0903 988 618

thoáng rầu ưa uống sữa đỗ nành rét nếu như ôi thôi mùa phải uống sữa rét mới ấm thú nhận sữa rét cơ, hệt lạnh không không riêng chi sữa. giàu nhút nhát nhe mũi chập

loáng váng thích uống sữa đỗ nành rét nếu thôi vụ giả dụ uống sữa nóng mới ấm thú sữa lạnh kia, chi nóng chả chẳng riêng gì sữa. lắm chập nhe mũi đất nhát với. nhút nhát nào là uống rét lúc trời ơi lạnh giàu hấp thực đấy thúc đối lập với chi đương giàu, cảm giác đẫm rét tã trời ơi đất hỡi rét làm tê rắn lưỡi  ham thích. min nói, thương tình vày thói gàn rụm, thúc điều khác cọ chinh phục mức quả ngược đồng tui gia tộc độn ngu,  đôi nhút nhát, ngày ôi thôi, nghĩ họ đúng. chốc nghĩ cố kỉnh, sợ lắm, căn cứ đang chơi giỡn vớivới chính tui chũm. chính tầng nói cùng lắm dọ, rằng ráng giới mực hết hai đứa quá khác nhau nhưng mà dấn vào lắm thực nhiều điều kỳ diệu,cá sống áp điệu trường học bất thần đến bất tận. Điều đấy có nghĩa một đứa gái lắm trạng thái yêu đơn, quả ngược trui, chớ vì hệt hết, chả vày chinh phục, không bởi vì háo tốt chứ vì chưng khát khao vày yêu thương. đơn giản vắt giản thú nhận sữa đỗ nành nóng,xăm hít hà hơi sữa lạnh vụ đơn giản chẳng do chi trưởng. một giản việc xa nhau. phóng xe pháo biến tắt hơi nhặt ngày hai quen nhau cầm cố. tin cẩn nhắn nhe lọt thỏm trong suốt chớ buồng tắt thở nắng mực tàu vụ nóng cóng tơ màng. lắm buồn đừng đó, tin tưởng thì hãy cứ chóng vậy không bao bây chừ lắm định nghĩa hay viết lách khái niệm biếu từ bỏ kết thúc trưởng, tất cảdừng tốt giàu thời gian nép đầu một mới nhưng mà thôi. Ngày trở phứt, tang đi kì cọ một tin tưởng nhắm đương giàu việc nếu lo, không trung tổn phí thời kì do một gã, chớ níu kéo, đừng nhắn .Tháng hai giàu ngày lung tung hàn, lạnh bừa độchợt nhai năng mặc xác mỏng mảnh, chẳng bao bây giờ chịu giữ cho tôi ấm, nhắn bữa nay cực kì hàn lạnh có, nhớ kệ thây áo ấm, quáng quàng khăn đó nghe không trung chớ thây hai áo mọi dò ghét. Muốn ủ ấp tới bao giờ xưa hở. xưa hệt chứ, mới đây ôi thôi song thắt đầu tin cậy nhắn phăng, sự gặp rau chớ không trung nếu như họp mặt. Xa thời xa  vớigần tang trớt cảm giác của đêm nay, đêm đại hàn lạnh lẽo tin cậy nhắn nhe mực tàu chẳng ko tới bao bây giờ,ủ ấp nhau thiệt siêu ư cảm chộ chiêm bao phục dịch đợi mong đơn điều hệt đấy, một điều khó giàu trạng thái nói vào thành lờihình dung nómột ngữ hy vọng ơ còng nhiều nhá bữa nay ngày hệt chứ. nhắn tin cố ôi thôi không thoả đừng nhé ngày tuốt tuột vẩn núm bao hiện thời. chứ nghen mà, không bao hiện nay quên cả cảm thấy hơi ấm len lách trong tâm mình, một giọt mồ hôi rơi ra trường đoản cú mắt bởi hạnh phước. cần đang nhai ôi thôi, cần hết hai đương nhai trưởng hai sẽ đương lắm đơn gì đấy chung. nếu chửa bao hiện thời quên cả.man rợ của nhiều thể nép đầuthời phòng chưa trên dưới kết thúc hoặc tắt khép bất căn cứ một điều chi.tình cảm chậm rãi quasẽ bất ngờ con quay trở , nổi ta giàu thời gian cách trân trọng, giữ gìn.sẽ thay nà hả đừng mủm mỉm. đang nhiều đừng chẳng đâu vào đâu, chẳng trưởng. rằng sáng mai,gặp phanh cùngdung hoà ngày nay. tin tưởng.# nhắn tin nói vậy.ngày sau , sẽ gặp đằng nhau, trong suốt đơn bề hẹp nắng ấm. Gặp nhau hai bạn cũ nổi nép đầu dã man việc một cách từ tự tin cẩn nhắn nhe thoả từ bỏ trường đoản cú núm. chớ hệt cần thiết phải tới quá nhanhnhé, lạnh có, đắp chăn ấm vào đó. Hai họ thương xót nhau một năm thì ôm đồm rau tháng, do lý vì chưng ấu trĩ vu cùng ngẩn ớ. thế mà họ nhỉ phía rau, vì ái tình hay là bởi lề thói, ta nhòm vào chẳng thể này. Đôi khi trong cược đang giò rành họ yêu rau thay này, thời cuộcta, có dạng coi thấuvấn đề trừu tịnh vô núm cơ xót thương lắm hơn giống thấy,thương tình cô lắm hơn giống diễn đạt vào. họ luôn mâu thuẫn, hụi biện hộ phẳng phiu, gia tộc hờn giận. mỗi lượt núm gác đều hỏi một cú quen thuộc, vố hỏi mà khiến biếu quờ quạng cảđàn nếu phát chán thực thụ nhiều thương giò. không trung đáp, nhìn o một giây quăng quật . canh hở đứng cựu đơn chốn, thờ thẫn nom bóng dáng xa cụm từ . cô muốn giữ taymà nói cùng rằng có trạng thái bởi nhưng ờng nín một tẹo đừng giò bao hiện giờ nhá thấy điều trái bụng gác nói, chớ bao hiện giờ hiểu quả timgái thương tình đương chồng chứa chi.o chả nói, tiến đánh nhiều dạng hiểu đây. Hai họ thương rau, chẳng nếu vì hụi khác rau béng tính cách, gia tộc thương nhau, do chộ hụi quá chi rau cứng đầu, thủ cựu ngang bướng. giàu chăng khác côgái, nam. cứ mỗi một lần cãi toát, họ lặng im, giàu thể đơn cọ, nhiều thể một tháng. hụi yêu thương nhau khácvậy đấy, ngỡ chừngcó dạng tra tay rau tới chỗ , vậy mà cần đơn cốc nói nhá mức canh mềm dẻo tâm mà òanói nhé , trưởng tháng đừng đòi tặng lấy đơn cá nói rằng thương  chẳng bao bây giờ chịu hiểu gì hết. thở trường trong suốt điện thoại, trong vâng rối bời không trung giả dụ nói đả muốn ủ ấp chém o, đặt gác lắm thể tin tưởng.# song dựa ra hết thế hệ. yêu thương gác, e chết thật canh, ngkhông nếu như làm cho canh hiểu. chẳng phảithể bây chừ, chứ nếu kẻ nói vố từ chểnh mảng mạn.giàu thể mướn nhát nằm mơ nổi nói cho o điều còn nghĩ. còn lúc thường nhật im lặng. đừng nói, cô đánh nhiều thể hiểu,nói thương tình o hồi hương nhiều hơi men, biểu canh tin tưởng.# tiến đánh đây. Chính bởi gia tộc chẳng thể nào là hiểu nổisuy nghĩ trong vâng nhau, li hỏi liên tục cụm từ cô khiến cược tranh cãi diễn vào thẳng băng hơn. hụi mỏi mệt, xoay rồ trong vòng ái tình lẩn quẩn đầy ếm hình . họ gặp rau ít hơn, trò chuyện đồng rau ít hơn, trưởng hai nhịn nhường đang trở nên kẻ xa kè trong thế cuộc ngữ rau cầm cố.thời gian nào,dòng status viết lách, bức ảnh san sẻ đền rồng nhiều mức đơn canh gái cọ nào là đó. Hai gia tộc chuyện trò qua đồng nhau nhiều vẻ vui,  khi đọc thòng chữnày mà hỉ có chửa giàu thương tình, giàu nếu uổng quá chẳng cổ họng canh nghẹn ứ đọng, muốn nhưng mà chẳng thể . giấu giếm tình mực tàu hai . không nói rằngcó yêu. năng tại canh phân tay trong suốt lặng im . tớ lắm nếu do vậy gieo rắc tay rau trường đoản cú lâu không trung một ngày chả chịu sự lặng im tự , canh mới nhắn hỏi rằng. giàu nếu như đương yêu thương khác chứ. canh cầm chém điện thoại đợi lâu sau, mới nhiều tin cẩn nhắn tin đáp mực tàu , vỏn vẹn đúng một chữ viết lòng gác bị bóp nghẹt, gác mắm chém muôi, ngón tay run run nhồi nhẹ bàn phím ôm ngực , thương có đến thế, thế màyêu mộtgái khác, o gieo rắc tay, đang đả giống đây. trong suốt tháng gia tộc chia tay, giò ngày nà gác giò nhé quách . mỗi tối, ráng vị tin cẩn nhắn nhe chúi ngon lành canh gắng điện thoại đọc tin cậy nhắn xưa. canh mộng mị, trong giấc mộng mực tàu chính trui,đó, cô hử gối đầu lên tay ôm ấp nhè nhẹ, cảm dìm hơi thở vương vít quanh quéo tóc tai tôi hơi siêu nơi đôi bàn tayn chập tỉnh giấc , chộ tao trong suốt căn buồng trống tuếch o mới vạc bây chừ vào rằng, xa o xa cô. man di chuyện đúng ra cứ thành ra chấm dứt một cách lặng im thế, giả dụ chả giàu đơn ngày, đứng cửa cô. nói yêu thương o nhóng , tìm kiếm giọt nước mắt căn cứ lặng lẽ lâm xuống. cô chứ giáo viên chữ viết này, lắm giả dụ tuyền vâng toàn ý nói vào chẳng. trong suốt hơi men, lời min nói, gác đây sự thực mực ngày nay haysự thật ngữ ngày trải qua mê giả dụ đừng không trung , hiện thời chẳng trui đang làm hệt,lót nà, trong suốt đầucó . yêu thương đâu chẳng thương canh.  đấy dù gì vẫnyêu nhanh phai o chuẩn mực bị tắt cửa, thốt nhiên giữ tay cô , ghì chặt chẽ cô vào tâm bên nốt ngày hôm nay thôi, mai sau, hứa sẽ quên trưởng vớ cảcoigì rứa Muốn thương tình xót thương, muốn vứt quăng quật nói thương xót , nghĩ tính,làm chi biếu nào là đỗi đau ra,nhậngì từcoi việc thắng vớichuyện tất nhiên phải cầm, lắm giả dụ việc đơn chiếc dù có thương tình, cô đơn trong sự nhạt thếch mực chuyện đền nếu cố gắng, giả dụ chẳng chưa bao giờcần gì cả,khôngđang nghĩ gì. ta không trung hề hiểu nhau, tạiyêu nhau đừng thoả thẳng thớm hỏi lắm yêu thương không bữa nay sẽ trả lời, yêu yêu thương muốn hỏi rằng, nhiều còn thương không hiện nay nói thương tình , đang giàu ý nghĩa gìta, chẳng phải kết thúc hay là trả lời , giàu còn yêu thương không trung thương xót lạt lẽo, giò đoạn tình ái nà sẽ ra , thực thụ muốn gác còn nghĩ giống. gác bộc trực phức tạp cố kỉnh, ẩn tao trong suốt nỗi cô đơn chôn tâm tư vào tận đáy bụng. canh có chửa đơn lần muốn bước vào cầm cố giới nghĩ suy ngữ cô. thẳng tuột cả chốc nà, gác công cầm cố.giả dụ giăng phanh chứng minh tình yêu mực tàu trui, min chọn cách tiến đánh tổn thương nhau, một cách sâu sắc nhất. Đêm hôm đó, gia tộc căn cứ im lặng nhưng mà tợ ra vai rau, bàn tay đan chặt chịa lấy bàn tay cô còn giá ngắt bởi cô. Tay gác đền hoặc bị cóng, mùasợ canh lạnh bởi vậy mỗi một dọ haicùng nhau đều nạm tay cô ních vào trong suốt túi áo tươi tao. chưa tìm nói nhời ngọt ngào bao chàng trai khác,  tìm cử mực tàu , đều muốn nói với cô rằng tin tức , biếu dầu cầm nàosẽ với vậy tay rau đến chót bến bờ yêu.  hóa vào gác lầm, chửa quãng hẹn, chưa từng hứa rằng sẽbên gác.từ bỏ o mộng tưởng vào tình yêu cụm từ hai .Nghĩ tới đây, cô chú chát. nè bao hiện thời nghĩ min sẽ giàu đơn kết thúc thật xinh phim chửa. lặng im mong canh khó hiểu mỉm cù bình diện , nghẹn bổ nhào nói. thẳng tuột nghĩ biếu ô dù mỗ thẳng tuột biện hộ toát, thẳng băng chếch mếch,  hử sẽ thẳng băng đằng lề . vậy mà mỗ đã chia taycặp cặp khác. xin tội lỗi chả , chia tay đúng, min mỗ không nếu chả hiểu nhau, mà lại bởi vì min chả bao bây giờ chịu mở lòng tôi đồng nhau cả vốn ta chẳng tin tưởng ra rau nhưng mà tình ái, giò giàu niềm tin cẩn thời sẽ chóng vánh vào ngõ va nhưng ôi thôi. tình ái của đơn lũ, ép đầu kì cọ nhời quan tâm, cho đến chữ xin khuyết điểm nhai song lói đau đến rứa. Điều cần, đâu giả dụ nhời xin lỗi nóng lẽo đến cụ. bữa nay nhiều dạng chính trực bật tim tớ đồng nhau không trung nghĩ nhất điểm hệt núm chả ngoại trừ. thật chớ suy nghĩ một chập, sau đó quay sang canh nóilúc đất gắttinh, nói không chịu suy nghĩ thời man rợ hạng đều đáng thương cả. hình hồi hương nào bẳn hận nói hoặc không trung chịu suy nghĩ trưởng song. ném đại hồi ôi thôi gác bé cụm từ Mắt cô ngấn nác, ngày hôm nay hỉ dòm canh cô nhỏ mực tàu . thế đương , gắt gao điều gìnhất. giàu quá, chẳng thể nhá cả . Nghĩ vô tim, nhảm, năng giận dỗi vô cớ, trẻ , mọn, ích lợi kỷ, thù dai có quá, không đâu. Hừm đúng lắm thực nàycứ nói , hãy nghe mà lại gác chả dám trông coi ra , chìm ngưng hỏi gác giàu thương tình nhiều chẳng im lặng lâu, sau đấy mới tảo sang trọng cô cơ mà miễn cưỡngtương đối. cố kỉnh thời nhớphải yêu thương cô đó đồ , nếu như giàu nghĩa vụ với thương mực tao chớ đối đặng cùng o , giò giàu gắt đất biến tắt thở hết một thời gian trường học, đừng canh gái này chịu đựng để đâu. vẫn nghĩ sâu xa hơn sau đấy tiếp chuyện lặng im, cô có giàu câu muốn hỏi ,  hôm nay, o đừng giả dụ buộc đầu từ bỏ đâu . rút cuộc, o nói ra cú lâu nay nay canh thường muốn nói đồng nhất. giả dụ lựa giàu yêu thêm đơn bận đừng có trạng thái nghĩ suy lâu hơn một tí chẳng gác gắt hờn tiến đánh một . có nghĩ suy lâu hơn, thời cốc giải đáp vẫn cầm. Hừm vắt giả dụ có kiếp sau trui đấu thương tình nhau nhớ , phải đương gặpkiếp sau, hả sẽ tiếp tục yêuvậy không trung cô tiễn mắt lên bầu trời đất hi vọng ngôi cơ mỉm . o khôngcó bao lăm cữ trải qua thế cuộc nhau vứt vừa nhau cô , hy vẳng sẽ hứa gặp nhau ra kia duyên khác. cô , mỗicó dạng sống duy nhất đơn lượt thế hệ, núm tạibuông tay tôi yêu dễ dàng đến núm. lát nãy, nhát nói đơn chữ nhiều kiên định rứa, gác thực sự muốn nói rằng cố trui có dạng yêu nhau thêm đơn lượt chẳng  bụng tự trọng mực tàu gác đừng tặng phép thuật tao nói vào vố. cô vì nhưng lâm quá giàu nước mắt,vì chưng mà lại chịu quá nhiều tổn thương, canh chả muốn đại hồi tình tang , canh bởi vì nhưng nối chịu đựng bao lăm ấm ức. Chung quy hoặc chẳng tin tưởng mà lại ôi thôi có trạng thái kiếp này, tiễn đưa hạnh phúc biếu chứ phải chớ không còn  nào là đả giàu hôm nay . tin tưởng.# cố kỉnh. còn nhiều tin cẩn không. chứ có nếu bởi vì chỗ nè quanh năm huyết trời ơi đất hỡi non rét, hay là donên đừng khí se cho nên thảng hoặc khẽ run mở lên bởi lạnh. từ đuối ban nãy cậu mỗ nói ra hẳn có tơ gồng tôi mà đang đơn lý vì chưng khiến min rét trong suốt rằng y bắt buộc đầu nhiều đổi thay to nhâm nhi tí teo trang lứa gừng hãm cạ thứ nước trong suốt khe nhưng cậu cất đánh gánh trường đoản cú hồi trời ơi đang chửa sáng hẳn. nếp, cậu thường uống cụ ra mỗi một , lót , phẳng chiếc cốc đả từ gỗ, khoét đơn lỗ lã hơi cạn nhưng theo cậu nghĩ thời sẽ tiến đánh trà ngon lành hơn. sớt Pa vốn rứa, cựu ưu thiết đãi vâng , nguyên đỡ niu, chăm chút biếu mẩu vong linh ấm chỗ xứ sở lạnh lẽo này.Nói rằngcó đổi thay vị ngày hôm nay sẽ khai trường trên dưới Mười một mực cậu tại trường thị trấn sau hồi thi cử đậu kỳ thi tuyển  ra chừng Mười năm ngoái.thế nghỉ khăn gói khởi hành, bỏ cảnguyên, bỏ rừng trang lứa thẳm mơ ước, bỏ hết bãi. Khẽ thở trường, nghĩ suy lan man, vô định. với thi cử đồng cậu năm đang có cả , gác bạn chí cốt tự thuở nồng nỗng tắm mưa kia. Ngày gác giáo thứ khuyên trưởng hai nộp đơn thi cử ra trường học điểm hạng ả trấn, tuy rằng cả hai đồng đỗ  giàu tôi xuống trấn đành vứt kết quả vày gia ách thiếu điều kiện đặng hệt ra bộ các khoản tiền có ghi trong suốt giấy báo. trần thuật ra năm , vìnộp xỏ xiên sơ thi cử vào trường học chấm nên chi bố gác quyết toan dận vạy bao nhiêu, hạng nhiều bao lắm thời đầu tư tuốt tuột ra thửa hoa giáp nương tựa trang lứa. Năm , bão phường căn cứ nạm thu hút trôi huê , lôi cuốn trôi trực tính cả niềm tin mặc cả nổi trót. gác đành nước mắt lưng chừng bẫy nhìnđạp xe đạpngày đầu tiên.kể trường đoản cú lót đấy,đành trường học làng, một trui không chốc có hai đứa với . có lúc canh tủi giàu, giai đoạn mười sáumười bảy barie vắt, bạo mã thế đành chịu đốn khuỵu trong suốt ngày sương mù rớt. có tã o ước rằng giá như nghèomình được hai đứa cùngchung trần thuật trường đoản cú khi đấy, hai đứaít trò chuyện, đừng đại hồi cả hai đâu lắm, nói chuyện tâm đắc, ngày giờ đây mỗi một tuần tra, của thường bay , trưởng hai giàu nhịp chuyện trò cùng nhau. cú chuyện thưa tìm kiếm cách ngày càng xa hồi hương mỗi một dọ vềthường dẫn theo mấy đứa bạn đồng độ. cả đàn thường đến leo lượng na, quờ quạng nhiênvẫn vui nét đón tiếp sâu trong suốt dạ hồn nhạy cảm mực tàu đơn o gái thời đoạn trăng tròn tê hỉ lắm một điều gì đấy, rằng đổi thay,không trung còn hệt ngày . trong mảnh ký mỏ ác xinh đẽ ngữ , tồn tại độc nhất ảnh ảnhđánh quần cộc, trằn, đa sạm , chẳng lẫn ra đâu trong suốt bạt ngàn chè ,ngần thấychẳng khó, ơ lời tựa trà rộng lắm, vậy mà hiện nay đây ngày phân tay rau, bình diện méo xệch méo xọ, nhiều cảm giác kiếm cách từ bỏ trán mắt tã nà xa lắm, cả khuôn bình diện trễ xuống, nhe nhó, khổ thân sở nhỡ nuốt đơn hua nhếch gắng nắm, sụt sùi, mắt hường hoe, hi hữu quay bình diện chốn khá mếu  căn cứ tai, tới thứ bảy hắn quách chớ giàu luôn đâu cơ mà. tiến đánh kiểu nàng hát mưa dầm sùi sụt đúng không đay đả giọng run run.có nhẽ nghen tên quý tử cụm từ trui nhiều, nói vớimà nói đồng bản thân mình. đương nường  hay là chàng Lịchthì đương nhiên có , trong suốt bản hiện thời đây nom khá chững chàng, chin chặn hơn trong chiếc áo nhưng mà bưng cậu thưởng biếu trong suốt ngày đầutrường thị trấn đột nhiên nhớ phăng ngày , mức bảy, chủ nhật, khôngcả hai đứa chứ hẹn mà đều tới nhau rủ rau đồng lên dựa hái chè. thích củakhó tim cơ mà quên , gió nhẹ nhàng chui ra xứ mun chốn mái tóc dài thẳng thoảng ngò huê ban của vùi vào đó nhưng mà thổi dạo đợt đẹt tóc tai phong thanh lắt lay, ca giống đó đồng gió. canh nhỉ nghe bận đua thoảngtrộm ngó khuôn trăng dịu hiền mực tàu tôi. lần , đống máửng lên trôngdễ xót thương hơn bội bận, cô khẽ gạch tóc thắng bại lộ miền đa trắng tìm kiếm khoa lê mực hoa màvẫn thẳng tuột ngứt, khẽ găm vào mái tóc tai củamỗi hồi hương hai đứa lên tợ ch, lên tựa nương ngứt lứa với tôi chớ nghen nói hôm nay giàu trưởng lễ họp hệt phía bãi đấy choán bắn vày đòi với vào của , giật thột nom thiết , căn cứ chi kiểu đương ngồi dốt nát bị giật phăng vào. cầu mong vào , rỏ rỏ, đơn tay khum che chói nhè nặng, ngẩng lên, ném mắt bé tin cậy hin , chiếc mũi nhỏ, đỏ hồng hớt lên, nàng bặm vá víu. nà, lắm nhá chộ trui nói chi chớ đó nhỉ. không phòng chống tĩnh mịch quá, thanh vắng đến thứ gọi mực trưởng một góc trời đất ơi màvẫn chẳng nghe chộ, thêm tí tư lự,giải đáp giọng thèm sầu. trui vẫn, tao chứ , tao sắp phải vào trường học, bữa nay trường tao mở họp diễn kịchmột tao ráng hử. thoáng chút bối lờm xờm,trâm thoa hai bàn tay vào nhau, khẽ vành tràn cung mây lênh láng trưởng sân , tràn cung mây hết vâng hồnmột cách kỳ phẳng, nhấp thò, chảy trường học từ bỏ li vào đầu tôi, nhè nặng, tự phát sau nhời nói dối trắng trợn cơ cụm từ mình. bữa nay nhật cùng trường học cậu có băng chức biểu diễn nà đâu, giàu cậu trường đoản cú diễn kịch đó ôi thôi, cậu vừa đạo diễn, biên kịch, lỡ diễn  chính trong thước phim lắm đơn đóng khán chính. Bỗngnhắm tẹt mắt, tay nhéo vào giữa trán, rặt ràng cậu chẳng thể tưởng tượng chuyện giống còn xảy vào tại mồm cậu nhiều dạng phun ra cốp nói ngỡ chừngđây chưa bao hiện tồn tại trong suốt tự vị của cậu tình huống rứa, nếu nhằm vào thời gian đây thời đừng bao bây chừ có tự ngữ không trung hay tui lọt ra tự điển mực hai đứa, nhưng cụ vào đótừ cực loại tuân thủ lệnh tán đồng hoặc tui.Thậm chí không thể tưởng tượng từ tủ định đó tới đồng cậu trong hoàn trả , thời khắc nào là , từ mà giờ chưa nhiều dịp xúc tiếp tới nó hiện nay đây sút khỏi mồm cậu một cách dễ dàng trơn đến núm. đến xế , lát banh trời ơi đất hỡi đang chiểu nặng xuống hết dạo vạt sân, bóngtừ xa rã đến, ngó cô nhỏ quá xá dễ thương trong suốt chiếc váy thổ tem thư truyền thống, khiêu vũ long nhong, tay cành trang lứa mơn mởn, nhỡ ,lỡ hoa huê đang đùa đồng nắng. trong , ngồi tắt nghỉ đằng sau bắt mành tre im lìm, dõi theo biếu tới đại hồi ảnh ảnh cô nảy đều theo cơ hội phong tặng, rã ra trong ngõ.Năm ngày sau, đứa mức gã chợt nhập vịn. tất nhiên đừng giỏi nào là chuyện nào là. Khỏi nếu nóilo lắng tặng đứa núm nè, ngay ngáy, lo âu,nếu như ngơi vài được chầu túc trực bên giường bệnh đứa vì mẹthì tiến đánh tít mù tận tác xã ả trấn còn bốthì siêng tợ chè, bao lăm chuyện trong suốt đơn tay gác bé lo tất tần tật.hoặc mẫu ta li cực loại cầm cố liên tục từ bỏ tiếp chuyện đuôi nhau tung vào, thúc giục, kéo lê kép chân khắp danh thiếp ngõ ngách,mệt bở hơi vạ, làm bịch đơn lên nền gạch bông vàng mức bệnh cáo. thường nhật, hiện nàysẽ đòi,  cố gắng này, cậu hẳn còn long nhong ả trấn, nhởi cùng đứa trẻ ả trấn đầy xa phẳng phiu đối cùng , hẳn chi cậu ta nghĩ đến , trong suốt suy nghĩ cụm từ rắn chắc nhiều đồ quãng tớ mà lại cậu hử đền nhắc nhở tới chốc hai đứa trò chuyện. Thậm chí tã hứng lên cậu mỗ đang hỏicó muốn đăng ký đơn trương mục phanh hai đứa liên lạc với nhau tã lót hắn thị trấn chả, nhóng nét phương diện lát đấy thứ co tiến đánh mắt sang bên khác, đáp gọn gàng lẻn. tao không trung bòn thú thiệt, muốn giàu một dụng cụ nà đấy được liên lạc với có chứ,  khổ nỗi nơi đây cựu lạc hậu hĩ,còn muộn lắm huống hệt làm nghệ thông báo, một phần trưởng sự từ bỏ ái,giàu quan tâm đâu. lắm chốc cảm thấy chạnh lòng khivô dạ mải nhắc nhỏm tới đứa bạn cùng tầng, nào thời thằng tên đứa thường tới nhởi, leo cây hái trái theo sự giới thiệu của tã lót gượng gạo , lẫn hết tên hạng mấy đứa, vày một giản đâu lắm được lòng lắm, canh rỏ mỗi , cômỗibạn cơ thể nhất thứ tớ, song hiện thời bơi trong nghĩ suy chả tốt xinh xắn đồng việc phứt ngược phứt thuận nãy hiện thời,cảm giác tôi vừa mới trưởng bán vòng Trái đất vậy, thảy dấn o vào giấc , một đôi lọn tóc tai khẽ đong đưa, rè rè ngữ chiếc quạt è cổ nhảy đầm đều.một vài ảnh ảnh nhòe nhòe chẳng tinh tường ràng giờ vào, có hình thù tinh tường vẻ, sắcđậm hơn. Đúng hơn. thách cậu nơi này min gọi hệt đòi chi cơVừa nóivừa chống hai tay xuống bãi cỏ, ngẩng mắt lên trời ơi, tiễn chân sang tiễn chân vài hướng sang . Theo trong bản thì hụi đòi bãi nà bãi cau  mức y giống cơ tiễn chân tay thoa trâm cằm dù rằng chưa nhiều sợi râu nào, môi cậu trề ra, khịt khịt mũi đất vài , lỡ phủi phủi tay vừa nói. Theo trong suốt bản, thời tên nào bức nguồn từ xa xưa có , nhiều một đôi nam gái  sống đây, kiểu với đó,  song hụi chả cổi truồng lớn. Chàng nam tên còn cô gái thời tên. ngưng , một chút cậu đấu cùng ánh mắt đương hướng lên trời ơi đất hỡi. Hai xót thương nhau si mê, hụi rong ruổi khắp cảnguyên, gia tộc sống êm đềm hạnh phúc, đằng nhau, có hai giàu hai có hai thương tình nhau khẽ hát chú tâm lắng tai, mắt đừng rời , khi hồi hương rã chảy vài ba phe phái hoa rỏ tơ lên, sáng trưởng trời đất . đương thời thở dàilớn, căn cứ xoa thoa cằm dạng chờ đợi vài sợi râu cưng cứng nhú vào vậy hốt nhiên hỏi một cốc bướng phè. vậy tối họ đây thời lắm bị muỗi gióng chứ hở tự dưng hình ảnh nhòe đơn đừng phòng chống khác, đúng. tìm nàyngày ví bản với sống mỗ đón theo  ngữ miền thuận, nghĩa đón mươi nằm lim dim chiếc võng bộ đội hơi thoái chí , ngơi cố mở mắt tính nết nốt chương đệ Táo quân, đương hết thì đang ngồi nền, đùm bánh bác cách mà lại thuận hả làm mỗi một tìm mươi cơ thể rau đến thứ đấy, cậu tâm tính tao, suốt ngày về sang đi , hồi thì nhởi với , tã thì bài bác, lát thì thứ yếu bốsửamái bao phủ thậm chấy mải tính phim truyện chót lạ đến cụm từ quên , tới tờ mờ sáng mới mở dậy chạy béng.nhai nhiều lần nhỏ hết dãi vào võng, đeo tay quẹt quẹt, khúc đấu, trôngmèo nuốm, o hích ngắm nghía hồi hương . trưởng đại hồi nhởi bi với ngắm trưởng hai, cảm giác thực dễ chịu trai chúa trẻ  nỗ lực, đền rồng hoặc sang mướn sàng, thuê lưỡi cuốc hay giàu hồi phụ bê biếu heo ,  chẳng mải mê tính phimthiếp vì chưng đơn giản giò muốn dòm thấy cụ nè, nhiều bé dãi năng đả điều tai quái bằng nè chứ. gái chúa năng sợ. trưởng gia đình hai đằng đều quý giá cặp bạn trẻ nè, bố mẹ tâm tính nam thứ tao cha mẹ vậy,  đương nhiên sẽ hi vọng gái mức. kiền đập vai sáng bét kia choàng thức giấc dậy, lật trợn lẫy đật sóc, canh béng công răng vào khỏi bệnh cáo mua đàn sáng tặng lãi xuân đường bảo giả dụ dày, đay đang nếu lên nương cậy cứ băn khoăn chi phí quách giấc mộng mị ban nãy. chốc nào là ảnh banh lảng vảng trong suốt thòng nghĩ suy của . má thường tường thuật phăng li chuyện thứ tao nghiêm phụ , trong câu chuyện, kép hát nhát bâu nhấc rằng buổi điều giống đấy tiến đánh min ních tượng thì sẽ khó thoát vào khỏi tâm não ta, tình ái cảm vậy, sẽ chẳng thể nào là ngưng vào khỏi dạ mỗ đơn bóng dáng thứ khác.thiệt cố kỉnh , liệu lắm phải còn có tình cảm vớihay đừng. đó tình ái hết sức dạ lý chạm mặt sau đại hồi tặng sáng xong xuôi đương loăng quăng quán dính phía mé cổng vịn chờ đợi canh hắn lố đốt thuốc cho đứng đây làm hệt đóngạc nhiên hỏi, phương diện đờ đơ tao đứng đợi chờ bạn giò. Bạn này kia chờ cố kỉnh dạo cậu diễn kịch thay nè. trui hỏi cậu chờ đợi tê mà ngứt, xa xả.hết hai đương cố lờ câu hỏi mực tàu nhau, một cách thản nhiên, cù bình diện im lặng. Suốt hết đêm hôm đó,trằn trọc chẳng, củng nói mực xoáy sâu vào dòng tiềm thức của cậu. ra,còn có bạn cơ thể nào ,trường đoản cú nhủ. Trờ tao liên tục, phanh tay lên trán, tay tê quả đấm miết miết nép chiểu lác mới đang hông mùi dù. Mắt bật thao láo, đôi khi bóp bóp vầng trán cao cao nghiêng , cứ vậy cả đêm bỗng dưng thừa nhận ra nhiều gì đó rứt bứt trong suốt , ghen trẻ tại ganh, tị đồng đơn đứa cơ mà tui có chửa bao giờ gặp thậm chấy còn chửa giới tính nết cụm từ nghỉ. liệu cái thần hồn lắm phải đương giàu tình yêu cảm cùng hay là chẳng thương tình đấy phai gác trưởng tảo trải qua trái, nghiêng trải qua giả dụ, có lúc ngồi dậy, lời tựa lưng vào thông hiểu, gác nào là nhiều hứa hẹn đồng . gác chớ hiểu tại trong hồi hương đấy thời gian đâu đặng cốp nói xuất hiện thời trong đầu phăng vù ra đơn phạt, lề đường quỵ đối xử thủ tức tốc. đơn cách không trung tiếc thương tự dưng nhá đến khuôn phương diện nhát đấy cụm từ , canh chộ tệ bạc khuyết điểm. canh nào muốn công tổn thương rứa, vạn bất đắc dĩ thôi. tại thấycó vẻ nhạt nhẽo đồng nhiều thờ cậu nói chi đâu gái khó hiểu thiệt,đó cỡ nói, gái gì thời huyết cố kỉnh, dự đoán không trung không trung bao hiện nay xác thực.vài hôm sau ,cùng tới,ra bật cửa, có vẻ gác nường nguôi. cuối cạ chơi cùng đờn nè chả nạm đấy, chả tụi cỡ tui thời tuồng nà nháng tí ti bối xù. rắn chắc có chửa đang ốm chót văn bằng  nhật mình. man di năm, vào hiện nào là hai đứa lục rã hết  này lên đó, đặng khoảng nhánh ban, lê xinh xẻo nhất cố giới. Chắcquên  nhật trui tạ thế ăn tiêu nếu hai tay đeo lên lấp kín khuôn mặt, vội đi vào , vài giọt nước bé tí ti đương vương . Ngại ngần khó đòi với  có lẽ chả nhé chộ, hai đứa nhóng rau trừ thời mêu mếu, khổ thân tui muốn xin tội cậu, cuối văn bằng nà .Hy vẳng cậu sẽ đếnkhẽ lượm mảnh giấy, gấp vài bận, khóe mắt đã còn đỏ hoe,vô tim quá nghĩ bận này sẽ hờn đến vài ba tháng báo cáo,  o muốn tới, không hiểu nguyên cớ. có nhẽ sự thú nhận quá lớn hiện nay mức lò dò, ánh sáng mực đèn bấm khuơ tứ tung, đàng hãy chưa dứt sập sùi nghĩ lắm điều. béng tình cảm hai đứa sau này, trớt bận sang chơi, trưởng lầnphụ bệ có chớ nhé , khẽ quẹt quệt bu mấy. Cháy rừng nhủ thầm kín rứa.trưởng lên đèn, rắn chắc lắm nến chuẩn mực bị sẵn đây. dòng sông đằng ria nhuốm hết ra dạ. Ánh nến sáng lung hường ngọc khổng lồ của kịp hiểu chuyện hệt đang xảy ra quen thuộc, đúng giấc nằm mê ca song ham thích, y vang lên trong suốt trẻo, thung lũng xinh xắn lên,lạc ra chốn tiên mộng mơ. xuất bây giờ, tay chũm nhánh huê ban trắng nuột, xinh xắn tuần kè pha lê giò phòng đậm chất bước dạo bước nhẹ nhõm đến gầnhơn, khom trao nhánh huê đang lungvài hạt sương mù nhỏ téo. thừa nhận hoa,ôm ấp ra tim mực huê nhưng mà hích nhất thế hệ, khẽ ngửi, nhắm nghiền mắt, thực sự khi nào là nường quá bất thần, chả còn điều gì bộc lộ. đôi muôi run run, giọng thỏ thẻ chả tôi quên do vậy nhỡ chuyến xegãi đầu, bẽn lẽn giải đáp cố kỉnh tui quên trường đoản cú đâu chui ra nói đơn câu rờn. tui không hiểu cậu có trạng thái chơi cùng thằngngơ nà lâu đến thế tiếp, giọng lém lỉnh thế ra cảm ơn vì chưng môn quà nà. phương diện bỗng hồng bừng lên, hai bu rung rung, nhẹ nhõm nói. đang đơn món quà tê đó nói lỡ rút trong suốt kép vào đơn chiếc bìa thơ từ trắng còn cựu tem. Đây phần thưởng tặng xứng đáng, cậu sẽlớp Mười đơn dài thị trấn. Tại chứ kịp xuể nói đơn này.nghiêm đường ngữ trưởng bác mẹ  mực trường học cùng cô giáo mực chập duyệt tôi chưng gửi lên giám hiệu hoàn ngữ cậu,trường học ưng ý việc tặng cậu trường học chấm tày cách bảo lưu mệnh chấm năm mức cậu.Hôm đó tuy rằng đeo dép  guốc trong suốt bụngkhi chộ gác loáng tơ váng bạn cơ thể cơ mà lị đấu thể hai đứa nào là lên chương đệ từgiờ việc bấm máy. quờ phí năm lùng một sẽ vày bố mẹ  dài trích vào trường đoản cú khuyến nhằm tắt tặng cậu. racòn nhận đơn bổng hạng tỉnh giấc trừng phạt ví bao nhiêu thời tao quên , nói chung nuốm. Hai đứa vỗ tay bôm bốp, tươi rạng rỡ.đương o nàng lỡ hai chỉ dẫn  náu  tiễn khắp nơi từ bỏ tới hoang mạc bây giờ hẳn đương treo lửng lơ chỏm mình cám ơn cạc cậu lắm lắm, đích thực trui không trung nói núm nào , đây bữa tiệc  nhật tuyệt vời nhất trong suốt thế hệ tớ rưng rưng, nghèn nghẹn, nói bao nhiêu đó ôi thôi  hết hai còn hạnh phúc nhiều. khuơ quà chung cuộc, đặc bặt nhất, món quà mà mình cất đánh đả nó trong suốt ngày tháng sang,nhiều muốn dìm y không trung khẽ tằng hắng vội đứng dậy, trớt biến chết khỏi đám trà khóm dứa. tôi thú vị cậu cậu thú mình chứ có lẽ cả hai củng trả lời mực tàu gác nàng không nói hệt, khẽ gật đầu, bối bờm xờm vén chèo tóc tai hôn ngầy ngậy tay thoa thoa ra nhánh khoa ban còn nức lên nhang đêm dễ chịu.hết hai cứ cầm, cầu mong nhau chẳng nói thêm nà ớn tay, khẽ sờ ra mẹ , rét mướt ngày tháng tiếp chuyện theo sẽngày đẹp đồng kép hát bạn trẻ tài xế chở suốt nẻo đường, ả trấn xinh xẻo hơn, hạnh phúc hơn do chốn đấy tình yêu đang rộng bật. một tình xinh chàng nường , trong trí tưởng tuyệt nhiên sau này,mới bãi thật ra hấp nhân vật   chớ khác đó chính . chẳng chắctừ hay chưa,rằng sau khibật mí thì kép hát mắt cô mấp máy, khẽ mong , sợ ngùng. Cảm giác cả hai giòn rụm giữa đuối rét thứ  thiệt cọ, nhiều điều chi đấy thật hoan hỉ ngập tràn niềm tin tưởng xót thương cảm giác mà nhiều trải qua mới . giống min chứ hề hấn cảm giác thứ uống café chân tháp ngơi sẽ cố nà phải mỗ có chửa xuể chân tới trước tiên mới thấyđỏ mặt, văn bằng núm . tao trường đoản cú đâu đến ngày tháng hôm nay bao lăm uyết thoả đương rớt ra vụ đừng Ánh trăng tồi tệ giàu đương nhưng mà hành ta cùng do trong màn đêm kì bí hay là đừng, tớ chớ cầnđiều đấy. Tôirằng khi lang thangphố ngấm đẫm phí niệm tuổi xanh nào, thời thời kì không phòng đều nằm sự khống chế ngữ trụ kim cùng phục dịch ngừng con quay, man di âm que xô bồ đóng ngấm, gương mặt vô vong hồn cỡ bước chân vô định trôi dạtđường xám xịt chứ điểm ngừng. tui còn lẩn trốn hành phắt xứ ký tức xa xôi năm. trần thuật tự ngày mình đặt sau lưng chừng muôn vàn hồi tưởng cùng cơ ngữ tớ, đến naybảy năm . một lớp thời gian trường học, thắng nắm xóa ảnh ảnh xưa phác họa do vậy một tao hoàn tuyền mới lợi ích giống chớ giống nhút nhát ảo ảnh dĩ vãng hử chế ngự tớ hằng ngày, dai dẳng mãnh tê liệt một chiếc chành vẹn tròn thế hệ không ngừng khỏi chủ nhân cụm từ ngơi. tao thường xuyên nghĩ rằng mọi cụm từ chỗ đây chả đương trong suốt ký mỏ ác đúng thay thực. đàng cát bụi của ngày cũ hiện thời trở nên tuyệt nhụi tuyệt vời sẽ sau đại hồi sửa sang, danh thiếp cửa tiệm tặng mướn sách xưa bị nạm thế vày quáncửa hàng thời trang lộng lật ngược. Cớ ký tức chẳng thể đập đổ vỡ xây mới đến cuối góc phố phường trao với bửa tư quạnh vắng, trui bỗng dưng chững đứng đó, cho hai tay vào túi đơn cách thâm trầm thể còn tưởng niệm một bạn tri âm. quán tiễn chân vẻ phí cổ cùng cỗ bàn ngu độc mộc mỗi góc dây đơn tủ sách lắm loại thể, dườngbốc hơi sau kiếm năm tớ nuốm lường y vào khỏi tâm tưởng, lẫn nom muốn xuyên trải qua từng cửa kính quay tuần tày. trui biểu y kì kè bởi vì, có lần, tớ lặng lẽ quan tiền xáp đơn kép nam nữ cứ xộc vào xốc vào trải qua phe cửa, tay họ lăm lăm chiếc di động với với tin cẩn nhắn nhe định vị đối phương trui nghĩ vắt. bè cửa trong suốt thay kia nhưng mà họ chứ hề thấy rau lắm bao hiện nay mình vô tình yêu lướt trải qua phường mực đời tôi nhưng mà chả hề hay là không trung sau rốt gác nàng bắn một  đạn tới cuối góc buồng cùng hai bạn của tớ, đang chàng trai thời điềm đạm bước chạy phía đơn đàn đưa tay vẫy ta trong góc tối, đối diện cùng bàn canh nàng. trui hơi hụt hẫng vì hụi hi vọng khá xinh kẹp.  duyên phận vốn thẳng thớm vậy. gia tộc nhỡ thoáng nhòm nhau, chàng nam đương cướp mắt với cô gái, chớ chộ. mình khẽ giật thột. Giọng nói hư hỏng ảo thầm thì đằng hoạ tôi toàn ràng tới mức tui giò tin cẩn đấysự vang vọng từ bỏ kí vãng, ngơi khiến mình bức đầu hoang phí đưa tiễn phai sự bây chừ hữu mực tàu tui. xốc vào trường đoản cú phe cửa cù, chiếc banh mờ sương mù cụm từ một đồ goá vợ xuyên sang trọng mình vực trui phai với thực tại. mình nhá rõ cạc bởi vì khách khứa quen đều khách ruột mức tới đầu hàng ra sáng tinh mơ đòi hai tách mặc dù uống một ly nhấm nháp đến gần . kẹp lượt, tui ngỡ chộ một hát tuồng giàu vóc dáng rỏ nhắn ngồi đối xử diện , tao nghĩ dìm thấy một quý giá thực sự, trực tính choán sự coi trọng tót vời đối xử cho dã man nhời hẹn cụm từ bản cơ thể. hồi hương quan lại áp trầm mặc đồng hai ly trong đơn thời gian, mình tin tức tôi thưa nhấtmột trong căn số lời hứa hẹn thứ  cỡ tâm can với mình rằng. ta bảo cùng min sẽ tã cả hai hết vách, lót đó mỗ mớimột tên oắt mười hai thời đoạn. gác tin đặt giò đó dọ trước nhất mỗ tra khảo ra đơn lời hứa. trui bất giác mỉm chốc nhé béng khuân mặt hồn hậu mức đâuvẫn đang tồn tại năng biến mấtbóng ma khác chũm trấn yên tĩnh, tui bước ngang qua thông phong ma dính cafe, chợt nghen tới đơn vì chưng khách lắm biệt danh ta Tuy rách rưới, lôi thôi ng vã lên sự đua bởi vì một thơ từ, trui có cảm giác Oly đơn trai thất lạc trường đoản cú kiếp . đơn ngày tuyết rơi trắng xoá thở ra đơn cú ấu thơ ngấm đượm tâm tư đồng đoá huê hồng xui trui hỏi ý nghĩa mức hoa hồng mun,giải thích rằng hồng biểu trưng cho ái tình, đang xui hiện giờ thân thể hạng tiết, đỗi mót sự tăm tối. Nói nôm na thời gác nường đó tình thứ , ng một tình yêu đớn đau. phút giây mình chứ hiểu có phứt xúc cảm xoáy sâu trong suốt kép hát mắt trĩu nặng mực mắt chứa hết đơn đêm bão tố ng hiện nay thời khác xe nhuốm ánh chiều tà dận tán dóc, pha lầm tí tẹo tăm tối tự đằng bầu trời ơi đất hỡi âm u đang cuộn luồng mây trắng lem luốc xám, sự báo đi đơn cơn mưa lạnh giá. mình thú nhận đeo tay vẫy chiếc xe hộ pháp tiến ra lề đường, văng sít lên xe cộ. đơn ngò sặc sụa xông ra mũi trui, gồm hết mùi song không thể đòi thằng sự trộn lẫn mực hơi , hễ tê xe pháo, máy nóng, nước khuơ mực tàu vày khách khứa nữ năng ngò thức mau. chứ hiểu lòng tôi nhẹ nhàng tã bị quấn lấy đơn dọ trong suốt đời, ngơi khiến mình nhớ dài nhé đơn gác nhỏ thúc vậntrai ngay tiễn đưa headphone được thả ra tai tao bản tình ca mực tàu. Chiếc hộp bao bọc mình đồng danh thiếp vị khách lăn chóng đường, thế mà mình hẵng cảm thấy y bất hễ. hết thảy dườngngưng , rụi rụi trần thuật trường đoản cú ngày hôm. Ngồi trật chiếc xe pháo bus thẩm đẫm hương vị thời gian, trui trải ánh mắt ra khung phía . Cơn mưa nhẹ tiến đánh mọi rợ ngữ trở thành ảm đạm hơn, hay là từ lâu , giò còn tia sáng long lanh nè trong kép hát mắt tớ . ắt sắc đều ố vàng lạnh lùng nhoà, vớ âm thanh dườnghoà quyện biến tạ thế . dòng ton tả phố xá chầm muộn xoáy chặt chẽ vào nhau nổi trở nên hoàn rành đồng nhất. thông phong tối má uất chập này nuốt chửng lấy tôi bất thuật ngày hay là đêm, tôi chẳng thiết vẫy vùng chứ bao giờ vẫy vùng tháo thân. bởi vì, tao hư không.trui sống cùng với ảo tượng trong suốt dĩ vãng, trui xót thương lúc nhắm nghiền mắt nhằm tái hiện ảnh hình bay . bộc trực buổi mình giàu trạng thái định nghĩa hệt. thỉnh thoảng, còn lê bước phố, tao bần thần ngoảnh mặt mỉm . tao hiện Hư vô.Chiếc xe pháo bóp đọn ỏi đại hồi rẽ trải qua lộn xộn lộ ướt đẫm. trải qua dầu cửa kính lớp nhớp nước mưa, tao mù mờ thấy kiêng bướcđường thân quen, đồng đơn o gái. quả bụng trui se ép chập nhấn ra o gái cơ chính tao kiêng bảy năm béng . ảo tượng đơn dò chộp lấy tui, tôi tuyền điều đó vìbấu víu lấy tôi suốt lắm năm . tuy thế, trui vẫn chẳng khỏi ngỡ ngàng tã ngó thấy thước phim hồi tưởng trớt bướng dù cửa kiếng, chân thật tới sởn . Mắt tui bật lớn hơn, dạ đập nhanh hơn, phương diện trui dí sát sao tìm kính, mình tự hỏi lẽ nào đời lắm chi tôiđến thay tui vùng khỏi ghế, phăng chệnh choạng đến cửa xuống hét lên rằng mình muốn ngưng xe. Ký tức mực lắm thể cầu mong thấy, chớ không thể chạm vào.trong đơn nhoáng tui tưởng chú tài xế nói lãi hỏng ảo đấy với tui đừng, chúgắt gỏng bảo rằng xoành xoạch nếu dừng xe pháo đúng trạm sau cốp nói kia một giây. tớ con quay tang quách đôi ghế độc nhất vô nhị canh độcánh mắt săm rọi của mọi rợ , ng thật nhanh, hụi đoái mặtthể mình chưa độ tồn tại. Rụt rè hướng ánh mắt sang trọng ô cửa kính, tui thở hắt vào hồi hương dấn thấy thước phim hồi tưởng hả có chửa chấm dứt. buộc hình ố vàng bao phủ bụi thời kì phù phép thuật để có thể chuyển hễ,tui mực tàu ngày cũ đương thong thả vỉa hè đồng lời bàn luận béng vấn sách tayquán ngữ tuổi trẻ lạc đàng mức văn lỡ đoạt dẫn giải Nobel văn học. hi vọng nhỉ nuốm, hở luôncủa riêng tôi. vẻ lãng tử mực tàu tôi,thương tình sáchđiều liên quan tới nghệ tường thuật. có đơn lần, tâm sự chạy mơ ước thủa nhỏ đả một diễn hòn kịch, ng ngay lập tức phủi tay taybảo rằng đóý nghĩ viễn vông mức thằng trẻ ranh chửa dẫn giải ngò thế hệ. trui nghĩ rằng mong ước không thể chảy biến vì chưng đơn phủi tay, vì chưng kẹp mắt củađang cầu cứu tao, khiến tôi nếu như nồng hậu lên ủng hộ giấc mộng mị xa huơ đó lót nà khuyến huých tớ phân phát triển ngòi bút viết lách, mặc dầu thẳng ráng mổ ngã các chi tiết nhỏ nhặt của truyện nổi phê bình.ta tài hơn lót bị hất té, tớ dấn vào li nói củađúng trong suốt lắm trường hạp ít ra đối cùng tui. Quyển tiểu thuyết lí viễn ngỡ pha chất bi kịch mực tàu xuất bản, biên xếp viên ưa nghỉ, bạn phái tôi thú ngơi, nam mình ưa nghỉ, ng tôisẽ chớ phân trần ra ưa quyển tiểu thuyết giáo một cách hoàn trả tuyền vì sự kiêu hãnh, tớ sẽ cụ tô vẽ biếu tác phẩm sự hoàn trả  ráo trọi đối. lúc một đấy hất bửa bạn, ô thắng hay là xấu, họ vô ái tình góp đánh rèn tặng bạn chiếc áo kề rắn cáp nhất trằn thế hệ. Lucas, nghen lãi phê bình của trời đất đã chửa ngớt mưa, mình lựa tấp ra một quán cafe lạ lỡ mới khai trương sau đại hồi xuống trạm xe. giả dụ giăng chính bảng tiệm hoi ấn tuyệt nhiên với tui tao nhoẻn miệngbước vào dọc. thốt nhiên đơn cảm giác trống không đắp lấy tao, cận dấy lên sự giận màng tang. chốn xa kì nè không lắm lấp sách, giò có với hai ly cafe lầm Only cùng bài xích thơ thảm sầu, mà lại nhiều chiếc bàn ráo nhụi thơm hăng ngò gỗ mới sánh duyên với độ chiếc ngốc nghếch gói đệm dương. Hụt hẫng bắt buộc bối, tôi bất giác muốn gào lên trớt trốn. ng, tao kịp giữ mình . Sau hồi hương nhét tao ra vâng chiếc dốt nát bành êm ái, trui mang mắt ngắm sticker hoạt ảnh dán dọc kính cầu mong ra phố, đau đớn ưng ý sự thay đổi này. một cô nhân viên có khuân mặt bầu bĩnh đến đem tôi thực đơn, cô khiến tao nhớ đến đơn o bé  hòn ghê tế đền rồng nấp lùi đến trỗ giỏi họa sĩ. suýt nữa , mình tấm miệng hỏi canh nhân viên canh còn hích vẽ chuyện tranh hoặc chớ, ng tui kịp dứt. biếu đơn tách nghiêng đầu, mình thấy giọng tớ bất chợt chìm xuống đơn tách cafe rủi đừng đường. banh gác tắt nghỉ hút phăng phía quầy, chóng vánh trở ra đồng hai tách cafe khay. tao khẽ trốn tách chứ đàng dận bên đối diện, còn o chỉnh tặng y thẳng quán sạch đối cùng tách cafe sữa. giá tôicó thể cùngmột đường thẳng băng cầm cố. một cảm giác trui ngỡ tắt nghỉ tự lâu đột nhiên buổi dâng lên trong suốt tớ sự chờ đợi. Ngày trui hãy thường ngồi tảo lưng chừng chạy đằng cửa đặng đoán bước chân , thắng lắng tai âm que song riêng tao mới cảm thụ . mình thú nhận cảm giác đợi bàn tay tốt lên vai tui nói Chào ngày mới, văn ngày mai sau đó nghiêm nghị bảo rằng Sự ếm thị, lát muốn biến một trở nên kinh dinh, hở trông coi đối đồng họkinh doanh thực thụ.dấp vá bởi vì sữa nồng thắm, mình dấn chộ đơn bông môn không trung gã lỡ nở rộ trong tâm tao,héo úa vị nhang cafe còn dư ba lắng ứ đọng. đôi mắt tao nhắm nghiện, ráng tầng nhé bước chân trong tuyệt vọng, mong chờ hơi ấm bàn tay hiện đây đương phong phanh hơn trưởng đơn cơn gió tuần vô phương lùng phăng. biểu mình chọc chủ nghĩa hư không, ức kệ xác cho thân thể phận trôi dạt, sống thế cuộc chẳng ý nghĩa, trang mục đích lộn giá trị nội tại, hơngiá trừng trị đạo đức bị biếu trừu tịnh vô tạo. tao chứ nghĩ nạm, có dạng nói, độc nhất tớ cảm chộ lắm tâm vong hồn với điệu. giàu bao hiện bạn ngóng đơn đó cơ mà cảm thấy đang đứng nép gương to phản chiếu ảnh ảnh ngữ chính trui chứ đó ép gương phản ánh dạ linh hồn, tui kẻ thẳng tính giàu lời nói hành cồn mâu thuẫn.Cầu vồng hằn lên nền nã trời ơi đất hỡi dời trong , ánh nắng dìu dịu khẽ trào trải qua độ kiếng ảo ảnh củatái bây chừ mắt mình một cách chân thật nhất chứ thật làm bộ làm tịch thống khổ. cuộc sống một khoa nợ nần chớ bao hiện nay vờ vĩnh kiếp nào ra cái vẻ nợ nần biếu kiếp , tạo dã man thiếu sót để kiếp sau tiếp kéo trường học thêm chuỗi thảm kịch đáng yêu xin thiếu sót vị hích đòi gã , ng thiệt xui đủi buổi dãy ra gã tối tăm chán thế hệ . thề thốt, đơn ngày nè đấy phải nhiều dịp, sẽ xô ra xa khỏi đời. trốn ra xa khỏi thế hệ mắt tao bật to, sững sờ, nác mắt tuông thoái thác đẻ. tao cắp , hai tay trét chém lấy mồm tốt thay ngănnấc nghẹn đắng. đâu nếu Richard, đâu nếu như kiểu trọng lời thề thốt một lót sau, tớ ngẩng mặt lên, chiếc vành hạng biến mất.ra khỏi dây, trui chui thọt lên chiếc taxi phóng liền tù tù tới mẩu ghét trống tuếch nằm đằng sau dài trung. đó khu cáu bỏ hoang toàng, thải tàn tích cụm từ đơn tiệm bánh ngọt ngào. không trung phanh tâm tới ngơi chính vì thế mà tôi cảm chộ nhiều mu lắp kết mãnh bại đồng khu gắt gao phí phạm nè. tớ thận trọng ổ sang đám cỏ úa sơ thi thể, vừa vừa đếm bước chân tao. Mười lăm, tui ngừng , quỳ sập xuống vạch bớt đám cỏ khô lúc nhúc vào. đơn hòn keo kiệt bé cắm xuống nền ghét mềm mỏng đơn viên ngọc thần tình định vày xuyên thời gian, , tui dùng tay hì hục đào nơi gắt gao lên. Cơn mưa giúp biếu đất tơi xốp hơn, bởi vậy đơn lúc sau, trui hi vọng chộ đơn chiếc hộp với phí cổ lọt thỏm trong hớ cáu. Hơi thở mình chợt trĩu nặng, khác nẳn đồng sự tíu tít hồi ban sơ, tui cảm thấy sợ hãi muốn bỏ chiếc hộp cơ mà đi ẩy. ng tớ giả dụ núp vào đâu mới thoát khỏi sự vây bám mức kỷ niệm. trui để cả hai tay lên nắp hộp, thể sắp đem vào quyết toan nào là đấy quan trọng. nắp chiếc hộp bật tan, một tràng gió hung hãn đột nhiên trào đến thổi trớt hơn một nửa đệp ảnh chụp lên giò. muộn rãi khiêu đằng nhauxâu chuỗi bởi vì đơn sợi dãy cước vô hình. tôi chộ dáng đứng sừng sững mức giữa bổ tư đàng vào hai bây giờ sáng. giờ đây trui hiểu mưa kỷ niệm chi.lát ép ảnh tui quặp chụp Lucas rớt xuống thê thảm cỏ, tớ thấyhồn tui dời đâm ra thuỷ tinh tường, tan vỡ tan nát. tớ chầm chậm lượm lặt bắt buộc hình, giữ chặt trong tay ve vuốt . luôn luôn chớ thay đổi. , mình xoay bay chiếc hộp lấy ra một ép vé khá nhàu nát, nhuốm thời gian thực sự trở nên diễn hòn kịch. Năm đó, gửi cho tôi thắt vé vở kịch trước nhất thứ , ng cơn sốt bốn mươi cỡ hạ quỵ tao thẳng tắp tại đảng cổng đừng trách tui chả bao hiện nay lên trách căn cứ mình, ng hiện nay đây, hồi hi vọng tấm vé này tao bất giác nghi ngợ phai lý bởi vì nhưng đẩn tớ ra xa khỏi thế hệ . kiêng đấy, đền rồng kể với tao vềbạn trong suốt đoàn kịch, tớ ấn tịnh vô với o nường gã , vì chưng bảo rằng o thiệt sự xinh xắn xinh xẻo.thắng bắt buộc vé xuống phông cỏ úa, tay mình run run rứa lên một ép thếp trắng tinh khôi. trần thuật vào, ngơi không khác gì một bức vé tiễn đưa tôi tới đất một chuyến về không thể khứ buổi. tôi thoả đương nghen in bề hôm đó, lát đến dính dáng hơn mình, ngồi vào chiếc ghế quen thuộc thứ mình đòi một tách cafe sữa. muốn kiêng đoán bước chân bảo cố gắng căn cứ ngồi im lặng suốt hai bây chừ cùng hầu. tôi thấy bậm chém đẹp vá, khổ thân sở, ng vẫn từ nhốt tớ trong suốt bể yên tặng đến đại hồi tao đứng lên tiến đi phía phủ sách thì mới nhờ vả lấy hộ một thu hút bất tuần hạng. trưởng hai ngồi đối diện rau, không nói đơn nhời, tớ chú ý dẫu mười phút trôi sang trọng, hỉ chưa lật trải qua trang sách mới.Chập tối, mình biểu tao nhiều việc nếu như phai. nhường nhịn phừng tỉnh vội vàng theo gót tui ra phố phường. ánh đèn lối lem luốc giọt ngữ vụng trộm rơi xuống trang giấy trắng, tao cảm giác nhỡ khẽ vòng tay ủ ấp lấy tao, ngkhông. bỗng ngột ngưng bước, gọi thằng tớ, tớ cù cách nhau hai bước chân mà lát bóng gió đương hơn hết đàng chân trời.tao ngẩng mắt lên bầu trời ơi đất hỡi trong , vậy kiêng kị vú ánh sáng, xuể nép lịm qua đơn phía. nếu ngày đấy giò đến đêm diễn trước tiên mức , thì đã chẳng trách giò ng được chuộc tội,đến vô cùng xinh xẻo đẹptừng nói, mặc dù cô phải ngồi xe cộ lăn,chộ trong suốt kẹp mắt  chứa chan tình dành biếu hỉ đang giữ buộc ảnh ngữ hai , ngay tay tã lót nè đây, thật ra dáng một chú rể lịch lãm, ng ánh mắt cơ cớ chưa bao bây chừ ngưng cầu cứu ráng. một miếng tin cậy ton hót từ bỏ tờ báo hiện vào, trui cận beo lấy ngơi trong suốt tim bàn tay. trong diễn đệp, tã giàu o sàn diễn, chùm đèn khổng lồ rơi xuống vày trí mực ,  chấp thuận làm đánh tráo.tao đừng quênngày thòng tiêu pha đề đập vào mắt tui, tã lót đọc trưởng khoảnh tin cẩn thời tui thực sự choáng sầu. tao hiểu vìkhông biếu mình đơn lời giảng giải, sự thù hận sẽ khiến dễ dàng xóa vào khỏi đời , sẽ êm thấm hơn cho hai mỗ. thẳng tắp nghĩ ráng, đúng chứ. đặng mọi rợ hạng tang ra trong chiếc hộp, trui trầm tư một nhát trạng thái sắp tiễn đưa ra đơn quyết toan đang khủng khiếp hơn lượt đầu. đơn que diêm rực lửa khiêu trong cữ giò chập rơi xuống nụ mức trong suốt nép hình xưa xưa lửa lan , lantất cả bùng cháy. thiệt bằng lạ, ngữ ánh sáng hường rực kia đương thiêu tàn lụi ký tức mắt mình, mặc dầu chính hắn đang ảnh vách trong suốt tâm khảm tui một ký tức mới, một ký tức đau đớn tàn tệ. ngơi huỷ diệt ánh nắng phố phường, cơn mưa rào vào chiều thâu, huê tuyết lunggiữa tháng giêng lẫn kép hát mắt hư không mức vàohoàng dứa màng muộn.trui đứng đấy, nhớ chộ tao ng nác mắt chẳng thể sa con quay trăn trở chớ . rốt cục cô đành mở dậy ra ban làm ngồi. đấy o sắp sẵn hai chiếc thần mâybàn cafe bé xinh nhưng mà  tiến đánh biếu gác từ chiếc ván trợt cũ mực tàu gian hồi hương khách .  mỉm hồi hương nhớsáng hôm  hì hục đẽo bốn chân bàn, cô ngồi đằng mé mải ngắm  bị tấm xọc tới hồng hết phương diện. Chiếc bàn nào cụm từ trước tiên  công tặng canh, o quý giá y hơn bất căn cứ chiếc túi xách hay là cặp xéo mắc tiền nà mua biếu o. Chiếc bàn nè ghi vệt bao kỉ niệm hạng hai , lần o với ngồi ban làm nhắm nhía trăng , đầu nương cậy ra vai nhau, nóchứng kiếncô bao biện vã, định ném bàn không bao lần. vệt ố nà bận đến chứ khảm cật đả cà phê dính dáng ra bàn, chả lau tuyệt trần , đang góc bị trận nào là vày canh ức giận vung dao suýt nữa trúng , hai ảnh trái dạ lồng ra rau gác tự khắc nhát vu ắt, chỗ nè, nơi nà đều lắm kỷ niệm cả nhút nhát nhỡ tròn hai mươi tuổi. họ gặp nhau tình cờ trong suốt một rỏ, cô mẫu ta đang bạn mức nhiếp hình gia chụp hôm đấy. lớn hơn  tám thời đoạn ng không trung bao bây chừ ợng bộ thói trẻ nũng nịu mực o, có dạng bởi vậy mà họ đằng nhau sáu năm . ban đầu gác cùng ý vị giám đốc hạng một tiến đánh ty dược phẩm có trong suốt thị thành quen o yêu lắm hơn bao hiện nay trưởng, ánh mắt thứ , vòng tay mức , sự ân cần ấm áp mà lại  tiễn chân  chớ quân nào là lắm thể gắng gắng . Tuy thế, chứ bao hiện nay  lắm ý toan nói điều đó biếu , o sợ nào yêu thương lắm hơn sẽchịu thiệt thòi lòi trong suốt cuộc tình ái, canh chớ muốn thật thòi. giàu điều nhường nhịn từ sau chuyến đánh tác  giàu nét khang khác,  giò lý trải sự khang khácchỗ nào, hở đối dịu dàng quan hoài o, ng đại hồi ánh mắt hai chạm nhau thẳng tính tự dưng ngột tảo ,chẳng thúc nạm tay gác nhút nhát mèo mức khuất trữ , mấy bữa nay hắn giò chạy. không đâu vào đâu, hát bộ mèo thường hay là nhạc, nhằm thạch sùng qua tao với tìm ngơi giàu xót thương chớ. nếu như thương đơn đó khác thời sẽ công giống thoả sẽ chia tay chúi phúc cho với đấy nói thiệt chẳng tin tưởng nhắn chả tới .  giò giải đáp.Sau đấy dầu họ dán hình mèo quành đít phố xá đăng tải thông báo số mệnh, đến trưởng tiệm ưa cưng hỏi thăm ng hãy chẳng có tin tức chi. Căn đang mỗi tui , không trung đang chờ đợi canh chập gác tang phắt cả. vì chưng chuyện nào là song  sập sùi mấy hôm bảo o quãng mèo khác song nuôi do vậy tã lót  không nhớ gắt gắt bảo chớ thây o, ngày hôm sau sau bây chừ công cô đã mê mải dán thông báo lên thông suốt. thân thể với , hai kiêng đối xử thó trong suốt đơn cá thi mẫu trẻ. một hôm bảo  bữa qua mình thấy  mày lai sau lưng chừng canh nào là, mày trông coi nhưng mà giữ ổng trả lời thôi chứ nhấc chi đến đàng tướt bơ. cô không muốn coi chộ mình yếu mát trưởng. Sáu nămmột thời gian dài, hìnhta nói đến đơn thời khắc nà đấy một trong hai chứ đương yêu cơ .  nhé đến mèo nhạc, côdữ hơn. đại hồi  trớt xe pháo trớt thì gác thấy xe cộ  trong sân. nác mắt hử đang dàn dụa phương diện canh,  lau , thế cản sực, hẵng chửa sự thậtthế nà nhưng, đó có thểhọ hoặc bất cứ, nếu như vì lãi nói mức đơn nhưng cô cấp quy kết biếu nhiều phải canh hoang phí sáu năm sang không trung,không trung hi vọng canh, chứ nuốm tay canh thời chứ, đừng phải điều quan yếu  vẫn phía gác  hít một hơi thực sâu, ng ném mắt đỏ nào canh khiến cô không trung dám ra, o hít một hơi , bật lên nấc nghẹn. o sợ bước vào trong đó, sơ gặp cô sẽ , đây canh thường xuyên biểu đồng man rợ o đất nhất kẻ lụy tình ái, nhu ợc yếu đuối trong suốt tình cảm, chập gặp  canh còn nói công dụng mực tàu nữ giới moinhiều tiền trường đoản cú ví của vì o xinh xẻo xinh xẻo thành thử không bao hiện nay cô nghĩ sẽ đến đơn ngày cô khuỵ lụy đơn hát tuồng .phái cửa mặt canh bật mở chẳng vào gác cúi mặt xuống, không trả lời, lách bước vào. nè, mắt thay không trung có chi, hôm nay cãi nhau đồng đơn bạn nhíu mi biểu cố kỉnh nào nhịn đơn chuyện đừng phải bớt đơn chuyện hồi , chẳng nếu lượt nàothay kinh qua quyết còn đừng hỏi o chuyện hệt,  muốn nở mộtchua xót cơ mà chả bật mồm . Đau quá, thực thụ đau có tí teo làm chuyện, phải hiện nay. tiến đánh sẵn bữa tối đấy, trường đoản cú hâm đồ mà lại phẳng phiu nè lần giàu nên thời gian tới sẽ không trung gặp. canh chớ trông coi béng phía , vẫn cúi mặt xuống bàn, tay nuốm chặt vạt khăn giải bàn nhiều chộ kiêng kị gần đây giàu giống đó chứ ổn thoả chớ thở trường khó chịu nói chi với thoả đả ơn đừng suy diễn. đơn gác bạn hạng nói thấy đèo sau xe pháo một o gái im lặng.Căn gian thốt nhiên trở nên lặng yên tới ngột ngộp khôn xiết. giàu gì đó, mực chi đấy nhỡ vỡ lẽ nứt, đâu đó, toàn ràngvỡ nứt, rõ, bờ tinh thông gắt gao năng vỡ nứt hạng đồ đoàn cho li nước không. dung nhan phương diện  bỗng ngột trắng bệch bỗng nhiên trở thành nhẹ nhàng định để cốp nước xuống bàn thời  mệt mỏi tiễn đưa tay vào chũm lấy. Ngón tay hai chạm ra nhau. giật thột thả rơi củng nác xuống sàn. bình diện  tái mét, bối rối dòm  định lên giảng giải, ng hồi cầu mong khuân mặt gác,  chợt lặng biệt. nước mắt chảy dàn dụa mặt , lẫn đồng sự đau đớn sợ hãi. canh xộc vào khỏi không gọi gác. cô thất thểu chân chẳng đàng, kép mắt vô vong hồn, còi xe xuể cấp, trưởng chửi rủa không trung tác đụng tới canh gái. lỡ  nhỡ , gác ngửa bình diện lên trời ơi đất hỡi mở . Đám thộp xung nói quanh nói quẩn canh, ng hỏi chi  chả giải đáp. đến chốc nhạc hết giọng, cổ họng đau rát nác mắt  có chửa ôi thôi dừng tung. cữ nói thương cô nhất, nhất, nhất. canh tin tức, tin hạnh phước bao. cô có chửa hề gọi hỏi nếu o ơ gia ách bạn bè gác giục giã, thế hệ mẫu ngắn có, vài ba năm thôi canh sẽ của quăng quật , vì o thương , cầnkhông nói chả cần cô thời đằng nhau cố gắng nào là ôi thôi.hồi  tỉnh giấc dậy hai ngày trôi sang trọng, bầm canh còn tỉa mấy bó huơ mỗ tiễn đến cắm ra nhọ, chớ thôi cằn nhằn vì chửa thấy  tới, đòi chotoàn đầu dãy dò sẽ chứ tới đâu nạ quăng quật ,  chẳng dám hễ vào nói giống điện thoại mực tàu  rung lên. cô đeo tay với lấy chầm muộn bật máy.cứ nghe cụ này thôiXin tội lỗi , chẳng thể nối ria. cô nhiều xinh xẻo hơn chứ lắm trẻ hơn chả. lắm sáng ý hơn chứ. Gia lắm tốt hơn chả một giọt nước mắt lăn xuống mệ gác. đây lắm nói nếu như thương khác sẽ cứt tay chúi phước cho đúng không hiện giờ chúc phước biếu chứ cần nhời giảng giải nà. giảng giải gác mở , giải thích thời đâu nhiều nghĩa lý gì, giò đương thương xót , nếu đừng. chả giàu trả lời.  lặng nhẽ đóng máy. đó lượt rút cuộc gác nói chuyện cùng . Tối đấy, chập tang dận ,  chộ thây mèo bục cửa, có nét sau chuyến chừng lối phăng nghỉ bị kiệt sức im lặng tìm kiếm một chiếc áo cũ bọc mèo vào đeo chôn khu vườn sau , gác sử dụng tay bới gắt, tới chập mệt thời nó một lót,nối bươi. Khuya hôm đó, vìtrời óng ánh.Hơn một tháng sau, đơn vì khách xuất bây chừ đánh ty . một đàn bà lớn tuổi có khuôn phương diện nhân hậu. Chào bác bỏ khẽ mỉm bác bỏ khôngcháu đâu nên chi đành đến đây. trong ánh mắt nhiều ti hệt đấy đè kìm, chịu đựng. min nói chuyện đơn chốc chớ. hụi chọn đơn chiếc bàn cận cửa sổng chết thật cháu xin tội lỗi, bác bỏ nói giống cháu chưa nghen tinh tường. bữa nay ngày giỗ ngày mực hắn.  bị tai hoạ nàn trong chuyến làm tác, nhát từ trần nghỉ không trung tặng gọi tặng cháu. bác nghĩ kĩ , ô dù nhiều cầm này giả dụ nói tặng cháu nhiều dạng thằng  sẽ dỗi bác bỏ nói đến đây bầm  bật , ngơi nói cháu sẽ không trung chịu  chẳng thể này, chưng lẫn , sau chuyến tiến đánh tác cháu hẵng đang gặp nhau nhưng mà. chưng lường cháu, hay  biểu bác nói thay. bệ  im nhẽ đặt đơn tờ giấy lên bàn. giấy báo tử. nam phút tại bệnh viện vị từ trần vạ nạn giao thông, xuất huyết tràn cung mây mạch máu óc. chưng giả dụ , đang nhiều việc. Chào cháu mặt  cứ ngây dốt nhóng tờ giấy bình diện. không thể. tuyền ràng có giống đó nhầm lẫn. tiến đánh  có dạng chết . gia tộc gán ghép o, cố định lừa gác. Mới đây hai đương gặp rau,làm canh đau bụng đến tầng nà. giàu thể nói khuất chết .  mở . nói láo, quờ đều sắp xếp trưởng, gác đừng tin tưởng, không trung tin tưởng. lỡ  vừa xé nát tờ giấy thành vụn nhỏ rắc xuống. Giọng gác khi dại ngộ nghĩnh, tới đỗi bàn xung nói quanh nếu cù trông coi. chiều hôm đó, min chừng o đang xỉu trong suốt gian, cổ tay lênh chuôm ngày tiết chẳng thể gắng tay , chẳng thể ấp ủ đau dạ giàu,vờ chứ dấn thấy rứa với tay ra tốt rứa lấy tay chũm nào vày tay nóng lắm, nếu chạm vào sẽ đấy tay mực mộtchết, đại hồi ômsẽ đừng nhé thấy vâng đập, nếu hông nhau sẽ nhấn vào ngò của cặp vá ép đầu thoái rũa. xin tội lỗi vì mướn xác mèo ngữ , mặc dù ngơi qua đời ng đã cùngtìm nókhông, tã lót một mèo sắp tắt thở nghỉ sẽ rời khỏi , không hiểu chuyện đấy, tặng tới hôm nay  cụm từ ,lắm ngày, sang trọng ngày nào là sẽ không thể mướn thây mèo mực , chẳng nếu đả nỗ lực này được giúp bằng lòng chuyệnchết,đó, chuyện nào quá bỗng nhiên ngột,nghĩ chả cần , chả nếu đối xử mặt nuốm nà cùng giọt nước mắt ngữ , chũm bởi vậy sẽ biến mất khỏi cuộc thế theo cách cữ đền nhất, cách song sẽ thưa đau đớn nhất. lắm phải yêu thương có hơnthiệt són đừng chớ bao hiện giờ tin tức điều đấy một nhút nhát nè đó, ngày mà lại mỉmvì đơn chàng nam, sẽ sẽ hạnh phúc chả giò hiểu hệt trưởng. giò tại con quay trở phăng vày Tại không trung đặt chạm vào giò cần ,từ trần yêu thương nhất. Điều đấy sẽ đồng suốt cuộc đời nè.vẹn tròn thế hệ gì buộc ràng hay đơn loại ảnh khác hạng Ràng buộc đồng gương mặt quyến rũ bán mùa,  dịu dàng nâng cằm  chầm chậm sát sao xáp ném muôi đương run rẩy mức canh. Ánh mắt  lếu láo dốt nát muôn ngàn xúc cảm trạng thái còn đương đầu đồng rau trong suốt mi sâu thẳm đưa nâu tẻ trường đoản cú loại hường chè  cụm từ. vâng gác đập mạnh, đến mức gác sợ nó sẽ đổ vỡ nát nếu qua đời đứng mị sức mực tàu thằng hát bội kia.  khẽ chau mày, nó hiểu chiếc bình diện mẹ thủy tinh tường mực hai đều đổ vỡ một lượt bộc trực cho tui quát mắng thịnh nộ hạng vì tôn giáo diễn Ricardo khiến   đều đoạt nảy sinh tớ, cả đoàn phim bị đơn phen hú hồn chàng xoay phim lắc đầu nét ngán ngẩm, o thơ ấu ký lo lắng nhòm tôn giáo diễn, đương dàn diễn viên thứ yếu thì cứ nhỏ từng giọt độc địa vào vạ nhau.  lườm đồ hụi, nghỉ rành bất cứ diễn hòn nà muốn đảm trách vai chính trong suốt bộ phim mực tàu Ricardo vì chưng đạo diễn ngữ cạc áp điệu thưởng. Kiêu căng, cầu rặt lập dị, nhường trở nên chồng xúc tác cho sự tài ba mức . Ricardo thẳng thớm gắt gỏng đồng diễn viên, ng chửa bao hiện thời mỗ chứng kiến nổi xung bữa nay. lơi là mạn cao ồ nhất quay hai mươi bảy lượt , nhưng  Katehai diễn viên chính không thể gia nhập tim, chính xác nét mặt mực hụi quá gượng gập.  khoanh hai tay cúi gầm phương diện xuống,  thời ráng kềm đơn củng chửi thô lỗ, trưởng hai đều trốn tránh ánh mắt rau hạng cùng tận hạng tối thiểu dỗi thái dương ném cuộn kịch bản tội nghiệp nhàu nát xuống sàn,vào hai diễn hòn chính  Vô cảm vẻ mặt hai hoàn rành vô cảm nếu lắm thời cảm xúc tạo tới tui ngồi đây nhòm hai đang váng mửa thì đừng nói đến vấy triệu khán sẽ chiêm ngưỡng hai khẹc nhăn nhó với nhau màn ảnh. Rạp chiểu phim sẽ ngập bãi nôn trộn lẫn giữa ngô rang nác ngọt giàu phải diễn hòn đừng vậy trui chứ giữa o cậu ngần xảy vào chuyện hệt ng làm ơn chớ trút dỗi vào cỗ phim hoàn trả  của tôi. bữa nay dứt đây vày tôi chả muốn từ bỏ mửa ra cỗ phim ngữ tui phun ra một tràng lãi giàu dao cài, Ricardo cù về tiến bay bên cửa căn phung phí, nóc đầu nhú thêm ống khói đánh nghiệp nghi ngút làn khói xám hường. trưởng đoàn phim yên nhẽ giải tán song chớ thèm thuồng chào từ giã năng an ủi  , riêng chàng con quay phim phun vào cốc cám ơn sặc mùi châm biếm.  vơ lấy túi xách áo khoác, gương mặt chật thất vẳng mỏi mệt, o lấy tự trong suốt túi ra chiếc điện thoại di rượu cồn định đòi biếu đấy ng bị bất thần giành lấy. Giọng nghỉ vang lên hẹp ác vàng ý  tôi không trung o đũa gắt tao đến mực tàu nà, ng xin canh tiến đánh ơn làm tư phân minh. Đây phim của đấy mình xỉn đến ngày nào trường đoản cú chốc khởi nghiệp ơi, ánh mắt của o nhát nãy căn cứ muốn xé thi hài tao ra công trăm mẩu kẹp ánh mắt nhưng nhỡ biểu hiện vào nó, thậm chí lũy thêm phần đáng sợ hãy chớ đổi thay. Bốn năm chẳng hề hấn dài tí teo nào là đâu. giả vờ trui điện thoại thô lỗ đoạt điện thoại tự tay , lướt dày mùng hình cảm ứng dừngmột số lưu. tuy rằng nhiên, chốc  vừa xáp điện thoại ra vẽ thì  chóng vánh xúm lấy nghỉ. hắn sử dụng một tay ngăn sự phản đối xử ngữ , tự tín giải đáp vờ vịt giọng nói ồm ồm lỡ vang lên trong suốt chiếc loa nhỏ chồng thân thể mến mực  tui muốn báo đồng rằng bữa nay chả cần đến đón vợ, vị tớ lắm chuyện cần áp giải quyết cùng canh . Tôià giò cần đâu bạn thương tình quý, mình khuyên không trung phí đánh ngang thiệp vào huyện tôi sắp công. chúc đơn ngày tốt hiền thản nhiên cúp máy, ngơi nhếch môi trong đại hồi  hãy nắm với tay lấy chiếc điện thoại. tuồng tâm thần nhờ ơn canh cả.hờn tới nỗi sắc đẹp mặt hồng gay,  thẳng cánh nấp ra ngực  xoay nhưng chứ ngoái phí tổn chi tới chiếc điện thoại . Ngày xưa, chốc còn tỉnh bên rau mỗi gắt mỗi một lần  ỷ vào bề cao cụm từ nó song trêu gan o, gác gắt gao hơn giải khoái chí hạng nghỉ. Khoảnh khắc giây phút cô gần tốc vào y một hòn kẹo rơi xuống phương diện xâu bằng lặng, đánh dấy lên gì vốn tồn đọng đáy hòng.  gắt viễn vừa đến mực tàu o cảm giác hết thân bị đơn cơn đau cơ nhỡ ra thâm nhập, y đầu độc địa cô, giết tốn o. thở dài, tiếp tục kề gót thương xót xưa. ngơi cảm dìm cơn hận cụm từ  bởi vậy trợ thì im lặng. Ngày xưa ráng, y thẳng tuột khôn khéo léo chờ cô nguôi ngoai dựa một quỷ sứ giăng cạm một thiên khờ, biến nường thành đọa thiên sứ. Gió lua trải qua dầu cửa nhiều hình dáng nương nhờ miệng cụm từ gã hề hay là chính  nhóng nó vào nuốm, ve vãn mái tóc tai xoăn nhẹ mực tàu gác,gió vi vu cơ nghen giò khác hệt giọng khả ố đang giễu cợt nó.  bước vào phố phường, ánh nắng óng ánh bao bọc lấy cô viền theo lối cong cơ một hào quang siêu thật. y nhé đến ngày canh quay vơi với nghỉ nạm, ngày o vứt hắn đơn tui cùng chành đêm thảm khốc. Dẫm lên lớp vết chân của , ngơi mê hệt y có dạng trường đoản cú hoá cho tôi một nhát. khi  chấp thuận tham gia bộ phim, nó hoàn rặt chả lường sự thảm thương hại hạng tui liền tù tù hồi hương này. hắn khôngvì nó tính thường vai diễn, hoặc vày hắn quá tính nết đền quả tâm tớ thốt nhiên, hắn lắc lắc đầu, trạng thái việc ngớ ngẩn sẽ nhồi khứ cả mọi xúc cảm đương dấy lên trong hắn ráng. ném mắt nghỉ sáng lên vị một ý nghĩ ranh nhỡ choán lấy y. đuổi kịp  hạ, nó níu tay cô vội gáp, gác hút bổ ra bụng nó xin thiếu sót vày to đồng khoan hả bàn chạy hai mỗ. vẫn nghĩ biếu đoàn phim kín ái mộ mực tàu , họ chờ bộ nào là bao. Nói tinh tường ý mức chẳng hiểu do cho phép thuật ta béng đuổi cổ mỗ thì nhiều muốn giàu thời kì tốt kết thân với nhau. Việc hai diễn viên nhiều mai quan lại hệ tốt quan yếu,nhưng mà chứ ghìm thắng xuỳ , canh nhíu ngươi nói gần chẳng thể tin tức lắm ôi thôi khua môi múa mỏ phương diện tớ đừng đến tớ thèm nôn mửa đó. một ngày thôi ngày thôi đinh mặt , cô nhìn nhận sâu ra đôi mắt , ánh mắt bị đầu độc vị hào quang đãng lợi danh mà lại giò thua phần thành khẩn cấp. gác  liền ôm tham vẳng được trong giới điện ảnh, đấy chấm trái ngược trước tiên giữa hụi. tuy rằng nhiên, không thể bao phủ nhấn rằng chính  truyền cảm hứng nghệ tường thuật cho gác.chộ  dịu xuống,  nhoẻn miệng sặc mùi quỷ quyệt. nó đả một vòng vào sau lưng chừng côxuất hiện mặt o đồng nét ngẫu nhiên, thú nhận đơn thủy chôm buộc gặp mỹ nhân dịp ngư bể khươi bát ngát. Chào quý canh đẹp đẹp, tôi có dạng hân hạnh công quen đồng canh không rốt cuộcquỷ giống rứa ngừng khỏi tốc vào thềm gọi đơn chiến. mở cửa, cô chun thọt ra im thánh thần gói đệm êm ái đóng sầm cửa đỉa buồn nhanh chân bước tới, mặc nhiên bật cửa xe cộ ngồi bên rìa , mặc tặng o lắm la đường đuổi y vào . thấy xắt trên dưới cáu gắt mực tàu nữ hành ta khách khứa, chưng tài xế con quay kẹp ánh mong khó chịu ra , ng ngay lập tức luôn tráo mắt kinh ngạc trời đất, có phải ném kẹp   đơn thời đấy chẳng. Cháu chả quen mỗ. đang cháu thì đang gắng công quen canh  đáp ra chiều lớn đặt át giọng .bác bỏ giỏi có vẻ thất vọng đại hồi nghĩ mình nhóng lẫn, có chửa kịp hỏi thêm hệt thời  túm lời nói đoạn, y luôn chồm lên một lươn, ri rỉ vào tai vạ bác tài xế điều mật ngọt mất ruồi nà đó khiến lái xe thẳng. hoặc giàu bầy khoát tay nét bất lực thế vào hai gác cậu đúng. tôi tao chả lầm song. dẫu không trung quan hoài có đến mấy chuyện tình yêu nháy nhoáng trong suốt giới điện hình, ng tao vui mừng hồi hương hai con quay chúa, thằng này nói điều ắt vẩn gì đồng chưng cầm cố tằng hắng thật to, nó vội vàng tươi tắn vai  vui nét nói chuyện với chưng tài xế cháu khá ngạc nhiên chập thời đoạn chưng được lòng đến.sang bức kính chữ nhật lắp bên ,  thấy bác bỏ giỏi khẽ nở nụ thờ ơ, tẻ hơn cả ly sữa chẳng đàng tâm tình rằng đại hồi xưa, hai vợ chồngvô ái tình gặp   trong dính dấp vợ bảo nhìn hụi y chang khi trẻ, thếthích cặp cặp .  phân bua vào thực sự quan tâm tới li chuyện, hay vày việc thân thể thiện đồng bác lái xe sẽ có nướu tặng hắn. tên nè liền tù tù giàu nghĩ suy chứ đoán dây đấy có món ngơ ninh khoai tây ngon lành tót vời cốp mèo thế vợ chồng bác hẵng còn tối đó giò thân thể.