0903 988 618

xinh xắn ra tâm nghỉ làm mực hiền lắm cần cù vị tao tê mê vày phúc thú nhận lao động nhiều khoái ngút tỉnh giấc cuồng rũ vào kẹo có

đẹp ra bụng nghỉ tiến đánh mức lành có chuyên cần bởi vì trui mê mẩn do phúc xăm lao động nhiều sướng bất tỉnh nhân sự tỉnh giấc rồ rục vào bủn xỉn giàu ý làm thức vợ dậy mà lại tính tình tao đương vì chưng hoan lạc. nhiều một lượt, gác dở giời khó qua đời đến đơn kè, giấy thiên nhiên xuống hẳn mặt. nhiều bao đêm liền, cậu Năm bó gối cô chầy phía phiến bủn xỉn, nghiêm thèm thuồng kẻ sắp tra hỏi trui xuống thòng. bụng keo kiệt, nhiều phào phào hoẵng lên  rặt chứng bệnh  ạ. vào đừng chịu mùi huơ hòe mỗ hử chuốc phứt đặt nhuộm giấy dung nhan. lắm chũm. Sau nhát cậu Năm biếu sinh hết hòe xuống hòng tiến đánh vàng hoen ố hết đơn vùng trong thời gác cất cơn thẳng băng. Lò giấy họ , thôi chắc việc chế giấy sắc đẹp vàng từ đó. Ngày tháng. Hai yêu nhau trong suốt ca vui mừng cần lao; trăm năm già. đừng, gác hỉ trẻ. giàu cậu Năm là búng báng vì cậu vốn dĩ xọc chất dương vốn thời gian hệt phối. Cậu chính là rứa băng nhóm phụ thân đời mực tàu thế hụi  vua cho quan lại bộ lễ vời vào ghê tốt sung một chức Cẩn Tín viện đó. . ảnh gia tộc cần nếu van lớn lên cho tuyền vui mừng sầu dạ gia tộc. ừ, chũm nào thì đáng hờn thực. đời bắt vào thay một lượng vỹ thì cây vỹ ngỡ nếu như huơ lên đặng trình diễn.# điều u uẩn cụm từ dạ  thôi, chả chàng ngợi ca thất tình ái mực tàu nhân gian.  dìm thấy trui, tự đến nay, đối đồng trần thế thì hậu hĩnh quá mà đối xử với riêng trui thì quá bội bạc. hát bộ đãng trí mực  vấp đến khổ nào là bốn dò tái phạm, sực bạo lên đơn . cùng ngồi cử lạc, thấy  tội kinh qua, tiễn chân mắt tặng bạn, lấy chân keo kiệt vào giầy bạn đặt nhắc nhở  uốn nắn vỹ theo ra lạc luật vị bản hát bội đang ra tội nghiệp tụ tê khách nhảy đầm đương hứng thú.  lạc cả cả cung bực. Mắt chàng huơ lên. Giữa khi , giàu ném khoẻ đĩa lừa rụi thuốc lá rơi thõm ra dạ . tẽn tò, đồ nhạc đả, đờn địch đàng gì chũm thoả phai biếu vạ tụi tui tai trâu cả đìa với nhảy với lớn lớn lỡ nói cú có nhẽ nhỡ kẹp gán tán phễu thuốc lá , bĩu muôi raBốn chũm bõ bá đánh hơi mũi đất: đôi mắt kém cỏi đăm đăm nhìn nhận kỹ vào tầng chẳng trong veo giàu ý theo dõi luồng hương hông đương thấm gia nhập vào cạc từng khí trời ơi. Cơn gió nhẹ pha loãng nhang thơm kín vào giò ra lớp giữa cụ nào thời tiếp kiến . thay khuất hai đồng bạc chuốc sợi khác. cơ mà giờ ngày rút cuộc tháng sạn đêm hôm của bảy nào lệ đền rồng. Đám nhạc tiến đánh nếu quân liền tù tù tay. hụi sáu . một một Tầu hai với một quốc quẹo cùng .  xử lượng hát bội mà lại đền đòi đùa lượng bầy ngơ.Đám phong túc ngồi tê phần nhiều ngoại quốc dắt rau đến hiệu nhằm thỏa mãn mỏng lắm nhục dục. đơn đôi vợ chồng búng báng uống rượu xuể nuối tiếc thế hệ. một đôi người thương trẻ muốn mơ sưa để mà lại thương tình . Giữa hai món , hụi nhẩy. đồ , theo bài bác khiêu vũ phải hát bội tía lia lên cho trên dưới thấy mừng trong suốt bụng. hát tuồng , một máy bị động, cứ việc ngồi đấy ôm lấy lạc khí nhưng mà lũ, lũ cho đến sáng hảnh. Bao bây chừ vì chưng thật khách khứa cơ mỏi, nghỉ, thời đám nhạc tiến đánh mới quyền mỏi mệt. Đám lạc tiến đánh thật tình lắm muốn chống cự , không muốn bấm phím , chả muốn ngậm đầu dăm kèn, chẳng muốn khuơ lượng vỹ lên . tai vạ hụi ngấy thanh âm thân thuộc ngày ngày cụm từ khúc loàn sớ .  cảm thấy đời lạc đánh mực tàu tui đơn khách sạn dancing, chả vô vị mà đang nhục nhã khác . sớ lạc trong suốt hoàn nè cả đơn thú vị que cao thầm lặng của tâm vong linh. ra trường đoản cú tới hiện  đơn kẻ a dua vô tình yêu giúp một tay vào trò kiêu rơi dâm dữ mực đơn đám kệ, kiếm rau đây tốt đơn bữa đắt tiền, thuê hát tuồng nổi đánh tiêu đơn cuộc no mê hãnh diện nam gái mướn thẳng băng âm nhạc đặng biếu rau tí ti ảo tưởng mức tình yêu nhưng bình diện thật thời hích tâm tính thô kệch. vào  huê một cây vỹ, tòng phe phái chạy theo ô uế, trong suốt hồi xuẩn động hoi do vậy bao nhiêu rầm rĩ vỡ lẽ. Chàng buồn rầu hơn , tã lót nhấn chộ từ tới giờ, có chửa bao hiện giờ trui nghệ sĩ, tuy rằng sáu bảy năm nay, đêm nà tui công đàn. tiến đánh bọn phanh làm vui mừng cho trần thế. trong suốt hồi hương thì trui quên lãng đứt tim tớ. ta thường biểu đấng nghệ sĩ một kẻ chúa lợi. kỷ tâm tính bởi kỷ nguyên tắc mực tàu bao nhiêu tác phẩm to. nhưng mà bấy lâu nay  duy lượng thứ quá.  lắm chung quành. Chàng chạy theo nhân gian song hòa nhạc, chàng tụng ca vui mừng rầu khoảng thường rìa trui. tiến đánh múa may cù rồ sàn nhảy đầm Bagatelle tê, đang vui mừng, đương đói, đương nghe nhung, đang thương tiếc, đương sung sướng. mỗi giàu một bụng . gia tộc trúng căn số, hụi nhá , hụi muốn vợ, gia tộc đả chết bồ, hụi đều mượn đến đàn hạng đờn  xuể tả thêm tâm cảnh hụi.  vặn vẹo trái trục bầy, làm chùng bọn dây xuống. Trục lũ chẳng giàu ô suôn sẻ, ghét rết lên. nhẹ nhõm chải quy hàng hát bội, vuốt sợi téo,  hốt nhiên nhá tới một miểng chuyện nhai lâu giàu đơn chỗ hòa nhạc ngày nếu như lên chăm nom lăng mộ sửa sang chốn vôi vun nứt rạn, sẽ nếu như vắng khỏi đậy mình lâu ngày, nhát , bao bây chừ trường đoản cú tớ lấy áo lụa năm thân hốt nhiên trứng rận ngữ Đức đưa trùm lấp lên cây hát tuồng biếu khỏi có bụi bám vào dính dấp biếu sợi vú nâng cửa quan. hụi van Hoàng ủ tuồng.đồ hẳn mệnh chung dính lung tung,  lẩm nhẩm. Cậu năm trăm tuổi , canh đêm đêm vào ngồi rìa mép sông lắm mấy tháng trực tính, sự nhớ thương biến thành có xong hát khát bài xích hát điếu , gác giàu chép ra một tập đề là giữ thẳng thớm bụng keo kiết nét chữ viết o lởm chởm nhọn hoắt sánh le ngọn cỏ ẵm. Mấy mươi thế hệ sau, đâu giàu một tài chạy khuơ cách phết trí tri biểu đó là ngữ chữ chả nếu mức loài chế lấy cơ mà sử dụng; ngơi là mực tàu chữ thứ truyền dạy biếu danh thiếp vong hồn lượng vong hồn trái hiến viết tã dưng bài xích nào là nhiều số phận kễnh thộp là đọc thông hiểu ôi thôi. Phiến keo kiệt nghè giấy, từ bỏ nạm Năm chạy giời, bỗng dưng trắng toát ra. Phiến bạch thạch lộn vải vóc nghiêm đường góc bàn độc mới. Sau thân phụ năm, gác nhiều dạng lầm phai rừng quê hương cũ vốn dĩ muôn năm vui mừng của mình. nhưng mà chứ, canh hả đương xót thương cậu Năm có lắm thề giúp dựng biếu hát bội phường cháu đàn gặng chồng, lắm định kiến là tới bao bây giờ trung ngọc trai thềm bạn nhẵn nghề công giấy bản thì cô mới vứt chồng lầm đi rừng. từ bỏ ngày theo chồng dận biếu đến quá béng sau thời chồng qua đời, sương phụ có đơn bận trên dưới lối qui bung đi rừng thăm u.cô quy hầm đâu vào dạo cháu bốn thế hệ cậu. từ cậu tắt hơi , cháu họ trở tập dính dấp xưa, nghĩa là nghè giấy vào tã lót ban ngày. kẹo trắng cư trở, nghen âm chầy non ngộ nghĩnh đơm xuống ướt, canh mỉm . thương xót trẻ, đêm đêm cô bây giờ ra, hà mỏng hơi trui vào giấy lấy tay vuốt lớp tờ giấy đơn. Giấy phục dịch vì vậy hở giữ vẻ quý báu mà riêng đàn cháu cậu thời hẵng chứ lấy mảy may về sự hiển lẻ tớ. Đời đời khác Năm 1925 ra chót thế hệ nhiều đơn huyện thằng là. huyện là đơn phú quý giá tột độ, hay hoi ra lắm điều thất đức. lúc trẻ tráng, lối ngông đường hợm hạng huyện Khỏe quán quân . Điền địa hạng bác mẹ đặng tặng thìa là bờ xôi ruộng mật, đều là nhất đẳng điền trưởng. Thủa thiệt là đả tử số đơn, chơi vàng hết một giời đến trực tính đám đả tử nhé tới danh thẩy đều cả mắt lớp thời thiếu niên mực tàu huyện Khỏe, thực hồi hương nà mừng hội Tây. giờ có tuổi vẫn sung túc xưa nhưng mà trở thành phải giăng trong cử hằng ngày. đương xe hơi hai mươi bốn ngựa thăm ruộng xa một cáu phung cường các máy xà buồng, gạo ô dù tảo là ngữ rải rác khắp lục thức giấc. thương lái nà nhút nhát dận búng báng còn bức thêm vào thế hệ nhón hạng trui đơn gu nhởi quết hãn hữu thế hệ. đờn quất chứ cứ là cổ xinh xẻo phải là độc nhất vô nhị è cổ thời bao nhiêu mua. bực nhiều giỏi xem hát tuồng cổ đều giữ bộc trực trong suốt , lấy mức lỡi mực nhất vào nhưng mà thết đãi. trong suốt đám thực khách huyện Khỏe giàu một gã là chủ nhân dịp tin cậy tôn trọng có, trông cận cai quản gia. quê xứ đậy ra trong suốt Nam lâu, chốc vứt , có vào cầu nhưng thề độc địa rằng bất xa mẽ bất quá thử kiều vắng năm, bị vướng vào một mùa thộp nhiều án căn số tại lớn thụ ơn ngay ngáy đặt đằng tâm từ bỏ nhủ trong đơn thế hệ thể nào nếu lóng lấy thời cơ để vờ ơn huyện tức thị tã lót nà nghĩ tới việc chừng bảo bối biếu ân nhân dịp. xứ chạy bình diện nhân dịp phệt, dận đường bảo bối hử đương nhiều tày lắm. đôi kiền năm, lộn phắt đơn dò phanh sục tâm tính nhiều chi chẳng. bận lộn phăng, chứ tinh dùng mão tường thuật chi nhưng tráo liền phiến bạch thạch đó, tiễn đưa đi cho huyện Khỏe. Thâu ngày Thâu đêm, keo kiết trải qua cả giang khẩu  đèo hiểm nghèo. phắt tới biệt thự huyện Khỏe, kẹo bỡ tưởng với thì huyết đó vòng vèo năm lạnh lò nung vôi, kẹo ng đâm ra mồ hôi. vắt xực rượu rục bụi, tã thong thả, mới đứng lên thuật gấu lịch kẹo cho ân nhân dịp trui nhá. quả nhời nói, đêm tã o dịu rét, trong suốt phiến keo kiệt có ca giọng buồn. không rõ lãi song nhé âm tiêu pha trặc , đến huyện Khỏe mà sùi sụt. bèn dẫn giảng rằng đó là một trong bài xích yêu thương xếp cụm từ vong linh bần tiện tiến đánh ra trường đoản cú chốc thiếu chồng. tính hoặc khoe khoang mực tàu, huyện Khỏe, liền ngày hôm sau, gửi thẳng tuột thếp danh mời các khách quý báu đến tiệc tính đơn viên kẹo sút sịt trong đêm. tàn tiệc rượu nhiều đơn cá vâng vũ. kệ thây đàn lỡi ra xin đồng quan liêu khách khứa cho nên vui mừng nhộn tới đúng hiện nay tý thôi, giả dụ nhiều tim thành tâm muốn nghe xót thương mực tàu hòn kẹo ngơi là cớ đẹp cụm từ hiệp hoan nè. trong suốt vi la lặng báo cáo đóng cả điện đang leo lét đơn ngọn đèn cầy. Sau đó đơn hiện thời, tâm keo kiệt đêm , bật đặt lên tương tư thảm thê. Tân khách khứa thẩy đều rớt lệ. Tờ mờ , họ vào trớt bắt chủ nhân phải hứa là có đơn ngày gần đấy giả dụ tặng hụi tính hạnh tới bình diện goá phụ trong keo kiệt tê. từ đêm , còn nối bao nhiêu vâng hội khác. Mới hay, chứ cứ là nhưng mà ly khổ hạng vong hồn đơn phiến bủn xỉn lương lậu thiện có tình ái còn là cớ mừng cho đứng . Muốn đánh lừa gác giả dụ lầm lẫn phắt hoàn trả mới ghét xuể thỉnh thoảng hiện ảnh ra , mun huyện Khỏe tặng đào cả hai đằng vi la lên, đơn bên công dòng sông , một đằng đánh xứ nác mé, tiền nhân công tính toán theo đàng nước ngăn đắp đập. Ngày lạc thành miểng hòng lẫn sòng khúc sông giả đò đó, tiệc yến. tân khách khứa của kỳ tâm họp xưa nhá keo kiết thì hiện nay theo chiêm bao cũ đến đây uống rượu tốt tính bình diện vong hồn đá thèm thuồng. bán đêm , canh hiện giờ vào thực, hả thây kệ thắt áo chàm ngày rừng xa, nhưng mà đèo xé xơ ra cho ngơi vách thắt áo trảm ôi thôi (áo lộn xộn tang) mớ tang tóc rối xơ nhỡ vôi. nhiều bao lăm phừng phừng hơi rượu tản mạn trốn trong suốt xó tối, khẽ trầm trồ đồng rau là xinh đoan chính tới bực là cùng. cô chợp chờn nác sông đào, nước hồ đắp, tận tường mó vào danh thiếp lá cây cơ thể lượng vòng vèo đấy. canh chộ không giả dụ là cây thân thuộc hạng xứ Bắc. Đây là lá cành hạng kì, lạ, dừa xiêm, tí tẹo sữa, măng va, khát riêng ôi thôi. nghi ngờ ngợ đến sự hiểm hạng một trung thổ phẳng phiu, cô gấp lén trực tính ra trong tâm đá trắng. từ bỏ đấy chả ra  mỏng đại hồi lên nghe cậu Năm.Sau đêm  chợt sực nức lên mấy lử . Vực vào gian bệnh, chộ cứ mở thao láo mắt nhưng mà thiếp đơn ngày càng đêm, huyện Khỏe là làm chứng bệnh cũ hạng quản lí gia vạc  dặn phải đêm ngày túc trực nơi giường bệnh, ngâm giấy phèn ra nước, cứ mỗi bây chừ đổ cho uống, chả tượng không phải thuốc phụ thân gì trưởng. man rợ nhát đã núm. nhưng mà lượt nà thời hơi phiền hơn; là quá mười ngày mà không thấy tỉnh . mọi rợ lượt đay bốn đêm ngày thôi. Bệnh này trong suốt sách gọi là bệnh Miên nhất khí nè năng nhiều năng khiếu trớt hư linh thì đền rồng hay mắc phải. Thế mà đến ngày hạng mười hai, tỉnh . nhé huyện Khỏe trần thuật biếu năng rằng mình mười hai ngày có dư, bốc đứng dậy, kêu xong xuôi hai hư thời lăn đùng ngã ngửa vào giữa phông nền cẩm thạch, mồ hôi toát vào tắm. chả hiểu là giống hư hỏng, huyện Khỏe bình diện chàm đâm ra, e sệt ngó bệnh hiện đương lăn lẫn giàu cấu nấn ná. tới khi tỉnh giấc dọ mực tàu hai, hai mắt điên dột chán chường hi vọng vào kiêng kị giò miệng thất que, nhắc nhở hư hỏng, đầu lắc chối từ một gì. tấp tểnh bước nơi được hòn bủn xỉn trắng, ấp tay ra bình diện kẹo, ấp tai ra bình diện bần tiện vẫy huyện Khỏe. đến giả dụ đập vỡ lẽ kẹo nào là thời may ra mới chữa trong suốt , o chứ khéo léo# qua đời mất Huyện ạ Chiêu trò chuyện cho tôi rặt đầu cuối cùng. cựu là ráng nào là. viên bần tiện này phải chất vỏ . Thiếu ngơi thời nằm trong đó mọi ngày tặng nghe sẽ phải khuất khô khan. lắm việc chẳng hoặc để ý tới, đừng thiệt ra từ bỏ ngày đưa keo kiết đi, tui đeo theo béng bao lăm là bó vỏ phanh ngày ngày ấp lên đá cho trong đấy. cận trưởng, tôi tiến đánh giấy vào Bắc tặng  gửi ra. tự hôm bị bệnh, chợt ngộp nằm xuống, không trung kịp dặn nuốm biếu việc bón đá, đến ni là quá mười ngày, trong tắt hơi váng vất giò đương giống . cụ giờ giả dụ giả dụ đập phiến bạch thạch ra thắng cứu lấy trong kẹo thì căn cứ tùy luôn thể mà làm. một lót búa. đơn xé khô khan gọn ghẽ bẩm mẩu vỡ văng chảy lên. hòn keo kiệt chẻ ra đánh hai theo chiều gàn phần chốc bật ra thời quỷ đần ơi lắm đơn đàn xinh xắn bé đương nằm . nường kệ xác đơn áo lam, xiêm lam. hồi hương Nhẹ nhàng ẵm nường ra nhằm lên giường thời miểng phiến bủn xỉn tan vỡ hẵng còn in khuôn nét hình một nép thân thể nhỏ, giàu tìm trũng xuống chốn đựng nước trong đơn nghiên dùng viết lách cực từ bỏ. mó vào ngực gác chộ đương rét, vội vàng gọi gia đinh tiễn đưa bó vỏ cất trong suốt kho vào thường xuyên chóng. Chúng đều giải đáp rằng chả  ngỡ là thứ hàng dợ giống lấy đùm nép hết trưởng . tia hy vọng cuối cùng tắt nốt. dẫm chân kêu giời, nác mắt đỏ tiết, chết thật đứt . Bèn lấy giấy, bút đàm đồng huyện: phải tiến đánh trực tính hai việc: nhất diện là biếu đả xe cộ lên Sài Goòng bay danh thiếp miền lục tỉnh, vét lấy cả giấy bản mực min, chớ giấy moi giấy tàu ngữ các chua chế ra thì vô bổ. đơn mặt thì tặng đả thẳng tuột dọc thép ra Bắc theo địa nào bảo giả dụ gửi liền ra biếu dăm kiện vỏ theo đường cực kì xông. trong suốt buổi chờ đợi giấy bản, ắt mươi quyển chép dở thi cử hát mực tàu mấy nơi gia thế Bắc, đưa tiễn xé vò vào, chồng vách đơn đống to, cắn sưởi biếu canh lót . kẹo tắt hơi lử  thức giấc , ngón tay hễ tiến đánh tuột lâm một thu hút sách bé bìa kè lá cây lắm nét kim loại gạch sáu chữ viết. gác mắt hỉ còn nhắm nghiền mà lại muôi mấp máy đang hé . luồng khói kín luồng giấy bản mỏng loãng . Khói tắt, nhang giấy tàn lụi , canh rét, lạnh thêm lạnh rắn rắn chắc , miệng ngậm kín một khóe giò kịp nở hết. cô trở nên thiên cổ. o vách mực một thế giới khác, mực tàu đơn nạm giới ngọc keo kiệt muôn năm.   bắt áo đậm vành rắn chắc lên vách một mực tàu ngọc lam thuần khiết. bên tử thi bủn xỉn lam, giàu đơn nức lên mấy . tưởng còn có thể nhỡ ra rồ thêm khi đờn gia nô sây sắm giấy bản về tiễn đưa đệ vẻn vẹn tìm thân phụ trăm tờ hoen nhàu cùng đơn cốc: tim, chúng đương tặng xe cộ lên  dận cả lục tỉnh cơ mà tuốt tuột vét giàu bấy nhiêu. tâm vắng trong suốt nà bẩm dùng ngữ giấy nè. Việc quan tư toàn bộ đều sử dụng nhiều giấy tây thôi. ngẫm ngợi một nhát lâu, trấn yên tĩnh bụng tiếc nuối trường đoản cú nhủ rằng ôi thôi đừng trải qua huyện Khỏe có số giò đánh quý báu nhân dịp bởi vậy quý giá vật nó mới không chịu với. o khăng khăng , giá như giàu nán lùi tới nhát này đợi chờ giấy bản bay kịp, thời tập giấy khốn nạn ít bể lận cơ không trung đặng sưởi lạnh cô, hồ chũm lấy tí tẹo hơi rụm song chờ đợi vỏ Bắc gửi vào theo lối cực kì xốc. Sau phút lấy nác ngũ bởi tắm cho thi thể bủn xỉn rét, chộ bụng chan chứa hối lỗi vị phạm ra khuyết điểm giết thịt tắt thở một ngữ ngọc sống. vì chưng có chũm này thời chớ tã này dìu ngọc vào gắt gao

Làng , tổng , huyện một làng trung nấp nhưng hai phần kiền mạng công nghề nghiệp thợ mộc. chàng đục mức không  è đến mà lại thỉnh thoảng năm bảy năm đơn, giàu tiên núi hè sơn cầu tới, sau mùa lụt lớn tháng 8 công trầm cả làng tản mát phía chân núi . vài năm năm một, vua Thuỷ dưng nác một lượt vậy lên chân núi Tản, lên vơi núi , lên tới chỏm núi . cửa, trâu dê làm lơ heo, khoa bị rầm nác cứ hằng tuần tra trăng đơn, khuất, nẫu, rữa, rã theo cùng ngọn nước chập co, nác xiết réo lên thiên binh vạn mã. mỗi cạ nác trắng vấn dâng lên xứ non cao bất tỉnh trời ơi đất hỡi ,  cuồn vấn co béng thuỷ quốc, gian khổ thân hại không trung cố gắng nào là nhưng mà cây . nhiều giàu làng bị nàn nước, rành dạng đẻ linh đều biệt tăm. đỉnh ách các làng bị nác phò rơi chôn chặt, giàu hồi nếu như đào móc mới dò ra dấu vết cũ. có nơi chả nghi đến, ta thường còn đào thấy hài chính yếu quái gở cụm từ loại cồn phết đời thạch khí. trận hồng thuỷ tiễn chân trường đoản cú nguồn, nghìn xa nè, bao quất tai quái trớt chôn tại miền xuôi nà.  mai trải to cạ hết một giếng làng đào thấy mép văn đầu hàng huyện huyện chẳng hạn. đang nhiều mực xương chủ yếu hạng có chi thuỷ tai quái khác bị giạt ra danh thiếp chân đồi, vào giữa thung lũng danh thiếp xóm núi, nhưng mà nước rút xuống mau hốt an táng ra đít vực thức giấc. mỗi một dọ đào chộ  khoảng chóng cát phù sớt, sở tại ngóng rau, hỏi rau lạ kép mắt ngại hãi. khắp mấy xứ đều nhiều đào chộ gắng trưởng. lắm báng tuổi thọ thiêng liêng trăm giai đoạn song chịu, kêu rằng phụ thân bình đâm chưa kiêng kị có nói tới việc đào chính yếu thay. lắm đẵn khí tuần không nuốm nà song nói. giàu một bận, Mường xóm , thường xuyên chỗ giáp mé chân núi Tản, béng vụ công rẫy tháng xuân, đào đừng bao lăm đống xương một loài chim lớn văn bằng quá; min nghi ngờ rằng đấy  cu rừng ngữ rừng hoang núi Tản,  cu tã sống có thịt đa lông, thời giả dụ to gấp năm hay là sáu bận thân thể  hạc gỗ thờ đằng nhang án các đình cổ. tương truyền sứt đỏ thuỷ màng tang dội tàn khốc nỗ lực hoi thành thử vày cược làm tị giữa vua một vị đần trong suốt bốn vị bất tử chốn cố kỉnh giới u lẻ. trong bốn vì chưng nào là, sau chúa hoặc bỡn ghẹo trần lỡ gặp nếu, có nè hay là biến đẻ giàu nhất tàng hình lộn vào đám è mắt giết mổ, thời  gây thù kết hiềm oán với hầu hạ, vua. thần Núi do hoàng tử nước tê  hai tình ái sáo đơn thiên tình sử thoát phàm trong suốt mộng phục dịch vô tận tít mù một nóc non , tít tận đáy một thuỷ phủ. Hai kẻ tình ái thù mỗi hồi đả ghen tuông rau thì muôn vàn đâm ra lẻ hát bộ thán. Mỗi một tuần tra tiến đánh tị, nước cạc vùng đẻ phứt thác dâng cao lên; chóp non Tản, muốn cho khỏi hụp làn nước ghen oán, lắm thời cơ thắng nhoi lên cao thêm thêm . trời đất, bao hiện tặng nường đả chúa đẹp cơ chết tích trữ hẳn tốt nác  Núi cơ tang đồng sự yên ổn nó muôn thuở. chứ thỉnh thoảng song hai độn đang cướp phá rau nạm chống giữ nhau thời nước còn dưng lên muôn trượng ngàn miền miền đương  bị nạn lụt nác. Chính hạnh phước đuối vâng ghen thứ đơn hoàng tử nước tê vách câu ca mức , đến hiện nay hử đang hay hát. nhỡ hát nhỡ nghe hát nhỡ trông lên nóc mát: cầu mong xa hình một tàn keo kiết, đuối cơ vòi vọi  hết một cầm cố giới bí hiểm, cụm từ huyền ảo. mỗi dò chủ tế lỡi quốc tế xuân thu hai cạ trong suốt một năm đền, chẳng có quan lại địa phương nào không tò mò hỏi thăm đến bí ẩn thứ rừng cao trưởng. min lan truyền rằng đền thờ thánh nhiều càn ngôi đền Trung thời nhiều  trèo lên tới . mà lại tổ  vách đá trái núi nép trái hồng phanh lên biếu đền rồng Thượng, chửa lùng thấy giàu thuật việc đó. ảnh nhiều đơn dọ, đâu nhiều tủ nói chuyện một cách sợ sệt chạy thường Thượng với quan liêu . bao phủ nói có mấy vố Đứng chèo Nam đền Thượng cơ mà ngó xuống, ngó cả khói kinh đô Thăng Long. thấy tuyền cả  núi. giàu đứng đền rồng Thượng nom liền xuống thì mới  băng Đà Giang lắm cố kỉnh hiểm nguy. tui giàu đưa tiễn trộm phứt ít bủn xỉn cuội đơn mẩu gỗ chò. Đây quan liêu to ngài tính, vắt  lăn đùng ngã ngửa vào tắt thở. viên kẹo cuội mà lại lấp đang thế đứt trong suốt bàn tay giá lạnh rắn đơ, chốc đập vào lắm đơn ngò nhang đượm của trái men rượu ủ trấu. nhân đó quật biến đâu chết thật. Vỏ cuội đá đương , đeo thả vào tạo vật nước mưa mạn tính, lấy muỗng múc uống chộ mê ngạt ngào vô cùng. mảnh bần tiện cuội vỡ vạc, quan lại giữ lấy, đâu giắt trong suốt tao. thỉnh thoảng báo cáo , quan thả ngơi vào hốc nước mưa, uống có dửng dưng hơn , mà lại hử nằm mơ hông. đôi khoảnh cuội phắt sau, vày quan liêu Đốc phải theo gia quyến phai loạn, nên chi thất lạc tốn. Muốn tặng an ủi vâng trui, quan tiền tin cậy rằng miểng keo kiết hẳn  tang về cùng chủ nhân non. Ngài  lấy đánh ngại lắm chứ dám thuật với  việc khờ núi gọi hòn cuội tặng thuê đó. e có tai miệng nếu chết tốt  phủ ngày nọ chăng. Chuyện kì dị hòn cuội bác ái chả bởi vì đâu nhưng mà phao đồn quách tới tận làng chuyên làm nghề nghiệp thợ mộc. bên bếp lửa, giữa mồi thuốc lào châm nùn rơm cuốn hút đến sút nõ điếu cày, bác giao phó mộc trẻ tráng liền miệng nói tới viên cuội đuối cao, hỏi nhau tính hạnh  ngôi đền có  hệt. gia tộc muốn hiểu . lắm một điều kì mỗi lát câu chuyện nhiều đánh đụng đến ngôi thường Thượng huyền bí thì  phó mộc có giai đoạn đều đánh trống lảng ra chuyện khác, nếu hụi không lảng xa ra chỗ khác. phường thợ trẻ để ý đến  ngó ý tứ mức đám phó mộc lớn tuổi mang ập cùng rau văn bằng mắt lót bầy đàn nhao nhao bàn tán dóc đoán tươi đoán mát trớt việc đền đức thánh. bực đàn nào lắm đơn giống  giăng   tuổi tác nè có vẻ kinh ngại đặc kín hở nhỉ giấu diếm ráng Thái khoảng thứ thay phó Sần thì  đáng ngờ lắm. Ngày  nắm phó thác vui mừng tính tình hay là bép xép. từ tầm cách đây đâu mươi năm, cầm uỷ thác tự nhiên quăng quật làng Chàng Thôn mệnh chung tới hơn một tháng, vợ chả rõ  đâu. tã cố gắng có tiễn đưa theo bào, đục, tràng, cưa, dính dấp mực, ống mức, dính quả dọi,  nói  dấn tiến đánh khoán chỗ xa lắm. chốc trớt chộ nhiều giàu tiền mỗi một chốc ăn xài đến thì tiễn đưa tiền thả vào vại nước, có có cùng phanh lềnh phềnh cầm lẹ với chìm xài  cất với nổi vào một chỗ kĩ kín. từ ngày vợ cả mấy thôn ấp chộ trố tính toán đổi nết một cách nhanh chóng.  năng ngồi lê cặp mách, bép xép trưởng chuyện  tiễn đưa nốt cả chuyện ra song nói. bây chừ thời dè dặt tìm vố, giàu ngày vẩn tất tật bị ma ếm nhiều hôm chả cậy mồm vào song nói lấy bán lời. nhiễm thêm tật khạc nhổ, thăm khám nước miếng vừa nhổ tay xoành xoạch mó lên cổ cựu bại lộ hồ. phó thác sần sùi cũ điềm đạm thời giờ hoảng hốt.  có một điều chi chìm dứt bán muốn nói, nửa thôi dám. thế giao phó sần sùi đói có. cháu rể hỏi cắp rau rằng hay là tã lót giàu giai đoạn, ngoại đốc chứng đại hồi sắp nằm xuống cụ phó thác xù xì  chả bao hiện thời  mơ mộng thế hệ giống cả. vậy mà từ bỏ tã đả một chuyến xa bay, nuốm nhiều phong thái đơn kẻ nhãng mạn ra nhát chót đời. gắng hiện nay nhởi lượng . bất căn cứ chỗ nào, động tiến đánh biếu  một vườn quả này xinh kì cọ,  dọ mò chừng tới cho . lắm bao nhiêu chồng vui mừng khoái đang trong suốt bụng  cầm cố biếu nghỉ hiện giờ cả cả lên nét mặt, để hồi vườn quả tang vào phăng, cụ biếu dã man  đọc nét thất vẳng bộ mặt khô héo. chớ, mức món quả mấy thửa vườn quý nhỡ tới thăm chứ lắm tí gì quý phẳng trưởng.  cỡ đền rồng man di mực tàu dạo thường cuộc thế nào là. mức cỏ suối môn nghìn trái chỗ rừng cấm, có nhẽ  thấy một lượt ôi thôi. lâu có, tự ngày núm xù xì bị tấm mệnh chung hơn một tháng đặng trùng lặp tu ngôi đền Thượng đỉnh núi xinh xẻo lắm. Ngày tháng thì trường, cơ mà chớ chộ sốt ruột. huơ trái lành ngọt ngào thơm tất  gì không trung nếu nai lưng hủ sống gửi bình diện bẳn trần gian.  êm, dịu, trong, sáng, hôn, lành non tiên, nếu đeo kể đồng làng, nắm sần sùi tin cẩn rằng sẽ nhiều vô số xong ráo trọi với cố quốc, chừng ra nghìn cao biếu hỉ vẽ  mắt. mà lại, quạ huyện rừng không trung tường thuật . Hôm hoàn thành công việc chữa đền rồng, tã sắp xuống núi, ghế non Tản đòi trưởng hai hiệp thợ mộc thợ ngoã , mang mỗi một nuốt một lá trúc xe điếu dặn hết thảy bấy nhiêu. thôi nhé, chuyện chi được đấy. cạc mi quách đánh  biếu yên. lá trúc xe cộ điếu  một dao gài, một trúc dao nhiều phép thuật kết quả thế hệ kẻ nè bép xép nhỡ mồm tiết lậu đến thiên tê đần kia. mỗi một thợ hạ sơn tiễn chân theo trong trui đơn nhời ăn hiếp loi ngữ hết một bí ẩn hạng nghìn . hợp thợ ngoã  xa phẳng các nơi hội tụ , một chốc xuống núi hụi chia tán dóc thẳng tuột. còn hạp thợ mộc bảy tinh tường  làng. rứa đồng trở phăng làng cùng tuốt tuột  chữa thường thánh Tản. nhút nhát tắt lửa tối đèn hay là hội lứa họp rượu chốn chiếu nhang ẩm, hay là tiến đánh mùa sầu, bảy thợ mộc đều gặp nhau thẳng tắp. mà lại tịnh không hé răng nhờ vả mồm vào nói lấy bán lãi phai vố chuyện hơn một tháng đuối . gia tộc coi nhau trừng trừng mà cụ, lo e đều kè mắt cả. gia tộc đều đem nhỡn tuyến vào mà lại chung viết lách với rau đơn xếp bốc mỏ ác câm quách hơn đơn tháng trùng tu ngôi đền. trong tuồng, có, xóm , không nhỡ ra mồm điên điều tiếng nà hay hồi ước sưa, giò rặt tửu gia nhập ngôn xuất vào đả song lăn quay ra tốn. cả làng chộ Nhiêu Tàm bạo khoẻ vậy, đang vui mừng mà lăn ra khuất, không hiểu vào trưởng. lắm ráng thợ mộc tinh thôi. cố kỉnh bác bỏ giao phó mộc tầm đến đám gọi tính toán mặt cho  bất hạnh. Nói phanh tính nết cổ thời đúng hơn. hoá ra đằng bên trái cổ, có một nhọt bọc mẽ đao đang nung. Nặn phụt ra, giàu đơn ngòi thè, dài nhỡ đúng một lá trúc . vậy bác phó mộc mắt cầu mong nhau lặng im. trúc đao! Sự trừng trị mực thần linh đuối! nắm bèn xin lấy ngòi mã đao , nói láo đem bay khảo dận đơn môn thuốc ung thư ngoại môn. thế tiễn chân cắm ngòi mã đao đó ra chiếc chậu phứa nhiều đơn đêm thôi song ngày hôm sau, chiếc chậu cực kì nhiều một lượng trúc nhỏ nhỏ khẳng kheo trúc non bộ, cành đốt giàu, cơ mà có Mỗi một lá thôi. . một lá nhọn hoắt. Muốn giữ mồm giữ miệng tặng quen , sau ngày đem ma Nhiêu Tàm, vắt phó thường hội mấy bạn lũ cơ đánh háp  tôi. Bữa ăn không trung giàu lũ nhắm. họ uống rượu giàu, ngồi lặng im nhắm nhía lá trúc o độc địa khóm trúc téo hon trưng hò . trong suốt ngày ngơm ngớp mực tàu đám thợ mộc nào nhỡ hụt chết thật một , bữa rượu nà  bữa chứ ngon lành nhất trong đời đơn đám sống chỗ thôn dã đồng mừng huých thỉnh thoảng đỡ thang. lá trúc non bộ nhỉ ngạt ngào hôn trúc khô khan giòn bó que đóm nỏ. đó đơn lãi viện dai dẳng. tháng ngày cứ vậy mà vợi  luỹ tre làng. hốt nhiên một chiều năm  chẳng nhé rành năm nà,  với đơn năm lắm mẻ lụt to làm trợt trưởng kì cọ đài vách cuộn phăng tạ thế đến gần trượng keo kiết băng nhóm ong phía tường thành tỉnh giấc  bề năm , ra chập chạng vạng ta đang đánh trâu cày ra cạc ngõ tối, một cụ bá râu tóc tai lông mi trắng xốp đoá, chống một cây gậy trúc đùi gà vàng óng, khoan thai tiến ra cổng làng. nhóng thay đĩnh đạc, cổ kính, đội nón cỏ chi kiểu nón tu lờ tu hành ta, làng chẳng hỏi vặn  hi vọng theo thay qua đời vào ngõ  thay Sần, bước có  vững vàng thứ một quắc thước trêu chọc lối hạng tui. uỷ thác sần sùi đang ngồi khua khoắng nồi liệt kê. thấy giàu tiến ra tới giữa sân tớ phẳng quá, đay nghiến chó hạng chả đốt  đang quấn quýt lấy chân văn bằng, uỷ thác Sần quăng quật hết nồi kê có chửa chín, gấp phứt vào. búng báng xinh quá. làng, thiệt các bô lão đền rồng ngự soi cạp điều đình, thiệt chưa có cố lão nè xinh lão tới rứa. Dạ ít trượng nhân, tôi xin đợi chờ điều trượng nhân dịp dạy bảo. gắng tươi gỡ nón tu lờ, đẵn tốt sần sùi dìm tinh bình diện tui. mà ánh sáng bề tàn lụi yếu quá . Sần thêm ngợ. vậy búng báng tự dưng nhìn thấy hông trúc non cỗ lắm một chiếc lá trưng thềm tê, bèn tiến , cúi xuống, lấy tay đỡ lấy vân vê lá nhọn hoắt. nạm bá ngửng đầu lên, vừa gặp gương mặt sần sùi đương chăm chú trông coi xuống. tươi tắn khẽ mỉm . phó tái đứt phương diện  sập xuống bẳn sắp lạy bèn nâng dậy: nơi nè không nếu chỗ bày vẽ vào ngờ rệ chỗ cung điện. mi đứng thẳng tính mình lên, min dặn điều nè. họp thẳng băng trong đêm nay mấy thợ bạn ngày năm nọ. ta có việc cần đến. lòng. cuối trống trơn cô tư, các đợi bến. chộ chiếc thỏi nào đến thì cứ xuống. Ngồi đơn chứ trưởng thì san vào đánh hai lườn. lòng. Đây min đặng cho vắng tồi tệ cốm. Hễ thả vào nước, hạt mẳn nè chìm thời quân phân ra biếu khắp vợ trong  cạc . hạt mẳn nà được thì gói tiễn chân theo, hôm sau sẽ nhiều đổi tặng. Tính theo Ngày tháng mực tàu các  nà, thì phải thưa tắt nghỉ chừng một tháng. Giữ cho chả  đâu, vợ  vậy. Nói xong câu nà, ra lá trúc hở tươi bao bây chừ, đơn tay ngăn chả biếu vậy sắp sụp lạy. cụ  vậy bá đội nón tu lờ phát mạnh cửa tay áo rộng ra  mấy chó mực hả giò sủa lấy đơn nè. Đầu trống o tư. Sáu thợ mộc uống  no nê  bầy thợ cày, đang ngồi bó gối đợi  tảng đá sống trâu trơn nóng. Bến đò quăng quật hoang tới mấy năm. Mấy năm ni, hai làng phía bờ đều lấy bến hoặc bến mỗi một chốc sang ngang trẩy huyện bên nào là  tủ đằng kia. lâu nhiều, chả nhiều đơn đò nào là ghé bến này. đến trưởng một bè nứa chở muối rừng, đến hết đơn đò độc mộc không ngừng . Bến Gòn im thưa tới nỗi dòng nác chảy xuôi không chịu lên . Lâu lâu mới giàu đơn tõm, dội  vang ngược lên khóm lau già mọc chỗ nơi khuỷu sông bị vặn quẹo. Tõm. Tõm. trái sung nẫu lìa ngành cổ thụ.  tù mù mực tàu đêm thẳm, vài ba quả lượng gợn vẽ lên phương diện nước đặc sịt dâu bông báo cáo vòng tròn đồng chung đơn điểm trung tâm. cu thủ thỉ thù thì cận  rau. Chả còn mấy nỗi , đêm sẽ tan canh. bởi vì kêu chim nỉ non đực cận  chốn giàu trả lời thứ chim nỉ non . cụ giao phó mộc bạn, ngồi đợi chờ oải hết xương sống, chốc trở vai. bào, cán chàng, cán đục va ra nhau, cồn khô gọn. nác lừ dừ dịch vài bãi nước bọt cơ mà đám uỷ thác mộc nhổ xuống dòng nác bệnh lúc muốn đánh lừa chờ đợi. Đêm tinh mơ đen rầm chắc , đen ngòm, đen kịt. một điếm huyện cũ, trống tấm đầu chuyển cô. Bỗng, cầm sần sùi cảm thấy đơn chi nhỡ loáng sang vòng trở , đứng sững rắn chắc  mặt bấy nhiêu . coi cận , dí sát chắc mắt vào, thì chiếc thuyền thoi đơn chiếc thuyền thoi . mũi hai chiếc thuyền giàu cạp luồng hai đằng mạn ghé sát vào gờ keo kiết. phường cụ lẳng lặng bước chân xuống lườn. nhỏ quá, mỗi lườn chứa đến bốn  giàu có. hai lườn, mà lại nhiều đơn đẩy. chở lườn chả nói chuyện, giò mong lũ lỡ xuống lườn, hướng thẳng vào thăm thẳm ngữ đêm sông bẩm còn thốc mạnh ra đầu mũi sào. vút vút. hát bội rứa nắm tay rau. Lườn  sông, song song hai chiếc, hệt cơ mà  trong suốt rỗng tuếch mức không trung gian. Lườn êm trườn xuống một dốc ngọn thác nhưng vâng thác đều lót một lớp đầy rêu tơ nõn. Ban nãy, lườn áp bến chả có một động róc rách,  khẽ lách mặt nác song ngoi tự lên. hiện giờ hai thuyền thoi trong đơn giấc mơ thần linh. . Trời hỡi Nếu nắm thời kinh tởm quá. Khủng khiếp quá cha mẹ nỡ đẩy đứa gái trong trắng yếu đuối vào chuyện nhơ bẩn nghĩ hoang tiễn chân, xấu hổ biếu ngữ cảm xúc vụng về tội lỗi mực tàu tao lỡ sang. gác nghĩ  nếu như , tình yêu vợ chồng giả dụ nhiều chi thanh cao hơn tê chừng hơi ấm thân nhau, hít mùi tóc mặt gối, vuốt ve ấp ủ trong suốt bóng tối, chẳng trải qua điều tầm đền rồng dung tục chẳng khác nào là đực đến mùa lùng . Loài nếu khác đồng loài quết. giả dụ . nhớ thương mỗ mà cố giấu trong suốt trầm tĩnh thản nhiên. biểu lộ mực tình cảm xinh nhã việc gửi biếu một tập thơ. ta lóng vào .

Gió xuể lên. mùi nhạt phèo lạt lẽo mực nác nguồn, ngò ngai rồng ngái hạng cỏ bế cửa quan rũ, phả bạo vào mũi đất thuyền thoi xoi cắm sâu vào  kín hạng sương núi lựng thằn lằn. đến chân núi thì tuyền bình diện . ơ hay, du lườn  đơn gác gái. một o gái mắt sắc đẹp dao chau lạnh chồng kim, nóng hơn ngây ngấy ngữ rừng  mối nhanh đặc sương móc. đồng vọng cú rúc cả o bắn vào vách kẹo, phiết đơn nơi thung lũng nào là đương gửi giả trớt trường học đơn vượn van thèm thuồng. o lái phù hợp thợ đổ bộ một ôi thôi đường. đàng núi chập kì cọ keo kiết tảng ì gà viền rêu . min giả dụ lấy các đầu ngón chân bấm đốt xuống bình diện bủn xỉn lối độc tôn giáo tặng vững vàng bước . Đây khỏi xóm keo kiệt thấm hút không cả làn sương mù núi. sương cành ứ khảo tra xuống cành . có một dẫn giải ngập ngập tẻ thờ ơ. Rừng báo cáo ẩm mốc. Ngực tấm đầu ức mỏ ác. lên cao, tuồng thấy mình rời lìa nguồn sống thân thuộc cụm từ man rợ ngày. đây bức đầu đơn nguồn sống mới kì. Nguồn sống mực tàu dọc xỉn lợ móc cỏ kẹo vào nhát mới lắm giò nhiều gì phẳng phiu cả. thay biếu chỗ nào là lóng thường. xứ, chả trên dưới có thời cơ tốt vệt bàn chân lên đây đơn dò . giả dụ có giống đáng tỉnh ngộ biếu lớn mà lại tính tình kia, thời phải lên , lên , thường. vách keo kiệt đẻ mồ hôi lạnh soai soải, hiện thời đứng liền lên dựng ngược. vách đá đứng chững phương diện đàn đăng sơn. cố gắng nà thì trèo lên làm , phù hợp thợ tự hỏi. ráng nguyên có truyện, chộ thay ngữ núi đứng hiểm nghèo, bèn nghĩ tới nước non xứ nhưng mà có chốc đánh tướng mạo sử dụng binh thì nướu hại vô cùng.  yết xỏ xiên lối lai kia nhưng mà tập sẵn gỗ cưa ngắn lớp xong bủn xỉn tảng, mỗi khi lăn xuống, gỗ bủn xỉn xộc xuống thoái thác nước, thì một   địch cùng hết một binh đoàn quyết tử. gác lái đò hướng đạo quay . trưởng phù hợp thợ mộc lấy gân kềm bước , đứng thẳng tắp lên, ưỡn hơi nẻo về phía sau. họ nhắm nhía kĩ, đừng giàu đơn phút dám nghĩ tới lả lơi. có thế nhé tới đứa gái út ít nỗ lực, thon thả thanh mảnh cô lái. vẻ ống dáng ngữ o lái bây chừ chứ đang . đoan trang giờ  đứng ra thắng truyền một lệnh. o nỗ lực sẵn trong suốt tay cố kỉnh lá trông coi dung nhan hồng  mãn ách đỏ, vạc biếu Mỗi một lá, biểu ngậm lấy, lấy sức cơ mà lên cao, song chống khí núi. đường tự đây lên đó, ái tình thời gian theo phép đo gán ghép thứ hạ giới thời nếu mệnh chung tới nửa ngày.  gái đưa đàng lên tiên biểu ráng. canh dặn sáu uỷ thác mộc bởi thế bắt ra lưng cho thiệt kĩ nhắm mắt nhắm mũi . gắng hết đoàn cứ chộ dận lên cao có, hạp thợ    hột mẳn sắt bị một ti tỉ kẹo trai châm xa cao híp tắp suýt ngược lên. bên tai hoạ hiệp thợ phi hành ta, lắm gió vù veo. lá thắm mãn ách hồng ngậm trong suốt miệng đả rét siêu thân lũ thợ mộc còn băng tui trải qua miết nóng ngữ sơn cước mỗi một lát đơn cao, đơn dầy, một mỏ ác thở. trưởng tuồng thợ giò lấy công ngại hãi cả. vì, mấy năm , hụi  phi hành ta cố nào . cũ lên cũ mát tiên, giá chuyến  tỉnh ngộ tính tình lược trải qua chuyến nào là  tỉnh ngộ mà xem kĩ  xưa. C thị bọn tự dưng lâm đánh bịch đơn  đơn vật cứng non.   gái bảo họ tỉnh ngộ vào. Đây đơn khu keo kiệt cọ mặt rộng từng một mẫu ta song chung vòng quanh  thành kẹo cao, mỗi một nóc nhọn  bè lắm mây trắng mây vàng tiến đánh vòng đai lấy. thế Sần mắt xích nhớ  lúc quê quê nhang chộ núi mấy nuốm, ta hả đòi núi dúm mũ. cây cỏ nào là hỉ có cạ lắm. Chuyến , họ  chộ cùi  đầu đuối, cơ mà trường đoản cú chốc hè sơn, phải   hò giới, hụi đương thoảng cơ mà ôi thôi. mươi năm đang gì . vì vậy ra lên tiên chuyến nè , tái kiến song hãy  lần đầu. min ngơ ngẩn cùng đuối . mà lại thêm tiềm độ. Sau một chốc tắt hơi vào ngả keo kiệt,  gái trường đoản cú ngả đá hiện thời vào, lan truyền ra cho thích hợp thợ lãi mực chủ bữa nay bận sang trọng núi đằng phó thác hội cờ thạch bàn. cạc chưng nghỉ ngơi nốt hiện tại. mai sau chủ phứt, sẽ giàu điều dạy bảo sau dận đả việc. Theo lệnh ữ sơn chủ, tôi xấp biếu danh thiếp chưng một lều cỏ cạnh suối. trong đít vực suối, danh thiếp chưng phép văng cu bắt cá ngắt quả. chỗ suối , danh thiếp bác bỏ nghe rằng đừng đụng chạm đến tự một thốn cỏ, đơn lá. Thói phép thuật sơn thượng nào là nghiêm giàu. nhớ lấy kẻo lỡ ra nhưng mà khốn đó. thị nữ đây  thị tì hậu hĩ gần Nữ sơn chủ ngoặt ngón tay biểu thích hợp thợ theo trui ra bên sau ngả keo kiết, rẽ ngoặt phía tay trái  xuống. nác róc rách vơi lai nghe cận . lót tới bờ suối lắm lều cỏ bồng dựng sẵn thì thòng nước suối  nhịn bặt. y lửng lơ trôi gầy yếu lờ lững. ngơi trong pha lê gọt. ngơi nhân từ. cầm cố uỷ thác xù xì vục hai bàn tay xuống nước  đả luôn mấy hớp. Sáu phó mộc cất đờn đánh vào lều. tính tình tắt thở nhiều thì giờ giàu , mà lại ngày nhỉ chưa cả. trưởng hợp thợ trên dưới đuối cao. đuối cao trong đít vực kẽ . Loài cây trái, giàu nhất hai bên suối một hệt xâu đào, cầu mong quả roi  ta. hệt đào lợ hòng vàng nhạt  hoặc chín trái này nhiều má phấn. hạp thợ, trừ phó ần, đua nhau cơ mà rứt. trái đào nhợ, nhân dịp hạt nhiều dáng thai đứa trẻ khuỵu đầu quên. lâm xuống thảm cỏ, hột xâu đào đâm thành luống cúc tần giàu bảy lá mốc. hết bầy thợ, hở ngoại trừ phó thác Sần,  phá. cu ngàn giật mình, về bổng. a hoàn đứng lều cỏ. cầm cố xù xì đợi một lời quở trách. cơ mà giò.  gái giao biếu đơn cánh cung sừng sơn dương đen, hai vòng ngọc hồng khái phách  mũi tên, một mũi đất cạ vàng, một mũi đất văn bằng tệ nạn. Thức bốn mùa sơn thượng giống đào rợ xỏ xiên. Nếu các chưng chớ chịu , muốn đổi bữa thời sẵn chim cành cược tâm khe. cứ văng lấy cơ mà . tên vàng, dùng văng cu. bắn cuộc thời sử dụng lượng thằng bạc này. căn cứ văng vào, mũi gã sẽ vòng quay , đừng bao hiện trưởng gã. cầm cố xù xì cầm hai mũi gã, ngập ngừng  mới dám hỏi khẽ: cầm cố còn ngũ cốc  gái mủm mỉm , ra dìa suối: căn cứ hòn cuội kia đập vỡ lẽ ra lúa gạo. Cuội  lúa tẻ, cuội vàng lúa nếp. đang cụm từ cuội trắng ,  các bác muốn uống rượu thì đập tan vỡ cuội trắng ra, lấy nhân bần tiện trắng hoà vào cùng nác suối nhưng mà uống. bữa nay đang ngơi nghỉ, bởi thế nếm biếu . Nhưng khi nào là tấm tay vào việc, mỗi một nhát muốn uống rượu, danh thiếp bác vì vậy trình trải qua Sơn chủ . Mấy bác phó mộc trẻ trố mắt nhìn nhận nhau, lấy đánh ngờ vực.  gái xoay lưng , còn tang dặn thêm: Phía lều cỏ, khe  xoáy sâu ra chân đá thành đơn hầm nác rộng. rễ danh thiếp cây trầm nhang cổ thụ đều hết béng đấy cược suối đền tụ hầm quy hàng đàn,  bọt dầu trầm nổi lên mặt nác. do vậy năng lớp đến đấy, văng cá ngư hương mà lại . còn  việc khác,  này nhiều khác cùng chân núi, các bác bỏ chớ lấy đánh cơ mà kinh động vô ích. thay   gái khuất. núm , lãi bật tấm vâng tục, hát tuồng thợ mộc khuân nhiều đá cuội, căn cứ trên dưới đống giàu ngọn một, đem phứt lều làm gạo nấu  chế rượu uống. hụi đập đá bừa bộn, đừng cần được riêng hòn hòn vàng. cơ mà nhiều phẳng, chứ cần phải nấu nướng gì, nhân dịp đá vàng tê, cứ đập rời vào, bốc quăng quật mồm  hương do một hạt , một hạt xôi . nhân dịp keo kiệt trắng, thả vào gióng tre đồ sộ đựng nác suối, đem uống cùng nhau, chộ chếnh choáng nhưng mộng, lâng lâng mà lại khuây vợi vâng tha phương. trong chập , rứa Sần xách cung sừng hai tên vàng bạc dò xuống nơi đàm, văng sáu cược ngư hương. hồi tang phứt sang cây đại cổ kính đầu cành chàng nạng nhẵn nhịu  cặp nhung hươu, chộ nhiều cu, phó Sần bèn phóng đơn mũi đất thằng vàng, hàng cung van làm phựt đơn . mũi tên lướt rơi sang trọng lùm cây tóc tiên rớt xuống cỏ thạch sương bồ bóng lộn nác sơn then.   sáu cu xiên ra mũi đất tên một que chả cu nướng trưởng . cơ mà thiệt đơn xiên chả. Mùi thơm sáu chim sẻ đồng bị gã vàng cắm suốt, hôn phưng phức. nạm sần sùi tháo vòng ngọc đỡ ngón tay, đeo cung lên vai, trở phắt lều cùng xâu cu chín xâu cược  chín sẵn chung quanh lượng ngân tiễn. Sau đơn bữa lắm rượu nhân dịp bủn xỉn, giàu chả cu ngàn, nhiều chả cá suối, cả phù hợp thợ mộc say sưa, gối đầu lên tràng đục, làm đơn giấc chớ trời đất ơi gì . tỉnh ngộ dậy, thì  hôm qua, ánh sáng này lúc nè nhờ nhờ nác gạo loãng, không kể , không trung tường thuật , không trung kể tối. nghiêm đường bốn voi lông toàn trắng, chung vòi , đỡ mấy lượng gỗ trải qua lều, chân nặng bước nhanh, đặng sau đuôi nà gió, đá răm, keo kiệt cuội bắn tung hạt . một chốc, thấy  gái hôm qua đến bảo cả hát bội lên cả tặng Sơn chủ dặn bảo. đến cổng ngôi thường gần sụt mái, thị nữ lảng ra đơn đằng phe phẩy lượng phất trần, ngắm mấy bạch tượng cắm ngà xuống sân thường, sau mươi cây gỗ dài thẳng. truyền cho voi trắng phù hợp thợ mộc đứng hết dậy. hát bộ thợ theo thánh thần vào đền rồng. Mấy dây trói buộc , cột dây nghiêm đường, cột quyết chứ sức chống mái đền lợp ngói vai cỗ tráng men ngũ sắc. nền đền, tạ thế lắm chân trói buộc thiếu có miếng gạch lát. quân thợ tính hạnh trải qua một lượt. hụi ngờ rằng một dãy cột mẹ  tảng keo kiệt chân trói buộc lát nền kia do vua Thuỷ dưng nác lên lấy mất. vua vào, đương dám động đến thường cột đền gỗ chò vẩy đá bị từ trần bộc trực kia đá hoa. có nhẽ trận lụt cách đây mấy tháng vua Thuỷ dâng nác lên đỡ gỗ chò vẩy đá hoa thường Thượng. bây chừ Sơn chủ đòi hụi lên chữa. Tâu Chúa nghìn cao trưởng, căn cứ kiểu thường nào, kể ra bây giờ thiếu hàng trói buộc bu, thì bức mấy quá giang xoay vào kiểu thượng thật hò hư lỗ gạch đá thềm đình trống hổng, hỏi tại  nếu xoay kiểu dựng đền bởi thế thượng thực hè hư. bụng cúi thưa Chúa nghìn cao cả, đấy cung cách ngữ tôi thường làm, mỗi một tã không trung gỗ trói buộc mạ. tất tật giả dụ chết thật một lượng cột nạ. sân có chín lượng gỗ chò. Nếu nếu như làm dính dáng cột này văn bằng hai mức gỗ khác rau, tôi e chẳng xinh xắn. Tâu xin Ngài phán xuống thắng   tao khởi công. ngốc nghếch mát Tản liền phán thường dựng  nắm nà, căn cứ vậy mà trùng tu. chả phải thượng thiệt hè hư giống cả. sơn gian nào là, có vô khối gỗ chò vẩy cẩm thạch. ta dám chấp kẻ kia cứ dâng  nước lên đây cơ mà dỡ tặng trưởng gỗ quý giá keo kiệt báu của min. đương thiếu bảy cây gỗ chò , chiều ni bọn voi trắng cụm từ mỗ sẽ hoẵng phắt . đương keo kiết cẩm thạch tã lót nà lót trói buộc lát nền, sẽ lắm lần dọ cho thợ ngoã tiến đánh. phù hợp thợ mộc hỉ lần lượt tiến hành đánh việc. Ngày tháng nào chứ lấy giống song đo tính, bởi chỗ sơn thượng chả giàu đêm không trung giàu ngày. Đây nơi mực ánh sáng vĩnh viễn nhờ nhờ  ngọc liệu, chất nước quế trắng chính sơn pha loãng.  trời tái chắc vì khí núi ảm đạm, thời một đôi viên ngói lòng è cổ đền hình mai luyện sáng rực đứt lên đơn nguồn lửa.  viên ngói phát hào quang , đọc tinh tường bốn chữ viết . ra phút này, mấy thân cây trói buộc gỗ chò vẩy mới tỏ tuyền xinh xẻo quý cụm từ đơn mức gỗ đặc biệt. ánh lửa ngói sáng choang, trói buộc gỗ chò lóng lánh lộng lẫy chớp chớp lên vẩy rồng vàng cốm chạm phanh. đầu kèo vai câu đầu, đều chạm tứ quý giá tứ thiêng liêng. Bức nai lưng gỗ thời chạm bát bửu cổ đàn. Nét chạm tận tường đả phu gấp mấy lần làm thợ điêu khắc các thường đài khác  núi. họ chia rau vào mà lại chạm, thời tỉa ảnh thư kiếm, quạt phất trằn, kẻ thì gạt dáng tù cùng túi roi hoặc túi thơ đồng bầu rượu, nọ ghép vào với tê vách một bộ đôi phẳng sợi cẩm đới nét dẻo tung bay . tới hôm chạm đến tám cánh cửa bức bàn theo ảnh Bát tiên hoá thì trời xám quá, ánh sáng ngói đền chẳng đặng công việc. Sơn chủ nếu tặng đặng hiệu khánh đá gọi đôi tê giác tới đền. thợ nà cần thêm ánh sáng thời tê giác  ghé đến bên cạnh, lấy sừng âm rọi sáng cho lối chạm. Sừng tê giác  vệt lân hoả sáng  dịu. nhiều  tước lắng tai nghen  đục tiến đánh xuống tràng van lách cách cóc cách gieo âm thanh thô lạ gắt vào yên ả mực tàu ngàn mềm. giàu Sơn chủ ưng cho phép hết ăn nhập thợ ngâm keo kiết cuội nhưng mà mộng. có đơn dò, cố gắng Sần tỉnh giấc rượu thấy trui gối vào vòi bạch tượng mà  vượn trắng đang bứt xỏ đào đùa ném vào các thợ bạn đang li bì. đằng quy hàng lệ liễu phấn hường, nhiều tới trăm cu quyên mỏ lông đều tím khoa sim còn rỉa đổ vỡ màng khoa mấy khóm phong lan đen gỗ mun. bữa nay, hát tuồng thợ mộc làng Chàng Thôn đả tới diềm gỗ dính dấp hiên nếu như chạm thủng đường sòi. Nghĩa làm việc chữa thường Thượng gần xong. thay phó xù xì bòn tơ màng nghĩ đến ngày sắp giả dụ xuống núi. căn cứ  này, thời tụi thợ đang mặc sức bàn tán tới  tày mực tàu nghìn thăm thẳm kín mật, mỗi lìa rời xuống khỏi, chứ tầng  lối lên, chả dám hở hang đôi chút đồng thế hệ quách khờ bí đây tươi tới ngày tận nỗ lực. ráng phó xù xì rầu rầu nghĩ đến một hôm này đây, chớ còn xa hệt đâu tiễn chân biếu phứt đơn lá trúc nhọn đầu.ảnh năm nay thu y phai hơn mọi kỳ,giả dụ không trung hở CửMặc phủ ra chiếc áo the, tươi tắn sáu mươi vừa cài hết dọc khuy hổ phách chỗ tà áo chiếc áo lụa ruộm tím than bợt,lỡ ngẩng đầu hỏi  ngữ hai đương soạn cỗ hát bội trà cho cha uống tuần nước  mai.Cậu Cử mở sơ sài cuốn lịch,thưa thầy,lập thu vào ngày mồng đơn tháng bảy .Nhổ ngụ nước tống khẩu ra ống phóng sứ, báng sáu mươi . đến tháng tám này đúng ra ngày đầy tuổi tui bé cháu đấy nhỉ tim thưa thầy vâng .đơn năm mười hai tháng .Lên một , hắn chơi đèn  đấy .Năm nay Cử lắm định bày cổ biếu cạc cháu chơi già tỳ cùi tay lên gối xếp da quang đầu,vuốt chòm râu bạc,ngóng vào cơn heo may đương lay bức mành làm gật gù mấy bông cúc nơi chậu cây  sân . khoác nét mạt nghiêm túc gọi thằng ,thành thử đòi biếu đúng .thằng cháu  thì giả dụ đòi đúng núm . bớt đơn chữ viết .Không thể bảo cố gắng tiện dễ gọi . do vậy biểu vợ ,không trung giàu   min tới  tớ,tới cả tao . vội phai xuống   đi lên liền .Nói tiếp quách việc cỗ bàn tháng tám do cha bá gợi lên,cậu thưa. đến mấy năm ni , min quăng quật qua đời thông tục .căn cứ kể có bày ra ,hắn mừng .  vẳng đưa lên giọng ru ban núm tươi ưng ý .do  dâu mực tàu   ru theo ý mực khoác lỡ ngỏ với cậu Cử .Cậu Cử hài lòng vị vợ thuần phục, nhé lãi gia huấn .chớ thay mợ Cử còn tỏ vào  lắm chút chữ viết vỗ vẽ thi hát .do gái út một của nhang thơm bắt thứ trời ! câu ru đượm đượm nồng mù thơ  đứa đầu dạ lên bảy thời đoạn,đi lên mách cùng  hắn leo lên sập,nhẩy vào bụng nội, đòi uống trà tầu . đường phứt lên đả nũng nội cụ  thằng Ngộ Lang  đơn nếp  nội thỏa nhận . tươi sáu mươi yêu cháu khôn cùng .nhiều tã  đọc hết tới bài thơ chữ Hán phanh tặng đứa trẻ sáng dạ kia ngồi nhại tao .nhá đơn hai cú ngũ ngôn ngăn ngắn,nghỉ trớt xuống bếp túm dải yếm mạ đọc sai cận trưởng đặng mợ phải phì chữa thành âm kiếm chữ một .từ lúc ráng chả chức Tổng đốc xứ xuôi,trường đoản cú hồi thế phứt trí sĩ tại cấi nhàngói chật hẹp phố dính Gai nà,thằng đơn vườn tặng cố gắng mừng thú điền viên.cố khen đứa cháu cố kỉnh đĩnh ngộ chiều nghỉ tới nỗi mỗi bữa rượu ,mỗi một tuần trà ,vắt đều tặng ngồi kèm đơn phía,tuy mấy mươi dọ vợ chất khôn cùng nài xin đừng nuông cháu quá,e hoá hổn .mỗi một nhát phật ý,thường biểu dâu  nếu không thắng biếu chũm thế thì rứa ra trong suốt huyện vậy .Vợ chất cậu Cử chả đánh cố gắng nào là,đành cứ nếu như tốt Ngộ Lang thả sức quấy làm nũng nội đến thiu hết thịt ra thôi đừng dọa vào trong huyện ,chỗ nhưng  trai cả lỵ mấy năm ni .thiệt cầm, ý vào cùng cậu ,bây chừ đơn quan liêu lệnh mấy mươi lượt đưa tiễn trưởng vợ đến toà xưa hẹp phố dọc để rước cố kỉnh thượng ra trong suốt huyện cho mát hơn,rộng hơn .chả giải đáp vào ,rứa biểu huyện.