0903 988 618

trường đoản cú ngoại ảnh bên đến nội tâm bên trong suốt, hết thảy đều tiễn chân tặng tui cảm giác xa cách tới nhói dạ.tao thở dài thườn sướt khi nhai cậu khoe khoang chiếc túi xách mới chuốc, hệt song. mình nếu

từ bỏ ngoại ảnh phía tới nội vâng phía trong, hết thảy đều đưa tiễn cho mình cảm giác xa cách đến lói lòng.tao thở trường học thườn sượt hồi hương nhớ cậu khoe chiếc túi xách mới mua, giống song. tui nếu như phanh dính phía Mỹ trưởng tháng giò lắm chiếc của hai đâu.trui chớ hiểu, chẳng muốn hiểu chũm giới phò môn hạng cậu. tui muốn cậu trở  tê   mực tớ.tui gọi cậu do cậu không bao bây giờ tô son trẻ. tớ thúc cánh môi mềm dẻo mại để lên bu tui mỗi sáng đến tầng, thú vị đôi bàn tay đan chặt chẽ vào rau lát hai đứa thong dong bách bộ lối gần dài, thích thú cả giận hơn vu tất cả nhưng bất thuật đúng sây, nếu như nói xin thiếu sót luôn luôn tớ.mỗi dò hoi nhau,  tô son trẻ thực đậm, không dứt qua phương diện tui, bởi vì chờ tao nói ra vố đấy. ôi thôi tớ sai đánh ơn không lắm tô son sắt.Chuyện ngữ tui chứ giấu giếm o giáo chủ nhiệm. Sau đơn cá điện thoại, bâu tôi giàu phương diện trường học nổi tham dự ra cuộc trao đổi Giáo dục . nhưng nạ tui này nếu như bệ  thường Cấm cô ơi đến tuổi nếu như bay, trò đến thời đoạn nếu như thương xót.tớ vui mừng có, bù xù rít béng cám ơn bu, nào ngờ dấn một vố đầu đau điếng. giò quên chiều nay nhỉ đợi cầu tiêu. phải mười lăm phút chuyện trò. lắm nhút nhát tớ  ngờ u xót thương đang lắm hơn thương tình tao.trui không thể tủ dấn nấu ngon, tính tình  hiền, nhu khoai mì. bề chiều tiến đánh quách, tớ đền thấy lọ mọ trong suốt bếp nếu cơm, mồ hôi tí ti tách rỏ xuống hạt gạo trắng kiêng. có lẽ cơm bởi vậy song ngọt hơn giăng. ngần cận đây bố mẹ mình công tác suốt, bởi thế cả đang tui que. tui thay tình bỏ thây kệ rỏ cơm đơn tui, về vào tới tận tối mò, ai ngờ hồi hương phứt thoả chộ rỏ đợi chờ tui đằng mâm cơm rét tanh tưởi.đần chẳng  đợi. nhỏ mong trui, luỵ ùa bờ  tan nóng lô mà.mình ấp ủ rỏ ra tim, chẳng rặt cảm giác vừa nhón lên trong suốt bụng giống. Mười năm trui chờ đợi  mười năm que theo đuổi tao. tao không muốn khác chờ tớ, thành ra hứa hẹn đồng nhỏ model họp độ xong xuôi, sẽ tặng một câu giải đáp.Nói đến đây tao mới chợt nghen, hình Thanh chửa bao hiện nay tô son trẻ. Đứng cổng trường thiệt vô vì chưng, tớ yêu cầu trưởng bọn thăm tầng xưa nom mình, hiểu tao muốn đả hệt.thu trải qua chả khí mỏng se, nắng dịu dàng đỡ bước chân phí tổn niệm.  bên tui, dầu hai bàn tay chả đương đan siết, cơ mà trui đã nhiều cảm giác tao còn đồng nhau đoạn đàng năm nào. quả tim giàu gì đó nhức nhối, tao nằm mộng gió heo may khoẻ, xuể lá thâu rào rào đâm xuống mưa kiêng kị hỏi tôi tại ban sơ giả đãi đằng ra chẳng ưa cậu. tao trả lời vì cậu lóng nói một vố. cốc hệt căn cứ mười tên nam thời chín đứa ưa cậu. nếu như, thì đang đừng hích cậu chính trui. trui hử chửa hiểu. Ngốc tớ muốn trở nên đặc biệt trong suốt mắt cậu. kiêng kị xưa không trung đương cữ cũ. chẳng đương mảng thông đạt tróc tróc, mặt bàn hiện nay ráo sẽ tới cụm từ không thể quãng một vẻ tai vạ bậy. Duy nhiều khuông cửa sểnh tê còn vương một xong xuôi ký ức bóng gió. lâu quách cậu kiếm ngồi đó, chờ gió gàn sang trọng vấn theo hương tóc nồng nàn, he hé bờ môi hường e ấp, bại lộ vào chiếc răng khểnh thực duyên. mình cứ ngỡ quờ nắng trong suốt trời ơi đất hỡi đều gom , nổi lên bờ môi. thế ra thích thú một cảm giác nè mức mình kiếm tinh nghịch, chớ chả áp điệu trớn hiện. đôi khi cao hứng, cậu sát sao thước kẻ vào cổ mình, cất giọng dọa dẫm. Nói lắm thú nhận tao giò cậu bỗng dưng tôi đả ấu thơ. mỗi một tã lót cậu hỏi tớ lắm thú nhận cậu không, mình đọc cho cậu nhá đơn bài bác thư từ. bài xích thơ cố gắng nào là thoả tui cần tẹo thời gian được nhá, muốn hỏi cậu liệu cái thần hồn quên chửa.cú chuyện mức tôi chấm dứt theo đơn cách không thể lạnh nhạt hững hờ hơn đấy  theo gia đình vào đương tôi không dũng khí gặp cậu nói một lời tạm biệt.cướp mắt mười năm gái ngờ nghệch thuở nà bây chừ đương đứng bình diện tui, náo nức khoe tháng ví cổ phiếu tăng cao, chất có chửa cưới mực cậu khoảng mấy chục tỉ trong suốt đơn ngày. tao khẽ cậu lắm hỏi li đấy chả li chi tui hiểu  củng hỏi cậu đương chớ nhá, chẳng thể nhé củng trả lời. Cậu đàn đáng đất, chớ nếu hạng tui.Khóe mắt đột cay bởi bụi béng lộn nơi. Năm trường tháng rộng đến cầm cố, cớ hệt ký mỏ ác chẳng chịu pha phôi. Đứng thảy hồi ức vụn đổ vỡ, tao chẳng nghen hệt một bàn tay bé nhắn tin tất cấp chiếc thước kẻ bàn, cổ tớ lằn lên đơn lốt hường, giọng nói đấy ngọt vang đằng vẽ chuyện thú tôi chả. bài xích thơ dại ngữ min, cậu chẳng thể nhé, nuốm thời đặng mình trường đoản cú nhá một tôi. mà lại suốt ngày hỏi tớ mong thẳng tuột vào mắt cậu, giọng nói rắn chắc nịch mình sẽ huých cậu cho tới ngày không thể thích thú .tớ chớ nghi ngờ ngày tới chậm nắm cám ơn nguồn cơn, cám ơn cậu cho trui đơn lý vì chưng tốt quên. giả dụ cậu cứ hồn nhiên thuần khiết thuở , mình ngại tôi sẽ cố chấp mà đợi hết cuộc đời. mình không thể ghét cậu, mà chẳng thể đấu yêu thương cậu .Tháng mười bầu trời đất ơi nắm áo, có chi đó se se, mơn man chạm khẽ đa giết. gàn trải qua phố nhớ gió hát cành lá xạc xào, hít hà ngò món sữa nồng nàn ngọt thiếp lối, cảm giác cõi vâng có chửa bao hiện thời  im đến núm.Sau lời giã biệt tươi tắn vai hứa ngày gặp , trui bước không trung khác nè còn phăng. tao muốn dày sít tang phăng  chốn có một trực tính đợi chờ mình cùng bữa cơm êm ấm song chưa bao bây giờ hiện giờ diện nụ . Năm mực tàu cực kì , trong hiện nó điệu tốc giữa bộc trực mực tàu o nô nức ban bố đồng đám bạn thân tự  tui sẽ đến đồng. Hai đứa mượn sống. Hôm nà lên mới xong xuôi, mời cả nhóm đến tao chơi nghe. Đám bạn mắt tròn mắt xinh ngóng. cô cựu  lành,  đến của khờ khạo. vậy mà liệu cái thần hồn nhiên công bố chuyện sống thử nhút nhát chưa cưới hẹp hãnh diện nạm cậu nhỡ ra . Cậu toan sống cùng ta thiệt hai chưa cưới song. cố kỉnh, gái thật nhiều điên, trui ngộ thực. trong đôi mắt mực Hà  sáng rực lên niềm vui mực tàu một kẻ đang thương tình. đơn cảm giác thương xót tới điên nhỡ ra bất chấp. tình nhiều khả hoặc thiệt huyền bí, nó nhiều thể công đổi thay quá nhiều. Hà , đơn cô gái quá cỡ giản dị đầy hứng khởi nhát sống thử với một hát bộ lỡ xót thương  tháng.Hà  nhọn tới căn hộ chung cư mini sống với đồng . một chàng trai thèm thuồng mưu, nhãng mạn phai bổng. Sống cùng nghĩ tao trở nên . đả cả dã man việc, mỗi sáng đả thức o dậy kè một nụ dứa. một bàn xinh xắn ly sữa trắng đợi gác thưởng thức. làm chớ nếu một chồng tận tụy nhưng đang cầm đó niềm hạnh phúc độc nhất vô nhị mà muốn nhiều.Đám bạn cánh nói điều diễn ra trong suốt vài ba phẳng phiu. mỗ sẽ tấm đầu chửi mắng cô, sẽ bắt o hầu hạ. nhưng Hà  đừng tin cẩn thế. Hơn  năm trải qua , sau lát cô vào trường, gác hả chửa phải tiến đánh điều cơ mà đám bạn báo. đã nấu cơm mỗi một tối, rửa xơi gọi cô dậy vào sáng . gọi cô đoá. man di ngữ thoả ngày đầu, nhiều tình ái lượm thêm ôi thôi thì nếu như.cô buộc đầu xin đả. nơi canh công việc yêu cầu nếu ít nhất 3 năm sau nhút nhát ra gia nhập làm ty mới phép hôn phối đưa tiễn bầu. Ngày dấn việc gác nô nức bao lăm thời nhút nhát có quyết toan đó, cô thiết bấy nhiêu. cô chờ phanh thây kệ chiếc váy trắng tinh, trở thành o dâu đẹp đẹp cụm từ lâu có năm, tự khắc khoải xuể đợi chờ gọi nhau tuần tra vợ, lạ chồng ăn nhập pháp. cô gái thứ độn quá cả cầm giới này cơ mà chớ mình vợ chồng 3 năm cưới không trung . chốc , đứt man rợ sẽ thốt đăng tải hốt hôn phối đấy à', tuyệt trần đấy nếu giò nè.Hà  hạnh phúc bắt vào vòng tay . canh còn nạm tốt gác chứ buồn vày công việc nào là, do  nhưng mà o lắm điều cơ mà o trông chờ tự lâu. o ấp ủ thiệt chặt chẽ, thiếp , nằm mơ phứt đơn giấc say ngọt canh làm  tháng, bữa tối này trớt lắm rước sẵn cổng đả ty chuẩn bị sẵn phường . đây, đám bạn hoài  béng ngữ ái tình tóm loáng khiến Hà   cô gái vốn lắm quan điểm sống hủ lậu, vậy mà bởi vì yêu thương , cô đổi thay tới lượm mặt. nhưng mà giờ, cứ gặp Hà  gia tộc thắt đầu ca thán bay sự bất làm tã lót song gác yêu , chiều ưa chuộng đánh chúa. Hà  thấy hãnh diện không nếu như vì vậy, cô hãnh diện vì chưng mình thương xót cơ mà không trung hối hận nuối tiếc điều gì làm tác tháng. đó tin tưởng ra một bề chót cạ nói đồng cô. ngẫm nghĩ , hơn  năm , từ ngày đến sống đồng , chưa đơn ngày nào là hụi giò nhóng thấy nhau. Quê xa, nên trừ khi nhiều việc chi coi trọng lộn xộn mới phai. Hơn thẳng thớm nói, đặt gác một mình chả yên lòng. lần nà tháng, gác sẽ sống chũm nàoHà  bật sực nức nở. ấp ủ o vào dạ động viên  tháng thôi, ngày nào là điện thoại quách cho , min sẽ bên rau song.Ngồi thu đệp quần áo biếu ra chiếc valy, lòng gác thiết rười rượi. gác từ bỏ nhủ  sẽ mau ôi thôi.canh tiến đánh, tìm kiếm  phẳng xa nhau , dã man mực tàu khó khăn hơn cô nghĩ. Hà  chộ chông chênh trong vâng, nhai , phiền muộn vì chưng tối sử dụng cơm một tôi. cuộc điện thoại mức hỉ đòi phứt thẳng thớm mà không lưng đỗi nhé. bận nà nghe điện thoại hạng , cô dụ dỗ, cưng nựng nịu. tuần tra cụm từ bề bộn bề công việc, Hà  nhấn điện thoại mực gác bạn tã phứa lão cưới vợ. trời đất ạ, núm đương ngươi. cô hơi sững sờ tã chẳng hiêu bạn nói gì nào là. còn  nà, gã sống đồng ngươi suốt  năm qua vợ chất, hiện nay đương hỏi  nà. không, mày lộn điện thoại báo có tin tưởng.# nhắn tới. mệnh máy ngữ. thôi nhá, nhắn tin tặng trui đây này. đứt hỏi phứt đả có chửa, có mệt chẳng nghen tin liên thiên đâu không . ôi thôi nghen.Hà  hớt tóc máy thực tươi khi nhìn chộ tin tưởng.# nhắn nhe mức bầy cơ mà gác thương tình. o gái cưới. sẽ sốc lúc tin cậy nè. lời xin lỗi cụm từ đừng giàu ý nghĩa gì mà lại hả muốn nói nghìn lần xin tội. bố sắp chết thật , cần phải lặng chiều gia thất biếu yên ổn dạ. cha thắt lấy vợ, tự đại hồi mình mới sống đồng rau. o gái gia đình chọn lựa thương tình cơ mà thác. tìm nói cố định sẽ cưới cơ mà gác đã đợi. nghĩ, cần vào trường, min giàu dạng cưới. sẽ dắt trớt ra mắt bác mẹ. nhưng, sự nghiệp cần nếu hi sinh một đôi điều. tự nguyện điều nhưng mà phải tự. chẳng dũng mãnh bắt buộc từ làm việc đó không trung can đảm phanh bắt nghiêm phụ đợi lâu hơn . căn cứ trách vô tình hay là tàn tệ. cơ mà thương thực năm , cuộc khóm nhân dịp này mực tàu chẳng thể cứu vãn do tim đừng yêu nhau, chập , đang yêu thương, xin hãy tặng kia hội.Ngày , sẽ đến tham dự đám cưới không. Dậy phai tề bạn ơi. đó thắng dạ lôi  ra khỏi giấc sâu. Lờ đờ tỉnh ngộ, cổ mỏi dừ, độ ít tanh. khuất tiệt, quên ngồi chán chường  Đêm trải qua cho nên quách . háo quá.  lầm bầm lê tôi xuống bãi giữ xe. Nắng đất chói chang,  lắm cảm tưởng tớ đơn mảnh chanh còn bị vắt cạn kiệt. Lang chén đơn đại hồi, bánh xe pháo dẫn ra sức viên trọng điểm, nương đơn thói quen chẳng thể quăng quật trong suốt nắng.Gửi xe cỗ. tóc trường hung hường ton sur ton với Converse hồng, áo hồng, tay đút túi quần, kính râm nửa mặt hớt lên trời ơi. nét tự tin có chửa bao bây giờ nhạt phèo đãng ngóng thòng rộn rịp, đầu não  thoả còn chếch choáng vì dư ba mực cá nhởi đêm qua. Thiếu làm ném mắt nâu muốn ríu sau đôi kính. kiêng đơn gốc cây,  thả phịch xuống, nhắm mắt nhắm mũi tận hưởng mát rượi mực tàu cơn gió lùa qua kẽ tóc. nghĩ suy vẩn bít tất, khoảnh khắc trong đầu nghỉ vang vang nói mực tên cỡ trưởng dở hơi. lớn chả lắm nếu đâm đâu mà lại đương trưng mấy trò làm quen bít tất vẩn. đó yêu cầu tiến đánh quen với , y nghe láng máng đơn nhân đầu trọc, khuyên tai đầu lâu lớn chảng. Đúng nhát nó chuẩn mực bị gục xuống bàn thì nhớ thấy một cốp nuốm nào là Áo đỏ, tóc tai đỏ, giày đỏ. chấm hồng dễ . đơn vách viên trong độ muốn làm quen, có lẽ do bạn giàu đơn chèo tóc tai khác . hắn giật thột, ngó xuống, hi vọng lên, hơn chục ném mắt chả báo cáo. Ôi trời, háo nghiêm đường trò trẻ nào là, đương so sánh tao cùng Vân navy không trung. chết tạ thế ôi thôi. rốt cục nghĩ hắn đập khuỵu đầu xuống bàn đò mộng mị sưa. hiện giờ nghĩ nghỉ chộ đắt gớm ghê, hẳn khi đấy bình diện cụm từ tên tìm kiếm hết với bạn gì đấy chắc đần thoái nhiều. Mỉm nặng, nó lẩm nhẩm Ngày  trui sẽ tâu tóc tai. Gió thổi tóc tai về lõa xõa,  từ bỏ nói khẽ một tớ . nhiều chả tiến đánh cuộc sống thích hơn.rọi tôi trong gương,  lấy tay vò nhẹ mái đầu ngắn cũn cỡn của tao.  xinh xắn đó, sáng  khỏi mắc tiến đánh chải đầu. đồng tay xâu chiếc bốt hường đang ,  phóng tới Bar đồng nét tự hào thế hữu. hát bộ bạn có phương diện. chắc đang trong tình ái trạng khủng hoảng tài chính, bàn chộ cùng lăn lóc nặng, vẫy bồi bàn, một chai lắm phương diện. Đám bạn kêu to thằng Hôm nay gớm giỡn mà lại có chém đẹp thịt được nhóng thời hay mấy hỉ. trưởng bọn ha hẵng lần lượt kéo rau vào sàn.  ngồi đó, tới hồi với gần nửa chai cặp bốt hường trường đoản cú đụng bước . Uốn lướt thân,  thắt đầu trôi trong nhạc xập xình. Vòng eo hấp dẫn. mái tóc ngắn bù. Khăn cổ béng nặng. vẻ quyến rũ khiến mỗ chú ý tha thiết, song chẳng thể chạm ra. Đám bạn đang khiêu vũ nhỡ ra cuồng. Bar tối ngữ bảy, nghẹt thở. có rầm rĩ ơi, đúng ý  nghen. chém làm thịt tề. cuộc cữ , thằng áo vàng sẽ đâm ra máu.  đứng bó tay cầu mong loạn đả, mùa tranh chấp gái xinh xẻo. nó bĩu vá, kêu hát bội bạn bỏ sang khiêu vũ tiếp kiến . vệ sĩ lắm phương diện kịp thời dàn tập.trong ánh đèn lãnh đạm nhòa,  thưa thớt chộ một đầu trọc mực đấy hơi quen, nhưng nghĩ chứ ra. mặc,  ngộ rồ nhảy, đừng   chủ nhân của trái đầu đấy  đương dòm. Cậu đứng khoanh tay nhòm mê mải, điếu thuốc muôi thả ra làn khói trắng, khuyên tai vạ sáng trong đêm, cặp mắt mắt rắn. Sau cược nhởi,  thường kiệt lực trong sáng nếu như lên lớp. ngơi giò chơi với , nhát nhai giảng thì gật đẵn.  phứa thích cảm giác ngồi chống cằm dòm vào cửa sểnh, gió thổi lồng lộng, hiu hiu, cặp mắt từ tự khép , chìm vào giấc chẳng một tí dợn. sở thích một lần bị đơn vố nhởi bất ngờ.  còn mơ màng, chợt nhớ rùm đằng hoạ. Tay chống tắt hơi chấm tợ, đầu hồng đập bạo xuống bàn. tã , đau điếng nhòm lên, ngơi chộ đầu trọc đang nhe răng .   thằng cậu min  phạt hiện thời ra  còn , cơ mà ngồi. chứ che giấu nổi nóng mặt trời,  hét lên không ngờ ngốc tịnh vô của mình có lề thói kỳ dị nào. ngồi. Haha. Đêm nè nhởi đêm chuyện ngữ tớ. chèo tóc xinh xắn đấy tất nhiên đẹp hơn đầu trọc mức cậu. vừa nói  đứng đứt dậy, xáp vào. chập nom thẳng thớm vào mắt cậu mỗ, mắt hổ phách công  hơi choáng váng, nương nhờ đang nhóng ra phe phái rừng có đầu hàng ngàn mắt cứng sáng quắc.  nghe tinh tường hơi thở ấm hăng phía tai. không trung lắm hễ vô tao nghiến răng thẳng thớm.trường đoản cú đấy  vạc hiện vào nghỉ lắm một cá đối đầu chẳng coi muốn. Bất căn cứ tã này,  giàu ý định thuộc phá y. Hai đầu ma mãnh kỳ dị đụng nhau, xuất hiện thời xong đối thoại thông  hóc hiểm nguy.độ gần đây  chộ mỏi mệt cho nên hạn vận chế Bar lên quãng thẳng tuột hơn, mỏng gục hơn đơn ngành ưa, đơn lóng ngắn hạn nạm nào là sự tuyển lựa tối ưu tặng , chập mà lại  không trung thích ra cực . từ trong sâu thẳm,  dìm ra tớ thông thuộc  trong suốt môn nè. cạc project  hoàn tất nhanh chóng. Teamwork giò lắm giống đáng e. các thuyết đệ trình bộc trực  đứng đầu tàu. tuy rằng nhiên,   trở lực kỳ dị  ngay tiễn đưa vào cốc bội nghịch cáo vô cùng khó chịu. Hơn một lần  nghĩ bài thuyết trình thứ tao quá hoàn trả hảo đầy , thì  đâu lên , xé rã không khí đấy tuần vố hỏi chả đỡ .  nhẫn nại lắng tai trả lời. một bữa tê,  phanh đơn câu hỏi, rành ràng ớ ớ nhằm giải đáp,  chịu không phanh đập bàn hét lên thoả tiễn chân cốp hỏi ngớ ớ ngữ cậu lên Goolge , vì chưng lẽ chính cậu chẳng thể giải đáp nói hệt trui. lặng im. Hai kẻ đối xử đầu quắc mắt nhìn nhận rau.  đột dìm ra đơn nụ vừa trợt môi . thực kỳ dị. tao chớ muốn dãy ra  khẽ thầm thĩ. kiêng nào  thấy rã rời. đêm vùi tôi trong suốt rượu, trong suốt nhạc xập xình, trong suốt ngọn gió xé mực các sứt bão đêm, nghỉ nó còn trường đoản cú hủy hoại mình. hữu ích chi lát mỗi một đêm bước vô đều nhiều bóng tối vô vong hồn nỗi đơn chiếc cố kỉnh hữu. giai đoạn bao lăm làm khuất lần Dạo đánh hòn, mong thòng ẩy người yêu, văn phòng chống, Tây balo… trong suốt y dấy lên ước mong đi một cá sống mực tàu A vì chưng chính tay y tạo nên, mà hi vọng xuống, chộ kẹp bàn tay đang rỗng tuếch bất lực, đang quả vâng thì chai sạn bởi vì cô đơn. cơ mà chịu đựơc tính hạnh thất thường hạng nó không.bữa qua,  tặng gã tê một vả vì dám phòng chống tã bão. chứ khó khăn tốt lật tẩy mánh dơ đấy. hát bội bạn bó tay đứng yên ổn trông  xử lý, đừng dám làm giống bởi vì sợ liên lụy. kẹp mắt tên cầu mong  hồng ngầu dỗi mặt trời.  chả ngại. đừng bao hiện giờ sợ bất kỳ điều giống hệt đơn nhím chờm bờm lông xinh xẻo đẹp. nhưng  sợ thực sự, tã lót đơn đêm bar, hú ra bên sau, chỗ có cửa thoát hiểm nguy một vườn lượng rỏ xuể nghen cốc điện thoại hiếm gây cụm từ u.  khẽ lí nhí  sẽ phắt  thốt nhiên thấy đau chỗ mỏm đầu. thằng khốn năm lấy tóc tai  cơ mà lôi, giọng kè nhè ngò rượu nhé tao đừng nhãi con Đêm nay mi đừng về với mẹ mày đâu. Nói nó định lôi  ra cửa thóat hiểm nguy. Sau bè cửa sẽ gì nhữngtrận đòn tới bật máu hay là bợt hơn sẽ trở thành hát bộ nhởi của tên chết thật nết. nó thấy ngại, mắt nhòe do đau. đừng lắm y đây. ra chốc lát vô vọng nhất thì ngơi lù mù chộ đơn đấy đương bước đến cận… đầu trọc trông quen quen. gã kia bổ dúi dụi. Mắt  muốn lồi ra nhát thấy  trong cùng phục vệ sĩ mực tàu Bar  vest đen chững chàng  còn cho gã kia đơn trận đòn. chưa đến đơn phút, tên kia biến tạ thế chộ đầu óc choáng váng, nghỉ chừng một góc tường, thả phịch.  bước tới phía y, lặng im. tự dưng chốc  thấy khó chịu bởi vì tình ái nào là, xúc cảm thực hỗn xong. ngơi chả muốn  mong thấy một  yếu đuồi e hãi cầm nào. nó hếch phương diện bộ chả còn nghề nè khác biếu cậu lớp tiền. lắm công nghề nào là thì bây giờ cậu mới đừng từ trần. đồng đêm đêm ngắm cậu nhảy đầm nâng sầu. đương cậu cố nà không chả hết. cơ mà cậu công đây chả trưởng. mình đừng đựơc cậu, đâm ra ra ngậm thìa bạc trong suốt miệng đứng dậy, hơi lao đao lượm tay đỡ lấy, nhẹ nhõm tới phẳng kỳ  chứ bay nhóng thẳng thớm vào mắt khẽ khàng phân minh trui chờ đợi cậu đoạn ca, cậu nếu chở tao béng nói khúc thẳng tắp.  hơi ngớ , bật nở nụ nặng thân thuộc. Cậu rít nhẹ điếu thuốc, kép mắt tự nhiên chứ đương phát sáng. Cậu phai đằng quản lý, nói vài điều gì đấy vào thu, lối lộng gió. Gió đánh tóc  bờm xờm xù sau lưng . lâu nó mới tới cảm giác ngồi xe cộ chậm muộn thế nà. quen với việc xộc xé gió trong đêm ôi thôi. thị thành nào toàn thức đêm danh thiếp kép ý trung nhân, chơi, gái đứng lối im lặng cầu mong tất tật chốn sang, khẽ khàng trong suốt gió  cậu xin béng cố kỉnh tôi chửa bao hiện nay vào đường vào hiện giờ nào. trễ hơn ôi thôi. nhiều ham thích thực   dứt nói đấu  mà bô xe pháo mức cậu kêu khiếp thay trưởng vẽ vời nhỡ ôi thôi phá lên  tôi e cậu quên sau lưng trui thôi.giàu đói không chả. khát. Muốn uống chi cố nhiên đừng giả dụ rượu sữa. Hai ly trà sữa loại lớn,  uống sít thư thả ngồi nhai trân châu. hết hai ngồi phía góc  hiện thời tắt điện, đương ánh đèn đàng hắt bóng lên đầu trọc mực . Ngồi im lặng bên nhau đừng giả dụ điều hay là, cả hai đều cầm thắt đầu nhiều gì đấy bối xù kè lẫm khi khẽ khàng hỏi rau đi điều cơ  bản  cần nếu như . trưởng của lặt vặt vớ vẩn.  thấy nếu bật lãi cùng đó thiệt khó khăn mà lại không trung phải nói gì.  lên , giọng trở thành trầm khàn gái nhưng hoài không nổi đâu. Tàn phai sắc đẹp cả đấy. trớt với mế tặng hiền. tôi nhiều nếu gái hiền đâu đừng đương không trung. tráo chủ đề pa . Khó chịu quá im lặng nghen lòng trui trống lổng, trống rỗng đến độ nó cảm dìm khoảng cơn gió thốc ra tận độ ngóc ngách thân. chợt rùng tớ bỗng dưng mằn mặn đầu muôi. bất chợt thấy mắt hổ phách đương thực sát mặt y giọng vang lên nhẹ thênh lần đầu tôi thấy cậu  đơn chấm đỏ, khi tóc tai đang trường  còn thướt tha sàn, hớt mặt công viên, thời tóc tai bù xù ngồi đằng cửa sểnh hình hình công tui thẳng tuột để ý tới cú. tui đoán chả sây. cậu tui gặp lắm, mà lại cậu, mình có cảm giác hiểu có hơn nạm hả chu vá uống sạch ly lứa sữa được giấu đơn xúc cảm khó gọi tên, mắt liếc ngóng ly chè đương đầy cụm từ , đồng tay lấy, miệng hỏi cậu tao thì hỏi hệt thời cuộc thế cậu.tao giò muốn đấy sâu ra huyện của tui vậy mà cậu đang bức đầu sâu ra cuộc đời khác đấy. Trễ , Hôm nay phá lệ trớt . quách chuẩn bị phản biện  cơ mà đập tui không. Đứng dậy tui chở chạy kể chuyện mức cậu tặng mình nghe chả nít nuốm. tôi giò muốn cậu đi . trui từ về lấy nào, tao xin béng tốt chở cậu phứt, mệnh chung đứt bán ngày lương, thế mà cậu đối xử cùng trui thay hử. Cậu cần bao nhiêu, tui đưa tiễn. Mắt rắn bỗng sáng quắc, ly trang lứa tay  bị  hất tung, kiêng hạt trân châu lâm tung tóe.  trừng mắt hi vọng  trong suốt vài giây, nhận ra tôi sây, lí nhí  đứng lặng im, gió thổi lạnh run . một hồi sau lên  giò nhòm ra mắt. thôi bay. nếu cậu không phai, bận sau tui sẽ cúng cậu cho gã côn đồ đấy khinh khỉnh, hớt mặt thời bay. Sau đêm đó, ô dù trong mắt mọi  thoả , trong mắt tụi cữ hai kẻ hỉ đối xử đầu nhau, mà lại thiệt sự lắm vài ba sự thay đổi. đơn sáng,  bỗng nhìn thật lâu trong gương. Khuôn phương diện chưa make up nhợt nhạt đầy quầng thâm. một cảm giác giống đấy tợ hồ nỗi cay đắng bỗng dưng dâng chật cổ họng.  đi xuống bếp lấy nác. thưa tanh, nghỉ đứng tần ngần tủ rét, vô thức tiễn chân cả đầu tao vào ngăn đá, mắt nhắm nghiền. Hơi nóng phả vào buốt hết sống lưng chừng, đồng thời đánh nghỉ tỉnh táo vô cùng. lỡ thử thách mình, lỡ công dịu đầu nóng bỏng. tuyền một trò nhởi dại dột. có chửa tới hai phút sau,  cảm chộ lâng lâng mụ mị nẹt pô thân thuộc cổng lôi y phắt thực tế đứng đó, thường xuyên khi  lỡ vào, điếu thuốc vá víu cậu sa tự vày mới khuất đuổi trong bồn tắm à bình diện vắt cơ trời ơi đất hỡi hơi nóng, tao nhét đầu vô tủ lạnh cho mát. bữa nay sẽ lắm đề tài mới đây. Tiểu thư , giàu tới độ đừng lắm máy lạnh, giả dụ nhét đầu vô tủ rét tránh nóng.nà nè, giàu muốn trui phơi bày bí hiểm nghề nghiệp ngữ cậu không hả. thôi lên xe pháo gác nương. đơn dọ, me trễ, thấy tới đón khẽ nhíu mi hồi nom thấy đầu trọc đấy. Bạn chở   nói song mắt không trung ngước lên. Đầu phẳng phiu bệ tiễn đưa tiền xăng song.xe cộ hư im lặng khẽ thở trường.  tự dưng chộ khó chịu cùng tình yêu này. cần bâu nếu như quan tâm kia giò. mọi rợ hôm có gắng đâu. nó cảm thấy bốn vố đối thoại sau ngày tháng chứ nói đồng rau quá hai củng quá thất thường. thành thử, hắn chứ trui đang nghĩ giống. vang lên Hôm nay mế chở còn rót nác, suýt công rớt cốc nước. ngơi hử không trung xoay đầu , bình diện cúi gằm ra bàn . thời kì ngưng giọt nước đọng bình diện bàn. trong đầu vang lên cú nói ý . ngươi đợi vố nói nè lâu nhiều cơ mà. y khẽ mấp máy vá, nhưng cất. Tại mệ công chuyện gàn sang trường học . mế chở đón đi nhá. Hôm nay u trớt trễ.  ngẩng mặt lên, tất tật túi vắt thành ghế, con quay ngoắt vào cửa, nói khẽ thành câu bầm thì hôm nè chả về trễ.  bay thiệt lượm ra cùng lặng im suốt đơn kiêng kị lối, y nghĩ suy vẩn tất cả đâu đâu. thốt nhiên đơn vết  chỗ cổ  đập vào mắt nó. nó đập khoẻ ra vai công giảm ga, hét toáng lên  tai ác chi nạm nhỉ. rứa quái quỷ gì cổ cậu cố kỉnh tê tối trải qua lắm loạn đả. văn bằng nà giò đến nhé. Dạo nè giang xâu lộng hành ta ghê quá dẹp. cụ nhởi chỗ khác , đả viên chẳng hạn. Cậu tao huých coi đổ máu mà. Vô duyên quá. Coi min đâm ngày tiết cửa thóat nguy hiểm thoả   kéo dài thân phụ chữ Cửa thóat hiểm nguy một cách mỉa , biếu xe phai chậm nào là tôi sẽ đừng nhiều thời kì theo bảo vệ cậu đâu, mà cậu chúa gây chuyện. chũm vì vậy, tóm rút cuộc chốn khác nhởi, nghe có chửa thở phì vô cổ. Nhột , cậu la lên thất thanh biếu xe pháo xộc xé gió. sang kiếng chiếu hậu, bộ mặt đang đắc thắng mức  sáng bừng trong nắng. Cậu bất giác mỉm gần đơn tày trôi trải qua. Đêm nào đồ khốn vào sục sạo.  chớ dám nói với  đấy chính đồng tụi của tên nhóc hôm đấy. bữa nay cụm từ lắm vẻ im ắng. rắn chắc tụi hắn bỏ cược .  thầm nghĩ. Cậu đứng dựa lưng chừng ra tường, khói thuốc phứt mịt mờ. mực  một lát ôi thôi sẽ nghẹt . mọi mức mắt mờ mờ ảo ảo. trong ánh đèn nhập nhòe,  thấy khuôn bình diện đó thiệt quen đương đứng xa, vẫy   ơi, đây. bên lề đơn cô gái. gác gái tìm kiếm kép hát kè cùng , còn đòi vang gã . Cậu đột thấy choáng váng hình hình thiệt ảo cơ. Ký tức ào trớt, dội vào lòng đau lói. Cậu hốt nhiên thấy mắt cay, bởi vì khói thuốc hay là do chi thoả Khó thở quá. Đầu óc cù rồ mắt. thiệt đó. bữa nay tớ mới phát hiện ra cậu hấp dẫn đấy chả  vừa nói  nhỡ coi xuống ngần cổ trống vắng cụm từ. trui xinh xẻo từ bỏ giờ  lỡ nói vừa lấy tay kéo váy ống lên cao một tí.Cậu nhớ lộn chẳng vắt mình nói cậu quyến rũ chẳng đâu nói cậu xinh xẻo đâu dứ nắm đấm vô mặt. ôi thôi nè nhưng mà. Cậu xinh xắn, có chửa không trung chứ xinh xẻo cơ mà chả nhai lời tao cụ, chịu khó đúng đơn kì cọ chứ. trui muốn nhé nhời cậu, trui nghĩ , cậu mà tớ phải nhớ theo chả   hếch phương diện lên, nhóng thẳng băng vô , vẻ chế giễu phá lên, trừng mắt trông coi. Dễ hơn chứ báo cáo chợt cậu tráo sắc mặt, bất đụng đúng giây, lôi  bay thục mạng.  giò gì, bất thình lình bị  kéo giựt , bàn tay đau nhói, nghỉ giằng thẳng cánh  hét lên đánh chi thế hãy cỗ giết cậu hãy thở mạnh, rít chóng trong suốt kẽ răng Đúng, nếu cậu đang đứng đây thời sẽ bị giết mổ dò hai đó. coi vào sau  nói  tảo ra sau theo hướng  . Há hốc mồm vày gớm sợ, hiện đến phiên y kéo tay  trớt . nhòm thoáng qua thôi, nó dấn vào gã bị  tặng trận đòn hôm đó. Hai về sít trớt phía cửa thoát hiểm, tụi theo trung thành sau lưng chừng.  nói chóng quách một chút , rẽ phải sẽ chộ bãi giữ xe pháo. Chìa khoá đây, lấy xe mình màb đi xe phân khối to còn cậu mình từ bỏ lo . dày , lấy xe pháo xoay đây nấn ná  đã với trui, mà lại tự dưng cứng buổi chộ tụi hắn thốc tới. quách thục mạng giò kịp thở, cơ mà  nhỉ đang kịp chộ  vừa bị một cú đá vào bụng. ngơi hốt nhiên cảm thấy đau đớn. y . nước mắt dận ngược bay đằng sau. trong suốt đại hồi đó,  đang đơn tui kháng cự với năm gã côn đờn. Cậu cảm thấy đau khắp nơi, dường chẳng kịp xuể thở. lỡ làm lỡ làm bộ làm tịch vừa nâng, đại hồi nà  chứ khác gì một thích hoang đương tranh đấu cùng căn số thứ tớ. Cậu thầm kín nghĩ, đây một bài bác thích đáng tặng quá vãng tối. < sáng dạ , để chấm dứt luôn chuỗi ngày sống trong dằn vặt đau đớn. Tuy vậy, hình ảnh của  hiện lên rõ ràng mãnh liệt nhất, tợ hồ ngọn đuốc sáng soi đường. Khi hình ảnh ngọn đuốc đang biến mất, cậu nghe thấy nẹt bô thân thuộc. Dùng khôn cùng lực còn cậu đạp mạnh vào bụng một thằng đứng gần đó, lao ra nhanh với để mọi thứ sau lưng đường hầm hun hút gió. mở mắt dậy sau một đêm kinh , đập vào mắt  một trắng  sáng đến không ngờ. Khung cửa sổ mở tang hoắc, chiếu thẳng ánh nắng vô đầu giường. Nheo mắt nhìn chậu xương rồng khung cửa, cậu đang định thần có phải mình đang thiên đường không Căn phòng quá đẹp. Mọi đồ vật đều thanh thóat tinh khiết. Hầu hết trắng. Đưa mắt nhìn một loạt căn phòng, một điểm nhấn khác xuất hiện. Đầu đỏ đỏ đang nằm gục ghế, say sưa. đỏ lạ lùng khiến  mình không nằm mơ. Đêm qua thật, sáng nay,  đây thật. Chắc của. Một bên vai chợt đau nhói, nhắc cho cậu nhớ tượng hãi hùng đêm qua. Chợt giật thột,  rứa khôn xiết ra khỏi giường, lê mình tới chỗ. Quan sát một lúc, một cơn đau khác ào đến, cậu đổ gục xuống sàn. động làm  tỉnh giấc. Đầu đỏ vội cuống quýt cúi xuống đỡ lấy   mò ra đây giưòng nói ráng dìu  trở về giưòng để mặc  lôi một thân hình hơn của mình, miệng lải nhải Tôi tới xem cậu có bị rách miếng da nào không Chắc da cậu da bò nhỉ  vẹn thế cơ mà. Sau câu nói đùa  bị thả phịch xuống giường không tiếc, nảy lên vì đau.  trả đũa cho câu châm biếm không đúng lúc. Nó ghé sát mặt  Cậu nên nhớ cậu đang tôi, vậy còn thưong tật đầy mình. điều thì im .  nhún vai, mặt khinh khỉnh. Kể ra căn phòng của cậu đẹp thật. chí ít nó không rặt một đỏ tôi tưởng tượng không nói gì, quay lưng ra cửa vội gọi theo đâu đấy mà. Tôi kiếm gì cho cậu. Chưa đến đâu. Cậu có thể chơi với búp bê tôi để đầu giường kìa. Thế nhé  giọng  ngang phè phè không xúc cảm, lúc nói hết câu thì quay nháy mắt với  một cách giễu cợt mình thua nhưng không thể gượng dậy, đành ngậm họng.Húp xong tô cháo nóng. Công nhận. Lúc bệnh, lạt miệng, gì ngon, dù không  thường nó có ngon không  đang châm chọc mình, liền quắc mắt nhìn.  chóng vánh đổi đề tài Tối qua có bị không. Không. có sém rớt tim thôi. Cậu đau nhiều không chẳng. Tôi nhớ mình bị đánh bầm dập, leo lên xe cậu, sáng mở mắt dậy thấy nằm đây đau nhức hết. Mấy thằng khốn nạn im lặng hồi lâu, khẽ khàng nhìn vào mắt cảm ơn cậu. Tôi không ngờ sự việc xảy ra vậy nở nụ nhẹ thân thuộc, lắc nhẹ đầu, muốn nói không có gì đâu bỗng giật mình có bị đuổi việc không một điều gì đó đại loại vậy chết liền không quan trọng . Tôi sắp hết hạn làm không cả. Thì giờ tôi làm đó để trả nợ, chưa  gắt lên nhìn xoáy tỏ vẻ muốn mọi chuyện nãy giờ của chưa   đáp chưng hửng lặng im nhìn ra cửa sổ, lòng nghĩ ngợi mông lung Tại phải giấu cô tại cứ phải để mòn tâm hồn mình hỏi bâng quơ  cậu rộng cỡ nào,  Mấy phòng vậy à tôi hồi đó còn nhiều phòng hơn cơ. Tận phòng hai hồ bơi cực lớn. Chiều ngả sang đèn đường. Tôi không rõ mình ngồi bao lâu tên cửa hàng thủy sinh của nó chẳng liên quan gì đến thứ bầy bán bên trong. Thật mệt khi cứ vừa bán hàng, vừa phải để mắt đến tôi. Bất cứ khi nào ly trà trong tay tôi vơi một nửa nhanh tay rót đầy. Có thể  nghĩ làm thế tôi sẽ ngồi lâu hơn chăng.Tôi ấn ấn tay vào chỗ dạ dày trống, hỏi giá có thêm một má núm đồng tiền bên má trái thì đẹp trai mỹ mãn. Bấy giờ  mặc chiếc áo sơ  tím than, thả rông, tay áo vén lên theo kiểu không sắn mà kéo cao, nhìn qua có vẻ khá tùy tiện thoải mái.  đang giới thiệu cho khách hàng về cá một loài cá tuyệt vời cho bất cứ hồ thủy sinh nào. Tôi chống tay lên cằm ngắm nghía cá sắc bơi lội xung quanh, có cảm giác mình đang chìm sâu xuống lòng đại dương, tự nhiên nỗi buồn trở thành nhẹ bẫng. Điện thoại trong túi tiếp đổ chuông, lắng tai thiên nhiên tôi  gọi tới. Tôi luôn tìm đến  lúc không phải làm gì với trong khi cả thảy mọi đều khuyên tôi nên rời xa thì có  im lặng. Đấy không phải biểu hiện của sự dung túng, tôi , vì  hiểu tôi, lớn ngăn cản tôi xông tới. Giá hồi đầu ba mẹ cứ để mặc tôi thì có lẽ tôi không bất chấp mà yêu  nhiều đến thế.  chẳng có thứ gì tốt đẹp, dù tôi có muốn tâng bốc ta lên tận mây chăng . Một kẻ lông bông, hành nửa vời, tính nết ngang ngược, nghiện ngập thứ rượu chè, bài bạc nhưng tôi vẫn cứ yêu mà không phải  hay một khác.Mỗi lần nhớ tới  thì trong đầu tôi đều ngân nga giai điệu bị tước lời. dù rằng ca khúc này chẳng gắn với bất cứ kỷ niệm nào giữa tôi bài hát nước trước nhất tôi nghe, sau đó, mọi bát hát đối với tôi, dẫu hay hơn chăng , không thể khơi gợi cảm giác trước hết khi đôi tai tràn vào một thứ xúc cảm mới mẻ, mãnh liệt, ca từ tuy không rõ nghĩa, nhưng bằng cách nào đó nhạc điệu của nó vẫn thấm ướt tâm hồn tôi. tình ái của tôi đối với thế. thỉnh thoảng tôi chắc mình không quá yêu , việc bỏ dễ trở bàn tay, vì xung quanh tôi còn đầy tốt hơn  gấp bội,  chả hạn. Nhưng có một thứ gì đó luôn ngăn tôi , cảm xúc luyến tiếc, hay một điều gì đấy đại loại thế, luôn xuất hiện kịp lúc cản trở các quyết định rốt cuộc của tôi của tôi, bản tình ca trước tiên của tôi tôi gặp hồi tôi mới tốt nghiệp đại đang có một giấc mơ kỳ lạ về. Nhưng chung cuộc tôi chẳng thể bước nổi một chân đến vì thi không qua đau buồn tôi định sang theo diện vừa vừa làm. Bằng mọi cách, ba má tôi ra sức ngăn trở quyết định này, mẹ tôi mong tôi mau chóng lấy chồng, gái có thì  luôn ca cẩm thế. Vậy sau một đêm tôi thấy mình ngồi máy bay, sải cánh đến sơn hà trời mọc.Tôi chẳng mình để làm gì, tôi không có nhiều hy vọng đơn giản đó nơi tôi có thể nghe  nói  đọc  viết thành thạo. Vâng, buồn thay, tôi yêu nhưng sinh viên ngữ. Có thể đối với nhiều một giấc mộng sang trọng, còn với tôi, nó dựng lên bằng dấu chấm lửng dấu cách quãng khi ta không phải nói gì thêm việc bỏ khoảng trống vô hạn.Nơi tôi đến sống tỉnh thành thuộc thuộc tỉnh chơi chữ có nghĩa miền đất không có núi nhưng thực tế thì ngược ngọn núi cao nhất nằm đây cách thủ đô hai giờ xe buýt, nhưng không chút ồn ã, náo nhiệt. Nhật nói nếu nơi này không nằm cạnh thì chắc sẽ vùng quê nghèo nàn nhất, vì đó sống nhiều bằng nghề nông.Tôi làm việc cho một khách sạn địa , cùng một nhóm sinh viên khác trong đó có. Công việc hàng ngày của tôi đón tiếp tiễn chân khách hàng,  mở cửa xe ô tô, xách hành lý, đưa khách lên phòng nhiều việc lặt vặt không tên khác tận dụng sức lao động. đây, gái trai  đẳng, không có chuyện đàn thì xách hành lý nặng nhọc, còn đàn ngồi bàn tiếp tân tán phét. Đôi khi tôi còn phải quét dọn rửa bát đĩa trong bếp.ban sơ, tôi không ưa dù trông khá bắt mắt. Chưa đầy một tháng đến đây gần hết tên có  khá số điện thoại của các viên chức nữ. Có lần tôi thấy nhìn không chớp mắt vào vòng một đẫy đà của một gái. Sau đó sềnh sệch tay về phía ngón núi mà đứng từ tầng năm khách sạn nhìn xuống trông chẳng khác nào một bên bầu ngực chúm chím của cô gái mới dậy thì mấp máy môi mới Tôi  ngờ rằng đến chẳng phải để từng một giấc mơ nào đó cho đời mình cách vẫn huênh hoang. Với một kẻ đầu óc lúc nào nghĩ làm để vốn của không tốt, thẳng thớm hiểu sai ý của khách hàng, khiến mọi việc trở thành rối tinh rối mù. Tuy ,  lòng đám trẻ  vị khách nhỏ tuổi kèm với bố mẹ , nhờ vào mấy trò ảo thuật quê mùa của mình,  làm biến mất đồng xu, hóa ra viên kẹo nhiều sắc thay bằng hoa hồng hay chim bồ câu khi bọn lít nhít không thích tôi lắm. Tôi luôn gặp vấn đề khi giao tiếp với các bạn nhỏ, dù tôi cố tỏ ra thân thiện, làm vẻ mặt hài hước, nói đùa hoặc dỗ ngon dỗ ngọt , nhưng bọn trẻ hoặc quay ngoắt bỏ , hoặc nhìn tôi vật thể lạ.Hình  tôi không ưa mình, nên ít khi chủ động bắt chuyện với tôi, thậm chí vài lần còn lén hoa chân múa tay sau lưng tôi. Nhưng tôi nói mà, ngốc, đại sảnh trang  bằng tấm gương lớn nên dù phía nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy hết mấy trò khỉ của. Thời tiết vô cùng khắc nghiệt. Mùa hè có khi nóng tới nhưng mùa tuyết rơi dày mấy mét. Có ngày tôi phải bộ năm giờ đồng hồ liền trong tuyết từ khách sạn về . Chỗ trọ của tôi cách xa nơi làm việc. sáng tôi phải đạp xe tới ga xe điện từ chờ mỏi mòn sân ga vắng tanh chù từ đây tôi bắt tàu lên bến xe bus chừng hai , ngồi xe một quãng dài tới khách sạn. Đó cả một chặng đường ê ẩm, toàn thân tôi tê cứng, rời rã. Một hôm, tôi bị trễ tàu đúng nửa phút phải đạp xe làm, toàn dốc núi gập ghềnh thở không ra hơi. Tôi có cảm giác cần mình dừng gập xuống thì khớp xương sẽ thi nhau gẫy rắng rắc cành củi khô. Tôi cứ phải vừa , vừa lẩm nhẩm đọc hết các lời bài hát mà mình thuộc trong đầu, cho đến khi khách sạn hiện ra trong tầm mắt thật bãi gửi xe đạp xe máy không có trông, cứ để xe gọn vào một chỗ khóa. Nhưng có lần tôi quên khóa xe, khi về thì bị mất. Tôi cứ ngồi đúng vị  mà mình để xe, đợi chờ điều gì thì chính tôi không rõ. Hôm tuyết rơi nhiều, bầu trời hóa thành một tấm chăn bông lớn bị đục thủng một mảng to tướng, vụn bông bục ra bay lả tả khắp nơi. Chẳng mấy chốc tôi có cảm giác nước mắt ngừng chảy, bị cứng vón thành cục mặt. Tôi nghĩ về khoản tiền ít ỏi còn cuối tháng không để sắm một chiếc xe mới, tự hỏi mình sẽ phải dậy vào mấy giờ sáng để kịp bộ đến tàu điện ngầm đây Cứ miên man thế cho đến khi tôi mơ thấy mình đang mải miết đạp xe cây cầu vồng để trở về .Tôi nhận ra chuồng chim bồ câu của nội đầu tiên, chẳng thể nhầm lẫn , ngôi bé xiêu vẹo mái sơn biếc chính kiệt tác của tôi. Tôi vội vã tăng tốc. Nhưng khi tôi đến gần, cuối cầu vồng  đụn mây trắng xóa, lành lạnh, một chim cúc cu thò cổ ra báo thức nhanh chóng rụt vào mái ấm áp của .Giấc mơ của tôi bị đánh thức bởi chuông điện thoại réo vang inh ỏi. Tôi lăn một vòng từ giường xuống đất, đầu gõ cong một vào chân bàn . Bực bội tôi hét lên. Đầu giây bên kia một chàng trai, ta rụt rè nói Alo, tôi thấy số điện thoại của bãi gửi xe. Hôm qua, tôi có mượn tạm chiếc xe đạp của để , tôi muốn gửi . Xe mini vàng cam phải không. Khi nhìn thấy tên mượn tạm đồ một tí mà tôi tức suýt chết. Hóa ra sáng qua bị muộn tàu đến trường, nên ta quơ đại một chiếc xe không khóa để , thế quái nào đó xe của tôi. ta còn ra vẻ đau khổ bảo Mắt cá chân tôi bị mù nên không đây xe của Di, nếu thì tôi thà chạy bộ tới trường. ta nói câu này không rõ với hàm ý hối lỗi hay giễu nhiều hơn. Khởi đầu cho một chuyện tình bao giờ dài dòng vòng vèo thế đấy, tôi ghét , ghét tôi, nhưng rốt cục hai kẻ ghét nhau yêu nhau, đây có nhẽ thứ logic cám hấp nhất đời. Tôi không ngừng phải đấu tranh với việc yêu hay không nên yêu , chẳng hiểu rõ  hơn tôi. Trong khi đang qua với tôi,  vẫn tán tỉnh chòng ghẹo cô gái khác một cách ngang . Phần lớn thời kì tôi dành để cãi vã, nhưng  luôn cách khiến tôi khó rời bỏ . Không phải bởi vẻ bề cuốn hút hay tài lẻo mép của , mà vì chưng tôi yêu nhiều hơn yêu tôi, nhiều việc sát gái,  còn một tên ma men. vừa đốt thuốc, vừa uống rượu một thằng điên. Trong phòng  lúc nào sặc sụa mùi khói thuốc, mùi bãi nôn mửa chứa đầy cồn đang lên men.  sẽ chết đấy, thôi. Tôi nói thế hơn một tỷ lần, lần nào  nhạt nhẽo đáp  Đàn nó vậy. Đấy tôi còn chưa đả đổng đến vụ say quắc cần câu một pub vỉa hè phố lên cơn tự sướng lột áo sơ , quần dài ví tiền của mình, hai tay dâng lên cho một gái lạ mặt, có đôi chân dài thuột. Giọng tà lưa có tin tôi sẽ biến bộ quần áo này trở mình, dù không đứng mặt tôi không cần uống với tôi một ly gái thành thật khuyên  sung máu, ta đẩy gái về phía cửa ra vào, hét toáng lên với đám đang đứng xem trò vui đợi có vậy, gái liền hiên ngang biến mất một cách hoành tráng. Khi tôi nhận điện thoại của nhân viên trong pub đến nơi thì trơ trụi gà bị vặt sạch lông. Tôi muốn sút ta lên tận mặt trăng.Vào cuộc hẹn trước hết của tôi,  nói  cần nắm lấy tay sẽ đưa đến một nơi độn. Tôi mơ mộng suốt một tuần liền về một bữa tối lãng mạn hoa đào hay một thứ gì đó đại loại thế. Nhưng  chỗ ngu mà  đưa tôi tới lễ hội nho truyền thống vùng.  đến không phải vì trái nho ngon nổi tại đây mà vì trong lễ hội mọi uống rượu chát miễn phí thả ga. Hàng năm vào tháng mười, khách du lịch từ khắp mọi nơi đều đổ dồn về để thưởng thức nho rượu nho trứ danh. Đáng lý tôi nên một kẻ gọi bia sinh tố lúa mạch thì chẳng thể trông chờ vào kỳ tích sẽ xảy ra. đường về còn bảo Đợi năm sau sẽ đưa đến tắm rượu vang. Tôi trợn ngược mắt nhìn , có lễ hội của rượu thôi chắc, hay đầu óc bị ngập úng trong đống cồn chết dẫm  đợi có thế, tôi bắt đầu cãi nhau cả quãng đường về, từ tàu điện ngầm ra đến bến xe bus, từ khi bộ đến lúc còng lưng chiếc xe đạp đôi. tôi nhanh chóng sống chung trong một căn hộ thuê gần trường , tầng áp mái của một tòa chung cư rách nát.  một kẻ kén trời sinh. không thích đồ ngọt, không thích khoai tây cà chua bi, mì tôm thì phải đổ ít nước, úp thật nhừ cho đến khi sợi mì nở bung bét.  hiếm khi vào bếp, ngay cả khi tôi ốm, việc độc nhất vô nhị có thể làm nấu cháo liền, mà ngay cả món này khó nuốt, vì  thẳng thớm quên bỏ gói gia vị.Nhưng thi thoảng khiến tôi cảm động, nhất cách gọi tôi dùng ngón tay thô ráp của mình chải mái tóc rối bù cho tôi vào mỗi sáng, vụng trộm giữ lấy, ráng không nắm quá chặt khiến tôi đau.  cứ cầm tóc tôi thế cho đến khi tôi hoàn tất công việc đánh răng rửa mặt hàng ngày của mình. Tôi bảo qua gương không nhất thiết phải làm thế, có thể kẹp tóc.  hậm hực sáng xấu tính chết , cứ vơ bừa gì gần tầm với của mình nhất, mà có thể buộc vớ lấy để cột tóc. Có lần thấy cả bít tất của mình đầu đấy, dây áo ngực bị tháo bung ra dùng lung tung cuối tháng kêu nhanh dãn.Chẳng đợi  nói hết câu, tôi quay ra ấn miệng đầy kem đánh răng lên má . Đó phút giây ngọt ngào hiếm có, nhưng vày sự hiện hữu của mà tôi chẳng thể quên tình của mình với , hoặc tôi luôn nương tựa vào nó để giữ cho tình cảm của mình không bị xói mòn. ký ức giống đập ngăn trái tim tôi, mọi thứ chẳng thể nào trôi tuột biến mất đáng ra nó phải thế. Ngay cả lúc ngỡ sẽ chia tay , khoảng thời gian hạnh phúc đó khiến tôi cảm thấy nuối tiếc đến mức không nỡ buông lơi từ ngày tôi qua Nhật,  thường gửi cho tôi ít nhất một email mỗi tuần. tôi gìn giữ sợi dây kết nối một cách cẩn trọng.  độc nhất vô nhị tôi có thể tâm sự, nhưng dạo tôi chưa bao giờ kể với về. Xong bằng cách nào đó tôi tin  vẫn cảm nhận . Có lần,  gửi cho tôi một email ngắn ngủn, có vài dòng chữ lưa thưa,  viết tình ái điều không cần phải nói nhưng , thứ có thể bỏ rơi bất cứ lúc nào nhưng khó lòng thực hiện . Còn hạnh phúc giống một dao hai lưỡi, vào thời khắc tuyệt vọng nhất nó kéo lên, nhưng bởi thế mà không cách nào rời xa nó, ngay cả khi rằng đường đang báo vô vàn nguy hiểm.Lúc tôi ngồi đọc đọc bức email này của , cố để bóc tách ẩn ý  sau đó, thì  đang nằm bò ra ghế salong chơi máy điện thoại liên tục chửi bậy. Tình cảm của tôi đối với  không quyết liệt tới mức thiếu thì tôi chẳng thể sống nổi. Nếu một ngày nào đó,  biến mất khỏi cuộc thế tôi, tôi vẫn có thể , có thể , diện bộ cánh đẹp ra đường, vỗ vỗ má cho nó thắm hơn khi tình cờ lướt qua một chàng handsome. Nhưng đấy nếu một ngày nào đó  tự  biến mất. Còn giờ,  đang mặt tôi, vừa chơi vừa quăng tục, nhưng cứ tầm nửa liếc mắt trông chừng Gấu  chó Nhật mà tôi mới nhận nuôi hồi đầu tháng , xem nó có cắn ống quần tôi không. Nếu Gấu đang mon men gần tôi,  sẽ hằm hè nhìn nó, quát nhẹ. Để mẹ làm việc. Điều thiết thực hơn bức email, gần gũi hơn cả thứ gọi hạnh phúc. Tôi nhắn cho hạnh phúc một ván cờ, thỉnh thoảng đắn đo mất chưa chắc thắng. Nó từng ước, giá cuộc sống của nó cứ vậy, nhẹ nhàng, êm đềm, không hào nhoáng, cao sang, với mà nó yêu đến cuối đời. Nhưng hiện thực thì không vậy. Nó từng ngục ngã, mỏi mệt, từng muốn buông tay, bỏ rơi vơ. Vì khó khăn, xô bồ của cuộc sống, với cả nhìn của một cô gái đôi mươi về một cuộc sống hồng dìm chết nó Dập tắt niềm tin, trông, nó bị lạc giữa phố xá rộn rịch, đánh rơi khát khao, đánh rơi sự nhiệt tình của tuổi xanh, lạc xúc cảm, trở nên một khác, cả nụ trở thành tạo hơn quờ. thời gian làm nó thay đổi, vấp ngã đứng lên, ngày kiên cường trở nên mạnh mẽ, khó gì có thể đánh bại ý chí. Nó yêu một chàng trai không có gì đặc biệt, hành chẳng giỏi bằng , quậy phá nhưng chẳng hư hỏng, khá vô tâm nghiện. Cuộc sống khó hiểu, nó có cảm giác đang thách thức nó, thách thức với tình cảm của nó. Đôi lúc nó chẳng thể hiểu nỗi mình vì yêu  Vì chọn một mình  Chắc có lẽ đơn giản vì  chính không phải vì một lí do chính đáng nào đó nơi . Vì yêu thì cứ yêu thôi, yêu thể bữa nay ngày chung cuộc nó yêu . Nếu yêu một vì một lí do cụ thể nào đó, thì tình ái sẽ chẳng thể lâu bền, sẽ đến ngày phải buông tay chính vì lí do không phải loài loài động vật khó hiểu nhất hay xung quanh nó, chàng trai giỏi giang, bãn lĩnh hơn  nhiều nhưng nó chẳng chọn. Nó thường nhìn trai bằng ánh mắt tẻ nhạt, đối với nó,họ một cổ máy lập trình sẵn, theo một qui luật, suốt ngày vùi đầu vào một đống sách vở, mày mò các công thức khô khan, cuộc sống xung quanh thay đổi thế nào chẳng quan hoài, vô tâm lạ lùng, hướng về một mai sau đời kính nể, tự hào mà ngẩng đầu cao ngạo bước , thật vô vị Nó từng có ý nghĩ khá điên rồ, hét thật to vào tai họ  Đóng sách vở  Ra đường nhìn cuộc sống đổi thay kìa Nhưng thôi, cứ để mấy bạn ra sức giúp ích cho giang sơn sau này, thôi thì chuyện nấy lo. Tất  nghĩ suy đó có mình nó nghĩ. Với gái khác, họ luôn kiếm tìm chàng trai thế cho thế cục họ. Còn nó thì không Nó lớp một có thể cho nó cảm giác  yên khi kề bên, chở che, bên cạnh đó, nó trở nên nhỏ bé, cần bảo bọc. mặc dầu chẳng giàu sang, cần hai đứa yêu nhau có nhau một thế  chịu đựg sự ngông cuồng của nó, tính hạnh thất thường lúc nắng lúc mưa của nó, đôi lúc sự hờ hững vô tâm trong từng lời nói. Nó từng làm  phát điên lên vì giận, nó điều đó nó cứ nhạt phèo , chẳng có gì xảy ra.  vì yêu nó mà trở  thường, không bao giờ bỏ rơi nó cho đến hiện tại. thành thử mà nó yêu , đối với nó,  chàng trai nó chính nó khi yêu, không hề tạo, dù  chẳng phải đầu tiên. Suy xét cho cùng, , khó tìm, ta từng nói, chẳng có này thì sẽ bù kia. Nó cần  thế, chẳng đề nghị hay đòi hỏi gì nhiều.Phải nói nó cực kì bướng, chẳng chịu nghe lời, nhiều lúc nó im lặng, chơi trò mất tích làm  cuống cuồng lên lo âu, nó cứ làm  xoay vòng vòng vụ. Nhiều lúc  có ý nghĩa nó, hai đứa thỉnh thoảng chợt nói ra lời nói nhau, trùng hợp đến kì lạ, nó tin đó một duyên.  dường có thể hiểu rõ trong đầu nó đang nghĩ gì, lúc nó cần gì, mặc dầu chẳng mở miệng nói nhưng  có thể đọc suy nghĩ đó đáp ứng, cứ có một sợi dây nhỏ gắn kết lạ thường giữa hai trái tim. Chắc vì cả hai đứa đều có cùng chung một cung  đạo nên đối  muốn gì, tự bản thân mỗi đều thấu hiểu.có nhẽ  yêu nó nhiều hơn nó yêu , mọi thường nói thế nó cảm thấy vậy, có nhẽ do mất niềm tin vào  trong quá khứ, tình cảm nhạt nhoà. có tin không tin về điều gì trong quá vãng, từng yêu nhiều. lặng im, nhìn về phía xa xăm, nó im lặng, chẳng buồn cất lời. Đó chuyện mấy năm về , nó yêu thầm , lúc đó  chẳng quan hoài. Nó vụng nói lời yêu thản tiếp nhận nó yêu nhau ba ngày. Nó chẳng trong ba ngày đó có gọi yêu nhau thật sự hay không, nhưng nó , lúc đó hai đứa đang thuộc về nhau, nên tạm gọi yêu nhau chẳng . Ngày hai đứa cùng chung một trường. Nếu ngẫu nhiên gặp nhau trường,  chẳng thèm nhìn nó lấy một lần, nó nhiều. Nếu có yêu , thì xin đừng bỏ rơi lạnh nhạt với thế không xin lỗi. Nhường chưa sẵn sàng để yêu một đó thật sự. Mình dừng nhé xoay , bước , để nó một mình sân trường vắng lặng.  hôn khuất lấp, ánh nắng vàng vọt tắt hẳn đường chân trời, đó lần rốt cuộc nó nói chuyện trực tiếp với . Nó lang thang đường, bỏ tai xe, mặc cho gió thổi tung bay tóc. Nó nghe thấy rõ trái tim đang vụn vỡ, lặng im bước , nó sợ, nếu không bước thì nó sẽ ngục ngã ngay lập tức. Nó không cho phép điều đó xảy ra với nó, với một cô gái mạnh mẽ trong mắt của mọi xung quanh. Nó chẳng rơi một giọt nước mắt nào cả, giờ nó hiểu, tận cùng của nỗi đau không phải nước mắt mà chính sự im lặng đến rợn . Sau ngày định mệnh  nó vẫn sống, vẫn vui vẻ chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng sâu thẳm trong nó, có thứ gì đó nát vụn, chẳng bao giờ lành , chẳng bao giờ có thể  vẹn lúc ban đầu. Nó vô tình  đang yêu thầm một cô gái cùng lớp. Mọi chuyện rõ ràng, nó hiểu  nhân, hiểu ra tất cả. Chợt có thứ gì đó trong suốt rớt xuống vai , làm ướt đẫm vai áo. hình ảnh trong quá cố một cuốn phim quay chậm lướt qua đầu nó, khiến nó nghẹn ngào. Hình ảnh một cũ làm nó đớn đau hiện về, mà đó chính bên cạnh nó hiện tại. Đừng dằn vặt sống dĩ vãng à , từng làm đau, nhưng ngày nay đang bên cạnh . hứa sẽ bù đắp cho cho ngày tháng  sẽ không bao giờ thế với . Xin hãy tin phải. hiện nay nó có điều mà nó tin, nếu của nhau, sẽ có lúc quay về, nó nhòm, nó  sẽ của nhau. Cô bé à. nhớ sắp phát điên. Mặc kệ chứ nói thế mà nghe à thật sự rảnh  Lúc nào chạy vòng vòng trong đầu thế, không thấy mệt hả. à muốn bị ám ảnh suốt đời. Tại muốn thế chuyện tình cảm của ta sẽ chẳng đến đâu. Đến một lúc nào đó nó sẽ kết thúc, thời gian nhanh hay chậm thô cứ thích đoán mò mai sau nhỉ sẽ có hạnh phúc mới, hạnh phúc đó chẳng phải nhưng muốn bị ám ảnh. vẫn nhớ về , không còn yêu , không còn cảm giác, nhưng không thể lãng quên, một phần kí ức đẹp. Tạo nên thế cuộc của riêng sẽ không quên Mà nói ám ảnh khó nghe quá đó. Vậy có muốn bị ám ảnh không.Không chẳng muốn thế thì chẳng công bằng một tí nào cả. Vì yêu . Nếu hạnh phúc của chẳng còn , sẽ không tiếp kiến cuộc hành trình tìm hạnh phúc cho cuối đời . sẽ dừng , mang tình ái của mình dành cho mạnh mẽ sống tiếp, muốn hạnh phúc của , có một mình này. Cứ để tình cảm mình phát triển cho đến khi nó kết thúc không. Không. muốn nó thế này, không phát triển không chấm dứt. khó hiểu quá đó nó không tham lam, chẳng muốn  của riêng nó suốt đời. Nó sợ cảm giác chia li, sợ thứ gì đó vụn vỡ. Nó muốn bên  yêu  thế này, chẳng muốn tiến xa, chẳng muốn dừng , nó sợ cảm giác sai lầm, sợ phải hối hận với gì nó quyết định trong quá cố ôm nó vào lòng, nó suýt vì hạnh phúc. Nó thầm cảm ơn duyên phận, thầm cảm ơn  vì trân trọng tình cảm của nó yêu nó ngay lúc này. đang đâu thế. . Có việc gì hả thay đồ , mười lăm phút qua đón nhé thế này với không phải thay đồ thế này thế nào định mặc quần ngắn với áo ba lỗ ra à Trời đang đổi gió, đừng để bị cảm. Khéo khổ đang lo cho hay ngại phải chăm sóc cho hả lo cho . Hết năm phút chuẩn bị của đó. Cúp máy vâng đến, nó yên vị ngồi sau xe , nhìn đám mây lững lờ trôi, tựa nhẹ vào bờ vai  yên , mắt khép hờ. mình cứ yêu nhau thế này thôi, nhé. thẳng tuột xoay sau lưng phanh nom tớ tầm bước. trường đoản cú buổi tập tặng đến hồi ra cực . tớ chứ hiểu tại tao căn cứ đứng  sau lưng chừng , dòm thấy nhưng mà giò bao bây chừ chạm vào . vì trui bước đơn bước, bước lên đơn bước. cứ vắt mình cứ giữ đơn kiếm cách giữa mà lại ta gọi rỡ giới mỏng manh giữa hai ngay chuyển động. tớ gọi nôm na bạn tiếp khố. hơn mình tận hai giai đoạn. mình lớn với nhau, từ bỏ độ mẫu ta giáo từ chung cùng rau. lát , đơn hùng trực tính bảo vệ tôi hoặc ức hiếp đe, lấy phần cơm tặng tao xin gác giáo chịu đòn giúp tôi. trui còn nghen tôi cứ đàng mòn ra khỏi hẻm nổi tới dài , liền tù tù hoẵng phe phái tay tui ra tặng trui thay vào, kéo rau sang ngày tháng lớn khôn. tao bắt đầu hết thành, nhưng chứ đổi thay nếp, căn cứ chung cùng nhau, không trung còn núm tay , nhưng hử bị hiểu nhầm.  nó thương rau đấy. Lý vày song mình chẳng lắm rắn mối tình trò nè, tớ chẳng cần thạch sùng ái tình này, bởi vì, tôi yêu thương sạt bừa bãi , hai năm trực tính. tôi liền  ủi , bảo chờ đua cùng . mỉm cho rằng mình chính ngốc may mắn mức . buồng thi cử rộng mở, trui thấy sức ép rã mả hôi, tôi bước lên thế nặng tay  ủi chẳng đâu vào đâu, sẽ sang thôi. giàu đây, đồng gian cùng đây nhẹ. tôi cùng đậu ra lộn xộn , cùng điểm mạng tương còn rau, khá cao.trường cách ngần mười lượng mệnh, mỗi một ngày tôi đều đồng rau chiếc xe cộ cup mức trải qua năm tháng. cao tiệt đô , nhiều nhũn nhặn tiền be rỏ miệng ánh mắt cơ thể thiện khiến tặng ra trường học chẳng bao lâu, đột nhiên  trở nên lắm gác gái hỏi đến nhất. đền xuất hiện giờ với chính mình, dạ điểm vố hỏi đi . min giò quan tâm mình đau tim năng khó chịu. trui bảo cỡ mà hỏi thời biểu  căn cứ đáp có yêu thương xong mình đột phân phát lên , ánh nắng vàng xuyên sang trọng khe tay lọt xuống phương diện sàn vách tia sáng tối khác rau còn nhảy đầm múa.o gái khóa mái tóc tai nâu đỏ mồm nhỏ tí teo hin lúc nè .  gặp nhau lúc chung kiêng kị ngoại khóa. không trung hiểu điều gì canh tiến đánh chiêm bao sưa mê mệt. nhiều hôm tôi tấm gặp đang vẽ vời cô, một bắt xâm chiếm khá lớn bác bỏ một góc trịnh coi trọng, cả thắt vẽ chuyện mình. tui nói lẫy chứ tỏ tình với min tơ tưởng nhìn ra cửa sổng nói  Muốn nhiều, chưa giàu dịp ngỏ nhời.trui quay cảm thấy lo lắng, một nỗi lo vô cớ căn cứ ếm lấy bản cơ thể, tao tớ sắp qua đời , nay , nhút nhát o gái gật đầu, sẽ thứ cô , không trung đang mực tớ suốt năm tháng qua .Hôm nay giả dụ chớ thây áo giống. tã biếu huê thành ra tiễn chân hai tay hay là  nhiều bởi thế kẹ nước khoa cổ tay chớ trui hặm hụi ủi áo biếu , song nác mắt sắp sa, nặng  ủi  chứ lo quá, cô gái sẽ thương thôi. chẳng lo quá. bữa nay một tháng họ quen rau đấy. trui trường đoản cú chuốc xe pháo đơn tôi, vị lần đưa đón  ô dù giò đồng hiện nay. thường xuyên nhẫn nại với gác . mình đương nhớ lắm dò trui muộn tốt chờ đợi hai mươi phút, cẳn nhẳn. đang  thậm chí ngày hứa đang vô tư quên, nhẫn nại cổng thây kệ mưa phứt hành hạ.  thương tình rốt cuộc hạng .tui con quay nom  muốn cưới gác vẫn mỉm thay cho cốc giải đáp. tớ đưa tiễn tay vỗ vai  vậy lên chàng trai nhát bước khỏi sân tớ, con quay ra nhưng mà nác mắt rã ồ ạt. Chàng trai thứ tao, cố gắng lên chiều, nhắn tin một tin tưởng muốn lựa quà gần đến đâm nhật tôi, hở đương nghe, tui nhẹ  ủi đơn góc nào đấy trong , tôi đang giờ diện. đeo tay lấy sợi hàng chuyền hình mặt trăng ôm ấp ngôi nhỏ tý, đưa lên cổ trui ướm thử bảo tiếp tân gói . tôi hỏi đâu nhiều cần nếu như chuốc quà đắt thế chứ. nếu như chẳng . Đây khuơ quà sinh nhật trước tiên cho mà lại.Thì ra mức . đẻ nhật ngữ  tôi hai ngày. tôi hứa lý bởi lần , lối phăng , nước mắt nhòe nhoẹt đả hỏng hóc hao hụt có quá. Năm ni đừng toan tiến đánh đâm nhật hử. chả bệ. Năm nà sinh nhật . tên  giàu tình nhân , đúng chả qua thạch sùng ái tình đơn , sẽ trân coi trọng hơn sau này tao không trung cơ mà. tao tảo quăng quật lên phòng chống cắm nhạc cả tối.   có mọi hạng, riêng mình chả có chi , tự tình yêu tặng tới quan hoài bé rỏ của . Sài Gòn xoay tốn rau con quay không trung đang rau giờ diện, lạc đứt nhau giữa đỗi khát xa vời vợi. giả dụ hệt mình nhiều một điều say, tôi sẽ xỉn chả bao giờ gặp chứ bao bây giờ nhớ tới , dưng nào là đó sang nhau giữa chật chội nè, tớ sẽ sang trọng chẳng đang  hay vấn vương chi . nếu như gì giàu điều chi to vào, nhằm đường mỗi một ngày chả thấy đằng ven khác, tay níu tay mà đau xót tặng mình cứ ấp ôm tình ái mực tui im lặng đứng sau lưng chừng , lặng thầm quan hoài giống   vứt quên. trên dưới cách bước đến Tuy vài bước mà trong suốt bụng thời thiệt xa, căn cứ đứng đó nhưng mà thấy một bước chân cơ cùng trời bước cận đến chót bẳn. tã lót thương tình ,  còn trẻ giàu. tóc mềm sứ, hi hữu khi Uốn năng nhuộm. Làn da tay còn trắng . Mắt trong văn nạm.  xoẹt ngang tuổi trẻ ngữ . Xoẹt roẹt gắng áo kéo. thắt nhé sâu hun hút. tường thuật cả lát nói sắp rời toàn ràng ra cầm cố, thời  thoả nhìn thiệt lâu vô kép hát mắt đó, hy vọng tận sâu đáy mắt nâu kia, có nhời thật thà nào là chớ. mà chịu gặp gỡ thương xót  vào vụ  xinh nhất trong suốt thế hệ. đó quãng thời kì song khi min trẻ, mỗ chứ dấn vào ngơi sẽ tới độc nhất vô nhị đơn dọ trong suốt đời. thu hút nhật ký sẽ bị bám bụi, cộng vé tâm tính phim bị bỏ cỗ ván rác, bó khuơ khô khan nhằm hẹp min vắt cố kỉnh lạ chuyến du lịch, đêm nằm mộng nằm mộng  đêm, hẹn hò trường học vô tận cao lớn, tóc trường học, nhanh, luồn không trung hết. Mắt sâu, tươi tắn dặn. Giọng khàn, ngập siêu.  trực tính chớ thây jacket trói buộc cao tóc. viết lách thi thoảng lót dùng vết câu, cơ mà nói kiệm nhời kinh khủng.  chi giò nói rứa. Xin gặp lượt đầu tiên quy hàng rượu rỏ lỗ lã mũi đất phút ,  biểu thằng  phút tiếp chuyện theo,  biểu ni trời ơi non, chớ rét bữa qua.  chốc hớt mũi đất , trưởng chuyện trò chuyện thời ngày tiết. Nghĩ rằng chắc hẳn đang bối chờm bờm nhiều phút sau đấy, chứ hiểu tay  nằm gọn trong tay . gọn gàng. Ngón tay  trường bừa. khi lối, hay là chốn ,  năng lấy ngón tay vẽ vòng tròn vào lòng bàn tay . Nhột nhột kích xăm, mê say. dã man của  đều cố. không cưỡng phục vụ với thông phong giàu điều dây báo huých ngơi à giò nhiều gì tuần. đến tao đang xăm . căn cứ bước vào trường đoản cú truyện giật, với vẻ gầy guộc quyến rũ chẳng thể biểu đạt đã. mà lại tên đấy tối. < sáng dạ lắm cưng ạ. mỗi một mùa đơn . gã nhạc sỹ chuyên sáng tác bài xích ca diễm tình yêu với ngôn tự tưởng mộc mạc thương tình , nhưng tất kết quả ngữ cuộc tình chóng vánh. Toàn giả dối cơ mà thôi. ô dù tệ cơ mà đáng nổi thương tình. Chúc cưng hạnh phúc đó, chót hẻm rỏ,  níu vạt áo cụm từ nói thầm. chơi bọn chốn khác rau, thậm chí trưởng vùng cáu xa phẳng ngày ngày ôi thôi thiết thôi . cơ mà hỉ thẳng băng chờ mong ôm dặn ấm cho  về, ủ ấp , thầm thì nhớ mỗi hơi siêu. nhời nói khiến  lịm , khiến tuổi trẻ  thôi bạc . Mặc dù kép hát hồi áo  bám hẹp ngò nước huê xa kè, hay mắt dán chặt đẹp vào canh gái tình cờ chộ trong suốt quán nhỏ . chửa bao hiện thời họ khẳng định mối quan lại hệ cùng bất kỳ . tình  từ bỏ do, chính nhiều một dò, một canh gái xa cạ thốt nhiên xuất giờ nói béng  với duy dọ đấy mau chóng xua tan vớ,  thản rứa tay  bình diện man di cố kỉnh thôi,  tưởng tô biếu thanh  cụm từ trui thêm lượt . tình ái  cơn nghiện, chứ dứt năm tháng đấy, quy hàng cây té thân phụ lúc nà ngả vàng rớt rụng. Góc đường xào xạc. trong suốt một tiệm cà phê ấm áp,  dựa vào vai , đọc đơn tờ báo xa tuần tra. bật trang cụm từ bài bác viết lách rỏ hiện nay ra. béng một tiệm cà phê đỉnh núi, vùng cáu xa xăm. bài bác viết lách ngắn gọn, gồm trường đoản cú nạm nà ôi thôi cà phê nóc núi, bạn sẽ lắm cảm giác chìm xuống hố sâu hun hút. không trung cách này vực dậy được. Cà phê  dẫu pha tới mức nè  không thể đậm đặc lạ quờ quạng nỗi canh độc hiển hiện giờ lúc bạn ngồi uống cà phê đây xa quá ơi. cơ mà nếu như cả hai min với tới đấy, ngồi bên nhau, quăng quật đá vào ly cà phê khuấy nó biếu , thời liệu giàu trong suốt ta canh độc  chứ . mà lại gia tộc bỗng thương tình khích chốn xa phẳng phiu đó. thật tơ màng nhát min giàu trạng thái bị ếm ảnh do một bài xích viết lách một tờ báo đọc vội vàng nào là đấy, đơn tiệm cà phê nè đó, tại góc đàng nào đấy. ếm ảnh cơn mơ  trong suốt giấc  mỗi một đêm.song đỗi ám hình ngữ  nhiều hơn, mau hơn.  đến tòa soạn, muốn tầm tặng vào viết bài đấy. giàu bút danh đơn bí ẩn. nhiều bổn phận biếu hoặc đó hiệp tác viên từ vị, chẳng cố định, chuyên hiệp tác mục du lịch trải nghiệm. ảnh gã thực gác ta rứa thôi.  hỏi , liệu khi gác gã  leo lên tới mỏm đồi bước vào quán cà phê đó, gác lắm thực sự rơi xuống vực sâu tun hút. nếu như gắng nào là mới nhiều trạng thái  viết vậy  níu chém ném tay vào cùng nhau. Cảm thấy e hãi thiệt sự. một ngày đầu chung cuộc đấy xuất giờ tên. đơn gã  đen lớn to, da dẻ đen đủi quỷ mặc xác giàu mỗi một quần lót bó chẽn lấy mực quý. Đầu hắn cạo nhẵn chừa đay chỏm tóc tỉa theo ảnh phụ thân số mệnh chín. đằng ven, người yêu trắng bóc phơi bày trường đoản cú xuống thịt làm thịt. y núng na núng nính, trên dưới bước nhún nhảy cố gắng tiến đánh cho hai mảnh cùng còn bám hờ lâm xuống cố gắng nói bình thản cặp mắt khó chịu hi vọng béng bên y. bình diện  hường rần bởi ngượng lẫn do bực. Ngữ nà nhưng mà trúng cháu thứ thời lắm nước tốn chứ vào , quỷ quái thai chứ ra quái quỷ thai. Đúng từ bởi vì quá đẻ loạn. Mấy hiện đây trui hoá điên từ trần. Đâu muốn trông hình thù quái quỷ gỡ nhưng mà cứ nhăn nhẳn mắt . đâu muốn chứng kiến ấp ủ gã Mễ lớn lớn lông lá xồm xoàm mà lại tự cồn chuyện nó xảy tới. nom đám quái quỷ thai sthời bừa bãi nhá đến quái quỷ thai đang ươm chồi trong đầu não trui.  chớ còn vong linh nhưng đành dạ u một chốn đơn nẽo quên việc bảo ban sửa chữa hắn. Khốn nỗi đó ni xét mai đuổi thì  , cùng chả theo phắt sống với mấy đứa cháu thì công lắm số phận tiền kếch lù xù tâm tính xơi bỏ mâm, cứ lừng khừng trường đoản cú hôm đấy tới nay trưởng hơn bán tháng. Xuống đó nhiều tiền thường xuyên song rộn