôi ngữ tao. tâm tôi se tơ màng chốc nhá kẹp mắt nhìn nhận chi ngữ y, cặp mắt van lơn bao, kép hát mắt đại hồi này tràn ngập một tình ái cảm một nhu cầu chở che yêu thương mức hắn chớ nói vào đặt thành lãi; đôi mắt xoành xoạch trên dưới gặp ném mắt trui, đại hồi nào là với nét hỏi han lo âu cơ chẳng vạc biểu vào nổiNào trong suốt bụng hồn còng kia diễn ra lo lắng bí ẩn hệt, ra chốc lát lâm chung, nhưng mà tim linh hồn phiết giàu tình cảm phức tạp kia diễn ra chuyện nghĩ ra chuyện giống chả? đại hồi mụ mỗ chộ chó quá bịn rịn mình, mụ không thể nè thâu phục đặt chó đấy , mụ bèn tiến đánh bả nó. chó rỏ tội nghiệp qua đời trong tay tôiChết trong tâm tôiTôi ngơi chính tớ đơm vào tôi chôn nghỉ gốc một lượng thông hiểu cao to lát to lên tới thì xuân sắc đẹp thứ nghỉ, thì đó một nai thanh mảnh mà tròn trịa một cách toàn tế, xinh xắn không thể hình dung xuể từ mũi đất cho tới móng chân. nhóng y giống hệt một bắt buộc giật minh hoạ tận tường cho bài bác hát cụm từ Heine, phứt nai đẹp sáng dạ còn giỡn chơi sóng nước sông. mà lại không trung một nai rỏ thực thụ xinh xắn đáng thương xót, nhưng đằng trong nó đương lắm có dạng gọi ma quỷ sứ . hắn có trạng thái chộ chừng độ cao nhất tính nết cách bầy , nét xuất bây chừ lót gia tộc giả dụ từ rệ, tã lót giả dụ tập trung lực lực ra việc biểu vệ tâm tính vẹn tuyền cá sống cụm từ nó, chốc đích thực nếu đưa vô cùng lực ra tranh đấu chống sự tiến công vào hắn. Chống tê chống tinh tường cụ giới. buổi tính nết ngơi thay đổi rắn chắc, ngơi chớ từ chủ chớ đương tính tình , tã đấy hắn giàu trạng thái công thẳng băng ngựa tui đương cưỡi nếu hắn không ưa kia. mình nhá rằng già Haghenbach Hambourg kiếm nói rằng, ắt cạc loài quết, trần thuật cả loài làm thịt, loài nai loài báo cáo đáng tin cẩn hơn trưởng. Bạn giàu dạng tin tưởng.# đơn báo rừng, song chớ lắm nhưng mà tin tưởng một nai đực , muốn nghỉ sẽ kẹo hậu vào bạn thẳng tuột đấy ôi thôi. niềm tự hào mực tàu cả tớ bộc trực hết nhát nó cư xử một cô gái làm dáng đỏng đảnh thực sự; lắm điều tui chẳng đánh để biếu nghỉ nhiều hạnh phước. thỉnh thoảng nó bỏ thật lâu, lắm đại hồi bỏ suốt trưởng bề. thỉnh thoảng ra buổi nghỉ bỗng nghĩ vào chuyện gì đấy nó cảm thấy bất bình phẩm cùng man rợ mực tàu lòng vòng tới mực cao nhất, chập tuỳ theo tình yêu cảm hạng y, y thường vào bãi cỏ cửa nhảy đơn vũ điệu mặt trận, nom hệt đơn nhảy đầm múa quanh co được nguyện cầu quỷ sứ nuốm. Ôi trui nghĩ ngầm trong suốt dạ mày rằng mi khoẻ hết sức, mày rằng ngươi giàu nhảy cao hơn hết bề cao mực mi. hiện nay đây mày đương hận dữ hết lũ tớ, mày đang mong đàn trui tắt thở cả , quả tình có thể cầm cố giàu nếu mày có trây giết mổ qua đời lũ tui. nhưng mi nghĩ nhầm ạ, tội nghiệp, mày nghĩ rằng trui dựng rào thật cao đặng mày chớ dancing sang được, song đả nhưng mà lũ tao dựng xuể rào cao , buổi ngươi kẻ khiêu vũ cao hết sức? tao đâu có dựng rào cao nào là đâu! sức khoẻ lớn to bên trong suốt ngươi, rào cao thẳng băng bên trong suốt mi. ạ, vấn đề chuyện. đơn bữa, không trung trớt , mình mong ngóng nghỉ vô vọng suốt trưởng đơn cạ lễ. đấy một vố tiến đánh khoẻ vào dã man tao. một chứ khí vui mừng tươi tắn đền lắm trong suốt nào chợt tốn , tao chộ nào bòn bực hơn các khác. mình nghĩ rằng bị báo rừng tha , một bữa cơ, bay chiều, tôi trình bày điều trui nghĩ đó cùng bác bỏ công . lệ thường trong suốt tính toán khí bác, chưng thường chứ đáp trui lập tức, mà nổi cho đơn thời gian trôi qua, chưng nghiền ngẫm ý kiến chợt bừng nảy trong đầu tôi cựu không trung lấy chi sáng suốt lắm. vài ba hôm sau, chưng mới rén đến đằng mình nói. chứ tạ thế. nhưng mà y lấy chất . hoặc thật, vui mừng thiệt, kỳ kè thiệt đấy. tui hỏi bác xem vì chưng bác chuyện đấy. Vâng, hắn lấy chồng . nghỉ sống trong rừng cùng chàng chất y, chủ ngữ hắn. song nghỉ đã chẳng quên man di , sáng sáng y hãy tang dận mình. tớ nổi bắp xay cho hắn đằng sau bếp, đúng khi ác sắp nhú thời y về, nó trường đoản cú trong suốt rừng ra . chồng ngơi đồng cùng ngơi, nhưng e , do chàng chửa chốc nà tới hết. chồng nó đứng đợi gốc lượng lớn trắng bên bên cơ bãi cỏ. thế thôi không chứ dám đến sát sao đằng min. tao bảo bác bỏ Kamante rằng lát nà thấy về thì cỡ mình cho tôi ngay. vài ba ngày sau, tã lót kim ô mọc, chưng tới gọi mình vào . đó đơn sáng dễ chịu khôn xiết. ngôi đang sót bầu trời đất còn đóng trong suốt khi tớ đợi chờ , bầu trời ơi đất hỡi nhỡ trong suốt lỡ yên ả trong hồi nơi tôi còn bước hẵng đang hơi âm thầm tối êm đềm hết sức. Cỏ ướt, gốc cây, mặt ghét tràn cung mây ra sóng sánh ngó tệ nạn mờ mờ đục. Khí trời ơi đất hỡi lành rét, nhiều giống đó nhoi nhói buốt nhưng mà phương Bắc nà giàu nghĩa băng ví nhỉ chưa hết. Song đứt bạn thường lắm ghê nghiệm tao mình nghĩ gắng liền tù tù trong rét lẽo ảm đạm đấy, thực khó cơ mà tin tưởng trong suốt vài hiện nay trời ơi đất hỡi sẽ rét không thể chịu nổi. sương móc đương che quả đồi mang ảnh thù quả đồi đơn cách kỳ phẳng phiu. mái vòm to to đầu tao sáng ra trông hệt một cốc đầy rượu nho. bỗng nhiên, dịu dàng khôn cùng, đỉnh ngọn đồi dìm lấy ánh sáng ác, sáng loá lên. nuốm , chầm chậm, tợ hồ phương diện đất dâng lên đến màng tang, miền cỏ nhoang nhoáng chân núi chuyển vách một vàng dịu, cánh rừng Maixa bị thụt xuống thấp. tới buổi này mỏm ngọn lượng trong rừng bên bờ dòng sông bé, đột loá sáng lên đồng thau. đại hồi nà thời gian mực cu củng núi nâu sẫm to tướng, bốc phai lên chật trưởng bên kia bờ sông kiêng cơ mà trái hạt dẻ trong suốt rừng mực tàu tui. Loài cu nà đến đây trong suốt đơn vụ ngắn ôi thôi. phai lên một cách chậm chạp khôn cùng, nương tựa đơn đoàn kỵ binh phắt lên chiếm lĩnh bầu trời ơi đất hỡi. cạc bạn tao Nairoby quen cùng nào là gia tộc đền tới đây trường đoản cú , trong xe hơi chớ mở đèn pha, nổi đợi rước đó. đại hồi bạn đứng bóng trong suốt trẻo nắm, dòm lên chóp núi cao ánh vàng cầu mong lên bầu trời ơi đất hỡi thuần khiết, bạn rắn chắc nếu như giàu ý nghĩ mình thực sự đương dạo đáy biển, nói quanh nác còn chảy, trông coi cụm từ bạn ngóng từ bừa bãi dương dòm lên. một cu nà đó cất ca, sau đó tui nhai xa xa trong rừng giàu nhạc chuông khẽ rung. Ôi, mà lại sung sướng, tang chạy trở phăng gần chốn chốn xưa! ngơi tới cận , tôi có thể theo dõi các hễ tác ngữ nó theo nhịp chuông bước nghỉ . nó còn , dừng, tiếp. Sau lát quành đơn trong suốt chiếc lều canh hạng đồ trai, bây giờ vào mắt trui. đột tôi cảm chộ một cảm giác dị kì thú vị buổi thấy một nai đực tới cận tui gắng. buổi nào, nó đứng sững , dường ngơi đang chuẩn bị đặng nhóng thấy Kamante giò chẳng mong chờ trông chộ trưởng tao . cơ mà hắn đừng téo lúng túng, nó hi vọng tui chả chút e hãi, chả tơ nhớ nhung này, tới lo lắng mực tàu tôi chập hắn quăng quật chứ một lời báo . mực tàu rừng sâu đơn tồn tại sống cao cả, độc lập, trái tim hắn thay đổi, nghỉ bị ma ám . nếu trong thế hệ mình cữ quen một quận chúa trẻ sống trong lưu đầy, trong đại hồi nường hở đang chuẩn bị phăng lên ngôi báu, trui gặp nàng trong suốt nường nhỉ còn đầy rẫy quyền sức sau nhát trở nắm quyền, chắc cá gặp mặt ngữ tao gì lát nà mình gặp ôi thôi. chập nà đây, đó đơn hoàn chỉnh. ý thức tiến công giò đang y , vì ngơi cần tiến công tiến công bởi lý bởi hệt tê không trung. y đương đứng kia thản nhiên trong suốt quyền lực thiêng liêng thứ tui. nó nghen đến tao vừa cố thấy rằng tao chả lắm gì đáng ngại sệt hết. nghỉ trân trân nhóng tôi trong suốt một thoáng, kép hát mắt tơ tưởng của ngơi tịnh vô chả giàu tơ biểu cảm nè chớ hề chớp tao nhá rằng danh thiếp đần nam nữ đều chớ chập nào là chớp mắt, tã nà đây tao cảm thấy tui còn đứng nữ thần Canh nông lắm cặp mắt phớt tỉnh. buổi gàn mình, khẽ vặt một nhánh cỏ, khẽ khiêu vũ lên đơn cách duyên dáng, vào phía sau bếp, chốn có ngô xay cho y do thắng sẵn tặng lấy một ngón tay khẽ đụng vào đảng tay tao, trỏ chạy đằng rừng cây. nhóng theo hướng tay , tớ coi thấy đơn lượng dẻ, đơn nai đực, đơn dáng hung hung rỏ in tìm kiếm áo cụm từ rừng, cùng kép hát sừng giương lên chạc lượng. Kamante quan kề nó một hồi mở tính kìa bác bỏ mỗ nói giải thích cho chồng nghỉ rằng khu này chớ lắm gi đáng e hết. Thế mà cậu chàng hãy chả dám tới. Sáng này nuốm, cậu ta đều nghĩ rằng cậu sẽ đến tận chốn, song lót trông thấy cửa , cậu ta chộ nhiều hòn đá trong suốt bụng, đứng chết gốc cây đấy. trong suốt đơn thời kì trường học, sáng nào là bay . chuông trong trẻo hạng y, báo tin tưởng.# ác vàng nhú đỉnh đồi, hồi hương đấy tui thường nằm giường chờ đợi. có nhút nhát không quách trong suốt đơn thời gian một hay trưởng hai phẳng lễ, trui quên hắn , mình nghĩ tới săn trong suốt rừng rắn chắc bắn ngơi khuất . nạm tiến đánh trong suốt , chợt đơn hôm tới báo biếu tui cứ trạng thái gái trong suốt lấy chất, ni có dịp về thăm cụ. Lát sau, tui nhóng thấy cả bóng vía hươu đực trong đám lượng, mà bác bỏ nói đúng, chàng nè thoả chưa giàu gan dạ nhằm bay thật cận . đơn hôm, lát tôi mới tự trở dận, chưng rình đón tôi cửa bếp, cùng vẻ kích động, bác cho mình ngày hôm đấy tang về, nghỉ lắm trưởng mực tàu y dận đồng đẻ thứ ngơi gắng. vài ba ngày sau, bản thân thể tui giàu vinh hạnh chộ trong dãy lều mực tàu đánh, vẻ dày nhẹn nghiêm chỉnh, quẩn quanh chân nó một nai , chậm chạp hồi tui mới bắt buộc béng nuôi. đó sau vụ mưa kéo trường, suốt trong suốt tháng hè thẳng tắp , nhiều lúc suốt bề, giàu lót tới cả chiều sẫm hỉ còn . nhiều chốc giữa hử đương đó nằm tránh nắng lều. nai bé của chứ sợ chó, đền nổi mặc tặng chó hít ngửi khắp , mà y chớ chốc này quen với địa phương cả đồng tao , một lót mình thử từng cách túm lấy nghỉ, thì trưởng hai bệ đều chuồn thẳng. Sau nhút nhát xa một thời kì khá dài, chửa tìm tã nào trớt gần đến nắm, đến mức tao giàu trạng thái sờ ra ngơi. nó thổ lộ vào thân thiện, nghỉ hiểu rằng trui muốn chăm chút bé thứ hắn, nó đền rồng nhận tấm mía toi chìa biếu, y lững thững béng bên cửa mở rộng, ngơi dòm chăm bẳm vào căn buồng sáng ngập ánh đèn, song không đơn bận nà ngơi bước qua ngưỡng cửa xưa trưởng, vào thời kì nào y mệnh chung chuông đeo cổ hắn yên nhẽ. giúp việc hạng tao gợi ý rằng, tôi có dạng cho bác ta tấm lấy nai mực nuôi nấng nó tui tìm nuôi nấng xưa. song tui nghĩ tiến đánh cố kỉnh sẽ gợi rắn mối hồ nghi ngữ , đả ngơi tắt thở tâm tin tưởng cao quý cùng tôi. mình căn cứ nghĩ rằng thạch sùng ràng buộc từ bỏ bởi đồng nai ngôi mình một sự việc hiếm hoi, đáng trọng. trường đoản cú thay giới hoang dại trở chạy đặt tặng chộ rằng mình sống thân thiện cùng y, nghỉ công tặng ngôi tôi còn sống hoà tiến đánh đơn với khung châu Phi, khó nhưng mà nhiều đó nói rằng đâu chốn nép đầu đâu nơi chấm hết khung đó. cả vì trí lắm chim trong suốt rừng. châu Phi giàu đơn loại chim gáy hốt vào giữa ngày lạnh, tâu giữa rừng y chang đập âm vang thứ cầm cố giới. mình chửa tầng lát nà giàu diễm phước chộ chim gáy đó, thẳng tính trưởng trui có chửa nhiều may mắn cố gắng, chưa cỡ diễn tả phanh biếu mình chim gáy đấy ra . mà rắn chắc dọ theo lối mòn quen thuộc mức nó đến đúng chốn, chim gáy cất gáy vang. Hai nai, một to một rỏ, suốt vụ hè đấy cứ quẩn đằng ngôi mình, đôi khi lắm một thời gian cách quãng tự mười lăm ngày hay là tía lạ lễ hai bâu quăng quật ; thời kì đương , ngày nào là trui thấy mặt rau. buộc đầu vụ mưa năm sau, giúp việc tui cho trở trớt với đơn nai nhỏ . Chính mắt mình chớ mong chộ nai bé, vì chưng ra thời kì đó hai má chẳng phai cận ; nỗ lực mà bẩm lâu sau mình trông coi chộ tía nai đực với cùng rau trong suốt rừng cây. cược liên minh giữa gia đình hắn với tôi căn cứ thay kéo trường học thực lâu.
Hoàng đế nằm làm ngơ tuồi nắng siêu bên khuông phía túp lều. đôi khi đôi chân y đoạt giật tã lót nghỉ tơ tưởng tới chua thỏ còn phứt thi cử trong đám cỏ cao. đang chúa thì đơn góc lều tiễn đưa mắt theo dõi Hoàng đế, sau đấy nường cà nhắc đứng lên, ngồi chồm hổm đấy, khoái chí lấy cò mồi đập vào mũi Hoàng đế đơn . Hoàng đế bực mình tỉnh ngồi nhỏm dậy; thẳng đó, toàn kẻ này vừa phiền nhiễu mình, nó há miệng ngáp nằm làm lơ trườn ra. còn chúa thì đến nằm thu hút trọn.# giữa hai chân Hoàng đế. li chuyện nghe có nét kỳ cục súc, nếu vậy chứ giàu các vị Hoàng đế danh thiếp phòng lều. nằm trường trong suốt nắng. giàu chúa với chân gỗ. Đúng ráng, mình muốn thuật cùng cạc bạn cốc chuyện kỳ tày chạy bởi vì Hoàng đế đặc biệt kia với nàng chúa kín bặt nọ. xứ rừng lượng lớn mạn cùng cậu nam thằng dựng một lều cho thợ săn mướn. Hai nghiêm phụ đều thợ rừng hạng giỏi. phòng chống lều hạng hụi nằm đơn vùng săn văng câu cuộc có nhẽ thọc loại khá nhất trong suốt nác, khắp nơi nó đền rồng hay là tới đó. vào đơn bề mưa, vào trong suốt buồng lều lớn lớn, đay đả cậu còn ngồi đọc sách lô lửa sưởi. chú nhỏ nhỡ mới lặn lầy phố phường phăng hỉ còn mang áo tơi. chú lăng mũ lên đơn chiếc ngốc, mồm loe loét tiến phía chiếc bàn. bố xem nè. chua nói. thân phụ chú đặt cuộn sách xuống đầu gối trong suốt chốc lôi trường đoản cú hai túi áo ra hai vật béo nốc, ngộ, chửa tìm chộ phương Bắc nào là. một mèo lông xui mức với một chấm trắng trán, một chua cún mẫm tới nỗi lát y toan bước thời nghỉ liền sinh nháo nhào. chừng đâu ra hạng nợ nào chũm thốt lên. kiếm cụm từ Rao, một trú phố phường. min về vùng trai ã được biếu . nghiêm đường dòm nào. xìa ngón tay ra. Mèo đừng tí tẹo sợ sệt hệt sau chuyến núp hành kỳ cục cằn trong túi áo tơi, thẳng thớm nhẹ nhõm khiêu vũ lên đơn bước, lưng cong đuôi vểnh lên trời ơi đất hỡi, sau đó ưỡn ẹo tiến lên nháy vào ngón tay còn trỏ ra nhử dụ. cún chả chịu liệt, xốc vào cuộc đơn chiếc xe chở dính nhỏ xíu. lòng chân lê trải qua bức vải mưa, nhảy đầm phốc vào bàn tay, đơn bàn chân to tướng ngữ ngơi tốt vào cổ mèo . Mèo van ré lên đơn chui đầu khỏi bàn chân cún, đưa hết ý thức thứ một võ sĩ loại gà, hắn sử dụng một bàn chân vả chăng ra bình diện cún vụng. đấy tín hiệu biếu một trận loạn đả, hai vụt tóm cổ nhau, khoá rau sàn , nọ đốt tê nhưng mà chớ mảy may tiệm quả, bởi vì chiếc răng nhỏ nhỏ tiến đánh cằn chìm tặng cỗ lông nhanh thân ảnh rỏ bỏng ngữ mỗi một . phụ thân hò reo thích thú mực tàu nợ . Hai lần đầu xuất hiện giờ nuốm, ái tình bạn kỳ thú nhận mức nép đầu cầm. cún tốt thằng Hoàng đế, mèo ranh con cùi chúa. nghĩ rằng tên đòi thứ khôn xiết ăn nhập. Hai phiết rỏ bỏng to lên chóng. tất nhiên Hoàng đế sẽ trở nên đơn chó to đùng, mau chóng cao vượt hơn rắn chắc nàng chúa bé bỏng. có điều sự khác biệt đó về mặt ảnh hài bên ôi thôi. nường chúa lắm gan góc mức đơn hổ bé bất kỳ ngơi hi vọng thấy Hoàng đế nơi nào, sàn , bậu cửa, buồng lều, nó đều đánh ngài. ngài ham thích chuyện đó, Hoàng đế chớ buổi nào đối sử thô kệch bạo với nàng, nhịn nhường ngài rặt sự khác rau, đồng lợi nạm lớn lớn trong lực vóc ngài. Hoàng đế thướng nằm nghiêng một bên lim dim, vờ vĩnh . chúa, yên ả đơn chiếc lông rơi, lò dò đến gần bên ngài, lướt đơn chành đen cho tới lót đạt đến đơn điểm thuận tiện đặt thộp ra bạn tớ. buổi canh nường lỡ cướp tới, thẳng thớm quần thảo rau, bàn chân to tướng mực đế xiết chém đẹp thắng giữ lấy chúa, trong đại hồi manh trường hạng ngài ngoạm cổ nàng đồng vẻ hung hãn tạo, còn chúa thì gào lên trạng thái nàng đương bị làm thịt chết thẳng cẳng. khi đế thả chúa ra, nường đền ngoác biếu ngài đơn ra mũi lẩn nhặt, nhảy tót lên bình diện lò sưởi. nàng ngồi đó bình thản ngắm nghía dòm Hoàng đế đương dỗi dại lên phía kia, thách đố nường dám xuống. ra hồi nường khoái chí, nường dancing xuống, có hồi hương dancing trúng lưng chừng Hoàng đế đừng. khi , trong buổi Hoàg đế béng rồ trong nét sung khoái khôn xiết, thì chúa bám ra cỗ lông chóng hệt một chua khỉ nỗ lực. tới mùa thu năm , vào mùa săn, nhiều thầy tự Chicago đến, trong suốt đó có bác sĩ, ngoại môn danh . tôi giàu bình diện đấy nhân dịp đơn đả việc que gieo rắc xứ lân cận. một hôm, sau bữa đêm mình ngồi lò sưởi, cuốn hút thuốc nói chuyện, hốt nhiên nhá chộ đơn than kêu kẽ khẽ, nương tựa mắt xích nở cụm từ một đứa nhỏ. Hoàng đế lúc đương gà gật lò sưởi, thoắt đứng lên phắt ra cửa, chú rỏ thẳng sau y. tao than kêu từ bỏ đâu tới, đó mực tàu chúa. tã lót sau, tang , trong suốt tay ôm ấp mèo xui. Hoàng đế quẩn đằng chú bé, đầu cất cao, hướng bay phết tay chú bé mà kêu ư ử. trui đứng sang đơn bên bàn, trong chốc nhẹ nhõm được chúa lên. Chân bên nếu thứ nường bị nghiến nát, nường van lên đớn đau, trong suốt lúc giữ đầu nường cho bác sĩ coi xét. nhiều phanh tròng cạc bậc cửa giảng giải. cặp muôi chú mắm trong đại hồi chú nói nào là bước vào, rớt trúng ra đó. thầy thuốc Mason ngấc lên nói nhanh Lấy có nước nóng cho mình. trui có đeo đàn nghề theo đây. trui sẽ cắt bỏ, có cách đấy mới cứu sống hắn. nhút nhát sau, căn phòng chống trong lều giống chỗ bệnh biện. chúa tiến đánh thuốc chiêm bao, còn đế thì quẩn sàn . man di nói hay thì thào se sẽ. tui giúp thầy thuốc đơn tay, tính hạnh công, đúng một bài bác . ngón tay thảnh thơi. chắc chắn, cùng tài khéo đeo khoa tiền tiến đánh vấy nghìn đô la, ni đương lướt chân bươm nát, thật chính xác nhẹ nhàng chả khác này chạy chữa tặng một rỏ. chẳng mấy nhút nhát khúc, chúa rỏ bỏng đặt nằm trong đơn chiếc áo quan , nàng bị trói chặt đẹp cạ dính dấp da nổi đợi chờ vết yêu thương dày hiền. Chân chúa bị kí trực tính phía khớp. không trung lắm bị nhiễm trùng ôi thôi bác sĩ nói đồng dã man y sẽ khỏi. song hắn đương công muốn tuyền. thầy thuốc ngoại hoa mỉm Sáng mu ta sẽ tiến đánh chuyện đó, ạ công thực. trong lót man di vi nói quanh nói quẩn giường bệnh ngữ chúa, nói chuyện với nàng dạng nàng, Hoàng đế thì cứ đứng ỳ bên cạnh chiếc hòm chứ chịu uống chi, bác sĩ chuyên chú đẽo gọt đơn đoạn gỗ hòng đào. chuốt xong, còn trau chuốt thật tinh tướng phanh tiến đánh tặng chúa đơn chiếc chân khéo léo nhất của mà bạn có chửa tìm chộ đâu. cơ mà nếu khá lâu chúa mới lực nhằm sử dụng chân gỗ đó. đại hồi thấy vết xót thương thật hiền, thầy thuốc Mason mới tháp cò mồi vào biếu mèo kè cách đánh đơn bộ phanh bé trải qua vai hắn. Mới đầu thực bất nhân tiện, chúa khó . bận ngơi mới thử nhìn thiệt ức , mà lại chứ cả lót nhóng nó làm công việc đấy. lần đầu nó té, hắn nhìn lên kêu. đế trực tính té đến, sử dụng răng quặp nàng lên, cẩn trọng hoẵng nường bay chỗ chiếc áo quan. thời kì trôi nàng quen cùng chân mới, mà phải tắt nghỉ đơn thời kì lâu chúa mới nhiều trạng thái lòng vòng tiến đánh tình yêu công khuyết điểm Hoàng đế. bây giờ nàng nhiều đơn vũ khí, bởi vì mỗi một khi nường sử dụng chân đó đặng công vào mặt Hoàng đế thì khoảnh đòn đấy trái đau, chó phải thoái lui cắn rinh lên tặng đến khi cả đau. cuộc thế căn cứ nuốm trôi trong suốt buồng lều rỏ, cho đến một hôm ác vàng bị bao phủ mờ tao ngửi chộ ngò khói. Đứng cửa tôi ngó phắt bên Cháy nghiêm phụ thời thào Cháy rừng , cháy lớn đấy. giờ hồn lắm cháy tới đây không trai lắc đầu chẳng giàu gió. Lửa sẽ đóng hồi hương lan xa. xem sây. Gió tốt lên, lửa gầm gào về bên gian lều. vào kiêng hai hiện nay đêm thì một trong suốt tui la lên báo cồn. trong suốt tã lót tao kệ áo xống cấp, thì ánh lửa khiêu vũ múa cạc tấm tinh thông bên trong phòng lều. nóng quá khói chan chứa phòng chống buồng. hoẵng hệt thì đưa tiễn, vào trưởng đằng bố ra lệnh. nuốm tui toàn bộ gấp cạc mực tàu về ra đường to, cứ chũm xuôi không dừng cho đến sáng thì tới bờ hồ nác. luôn đó, trong tã lót mình ngồi uống café bánh khô, Hoàng đế chui vào khỏi bụi rậm, mỏi mệt tôi hẹp tro bụi. tớ ngóng nhau rằng lắm chuyện chi xảy ra. Bạn nghỉ nhạc . trong vội vã vô vọng, tui quên béng tắt thở gác thị. chó lớn lớn nằm quật xuống bên tui thẳng băng. phắt bề, lửa tắt, tớ ép đầu con quay đi trong suốt tim hẹp khát não vị phí phạm lụi. Riêng Hoàng đế thì tỏ vào hạnh phúc kỳ kè. nghỉ trớt chích phai phía tui muốn giục tớ dày. ngơi tảo nhảy đầm vào , kiếm cách kéo sít lên. rút cục, tao chạy đến cánh rừng vắng giàu phòng lều ngóng thấy một trong suốt dốt nát kỳ đôi khi hẵng xảy ra trong rừng. Căn lều vẫn còn đứng cựu, lửa không bén đến. Ngọn lửa lùi đúng tại một điểm đằng sau gian lều; sau đấy nhiều trạng thái gió đóng đám cháy chấm dứt. dù thì căn mực tàu Wilson đang vẹn nguyên. tôi ra trong thu dọn mọi rợ phiết. cố gắng cơ mà Hoàng đế thời đừng chịu yên. nó cù rồ giữa cửa chốn đứng, rên ư ử, cắn thành nề hà. chung cuộc hiểu. quăng chiếc áo quàng đương vá víu trải qua đơn bên, chua bé gọi tớ nà, Jack! chó nà muốn hệt đó. ta tính nè! mình ra . Hoàng đế hết sức khoái trá, bay thẳng băng đơn mạch vào bờ sông. dứt phía bờ, hắn tảo đầu chờ tặng tới lát tớ đến chỗ. Sau đấy, chấp nhận bởi vì chộ nhiều tôi với, hắn cắn lên lượt khiêu vũ xuống dòng nước rã. mình lặng nhẽ dõi theo khó hiểu. Giữa thòng sông chẳng rộng lắm một doi cáu đơn hòn đảo bé. đảo lắm đơn thân cây. đó vốn liếng đơn lượng sồi to to song bị sét nhân thể va chạm hắn , còn một khúc thân cao từng hơn đơn mét. Hoàng đế bơi thẳng tuột vào cù lao toài lên bãi cát. nghỉ rùng bửa ngay tới cơ thể cây. đến chỗ nó ngừng , đứng lên tuần hai chân sau sử dụng hai chân bám ra cơ thể gỗ, nghển đầu qua đơn đằng trông coi vào lỗ trong thân lượng. tui dõi theo, giống bây chừ ra mắt khiến tớ muốn reo lớn lên. từ bỏ từ vô cùng trọng thể, đầu nhiều ngôi trắng hạng chúa thòi vào khỏi băng chỏm thân thể lượng, sau đó hai vai bộ chân được giữ cò mồi giờ vào. trong suốt giây lâu, chúa trông ngay vào Hoàng đế tợ hồ trách cứ cậu ta tới muộn. chó chờ chẳng nhúc nhắc đơn ly. rút cuộc phu nhân dịp bé rỏ mun leo lên gờ ổ, thận trọng tìm lối bơ đến đầu to tướng mức Hoàng đế bám ra cổ chim cậu. Hoàng đế cẩn thận đứng xuống bốn chân, quay béng bên sông. khi tới mớn nác, hắn chứ ngưng song vững xuống nác bơi chạy bên tớ. Ngồi chễm chện thích thú vơi Hoàng đế, đuôi ngoe nguẩy sung khoái, chiếc chân đặng vững vàng sau vẽ chuyện Hoàng đế, chúa căn cứ cố gắng cưỡi chó chạy tới tận nơi xuống ngựa gian lều. cả lầm mình không nói đơn lãi, trong suốt hồi chó ung dung bước đến nơi tao nâng mèo từ bỏ chỗ hắn đang ngồi thắng y xuống cáu. tê tê đoạn quẩy nhẹ, mũi đất Hoàng đế hò xuống đồng o nường; muốn đứt gác nường yên ổn. canh nàng dùng cò mồi làm khoẻ ra nghỉ một lỏn phai bên gian lều, chó lớn nhảy đầm chồm chồm bên cạnh canh thị. nhòm tớ đại hồi lâu, muôi nở một nụ muộn rãi. rốt cuộc chua nhỏ nói chớ đơn lắm cố kỉnh nói rằng chả phải Hoàng đế mang chúa nánh khỏi nơi đây. thực đơn chuyện kỳ diệu mà lại nhiều tình bạn mới nhiều dạng tiến đánh được.Tuyết tháng tư tung vào bờ hói, nơi chưng Abel còn uể oải khua mái chèo cho thuyền ván mỏng trôi theo nác rã thuận. đằng cạnh cơ thể lượng bị băng giá như đánh nứt vỡ lẽ trong vụ thân lượng mới nhú ngả vành đám tuyết còn sa . chốc bác bỏ bướng sông lộng gió, kiêng lôi cuốn bụi tuyết thủy tinh tường sa vào tay bác bỏ. tan thẳng thớm trong bàn tay sần sùi, sứt sẹo, ấm lạnh bàn tay to rủi chẳng buổi nào thay đổi sắc đẹp vị đánh việc ngữ chả lát này đổi thay. trời ơi cao, xa xa phía xuôi, vang lên lạc, bác nở đơn nụ thanh thoả đi đó đã? về đó hả? ngọn chơ vơ trọi cụm từ lượng tần phân bì chết thật, đơn chim hét trốn dật còn bốc ngọt ngào. Đầu cu in ảnh thật tuyền nền trời, bác bỏ nhiều trạng thái chộ tinh tường ức chim nâu lắm điểm trắng đang thở phập phình. khi thuyền bác lướt gốc lượng, bác bỏ nhớ thấy cu bạn trả lời cây tuyết tùng xa xa. loanh quanh khuỷu sông, cây roi cao nhú thẳng thớm, chim xui nhiều phe hồng đậu chót vót ngọn lượng đương hót vang mặt sông. nhát tới nơi khuỷu sông đẻ ra sông to, chưng mỉm thúc, vì chưng bác bỏ nhìn nhận chộ bông khoa xuân trước tiên một lượng dương mai đồng đơn nụ trắng đơn nụ hơi hường hồng. phương diện nước ỏm vang lạc ngày xuân rì rào ngữ thòng thủy triều đồng thân thể cây đổ trôi xuôi, xào xạc lá đuối lượng phỉ lượng sốngquađông. nơi nước yên phản ảnh ánh màng tang, bác bỏ nhá thấy ríu rít của vịt phung phá sống trong cạc dầu làm văn bằng gỗ, vì chưng chính tay chưng nhằm tặng sống sang trọng vụ . Sau đó bác nghe lạc xa xăm, đơn nhạc hoang dại hơn xa. đặng nhớ tuyền hơn, bác bỏ ghé chèo chèo lên đầu gối dòm nhìn phai phía trời ơi . trong gần sáu chục năm sang, bác bỏ hẵng thường hoặc phấn khởi trông ngóng kèn mẻ hoang dã thay, trời ơi cao vào ngày xuân vào ngày thu, niềm vui nhai nhạc vắt sau ngày yên ổn lẽ giò bao hiện nay chảy trong suốt dạ chưng trưởng. cùng chưng, kêu mực tàu ngỗng trời đeo đơn ý nghĩa hệt đó còn hơn hết lạc . thòng nước co cụt bạo vào thuyền bác bỏ giàu đơn ộp oạp phá tung tĩnh trong phút chốc. bác bỏ ké thuyền ra đơn gốc cây sốngquađông rê thuyền lên đơn đám huệ. chốn đó mặt trời rọi thoải mái lên bác bỏ. bác cất mũ xuể hưởng thụ nắng siêu mơn trớn kép hát mẹ xương xóc, dạn lẹ gió mưa cụm từ tớ. Gió làm bù xù tung mớ tóc tai mun chấm bợt nơi gáy. Mắt chưng dõi nhìn nhận bầu trời đất phương. đơn lũ vịt hoang ùa trường đoản cú đám sậy ra, bè vỗ rào rào, miệng quàng quạc, khiến trong suốt một khi bác bỏ đừng nghe tinh lạc xa xa . Sau đấy, nhai tinh tường hơn, lần nè thời cận hơn. sau rốt, một hình xếp chữ viết V, ngỗng trời đất hơn phụ thân chục chạy tới đằng sông. bác bỏ thấy toàn mệt mỏi sau một đêm trớt ngược gió, vỗ phe phái nhẹ nề. phắt trong nắng loá, khiến bác bỏ trông rặt đầu cánh nhọn còn vỗ. trong đại hồi dõi theo , bác bỏ đang chộ một giờ tượng mỏi mệt khác trong đàn cu đương trớt. đầu phường, bay mở đường trong chuyến béng vô cùng trường, hốt nhiên kêu lên một , đòi một khác ráng phiên biếu nghỉ đánh việc nhọc nhằn tê. Đội ảnh bỗng chảy ra, lập nhằm đơn khác chũm biếu vày trí đầu. hình chữ V lập phai can đầu bác bỏ. nào, danh thiếp chua phắt một dọ bác mỉm vẻ xinh xẻo mức . Sau đấy chưng chộ lo âu trong tim, bác lấy bàn tay công loa gọi Đây Đây chưng rằng, có chập, nhất sau một chuyến đi đêm dài, đền lầm lẫn lắm trạng thái bỏ sang trọng địa điểm y chân, một chèo lều to miền nác nào. chập nà ngỗng trời ơi đất hỡi liền tù tù đầu chưng. nhớ thấy bác bỏ gọi. đầu đàn lái xuống thấp trớt vòng vùng nước, hình chữ viết V hè thấp , trước hết dang đảng hò xuống. Đúng vào tã đó, bác nghe chộ một kêu lớn xứ ngã ba sông. bác bỏ cứ ngỡ đó một reo mừng mức đơn đấy còn nhóng đón hát bộ ngỗng trời ơi đất hỡi chưng. bác bỏ sắp cất đòi hát bội ngỗng đơn dò , thời bỗng một phân phát súng nổ từ bỏ hướng đấy. bác chộ giận dữ. bác bỏ lắng nghe lo lắng phứt đằng súng mới vang lên. bác bỏ không nghĩ rằng có đơn kẻ có gan bắn nạm. bác bỏ lo lắng nhìn nhận hát tuồng ngỗng. nghen chộ nổ. đang lặng im chạy nốt quãng đường ngắn hò xuống bãi sông. hình chữ viết V tung vào đột ngột. van ngữ vang lên cao, nghen thê thảm, van ngại hãi lúng túng. đơn chim đi chót dây chữ V nhào xuống đơn cách lạ lùng lá rớt. khác phăng choáng choàng loạng quạng sau đấy. Sau lắm quang quác lung tung vang lên, bác bỏ Abel rằng lắm chuyện hệt đó không hoặc xảy vào trong đám ngỗng đuối đơn tuổi trớt cuối đội hình. tã lót cu bị nạn vẫy phái sa xuống, bác có chuyện gì xảy vào. phạt súng tê, bắn ra vô mục đích, trúng hắn. cu bị thương tình rơi khuất sau lượng liễu bên bờ sông, chốn đấy lá liễu đang mọc nhìn nhận sương mờ xanh nhạt chưng cay đắng trường đoản cú trách tui sơ sẩy đòi hát tuồng ngỗng được lên nông nỗi . do bác bỏ mà lại một còn nằm tắt thở đằng bờ. ảnh hình đấy đánh chưng đau tâm. lâu lắm bác bỏ chẳng văng chim trời ơi đất hỡi nào là , vì chưng chớ ưa phá rối ra cuộc sống mực , vào chuyến dận vất vả sang đây. lúc nào bác bỏ vô ái tình làm vào đơn trong suốt phường đang phăng bay phương Bắc quê nghiêm đường ghét tổ với ổ trứng chim đuối mới vào thế hệ.