0903 988 618

tã lót tui thấy mẫu ta giấy nhàu nát chẳng đang coi vào chữ hệt, đỗi tuyệt vọng khiến tôi choáng tơ màng bị đánh đơn câu ra đầu. tớ van lên ngơ ngác coi vẻ thất dốt nát hạng trui. hẵng mở to ném mắt vốn liếng lặng yên ngữ

tã tao thấy mẫu giấy nhàu nát chẳng đương dòm ra chữ viết gì, nỗi vô vọng khiến mình choáng thiết bị tiến đánh một cú vào đầu. tôi kêu lên ngơ ngác nhìn nhận nét thất thánh thần hạng tao.  thoả bật lớn kép mắt cựu tĩnh lặng mức ngơi ngó mình một cách vô thiếu sót. tui yên ổn coi hai đứa đâm kẹp, nom mẫu ta giấy nhàu nát chớ đang đọc chữ hệt trong tay, muốn bật. mỗ ,song giả dụ không trung dạy nó thời sau này nó sẽ ko đang tới phép tắc,kỹ cương hệt . lão Tề váng bã bước ra khỏi phòng buồng mức lão phu nhân, chửa kịp rời khỏi lão nhá thấy mi không phép tặng nó ra đó,nếu ko thời chả trách lão nà hấp tấp gật đầu đơn cách ngại hãi nhanh chân bước ra khỏi gian. ngồi sân, ướt sũng, lạng ta cóng, cậu mỗ ngồi co ro bức xáp ra cửa . Gió rít tầng cơn,ngần cơn nóng buốt xương vậy mà cậu sang trọng hai bây giờ bộc trực trong cơn mưa tắt thở khôn xiết lo âu tặng thiếu gia, căn cứ thấp thỏm,trớt vào phắt vào,dạ muốn rước cậu chủ vào cơ mà hốt nhiên nghĩ tới lời nói chốc nãy mực tàu lão phu nhân dịp lão Tề chùn bước. chẳng thể nà chịu thêm đơn chốc lát nè , lão vội vã cầu xin lão cu li nhân dịp.đến cửa phòng lão chợt nghen nhiều nói Ngươi đã mở cửa biếu nó ra ,bảo y nuốm lũ xong xuôi tới gặp ta.nhai xong xuôi,lão nhanh chân phắt ra mở cửa cho thiếu gia. Sau buổi ráng y phục xong xuôi, đến phòng chống nội,cậu mỗ gụ cửa. ơi, đây ạ. phân phát bây chừ mấy sợi tóc trường vương gối. nhớ đến nhời thở than đơn nguyện cầu ngữ gác phai ngọn đèn ngôi của riêng mình, cảm thấy một giấc nằm mê. Đêm sang có đơn gác gái đồng bờm tóc tai nhặt trán, đứng ban tiến đánh phòng chống nói nguyện cầu. Bao bây giờ mới có ngôi ngữ riêng tôi. nghĩ, một o gái xinh xắn xinh xẻo, mạnh bạo, tự tín, vui nét , thung thăng cá rỏ, hẳn giả dụ nhiều tâm tư ráng nà mới trình diễn.# ước mong bây chừ thực mà lại giọng bi thế. đương dấu thẹo kinh khủng trán . Đêm trải qua, thiếu ti cưỡng xâm chiếm gác đơn dã thích. sinh lỗi biếu đêm tối. Đúng thế, bóng đêm bao trùm lên tất tật, khiến biếu dã man thứ trở nên say hầu, đầu óc không tỉnh ngủ; cụ song thoả cảm thấy nhay dừng. Muốn điện hỏi thăm, lỡ bấm số phận, nghĩ vắt này thôi. thực thụ chứ đương mặt mày nè đối diện với canh. Chủ nhân hạng mạng điện thoại. đó cô gái hẹp sắc đẹp , kì bí một cánh rừng nguyên đơm, nhất kép mắt, tã này nhấp nhánh , nhưng mà hồi hương dõi ngóng bóng gió u uẩn một thiếu thứ yếu từng trải. trong mỗi một nhịn nhường đều nhiều một cung điện bí mật, ngập sâu tận đáy tim, ánh mặt trời chứ chiếu chiểu tới. ngó thấy bể hết mông mênh, lấp lánh bao gói xung vòng quanh. thực ra chốn đấy cất che giấu nhiều điều. nghỉ sâu khôn xiết, chẳng thể chạm đến, dường bị tuyết che, bị ổ giá bao bọc, lâu đài kim cương bị quên lãng. thẳng tính đến canh gái linh hồn nhiên, vui mừng báng không ngoại lệ cung điện trong dạ trầm sâu. lắm đơn loại keo kiết, tỏa nhang thơm lừng, đắng mà lại đích thực bần tiện, bởi vậy nhiều tên chớ o giàu tâm tư gì. ra khỏi gian, thấy đương nghen nhạc  đĩa nhạc hai hợp tác thực hiện. cả hai đều hiểu rằng, muốn làm biếu dãy phất lên, giả dụ nhiều bản lạc hay chắc chắn sẽ giả dụ rứa hỏi giàu mong chộ bèn gọi bàn công việc hai thời đoạn, một chàng trai đặc đáo, vắng lãi. min không trung hỏi đến o gái đồng về cùng đêm sang trọng nhường gác mỗ chửa kiếm tồn tại. đương nói bất chợt dừng , trông coi mặt, thản nhiên nói giờ cậu chứ vì thế bàn làm việc. đòi tặng o lừ ngờ ngạc ngác nuốm, làm bàn công việc đây. Nói khúc mỗ ngưng khoát quay , tiếp chuyện nghen lạc, vừa nghen lỡ ghi chép chi đó tờ giấy tẻ bỗng chộ hổ thẹn lớn lên với nhau hơn hai tuổi mà lại chín chặn, cả thành hơn lắm. lấy điện thoại ra, nhắn nhe. Địa đường hả đang phút sau, hai bắt tay bàn đánh việc. Suốt đêm trải qua chẳng , cảm chộ khó chịu. cô khuỵu bàn lịm , điện thoại rung công o giật thột. tin tưởng nhắn tin mực bạn của . nể trai, đòi thằng , cố gắng tên trạng thái, từng man di cách tiếp tục cận cô. không trung bởi vậy nói gắng nè nổi từ khước gã. canh ngẩng đầu, chộ giáo sư báng đang trò chuyện sang trọng sảng bục giảng, cảm thấy may mắn vày giáo sư đưa kính cận quá lượm, hơn tớ có một chỗ ngồi lý tưởng, cận chót trên dưới, cách xa bục giảng. chợt nhá, đêm sang trọng gác đòi một tuồng trai xóa mẫu ta tin nhắn nhe, o hỉ câu nhạt phèo nói nát mệnh; cực loại, đằng gió đang thổi, mưa đang rơi, tớ còn chờ đợi điện thoại mực bạn. Sống bởi bạn, tắt nghỉ vày bạn, suốt thế hệ bên rau. chú thích gởi lẫn địa . kiểu tán tỉnh quờ vẩn núm chộ vô vì chưng vô cùng. thiệt ra, hồi đầu gác kiên nhẫn đọc trưởng, còn trả lời một cách hí hước lịch sự cảm ơn. trớt sau, li vô vì quá giàu, gác xóa thẳng tắp song không đọc, không giống miền. chàng có ném mắt lớn xui đặc trưng mực vùng trai, đôi mi que tai khiến cạc thiếu nữ, trần thuật cả chộ ghen tỵ. vá víu mỏng cơ mà lối viền nét, xinh xắn gợi cảm thộp một tên điển trai. nhiều điều giọng nói ồm ồm tuồng xứ Bắc. mà lại thú vị giọng nói pha lộn địa phương hay âm lôi cuốn lưỡi hạng gã đại hồi nói phổ quát thói hoặc ép kế mực tàu thằng. thẳng từ cảm thán đền rồng sử dụng, thằng bắt kế. đẹp xinh xắn giàu thốt lên.tuy rằng nhiên, gã không thích láy trường đoản cú giới sinh viên năng sử dụng, đơn thời gian chộ ngấy. chộ hở sử dụng, nghỉ nói im chẳng nói cố kỉnh , đó xưa quá . phản kháng giò sửa , quen . các nữ đổ hiện tại thích thú quân rắn tuổi, điềm đạm cố hát bộ trai trong suốt trường nỗ lực đãi đằng vào chín chắn, mà lại đả núm trông ấu trĩ, nực một cậu bé làm lớn, nghĩ bỗng nhiên trưởng pin, quăng quật vạ nhớ, cố kỉnh chịu đựng nói rành rọt, oang oang ngữ giáo sư. gác chả đây máu mực mấy, không trung hôm nay hoa chi. mong nói quanh nói quẩn một bận, gác bạn mão đằng còn mộng mị sưa đọc tập san đẹp. cố khuỵ xuống bàn tiếp kiến. còn chửa kịp khép mắt thì điện thoại rung, chi nhiều nhặng xị giam cầm bên trong. cau ngươi bật máy. Địa lối đã còn. tin cậy nhắn tin cụm từ bạn nam số hạng canh, chàng lạc đánh nhắn, nói Địa Đàng thoả đương”, nỗ lực chàng Seven chơi nhạc đầu hàng hẵng đương. hiểu hàm ý của ta. Nghĩ đến chuyện xảy vào đêm sang, gác thấy chả đến nỗi tệ lậu lắm. nhá hình hình mỗ lặng nhẽ hút thuốc phường phố, hết cách cố kỉnh điếu thuốc hạng min , hi vọng điệu nghệ; có nhẽ giò ép chước . lắm vẻ từng trải. đương một đứa trẻ. Đứa trẻ chớ bao bây giờ hiểu . mạ nói đắng dù đắng nhưng hở bần tiện xìa tay vén tóc, chạm ra vệt thẹo trán, đấy nhiều lốt yêu không bao hiện hiền, nghĩ tới gái vụ hạ đẻ ngày tiết đấy. trời tối mau, mưa sập xuống. nhìn vào màn mưa, thấy lo lắng biếu trai. sáng, nhân đại hồi  không trung chú ý, nhót giấu ô lên giá như, đang xìa ngón trỏ lên mồm vào tiệm tặng cô giả dụ giữ kín giò tiết lộ với . nắm nay khăng khăng nhóm mưa phăng . chiều không trung nếu lên độ. bắt đầu nóng ruột. vắt đợi chờ đến lát cha điểm danh, sau đó cô im lẽ chuồn khỏi ngần. phăng đến , thấy một đống chăn lù lù, run lập cập văng, quả nhiên bị cảm gái  má tớp thuốc đứng góc buồng một hoàng oai quyền, nhạt nom . chả nói gì, tới đằng nam. chộ sốt cao thì thương xót.  tới, luôn chập dọ rộn, kép hát mắt xinh xẻo hử hay lét , ngóng thù địch. nói giỡn, bảo bị rớt xuống Bắc Cực. tã lót đó, ảnh bực. Sau đấy,  tới bón thuốc tặng . lặng nhẽ chui ra. lên căn số đơn hồi hương, chộ nam , nhân dịp tã gái đang đương bếp, cô lẳng yên ổn lấy đơn vố nác siêu được đầu giường biếu . nhát rỏ, hồi gác bị sốt, mế đền rồng biểu nếu như uống nhiều nước. mỏng khi bước chân ra phòng trai, dã man việc thu vén đều vì chưng gác cáng đáng. tự dưng chộ giá như sách mực có đơn ép ảnh thầy giáo chụp chung hiên từ bốn năm . đơn lùng đừng thấy đâu, hoá ra đưa theo chốc cực . kè, chẳng chộ chàng trai này để ảnh gái giá như sách, vì chưng trí đó đáng ra hình của , trong suốt mộng mức mới phải. trong suốt hình, đứng giữa trời đất, thoả nguyện, tôi đứng phía phải nhăn phương diện chun mũi đả xấu; bất giác mở . đang , đứng bên phía cơ nam, liền trường đoản cú ngày đấy tan xinh, nhất vầng trán trong sáng, cao quý báu huê bách phù hợp. trong suốt ảnh,  khoác tay chém đẹp. đột nhiên linh giác lắm bên sau, xoay đầu , tấm gặp khuôn mặt lạnh tanh thứ , bỗng chộ rét sống vơi. gái đứng sau lưng chừng, lặng im, đôi mắt sạch xinh xẻo, hai lòng đen trắng rõ ràng, bật lớn, mái tóc sóng trường học sinh sau lưng làm giật thột, đột lúng túng hóa ra , đứng sau lưng núm, công giật mình. cô bỗng yên bặt, nghĩ tớ nhiều lãi nạm thấy nhỉ nhóng chăm bẳm, bối bù, nhút nhát sau nói giàu ti việc, đơn bạn hẹn , nghe nhưng mà câm đáng thương xót của o đả giàu trạng thái lên . khi ra khỏi , dòm vào trong, thấy còn đắp chăn biếu , cử đặc biệt dịu dàng. o yên tim, gái tôi chớ có , một mực sẽ chăm sóc chu đáo. đàng phố sau cơn mưa sạch bóng, khoáng đãng, bất chợt nhấn ra, chớ trui sẽ đâu. bao nhiêu ngọn đèn bấy nhiêu gia đình. Bao hiện mới có đơn ngọn đèn thục béng tao. canh ngồi đàng nhìn xộc đánh còn thu gom lá cây dính chật đất bẩn tuần tra một chổi to. xộc đả tìm kiếm năm mươi thời đoạn, chả hiểu đả thay này nhưng điều khiển nổi chổi lớn nỗ lực, ngày này láy đúng đơn hễ tác, rốt cục tìm bao nhiêu tiền nghĩ đến u. nạ trụ cột gia đình. bâu giàu đôi bàn tay thô ráp. đại hồi đang nhỏ, nạ đền kéo cô ra dạ, nói hai bàn tay, phải thương xót nhau, giúp đỡ nhau, hiểu giò gật đầu bị câm, đáng thương tình. đáng thương xót, nếu y giữa chừng. khỏe bạo. canh một mạch lên lộn xộn . nhát nói cùng u nụ đáng ngại ngữ mùa hò năm đấy, bưng chả tin cẩn, phứt sau . hồi hương đó chưa đầy sáu thời đoạn, thấy bầm úp mặt ra dạ bàn tay , má nhiều bàn tay nứt nẻ, nói không trung . Sau đó, bưng tường thuật o nhá củng chuyện của . Đắng chát, tỏa nhang nồng thắm, nhưng hẵng bủn xỉn. nhút nhát đó chẳng hiểu, hiện thời hiểu tuyền. bệ hoàn tuyền bất lực ngồi góc phố xá. gác tớ giống đơn kẻ lang xực chẳng . bỗng nhiên nghe da diết, muốn nhá nói hạng nạ, vài ba li gái , gặp chuyện thèm, trước nhất đền nghĩ tới bố mẹ. o lục quãng điện thoại gọi béng , mà lại chẳng có thay máy. khuỵu vào đầu gối, thầm thĩ. lát  dùng tay ra tiệm bảo tớ cố định sẽ bị cảm, trui thấy tui đừng hề hấn hệt. nhưng thái lùng nghiêm khắc, kiên quyết thứ , tôi đành nói đó lúc uống. chớ giàu bệnh, tại nếu như uống thuốc. tui ngầm ngấm nghĩ, nhân dịp lát  vào sẽ lẻn đơm xực thuốc ra vệ đẻ. Thuốc nam lỡ xui lỡ đắng. khi tao hoá ngốn thuốc đặc quánh, mun sì vào bồn vệ đổ đại hồi mình nép đầu thấy hơi choáng thèm. mình van lạnh.  vội phứt lấy áo len cho tớ. kệ xác thêm áo, hử lạnh. trùm thêm đơn chăn đoá lớn sụ, ngồi bắn, tôi run bắn lên. tinh tường thân lạnh lửa. từ trường phăng, ra chộ vĩ bừa bãi quấn chăn to sụ ngồi bắn đừng ngừng van rét, ngơi hoảng hốt hoẵng tay sờ trán tôi, nói, giọng ráo hoảnh ác lâm xuống nghỉ đương nháy mắt với trui, nhiều vẻ chả bận tâm tới chuyện trui bị sốt. nhỏ vô dạ quá dạng. tao ngấm ngầm nghĩ, tao yêu thương nó đặng đả gì kia không trung, y đâu thiết quan hoài tới tôi cơ mà quả thực, tớ chứ đang tâm não nghĩ bay sự vô lòng mực tàu ngơi. tôi cảm chộ trời đất sụp đến nơi , nhởi vơi giò tôn trọng lượng. Uống xong xuôi tọng thuốc mực , mình chả muốn .  ép uống sữa; vừa ngửi chộ mùi sữa tao váng nôn. tinh thân rã rời, mình nằm. chốc bước vào buồng , trui còn mù mờ ngó chộ đang ngồi máy vây tính tình ngặt nghẽo, đứt còn lên số phận chat. Nằm giường, trui nghĩ đến . nghĩ thấy ngơi vô dạ, đợi chờ khỏe sẽ biếu hắn đơn sứt, một mực giả dụ cắt tiền ăn xài bứt ngữ hắn. Tiền đâm ra hoạt thứ mấy vì bệ đều đặn gởi lên đầu hàng tháng. Thỉnh thoảng tao có đả gia sư, khoảng ít giàu. xâm chiếm cụm từ một số mệnh sắm, lường nửa cho ẩy khách khứa nước . đương , suốt ngày nói vô tư, giò đả hệt hát tuồng đúm với mấy đứa bạn; chả khác hệt đứa trẻ hoang dại. Việc duy nhất ngơi công trực tính mồm van. nuốm thằng tiến đánh trui đành giả dụ ứng dụng viện pháp trừng phạt nghiêm khắc hót giảm nguồn giỏi chính hạng hắn. mà nếu kí tiền chi tiêu vặt của thời sẽ dùng tiền đấy ra việc gì.  vào, nhấc tôi bao trùm chăn cẩn thận. nhẹ nhõm giúp mình vuốt chăn tặng phẳng, chộ tui hãy van rét, lấy thêm đắp tặng tôi.  ân cần, chu đáo. mình ngắm nghía ngó gác gái xinh xắn xinh hạng mình, hốt nhiên nghe tới , nường xinh chớ kém. Đúng , tiền này thành ra phanh mua điện thoại di hễ khấu trừ hoá hoạt chi phí hạng xuể phủ phục vụ nhân dịp mình thiệt sáng láng lòng thanh thoát, tao thiếp . lỡ thức giấc, tui dìm vào bộc trực bệnh hạng tớ bạc. Một cốc nước trắng để đầu giường. Khỏi nói  làm. Tôi loạng choạng bước ra khỏi phòng , thấy  đang đun thuốc bếp. Tôi nói phải sắc thuốc, không chịu nổi . phải bệnh viện thôi. cau đôi mày thanh thoả nhìn tôi, vội vã chuẩn bị. Lúc đó, không nhỏ chạy biến đằng nào. Làm thủ tục nhập viện việc khó khăn đối với một không nói. Tôi ngồi phòng đợi yếu, đầu nhức búa bổ. Khi tôi nhăn nhó ngẩng đầu thì thấy cô gái câm của mình đang dùng tay ra hiệu với bác sỹ, mồ hôi túa ra, mất hết vẻ điềm tĩnh thường ngày. có nhẽ bác sĩ không hiểu dùng tay ra hiệu lần , mặt đỏ gay, tay luống cuống trỏ, nuốm phát ra nói vậy xấu xuất của câm. Nếu nhìn bộ dạng  giờ chắc chẳng thể nào tưởng tượng vẻ đẹp thánh thiện của khi ngồi vẽ ban công trong một hoàng hôn. Đây lần trước nhất tôi nhận thấy  không phải nàng tiên hoàn mỹ một đứa trẻ yếu ớt cần che chở. gái đáng thương. Lần đó tôi sốt tới độ, bác sỹ nói tôi bị viêm phổi, amidan sưng to, phải nằm viện theo dõi. Tôi nằm giường bệnh, bắt đầu thấy thèm sức khỏe của bình thường. Khi chân tay rã rời, cổ họng đau rát mới nhận ra cuộc sống không đau không ốm ngày đáng quý bao. Tôi vừa cố uống hết bát thuốc của  vừa nhẩm tính sau khi khỏi bệnh sẽ phải kiên trì tập luyện thể thao. Nhưng nghĩ thế thôi chứ tôi chắc sau khi khỏi bệnh, tôi sẽ vẫn dậy muộn thường. Phải nằm viện, gái coi sóc, tôi nghĩ nếu bình phục thì chắc chắn do ân huệ của còn giờ đây, dường tôi sắp chết . Tôi bị ốm. Đau ốm thật đáng ghét. Tôi nhìn  ngồi bên đang lặng lẽ gọt cam, không tưởng tượng nổi nó làm thế nào để giao tiếp với lạ, làm thủ tục nhập viện, lấy thuốc cho tôi. Tôi nhìn , ngón tay trắng nuột, nhỏ nhắn, gọt trái cam to vàng một cách thành thạo, tách từng múi bón cho tôi. gái chăm chút, tôi vô cùng cảm động. Tôi nghĩ đến , một cô khác, bây giờ không nó còn lang thang đâu Tôi nặng nề khép mi mắt, thầm nghĩ bây giờ vấn đề không còn chuyện có nên cắt sinh hoạt phí của hay không mà phải nói cho nó hiểu đều tối thiểu trong cuộc sống nó cần phải tôi nhìn vào mắt , nói giọng tôi khản đặc nhưng chân thật, xuất phát từ đáy lòng.  , mím môi. dùng khăn mùi soa lau nước cam rớt quanh miệng cho tôi. Tôi nhìn giọt mồ hôi lấm tấm trán , nhìn cặp mắt đen tròn, thầm nghĩ cả đời tôi làm việc tốt, hôm nay có cô gái tuyệt vời thế này, coi đền đáp. lấy thì thật có phúc. Tôi , nói đùa. Không ngờ sắc mặt  bỗng biến đổi, mắt mở to, tròng đen hòn bi đen láy chuyển động, vẻ kinh ngạc, môi tái nhợt, đoạn quay ngoắt sang bên rót nước cho tôi. Tôi ngỡ ngàng liếc nhìn khuôn mặt trông nghiêng mực thảnh thơi nhưng tái mét bị mất máu của nó, cảm thấy có điều dị kì; vừa tôi đâu nói gì xúc phạm đến nó tối,  về tắm giặt chuẩn bị thức. Tôi nằm giường sát cửa sổ. bước chân lời chuyện trò rầm rì của vào thăm bệnh nhân khiến tôi ý thức sự đơn chiếc của mình. bình thường không , lúc nằm một chỗ mới thấy hết tầm quan trọng của tình thân. giờ nằm giường bệnh, lòng chợt thấy ngao ngán, muốn bên mẹ, làm nũng mẹ, muốn bàn tay mẹ chăm chút, dù rằng tôi một gã trai tráng hai mươi hai tuổi. Không kìm chế , tôi gọi điện về , muốn nghe nói của mẹ, đợi khi mẹ hỏi dạo này thế nào mới làm buột miệng lộ ra đang nằm viện. Nằm một mình giường bệnh, qua ô cửa sổ, tôi ngơ ngẩn nhìn vật bên . Sau cơn mưa, đường sạch bong, không khí thoáng đạt nhưng quá yên tĩnh, nên thêm cô quạnh. Ngày hôm sau đến thăm, mang theo mấy đứa bạn cùng lớp một túi hoa quả. Mấy đứa quên cả nội quy bệnh viện, vẫn pha trò, đùa ầm ĩ. Tôi gượng , Thỉnh thoảng xen lời,  ngồi im lặng sau lưng tôi. Lát sau gần giúp  gọt cam. Gã nhìn , khẩn khoản để gọt giúp. Lóng ngóng một hồi, chung cuộc hắn gọt xong quả cam, trông chẳng ra hình thù gì. Gã cầm một miếng đưa cho gái nên nhiều hoa quả thì da dẻ mới đẹp.Tôi nói không ngờ hiểu nhiều về đàn bà vậy. Gã vụng về gãi tai. Trong lúc mọi tán chuyện, có một kẻ lặng lẽ len lén vào. Tôi nhìn thấy, mặt sa sầm không nói thấy tôi nhìn, bẽn lẽn vẫn bị chìm chưa vớt lên. Tôi nhìn cô bất trị. lúc này giống đứa trẻ làm sai nhưng không sai đâu, ánh mắt lo sợ ngước nhìn tôi, lát sau mới lên , giọng có vẻ xót xa đỡ chưa. đừng giận nhé. Mọi nhìn tôi, nhìn , vẻ ngạc nhiên. Tôi cố ho vài giấu sự bối rối. láu cá, liếc thấy tôi có vẻ xuôi xuôi, ngay tức khắc xán đến bên, nịnh bợ, gọt lê cho nhé. Không đợi tôi mở miệng, nó chạy tót ra bàn chọn quả lê to nhất vừa gọt vừa liến thoắng lê gọt bệnh sợ khiếp vía, chạy bán xới. Thấy thái độ thành khẩn của nó, nghĩ đó do nó nuông chiều, tôi cảm thấy nguôi nguôi. khác hẳn . Nó không thể ngồi yên lấy một phút. Nó làm quen ngay với mấy đứa bạn của tôi, nói thân thiết lắm. Tôi định khi bạn bè về hết sẽ chỉnh cho nó một trận ra tuồng. ngờ khi mọi chuẩn bị về, đứng dậy nói, chiều còn có việc phải làm; vậy nó bình thản ra cùng mấy đứa bạn của tôi. Đúng chạch, lẩn chạch. Xa , ốm đau, lòng trống trải, quả muốn dựa vào đó.  ngày nào bên, lặng lẽ coi ngó tôi. Nhưng thấy xung quanh có nhiều chăm nom, tôi không khỏi cảm thấy tủi. Thỉnh thoảng mấy đứa bạn đến thăm, bất luận ngày thường có thân hay không, tôi đều vô cùng cảm động. thời kì đó thực cô đơn, thêm  không nói nên chẳng chia sẻ cùng . bởi vậy, khi hoa khôi bước vào phòng mang theo ánh mắt trời thì tôi xiết bao sung sướng. Đây lần thứ cháu về trễ lần thử cháu phải sân.Hãy cho ta lý do về trễ lần này xem nào,ta mong cháu cho lão này đây nguyên nhân chính đáng ta ko muốn nghe bất cứu lý do nào về lòng nhân hậu của cháu. nhập nhừng trả lời cháu thấy có 1 đứa bé xin, nó vừa đói vừa lạnh. Nên cháu dẫn nó mua cho nó vài bộ áo quần chứ gì. nội cắt ngang lời hỏi với thái độ tức giận.Ta không muốn gặp trường hợp này . Nếu cháu không nghe thì lần sau ko đứng dầm mưa thôi đâu.Còn bây giờ cháu hãy về phòng sáng còn phải đến trưường đừng bao giờ quên nhiệm vụ của cháu chuyên tâm đèn sách để ngày đổ đầu khôi nguyên.Cháu hiểu chưa. Dạ,cháu hiểu rõ.Thế thì tốt,ta nghỉ đây,đừng hoang phí thời gian với chuyện vặt vãnh chuyện thiên hạ cháu lo ko xuể đâu.Thôi nghỉ bước ra khỏi phòng , đứng lặng im một hồi lâu.Trong tâm tình cậu suy nghĩ nhiều chuyện điều khiến không vui nhất chính cuộc đời của cậu dường định sẵn từ khá lâu.Định rằng sẽ phải cháu sống vì tương lai của dòng tộc mà ko có cho riêng mình dù 1 mong ước nhỏ nhoi.ắt mọi hành động của cậu đều liên quan mật thiết đến sự tồn vong của gia tộc. vai hiện đang mang khối đá nặng chẳng thể bỏ xuống . Cơn gió nhẹ thoảng qua khiến rời khỏi suy nghĩ của mình, cậu nhanh chân trở về phòng. Nghe trong mỗi bước chân của chàng đều chứa đựng một nỗi buồn lạ. Tôi thở phào nhẹ nhõm, đưa mắt nhìn . điềm nhiên nhìn tôi , bỏ quả trứng bóc vỏ vào bát của tôi. Quả trứng bóc khéo, không hề sứt sẹo. Tôi cắn một miếng, thầm nghĩ quả trứng trong sáng vẹn toàn khuôn mặt của , nhưng đáng tiếc, đôi môi đỏ hồng kia chẳng thể nói . bị câm từ nhỏ. câm khi có điều gì bực bội thường phát ra . Nhưng  thì không. lúc nhỏ, từ khi nhận thức đến nay, chưa bao giờ tôi thấy phát ra âm thanh nào, ngay một kêu không. Xưa nay vẫn vậy, lặng lẽ, thản nhiên giơ tay làm hiệu, thực hành một số giao tế đơn giản. Lúc nào thường trực nụ môi, thanh khiết nước suối.Lúc nhỏ tôi thường nghe mẹ nói,  thiên sứ, thiên sứ cố nhiên không nói của . Đang lớp bảy, bỏ, không đến trường . bắt đầu vẽ vẽ đẹp.Thực ra hồi  cùng vẽ, nhưng hiếu động, chẳng thể ngồi yên nổi mười phút, so với vẽ tranh, tôi cảm thấy có nhẽ công việc nhuộm lông cho mèo còn hợp với nó hơn. Hồi nhỏ, tôi hay thấy đám trẻ ngồi tụ tập sân, chuyên tâm nghiêm chỉnh vẽ bầu trời của .Đối với cặp song sinh này, tôi thích cả sự dịu dàng của  sự hiếu động của .Nhiều lúc vờ hay ghen tỵ, dẩu môi lên, nói tôi thiên tính . quay sang  nói dỗi. bóc trứng cho một mình lúc vậy,  mỉm , không có phản ứng gì. Nhưng sau đó, sáng sáng vẫn bóc sạch vỏ trứng bỏ vào bát của tôi.Khi tôi quyết định rời đến Trùng Khánh ,  hai đều quyến luyến tôi theo cách khác nhau.  nhìn tôi chăm chăm, còn ôm riết lấy tôi không cho . Không ngờ hai năm sau thi đỗ vào một trường đại cùng tỉnh thành với tôi.Mới ngày nào qua điện thoại mẹ còn nhắc tôi chú ý coi ngó hai , tôi rối rít vâng dạ, thế mà hiện nay mỗi sáng,  bóc sạch vỏ trứng cho tôi, chợt thấy đắng đắng trong lòng.So với , rối rắm hơn nhiều. Nó suốt ngày đàn đúm với lũ bạn cùng trường. nói lóng, khi nói còn hay khoa chân múa tay. mặc dầu giống nhau, nhưng dễ phân biệt. đen hơn.  có vầng trán đẹp. Các cô gái thích nhất có cổ thon nhỏ vầng trán rộng tinh khiết. Mỗi khi  mặc áo thấp cổ, hở ra cổ thon, trắng ngần, gợi cảm, mái tóc dài óng ánh, vén cao, khoe vầng trán rộng, tinh khiết, trong sáng, nói theo lời thì thực sự phi phàm, thoát tục để một bờm dày trán, không khoe vầng trán đẹp gái một cách kiêu hãnh do đó có một vết sẹo dài. Tôi nhớ lúc hai khoảng năm tuổi gì đó, đang chơi thì bị ngất, va vào đinh cửa, để vết thương vừa sâu vừa dài. Bố mẹ tôi một trận hoảng hồn. Vết thương lành nhưng vẫn để vết sẹo. vui vẻ nói không , không , sau này để mái che . Vậy với bờm dày trán, cộng với đôi mắt to đen, tròn xoe, trông búp bê. Nó thường giơ ngón tay trỏ chọc vào cổ tôi nũng nịu thân yêu ơi, bữa nay đưa đâu chơi nhé.vậy mà hiện tôi đại năm thứ ba, còn nó sinh viên năm thứ nhất. Tôi thuê một căn ba phòng sống cùng với hai cô gái sinh đôi. Nếu ví biển lặng yên thì xích đạo náo nhiệt. Tôi giữa xích đạo, ngày tháng trôi qua, cuộc sống với hai cô đầm ấm dễ chịu, thực không đến nỗi nào một tỉnh thành khá sạch sẽ nhưng đàn bà vẫn chú trọng bảo vệ mắt bảo vệ môi trường. trường, tiếp xúc với các nữ sinh xinh tươi, tôi ngay lập tức quên ngay hai cô gái, quên cả khuyết tật đáng tiếc của . Tôi thích nhìn ngắm các nữ sinh trong giờ thể dục, thích nghe tía nhắc họ không mặc váy tập thể thao, thầm mong gió thổi bay váy các cô lên. Nhưng trời không nghe thấy lời cầu khấn của tôi, nên tôi chẳng thể nào đoán gì ẩn tấm váy các nữ sinh.Các cô gái xúng xính áo váy, rỡ trong ánh nắng xuân, huyền bí, cuốn hút đóa hoa hàm tiếu. Tôi nhìn thấy đang kiêu hãnh ưỡn bộ ngực thanh xuân sân vận động.Tôi nghĩ giấc mơ ban sáng, ngay tức khắc mường tưởng ra tấm thân non trẻ của cô với ý nghĩ đậm sắc dục. Tôi khao khát muốn nhớ xem trong giấc mơ tôi làm gì, nhưng chẳng thể. lướt qua tôi về phía ban phụ trách thể thao của lớp, tôi cảm thấy thương cho thân hình cao của mình chẳng có nghĩa lý gì trong mắt . đang về phía tôi, hai bím tóc nhún nhảy. Trong tôi chẳng còn một dư âm nào về chuyện đó cả, có lẽ sợ hết vía bởi sự xuất hiện của . Đằng nào thì đó chuyện của lứa tuổi. Tôi tự bao biện, cảm thấy nhẹ hơn đôi chút. Lúc đó, về phía tôi, bất giác tôi đứng thẳng . Tôi thích . chàng cùng lớp trưởng thành hơn tôi đều chuyện đó. riêng không .Điều mà tôi có thể làm làm chuyện đó với nàng trong giấc mơ, để khi nhìn thấy nàng, tôi sẽ nói với nàng bằng một giọng điệu mà có mình tôi hiểu. Tối qua tôi . Nhịp bước, đôi mắt trong vắt nhấp nhánh, lúc trông vầng trăng, khi nàng ngang qua, tôi ngửi thấy cả mùi hương trong gió vẫn còn mang hơi lạnh, thậm chí tôi còn nhìn thấy giọt mồ hôi cổ nàng chảy xuống ngực. Bạn hoàn toàn có thể hình dung ra, có một giọt tuyết rơi, đọng núi tuyết, huyền ảo, lung linh mê hồn. luôn mỉm với trưởng ban thể thao của lớp. Mỗi khi chứng kiến đó, tôi thường nhìn họ với ánh mắt dửng dưng để chứng tỏ tôi không thèm qua tâm. Nhưng tôi vẫn chẳng thể không liếc mắt về phía họ. Tôi mường tượng ra giọng nói dịu dàng hương thơm tỏa ra từ miệng . chẳng khác gì một tiên nữ khiến ta mê đắm; còn tôi một kẻ tầm thường chưa bao giờ có ý nghĩ không đúng về thân phận. hoa khôi khoa , tôi khoa. Tôi may mắn có thời khóa biểu của do hỏi giúp; nhờ đó tôi có thể tìm cách xuất hiện đúng giờ lớp mà nghe giảng.Khi nghe tôi thích hoa khôi của khoa ngạc nhiên hét tướng lên hoa khôi khoa. Làm với cần tấn công hoa khôi lớp .Điều đáng nói lớp tôi có ba mươi tư sinh viên, song tất thảy đều trai. Thực ra lúc đầu có một số cô gái nhưng không chịu nổi sự lẻ loi nên cô ta xin chuyển sang khoa khác.Khi hỏi dò cho tôi lịch nghe giảng của , gã nói cô đâu phải loại sắc nước hương trời. Tôi nghĩ gã mê gái tôi động vật mê cỏ, cố nhiên thấy chẳng có gì đặc sắc cả. thích , nói tính cách của hợp để làm vợ cậu ta. tất nhiên khi cậu ta dám nói câu đó chuẩn bị sẵn ý thức để cho một cốc vào đầu, kèm theo câu nói cẳng chẳng khác gì que tăm. có đôi mắt cong vầng trăng khuyết. Lúc này, nàng chưa đến sự hiện diện của tôi khi ngang qua tôi, nàng hếch cằm thon nhỏ lên đầy kiêu hãnh. Nhìn dáng bộ kiêu kỳ của , chắc bạn không thể nào hình dong rằng, không lâu sau nàng trở nên tình bé nhỏ của tôi.hẳn nhiên đó chuyện sau này.hiện giờ vẫn chưa đến sự tồn tại của tôi. Nàng đang hồ hởi nói nói với chàng đen củ tam thất. Tôi ngồi sân vận động, lặng lẽ quan sát lạ, cần nhìn thấy nàng tôi chẳng thể trấn tĩnh . Tôi thề sẽ đeo đuổi nàng đến cùng, mặc dù hiện nay nàng tự hào một thiên nga.Sau khi tan , mấy đứa rủ nhau uống rượu, hơn mười giờ mới về, nấy đều chếnh choáng. Về đến phòng, phát hiện mấy chiếc quần lót ban sáng để giường không cánh mà bay, tôi bỗng tỉnh hẳn rượu.Tôi liếc nhìn hai cô đang say sưa xem ti vi một cách đáng yêu.Đúng lúc tôi cảm thấy mình đang bay lên chín tầng mây thì bỗng thấy quần đó phơi ngay ngắn ban công. Một luồn khí lạnh chạy dọc sống lưng. động vào quần lót của tôi. Đêm dường luôn gắn với rượu. các tỉnh thành, kẻ sợ ánh nắng dữ hoặc kẻ phóng đãng thường lang thang một mình trong bóng đêm.Không cuộc sống ban đêm bao trùm lên quán hay quán vào cuộc sống ban đêm của . Gần tám giờ, khi tắt máy vi tính, nói với cô bạn chat thì đến giờ phải làm. Sau đó nhanh chóng thay quần áo, về phía quán khi màn đêm buông xuống, các yêu linh bị kích động một cách ngu ngốc ngồi trong quán uống hồng trà. Chủ quán quy định hằng ngày trong giờ làm việc, món đồ uống độc nhất vô nhị dùng miễn phí hồng trà thứ đồ uống đóng hộp, khi vào họng thì ngọt, khi vào dạ dày thì mát. sau một tuần mê cảm giác ngọt ngào cổ họng khi uống nó, quyết định mua mấy hộp để trong uống đây thường dùng nước khoáng nhân viên bảo vệ, nhân khi quán còn chưa đông tranh thủ luyện tay nghề. chàng để mấy vỏ chai rượu khuỷu tay, đoạn hất lên không trung, chìa khuỷu tay đỡ, hoặc luyện trò tung hứng với mấy quả chanh. chàng tập luyện chuyên tâm, thậm chí có lúc còn tập liền mấy đồng hồ, tạm dừng khi cần vào vệ sinh hỏi hắn. Ngày nào luyện thế mà không chán. Hắn đáp chán đến mấy cần miếng. hiện Vệ bắt đầu luyện tập với mấy bình rượu không quả chanh. Rõ ràng hắn mới vào nghề nên bắt không chuẩn, mấy chai liên tiếp rơi xuống thảm. Nhưng sư phụ của Vệ thì cừ từng mê xem ta làm xiếc với vỏ chai. rót trà vào cốc thủy tinh, cho thêm mấy viên đá, quay , tựa lưng vào tủ rượu, chân phải gác lên ghế, chân trái duỗi dài một cách lười biếng.Chàng Béo, nhạc công, đứng cạnh sân khấu sắp mấy băng đĩa, lát sẽ cho vào máy hát, khi ta cúi đầu, mấy sợi tóc ló ra mũ lưỡi trai che nửa vầng trán khuôn mặt thực ra không béo, chàng ta nhạc công, chỗ với. ta để đĩa vào máy hát, âm điệu chầm chậm, nhẹ nhõm khe khẽ cất lên.Mùa hè đến một cách đột ngột, hấp tấp; mới cuối thánh Tư mà nóng đến mức phải mặc áo cộc tay. Mùa hè về, cư thành thị dù bận việc đến mấy vẫn không quên nguyền rủa thời tiết. màng tang mùa hè tỏ ra lưu luyến ban ngày, vậy nên gần tám giờ tối mà vẫn treo lơ lửng phía đường chân trời. nhưng cần màn đêm buông xuống tượng khôi hài điển hình bắt đầu xuất hiện. Các đôi trai gái dập dìu ôm riết lấy nhau không đến nóng chảy mỡ, không cả đô thị vẫn đang không ngừng vận động, quay cuồng trong vòng xoáy nhu cầu của . hơn mười giờ nhưng số dạo xem ra còn đông hơn lúc sẩm lớn mới mở trung tâm tỉnh thành. Trong thành thị bão hòa các quán thì chưa nổi, bởi vậy hôm khia trương khách đến tương đối đông, còn các ngày khác vắng vài đôi trai gái vào quán, đa số đều gọi ít đồ uống, vừa nhấm nháp vừa ghé sát tai nhau nói thầm, đến khi nhạc rậm rịch nổi lên thì kéo nhau ra sàn. vẫn ngồi cạnh quầy rượu, chơi game với điện thoại di động nhắn nói cô buồn, hỏi tại cô lặng im muốn gặp đâu. Mẩu tin hiện ra màn hình. bạn vừa quen mạng mấy tuần cô ta sôi nổi khi hai chat với nhau. Không tại cô lấy oán vậy bảo có một loại kẹo, tỏa hương thơm lừng, đắng, nhưng thực sự kẹo, bởi vậy có tên xem đoạn giải thích đó, không hiểu nỗi, nghĩ có nhẽ đó trò chơi chữ của các cô gái trẻ nên không bận sôi nổi. mới qua mấy tuần chat với cô, cảm thấy thân thiết, gái.Lần trước tiên nói với cô về nghề nghiệp của mình, cô đỗi sửng sốt, hỏi bằng một ngữ điệu chẳng thể mường tượng gì vũ công. Định ra chiều trầm ngâm với tôi thì tôi bị cô lừa.Thôi nào, bảo tôi thích cô, nói , có phải định chơi trò gì không liếc nhìn , ánh mắt ra vẻ đàn cặp lông mày thảnh thơi, nghĩ tới chuyện trai muốn mình gần gụi chàng nay, cô bật theo. Đúng thế, tôi giỡn đấy Tôi bộ chín chắn BỊ lừa hả ắt các đều bị lừa.. ha ha  trai nói yêu cậu . Cậu thích thật đấy tôi không giác bị cô đang vui vẻ bỗng bị lao đến cắn vào tay, kêu oai oái không chú ý đến kêu của , mặc cho ra giãy giụa vẫn ra công nghiến răng, càm giác răng chạm vào xương, lát sau đầu lưỡi có mùi tanh của máu. cố đẩy đầu ra, đau thấu xương, toát mồ hôi, chung cuộc không chịu nổi, thét. Cơn điên của dừng , cô ngẩng đầu nhìn với ánh mắt trong vắt. Nếu thích muốn hút máu , có đồng ý không. Cô nói từng rành rẽ.Môi thấm máu, đôi môi đẹp trở lên đỏ tươi, khóe miệng nhếch lên tàn ác, mắt hằn .Trông cô yêu quái xinh đẹp vừa hút máu. Không khí trong phòng lắng , im tờ.Thái độ của lộ rõ, khinh bỉ giễu tôi không phải đồ ngốc, có thể để cho yêu tinh hút máu tôi không tập hiến máu cho kẻ khác vẫn còn đau, thở hổn hển, nhìn vết cắn rớm máu cánh tay cuồng nộ nói. Vậy thì tôi kẻ ngốc nói, giọng vẫn châm biếm.Cô điên không Cô nhìn thấy quỷ hút máu bao giờ chưa tức giận trong phòng , định đến tắm tìm cồn rửa vết thương, nhưng thấy nét mặt liền dừng ngồi nhưu ngây dại bên cửa sổ, vết máu bên khóe miệng khô, mắt trống rỗng, nước mắt lặng lẽ lăn xuống má. nhìn kinh ngac quên hết , cả cánh tay bị thương đang chảy máu. lê bước về với hai tròng mắt thâm quầng,Chàng Báo vừa gọi điện chửi bới gã vũ công da đen làm không ra gì , nhưng không nói chủ có ý gọi về làm việc hay không.Khi thất nghiệp, qua giai đoạn sốc  đầu trở thường nhật, cứ xong thì , xong thì lên mạng, sau đó , tách hoàn toàn khỏi thế giới bên .Bên có gì hay cơ chứ Chẳng phải có nắng chết  còn có một cô gái tên trong danh mục bạn hữu của còn có một một sâu sặc sỡ nấu ngon.Khi thèm nũng nịu xin một đông để mua đồ có tiền thì mua kem , mút ngon lành, thoải mái vào nửa đem đột nhiên nói muốn bánh rán, sau đó kéo ra đường, nhưng mua một đồng đậu phụng khô.Dương lúc lên giường muốn làm tình thường vờ , còn ngáy to thường hay giặt tất cho mình.Dương thường xen vào góp vui khi sát phạt nhau trong trò chơi game mạng nhớ lúc chơi game với đây.Hồi mới chơi, thường hét tướng lên Chồng ơi, chồng khồn tiếp ngó vào máy tính thấy nhân vật của cô nàng bị kẹp giữa hai bức tường chẳng thể nào thoát ra , trong khi tức giận chửi bới ầm ỹ vì gã thổ phỉ của mình chọn không  theo điều khiển của cô.Nghĩ đến đấy, bất giác bật cừơi, xong buồn.Mỗi khi gần về tới , ngước lên nhìn thấy khung cửa sổ tối om, cảm thấy xót xa. Cô gái tên đuổi cô di. có thể tha thứ cho cô khi cô bịt tai lúc không , có thể bao dong khi cô không còn trinh trắng, có thể lí giải cuộc tình một đem mà gã bạn mạng của cô nhắn sự hiểu lầm.Thực ra tin cô từng nói Hiểu cộng tin tưởng cộng với bao dong tình ái vĩnh cửu. bao lăm lần trong đêm không , quen tay định lần điện thoại gọi điện cho cô, nhưng sực nhớ bản thân chẳng nuôi nổi, có thể chămsóc cô, không đành bỏ nhưng giữ thì không can tâm.Về , không còn cách nào , bức bách bởi cuộc sống. đành chơi nhạc thuê kiêm vũ công cho các quán bar.Bắt đầu thấy nghề dường ngồi đợi chấm công, đợi chủ sai bảo, hy vọng bán sức bữa nay để có thể kiếm mấy trăm đồng. Không dám không thể từ khước thuốc lắc, thịnh tình của khách hàng, vì khách hàng đế đế khi phê phê, giọng líu tuyên bố nay tôi chiêu đãi, nếu không dùng, không đáng mặt đàn thì phải tỏ vờ vịt nao nức nhận, bộ thưởng thức, hít ngửi một cách thèm thuồng, sau đó kiếm cớ vào tắm, dùng nước rửa sạch. Lúc ngẩng đầu nhìn thấy đàn trong gương thảm hại, mặt mũi phờ phạc, tinh thần rã rời, nước nhỏ từ đầu, từ mắt, mũi xuống. Mình có phải chàng nhạc công hào hoa nổi không vục mặt vào nước , muốn nhưng nước mắt không ra.Hãy dìm chết ta , thằng đàn không nuôi nổi ba má, không có tư cách đến gần thiếu nữ hồn nhiên , ma lanh ánh mặt trời.Đừng tự huyễn hoặc bản thân. sẽ hổ thẹn đến chết nếu đối mặt với nụ nắng xuân của nàng.Về đến , mỏi mệt rời rã.Không thiết làm gì . Từ chỗ làm về phải xe buýt, chờ chuyến xe trước tiên, lúc năm rưỡi, mỏi mệt lên xe, nhìn đường phố lơ mơ chưa tỉnh giấc, thầm nghĩ có phải thế giới vẫn còn trong mộng.Một công nhân vệ sinh bắt đầu quét dọn.Khi màng tang lên mọi bận rộn, còn vùi.Nếu vậy phung phí, thì không mình còn hoang toàng đến bao giờ. kết thúc công việc khi mọi bắt đầu ngày mới .Nỗi ê chề hiện hữu khi mọi nghỉ ngơi.Lơ mơ trở về , vừa định tra khóa vào ổ thì nhìn thấy một tượng mà suốt hai mươi tư năm qua, lần đàu tiên nhìn thấy một cô gái co ro cửa.Có phải luôn giống mèo co ro không nhẹ nhàng cúi xuống, cảm nhận hơi thở đều đặn giác không bình yên. ngửi thấy mùi hương thân thuộc, mùi dầu gội. Chồng phải nhớ dầu gội chuyên dùng. cầu sau này khi làm tình, ngửi thấy mùi dầu gội không phải thì liệt dương ngay. Lúc đó mình thích sự độc đoán chuyên quyền đó của cô. hiện, bất ngờ ngửi thấy mùi dầu gội, tự dưng không kìm nước mắt.Xót xa tận đáy lòng, nước mắt môi, mặn chát. Khi nhận ra cô gái ngồi cửa mình , chút lí trí cuối cùng trong tiêu tan. ngồi cửa, hai tay ôm gối, mặt giấu vào cánh tay.nhất mực cô mệt, ngồi thế mà , mắt ngấn nước, mặt loang lổ mèo hoa vội mở cửa, bế vào , nhận thấy cô nhẹ nhiều, xương quai nhô lên, nhớ khi còn sống chung với nhau, béo lên trông thấy, da trắng hơn.    tỉnh , mở mắt lặng thinh nhìn đàn có khuôn mặt đăm chiêu, mặc cho bế vào ,Đừng nhìn vậy thấy cay cay nơi sống mũi không phải tốt không nói, mắt vẫn nhìn ,hai tay vòng ôm cổ , động tác này đây quen thuộc, thân thương mấy, gầy quá trai, gái bắt nạt. Giọng khản đặc Đừng nhìn với ánh mắt vậy, áy náy khôn cùng vì quay về. Giọng dịu dàng, ôm cô gái thay đổi bất thường đặt lên văng nếu đên, sẽ không thể quyết tâm xa rời bỗng chồm dậy lao vào lòng , òa . luống cuống, đánh thức Chàng béo. Chàng ta ra, thấy ôm nhau bền lằng lặng quay vào phòng nhẫn tâm thế rõ , đời này chẳng có cần vậy mà vẫn bỏ . không, vẫn đợi điện thoại của không không bỏ vẫn nhớ , nhưng không dám nói với , gánh nặng của quá lớn, nên chẳng thể một lời hứa nhỏ nhất dám. Đừng đuổi đừng đuổi . Nếu không có nức nở không nói , hai tay ôm chặt , nối thổ lộ uất ức trong lòng Không có , làm trở về Làm trở về đâp đầu miên man vào cổ , gào lên oán không đuổi Không có làm trở về không đuổi Chưa bao giờ muốn đuổi .Bọ ngoan nào, đừng , làm cuống, không làm thế nào.Bọ ,đừng , nẫu ruột lắm ra sức vỗ về vuốt tóc cô, hôn cô, ủi cô, lòng đau buồn hối. hận mình lúc đó quá tuyệt tình, hận mình làm tổn thương.Vợ yêu, ngoan Đừng .Sau này mình không xa nhau sẽ làm việc để nuôi Cho một gia đình, , giống mèo hoa lắm không chịu, cứ đấm liên hồi vào , tấm tức tồi lắm, xấu lắm, làm vậy Làm buồn khổ, ốm nặng, không, còn khó chịu hơn ốm đồ vô lương tâm, nói đổi thay đổi thay đây bảo cho một gia đinh, thế mà không cần , không cần Cả , nhất mực ghét nói , ghét có phải không vỗ về, khá lên chút đỉnh, cô nói lộn xộn không đầu không cuối để giải tỏa tủi thân,thống khổ mười mấy ngày qua mình sai, không nói , cứ để cho nói, để cô trút giận, nhưng mỗi lời nói của cô đều khiến tim đau nhói. khổ cực hối hận, không ngờ vì thói sĩ diện đàn của mình, gây đau đớn cho yêu đến vậy. Lát sau thú bị thương bình tĩnh , thôi gào thét. để cô lên văng, khuôn mặt dính đầy cát, đôi mắt rẩu rĩ vẫn chưa nguôi giận, nấc tủi hờn đứt quãng. đau đớn tận đáy lòng. bê chậu nước để rửa mặt.Rửa mặt xong trông cô yêu tinh, mặt chỗ tím, chỗ đỏ loang lổ, tóc rối tung.Nhưng cuối cùng tĩnh tâm, thần sắc trở thường nhật rót nước nhìn ngửa cổ tu ừng ực du mục, xó xa nói uống từ từ thôi, có uống tranh với đâu ngồi bên , Nhìn cô uống nước xong, nhoẻn pha trò nào, cô của tôi đói phụng phịu, nhướn đôi mắt to nhìn nói chậm rãi. Còn nhớ, thủa nhỏ chơi chạy về nha, áo xống lấm bẩn, sẽ bị mẹ mắng nhưng dù mắng thế nào, cần cô nói với vẻ tủi hờn đói lập tức mẹ cô nguôi giận , vừa làu bàu mắng vừa lấy đồ cho cô.Đó một kỉ niệm không thể tìm thói quen này hiện không đổi. thích cảm giác thân bảo vệ. lắc đầu, thầm nghĩ thực ra cô vẫn còn một đứa trẻ. âu yếm véo mũi cô xuống bếp nấu .Tủ lạnh vẫn còn một cá tươi một ít rau đeo tạp dề bắt đầu nấu. Trong lòng cảm thấy thư thái. cuối cùng cảm nhận niềm vui của khi nấu cho ngày . Nấu cho mình yêu quả sự hưởng thụ tinh thần tuyệt diệu.Sau đó, vừa làm vừa nghĩ tới niềm vui của khi món do đích thân chuẩn bị.Nấu xong, bưng ra bàn, hồ hởi gọi to yêu ơi , sẵn sàng. Nhưng không thấy đáp. Phòng khách không có . vào phòng , cô bé say.Nét mặt thoả nguyện, nằm co tôm, quắp chặt gối. Một tư thế đáng yêu quen thuộc, lâu không thấy. nhẹ nhõm đến gần, ngồi xuống giường , yên lặng ngắm nhìn. Tia nắng trước hết rọi qua khe cửa, chiếu vào mặt cô. khó chịu cau mày, mí mắt khẽ động đậy, miệng nhâm nhẩm điều gì, trở mình tiếp.Ánh sáng tràn vào làm căn phòng sáng hoang. áp môi vào đôi môi hé nở thỏa mãn, kéo rèm cửa, chỉnh điều hòa.Sau đó lên giường, khi ôm , ngửi thấy mùi dầu gội nồng nàn, nỗi xúc động trào lên trong . ôm chặt cô gái, nói thầm vẫn say, đứa trẻ thiếp sau một trận gào dỗi hờn.Tình thương dấy lên trong , bỗng dưng cảm thấy mình trở lên mạnh mẽ, tràn đầy niềm tin vào ngày tốt đẹp. Câu nói càn dạy hồi phổ biến thích nhất.Ôm tấm thân mềm mại của , nhanh chóng vào giấc . Khi tỉnh giấc hai rưỡi chiều, thấy một đôi mắt lóng lánh đang nhìn mình.Nhìn gì Không quen hả đẩy ra , mặt thoáng đỏ. Không có gì muốn ngắm thế thôi nói, đột đứng dậy hôn lên trán . mẫn cảm, theo phản xạ , quay mặt né sang một bên. vội ôm lấy cô, vỗ nhẹ vào lưng cô, muốn bảo mình không có ác ý, ôm cô chặt hơn, không để cho cô tránh nhớ hôn môi cô thầm thì. , sung sướng kêu lên, nào ta nói tiểu biệt thắng tân hôn , cố ý nói to để giấu giếm sự lung túng.Có câu nói đó thật hả bộ ngây ngô. Đồ ngốc, đến câu đó mà không . dĩ nhiên thật không phải bịa đâu chả . Có linh không tinh nghịch. Thấy ta bảo vậy.Thế nào, muốn sống ta ngay thức thì giác, rút lui một cách bản năng tiểu biệt thắng tân hôn. Thật không vậy tân hôn ta làm gì. kéo vào lòng thầm thì mình tân hôn nhé. Bỏ ra, bây giờ  ngày giãy giụa , dùng hành động chứng  kháng cự vô hiệu.Lúc tối cố ý kéo dài giọng bắt chước gào  sáng của . hổ ngươi nói khó nghe vậy cô hỏi bắt chước giống, nhưng không có nhạc cảm lúc sáng. hát, lúc trầm lúc bổng, giàu nhạc điệu, có tiết tấu. hiếu kì. nước mũi chảy.Hà, có ác ý không đấy xong nói với vẻ nghiêm chỉnh. Cô bé cảm ơn , lâu lắm cậu ta không vậy Chàng béo nói, vẻ thật thà. cảm động nhìn , đúng lúc ngẩng đầu nhìn cô.Họ hiểu, bây giờ giữa họ không còn khoảng cách, họ sẽ không xa nhau , bất chấp tất cả. cúi đầu , mắt ướt từ lúc nào. nói thầm trong đầu thế. Sáng hôm sau, khi làm về lúc tinh sương, nhìn thấy ánh sáng tù mù cửa sổ, đó ánh sáng từ phòng của mình, cảm giác thực bình yên. có một cô gái đang đợi theo cách riêng của cô .Sự mệt nhọc bỗng tiêu tan.Ý định  đầu vào tắm một nhưng khi thấy nằm văng, ngây dừng , bước đến gần lay gọi dậy, bảo vào phòng cô vẫn nhâm nhẩm mê . Không tôi đợi tuy nhiên, chân đến giường, giơ tay quờ quạng, chung cục đổ ập lên giường, tức tốc ngay.Khi nhìn thấy nằm văng đợi mình, cảm động.Nhưng vào bếp còn cảm động hơn.thì ra dậy từ lúc năm giờ sáng, nấu xong bữa sáng chờ , một bàn đầy thức . hôn nhẹ vào mắt , cô không nhưng trong mơ. Không phải, có chỗ khó nói, khó xử. Chẳng phải mẹ giao cho phải bảo vệ . Thực ra không vững chắc có đẩy hay không, về sau khi hiểu hơn, vẫn luôn cầu mong lúc đó vô tình, chẳng thể hận .Rõ ràng không hận cô Bọ , lương thiện quá, làm thế phải chịu thiệt thòi nói, giọng bất bình.Lúc đó, mặt trăng hoàn toàn lẩn vào đám mây, le lói ánh sáng da cam nhạt, không một vì , thi thoảng gió nhẹ ủi đêm hè nhưng không xua nỗi buồn trong lòng. Hơn , dạo đều trẻ , trẻ khó tránh khỏi dại dột biện hộ cho liếc nhìn , thấy mắt cô u ám, mặt tư lự. hỏi không mắng cô không nói rên lên yếu đào tơ, sầu muộn năm canh.Khi tĩnh lặng hoa soi bóng nước, khi cử động gió lay cành liễu, suy tư, ẻo lả hơn cả câu đó viết cho mẹ hỏi vì bị ngã. liếc nhìn , thẳng vào , nói  Mẹ, đằng sau đẩy. Mẹ kinh ngạc quay nhìn gái lớn, thấy nó đứng nín thinh, nét mặt điềm nhiên, không chút sợ hãi, bình thản đón nhận nhìn của mẹ. Mẹ hỏi đẩy có phải không. Cha nóng tính,  chưa kịp đáp, cha xong ra toan đánh, miệng lầm bầm này vô phúc .Coi không có đứa mày. bởi mình bị câm, cho nên gia đình vô phúc  ngước mắt nhìn cha, nét mặt không thay đổi. có thể hiểu biểu hiện đó của đứa trẻ năm, sáu tuổi nghĩa gì có nghĩa Tôi không làm gì sai một hùng. Hoàn toàn không sợ hãi.Ánh mắt bướng bỉnh nhìn cha, rõ ràng muốn nói Bố cứ việc đánh, không sợ. Mẹ cuống quýt chạy đến can ngăn cha. Nếu dám động đến nó , tôi sẽ li hôn. Ly hôn, nghiêm trọng quá Mẹ theo cha hơn mười năm, chịu bao nhiêu gian khổ, chưa bao giờ kêu ca.Mẹ nói ra câu đó khiến cho cha, một công nhân có thâm niên mười mấy năm phải dừng tay, bỏ vào phòng mặt hầm hầm . Lát sau còn nói vọng ra  này đúng vô phúc cúi đầu, nghe lời mẹ đến ngồi vào ghế của bố cạnh giường bệnh .Mẹ không hỏi thêm điều gì. may vốn khỏe mạnh, sau khi khâu vết thương, nhận thuốc, vừa truyền nước xong đòi về. Vết thương khá lớn.Lúc mới cắt , nó sưng tấy lên, gặp tiết hè oi bức, mồ hôi ra nhiều, ngứa ngáy khó chịu.Lúc lên giường nhăn nhó, lấy móng tay gãi thật lực làm vết thương bật máu, mẹ xót xa lắm, nắm chặt tay không cho gãi, mẹ lấy thuốc mát bôi lên vết thương, miệng thổi nhè nhẹ. dễ chịu, thiếp trong vòng tay mẹ. hiện nay nghĩ cảm giác mẹ trông nom lúc đó, thấy nhớ quá Nhiều khi ghen tị với đám trẻ láng giềng, không bị phân chia tình cảm của ba má. Lúc mới nhìn thấy vết sẹo trán , bọn trẻ đều khiếp sợ.Có đứa nhát gan hét to yêu quái, yêu quái lo âu hỏi mẹ ơi , xấu lắm có phải không .Mẹ nói cô công chúa đẹp nhất trong mắt mẹ .Công chúa có bằng thiên sứ không hỏi. Mẹ sửng sốt nhìn cô gái nhỏ suốt ngày chạy nhảy láu lỉnh khỉ , thầm nghĩ, thế ra nó ghen tỵ, so sánh từ bao giờ Mẹ đau lòng, Lúc đó mẹ không nói gì, vuốt tóc dù rằng mẹ không nói gì nhưng , công chúa gái vua , thiên sứ gái đế.Vua trần, còn thượng đế trời. Mẹ cắt tóc cho , lớp tóc trán thành một bờm dày che vết sẹo. nhìn lọn tóc vừa bị cắt rơi xuống đất, lần đầu nếm trải cảm giác tiếc nuối. Nhìn vào gương , thấy một khuôn mặt xa lạ, nói  thế này không nhìn thấy vết sẹo phải không. Sống mũi cay cay, mẹ cố gượng. Đúng vậy, bây chừ trở thành đứa trẻ xinh đẹp quay phắt , nghiêng đầu, cau mày , ngây thơ hỏi mẹ, không phạt hàng xóm bảo mẹ quý hơn đúng không  thảm thiết, chẳng thể kìm nén, nhìn đứa gái mới năm tuổi mặt, không phải đối diện với nó thế nào khi nó nghiêng đầu, nét mặt non thơ xem lẫn tủi hỏi. Có phải mẹ bẩm tính không nó làm hiểu nổi, đều khúc ruột của Một mẹ thông thường có hai đứa sinh đôi, mong cả hai đều hạnh phúc, không gặp đau khổ, vấp váp, chăm lo cho từng đứa, không ngờ vẫn phải để nếm trải tủi. Thấy mẹ , òa theo.Nó dang hai cánh tay bụ bẫm ôm lấy mẹ , hét to. Mẹ, mẹ Có phải mẹ không thích Sau này sẽ ngoan, sau này nhất định sẽ ngoan.Mẹ Mẹ thích thích không. Mẹ ôm riết gái vào lòng, thầm thào tôi, tôi Các đứa nào báu vật của mẹ , mẹ đều thích, mẹ đều yêu các , yêu nhau. bảo mẹ không thích   ngoan mẹ không thích. Vậy tại mẹ đừng Có phải mẹ bị đau đau , mẹ ơi ngứa đầu lắm định đưa tay lên gãi, mẹ vội giữ ngoan nào, đừng gãi, gãi nhiều, chỗ đau choét ra, mọc nhiều bọ sợ lắm vậy mẹ bôi thuốc cho hét, tay liên tục đưa lên định gãi trán. Mẹ giữ chặt bàn tay nhỏ bé của gái, nhẹ nhõm bôi thuốc lên chỗ đau, nhẹ nhõm thổi. thấy dễ chịu, ngồi yên, rốt cuộc thiếp. Mẹ thốt nhiên ngẩng đâu, nhìn thấy đứa gái lớn đang đứng yên cạnh cửa, lặng lẽ nhìn mẹ bôi thuốc cho , khẽ khàng thổi vết thương, gượng nhẹ xót xa, không mệt.nhẹ nhàng đắp chăn cho , mẹ đến mặt , ánh mắt hai lặng lẽ gặp nhau. Mẹ cúi , để tay lên vai , đứa gái mới năm tuổi của dù còn nhỏ không nói nhưng thực ra hiểu . Trí tuệ phát triển , nhạy cảm, khiến một mẹ không làm nào với nó. không có phản ứng gì, quay bỏ .Để mẹ với đôi tay buông thõng lén lau nước mắt, lòng ngổn ngang. không muốn chẳng thể đổi thay hai đứa , nhưng làm thế nào để bảo vệ cả hai, để không đứa nào bị tổn thương các gái bắt đầu , giống chim mẹ đứng bên cạnh đàn tập bay, có bao lăm điều cần nói, có bao lăm bài toán cần giải.Vừa vui vừa bận rộn, lo âu xen lẫn vui mừng. Sau khi hào hứng đưa các đến trường, mẹ lập tức tìm cô giáo chủ nhiệm, nói với cô về chuyện của , nhờ cô nhắc sinh không nên làm thương tổn bé gái tôi thực thụ thông , quá mẫn cảm, nếu đưa vào trường dành cho trẻ câm điếc thì tội quá Mà nó bị câm, không bị điếc, nhờ cô quan tâm hơn đến cháu lấy lòng cô giáo. Cô chủ nhiệm đay đả trẻ mới tốt nghiệp, khoảng hai mươi tuổi.Cô tỏ ra thông cảm, làm việc có trách nhiêm, mẹ thấy tạm yên lòng. Mẹ nghe giảng một , thấy hai cô gái quen với lớp mới ra về. Khi đến bên , muốn động viên trò, cô giáo nói nhỏ dẩu môi phản bác. Cô không đâu, mẹ thích hơn đoạn tay về phía cô bé ngồi lặng lẽ góc lớp. Đó , mẹ bảo thiên sứ .  Cô đồng tình  thông , hiếu động, thành tích tập luôn đứng vào tốp đầu của lớp, nhưng  luôn đứng đầu tốp này. Các thầy cô giáo thích đáng yêu, thích  điềm đạm.Hai một nóng một lạnh, tạo nên sự tương phản rõ rệt. Mẹ luôn mong các phải hưởng sự giáo dục tốt nhất. hỏi hai muốn tham gia lớp thêm nào. thích vào lớp vẽ có sắc sặc sỡ, lập tức hô to vậy mẹ tìm nghiêm đường dạy vẽ cho hai , hai đứa bồi dưỡng kiến thức cơ bản.Lúc đầu hai đều vẽ tranh nước, thân phụ thích năng khiếu bẩm sinh của , khen không tiếc lời. hãnh diện nhìn , luôn vẽ không tốt , nhưng chăm , chẳng thể nói chuyện với thầy, gì không rõ đành tự tìm hiểu lấy. cảm thấy không vui một cách vô cớ đối với khả năng bẩm sinh của mình bởi nó tạo nên một sự đối lập trớ trêu mà ưu thế vẫn thuộc về cô, thiệt thòi vẫn thuộc về .Cảm giác khó nói này, gọi một cách miễn cưỡng sự áy náy không muốn hai có gì va chạm, rút cuộc cô bỏ vẽ, cố tình trát lên vật yêu thích gà , mèo. Trong khi  kiên trì liền mười năm. hiện giờ vung tay có thể vẽ bức tranh khá đẹp, còn bức tranh chép của cô khó phân biệt thật , nếu đem để trong cửa hiệu nhỏ có thể đánh lừa khách du lịch. Mẹ tự hào về thành tích của gái.Mỗi khi mẹ phấn khởi khoe tác phẩm mới của , lặng lẽ chuồn.Mình ác vàng, mặt trăng, một bầu trời chẳng thể có cùng lúc mặt trăng lẫn ác, hai thiên thể thần linh. Hai cô gái lớn theo thời gian, mẹ thở phào nhin cô gái lớn hành tấn tới, vẫn quan sát cô nhỏ hồn nhiên ,vui tươi. Hai cô gái giống nhau nhưng dậy thì khác nhau.Khi ngực phồng lên , nhô cao , thì ngực vẫn bằng phẳng không, vẫn vô tư lự không buồn gì. So sánh hai đứa thì  quấn quít hơn quấn quít một cách dị thường mẹ nhưng cho rằng chuyện bình thường, bé chịu nhiều thiệt thòi, không có bạn.Không trái tim khép kín của nó thế nào khi vào tuổi dậy thì.Nó vẫn đứa trẻ tinh tế, nhanh nhẹn, già dặn tuổi, nghĩ suy chín chắn, gì nó nghĩ, trẻ thường ngày không thể nghĩ . vậy, gì nó chịu đựng, thông thường khó có thể đến lớp bảy thì nghỉ các gái bước vào tuổi mười bốn, rangh ngời, diễm lệ. nhìn các bông hoa trong sáng đang hé nở, ngoan ngoãn, hoạt bát, lòng nở hoa. Hai cô gái đẹp sinh đôi nổi trong trường.Bọn gái nói sau lưng yêu tinh ,  phù thủy.Đôi mắt to đẹp , trầm lắng của  lúc đầu khiến các bạn đôi ngạc nhiên, tò mò, về sau thấy tính tình  cô độc , khó gần, thậm chí giống yêu tinh lập dị.Mọi e ngại, ít gần gũi cô. Nữ sinh trong trường đồn đại, nói khối lớp bảy có phù thủy bị lời nguyền.Phù thủy làm việc xấu, bị trừng phạt không nói . rơi vào ánh mắt cô ta , đó sẽ bị xúi quẩy. Mọi ngại cô bông hoa pha lê, lộng lẫy nhưng khó tiếp cận. ranh ma không kém nhưng xởi lởi, dễ gần, bạn cả nam lẫn nữ yêu thích. Trong lớp , có một chàng trai giỏi nói với ngay mặt mọi. Tớ thích cậu lúng túng toát mồ hôi, hổ ngươi , mặt đỏ bừng. Chàng trai không chịu, truy hỏi đó ngẫm nghĩ nói. Đó trai tớ Nói xong thấy  đang nhìn mình, đôi mắt trầm tĩnh lóe lên một ánh kì lạ.Ngày hôm sau trường yêu cầu thành lập đội động viên cho hoạt động thể thao , sinh nam nữ sẽ mặc đồng phục trắng, đầu đội ca lô đỏ khích lệ, vậy dù để bờm trán phải lộ ra. Mỗi lớp cử hai . Trong cuộc bình chọn tham dự, khép nép trốn sau lưng các bạn, tránh ánh mắt của mọi , không muốn tham dự, cô sợ mọi nhìn thấy vết sẹo trán.Không ngờ  đứng lên, với cử tao nhã, giơ ngón tay trỏ thon dài trắng nuột của diễn viên múa ba lê vào .Cả lớp nhất trí thông quá trố mắt ngạc nhiên, nhìn gái một cách tuyệt vọng. nhìn , vẻ mặt giá ngắt. bỗng cô bật , vẫn nụ hồi năm tuổi, nhức nhối , chói tai, cảm thấy choáng váng chạy về , mẹ hỏi duyên cớ. kể lể, mẹ hỏi , vẻ đắn đo Mẹ Lẽ nào mẹ nghĩ đổ oan cho mẹ nghĩ hồi lâu, chung cục , vỗ đầu gái « Yên tâm, chuyện để mẹ giải quyết. Mẹ thức suốt đêm khâu cho một chiếc khăn da cam đẹp. đội khăn đến trường tập. Chiếc khăn đẹp che vết sẹo. Mấy ngày sau bầu làm đội trưởng đội động viên.Trong cuộc thi đấu thể thao một tuần sau đó, dù vui bởi luôn dẫn đầu đội khích lệ, hát hò , nhảy múa nhưng trong lòng vẫn rấm rứt.Cô tưởng mẹ sẽ mắng một trận ra tuồng , nhưng gọi  để mẹ giải quyết  giúp cô giải quyết rắc rối do vết sẹo. Với mẹ hỏi một câu xác  việc đó có thật. Mẹ hỏi  vì làm vậy, cô không đáp, bàng quan nhìn mẹ,Mẹ thở dài , không nói. vẫn không nguôi tấm tức, cô lóc bảo mẹ thiên bẩm. Mẹ nói một câu từng đọc đẹp, luôn đau yếu, thầm nghĩ đúng mẹ bẩm tính.  nỗi khổ của mẹ Mẹ thở dài nói   của mẹ, dù nó lạt xa cách thế nào không vượt ra trái tim mẹ.Trái tim nhạy cảm dễ bị thương tổn bề bất cần của nó đều vết thương của lòng mẹ. , lớn, nên hiểu mẹ, thực ra khổ tâm, quờ quạng vẻ tĩnh tâm bên của nó đều sự nuốm phi thường.Thực ra nó muốn vui tươi, hoạt bát . hứa với mẹ thế nào. quên . Mẹ nói bật , nửa hiểu nửa không, nhưng không muốn làm khó mẹ . Không bảo vệ mà còn phải chịu đựng Mẹ nói một đạo lý lớn. Mẹ lo lắng cho .Mẹ có một đứa gái yếu ớt khiến ta thương xót. hoàn toàn thường ngày. không cần quan hoài đầy . không nói thế nào lời của mẹ. Sau đó, cô thầm một mình trong đêm. cô bắt đầu vui vẻ một mình, tự trách mình ích kỉ. Nhưng ái tình chia cho hai , có thể đồng đều nghĩ, mẹ không thích thật . Cuộc thi đấu thể thao chấm dứt, đòi bỏ .Mẹ không hỏi nhiều, dang tay mở lòng đón đứa gái câm trở về. Đối với chuyện thôi của , có phần áy náy.Cô dùng lí trí để lí giải nguyên do gái muốn độc chiếm trái tim mẹ, nguyên do sự tủi thân hành động kì quặc của đối với mình.Với bản tính lương thiện, cô cảm thông với nỗi khổ của bị câm, suốt đời không thể vui vẻ mình.Đó tình thân ruột thịt. day dứt, mâu thuẫn không nguôi. lao ra khỏi . Nỗi tủi không có chỗ trút, đành đá lung tung vào cây cỏ ven đường, nước mắt mưa, cô dùng cùi tay lau.Cô nghĩ mình từ nhỏ đến lớn luôn phải chịu thiệt thòi, ấm ức. đáng thương, bị câm, mọi chuyện đều phải nhường nhịn nhưng mẹ ơi, mẹ không hiểu cho Mẹ có tâm can của không nước mắt rơi mau cho đến tận bến xe, cô dứt khoát lên xe trở về thị thành, trở về trường . Ngồi xe, cay đắng nghĩ, mới sáng nay mình còn nô nức về , chưa hưởng chút không khí đoàn tụ vui vẻ phải hấp tấp ra , lòng thêm tê tái, nước mắt cố nén trào ra. Mới đầu lặng lẽ rơi nước mắt, về sau nghĩ thấy tủi, cô gục đầu xuống bàn nức nở, mặc ánh mắt xa lạ đang tò mò ngó nghiêng. Mới tám giờ tối, xe đến thành thị. không muốn trở về trường. Còn nhớ lúc sáng, khi háo hức về , cô khoe với mọi tài gói bánh chưng của mẹ, còn hứa sẽ cho mọi thưởng thức nhưng hiện giờ phố, giống trẻ lang thang, mặt đầy nước mắt bụi đường lang thang khắp thành thị, miệng nhấm nháp que kem, lưng khoác ba lô to tướng, lê từng bước giết thời kì. Vô tình đến khu vui chơi lớn nhất tỉnh thành, trong đó vẳng ra nhạc cuồng nhiệt nói đàn nghĩ suy giây lát, quyết định mua một vé chơi trò máy nhảy, giá mười đồng cô vốn chơi trò này giỏi. đây, trai cao thủ trong trò này, theo, không lâu sau chơi giỏi, chẳng thua gì. Vừa bắt đầu có bao vây quanh, họ trỏ vì thấy cô chơi một mình. vốn bạo dạn, chơi hăng, khi thấy đám đông ngưỡng mộ, cô phấn khích rút cục vẫn đứa trẻ. Đứng giữa đám đông hò reo cổ vũ, cô quên ngay phiền não. Có nói Chơi giỏi lắm, cô bé, nào với tôi ta cùng chơi nhé liếc nhìn vừa nói, đó một gã trai trẻ, dáng điệu bặm trợn, miệng ngậm thuốc lá, tóc đỏ, cánh tay đầy hình xăm đáng sợ, không cao, hơi gầy. Hình ảnh tiêu biểu của gã giang hồ trong phim ảnh liếc gã, không đáp, đấu chơi một mình, nghĩ bụng, tôi đang điên đây, đừng có chọc tức tôi bị nó cho rớt để cho nhỏ coi thường. Một trong hai cô gái đứng cạnh gã trai vừa gọi đại ca khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc siêu ngắn, cao bằng gã, nói giọng giễu, kích động sẽ so tài với cô ta. Các , nếu giống thì chơi với một ván, sợ thì khỏi nhìn Gã đại ca quẳng điếu thuốc, cao giọng nói cau mày, không nói gì chắc cô ta không phải giống gái hồng  manh, thổ phỉ chửi thầm. Mọi quay xem, vừa căng thẳng vừa phấn khích. không thèm để ý, xem đông vậy, kiên cố gã kia không chịu mất mặt mặc váy bỗng nhiên để chân lên nút bấm của máy nhảy, đang nhảy say sưa không để ý giẫm vào chân cô ta, lảo đảo suýt ngã. Cô ta liền gào đoạn nhìn xuống chân, nói giẫm phải chân tôi, gãy xương , làm thế nào đây. Cô ta ngôì thụp xuống, hai tay bóp chân, rõ ràng muồn vạ. Bấy giờ mới để ý cô ta xinh đẹp, tiếc tóc nhuộm đỏ, cách điệu bất cần. dừng nhảy, bực mình nói cô tự gây chuyện.Trong lòng thoáng lo ngại, đối phương có ba  mình có một, chắc không đấu , hơn trông họ đích thực giang hồ, khó đối phó. Gã đại ca nhảy lên, mặt đằng đằng sát khí, quắc mắt nhìn đồng bọn muốn nói mày còn chờ gì , không dạy cho lòi một bài cô gái gượng , nhăn nhó kêu đau, đoạn rút điếu thuốc lá trong ví rậm rãi châm lửa hút, nhả khói vào mặt né tránh, quắc mắt nhìn ba vị khách lạ, lẩm nhẩm quay định bỏ chạy làng hả Chửi đây  manh chứ gì, vậy thì đây  manh cho Cô gái vẫn hút thuốc, nheo mắt nhả khói, giậm chân vẻ nôn nóng Cô giẫm nát chân tôi mà định bỏ cố tình gây sự Tôi mới đến đây , hình không quen các cố nói giọng ôn hoà, không để lộ vẻ sợ hãi giỏi quá tao  manh, tao không Gã đại ca bước lên giơ tay túm phải điều giẫm nát chân của ta mà không có ý kiến giở lý với cô muốn . Cô quay , tránh bàn tay của gã, phẫn nộ hét mày muốn gì nếu muốn tiền, không có đâu, muốn mạng thì có một mạng đây Tao không sợ, muốn đánh muốn giết thì tuỳ Đằng nào mày có ba, vậy cùng ra tay, nhảy vào đánh tập thể luôn nói xong, từ máy nhảy lao xuống tức tím mặt vốn muốn ra khỏi cho khuây khoả, không ngờ đến tận thành thị này bị  manh nạt, mọi uất ức trong lòng ngay thức thì bùng lên, dồn vào cánh tay, giơ thẳng về phía gã trai. nếu đánh, nên đánh vào tên cầm đầu, đánh chết thôi, lúc này cô hoàn toàn không nghĩ tới mạng sống của mình, phó mặc cho cơn điên bọn ha hả, tưởng doạ cho đối phương chết khiếp, không ngờ cô ta phản ứng dữ dội vậy. Sau tát trời giáng, cô còn vung chân đá vào mặt gã đại ca. Gã bưng mặt lùi về sau, miệng rống lên kiếp, nhãi. Gã vẫy tay gọi hai đứa gái, cả hai tức tốc tiến . gái mà đánh nhau thì chiêu túm tóc, cào mặt, thộp ngực lợi hại nhất.  vì thế khi hai lao tới, thấy tình thế khá bất lợi, né . Đến nước này cô chẳng thể chạy trốn, liền xông tới đấm vào đầu gã trai, cố khôn cùng dùng móng tay cào vào mặt gã, nhân lúc gã chưa định thần, đạp mạnh vào chỗ hiểm