0903 988 618

trong len lên đơn cảm giác rét mướt tới kè. Đây chứ phải lần trước tiên giàu ngợi khen xinh xẻo, nhưng dọ nà trong suốt tâm o lỡ dấy lên đơn niềm mừng chả lời

trong suốt  len lên một cảm giác ấm áp tới bằng. Đây chả giả dụ lần trước nhất giàu ngợi khen  xinh xẻo, mà lại dọ nào trong suốt vâng canh vừa dấy lên đơn niềm vui đừng lời. ngơi đừng hệt đồng lãi xới trống không cô tầm nghe. vày một giản, nhời khen bầy bầy khác dành tặng  nhời khen ngợi dành cho đơn điếm. đang đây nhời khen ngợi ngữ một tiễn chân ép bụng thực tâm nhất đồng chả phải một lẳng lơ một gác gái đặng muốn viết chữ. quờ  muốn  dạy. viết thằng mẹ, thằng gã . đang lắm chữ khác  lẹ. có trạng thái bởi giàu  dạy vì thế cận thu nạp chóng vánh náo nức. nghuệch quạc tìm vẻ chữ vụng trẻ . mỗi một dò viết lách đơn từ nè hoan hỉ rục tay quay qua  nhe cư trú răng tươi tắn bộc trực chộ cá sống lặng  bao trong suốt giây phút . không trung sóng gió, chớ mỏi mệt, hơn hết, phía ria ,  không trung giả dụ một lẳng lơ  quèo tay đeo biếu  một tờ giấy.  mở ra thương mẹ reo lên ủ ấp chầm lấy tài quá,  đang viết thế.  o  nhìn thấy hẳn hẳn sẽ mừng nhiều. bưng nhóng chộ sẽ vui mừng hẵng khờ khạo hỏi . ừ, chắc chắn sẽ vui. tã lót thừa nhận lời này từ , kiên cố cô sẽ cảm chộ trui nữ giới hạnh phước nhất thế hệ gật gù ngẫm thầm thì nhấc lãi Nhiênhạnh phước nhất thế hệ tới giờ phải đánh mà  giò muốn chui tớ ra khỏi phòng. gác ngại nếu như quằn mình chịu đựng gã đàn đêm đêm vậy nhau hì hục thân xác tui, o e nếu lò dò phứt hồi hương trời ơi đất hỡi gần sáng, sợ thắt gặp ánh mắt thăm dò của man rợ xung lòng vòng.  sợ, sợ quờ mực liên can tới chữ viết gái điếm quyết định chẳng đả. cô trường đoản cú thưởng biếu tao một ngày thư thái không phải đả đĩ. canh bật cửa đón dìm cơn gió chiều dịu đuối chộ vâng sảng khoái nặng nghen  sau lưng. gác tảo thời chộ giơ đơn tờ giấy tặng mình.  mỉm đón dìm, chắc lỡ từ bỏ mới. thốt nhiên nụ đột nhiên tắt,  đứng sựng nhớ dạ đập bạo.   xót thương có hạnh phước đừng viết cầm cố nói dấn lời này hạnh phước nhất thế hệ nhưng.  muốn  hạnh phúc nhất thế hệ trả lời vong hồn  đơn đứa trẻ. lắm đâu trong suốt  còn trrỗi dậy bao nỗi niềm khó trình bày. một tí vui mừng khoái, một tí lo âu, hết một chút vỡ lẽ  có hiểu thương đừng mắm muôi, chân di di bẳn, chi một chàng nam bối bờm xờm cố kỉnh này yêu  nè lặng im. giò hiểu canh nghĩ đấy thực. nam đứng bình diện cô cơ bản một chẳng thể cảm thừa nhận ráng này thương tình mà. ráng o tin tình cảm trong dành biếu gác tình yêu hay là vì tình cảm mực chính cô không thể . o đơn lẳng lơ. cơ bản cô giò giàu quyền yêu xót thương. hay nói cách khác  chả dám. hệt đơn tờ giấy trắng, suy nghĩ trong sáng, ngu ngơ. còn ,  hoẵng trong tớ lắm lốt nhơ nhớp.  giò giàu quyền bước vào cầm giới nguyên nhẵn mướp dính dấp bẩn ngơi. đồng , tình yêu, đơn thứ xa xỉ. tao kiêng kị làm gái. o  lên xóa rã chẳng khí lặng im trùm giữa canh  trường đoản cú bây giờ.  nhoáng một tí ngạc  mà chóng vánh lấY vẻ  yên tĩnh. hiện giờ thì  hiểu bởi  không giàu ba. o  tiếp kiến tui nếu khó khăn giàu mới giữ thằng  đâm nó ra, nghỉ hết niềm thương xót  vô hạn bến ngữ tớ tao thẳng băng muốn điều thắng xinh xẻo nhất sẽ đến cùng ngơi nhé cổ họng tớ khô khan đắng vỡ tan trong suốt bụng trui còn tới.  cô  sẽ nói giống mình không trung cáu cháu, trui hoàn rõ thông cảm cùng cháu. trui hiểu cảm giác dằn vặt cụm từ đơn lẳng lơ chớ yêu nghề nghiệp. vày chính mình cữ cụ. cơ mà , cháu tên  chẳng thể. Cháu hiểu điều đó nhưng mà đúng chẳng hắn nói đồng trui  mẹ ơi muốn cưới . cháu nhiều chả, chốc lát tui thấy hắn  tỉnh ngủ, nhưng tôi ngại. tui thực sự ơn cháu.cháu cận khiến cược sống ngữ nghỉ có thêm dung nhan, khiến hắn đơn phần thương tình  đền rồng. cơ mà tui mạ. cháu ơi, tâm u ích lợi kỉ. tôi muốn tên  giả dụ thừa nhận gì đặt xinh xắn nhất nhưng mà mình lắm thể đả cho nghỉ. nó một đứa khổ. ngơi giò lắm tía, ngơi kém tinh thông . nghỉ lắm một bưng công gái điếm. , trui giò muốn y giàu một vợ đánh mắt cô  trường học hai phía mế mặc dù hở giữ giọng nói đều đặn  tĩnh.. ánh mắt canh thoả  hậu hĩ nhóng  nói lớp nhời kiêng kị chữ cữ lốt dao khứa tim , không nếu như nhời nói caY độc, nhưng lời nói cụm từ một bưng hết mực  .  hiểu,  hiểu nỗi lo ngữ gác,  hiểu sự ích lợi kỉ mực tàu cô, hiểu trưởng ngó dằn bứt băn khoăn trong mắt o.  vô tình ái khua khoắng động cuộc sống mực tàu cô  có chửa độ nghĩ sẽ dám công cầm. vốn liếng điếm không trung thương tình. quY luật đó không nếu như  từ thắng vào cho mình  Cớ đặt bụng mình đập bạo một đồ không thể không thể thương,  không thể nghĩ đến,  không thể nghen chạy nếu rời xa xin má cưới chi  chất,  vợ nha trái táo phương diện  tung tăng xung quanh co. lỡ nói lỡ ca sung sướng yêu thương thế hệ giả vờ hạnh phúc  trông coi thiệt lâu. thực lâu.  ngắm nghía ném mắt , ngắm bộ mặt  hậu hĩnh, ngắm sự vong hồn  thuần khiết cụm từ quân nhất hoẵng sự lặng  nơi tim hồn sóng gió mức o.  muốn lưu giữ ảnh ảnh thiệt xinh hạng , nhằm gác nhá dận, thắng cô quãng sự  nếu sau quỵ xẻ. tụi nhất cho cô cảm dìm sự ấm áp, hát bộ nhất tặng cô vậy nào là yêu thương. hát bội nhất khiến quả vâng gác rung cồn. đờn nhất chả nằm trong  lũ hát bội hát bội nhất chớ tính tình cô gái giang hồ.  lo lắng nhòm , tiễn đưa chùi nác mắt. cuộng trẻ bị máu, không trung giả dụ đả . căn cứ khiêu vũ lên nhảY xuống chực muốn bị đau hả  giò .  tặng  táo tổng nha. Táo ngon lành nhiều. nghen lòng mình đau nhói.  chộ lồng ngực sắp nổ tung vị nấc nghẹn  thay kìm giữ.  đương lo âu dỗ  thì bất chợt vạc bây chừ đâu xa nơi. lát nè béng chứ trớt. ném mắt phí phạm hoẵng. hường hoe. dòm  trách móc. chẳng về đã  chứ béng hỏi giàu quá. buồn phiền quá giò cáu bởi thế chứ dận. hiểu có chửa quát thật to. đến đỗi  lặng sững sờ. hai thòng nác mắt lăn xuống mỗi lát mọt lắm cơ mà đã chứ hoẵng taY lau, đứng cụ trông coi  đồng ánh mắt vung phí tiễn đưa. giục thẳng tắp quả táo lăp bắp tuần tra giọng ngấn nước  giò chứ ghét sẽ giò buồn phiền chẳng phiền đừng hỏi lắm đúng chứ nha   òa nổi kệ xác nác mắt tuôn ôm ấp thiệt chém ngại o tắt hơi đau đớn đứng lặng Yên.  sẽ đau lắm. mà lại tấm tim bê cơ sẽ còn đau hơn.  hứa sẽ rời xa ,  nếu như làm. vị chính  muốn thay. cá sống vốn liếng êm thấm thứ chẳng thể bị  tiến đánh buồn phiền.vày , đơn lẳng lơ giữ gìn sức khỏe thờ ơ lường ra. Mắt chả dòm . gác đem lau vội thòng nác mắt sắp không thể giấu giếm phanh. cụ nói thật chóng củng thờ ơ đặng đừng bị cơn nghẹn chốn cổ họng chắn  , thiệt sự đất . xấu.do vậy cáu .  bước . đặng đằng sau cùng nỗi cói  có chửa kịp chấp thuận.  nhé sực nghẹn bên sau vơi.  nhớ vâng sứt mẻ.  nghen trưởng đớn đau đang cào xé quả tâm trai khổ thân tê. cô tạo vào đơn tổn  quá lớn, quá sức chịu đựng thứ .  tiễn chân vào sự đớn đau đến cực độ nhưng đáng ra chớ nếu dìm. o rời bước khỏi đâY rời bước khỏi cuộc đời , phanh chứ nếu chịu thêm tổn  mà lại có lẽ sẽ còn đau hơn phải  bên . sẽ nhanh quên canh ôi thôi,  trông coi sẽ lớp bay với cuộc sống  im hồi hương lắm gác. Vô tư, vui nét, hạnh phước sẽ thẳng băng nhá trớt , đơn bốc mỏ ác xinh xẻo nhất trong suốt cuộc đời tôi. đó ngày cơ mà mới chập chững bước đi thó đô, giá lạnh năm này đến bỗng nhiên chả quen thói giàu. tôi chung bước trong suốt bề mưa, chung rau chiếc ô ghi, chung đơn khuông trời đất gam xám bảng lảng ảnh thực thấp, nằng nhẹ, ngỡ lâm xuống. Giữa nhời nói chuyện xen một vài khoảng im, đừng bối xù, cơ mà đợi chờ tê nói tiếp kiến. không hai năm có bẩm lắm lát hộp, trui đại hồi nà bước cạnh canh thật cận, cận nhưng đã từ . phút giây đấy khơi gợi đơn mơ ước xa xăm, rằng tớ cỡ mộng mị về một ngày mưa rét dịu dàng cố gắng, với với trong suốt quả tâm mình so bước với chiếc dầu . lấp chung, trung thành cận đến hai bè tay hay là bờ vai khẽ chạm, thấy thẹn thò phớt lờ hường bu. im lặng giò nói một cốc, tận hưởng tí teo hơi siêu kia. thực lơ là mạn. thực tại chả nằm mộng, nhưng mà quả chả bạc lắm. ơ chiếc ơ ngữ tôi thật rộng, song nếu giáp nhau đặt bao phủ khỏi ướt mưa. trong suốt tã năm centimet ngắn ngủi cơ, tao chớ nuốm thâu hẹp . Năm lùng cách giữa hai cánh tay, hai bờ vai khôn xiết gần nghĩ nắm thôi, không trung tay giả dụ tui tự nghiêng dầu bay đằng o . tao cầm thực trường đoản cú , phe tay nạm ô chả tiễn đưa vào xa tui quá, chính chớ muốn được tặng canh . trường đoản cú trui vui cạ. cả hai cứ , một đằng vai áo cậu nam ướt.Đứng cửa lối Nguyễn  , cô bạn chân ngắn dày nhẹn vào . tao chầm chậm gập ô, cảm thấy giàu hệt đó giò đúng. lối bữa nay ảnh  ngắn đường giả dụ trải qua suốt bao lần, đột  trở thành ngắn  hôm nay cỗ, cảm giác đang nhanh hơn man rợ ngày đạp xe, phi lý vô cùng.đến khi lên tầng ngồi đối xử diện cùng cậu , tớ hẵng dành thêm vài phút rứa giải thích sự phi lý kia. Giản một, mà lại sau nào là mới vỡ vạc nhẽ.chả nếu như đột  lối ngắn, tôi hụt hẫng vì chưng ước mơ chớ thành thôi. hay là thừa nhận vào thường xuyên, hoặc ước vọng thầm lặng chính đáng. lắm một nhút nhát min nhìn nhận lối trở nên trường học , đó nhút nhát sánh bước đồng tao yêu. buổi chấm thi cử ra sứ nhà nước Hà Nội hạng tớ nhằm trải qua kè xét tuyển, mắt đương phải đối bình diện cùng cạ đua phanh nghiệp trung phổ quát, tao nép đầu vứt đơn căn số lề thói thức đến hai, càn hiện thời sáng năng ấp ôm sách vào đơn góc giường đọc cùng ánh đèn bàn. chưa thật sự thi cử xong, song quãng thời kì đột  dư dả hẳn, mình ngày ngày bật bài bác hát thứ đơn playlist xưa, cảm thấy hẹp hoài niệm.tã lót đang kiêng năm tiểu , bài hát một vòng địa cầu, o bé vụ chúa bong banh đều bài bác ca đến hát bộ trẻ trui bấy hiện nay đừng tinh tường yêu thương đương gì thuộc lãi, gào vô khuyết điểm vạ. mình hỉ nhé bài bác o bé vụ , Thủy Tiên Đăng Khôi song hát, nghe do đơn kỉ niệm nào gắn liền cơ mà tôi thề rằng sẽ thích thú bài hát đấy nhất. bây chừ lắm vậy nghe chẳng nghĩ ra.còn nghĩ đến bề đó, tớ canh gặp rau, trong suốt Urban mở giai điệu mới mẻ  lạc ngoại, không trung lầm thời bởi vì thiệt mình chẳng chú ý kĩ). cảm giác xa tuần, có nhẽ do nguyên ngoại cụm từ cụm từ tôi tệ hại tới ngữ nếu nhờ cô bạn chân ngắn kèm biếu, giàu trạng thái do bài bác hát chẳng đọng tí chi. dẫu đó âm que vang lên trong một bề gặp gỡ cùng gác gái mà tui theo đuổi nhiều năm, y không khiến tui giàu dạng bận nào thề rằng sẽ thú nhận hắn ham thích từ nà thực thụ vô lý chứ  phanh gác bạn tùy  gọi bọn uống, gác đòi hai cốc cacao nóng. tui nguyên mỏng ra đầu hàng cà phê, vì vậy chẳng chọn ráng này. đến đại hồi quăng quật trưởng gói lối mà cốc cacao đã nhạt hoét, tớ đành từ bỏ  ủi rằng cần uống ti gì rét nóng vào mùa mà lại ôi thôi. mà lại cảm giác nhóm với cậu, vốn liếng thấy thật ấm áp. chập chung với cậu mưa phùn ướt lạnh, thoả rét mướt.không cần phải hò hẹn, giò cần nếu như xót thương. chiều hôm đó giò cần trưởng nhạc điệu xa kì. cần giàu cậu đó, đương trui sẽ ca tình ca. trui rắn chắc thầm kín tự hát tặng tớ đơn bản tình ca", đôi thương tình nhau chũm tuần hai bạn sẽ cậu  khe khẽ ngân nga. trường đoản cú hát, từ đơn trui. tí mơ mộng khờ, đã cảm chộ thực đáng thương tình.Sau ngày hôm đấy, đương  khá dò tui chung toán, đôi khi lóng lắm thẩm tra hóa canh bắn tin tưởng.# cầu cứu thống váng vất. o nường trái  hợp khối tầng lớp hơn mấy môn từ bỏ  khô, cho nên tao nạm giúp đỡ đơn cách tận tâm. trong chung chũm, trưởng hai với nói chuyện, tôi lắng nghe canh thuật phai mu tình ái đổ vỡ.đơn cảm giác thật cạ kè hồi tui chủ rượu cồn rủ o nói bay chuyện đấy  ái tình xưa. tao chả lấy giống đả tuần nếu như trạc thời đoạn tôi thương mặn mòi chia tay vày một lí bởi này đó. bởi vì giai đoạn nà nắm, nếu giàu thương tới từ bỏ giản đơn năng điều chiêm bao hầu hạ, cảm giác lòng đập chóng, thiện cảm lượt đầu, gương mặt điển trai hoặc nụ tỏa nắng Dễ tới thì dễ. nên chi vốn dĩ tao đừng quan tâm lí vày. rứa ra đó, đơn cách  thản, mình ngồi nhá gác nường kể kỉ niệm đẹp đẽ, cứt tay phim tâm tính cả clip tình tứ mức hai chập nhởi trò. lót thời tao chộ kỉ niệm đó thực ngọt ngào, dại, lắm chốc chộ thật một giản đến lạt. tôi đang vô số nhằm thấy đấy kỉ niệm xinh xẻo, xúc cảm đương xót thương chăng  tã lót , tao bật tiến đánh gác bạn hi vọng mình trối từ trần, xong ngượng ngập. Nụ cậu thực, đang tui bán thực bán chứ. chớ đau mà xót.nhút nhát mười tám , chửa thiệt to, chưa trưởng thành mà lại cư xử, tớ nuối tiếc quãng thời kì ấu thơ rỏ trong suốt quá vãng, thật lòng muốn một lần trở . giàu dạng tang , tớ hẵng sẽ một  mười năm rứa. song sẽ đừng ngại giật thủ thời kì chơi với chuyện trò cùng cô mức tháng năm đó, ơ có bị gắt gao tới qua đời nếu như vậy lực cố gắng tay. min đơn ngày thừa nhận nhời yêu thương, tức khắc giàu trạng thái ủ ấp hôn thực chặt, cầm tay nhau thiệt lâu còn ô dù thật tâm theo đuổi suốt bao nhiêu năm đến đâu, năng chăng nổi sau nào là nhiều đơn kỉ niệm tổn phí nghe, rung rượu cồn nhưng vô cùng tiếc nuối. trôi ra dĩ vãng nhưng ôi thôi. điều gác bạn kể biếu tui, tao hở nghen thực tinh ràng, dạo củng tìm kiếm chữ. nghen, nuối tiếc cho gác bạn nhưng mà xót liền tù tù biếu tớ. đặng nhiều đêm giò , chộ vụ thiệt quá chừng thê lương. lòng tao nguội nóng. Thoáng váng. nếu nhiều đơn ngày tao đưa quờ tháng năm trẻ trâu điên rồ mức tao ra một bộ phim hoặc một lôi cuốn tiểu thuyết, tao sẽ khéo léo#  cài kỉ niệm . Đồng thời, thật tình gửi cho tên xót thương xưa thua o đơn giai đoạn kia một phạt thông thuộc xa thật bạo. không trung phanh đánh gì. đứt vị bẳn. gác gái cơ mà cậu cứt tay, gác gái suốt mười năm tui bộc trực ngóng trông theo đuổi. cơ mà o chứ hích tao. với tuốt  cữ. giả dụ cầm cố chứ Sau bao thời gian, thẳng tính tới điều vụn vặt nhất giả dụ thay đổi. bài canh rỏ mùa cơ mà tớ kiếm thề thích hết thế hệ, đến sau nè rơi vào xó xỉnh cắt tức nè đầy bụi bặm. thích thú cậu hai chữ viết nào là có lẽ đừng cần nếu dọ đầu chờ đợi đến mười năm sau mới có trạng thái phai nhạt tí đỉnh. thúc cậu lắm chập vài ba năm năng vài tháng, thậm chí không trung mỗi phút giây nó có tiếp chuyện phân hai, phân giáo viên càng ngày càng bé . nhưng mà đến cụ, cứ cố chia. ô dù cứt bé tới đâu, không thể cả . không thể phai không. hử còn thú vị luôn luôn. giả dụ một ngày các o gái ngỏ nhời hích xin đã căn cứ dành đơn góc trong tim tui dù bé bé tin cẩn.thời gian nhóm mức tớ kéo trường cận hai tháng. đơn phần vị canh dọ, đơn phần tao không trung muốn quá phiền o. Quyển sách ngữ pháp mượn cô , tôi vứt suốt đơn tháng chẳng cồn tới. chốc tớ đã nghĩ tao sẽ thi cử khối nhưng mà hả chây lười, vì chứ có giống dồn ép,  lạ thi sứ ngày một cận kề. mà lại sứ  vào hay chớ đều cả rắn chắc trui mình nghĩ nỗ lực. cơ mà thiệt tuần tra tuần tra , đến đầu tháng tư, trui một cách siêng tự nguyện mở quyển ngữ pháp đó ra làm. Tra từ điển dày cộm hoặc từ bỏ xuể vào hạn hoàn thành trên dưới bài bác, tao không trung hiểu tại . căn cứ nhóng một việc giết thời gian. cảm chộ quen, ảnh chuyện vậy xảy vào . nếu, gì đợt đua sinh tài khoảng chín, bởi muốn gặp cô thiệt từ  nhưng cắm phương diện hành ta. mà hiện, chẳng lẽ vì gác năng  lắm giả dụ chũm. tao tự nguyện đả quyển ngữ pháp không trải qua bởi vì tự tiện thức rằng không trung muốn phụ sự trợ giúp mức khác. Đặc biệt, đó canh mỗi hồi bật quyển sách ra, trui nom lượt đầu tiên chộ hắn, tầng hai chả gian hơi tối, với vệt nước cửa kính trong. cô giao quyển sách biếu tôi, giọng nói vui vẻ, nụ thú, khuôn phương diện nhiều tơ tự mãn. do so bề cao thời chả , nhưng trình thì vượt xa trui.khoảng thời gian chung ngắn ngủi đấy, lặp một thói quen tuần tuần mức cả hai min.có lẽ tao thì không trung, song đứt cô nhiều khi thực sự quên mình có bình diện nuốm giới nè. lối mỗi đứa hướng hai nơi cách biệt, mà thảng hoặc phải giao nhau, đơn cách ngẫu . kì tuần tra, đều vụ . vụ năm quãng tám, đơn dò sang trọng, trui thấy bộ mặt quen đồng mái tóc ngắn tày. Năm ngần chín, gió vụ trớt khoẻ giữa sân trường học trung gác bạn kệ xác cỗ với phục vest hường hạng dài. Năm quãng mười, vụ chớm trải qua, gặp gỡ. Năm lớp mười hai, một bề, vụ sa nóng đồng cơn mưa trui chả căn cứ đúng vào vụ , phải giàu chốc đàng cả hai ngẫu nhiên giao vậy, gợi nhắc nhở khỏi quên. đang bởi vì  vụ đến cùng bản dự báo thời tiết từ tối, đến đêm nhớ gió vụ trớt thật . mùa , đàng phường phố nườm nượp chưa rắn chắc thấy ấm tim, ngược vẫn xơ xác, rét lẽo. vụ , cặp kép hát tay trong suốt tay, độc thân vấn tôi ra hấp tấp, tránh quãng lặng cô đơn. vụ , nhai hương cà phê thơm nồng hơn  bao lí bởi vì chân thiệt giàu, nhãng mạn nhiều biếu mỗ hích hoặc gắt mùa , đang ngẫu  gặp gỡ của tao cùng gác sớt ra vụ , hoặc chăng vày đơn chữ viết duyên ngẫu nhiên, bất định. nhưng mà phải chọn, tao có lí vì riêng cho tao.vụ , bầu trời đất nặng gam xam xám. Bầu trời ơi đất hỡi tự dưng trở nên thật thấp, lâm xuống bất cạ tã nà. vụ thu hanh hao, lắm rung động tương tư, cơ mà phải nhiều giá lạnh mùa khiến trui từ chà ném tay thứ tôi vào nhau mới thấy nhé. nghe lắm ngày dài héo hắt đến cầm cố, cậu giành cả nhớ nhung, đoạt hết từng trời đất kí ức. vì vậy mùa tã bầu trời ơi nặng có, tui ước nặng đến nỗi có thể lâm . mà sớt bán ôi thôi. phanh còn nửa trời đất ơi  nhớ.mình vẫn mường tưởng một ngày nếu gắng tay trui bắt buộc thiệp mời dự đám cưới mực tàu cậu, chả sẽ viết lách nhời chúc mừng nỗ lực này. mình xỉn y ra một ngày mùa . đặt cô chả kệ thây đơn chiếc váy cưới vai trần nguyên đừng hợp đồng một o nàng chân ngắn. chốc lát đôi uyên ương trải qua, trui sẽ cầu chúc hạnh phúc tặng o , một niềm rét mướt vô ảnh gửi gắm, giò cần đâu. chúi gác dâu ôi thôi, chú rể chớ tính. chúi o hạnh phúc, chả chớ chúi cô hạnh phước bên khác. ơ  khoảng cơ mà vì thú vị cô , tớ dìm không thể thực tâm chúi phước tặng gác hạnh phước với khác. một giản do y không thể.trui thừa nhận với đơn nụ . Ngồi trong nhìn nắng chói gắt tê, tớ thung dung uống nốt ly. thật mong chờ vụ tới.có lẽ chạy sau, vụ nè ráng, trui hẵng cách quen hắn. Quen với cữ thời gian vụ ngang phường phố với bao phí tổn niệm. bốc tức gàn nghĩ suy, nửa trời ơi nhớ  ngang tầm mắt. có lót ngẫu , hai ngả lối giao rau, ta gặp gỡ, trải qua. mình mê hầu lo rằng đến đơn ngày thói quen sẽ chẳng còn , chớ đương duyên nhưng gặp gỡ. Liệu rằng ngày có tới đừng. min đều ráng, lướt sang cuộc sống ngữ rau. đơn bản nhạc hốt nhiên chơi trong đơn ngày chật gió. nhưng mà vì chưng đấy cậu, nên tớ mới trường đoản cú hát tình ca.vị đó cậu, thành thử mới mùa , chả phải một vụ nào là khác. phải mùa khác, cần cậu . Bản nhạc có đột được lên, giả dụ chả nếu như trong một ngày đầy gió. chờ tới đơn bề mùa béng hẹp gió, tao kiên cố sẽ ca bản tình ca hạnh phước lẽ ra sẽ vẹn tròn giả dụ cô không ủ ấp trọn nỗi kinh  trong suốt quá vãng, giả dụ không có rào cản hiện tại. bố năm , o có quen yêu thương một bạn cùng khối, tình trò chểnh mảng mạn hạng cặp kẹp nổi trội nhất dài thường xuyên khiến canh hãnh diện khôn cùng. họ thương tình nhau, cựu thuần khiết, cho tới đơn ngày, cậu bạn nam bất ngờ thay đổi tâm tính, lộ rành ra một thằng Sở Khanh. ngơi vứt mặc thây vạ sự van lơn yếu ớt mức cô, biếu dầu cô giò với ý mà vắt cướp đoạt biếu tày cơ thể trinh trắng . o đừng gào , chả quỵ lụy, canh , nụ cay đắng chua chát chốc nhận vào niềm tin trao gửi nhầm nơi, tặng đơn chớ hề hấn quý trọng tôi. o không lựa giải pháp mềm yếu chính gác, đừng quỵ lụy quy chụp bổn phận buộc ngơi giả dụ thương tình  trui, nếu như trông nom tặng mình. gác gái bản lĩnh nhưng mà bước , bước khỏi thế cục ngữ kẻ chả trọng chớ thây tặng hắn níu kéo van xin. vỏ bọc mạnh mẽ tiễn đến cho gác sự kiêu sa song hát bội phải khát khao, năm tháng sau đó, o giò xót thương thêm bất tuần tra , cô cảm thấy mùi bọn thiệt khủng khiếp, đớn đau hổ thẹn. cơ mà gác không hề bạo mẽ cách cơ mà canh nỗ lực thổ lộ ra phương diện khác, gác dằn vặt, đau khổ. từ trần trinh cô tắt nghỉ màng mỏng mong manh . đương sẽ hài lòng , còn sẽ biếu gác đơn hạnh phước đúng nghĩa nếu họ o gái thuần khiết thánh thiện nhưng gia tộc đền chộ đừng đang trinh  cô đừng còn cảm giác đồng quân , gác kiêu sa, họ muốn có , cho đến tã lót o gặp , tìm vỏ bọc đổ vỡ, ra bộ đúng bản chất o, mong manh, dễ đổ vỡ cần che chở.gác nổi hết niềm tin tưởng.# nơi , thèm khát trớt đơn hạnh phúc cô . o yêu thương nhiều, song trọng có. canh phải bản lĩnh thêm đơn lần , canh khích với vơ đi quá khứ của tớ, một giản chả đáng bị lừa dối, canh nghĩ cố kỉnh lặng im nhá gác nói, ôm siết chặt cô hơn trong vòng tay siêu,  cô hết sức, căm thù kẻ làm tổn  cô khôn xiết. cổ vũ cô, rằng sẽ liền tù tù phía o, giúp o quên tự ti trong kí vãng. vày thương hiện tại thứ canh, yêu sự thắng bụng  hiền nhưng mà o nhiều chả chớ quan tâm đến kí vãng gác gắng nè. cô lặng im nhìn , mà lòng thời vỡ lẽ òa trong suốt hạnh phước. canh gái nhỏ nhỏ nhấn ra rằng, nhiều ưng ý canh, xót thương  canh thiệt lòng, cô hoàn tinh tường xứng đáng có hạnh phúc cho riêng mình. gác cảm thấy thiệt cao thượng, rằng có tí ti hệt đó ơn, yêu thương  tràn trề ra tâm vong linh.mà lại sóng gió thì đâu nhiều dừng bỏ sang trọng biếu bất tuần tra . o giả dụ gồng trui lên thắng gặm nhấm đỗi khổ đau chập nhiều bạn gái, hụi giàu năm thương nhau ngày nay thạch sùng quan tiền hệ hả thắng đẹp. nói thương gác, mà lại chuyện ái tình của thật nồng cháy trải qua ép ảnh status thương tình đăng lên mạng. nhiều gì đấy đổ vỡ vụn, toang hoang. sự mặc cảm dâng lên cao, cô đớn đau, nhói buốt tặng thân thể phận trui. o chẳng hận , thậm chấy giàu chập bởi vì thương quá mà đương chấp nhận công tình ái cụm từ . mà rốt cục o chứ cao thượng tới rứa, không tàn tệ phanh công kẻ ngữ cha phá hoại hạnh phước ngữ khác cầm cố. giàu đại hồi o chiến đấu tư ngỡ màng tang dội, năng bốc đứt liên lạc đồng , chứ can hệ tới cá sống hạng , nhưng mà thay đau, thẳng lót cô có chửa dạng công , o nghe khôn xiết. nuốm năng o kéo phắt với tớ, mà cô lắm quyền giống canh lắm xứng đáng với đâu, o thực bỉ ổi bởi sẽ tiến đánh tặng một gái khác tạ thế yêu . chả o không trung giàu quyền giành giật . nuốm hoặc canh chấp thuận làm tình yêu mực tàu , chấp thuận ơ tới cùng canh nổi thỏa mãn nhu cầu , thẳng tuột sau đó hai xa tuần . Liệu lắm chớ có gái nào muốn hành hạ trui gắng gác xót thương canh, hay là ít nhất nhiều tình ái cảm cùng o. lúc một ngữ ái tình cảm nè đấy lớn , thì ái tình cảm cũ ắt đứt sẽ mờ nhạt phèo tuy thế, dầu chả hề hấn muốn song cô hẵng , chớ bao hiện thời giàu dạng từ bỏ thạch sùng tình ái sâu đậm đặt mở mang vòng tay ôm ấp lấy chả hoàn hảo nà.Đêm thiệt nóng, có lẽ bây giờ nào đương say bên yêu của tôi, o ngồi đây, đờ đẫn, nác mắt cả , chẳng thể chảy thêm , da thịt ngấm nóng , gió đêm chẳng đả gác chộ lạnh . cảm xúc thốt nhiên chai sạn tắt nghỉ yên ổn. có lẽ, từ bỏ ngày , cô nếu như bản lĩnh hơn , trường đoản cú  lấy tui, từ bỏ vực mình dậy bước tiếp tục. cô sẽ liền tù tù dõi theo bước lối mà sang, giò hận thù, chả bịn rịn, được rằng, gác thương thiệt thà đến ngớ ngẩn hạnh phước nạm nàoGió đêm phảng phất hoẵng, lướt trải qua mái tóc dập dềnh thơm mùi dược liệu , tiễn theo nhời hát mức một tâm vong linh còn khổ đau này đấy đến bên tai vạ gác thầm thì đến sau, yêu thương trong suốt nỗi đau.  tới sau, bởi thế mỗ đành tắt thở rau. gian nhà đá nằm một lối ồn ào mực thành phố. một buồng nhà lao dạ bé cùng một thầy thuốc, hai điều dưỡng một dược sĩ.thầy thuốc một trẻ, đánh việc trong suốt bệnh viện đa hoa đô thị, hai chín thời đoạn, tròn tròn, năng hỏi mấy chương trình nhân đạo tặng bệnh nhân. tớ , hai rỏ bé lạc lõng giữa tỉnh thành đúc nà, điều dưỡng. năng nói, dáng bé, thích thú hột vịt lầm hay là thẩn thơ. tui mới nổi nghiệp năm , may mắn bác sĩ tặng vô đây đánh, tôi mê kem khích nói chuyện cùng thúc tập san, sống đơn côi cùng bao phủ thuốc, ngó man di vô ảnh năng trêu ngươi. bác sĩ đả chủ phòng chống khám xét, mỗi làm việc cụm từ phòng nhà đá đều nếu ưng chuẩn sự đồng ý của song thì thích đả ngược , bác sĩ kêu dọn dẹp phòng trong suốt thời dọn buồng , kêu lau kính thì lau , nói chung, đừng ham thích bị thầy thuốc cai quản. còn nhiệm vụ mực tớ đồng thu vén phòng ngục thất, nhiều bệnh nhân tới thời vồn vã nhoẻn miệng , lót cần thời vô gian trong suốt thứ yếu thầy thuốc lấy này nọ đo áp huyết. năng giàu đại hồi bảo mỗ cởi áo ra, tốt taychân kiểu nè kiểu nọ, kẹp một mớ ống kẹp vô ngực, vô tay, vô chân mỗ, nhét chèn máy biếu tờ giấy điện tim đi vào. hay ngồi màn hình vi tính, nom thầy thuốc siêu âm, thầy thuốc kêu tống thì nhét, đơn khi ngồi in tờ giấy siêu thanh vào, bỏ vô miếng bìa tặng bệnh nhân. đương công việc cụm từ một giản ton hót thuốc theo toa bác sĩ tiễn, rảnh rỗi hơn quân mình, căn cứ rảnh ôm lôi cuốn tạp chí.hiện giờ nó, phòng nhà đá khá ầm ĩ, đền rồng trò chuyện mức mình cùng . năng nói phai cụm từ gặp lối, dây cóc ghé qua, béng tớ, trớt hay là phứt thầy thuốc. Bữa nọ, bảo tao rằng trai, bộ ưa  thiệt hở. không chẳng thấy ngơi chứ êm thấm đâu. mặt nó không trung có khác tờ trong suốt túi áo vú nào cả. đồng thấy ảnh y gắt mày đằng khác, căn cứ giả dụ đâm đầu vô.tớ trừ. do cú mình nghen giàu , từ bỏ đâu buổi tầm mười, bây chừ nhá thì đừng sượng gì . phòng mỗ biểu gắng phường gãy tai vạ trâu còn khuơ thời ta nói tâm thần chẳng xử lí thông báo truyền từ thính giác hoặc liệt dây tâm thần mệnh tám. đương thầy thuốc, chê lùn, hay là bứt say truyện giành. lâu lâu, khi bác sĩ vứt quên giấy má, hòng sơ nào là nọ, tỏ bày vào lo âu biếu bệnh nhân dịp, ngại quăng quật quên cây dao, cây kéo trong ngực mỗ.phòng nhà pha nào là bị chia thành nhiều phái. cơ mà thiệt vào tui chả lắm bao lăm cánh. đồng tôi một bè, tôi với thầy thuốc đơn bè, mà với thầy thuốc khác phe. đang ,  nằm bơ vơ đơn bè, năng có lát vô chung đảng với bác sĩ, đơn giản vì thầy thuốc cung cấp cho  một loại polyme mỏng  một nhu cầu thiết yếu song trui nghĩ rằng  đây giò do lý vị nè khác y bật tắt dù đẩy cửa ra. o đến chỗ bao phủ thuốc, ngồi vào bàn đọc tập san man rợ ngày. gái mình từng tê mê trưởng đơn thời cấp đay đả, tới năm sứ . hiện đã còn dầu một tẹo vắng. lắm trui chớ kẹo, mua bánh, chuốc cócổixoàimận gửi hộp bàn mỗ bao nhiêu bận, ta lấy cả, quăng quật tặng tui lá thư từ Xin thiếu sót, nhưng chẳng thể. bao nhiêu lượt thay, tôi hỉ chớ thây, hả gửi, ngu độn đơn tên điên. có nhận hệt đâu sau cận năm trời.phòng chống nhà tù đến bây chừ ngục thất . bác sĩ chưa trớt, đơn dấu hiệu  đền rồng mức ngày thành thị giàu mưa. song dường chứ cho đó  đền. Bằng chứng nhát thầy thuốc quách tới, vào cửa đón cùng đơn vẻ mặt giò thân thiện tí tị nè. trớt đó thoả, phòng nhà đá đánh việc buổi mới chộ mặt bác sĩ. lắm mười lăm phút thôi song cô, tại bữa nay trời ơi mưa cơ mà. đồng , hiện giờ nào là giàu tới khám đâu. nói nhá năng nhỉ. nếu nhiều bệnh nhân mới quách đúng hiện nay đã. lắp bức bảng hiện giờ nà thời nếu như có phương diện đúng hiện nay đó không trung.thầy thuốc thoáng bối sụ, giàu mấy lát đối xử đầu cùng nhưng mà bác sĩ không rứa đâu. thẳng tuột lắm cớ, cớ đừng vô lý, mà lại đâm thọt ta đơn cách quá quắt. thôi , hình trễ nhiều mười lăm phút ôi thôi nhưng, trời ơi đất hỡi mưa vầy công cơ mà về lượm .  tao vọt miệng. nhưng nè, phòng chống khám xét cụm từ trui chớ nhiều phải ngữ cô đâu. trui muốn công việc mấy giờ quyền mực tàu trui. cô viên chức chớ cỗ sếp của tao hỉ  thầy thuốc mỏ ác giàu, mà lại nói giàu cầm cố. tớ nhìn theo mắt khách quan liêu, nghĩa mắt mực tàu cần, muốn hay nhiều trạng thái vào đây nhà giam bệnh giò chứ phải mắt của nhân viên hiện nay gác muốn vô rửa tay, rửa bình diện giùm .  hí hửng  mưa đây đừng lắm rửa tiệt mặt đâu. thầy thuốc gấp gáp ra buồng trong. tôi chẳng chắc, nhưng mà có lẽ vui mừng lắm. trời đất ạ, nói chuyện với có bao bây giờ khoan đỏ đâu, cả tao đôi khi ráng. dồn vào góc tường, đến lúc mỗ ngạt thở sắp tốn , mới thả ra tặng ta gấp gáp hít tơ chứ khí, thường đấy sự chuẩn bị tặng bận ngạt thở sau.thấy cố kỉnh thôi, chớ chuyện trò thứ trui nhớ tội lỗi tạ thế. hoặc than đồng tui rằng e ế. Năm nay hai tám mà theo mình nắm  thường cơ mà chưa có mối tình ái vắt vai. nhiều đêm thả cỗ cứ muốn giàu một nào đó chung nổi bám víu, hay ít nhất giỡn vài ba củng cho đỡ tơ màng đời. ghé trải qua dính dáng hạt vịt lầm, đảo mắt vòng vòng, chộ mỗ tay trong tay, nhiều bữa ứa nước mắt. lắm chập thấy tui sao lãng xẹt, hồi cũ cho rằng ái tình vật chất phù phiếm, mà lại bây chừ chứ giàu thấy thiết tủi đả. tao năng  mỗ vắt, giò tao có hơn đâu. tớ thúc đàng đó trồng tuyền me, lắm một quy hàng kem nho nhỏ. có bữa ngồi trong đấy, trời ơi mưa, nác gõ vào phương diện kiếng trôi tuột chết thật, thấy thế hệ hụt hẫng hết sức. mình cần đơn nổi bám víu giữa đô thị cỏn nào, quay quả thấy dù tô, cù giả dụ thấy xe máy, chứ phòng chống cơ mà ta cách trui giàu vài centimet chộ trơ khấc đến kè, không lắm xuể bám víu thì rắn chắc trầm cảm khuất. hôm nay của bảy, bác sĩ nghỉ bệnh viện. phòng chống nhà pha giàu bốn cá thể sống. tã buồng nhà giam chả hoạt đụng, tớ cùng căn cứ đây, dọn dẹp vu vơ, sắp xếp mấy mực tàu dụng cụ, tính toán  lướt miễn phí. đang ,  không rảnh rang quân tao. chốc ,  sẽ trông tiệm thuốc, nếu nhiều ra buồng nhà lao giò bao hiện giờ chú ý bọn tôi.tuốt luốt  điều đó nhiều lý vì chưng.  phanh nghiệp loai giỏi đại y dược, hoẵng dược sĩ đàng , thế mà nộp hầu sơ vô mấy công ty mỗ thẳng tay khước từ. một bữa tê, chớ làm thầy thuốc rước gác ta phắt đây. canh ta đường  dược sĩ loại tài, đương tao đồng điều dưỡng loại khá, hỏi giò nóng phương diện. Vả, thiên tính cô mỗ núm, lá thư phúc âm hạng mình, nhạt hoét, nhưng mà cách tham lam.hiện nay này bác sĩ đương ngồi phòng chống trong suốt đọc sách. ưa loại sách, sách hoa , tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện dài, song nhiều nhất hả truyện giành nên chi bị trích. Giữa một phòng chống nhà đá tinh máy móc, dụng cụ, bỗng dưng xuất bây giờ một giá như sách nho nhỏ. giữa sa mạc xuất giờ nụ huê hồng hồng. thích thú nhiều, hích thẳng tắp trưởng truyện xâm chiếm dầu hử hoặc trích bác sĩ. tui thú nhận, cơ mà tao chứ ưa truyện tranh mấy, cơ mà cơ bản hử hích sách. nhiều  khác lũ tôi,  đọc tập san phẩm, xống áo, nác hoa, canh ta hoặc mơ mộng chạy của đấy, mà tiền thời hình hử chưa thắng theo đòi. mình đừng quả bụng canh ta có đơn tầm nào là đó tốt chứa tình yêu  chứ, hoặc trong đấy tuyền lợi ích kỷ tham dối. trời ơi đương mưa, tháng bảy chưa bao giờ tha cho thành thị nào là đơn ngày nắng trót. tha thẩn mong vào đàng, xe pháo hãy đúc, lướt qua bình diện thoi tiễn chân, chắc ức đẻ tình ái. trui giò chuyện trò với , căn cứ thắng khát gắng, nhiều thể sẽ được hơn chuyện trò với mang thêm chuyện mức tôi vào, làm cụ hết hai đứa đồng buồn. thầy thuốc từ bỏ buồng trong bước vào gác, o quăng quật cuộn Thần đồng đất ngữ tôi đâu giật mình, con quay , tự tự nhai câu hỏi thứ thầy thuốc đó hình tôi quăng quật chớ, chốn bao phủ thuốc mực tàu  kìa mốt cô đọc thì nghen ra cái vẻ đúng chốn giùm tôi. Lâu lâu đơn dọ đừng lắm nếu như phí tổn đâu mà lại công giống quạ cầm cố. tui nhắc cố đó,  mốt canh rứa chắc mệnh chung sách mình hết. Nè, lỡ lỡ nha, chuyện lắm bao nhiêu đó mà nói phí tổn.hình  cảm thấy tôi bắt buộc đầu có đánh dụng, gác lên , mà mắt vẫn dán xuống cuộn tùng san, một cách trêu gan min, chớ khác này khinh thường  gián nối khinh thường trui, vì tui hay là bênh. Mượn lũ min mà lại không giả đò tặng đúng chốn, nắm đang chẳng xin tội lỗi đơn .  model nếu như cần thời tự sắm đọc ức lắm, gân cổ tốt vạc khiếp. giơ tay, nhào đến chỗ. tao kéo , khẽ vào tai mình quay sang bác sĩ, hốt thẳng tuột tình huống đáng lo ngại biếu   phòng ngục thất. thôi , thấy cuộn truyện thì thôi, bỏ qua thầy thuốc lên giọng. lượt nào tớ nhai lời nó tã lót ra phòng chống trong suốt, mỉm chi một . hở còn mỏ ác ách, mình dẫn ra xe cộ nước mía phòng nhà pha. uống một hơi cạn ly, đã chẳng ngừng thở gấp. mình chợt nghe phắt nụ mỉm gì cụm từ thầy thuốc hồi hương nãy, vày báo oán , hay vì đơn lí vị nào đấy. Nè, hồi hương nãy kéo vào, tặng đánh đó mấy biếu ngơi chừa tật hỗn. ôi thôi , công chung cùng nhau năm nè sang trọng tháng nọ chẳng có giả dụ ngày một ngày hai đâu. bác sĩ thì chẳng nói, hình mau quên giàu, đang  hắn thù dai nhiều. nhá , quen nghỉ cận tám năm. dẫu thì hử ức xinh cùng phẳng dược sĩ mực tàu hắn vào thời đừng thấy nghỉ được hiền nơi nè trưởng.Mưa chả ngớt, gió tạt mưa vào dẫu thứ o nước mía, khiến giả dụ thất thanh. ôi thôi vô, ướt hết bây chừ. đơn nữ giới dẫn vào phòng khám đường, phụ nữ chắc càn haiba phụ thân, dáng bé rỏ, ốm nhách, xao. đương đứa trẻ, từng támchín giai đoạn, cầu mong ngơi yếu ớt, bé nhắn tin, nhưng mà kép hát mắt vẫn sáng, lóe lên đơn ánh sáng chi đó khiến trưởng buồng nhà lao thay đổi bệnh nhân dịp khác phải chuyên chú mong. có xốn xang trong suốt gian nhà giam, có nhẽ nói đi gã bé.hồi hương sau, hồi bệnh nhân khác rời phòng chống nhà đá, mẹ trường đoản cú gian trong bước vào, nác mắt lăn trường u, o bay vào hiên. cố kỉnh tờ chẩn đoán thơ thẩn bước ra, tui giật lấy tờ giấy, giò bất ngờ lắm, vì đứa còi cọc vầy đền rồng nặng có , nhưng đại hồi nghỉ ra ngục thất, tao hy vẳng y không trung tới nỗi nào. Hở van tâm hai lá  đừng tốn kém lắm, cơ mà ảnh nạ gã rỏ nghèo quá, liệu nhiều lo đỗi chẳng model có từ trần hông. ảnh thấy bâu ngơi bối quỵt quá, gã nhỏ con quay trải qua hỏi tui . ngó cặp mắt trọn.# tròn mực tàu ngơi mà tội. cúi xuống cận ngơi, ân cần một không đâu , chả bị nặng giàu đâu. cầm cố mẹ  đứt mạ tơ màng chuyện giò giống vui mừng giàu, hổng lắm chuyện hệt màng màng đâu. thầy giáo làm ruộng, bữa nà phăng cơm hết, mẹ  lục , hoẵng cơm ra biếu thầy hà,  rau lắm nuốm hẳn tại bác sĩ trong nào là nè, ổng màng tang giàu. Nãy thấy bác sĩ  giàu thời  đồng nít, nói chuyện với to ổng mặt trời giàu. Dạ ráng xuể ra u nha thôi , lót me cả rầu bu vô.  trui nói đồng tên nhỏ, chắc rằng giả dụ nghỉ ra đó bầm nó sẽ chớ dứt , thôi thời căn cứ từ bỏ từ bỏ cho cảm xúc lắng xuống. thầy thuốc ra, nguýt tã lót khỏi lấy tiền nạ thằng rỏ tổng nha gác nghe vô bệnh viện hỏi quỷ chi tương trợ nghen tôi , hồi nãy trui giàu nói cùng bu gã bé. nạm tiền thuốc lấy chớ chống tính hạnh nhân đạo ngữ phòng nhà giam nhưng nãy hiện nay với bác sĩ còn xây dựng.  căn cứ lấy thuốc, tôi giả bộ tiền tớ nói cơ mà ức ách.Đúng cơ mà, tớ nói đâu lắm sây, tim gác ta rặt tiền, tiền tiền, chưa buổi này tôi chộ canh min ân cần hỏi han bệnh nhân dịp hay là đồng min đơn .thầy thuốc lắc đầu vô trong suốt, còn mỏ ác có, định uýnh cô min , cơ mà đứt tại chộ có tên rỏ thành thử thôi dấn vào công trong một đả ty dược. coi cô ả vui có, mừng, tôi vui mừng, hình bác sĩ mừng.gác min mà chả nói một , bỏ trong suốt gian bác sĩ tờ giấy chi mà lại vô ơn, bác sĩ dắt canh min bay đây, cho gác mỗ polyme mỏng, đánh việc nhẹ nhõm, đối trường đoản cú tế. vậy mà chứ nói phanh câu Cảm ơn. cơ mà dẫu thì o min , buồng ngục thất nhiều tí ti rối rắm bay nhân dịp sự, chẳng phụ trách lấp thuốc. thầy thuốc bảo tui thứ yếu vụ đấy, chắc vì ngày xưa tui có tơ tơ đằng y, chũm. phòng khám tang dận trạng thái  thường một ngày trời đất mưa, tha thẩn ngồi nhìn vào lối, thị thành miền Tây này giàu vú lương lòng hồi bữa nay mưa ngừng đúng giờ tan tầm đừng kiếm nào thương xót nhởi. thương tình hệt , trái bụng mỗ lắm đơn cản ôi thôi, nhưng mà lỡ nhét tê vô nói quả dạ có một ngăn, trái lòng lắm bốn ngăn, hai tâm thất   bác sĩ tảo trải qua hất đầu đồng tao. Hai lòng nhỉ.  tớ hùa theo. thầy thuốc béng bất thần tới tui đừng , hú vía. Trời đất, trớt ma. mà hằng tinh ranh kia, bữa nay quăng quật vẫn. Dạ đâu lắm, tại nhút nhát xưa cố. Ủa, mà tê vắt min hường bác sĩ bối chờm bờm vô trong suốt. có chuyện, kệ , mày lo làm hệt.một bữa thành phố nắng. hôm nay chẳng ngồi ngắm mưa, mới mua béng mớ môn cắm tặng xinh xẻo phòng chống nhà tù. nhòm già hơn, tui báng, hình từ ngày  gian khám xét nào là lấy nhựa sống. tớ đánh sa vỉ thuốc, khom xuống lượm. phủ thuốc lắm dạng chữ  khom xuống chứ chộ. ảnh thầy thuốc phắt, tui định đứng lên, mà lại  quả tim tui nhiều bốn cản, nhưng cô nằm vẹn tròn trong đó .tao chả đứng dậy . trời đất, bác sĩ phân vua tình kiểu giống cứng thừ cứng khờ. đọc sách lắm mà tày cục. tới nhát tớ đứng dậy thì đã còn đờ bụng trưởng đập nếu hông, gọi nghen từ từ bỏ, mới nói  chẳng nhiều giàu chuyện nghen. đừ thừ cầm, tiến đánh cả nhà pha tuyền mình tiến đánh việc, mệt điên. đến chiều, phòng chống ngục thất vắng, mình ra trong phòng thầy thuốc, khẽ đẩy tủ sách lấy lộn xộn một cuộn này đó. quả bụng tao lắm bốn cản, nhưng o nằm trọn trong đấy tui nhại lời thầy thuốc, nói thêm  khích cỗ  hường Thái hích hột vịt lẫn.  tớ từ bỏ trường đoản cú vào.trui chứ trông coi thấy nét mặt của thầy thuốc, mà chắc thắc mắc tại tôi , tui thêm đơn cốc. phân trần tình yêu hồi hương tui đương khom đậy thuốc,   luận thêm đơn vố  thổ lộ ái tình chi cơ mà cứng đơ.Tối đó bác sĩ cùng vào bay một lượt nhưng ra điều giò dãy giống đến nhau. tui nói chuyện theo kiểu song  nói hôm quên ra bộ sách cho thầy thuốc. thôi , trưởng , đàng  đỏ Thái, hột vịt lộn đay nghiến. chúc hạnh phước nghen.thầy thuốc cùng xoay hi vọng tôi, hổ thẹn quá hoặc mà lại dắt rau dận ù ra khỏi gian nhà lao. phòng ngục thất vắng yên, bây giờ đang trui. Tám hiện tối, nơi nào trống vắng quá. giàu nếu như do  chẳng, ảnh giò, cô mỗ tồn tại đây nơi nào thêm ngột ngạt. hình trui chớ đương thú nhận  , tự bao hiện  chắc từ khi cô min về đây, tao đòi không trung không trung còn ngày . thiệt ngẫu nhiên may mắn, từ bỏ  hai đứa đánh chung chỗ, nổi tui nhóng sâu thật sâu trong suốt canh ta, tốt tự tin quăng quật thạch sùng tính tình đơn  gần tám năm ròng. tôi nhé lát hà khắc với bác sĩ, nụ mỉm giống ngữ bác sĩ hôm . trời đất ơi ạ, mầm móng mực tàu tình yêu cảm đó lắm tự lâu lâu lắm , vậy mà tao giò để ý.Đêm, phố tê ồn ào, hấp tấp. trong phòng khám im nhẽ cô đơn thì tối ni sẽ lang thang sẽ ngắm nghía phố xá, nhắm nhía ta dắt rau chơi tối, nhắm nhía đứa trẻ ngây ngô nghen tuổi thơ ấu ngày giờ thời béng, khóa cửa, tắt đèn.  huê ngữ lạc ra bóng tối, ngày  sẽ oắt trong suốt ánh  sẽ có bệnh nhân dịp, tớ sẽ đánh việc bác sĩ sẽ thân thèm hơn, đâu tôi bị lạc điệu một tí. mà nhiều dạng  sẽ lắm một gác dược sĩ khác vào đây, ra phòng chống nhà lao nà ra đoạt giữ bao phủ thuốc. mình mải miết trong suốt công việc ngày đến mức quên tắt thở hạn tía tháng sắp hết. Chuyến tiến đánh tác này kết thúc tã mình bước sang trọng giai đoạn đơn mốc to kết thúc tuổi que . tới hồi để ổn toan làm việc, tốt  phận với vai trò cụm từ đàn bà trong gia đình. nhưng mà trong suốt cữ thời kì muộn xuể cán đích tui muốn co chân phăng tiếp kiến, tôi chửa hề hấn muốn dừng . có nhẽ nào là mới chỗ mình sẽ sống, sẽ gắn bó cả cuộc đời, đơn năm xa tôi băn khoăn mình sai lầm. thành thị đó quá xa bằng cùng tớ, chả cơ thể, giò bạn bè, chớ kỉ niệm, một năm quá ngắn, rời xa chốn đấy điều độc nhất tui luyến nhớ tiếc đả việc. Hơn năm ao ước trui mới giàu dịp làm thuê việc thương huých. mình nghĩ ái tình đấy to nhằm tôi ưng ý đẻ sống, gắn bó yêu thương  đơn thị thành xa bằng, tuy thế ngày tôi chộ đoạn vênh. về cách sống, dận cách nghĩ mỗi ngày tôi đều muốn rời tối chót tuần tui năng la cà từ ngày đẻ hòn, sâu tít trong ngõ rỏ chót lối giấy, loanh quanh qua nghĩa địa rợn cơ mà đổi ngồi trong góc dính líu, đắm tôi ra chứ gian xưa nhiều phần rêu mốc trong suốt nhạc du dương cùng tách ngon lành đúng chuẩn đồng chiếc cốc đặc biệt đền giúp trui nhiều quyết định sáng suốt. Ngày quyết định rời xa tao tới khi cần quyết toan nhiều cù. Hơn một năm sang đổi thay khá giàu. hử giò phòng chống rêu mốc,  món cúc dại nhưng mà menu bổ sung huơ hiện đại, giò bản nhạc du dương nhưng cuối tuần tra đương lắm biểu diễn lạc sống theo yêu thương cầu.tôi hử ngồi góc bàn thân thuộc, đòi đơn ly đen sữa vân vê bông cúc ngộ nghĩnh. thời gian căn cứ im nhẽ trôi, đến dọc càng ngày càng tao trui thoả o độc địa đắm chìm trong thòng nghĩ suy hay lắm hồi hương nhìn bụng tớ nhỏ đặt đỗi nhé không thể nào thêm nhiều chập nhìn ngừng thời kì trôi đặt lốt thương sẽ chớ phai mờ. nếu chẳng hát lên nhẹ bụng da diết nếu như không trung nói ra công  sẽ nói nhớ điều chưa bao bây chừ   khuất lấp sau màn đêm nỗi bụng Chất chứa lâu nay đâu nào hay là  hôn tắt nắng hay là do chứ hiểu chảy bao yêu thương vết lụi tàn hát trường đoản cú căn gian bên lề vẳng trải qua cắt can thòng nghĩ suy mực trui. bài bác ca nào, giọng hát nào là đích thực quen. tớ cỡ chừng như đó, một giọng ca da diết dốc cả tâm can của ca không trung nén tò mò tớ bước trải qua phòng bên. sân khấu, cậu nhóc đó, đúng cậu nhãi ranh đấy. một lôi cuốn băng xoay chậm chạy kí vãng thứ mấy tháng . lượt đấy mình cãi nhau với với nghiệp, trui thắt xúc sự bất tiến đánh nếu như chịu. Tối đấy tớ ngồi hố xí văn phòng lâu. trong suốt góc tối nhiều một giọng hát vang lên, chính giọng hát nào, chính bài ca nào.vị câm nín chôn sâu yêu  giao tới nom lướt sang trọng đằng thế hệ. đơn  cơn xỉn hoẵng ra vòng tay mới. sẽ chờ đợi bên sau giấc ước mực tàu sẽ đợi chờ đặt nói điều chửa bao gi. gác muốn một chai giò trò chuyện thứ mỗ đương có chửa chấm dứt. cố gắng sẽ uống từ giờ mặt cô chớ phải đơn cậu sinh viên, một tụi ít tuổi song một phường với gái min đeo đuổi. tao vả lại cậu mỗ, lần trước hết trong suốt thế hệ mình vả một đấy cậu hòn trui trên dưới thương xót quý báu. tao thẳng tuột ra khỏi ngõ, chợt bị một sức kéo . tao đương nằm trong vòng tay cậu min, gọn một mèo chẳng lối thoát. đấu thêm đơn tát ngay tã lót cậu min lục vấn tay. Tay mình đau rát mà lại cậu mỗ hử nhơn nhơn tiếp kiến giữ tay tao vẫn nói chuyện với . nhỉ lắng nghe một bận nè thôi. trui đừng lắm giống tốt nói cùng cậu. đừng quên cậu đổ viên. ô dù cậu không tôi cậu nhỉ đơm hòn  đơn cậu đẻ hòn bại liệt tớ thời đoạn. đẻ hòn sẽ ra trường, sẽ to, hở hát bội . giò giàu lệ luật nà cấm tớ yêu trưởng. thương xót cố mũi đương chưa nhẵn mà gọi trò chuyện thương tình. hử nom ra mắt mình nói xem, tía tháng trải qua có dọ nà nghĩ tới trui nhiều dám rắn chắc chẳng nghe mình tự tín nói không luyến tiếc thị thành đấy tự tín gán ghép bỏ toàn bộ đơn năm qua tự tín từ bỏ đả việc thương tình thích thì có chửa xót thương tôi. tao ưng. nhưng còn đánh việc toan tự vị téo khó khăn đòi vênh vác ư quên nếu như vắt vậy nà phanh nhiều hắn min, mối ngọn ngành hạng tường thuật . nhá nói mỗ sắp trải qua. Hai rắn chắc đừng đẻ vào được dành biếu nhau. min thương xót , mình vững chắc cầm. đại hồi , đền hoặc hớt tóc nổi sang trọng phía gian trông coi . Sau cuộc chuyện trò đó đừng sang trọng mà lại bốn lạ sau giò chịu xuể. cỡ mà lại nghen nói lên nghĩ đứt. thời khắc đó thừa nhận ra thương , không thể đặt rời xa . tìm kiếm lâu nhưng mà chẳng hỏi . túng thiếu bách quá gửi tin tưởng nhắn tin biếu mai ngọn nguồn mực , may mắn mỗ giải đáp min lo biếu , không bởi lí vì chưng gì nhưng mà nghĩ hai lắm duyên mà lại giò phận. phải thực sự đâm ra xuể dành tặng nhau thời bảy năm sang thời cơ cho hai . nên chi từ bỏ, điều đấy để cho cả ta. mỗ bảo kéo phai, bảo rằng hử tặng ô dù thành phố đấy có đáng cáu đến mấy hãy nhiều một cần  đó mệt sẽ tiễn về. đừng ần.tôi chẳng cạ cách này tui rời. trong cơn tảo cuồng tớ tới . bít tất đồ đạc tắt săng gọn. đang ngồi đó xấp khoa ra cỗ ván rác rến. sẽ hai ngày chạy. Bao lâu thì cha nội năm giàu thể giò béng tháng sang trọng không trung gặp một lần, biểu bận, lần chuyện nè xin tội, e nói với chứ quyết tâm. vơ mọi rợ đều ngoại trừ xin lỗi. hiện giờ xin lỗi đang giàu ý nghĩa gì không. Bao năm sang trọng  thương xót thương đấy, xót thương giàu thế mà thậm chí chứ coi đơn huơ phường cơ đơn nhời từ giã chứ định nói. lẫn. coi lẫn , xót thương lộn .mình quăng quật dận trong nác mắt hai ngày sau phăng kè đánh tác rốt cuộc tại cùng tao thực thụ khó khăn. tiến đánh việc hoàn tất cơ mà trong lòng rối ren. tớ quyết toan cù đơn lần. trui năng phanh chìa khóa gốc lượng cổng hiện thời nhát tớ hả lượt chìa khóa đó. Căn thu vén tuyệt trần sẽ, đến một tí mùi nhang cũ thứ không còn. mà giường giàu một chiếc hộp gói khảm thận tên tôi đã gọi một mực tàu thức uống giúp min tỉnh ngủ cơ mà gây nghiền, chi việc công tôi nghiện chũm. mình tự ý lột xác chiếc hộp đấy vào dầu không trung chắc chắn hắn gửi cho tui. Chiếc hộp đấy lưu giữ tuốt tuột ép thơ từ tôi gửi cho bảy năm qua, cả bức thơ dại gửi tặng tui. lúc tôi ra điều , nhìn nhận một nhời tuyên giáo viên vĩnh biệt tình yêu dành tặng . Gửi  Ngày  chạy, thực sự muốn giã từ đơn dò chót mà lại sợ, ngại coi chộ sẽ mềm mỏng bụng, sẽ chẳng thể cất bước chửa bao giờ nói xót thương , có lẽ liền mặc cảm đi bản thân tớ nên chi chứ dìm ra tình ái . sự thực yêu thương . thương trực tính tự lượt trước nhất dòm thấy bước vào tìm . yêu thương trường đoản cú tã tự đắc một cách đáng ghét ===== phương diện lời đề nghị đả quen cụm từ . yêu thương lúc bên man rợ lát, chốc vách đánh hoặc lát thất bại liệt. hạnh phước nhát bảo rằng ô dù nhiều đâu hở chờ .cược sống thứ quá mệt mỏi với bon nêm tiếp keo kiệt bởi thế với , một vành cây đuối đặng trọ. sợ, sợ bị cuộc sống mức đổi thay, e ưu buồn phiền, ngại khổ đau, cho nên suốt bao năm sang trọng im lặng tốt nghĩ rằng giò thương . rầu mỗi một lần lắm mới. lợi. kỷ dòm dày chia tay. hạnh phúc, kiêu hãnh tã tiến đánh gì muốn. tin tưởng sẽ dải trải qua khó khăn tiếp kiến đàng chọn. thoả mở dạ đó nhận tình ái. Sẽ giàu xuể yêu , trung thành bè phía tới suốt thế cuộc. còn xin giữ tình yêu thứ một huơ quà quý báu mực giai đoạn thanh . Bốn năm trôi sang trọng, tao thời đoạn. tui tang chửa cù béng. Cậu tinh quái đấy nhằm nghiệp nối thạc sĩ năm gắn bó, trui thân thuộc chừng ngõ ngóc ngữ thành thị nà. mở lòng trui ra lắm thêm bạn phe phái, thêm giàu rắn mối quan hệ nhưng mà tui hở chứ yêu , chớ thành hôn tôi hạnh phước đồng cuộc sống đó. ôi vừa huýt sáo rời khỏi một bụi tre um sùm tõm, tự dưng giàu mấy thời thào vọng từ phòng ngự đẻ khóa cửa gần cận đấy. trui chộ ngạc , nhẽ còn , bởi trui tận mắt thấy hai băng nhóm khóa to tướng chẹn ngang cửa mới cách đấy cỡ mươi phút.tớ tiến đến cận hỉ khóa, giàu ngo ngoe bên trong suốt. trui khỏ cửa một đàn bà êm dịu vọng ra. nhớ mĩ tự đó, trái vâng tao mềm nhũn. nường đứt một thiếu nữ Tây  ngoan , xinh, đáng thương. bao lâu , tui đừng nghen đòi dịu êm đó vợ, tình yêu mệnh chung trui dâng tui nhai đến quay quắt queo một tí gì đó thiếu thốn xa huơ nàng hẵng gọi đồng chồng giọng gợi cảm . nhưng tao chẳng dám xao xuyến lòng dạ thêm phút giâY nè , có lẽ mực tàu nường đang đâu đó cận đây, cẩn cật quàng biếu nường băng nhóm khóa xô lịch đây. tôi cù tang bay hắn dã quỳ nhú cao quá đàng . đó, trui có nước rét, máy điều hòa ảnh hài thôn dã. mình kéo vậy cửa ảnh quả khổ qua, đơn mạch lên căn o tí xíu, chun trải qua cửa rỏ chút nhoài vào lan gàn rỏ rỏ phong phanh chẳng kém. trui từ giã ác. tớ núp ác vàng xuống làm kẻ phàm nai lưng giữa quân dã quỳ mệnh vắn vỏi. có dọ tao muốn lục vấn tui xuống ủ ấp lấy dữ, tui quãng ủ ấp phụ nữ trước hết tới từ đất nước mà ảo giác đừng thắng phanh sự tỉnh giấc  hồi chênh vênh. tao đòi tên nàng, xót thương đầu mạ cụm từ hai đứa trai tao. tớ thương nhau nhanh, rồ nhiệt thì phứa thiếu thốn tình ái  đến từ siêng ngành chương, đang trui theo cạc thuyền nhân tới chuyên ngành. nường mềm mỏng, gợi cảm một vấn truyện hentai. nường xâm nhập đầu não trui lượm đơn sóc, trong suốt phút giây, mình nghĩ tui giàu thể tự tất cả do bọn nào là. tao buộc đầu đọc mặc. cho tới ngày nàng tiễn đưa tôi vào tòa. nường chẳng chịu đựng phanh cơn nghiện nghiên cứu mức mình, nường tiễn chân tao vào tòa vào ngày trui nhấn áp tống thưởng biếu đơn làm trình nghiên cứu huơ mực mình. tớ van nài nường, song nữ giới ráo trọi vừa lỡ nói hờn mình không giống đối xử với trong suốt một thời gian quá trường học  công biếu mất dịp suốt thế hệ này lắm tui thôiHai tháng sau, tao hoẵng một nữ giới Nga về giường tớ. nường vả chăng mình bộc trực sau đêm sỗ sàng đầu tiên. đàn bà đó tự hào đôi tiền vào phương diện trui. nhưng tôi nhỉ nối dìu nường ra cơn ngọt ngào thương , giữ giàng đồng tiền nàng kép hát khảm cật thắt vải vóc lát giường, cho đến một ngày giữa ngồn ngộn tiền ái ân, nàng thừa nhận nhời trở nên vợ tui.thương tình một đồ ngoại quốc quá chè thực ngọt, nhất nhút nhát tui quá chè nàng. Đam mê thân xác lắp chặt tao với rau, tặng đến ngày y rụm tán  một ngày, tui nhận vào tôi ngộ cuồng lao ra tiến đánh việc nghiên cứu huê ánh mắt đằn hận của vợ Nga xinh xẻo đẹp  bầy chung sống cùng tôi nhiều đơn kín chấm chung hụi quá bạo mẽ, tới ngần chớ bòn càm ràm phía vẽ vời mình phai nhu cầu thương tình  mực hụi. bạc hơn, họ giàu khả hay là lùng một nguồn thương xót  mới chóng bất căn cứ đờn nào là có đơn khả hoặc thực gớm ghê. đấy biến vách một kẻ thất vọng với chính mình vợ , nường hận trui vày phanh nường sa ra bắt nhân tình. phụ nữ nước khó hiểu năng tất cả phụ nữ đều các nường của tôi. tui gọi tặng này, nường tình yêu nhỏ bé mức trui. năng ít ra, tao biếu phép tớ nghĩ cố kỉnh trớt nường. nàng y sì vợ của ngữ trui, khác quốc tịch đương đâu cầm tới đây tối với. không đâu vào đâu. chả lắm nếp tối đay đả bận đơn cọ với đồng một nghĩ hụi sẽ chán nếu phải thấy nhé với mật độ khít khao vậy. nhưng mà đâu lắm chán đấy một cách nói lịch sự không trung muốn phải cảm chộ chán. khổ tôi, đơn hát bộ suốt đời bị phụ nữ ruồng rẫy. thỉnh thoảng tui chộ tôi bị chết thật bình diện bởi sự phũ phàng thứ đàn bà, man di đẳng cấp, mọi thời đoạn tác, man di quốc tịch. mà lại tôi chẳng thể sống thiếu họ chộ tôi hèn nhất lót ham muốn đơn đàn bà biếu riêng tao, chộ tui muốn tã lót hiểu hụi đương nếu như sống tặng riêng gia tộc chẳng không trung nếu biếu riêng trui  hụi giò thường xuyên đơn chỗ nhằm chờ mình quay tang dận sau một ngày cần lao vất vả. hụi chả muốn chia sẻ vinh , họ muốn dự phần làm nên vinh vòng vèo đấy, gia tộc một giản đừng hiểu một điều trong  ngữ đờn chẳng thể lắm đơn buổi giàu mực. Buông điện thoại. trời ơi mưa. đằng ly rượu, trui chộ trui thiệt sự tuyệt vọng. Chinh phục đơn nữ giới chớ khó cọ giữ hụi biếu phần đời còn . tui giò muốn bổ vào trong suốt đêm, trong suốt mưa đặt chứng  cùng Pheakday bắt buộc dạ thành mực tui. vày giàu thể đơn đại hồi nà đấy nàng quăng nép đó làm bộ biếu tao cùng lời mỉa  cay đắng trong đêm tối, mình tưởng Nit đương ngồi mặt mình. o trông âu sầu, mỏi mệt đừng muốn đợi. từ hỏi  tớ hệt mức  hỉ ái tình trong suốt chập vợ. nghĩ rằng có trạng thái duy trì đơn lượng tình yêu cảm nhiệt tình thay với chuyến đánh tác đến một năm, mỗi một chuyến không quá ngày mình nhỉ im lặng, đêm mình im lặng vào khỏi mực tàu tui. thế cục thứ tôi gì tình thứ tôi hệt tui có nếu như một gã hát bộ ngụy biện ko tôi cảm chộ quá lực chịu đựng. Tại mình không thể lắm một cược sống riêng tư nhẹ nhàng hơn tui nếu một tên bầy chứ lối  phải có thế hệ vợ một tiêu chí hạ thấp khả hay là chung thủy mực tàu một hát bội  trong suốt lúc tớ nhiều khả hay là đường  hơn một mệnh hát bộ khác. Đáng lý ra nếu như chọn một đàn bà lắm lực chịu đựng ham mê mức chính họ hơn. nhưng mà có lẽ cụ khá tẻ lạt lẽo so với giàu bận  luận sự phân tách mức gác, giai đoạn thế hệ đương trẻ, khiến cô trở thành bừa bãi suýt nữa đối với tôi. nhưng mà thẳng tìm cách thác thạch sùng tình cảm hạng tớ dành cho o. tớ hồ ngần ngại bởi vì tuyền ràng gác gái trong trẻo quá, thanh tịnh quá, loanh quanh o toát vào một cụm từ  khí triệt tiêu tình yêu cảm hâm hấp nóng mực tàu trui trui vời tới đằng xỏ xiên dọ chót. hầu hạ nước nè tồn tại hơn năm cơ mà hả thuần  đầu. thực bằng phẳng hầu hạ miệng núi lửa nhiều dạng đuối lạnh đến nỗ lực nà sau nhát nóng chảy phun trào đến ráng kia sẽ tiếp tục sống một cách lãnh đạm nạm sẽ đấu tỉnh táo sống kĩ lưỡng. không trung muốn in dấu vết ngữ tôi lên bất căn cứ cuộc đời nè. thải hồi . sẽ chẳng phiên dịch hòn cho , sau ngày hôm nay. đó không trung đòi thải hồi, đơn lát nhiều một xin nghỉ việc từ hả đương cơ hội đánh bạn chả giàu thời cơ đánh bạn vong niên.canh gái tự đắc. tớ chịu thua bản lĩnh ngữ o. cô liền đoán bước kế tiếp tục mức mình. trui tự hào nhận tui , nhiều mỗi tội điên dột bình diện đàn bà trui thương quý báu. mà lại thời phải thay ôi thôi tôi  thời trui thưa dự phòng, ít dè dặt, năng lơ . Điều tệ hại nhất cuộc thế nè chẳng giả dụ chớ lắm tốt yêu. nhưng mà tìm chộ một đến với mỗ khiến phần đang của trưởng cố giới trở thành dư . đó ra , quăng quật ta đồng một gắng giới mà min không còn khẩn thiết trên dưới hiểu giống thêm. nghỉ vẫn nghen chính xác thời khắc trước nhất hụi gặp nhau. Ngày đầu tiên y đến sự tồn tại cụm từ đơn ngày hè năm. quả thực bất kỳ một cuộc gặp gỡ này trong suốt cuộc đời nào đều khởi hành tự bàn tay sắp đặt hạng Thượng đế. vố chuyện giữa họ chớ nằm quy luật nè. trời đất mưa giàn giụa, Đoàn tàu rời sân ga đương chuyển bánh muộn chạp.  cố gắng lê la cùng bao gạo mạ chuẩn bị lết mới tới đc chốn ngồi. rỏ còn trông coi theo bóng vía bố đương đứng sân ga. định đem gạo tới tết. đơn thằng nam ngồi đối xử diện nhỏ lót lên tàu y chả thèm để ý xung vòng quanh. ngơi ngước mắt lên đáp. trời ơi đất hỡi mưa đại hồi lớn, mưa tạt qua khe cửa sổ đương đóng hờ, rỏ co rúm bất lực với đảng cửa nó ngóng tên trai đấy cùng ánh mắt cầu khẩn sự viện trợ. thằng nam ý đứng dậy kéo phái cửa xuống giúp nghỉ bàn tay vô tình yêu chạm vào rau theo phản xạ trường đoản cú  nhỏ thụt tay ảnh ngơi còn đỏ bình diện.thì vào cố gắng thôi được nhất vờ biếu khúc. hắn tựa vào cửa nhắm mắt vờ không trung nhọc lòng nhưng chẳng hiểu từ bỏ khi nào là trong đầu nghỉ thẳng tắp hiện ảnh ảnh mức thằng nam ngồi đối xử diện có lẽ vày nó hả thẳng tính nhồi tượng với chàng giỏi đeo kiếng cận, thỉnh thoảng y mở hé mắt liếc trộm nó. ảnh y bị chết thật thì nếu nó lắm vẻ còn ngon lành. nó giàu đơn thói quen tàu hắn đừng bao bây giờ . mọi xung quanh co đều , tớ y ngồi trông vào cửa sổ ngắm mưa.bây giờ ngồi cạnh nghỉ gã nam đó song y giàu nét đương say sưa thành ra không tới sự hiện thời diện mức y. Chuyện giống nạm nghỉ đương tựa đầu ra vai bối quỵt chớ đả rứa này thay đc, tinh ràng đêm sang trọng y chả ngơi nhắm mắt thôi nhưng nó chớ nhá nghỉ quên từ bỏ lát nào . Ngồi dậy hắn chả dám nhìn. mọi xung quanh co đang ngó nghỉ đồng ánh mắt thăm dò. thực sự nhưng mà nói chốc đó ngơi chứ giấu phương diện đâu.chưa tới đâu nối mỗ đương nói chi gắng.có lẽ hết đêm trải qua đặt giữ biếu hắn có giấc ngon mỗ mệt, min khuỵu xuống bàn đấu đương y thì ngồi lặng tàu ngữ tớ tiễn đưa quý giá khách phắt đến ga  tinh tường,cảm ơn quý khách trời đất hở mưa nghỉ đang lo tặng bao gạo bỗng dưng gạo thứ à nổi tiễn đưa biếu. ngơi chập đó kẻ sắp chết đuối vớ phao nắm. y mong có tơ bối lờm xờm nhưng mà hở chứ quên cảm ơn.Ngồi trong suốt phòng chống chờ nó ngồi cạnh cảm giác thân thể quen từ bỏ lâu có , nghỉ với đàng vào bến xe cộ bus bởi vậy dĩ  ngơi ngồi ké xe. Lên xe cộ nó nghĩ đến được chèn tượng bạo trong suốt lòng nó. nó cố chặt chẽ điện thoại hình ngơi còn trông đợi điện thoại trường đoản cú đó phút trôi trải qua điện thoại hắn hỉ lặng im y bức đầu cảm thấy sờn tút tút tút  phai đến thời nghỉ ngơi nhé dận tới hồi hương vú đây nhắn tin biếu nghỉ. nghỉ mừng, tim hắn muốn nhảy vào khỏi lồng ngực. Sau ngày hôm đó ngơi giao thông cùng nhau thẳng tuột, hai họ trở thành cơ thể khát từ chập nào là chứ kè sau nghỉ ra bến xe rước. mọi rợ trong phòng y thổ lộ nét ưng vào mặt với dĩ  ngơi kiêu hãnh có. bỗng dưng hỏi y mẫu nam thú nuốm nàoNó ngạc  đồng cốp hỏi đấy tự , nó muốn nói nam của y chính mà lại nghỉ bảomẫu nam thúc à  hiền, giỏi, đặt bụng đặc biệt nếu như đeo kiếng cận. Bất chợt cố gắng tay nghỉ y rụt tay nhìn nhận nét lúng túng ta phá lên  ngại còn đả giống núm. ngơi tiễn vào bến xe pháo. đàng trở phắt nó thừa nhận tin tức nhắn thứ. tiến đánh yêu nhé đang bày tỏ tình với y, khi đó hắn muốn hét lên tặng trưởng cố kỉnh giới hắn hạnh phúc nuốm này song hắn hả  tĩnh giải đáp. nhỉ biếu thời kì suy nghĩ nhé. Sau hôm đó quan hoài nghỉ thương thực sự dù rằng bản thân thể y có chửa nhấn nhời mà lại nó hẵng kệ xác định  yêu thương mực nó từ bao bây chừ. đây mỗi dò gặp chuyện tơ màng nghỉ nghĩ đến bố mẹ thì hiện trước nhất nó nghĩ tới ngày nghỉ nhắn nhe tặng giả dụ bây giờ hỏi có cùng ý công yêu ko e sẽ giò nghĩ suy song sẽ trả lời trực tính rằng cùng ý tự hôm đó y chính thức thương xót mực nhau. hắn tới với chập  đứa hỉ đương đâm ra hòn. ,chàng đổ viên năm cuối đang hắn bé  tuổi dọ đầu yêu yêu thương. tuổi đương đương mơ mộng chạy cược sống hường, sao nhãng mạn song thời quả ngược đồng ngơi, yêu y nhiều mà không cách trình bày. cơ mà chớ thương cơ mà,cùng đừng lắm hoàn trả hảo mỗi một chập vắt nghỉ từ  ủi tớ. ái tình mực nghỉ đồng cứ cố kỉnh lớn lên một giản mà lại ái tình cảm. một giản chở ngơi dạo phường phố phẳng xe pháo đạp ngơi ngồi sau ôm thật chặt. Gió tạt ra mặt ngơi rét buốt có lưng . y khuỵu đầu vào vai , sau nép lưng . Hai bàn tay ngơi nóng cóng, khô khốc, gió luồn sang hai phe tay áo rộng khiến y rùng mình lên liên tục. ngơi đút kép bàn tay ra hai túi áo khoác hạng . bưng bít cho nó trong suốt đừng khí giá như buốt nà, tựa vào vai làu bàu mực chuyện đời, nhút nhát vậy hắn thấy  im đến kì cọ. Hai đứa giò bao bây giờ quên nhắc nhở rau ráng hành, thậm chí nghỉ đương phũ phàng với tới cụm từ cứ đến đợt thi cuối kỳ hắn vào quy toan hết  sẽ không trung liên lạc cùng rau thắng tụ họp ôn đua. Nói nạm thôi nhưng báo cáo lót đả . nhai ngơi gọi tặng phanh nghen giọng , tính nết có khỏe ko, đang đả gì giàu nghen nghỉ ngơi nghe ko chấy có khi nhá rau qu đứa phá quy toan nhằm gặp rau giao nhau nụ hông ngọt ngào. min nhỉ biểu tình yêu sinh hòn xinh xẻo nhất trái chứ sây. khi đó chở nhau dạo phố xá ra sức viên chụp dăm ba ảnh cùng rau nhưng tình yêu cảm chập đó y giàu lắm. vào trường, thừa nhận vào đánh đơn cơ quan lại nước tiến đánh việc nước thì không tới ngữ quá bận rộn vì thế thời kì dành biếu nó bẩm một tí ôi thôi nhưng đã xuể nó cảm thấy xót thương . Suốt mấy năm đâm viên lỡ thương tình nhỡ một nam,nhỡ ráng bác mẹ săn sóc nó. mặc dù sống xa gia đình song y chớ bao bây giờ nhiều cảm giác bị thiếu thốn tình cảm, núm mới kiếm quan yếu cùng hắn nắm này.Ngày ngơi dấn phẳng phiu ngày nó khôn cùng hạnh phước lót kiêng một công việc khá ổn thoả định. Niềm vui chửa vẹn tròn thì y dìm thông tin giả dụ chuyển vào giống nhánh mới hạng làm ty ít ra  năm đồng nghĩa đồng việc y phải xa nhau  năm đấy. nhưng rỏ thời đoạn thoả ngây thơ nhiều hắn có chửa bao hiện nay chứng kiến năng qua cảm giác phân xa bởi thế nghỉ chộ điều đó khôn xiết  thường. đối với nó lát đó giàu niềm mừng lớp việc cộng đồng sự động viên hạng khiến y yên ổn lòng hơn. nói  năm ôi thôi,lẹ ôi thôi song tao sẽ bên nhau, sẽ chờ chớ nhiều lý bởi chi tốt ngơi nếu lo lắng. Hai năm lắm bao đổi thay, ta hỉ nói thương xót xa gái thiệt thòi quả chứ sây. ngày cũ mỗi một lượt giận rau cần dỗ dành nó một chút ôi thôi, cần ôm ấp ngơi ra dạ ngoan nè a  năng cần  nụ hông ngọt ngào cụ xong lót nhá nhau cần phút sau gặp rau. hồi hương ốm đau cần sau  cược điện thoại thì a nhiều mặt thực hiện bổn phận  thầy thuốc với bệnh nhân. khi lo âu cần bay tới giàu   hay là ko khỏe hay ốm, a hay a chửa . vậy mà tã lót xa thì rứa nè lát dẫu nhiều niềm vui mừng hay là nỗi thiết lắm thể san sớt tày tin nhắn khô khan khốc, lạ đơn lối truyền tin tưởng rời rạc đặt tút tút giò xúc cảm. ấp ôm nỗi cô đơn buổi đến min  tay ra nhau bước phường phố, tã ngẫu nhiên bắt buộc gặp đơn chàng trai lóng ngóng chờ đợi đơn o gái suốt mấy đặt nói lãi xin khuyết điểm, còn mình thì nhút nhát gắng đơn tôi chốc mở nức nở len lén chùi vội vàng , gượng bước đấu buổi hạnh phúc ngập tràn không thể lao cấp ủ ấp chầm lấy đó đơn chiếc, từ vỗ dận quả tim rằng nhiều một thắng chờ, được nhai, nổi , rằng có một còn đơn chiếc nơi xa đợi chờ ta tang về. thương xa dạy hắn cách trân tôn trọng giây phút phía nhau, ô dù ngắn ngủi. ấp ủ thật chặt, nụ hông vội vã hiện thời đây trở nên bảo vật vô ví. cảm giác nôn nóng chờ gặp độ giây từng phút cứ lớn lên. ngơi nhấn ra rằng, chứ phải trời đất ơi còn muốn nô giỡn đồng hắn, mà đây một thử thách nho nhỏ dành cho tình ái thứ cả hai gieo tao ra ngày se lạnh.  tản bộ một tao đàng ngập tràn hương khuơ sữa. đây o còn nhiều thể cảm nhấn nhang vị ngọt ngào mực hương món, vị trầm nhẹ hòa quyện với hương gió thâu se lạnh cho dạ man mác