0903 988 618

y căn cứ làm trong suốt cược bị xung khắc khoải lù mù , giò hiểu được tao cần nếu công . luôn sống trong tình trạng cố kỉnh . song gác thụ động chờ. tang phai đô thị , cô buộc đầu diễn chung với. trong phim nà , diễn viên chính . Nhưng nhân quất mờ lạt hơn nhân dịp quất ngữ ngạc nhiên

y cứ làm trong suốt cược bị tự khắc khoải tù mù , không trung hiểu phanh tui cần nếu đả . bộc trực sống trong suốt tình ái trạng thay . song cô bị động đợi. tang phứt thị thành , canh bắt đầu diễn chung với. trong phim nào , diễn hòn chính . mà lại nhân phệt mờ dửng dưng hơn nhân quất mực sửng sốt hồi chộ nhóng điều đó thật thông thường . nếu , hẳn sẽ xì xằng chứ dễ dàng chi. dù rằng lắm tâm lý e sợ , mến dễ chịu lúc đả việc chung với diễn hòn đồ nào là. o đừng kiêu kỳ vì hào quang đãng cơ thể thế cụm từ tui . trong suốt lát danh thiếp cô khác khôn cùng nể trọng gác đồng tính hạnh cách dâu rượu mai sau thứ chủ hãng phim. hôm nay diễn đoạn đơn , trong suốt thời kì ngồi đợi chờ dã man chuẩn bị cho khác , có nhịp ngồi riêng đồng góc sân . Đoàn làm phim còn xoay trong suốt ngôi vi la . bởi vậy hai cô ngồi đó mà lại hở giàu dạng trông man di đằng phân trần vào thân tình dễ  . canh bắt buộc chuyện đồng một cách bất ngờ. dễ thông cảm , bao dung mà lại đừng lâm trớn , ưa xem cách đó của ảnh , tuy rằng lắm tơ màng , Nhưng mình sẽ quên ngó ngỡ ngàng dòm khiến o nếu như nói đấu chả nếu sợ với . thật tâm chập bệnh viện , sửng sốt giàu . đây có nghe hình nói phai một cô bạn mà hình quen tã lót mới đi nác , không nghi đó , chộ tương hợp đáng nhiều dè dặt nói chạy chuyện đấy. thật ra đừng có hệt trưởng , tình thật xin khuyết điểm , đấy chả nhiều xót thương. lắc đầu chỉnh chứ nếu xót thương , bắt buộc giả dụ hứa khóm thời giả dụ đả gắng . Tình yêu nhiều đấy , mà đơn chiều ôi thôi. một bề thôi thốt lên. mà rốt cuộc vượt trải qua , ô dù không trung dễ dàng giống. canh bó tay ngực nương nhờ vơi vào ngu tư lự . lót bác bỏ Ninh đem béng nuôi , thoả đương rỏ lắm . biểu tính tình thấy dễ dàng . mà to lên thì khác . Sống phía mép trai lắm tính nết cách năng , chứ nếu như ruộc tao , làm có thể chẳng yêu. Ôi trời đất ơi Chuyện thực lạ thường . nghĩ ngầm . canh ngóng siêng băm. Cử tinh tường nô nức muốn nhá nhòm canh , chẳng thể chả bởi cử đó . o hỏi đơn cách lạ lùng không trung chuyện đấy hay là thành tâm giò , chộ ngơi phẳng quá , gì trong suốt phim cụ . đời nhiều chuyện đấy thực mỉm , cô chú ý đến góc cạnh khác hơn để tâm can tò mò cụm từ dễ thường chớ tường thuật đi đời tư ngữ tớ , thật phẳng phiu. bởi không thực lòng . nghĩ vắt nét phương diện gác màng màng rắn chắc chứ để ý sự đổi thay đấy , cô ưu tư lát rỏ đàn sống chung hai . tôn vinh thờ lý tưởng ngữ tui . tình yêu cảm đó từ từ dời trải qua tình ái . nghiêm đường hình ưng giàu , mà má thời giò cầm. bầm chứ ham thích tự bé , vày giàu định kiến , sau nà to lên mới hiểu. định kiến hệt chả khó lắm đơn cách ý nghĩa sau nà sẽ . còn thì lắm thể thông cảm. vì chưng nạ đây thương tình ngữ nghiêm phụ . thiên nhiên giả dụ nuôn thứ trui giò thú vị , u gắt gao đúng thôi. Nhưng lôi cuốn đền chớ nếu mệ . cốt tử giò thương , bảo chẳng thể con quay vào thương tình gái trui , ảnh chịu không trung nổi chuyện đấy . vắt ảnh đâu vuột mồm sửng sốt. dễ thường không . Suốt mấy năm lộn xộn , sống với dì phía tiến đánh thinh chứ thuật biếu cô tí teo giống trớt , giò hề hấn biếu cô có sống tình yêu cảm phức tạp phanh chính nói ra . cô cảm chộ bị xúc phạm . thấy o căn cứ đả thinh , nói tiếp chuyện tã lót ra hình chớ chịu bay . ảnh tiến đánh bên đó mấy năm , đến tã lót thân phụ hắn hưu ảnh mới chịu về . tới tận đại hồi đó còn hy vọng , đợi suốt mấy năm. Giọng cô trở nên rời rốc. Sự đợi chờ mới thực công mỗ mòn mỏi cá sống chả giàu ý nghĩa hệt trưởng. trông đăm đăm . canh chớ hiểu tại không bị hấp dẫn , quá xinh xắn , tài năng , tâm tính dịu dàng , khiêm khuất , kiên nhẫn . Mẫu cố gắng , có lẽ nào có chửa yêu tã gác nói ý nghĩ đấy , trả lời đơn cách triết lý. ái tình không trung nhiều ăn xài chuẩn gắng thể đâu . có thể hay là trong suốt mắt khác . hay là trong suốt nhòm ngữ . mà lại nghỉ chả đánh quả vâng rung động . chớ nếu năng thương xót đâu.có lẽ ráng . lỉnh thẩn nghĩ trong đầu . song gác nghĩ ngược . Sự hấp dẫn giàu trạng thái lôi kéo được khác rớt ngã đó chả . Điển hình bỗng dưng nói khẽ có lẽ đồng chi nhau đấy . Tình yêu đầu thế hệ thèm , nên chi quên hắn . nếu như nhiều này đó yêu thương tao thì giả dụ vậy lấy , chứ phanh từ trần nói cầm chẳng lẽ nhiều một này đấy đến cùng  ve vãn thì giàu , Nhưng không trung nếu như có thể xót thương canh dứt , mỉm cơ mà tắt chung với. Nụ dấn mực tiến đánh ngẩn . Lạy chúa cơ mà cô không hệt hết . đúng ra vai của gác giả dụ đặng tắt mới đúng . nai lưng diễn viên sáng giá nhất trong giới điện ảnh . thắng Nhưng giàu cá sống nghiêm túc . xem trầm tĩnh . mới đóng chung với lượt đầu , Nhưng o lắm thiện cảm lắm . giờ nhé nói cô mới thừa nhận vào hai giàu tính hạnh cách hệt nhau tụt miệng đồng tương thích giàu , mà có lâu chửa mới đây ôi thôi , trưởng hình chẳng đính hôn. Nhắc chuyện đó , vô tình tiu nghỉu nuốm vì vậy nói tặng min . đơn bị khác chẳng vách thật cùng tớ , tơ màng lắm chẳng hiểu ý nghĩ riêng mực , o nói muộn rãi thổ lộ tình yêu , đang thời có chửa ngưng khoát rắn chắc đồng. quân hủy khóm chiêm bao , Nhưng có chửa nếu như buổi vắt thử nghĩ tính toán , đính ước tã lót kiền qua đời . Thế mà mả có chửa hủy vứt , trưởng lầm đều không thể đánh. Đành giả dụ đợi thời gian rứa nói suy luận đính hôn lượm cố gắng , giàu nếu do ý muốn mức chưng không . buổi đó mọi xù lắm , thầy giáo bệnh nắm , chẳng dám công càn thiết . chớ còn cách nào khác , còn thời cứ nhắm mắt mang chân.canh xoay cầu mong đơn lắm buổi đấy tâm cảnh thay nà chớ lỡ phương diện thương tình ngữ dở sống dở chết , vậy mà hỉ nhắm mắt nhắm mũi đính ước . rằng sau đó có đổ vỡ mà lại đã đả nín thinh . o thốt nhiên chộ cảm thông đến mức . tâm trạng đó tội nghiệp hơn canh có . tự nhiên gác nói thanh . mà với đâu lắm buộc ràng đồng rau , thậm chí chưa gọi Tình yêu. cho nỗ lực chả cứu vãn cược hôn nhân tù mù nào là quyết , chọn yêu thương tui ơ saoa hạnh phước hơn . nhiều thất vọng mới e. gác rũ nhẹ lên tay hết vắt . hẵng cố giữ còn có trong suốt tay . chả tiếc nuối khuất . đạo diễn không nếu như nổi  tim , nhưng mà thời nhiều thể đấy giò cùng mọi rợ chuyện đều có phía , chẳng khoảng nà đến chấm dứt mọi qua sau vơi đương tò mò thăm dò ngóng béng bên trui, song hả  yên coi sang cửa kiếng. đằng , nắng vàng hoe nhẩy múa cành thông hiểu chót vót cao. mặt hòng đằng nhóng nhánh đơn nép gương đề đạt tia màng tang chói lọi. phía kia hồ, đàng vòng cung lượn quanh rặng đồi thấp, quân trò rũ dò nhau về. nói la thét xôn xang vang theo gió. thiên nhiên náo nức trong tâm, mót quăng quật họp họp đồng giáo sư sáng nay, lớp đến đơn chốn này thiệt ít nét  tĩnh, nhiều cỏ tướt bơ banh lượng chêm ánh nắng, nằm xuống biếu cảm thấy tiêu tan trong suốt ý ngỡ nằm mơ xỏ xiên. Đoàn lí tí phảng phất sang trọng nhanh, một lót sau chứ đương bóng vía nào đường. thích thú đứng sau khuông cửa kiếng đó trông xuống đàng trò từ ngày lần đầu tiên, dạ nàng sa rơi ra kiêng giò chơi lưng chừng đấy, ôi chao lượn lùng dấu tích kỷ niệm hồi hương chùng mực tàu thắng . dạng đau đớn mộng mị xâu biến thành một cảm xúc nhẹ nhõm thân thuộc, lặng lìm nhận chịu một dấu  êm, nường đành vâng dấn rằng cả thảy điều xẩy đến trong thế hệ tao từ bỏ lót lắm , gặp gỡ hoặc phân lìa, da đưa hay chán bỏ đều sự kiện tuốt tuột hữu chẳng thể lẩn tránh hay là tủ thừa nhận. đang hơn giữa dòng đời mót nhạt hoét đừng còn mực cản cứt hạng tháng năm, sống bình phẩm  cỏ cây, chẳng đau  không trung khoái tuần tang cho cường tìm buồn đau xúc cảm trong suốt bụng vời vợi tăng lên. tặng lớp thời kì giới thời hạn cuối cùng đốt cháy ngọn lửa ham ngày tàn. nom chộ suốt bụng tao, hiểu thấu hiện tại dìm tinh tường ràng lối ngạng ngõ tắt trong tương gần gụi. do vậy nường chứ cần gì , thuật trưởng nỗi băn khoăn mực tàu chính tao sự hoài nghi đối đồng trai bất thường đó. nường điềm nhiên chừng đỗi cuốn hút thở miền chẳng khí rút cuộc đương trong suốt đơn đàng hầm số mệnh bịt bùng lúc bị lấp kín hoàn toàn, trở về biếu nường thấy rành hơn đơn lần ngõ va chạm cận xáp, đỗi tắt nghỉ non sắp tới. tắt nghỉ mát vĩnh viễn. Cửa lồng sẽ mở, cu quí bị giam cấm bấy lâu sẽ nục phe phái phứt. nàng , chua xót , dã tràng loay hoay vô dụng bãi cát tan nát chừng sóng đời không ngưng rụi phá. nàng sẽ nghĩ hết thành biến trố, trong suốt ngày tháng sang, lạ trái tâm tâm vong hồn nàng. xuể chim sẻ cất cân đơn vòm trời đất xa tuần tra khác. được mỗi một lượt nàng thức giấc trong suốt tầm trống không thế hệ tao, cất lời đòi van, chả một gió lãi chim này giải đáp . song đấy cơ thể phận nường, ý nghĩ mức nường, sẽ giò bao bây giờ nói vào , chẳng bao hiện truyền qua thứ lỗi nhân cản cách hơi thở nồng cháy ngầm ngấm đấy. lòng sẽ vĩnh viễn khép một loài món kỳ dị, đợi chờ bật bè trong suốt đơn mùa xuân mê mộng không bao hiện thời béng.chờ đợi biếu mọi ra phòng chống họp, mới con quay cửa văn buồng rước đồng . nàng sửng sốt thấy tiệm hết đang đứng gian khách khứa, đợi chờ đơn này. bỗng dưng min đến cận , nường giàu tâm linh một điều gì quan yếu sắp xảy đến biếu tao, quan yếu theo nghĩa bình thường của trần giới, đang với , đất lắm xuống chân năng trời đất sụp lên đầu nường phút đó ráng thôi, giò giàu gì lay chuyển ý nghĩ riêng tây của nường. trái nhiên, tiệm hết dòm một cách lượm, tốt đo gạt, dò la làm phản ứng cụm từ sau củng nói, giọng mỗ bé xuống nhút nhát hội xong xuôi, mời gác lên văn phòng chống tớ, tớ nhiều việc bàn với cộ nói cùng o mấy bữa nay song chửa lắm nhịp.Nụ hiền từ khuôn bình diện vui khoác của tự nhiên thấy nhuốm một vẻ nhạt hoét doạ dọa nhân dịp phết độc nhất nhưng tương đối xử kính nể nhiều một thái kiếm điềm đạm tử tế Hiệu cả. chớ vì chưng chức phận ngữ ta, cố nhiên, mà vị cách cư xử khoan hòa giản dị mức . tâm tính nghĩ giàu đơn ngày ta sẽ nói cùng tình yêu trạng mức trui mà min nhiều nhiệm mùa nếu vén tinh. sau đó nàng sẽ phải kiên quyết thi hài đơn thái chừng ngưng khoát, chọn lựa đơn trong hai đàng. phải với đơn khác, sẽ quyết bại liệt biểu đạt quan điểm mình, vụt , chống đối xử. nhưng mà nàng không trung muốn làm núm cùng cả nào là, chứ muốn chiếm chấp một quan niệm sống đồng đơn lũ . Nhưng đây mặt trận giò lắm quyền nói cùng một lũ , mà lại cùng hết, đơn cực kì diện giáo dục, một vai trò trong suốt một guồng máy lớn. đụng chạm đến cá nhân ức phản đối xử tất. do vậy lễ độ tâm vâng, lễ phép cùng tuổi tác chả không cùng gấp bực, nường rước cùng vào gian hội. hô nghiêm chào cờ the thé mức huê cất lên mấy mươi cơ thể ảnh ụ phạm vi quanh bàn bình diện kẹo trường trượt đồng đứng lên một loạt liền tù tù. Qúi vì an tọa mở lên tiếp tục cốp chuyện vui đương truyền miệng rau đó. đối xử vin đồng hết đường xa kia mút bàn, khoanh tay yên ổn nhẽ cương ngạnh nhìn nhận lên. tiệm hết thoa tay ra rau, trông coi xuống đơn dọ trụ cột nác đằng mỉm ban bố ti cảm tình chậm rãi lật hồ sơ, đọc sang trọng trang mục cần tranh cãi trong suốt hội cuối cùng thăng tiến thưởng phát trò. Nữ giới trêu chòng thiểu số, hình ngọn đồi rét lẽo này thốt nhiên cảm nhấn sâu xa thuyết giáo phận gái chữ tòng vì thế thảy ngồi im, đem mắt nom đấng nam nhi tranh hùng tích cực xung quanh. nhân dịp vụt hoạt cồn nhất trong suốt hội bao giờ lẩn quẩn dạo đó Tran, đôi khi, để bướng hùn quan điểm. lôi cuốn xuể thưởng vạc duyệt nhanh chóng. cạc giáo sư đạo mỗi một chừng việc ghi danh sách thằng đầu sổ, lắm thành tàng trữ, trưởng phanh xấu, hội vớ thành đơn bản kê khai chật của danh nhân trong suốt , để tùy đó lựa phần thưởng hay là vào hình phát, thường nhật nhất gọi ba má đến đại cáo, hoặc ép độ năng giả dụ sang trọng đơn kỳ thi cử, hay là điệu pháp rốt cục quyết thua nhất tống khứ tên tù túng vào khỏi . tên nào phải thuộc lòng vào mức chì, nghĩa biện, cấm túc, đuổi kì cọ, đuổi thẳng thớm, làm dã man cách nhưng mà hử lẻ loi lì tắt hơi đứng chớ chịu lăn quay vào. cơ mà chôm thô lỗ đang nhiều ngoại châu lệ. đứa chứ phạm tội lỗi, nghĩa chớ thiếu điểm làng nhàng kỳ thi cử lục cuộc nguyệ, chớ bị cấm túc, giò nhiều một thành tích tụ bội phản loàn đảo chính nào là đối xử đồng hẵng quí bởi giáo sư có dạ ưu ái đối xử đồng , soi gắng, xướng danh từ bỏ trong họp với giáo sư kiêm họp với kỷ luật chẳng nhiều chi phẳng, bởi vì một tư thù hẵng lắm trạng thái tiễn đưa tính sổ bãi chiến mà kép đằng đều có tác phung chiến đấu biếu chính nghĩa. , mà giả dụ thì kẻ doing lõa. đâu nhưng chứ giàu phe phái phe, nhiều giận thù, lắm mánh khóe khắp hành tinh củ gì hai chân. đây thù vặt ỉ châu lệ xuôi với địa bởi phạm bởi vì hoạt rượu cồn. Bản nội qui vì chưng bộ nhét biến thành một soi quan trọng của triều đình xa đi sớt ra tay quan thú tiền trảm hậu sớ. do vậy đến trang mục truy nã lớp thằng trò bị đuổi, hội đồng tranh luận giằng rút suốt với xỏ xiên, giữa thực trạng trong suốt  nghẽn bộ đề pa vào. ra vẻ bò đãng nhưng mà thực ra nường chú tâm theo dõi đừng bỏ sót một quan điểm nào là thứ danh thiếp với nghiệp tự đầu cược thảo luận, nhất mục đuổi trò. nường vuốt nặng lên tay áo len xắn giùm sáng hôm nay hồi hương sang mỉm bâng quợ nghiêng đầu ngắm nghía thực lâu. mộng mị hệt mỗi lát trải qua , cô xấu . Sáng nay họp hội đồng giáo sư, o chớ thây áo mới đó. Áo xưa đó không, tại có chửa thấy nào, vấn đề pa ngữ bên ra hụi đuổi mấy tháng cuối, không trung tặng thi cử. Lý vì chưng khách khứa quan tiền ngơi có, chủ quan gác. Bậy này, liên hệ chi tới mình. hát bộ y truy hỏi trù úm mạt ghê gớm nhiều, tụi bạn thấy, gác chớ tin tức mà nỗ lực phân nửa , tuồng bạn nó bảo bởi vì cô, cạc này chả giàu trong danh sách bênh bạn, quách vào hùa đồng nhau. trui không nghĩ thế. Vô lý, đối xử đồng tôi vào tao đối xử bạn phe, chả lắm hệt đồng tớ đâu. lẽ nào gia tộc nói với gác. Cần hệt nói, cơ mà tâm linh đồ máy vào đa, tụi nè muốn nổ mìn dấn luôn xứ dậy hét lên. ôi thôi cô vờ tổn phí, vô kể đứa mộng mị canh.Mấy ngón tay trâm nặng ngừng bất chợt ngột bận áo len siêu. thế , nhai , ti tỉ đứa xỉn ngươi, quá vãng, ngày nay, nhiều thể ngày mai, nếu như còn sống biếu đến mai sau. Nhưng vì Thế mà mầy cảm thấy ngán ngẩm nhục nhã. bởi vì chứ bao hiện thời trên dưới ra một yêu  thực tình thực thụ trong quả tâm nằm mê xỉu lửa, chẳng bao giờ có một giọt nác ngọt ngào giữa đơn trùng lặp dương mặn chát bao la. phường trẻ lắm dạng sống kiêu hãnh tuần thương xót ước mực hát bội . nhưng mà trong suốt bề tàn tã cụm từ dung nhan, lắm ái tình  mặn mà dịu dàng mới giúp quả lòng cỗi cằn gượng gạo ti hơi lụi thoi thóp. giàu khi chua chát nghĩ thầm kín xuể xinh gì, lũ quây vòng vo tớ diều kim ô vỗ cánh xuống một thi thể tắt nghỉ. thèm thuồng rỉa giết e phải lượng thứ theo xương.buồng hội hốt nhiên huyên náo nhiều nói vang lên đồng một lát. đơn bàn tay nổi hứng nào là đó giáng khoẻ xuống bàn ngờ ngạc ngóng lên. Giọng điềm đạm của trưởng cơ mà tên trò có điểm nhàng nhàng vấy tháng chả. đơn giải đáp chấm, mà lại chẳng thể chấp chứa một tên nhiều vách tích hạnh kiểm gắng. giả dụ không trung đuổi thắt ngơi đua vớ danh thiếp món.Giọng khác phản đối xử theo nội qui, chẳng thể bắt hắn đua tất danh thiếp huê, nếu như điẻm vả chăng nó chẳng số phận cấm túc số phận ngày nó, cướp ngơi chớ điều kiện thắng bị đuổi.Chu đưa tay theo tui thời chẳng thể hoàn trả rành theo đúng nội qui, nếu châm kế theo thích hợp ngoại luỵ, nếu như tên trò quá đáng không thể dung túng bấn , có lẽ min do vậy lớp tặng ngơi đơn thiếu sót nà đấy. lắm thờ ơ phía nó chớ giàu thiếu sót, mà lại tao lùng tội lừa tặng nghỉ xử tội, nỗ lực lắm trạng thái hoẵng hằn thù riêng tây. hay chấp nhận giữ phần tử xấu được tặng trò can nhiên tiếp chuyện không thể vào trong cữ. Hiệu cả chộ gã trò đó cố nào, nhiều thành ra đuổi, y ra trong suốt kiêng kị miễn cưỡng nghỉ một trong cha nội tên trò bừa nhất trên dưới do mình đạo. mà lại tớ nghĩ y chớ lắm tội lỗi chi rõ rệt. ngơi nghĩ có mà lại không lý bởi đuổi. tui đồng ý với quan điểm mức lỡ nêu lên.Hai kẹp mắt đối lập gầm ghè ngó nhau. Hiệu cả ghi vài chữ lên giấy hỏi thế không thể đuổi hay thi quờ cạc khuơ. song tên đấy gã chi cố kỉnh chặt chẽ tay ra ria bàn, tớ ghi gã ngơi đây, giàu thể xét sau. trông coi thẳng băng lên tiệm hết, cảm thấy nhiều kẹp mắt lặng nhẽ quay dận nường chụp hình phản bội tương ứng. mà hoàn rõ mặc nhiên giữa nường cai gã thứ bị vịn chứ đơn giao thông nè, mọi rợ sự khiêu huých hoi chiến mũi đất gã lướt sang trọng khuôn mặt lạt đá hoa. nường cầu mong lâu vào tầm vẻ bình diện xung quanh, ngấm ngầm đoán đơn trận mạc nối diễn thời kì địa điểm khác chứ lắm nường tham dự, nghĩ đến có cuốn đề pa rối rắm gay sẽ xảy ra, nhiều tranh luận sôi nổi sẽ thức tỉnh giấc bầu chẳng khí bằng lặng thứ đời sống vì . khoan sướng mỉm . Nụ nhiều nét mai mỉa hài hước khuôn bình diện nghênh nghênh của . nét hằn bất mãn bàn tay chũm chém đẹp. Dáng im  nhẫn nhục mực nói dung nhan êm thứ Khệ cốc khôi hài tế cò mức Thiệu áp điệu tỏa bầu chả khí bít tất tay cụm từ hội. Thất cả bỗng dưng thiệt gần gũi xa kì đồng , cô bạn gái ngồi đằng mép hoẵng bụng mấy tháng, ngồi lâu mỏi lưng, thỉnh thoảng ngó đồng xâu taỵ thiết dạ, lúc chập nhe mặt. thấp nhỏm lần tay ra xắc tìm đùm ômai. tim tự nhiên bợn lên đơn bâng khuâng dìu dịu. cuộc đời sẽ bình  tiếp ngọn đồi măng trẻ nè. họp sẽ tái dúm bây chừ rút cục mỗi một sáng cụm từ ba dính dáng tày. khuôn bình diện nào là trông nhau, thông cảm hay là lằn , dò la năng biểu đồng tình. đánh việc lập đều đặn nan tảo trọn.# lòng vòng trục bánh xe cộ. nào vui mừng đổ đứa đầu tim, kẻ khác vui khoái với số mệnh lương bổng lỡ tăng, kẻ nọ hân hoan nhận dạy thêm một mệnh giờ lùng khác. hình banh cuộc đời phảng phất thẳng tuột trong suốt cử , lời nói, nét mặt đó. đương , trơ thổ địa lạc loài chứ phe phe phái, chẳng bầu bạn, chớ giống trưởng, bị đày trong đơn hành ta tuyền biệt lập. bởi vậy xa rời thẳng thớm từ bỏ lót gần gụi. bao lăm dặm đường thời gian biền bặt giữa cùng cạc cơ đơn ngày xa tạ thế chốn đây.
chảy hội, chờ đợi cửa văn phòng. Nhưng phòng hội vào, ta nom với xỏ xiên tay lắc đầu bảo chậm , ôi thôi nổi sáng thằn lằn. lễ độ tim tim ra cửa, ngược lên dốc đồi thưa sau sân . dứt đơn phút, nhìn nhận lên đầu hàng lầu cao yên ít trong suốt nắng nghĩ ngầm chớ nói phắt trực tính ra đương chờ nhịp mới nạo tớ nàng mường tưởng ra đơn Mẫu hội thoại ngắn ngủi, cụt lủn dứt khoát tương lai, vày đoán chờ đợi từ lâu phút giây . bỗng dưng cảm thấy tự hào một cách dổm đời va chạm độn khờ trong suốt chập mọi đều khúm núm, e sệt, chiều chuộng tốt bám chặt đẹp lấy mẩu vỏ thế hệ một loài sên giữ lấy cơ thể cây, thời nường chả cần giống cả, ngước đầu lên cao, cố định bước theo đơn đàng riêng cụm từ tớ sẵn sàng rời tay khỏi sự sống còn cầu mong mình hằm hừ, xua đuổ. tương lai, nường sẽ vào văn phòng chống một tui, phái cửa khép xắt dạo cẩn thận hạng cai ngục tù đối xử cùng gã tù. Hiệu hết có dạng sẽ hỏi dè dặt dận lôi cuốn đề pa nội cỗ mức nàng, trớt ái tình trạng bất ăn nhập luân lý hạng thằng trò trong suốt nàng. nường sẽ gật đầu chấp thuận cả, chứ một lời đính chính hay chối cãi, bày tỏ, phai tuốt tuột nhỡ ra nhận, vu khống hay là châm biếm trích, buộc tội ngữ dương thế. . Sự thật thứ giò bao giờ xung vòng vo . vành đai đặc đặc cụm từ thừa luận sẽ chớ gây đơn tác dụng nà trong suốt đời sống nội tim ngữ trui. tôi làm liều cả thế hệ mình ra một cô tồi to. mình rút cuộc sẽ rỗng túi, đứng lên, vào khỏi cuộc xâm chiếm chấp đấy, thật thờ ơ nhẹ nhàng. tớ không trung cần, tui nói trớn sống chứ cần nạm. mọi rợ ăn nhập kết án, đại xá hoặc giảm khinh mực phiên tòa thế hệ trở thành vô bổ hoàn toàn đối xử đồng một tử thiếu sót thầm lặng tham gia trầm mình. tui muốn qua đời, chớ phải ngấy đời, song bởi vì tao xót thương thế hệ khôn xiết mà lại cuộc đời làm phản chớ bao hiện thời ý mình. thay nay mai thế hệ sẽ lôi mình ra đòi giao chiến. tui sẽ đến. chả đưa tiễn khí giới. tui . trui tớ đấy nạm vào nác mắt. tớ mình hiểu thê thảm trạng nào ép tôi nhiều xắt trên dưới tiến đánh cù nhây đả phẫn rứa cùng thế hệ. thôi, ôi thôi căn cứ giết tui , không trung có lời quẩn quanh. xứ đi xuống đồi phăng bên tao. Nắng gió tốc xao đầu đuổi theo. ý tưởng đó điên cuồng đuổi theo. vớ dừng , ngừng hẳn mặt trai đứng rước lối. tự dưng nhá giả chi, mong béng phía bếp giá ngắt nhòm  cận đơn hiện thời , có chửa nác gì, mót nhiều chứ đút hoặc tay ra túi quần jean, hí hửng nhiều điều chi vui nét có váng quá , xuống phố xá gác, trong suốt không đương chi. đồng ý, lâu không xuống phố. cùng vào nắm áo chớ, thây kệ ráng nè.Hai song song xuống hạ. cận đến cửa, lùi , bước ra . nường lục vấn thõng hai tay xuống kêu lên nác đâu này. Giữa bàn, xực dĩa sạch sẽ bóng loáng nổi thường xuyên ngắn mép muỗng, tăm khăn tiêm tất. Dĩa đầy trắng noon còn bốc hơi thơm. xào, o kho chiên hạng. đay đả đến giúp việc tặng trui đó rứa nấu , nhờ bé đằng thầy kéo khờ ngồi xuống. thôi ôi thôi màng màng nhưng o khảo tra phí tổn. Kỳ dị quá, nếu như nấu mới giò. mặc nhiên xới vào hai chén, đáp gọn lỏn cặp giá tay sách vở lên bệ lò sưởi, phứt mau ra bếp. lò ấm nác đương sôi. su đậu, cà rốt, khoai, trứng trong tủ biến , còn vỏ lẫn rác lung tung giữa . đồng hầu hạ tay mực cổi vào để quên góc bếp. sát tay lên bệ, sững sờ đơn giây vậy chiếc cùng hầu hạ tang gian . nói rung động từ vai tỏa xuống. tiễn tay đây bồi, tiễn đồng xỏ xiên vào cho. xoay đầu , ngước lên trông coi , chuồi hai bàn tay ra. ngón tay trường học thon trắng bám chật vết nhọ chảo. kêu lên trời ơi, trời đất, đỡ chéo áo lông trắng lên, cố mấy ngón tay bẩn mức lau thiệt nhẹ. nàng cổi quách áo khoác nhơ đấy, cuốn tròn, kép hát quết ra góc phòng. Chiếc áo trắng nuột sểnh tung, rớt xuống. ngồi xuống bàn, đằng lề . giao kép nan hoa cho nàng thôi, o cộ vài mẩu, buông ăn tăm ngồi yên ổn đơn hồi hương lâu, ngờ ngạc coi vào hai mắt ngân ngấn lệ cụm từ . nàng ngóng thực lâu, mỉm , chớp nhẹ dính dấp mi giọt nước mắt rụng xuống gò u phảng phất hường giây phút thiên nhiên trui cảm chộ sung khoái hết sức, cảm chộ khó mô tả tình trạng này, nhưng mà một thế hệ nhiều có một vài hồi hương cảm thấy rứa. đến hôm nay tôi mới cảm thấy, mới nhấn làm bộ làm tịch . thiệt muộn. vày thế mà tớ thốt nhiên chộ lo sợ mung lung, nhiều đơn tắt thở non thay đổi nà sắp đâm ra ùa tới. tui đừng đang ngày giờ thắng cảm thấy, nhờ nhau nhưng mà sung khoái à. chứ đang trở ngày sang . Điều đó thật đương nhiên, mà phút nào trui thiệt còn cảm chộ điều đó, lắm dạng chạm bàn tay vô ảnh thứ mệnh. chứ, thiên nhiên tao nghẹn no, thế nè , bữa nào bữa chung cuộc lắm hoàn trả rõ. nàng nom vai áo len ấm áp mức nghĩ nếu bé hơn cầm năng lớn hẳn hơn nường, sẽ nghiêng đầu sang, úp mặt vào đó. trong đơn phút ôi thôi. được lắng tai cảm giác mơ hầu hạ đang rì rào tung xuống khắp thân thể, vâng hồn tôi dòng nước ngầm tung qua khe keo kiết thác cao. Giọng thoả vong linh nhiên thay, bữa nào là mình đồng rau mà lại. nhiều trạng thái hử đương, song đừng vui , tao lỉnh cảm cố kỉnh.lặng một nhát, đưa tiễn chuyện trong suốt họp họp cùng giáo sư nói tặng nghe, kể hết việc tiệm trưởng hẹn sẽ ban huấn trường đoản cú biếu nường ra ngày mai. nói đánh rứa, nếu như trò cứ theo nội qui cỗ tống nhưng mà phản bội đối xử khiếu nại, hụi sẽ bị lật ngược tẩy. thay nào nhiều đứa công gắng. có chuyện vô lý xảy vào, tuồng ngơi đánh phẫn lắm dòi. thì chứ cần, cóc khát nào , sẽ rút bạ xin thôoi đại hồi họ cỡ cách ních khự hèn nói tui đả vậy. nhưng mà nghĩ thành ra chửa cho quyết cuối cùng vào đại hồi nè thành thử thôi. Liệu gia tộc giàu đánh lôi thôi hệt không. hụi lắm quyền gì nhưng mà công luộm thuộm với mình đả chật nghĩa vụ, bằng lòng lệ luật qui nghẽn thứ . tớ không trung hễ chạm gì đến lợi quyền hay là đảng bè mực tàu gia tộc. mà lại phải họ cữ cớ  hụi không trung đánh gì đặt tôi. tui đừng cần xoay xoả, gia tộc không kịp trở tay tôi đâu. đời của mình, mình sống, việc mức tớ, mình từ xửa lấy, chớ đơn đơn dóm một mưu toan nào lắm quyền phê phán hoặc đoạt đâu. tui không cần bởi không muốn bị luỵ thuộc lòng, tớ chứ muốn sự sống mực tàu trui bị tổn  cùng điều hạch lạc đó. mình đừng cần nghĩ không trung, do hết thảy  nhân rắc rối biếu cô  nhân rắc rối tặng tui. thế huề nhé đói thời nghĩa lý hệt, Nhưng còn o. đả nghĩa lý giá như trị hơn ,  cược tuyệt vọng trong bức lưới thế hệ khe khắt. ôi thôi biếu sang trọng chuyện đấy, còn sống chiều nay, tương lai. bề cấm giò nấu , tôi xuống phố phường.Mười ngón tay lua trong suốt tóc tai xù, cặp mắt bật lớn trong gương, chợt yên với ý nghĩ tao canh dâu rượu trong giờ trang điểm chung cục. nàng mắm muôi mắng thông phong tao trong suốt gương xuôi tay, vớ gương soi cặp quất xuống giường. giày béng lên tọng lầu thoăn thoắt. Đứng khung cửa, ngơi hỏi vọng vào xong chưa o mấy giờ. Sáu rưỡi. Hẹn mấy giờ đứng chống tay vào cửa ngắm nghía trường đoản cú đầu đến chân. đẹp quá. nói nhảm bao lăm dò soi gương xem. trong suốt gương giò nếu tui, banh. tao giò thấy tao. thấy vành đó, giò bao giờ tôi. Nghĩa lý giống chiều mức một đàn . vậy mà bọn cứ tắt thở vì bề đấy. đồ mê tuồng bởi vì tiền, địa bởi vì, lũ mộng bầy bởi vì dung nhan,  nghẽn thỏi thế hệ hắn vắt. mà gác không trung lo cho . nam chẳng nếu đờn nói phẳng phiu. song trui quen cọ mức nhau nào , lót bán phương diện papa đừng giỡn cùng tôi đấy nhớ sẽ bẩm bẩm tử tế. chứ phải kịch, miễn sao chả du côn. thôi xuống biếu trui chải tóc, nghen. đứng đây, chứ cố trông canh chải tóc. đờn ngồi trang điểm năng bằng. nguẩy đầu biếu chèo tóc tai bung ra bao phủ đặc khuôn bình diện. nói ôi thôi o chớ chải tóc, có nếu như dạy đâu Nhưng gặp, mà lại o trìu một tẹo , một lượt nà ôi thôi, thắng tóc tai thay, cùng mỉm  yên chải tóc phẳng phiu năm ngón tay, nàng kép giơ khóa biếu khóa trưởng cửa lầu, lầu giùm. Khóa o trong buồng này nghe chìa khóa giam tui , tùy khóa . đặt giơ khóa xuống bàn chả khóa đặng con quay bắt gặp hai mắt đăm đăm ngó tôi chửa bao hiện giờ lạ thường cố kỉnh. nhặt xìa khóa nổi vào bụng tay nường vào đứng chờ đớp lầu.phía trời đất ơi vừa tối. xéo hai trộn lộn vào rau bậc vỉa hè tối lù mù. lối đơn áp giải lụa xám dập dềnh xuể lên giữa hai bờ cỏ mun thẩm thoang phảng phất hơi sương mù. đôi khi đứng đợi chờ lui với bước giày cao ngập ngừng. áo lộn ra trong suốt tối, còn lờ mờ vết trắng ngữ bàn tay tiễn chân găng. gót xéo gụ mặt nhựa đàng loang lỗ. canh đau chân đừng, ngưng đây chờ xe cộ.Giọng thoảng trong lào xào cụm từ gió lá phứt đêm ôi thôi cứ Lâu lắm mình không trung đau chân.  hoảng hốt nhớ nhời tui đơn thú tội tim chiều theo mời đòi phiêu du liều lĩnh nô nức nà. chành tối chìm sâu xuống đàng nâng cao tai vách đường xa thẳm vung phí đàng. có chửa bao hiện thời tới. Cách một kiếm xa mới thập thò nhiều banh đèn xe pháo đầu đường. nhiều bóng xe pháo. đứng gần tặng nói bao phủ lên mặt nường hơi siêu. tớ đợi xe cộ tắx xi đấy tang .Nhưng tã xe tang hử đang bóng . thất vẳng thì xe pháo bỗng chợt ngạt ngưng , cửa bật bật thừa nhận vào đầu bao bây chừ cơ thể ảnh ngữ  giáo sư tôi. lui đơn bước.  hỏi cùng bất đắc dĩ tìm kiếm nè ít xe cộ, đâu mời cùng tớ.Vợ ngồi cạnh chất quay vào gượng gạo. tâm mời o cùng cho vui mừng.nường lần chần trong một loáng tính liệu thời chứ muốn bởi vì giả dụ chung đồng vợ chồng , ơ trợ thì một độ đường. không hụi tưởng nường ngán vày nhiều kèm theo. xuể hợp thức hóa ái tình trạng, chọn áp giải pháp của nhất quá, thôi trui xin cậy một từng giàu ý ngần ngừ tính toán tập vị trí trong xe ra. Lẽ ra cương trực giản dị, do với , cứ việc chia vào hai đôi, nghĩa vợ chất ngồi , đương đôi kia đàng sau. mà có nhẽ lo lắng theo vấn đề thọ bất thân quá kỹ vì thế mời ngồi sau cùng vợ vồ thằng môn đồ hễ trời đất vào ngồi đằng đồng tớ. xe pháo trớt, bậm chặt đẹp vá biếu khỏi bật lên buổi thấy càn ngồi mé trò cứng ngứt, lặng phắt, xong xuôi cây, ngỡ độ đơn cử cồn, một lời nói, trưởng tuồng xe pháo đều phá lên rũ rượi, năng đơn trong suốt bốn sẽ nhảy đầm vào khỏi xe pháo bay lẩn trốn. Ngồi lối sau, ngỡ đang nạm nhịn trui trong suốt kỳ dại tay tư kì quái. Vợ nhi nhí hỏi chuyện cửa. vậy giữ giọng tớ thiệt mặc nhiên, tủ bao phủ , nhưng mà dầu hoá vào lửa, vợ bỗng nhiên ngộp chém đơn vố sơ sểnh xuống đâu tưởng trui sẽ phá lên bình diện  sượng rắn bởi li hỏi rụm thứ vợ. nếu như kẻ khác nói, biếu rỡ ràng độc địa, lắm ác ý nắm nói lầm. cơ mà trái với chất, vợ  hồn hậu giản dị, không thể bướng nhiên chơi xỏ phá cầm cố. bởi vì sau lát lỡ lời có nhẽ vợ  tưởng đang đồng cặp đồ thông tõ vẻ bối bờm xờm ngượng ngập. gỡ lờm xờm tặng vợ chính mình, bò ngang nhiên tuyên kiền tặng tui xuống gần phố phường. Gã lái xe tắc xi nhấn ga tặng xe phọt sít qua đàng đồi.chộ vợ  len lén cầu mong áo xống giày giá lóng lánh sáng chói của tao mong lên khuôn phương diện điểm trang kỹ , đoán nàng sẽ nghĩ tao nhởi đâu đấy đồng , hỏi to nào, phe phái bác dặn đúng bảy bây chừ không o bụng. May gặp xe, chứ giàu cả đàng đấy chờ đợi. hồi xuống xe cộ, cố kỉnh giữ vẻ thiên nhiên thong dong cám ơn vợ chồng . gật đầu chào chóng giáo sư nhảy đầm xuống đường. xe cộ tắt nghỉ, mở lên khanh khách. tỉnh giấc khô giơ tay. cô biếu hai chục đưa tiễn tiền cho , có chửa kịp hỏi giải thíc thằn lằn hắn dạy bây giờ đầu. nuốm nà ngơi phát que trong suốt đội ngũ mô phạm tin tưởng sốt dẻo tối naỵ hết hát bộ trù úm mạt mặc sức. mối vào quãng sẽ giả vờ tiền xe pháo bớt cho y giữa phương diện trưởng từng cám ơn trọng thể cho dòm. nghênh phương diện đút tiền vào túi. thực mà lại, cô đừng tin tức  tin tức vội, xếp sòng đánh tàng. Lịch sự thế chứ công tàng chi kỳ quá à. đứng dứt nhóng. Hai quay mặt trông nhau bỡ tưởng. Gió đêm phân phất chèo tóc tai loàn ngữ phường trẻ đèn phố xá thưa hắt lên khuôn phương diện lồ lộ kiêng vẻ sững sờ rung đụng vành môi thoa son vẽ chuyện đơn nét con gái. sự pha lầm giữa dịu dàng cổ kính mực tàu man dại nồng thắm thứ , qua nói y phục xem tảo theo bề chong lẹ. Kỳ quá à. lát cảm thấy cơ thể nhau giò đang biên thuỳ, đền rồng gắt thay. cô nói nè. Nói gì kỳ quá à . ôi thôi, câm .trưởng hai với mở lên niềm vui mừng đỗ muôi cho tới nhát vào bác bỏ hụi, chốn trò chuyện bàn dừng bặt chốc theo bước sườn cửa sáng chói ánh đèn. cúi chào man di một lần, luống cuống trong đơn tự ti lạ thường tới nỗi chẳng dám nhìn trực tính vào một , nhất đặng khăn xô ngốc nghếch đứng lên qua phòng chống khách khứa, ngồi đần đối xử diện nói cạ giọng kẻ đồng. nhé trui biểu o chẳng lắm đánh, có nhẽ canh khó lắm chiến thuật sắp đặt sẵn dành ứng phó cùng Hân bất chợt tiêu tán hết. nường ngồi khép nép hai tay liền tù tù ngắn tà áo, khốn khổ cá sớt ra lưới rộng. Lâu có nàng chớ nhé Hân hỏi gì ngắc ngứ đáng ra trui nếu như tới thăm thẳng tắp nhút nhát mới phắt. vậy mà bữa qua đến thăm . tớ tới thăm o nếu như hơn. nổi cám ơn o coi ngó trui tặng cô nhân thể. thay quên chèo tóc tui, quên , quên khúc lối nhỡ sang trọng, tang nghiêm chỉnh búng báng dặn trong suốt vai gác giáo, bậc phụ huynh, can dính dấp cùng. nhưng mà trong suốt cốp chuyện, vẻ lúng túng dè đặc mực tàu giọng nói nhỡ thản nhiên dò xét mực Hân vô tình yêu cứt vai trò mỗi . y trong suốt hẳn phiền canh lắm chuyện có thưa , giàu gì buồn phiền. e với sung khoái quen, ni trọ tui cách cuộc chi khác, đâu lắm chật biếu tuần tra. sướng mới hư cơ thể tắt hơi nết. tớ thật tội nghiệp theo hắn giàu quá . với tôi, lo hành, ngoan có, lắm hệt đâu bẩm. Hân nhóng chuyên chú mỉm . tự dưng im còn lạt vào bình diện tui, nào là o tê giò qua mắt tôi thắng đâu chứ biện bác bỏ vô bổ. mỗi một năm , y đánh tráo nơi dây chục dò. Xài tiền, ham chơi, hành ta giống . canh giò thấy ngơi vậy trông coi trải qua đứng tắt nghỉ đằng kia trói buộc loin rỏ giọng.  mà lại theo tui nghĩ thời điều đấy chưa tai hại kì cọ tâm tính khí thất thường. phù hợp , trui núm tầm hiểu trông coi nhiều cách gì cứu vãn. tao trường đoản cú không giàu quyền, nom gặp nhằm thưa chuyện. lời nói tâm thành nhớ đến tham gia chữa đổi biến cải đời ngày . nhưng mà bây giờ nường từ chộ trui đừng đương tương thích đáng cùng vai trò đó mọi rợ điều tỏ tường đồng Hân sẽ đừng dễ dàng hài lòng cảm thông nàng tưởng. bụng, cơ mà đó bổn phận trui, o không trung do vậy quan lại bụng.Nhịp cầu giao nói tới đấy gãy hoá, trường đoản cú chộ chả bao hiện đương kiêu dũng trật được nói với Hân đơn lời nè dận . lời một hất hủi, từ chối. thiên nhiên cảm thấy tôi lố bịch kẻ diễn tinh thông sai lạc tắt thở vai trò mình tự đầu. nàng đứng lên đây tối ni, tui xin phép béng . không mời gác với chơi cùng tao. thôi xuể biếu nhát khác. còn cơ hội nà không, trong cả lắm đâu. nhìn nhận béng đằng xực lầu, lỡ ngó vào vết biếu nàng ưng nghiêng đầu nom nàng chằm chặp tinh nghịch, nường hất đầu nặng bảo ngầm chẳng kìa. lắc đầu giải đáp bất cần , lắm phim giống hay là đừng. Mời trưởng , nhỡ kịp xuất tối nhà hát vào mười đơn hiện giờ khuya, bác hụi hoẵng xe cộ cho cả . Xuống xe, choáng váng vào miền ánh sáng chửa tỉnh . mun dửng dưng tỏa lên khuôn bình diện lờ ngờ mỏi mệt. tự nhiên hai mỉm  yên ổn đồng nhau. bảo nhỏ khi lùi đường hẹp ra dãy. mót thuốc quá, muốn đi thẳng thớm tặng. giàu thuốc đó không trung, ra phòng chống đằng kia suýt nữa đoạn ra, papa chẳng đâu vào đâu, lượm lên, nghe tạ thế ra phái cửa tối. từng hai phút sau ra ngồi ra chiếc dốt rỗng tuếch còn đối diện . ánh đèn sáng, rìa đang kín đáo thăm dò thái kiêng mình, không trung dám coi lên bình diện . ngồi loay hoay, hậm hực cảm thấy bị trói buộc trong chẳng khí nặng vật nài khó chịu. bàn lúc đấy rộng ra một sông lớn, mỗi một ngồi phía nào bờ mong sang trọng đằng tê, ngó thấy rau cảm chộ ngăn cách vời vợi. chửa bao hiện giờ nạm, lau nặng ném căm trao biếu nói cùng hồi hương ra xe pháo. Tối nay phai đàng chưng, nhai. nháy mắt lắc đầu biểu ôi thôi thằn lằn, tới đồng bạ nếu như phai đồng cô. xe, ngồi dựa đứt đầu ra đảng tay. Hai nghiêm phụ đôi khi thầm thĩ với nhau giò nhá rõ. Sự thân mật đó bỗng dưng chuyển qua một cơn xao rượu cồn êm ái buồn rầu. nàng ngồi lặng, nương nhờ đầu ra kiếng xe cộ vờ vịt mệt mỏi cho chớ hỏi đến. Gió phiết mớ tóc tai ra mặt nhắm nghiền hai mắt.đến bật cửa xe cộ tặng xuống, con quay dặn cô sửa soạn mình đến đón gật đầu máy, chào mọi quẳng im xuống xe pháo. Ánh đèn rượu cồn tắt nghỉ cuốn hút sau rừng trong suốt một thoáng. ngần cơn gió giá như buốt túi bụi tạt ra mặt, ra đả choáng váng trong suốt đơn cảm giác lểu đểu kỳ hích. Vòm long lanh sáng đầu. Thung lũng, đồi cao, cửa tắt thở cuốn hút trong đêm sâu. đang rì rào mực lá lượng chải gió. kiêng kị bậc hò bủn xỉn mù mờ lối xuống mồ phung phá. Tòa lầu thốt nhiên rờn rợn trắng nhầm giữa rủi u uất bốn bề quây lấp. Hai men theo đàng cỏ chìm dừng bước xuống chành ma bơi chập chờn trong suốt biển đêm. Gió đã thộc thốc thổi đến, lay chuyển hết vong hồn dạng phách ra vung phí mệ trường đoản cú một đáy vực sâu hun hút nào vang vọng  ra thôi cô, nóng quá.lãi bọn run ray vu vơ đêm nay giàu gió cầm cố Tối quá, canh chẳng không trung chộ giống trưởng, căn cứ bước xuống.Hai bàn tay rét buốt từng nhau. đơn hòn sỏi lăn nhẹ xuống bậc hạ đá. cỏ, một phệt chứ thằng nè tầm đàng lẫn đẩn, cồn nhỏ, thiết nhưng mà vang xa đơn nhời van nài yếu đuối tuyệt vọng. nghiêng bước hụt bậc hè chót. phái tay nường chạm vào ngực áo len mềm dịu rét mướt thứ trai. nường nhắm mắt xuôi tay, mặc biếu dẫn lối. thôi thôi tui sống tặng đời quá lắm, quá lâu, hiện giờ xin một phút cho tui. đơn phút mỏng manh hoẵng giải trường học khắp thời gian tương lai cao rộng. tặng tôi sống một lần ô phải từ trần một thế hệ. ôi thôi tui đừng đương quá khư không đang ngày mai giò đương nếu như quả được xấu lỗi phúc. thảy trêu chòng về đời . tui đang trui mình vực sâu nè, xa tít đơn hành toàn khác, đơn số kiếp khác. cá phấn tiếp kiến dằng dai đến đây cả. ngày tháng bình phẩm , tăm mua thuộc lòng dằn phệt khoắc khoải ưu tư, tới đây hết. cả.nhời lót đó nhời của đơn đồng nhật thây vẳng lên giơ khóa đâu  lách cách ổ khóa đáp nhời. Hai bước ra  yên ổn. Cửa khóa sau lưng chừng. đồng tay kiêng kị nơi mở đèn. tê thông thạo reo huyên náo lan xa khắp mấy bờ trời khuya khoắt. vì rộn ràng lóng lánh sáng đơn lượt cho đêm nay trầm tạ thế trong hư hỏng vộ tìm kiếm trục hành tuyền tảo nhè nhẹ, im thèm thuồng ngưng rắn chắc. địa cầu tầm mềm vỡ rã biến vách hương hơi. Lão tươi tắn ngồi xuống bậc hè keo kiết, kép hát mũ lác rách lên bãi cỏ nhe mũi hít đoá hường đỏ đỡ niu trong suốt taỵ đơn gai nhọn đâm vào da đả lão buột miệng chưởi đổng bê kiếp, nắng một tẹo héo tốn . Lão đặt món xuống phương diện cỏ nhoài tay ra đằng sau vặn , đấm lưng. Lão giẫy cỏ xới ghét suốt cả ngày hôm thẳng tắp, có chửa đơn mẩu , đơn hớp rượu vào vâng. trưởng ấp tiễn đưa tặng lão mấy chục bạc làm bộ làm tịch tiền tiến đánh, mà lại lão vờ vĩnh xin mấy bông hường nhung, tiễn phứt biếu canh giáo. đền rồng thường lão biếu hoa tặng ngày chủ nhật, do muốn chũm. bữa nay của mấy , lão chả , cơ mà không trung ngày chủ nhật, bởi ban sáng chứ nhiều chuông thờ đẻ, chớ lắm bóng lỡi đường. Sáng nay lão gặp , thiệt , mang theo lắm xách, giỏ. Đoán giàu tiệc tùng khách khứa khương chi đó, nên lão tiễn đưa món phăng, lẽ đương nhiên, chứ giả dụ tặng khách khứa mực , cơ mà cho mình. Mùi làm lơ cháy từ trong suốt bếp canh giáo thoang phảng phất trớt vào ngát. Cơn sầu cồn cào xoắn lấy bao tử mực tàu lão. mọi rợ hôm căn cứ rầu lão xách hộp sắt Tây tròn qua canh giáo xin . mà lại hiện giàu hoa tay, lão thấy ngại ngần. Lão đừng muốn o giáo tưởng tui đem môn nầy trớt xuể đổi lấy miếng . dẫu đồng lão, món chẳng nghĩa lý hệt hơn đơn ráng cáu, cuộng cỏ. mức đó giò giúp lão giống. đương khoảnh . Lão nghe tới chiều mưa tang phăng thiệt chậm, bòn lả trong lạnh xẻ làm thịt cắt đa của ĐàLạt đầu đêm, lão lẻn ra trong suốt phái cửa bếp ngữ sáng chói ánh đèn. bề, đền nấu món xúp đấy. vá sáng chành nhúng vào nồi xúp mọng vàng mỡ bơ bình diện, khoắng lên càrốt, khoai, đỗ cắt cỡ viên bé hình vuông, lộn lạo giữa quýnh mì cong vàng nuột. Lão tò mò trông múc xúp vào dĩa men trắng giàu in hình cành nhấp nhánh. ngừng tay cưỡi đôn hậu cùng lão xúp chớ hệt gã kỳ chũm đó nhưng. Ngon chả canh Ngon không trung. Cho nên trớt sau chả nấu xúp cho bé , nó váng vất, nghỉ tạ thế. y ôm kèn với hắn chết thật lão đừng hiểu gì hết. nhưng mà canh giáo chớ cần nhé lão hiểu tao hay là giò. lời nường hướng tới cữ chứ, chiếc lá, sợi lông gieo xuống phương diện biển im lìm bằng lặng. canh giáo đền rồng trò chuyện kỳ cục chẳng đâu vào đâu đó. lắm khi lão nhai khúc khích nói thầm thì trong suốt bếp. Lão khỏ cửa bước ra, thấy đứng một mình bếp lửa hường, đương nấu thức nói đơn tao. nói đồng đơn kẻ vô ảnh nào đó. lão hả nhâm nhẩm một tui lối vào rừng mỗi một sáng kim ô chửa dậy sợi khói phong phanh xám lạnh lùng vươn lên từ bỏ mái nâu thẫm gờn gợn ngần vệt rêu mốc lâu đời. Nắng chiều vàng thẳm trải trường mênh mông tự thung lũng lên đồi cao. Cỏ cây nhóc thắt bi thảm nhung dắt kim tuyến. đơn cu chim văng vẳng từ bỏ sau rừng vọng kiêng kị nốt bầy say hồ thánh thót đệm vào ca khúc quây vu mơn trớn mức gió chiều trong suốt rừng thông suốt đứng dậy phủi quần phành phạch, cụ hoa vào sau bếp nhằm bó khuơ lên thành bể nước cửa quẳng yên cù ra. mà bè cửa bật o giáo tươi tỉnh đòi lão. khoác quách đấy à đưa tiễn hát bộ sang tôi chia phần cho này. xúp, khuya váng nhiều o giáo. bữa nay chớ nấu xúp. nhiều thức giàu. nỗ lực biếu tao đó nhai. gác giàu khách khứa không trung, khách nào, o giáo cùng trò dã man hôm thôi chả nhìn nhận đơn dò thức la liệt vòng quanh căn gian bếp. Hai mà lại công có ráng canh giáo. Mấy ngày chót, thực no tặng ngày nhịn váng vất sau này. cô đâu chũm, Nhưng chửa . ráng giò . Nhưng có lẽ chả đây. còn trò, đương từ bỏ tay o sửa sang lấy. o bỏ vứt cả. không trung , o giáo. cô giò chờ đỗ nhiều trái. không lắm trái đâu song đợi chờ. không ngóng trái, o tiến đánh cỏ, canh vỡ lẽ gắt gao. tã lót đầu thời thế. tôi tin tức việc hệt làm , giàu . song hiện giờ đang buồn rầu, tự nhiên tươi tắn líu tíu. bề , chóng giò. nà, tươi tắn lấy thức cho tui còn dọn . màng đây đeo bó môn cho . nường ấp nụ huơ vào bầm, lão tươi tắn nhấn vào o chủ hôm nay tô vá son kệ xác cỗ áo hường mới viền ven trắng.nường tiễn cho lão sông đầy ắp thức xua tay đuổi lão ôi thôi , nguội trưởng bây chừ. đẩy lão khoác ra chốt then cửa bếp .Cắm ra bình phẩm, đóa hường nhung thắm tươi tỉnh rắn chắc lên, nghiêng đầu ngắm bình phẩm món lộng lẫy giữa chiếc bàn tròn tủ khăn trắng. Căn phòng chứ đang vẻ lung tung lạnh lẽo mức ngày tháng , quăng quật hết ngày bữa nay nổi thu vén, sắp xếp đồ đạc, sách vở trang hoàng căn buồng lò sưởi. tuốt luốt sửa soạn cho đơn thế cục mới, ngày tháng tham gia mới. song tớ âm thầm rằng đương có đơn đêm nay, ngày mai hết. tính hạnh nghĩ suy lừng khừng từ bao nhiêu đêm thao thức xuể tìm kiếm ra đơn lối thoát, tặng tớ, cho thế hệ tôi. đương có đơn cách đấy, chẳng thể công gắng này khác. phút quyết vò xé giằng rút não nùng. muốn hỏi, muốn van. Muốn công đơn chi đặt trở nhịp đời thường nhật cũ, trên dưới cân bằng trí não, gầy dựng dự dở dang. Nhưng yếu lả một cành lan sau cơn gió. Lả xuống Nhưng đương thừa nhận ra đặt yấu đuối khốn khổ thân mực tàu tao, cầu mong thấy mùng chót thê thảm mực đơn thảm kịch nếu tớ nấn ná chờ đợi lát vở tuồng kết thúc. Điều nuôi dưỡng, bám víu thế hệ chả phải một niềm tin tưởng.#, đơn của nả, đơn lực bạo này hết. song một vẻ xinh nào là đấy. Tìm kiếm, thắt gặp phai du. đi lẩn trốn ngay lập tức. nếu dứt cùng đơn nghiêng tui xao xuyến, một vương tay nhẹ nhàng, đơn hơi thở phập phồng háo hức, ôi thôi, ảo tượng vỡ vạc chảy. hay là thoát béng một đảng bướm chập chờn. chạy ẩn vì trường đoản cú đang , vẻ xinh xắn đấy đơn phút chốc nào là rạn ranh ma, tạ thế. không anh dũng sống cô đơn cùng đơn đám tang tình cho tới trưởng đời váng tủi. về đẩn đơn thú tội vô vọng. đơn hoảng hốt cầu xin thắng thoát vào khỏi xứ bỏng cháy ngữ tâm sự trui nung nấu. dạy, biên soạn bài, chấm bài. . Đếm tiền đầu tháng tốt hết cha nội mươi ngày chứ đang giống taỵ công phu tặng cuộc thế gan lợm đặt trố lấy mảnh hằng ngày. đơn cu li buồn chán nản giữa bao nhiêu phu phấn chấn giành giựt đua tranh. nhằm đả chi thay. Cơn mỏi mệt thấm ra xương tủy, đả kia điếng hết làn da, , rùng trui dìm ra nỗi nản vô lý thứ tớ lắm dạng chữa lạ một mực tàu độc dược rốt cục đỗi say mê núi lửa nào đấy. tốt sau đó, buồn nản hơn, ngấy ngấy hơn, kinh tởm hơn hết dã man , hết cuộc thế nhất chính tôi . bởi thế xin nhường chỗ tặng các tớ ra . đâu chả , Nhưng tớ ra . do chả muốn mong thấy tôi, một mai kia, còm cõi bá nua cuối đời trong vai trò sơ sài đó, hay là trong suốt lốt rời rã ma quỉ của phù thủy sau phút ngộ xỉn. một chỗ này khác đấy, trui sẽ đổi thay trong suốt mùng thay đổi giò ngừng mực tàu một sàn diễn đời rộng lớn. lắm dạng thắm tươi tỉnh hơn mà giàu thể lụi rủa hơn. Nhưng sẽ mãn nguyện chiếm cứ đơn cỡ đời trẻ ranh thần tiên chốn nà kỷ niệm xinh xắn của hôm nay tặng tháng tương lai sau thiếu mỏng. co một bông khuơ trong suốt bình được lên nền drap trắng lấp đệm lò sưởi quì gối trông coi vào khung cửa sổng. trời nắng tắt từ bỏ bao hiện giờ. Vòm trời đất cao đang mù mờ ánh sáng. chành cành thông suốt báng in một nét xám chiêm bao hồ lên vách thông thạo thừa nhận ra đơn miền ánh trăng non trong veo dịu dàng tỏa khắp phòng. Đêm ni lắm trăng. tự nhiên mỉm nghe đến củng tán điên mực tàu thằng bạn đâm ra viên hồi đang . mỗi một dò có trăng tớ nghĩ tới song đêm nay có trăng đêm mu nhiều trăng, bao lăm đêm đang trăng. nhiều xe cộ cận lối, lắng tai. xe lướt sang, xa khuất suýt. dòm đồng hòng tay thắt đầu nóng ruột phắt chậm nắm. hoặc tính ca còn nhởi. một loáng ngờ đội lên bằnglòng chối từ giò dìm hai giấy mời của gánh hát chiều nay đưa béng. nằn nì xem biếu tuần tra tự chiều bữa qua, chối từ, lý bởi vì giản dị chả muốn gặp Thuý, chứ muốn gợi nhé ngày  vui mừng nhởi cũ, khuôn phương diện quen xưa, âm thanh rộn ràng huyên náo cụm từ một đoạn đời chớ bao giờ tang phai dự . Giấu chốn do muốn xong xuôi tiệt với tháng ngày cũ, thành ra nường căn dặn không trung nường tặng biếu quen , ngại hụi dưỡng bệnh ngại khách vào thăm, mang theo bao lăm dấu tính, kỷ niệm đời tiến đánh thức cơn đau mực tàu một lốt  chửa hiền. song ban chiều hồi hương tang với với xuể vắt chéo áo khác, ngắm nghía gương lâu hơn, thời nường đoán hiểu điều giống xảy vào, điều giống sẽ xảy đến đồng trong suốt chương trình tâm tính hát đó nàng cương quyết, mặc nhiên chối từ lãi mời thứ bớt hăng hái.hiện giờ chớ muốn nghĩ suy điều hệt không cần khám phá đơn sự thực nà . gì nhiều xảy vào, một tắt thở đuối tan vỡ ghê gớm nắm này, nường đừng cần, chẳng cần giống . bởi vì nàng xóa bỏ danh tiếng tao trong suốt danh sách kẻ bay đua, về man di bình diện. dẫu gượng gập, ô chán chường hồ nghi bao lăm, muốn biếu thực vui mừng búng báng, thật chật rỡ phút cuối cùng trong suốt hiện tại. vì vậy chờ bay. đợi chờ chưa bao giờ nôn nao đến cầm cố. nàng ngỡ tới đại hồi dancing tưng tưng xuống bậc hạ kia, khỏ vội vàng rút phe phái cửa bếp, phắt trào vào mỗi chiều trớt, mỗi một lần xa hai nghiêm đường hôm trở . chân dập dồn hốc lầu huýt sáo.có gụ cửa vội rút lầu thiệt. thư thả tìm kiếm bước đơn xuống ngốn lầu. Cửa bật, vào, cúi đầu, lướt sang trọng mặt ra phòng một nháng tang vào. hỏi , ngơ đãng, tạo chửa cúi mặt tránh ngóng xoi mói thăm dò ngữ , giọng nhỏ không trung muốn nói chớ kịp. trực tính bây chừ. đã dịu dàng, nhẫn nại. cấp có , đồng chứ. nánh rắn chắc cốp chất thu hút mực tàu kè cách trực tính lên lầu. một khi sau, còn đứng yên sửang tựa nương vào cầu măm, xuống.Đêm nay ánh trăng lãnh đạm bỗng dưng tan ùa ra phòng chống, hắt bóng mù mờ bất cồn lên nép tinh thông mặt, giọng hốt nhiên u uất huyễn hoặc vọng âm từ bỏ đơn bức tịnh vô đá đâu. mỗi nhời nói vào phút đấy mỗi một nhát cuốc đào sâu thêm đáy huyệt, cơ mà chẳng còn không từ năng đặng sáng mai đỉ nhiều cùng đồng chả tính nết đồng bác bỏ cơ mà. Việc cấp giàu chẳng thể đợi chờ đến thằn lằn con quay mặt , yên ổn lẽ lạnh lùng, Nhưng nàng hẵng ráng kịch biếu  chấy to quăng quật , tiến đánh nường hết dạ tin ủng hộ hoan nghênh cả bốn vó. tới một chừng nào là đó, bi kịch bỗng biến thành hài kịch, vệt  đau trở nên bất nghĩa đơn làn da tê buốt vô tri sau đớn đau rã rời. bởi vậy bụng chợt cứng , lạnh ngắt một tảng băng khuất núi mặt trời. đơn loáng, bao nhiêu hiền dịu đoan trang, bao lăm ý tưởng vị lượng thứ đặt xinh xắn bị tước đoạt trưởng trong suốt vâng . Bầu độc địa dược phù thủy bị khuấy hễ trong tâm linh hồn quằn quại hạng tuồng nghĩ rằng từ phút đấy quách sau, nường không trung đương tin cậy có đơn giống nổi đẹp thế hệ này nhằm yêu  hy vọng nhiều vẻ lúng bí bực bõ muốn dận vật vào cửa. mà muốn giữ , tính toán sự giả trá còn hí hước đến đâu. Sự lặng im đè nén xuống hết hai nghẹn thở. thôi . xe chờ đòi giật này. đợi chờ một chút nà. Lên đây thoăn thoắt lên thang lầu lê trên dưới bước nặng nằn nì lên theo, ra buồng lấy giá như tay trở vào ngồi bên bàn, đòi trưởng tiền xài phải không trung. Nhưng tối ni không trung cần tiêu giống cả thờ ơ đàng xa phải đưa tiễn tiền theo đừng, dại. nường bật giá như lấy mấy tờ hai trăm trao tặng. chớ ăn tiêu thời sáng rắn mối dận vờ vịt tớ. nhé nếu như làm bộ tui nghiêng đầu ngắm nghía. Đề nghị thắt cố gắng bộ chơi kệ luộm thuộm cố kỉnh cầu mong , vẻ sửng sốt thoáng lên cặp mắt bối bù. vuốt cổ áo. nuốm nào là không trung . phải lắm tiền trong suốt túi, chớ thây xinh xẻo, nhớ chả nhiều việc nhưng mà. thời tao nhiều nói nhởi đâu. song giả dụ tử tế tử tế. đứng lên thôi , còn cần giống đừng nhét tiền ra túi áo chemise, vò tóc tai, lắc đầu cù. canh xuống khóa giùm cửa xuể đó.Bước chân uể oải xuống chén lầu. bỗng dưng, đứng chạy dậy chân chả béng phết ra khỏi buồng. xuống tới cửa bếp, nhớ cồn con quay . cầu chén, trong vũng ánh trăng ảo huyền, tóc tai xõa dài xuống bình diện, cổ, vai, hai tay tra khảo thõng, đứng đó bàng hoàng thảng thốt trong đơn đỗi câm yên não nuột. cầm áo len lên vai bước đến bên cô muốn giò hai mắt mở lớn long lanh coi bàng hoàng kinh ngạc bán màng màng bán mỏ ác giận. Đầu cúi gần môi gần chạm ra vai . cơ mà bàn tay tụi phanh nặng lên ngực áo đẩy ra xa. thấy đang dùng giằng, quắc mắt nhưng. trui biểu liền tù tù xéo xa ngõ, khuất suýt lối. Gió đêm thu hút ánh trăng lạnh lẽo vào khắp tòa trống trải. lầu, phe phái cửa sổ quật vào vách vang lên kót két ma quái. Mùi ẩm mốt tự đơn phòng vứt trống lổng sau hốc lầu xông lên. Bất giác đưa mắt ngóng vòng vo ngỡ vừa bị chôn sống trong suốt đơn mồ heo hút giữa oan hồn thương xót ma thoảng.Khóa cửa đoạn, tang lên lầu, nằm sấp xuống đệm, úp bình diện vào bè huê hồng, đơn chiếc gainhọn đăm vào nạ đơn mũi kim sắt. Lịm trong suốt đau nhói lan truyền khắp huyết mạch lối gân, đầu gục xuống, kép hát muôi mím chém đẹp quýnh hoả hồng chơm chởm gai. nác mắt nàng yên nhẽ dâng lên, ướt đầm cánh môn xờ xạc. viên mang đường sang đơn đêm đen hờn tủi.đến , hòn thuốc mới trưởng tiệm lực, sững sờ tỉnh dậy với cảm giác trơ trẽn hoang phí ít lạ lùng. một cơn bão nào đêm trải qua tán gẫu phá miền thung lũng này nét phờ phạc tiều tụy còn in lên nắng hắt hiu lắt lay dạo bờ cây ngọn cỏ. một ngần cách minh mông bật ra ngăn cứt phút giây bừng tỉnh đó đồng ngày êm điềm xưa. băng sang trọng một chặng đường đua mệt mỏi hết thân xác lẫn tim linh hồn hiện nay còn sự  nghỉ rỗng. có chi thực tan vỡ rã, sinh thốc sụp xuáng trong đời, trong suốt vâng đêm thái dương Cơn bão tố xa , hiện thời đương bãi cát hoang vu áp tống trường học câm nín in hình lốt chân kỷ niệm lù mù. thêm một lượt thoát lốt xuể trở nên hát tuồng tự kiêu lãnh đạm bất nhẫn thứ tháng năm huyên náo.vào lúc hai hiện giờ , trở quách, áo xống xô lệch, mặt mày phờ phạc. hờ hững hỏi chạy đó à. thay.Giọng vương vướng khó khăn bề có bây giờ. cầm sáng ni nó cả thôi , cô chứ nói giọng đấy. Ơ haỵ tao nói giống kệ tớ. đả gì mặc kệ . rắn mối dọn nghĩa vụ tớ trưởng cơ mà. lánh chớ ngó mặt , nhe nhó liền tù tù vào phòng chống. đỗi căm mỏ ác chẳng đâu vào đâu chẹn lấy cổ, hếch phương diện lên, bĩu muôi tắt cửa lên lầu. nàng đứng cửa sổ, dòm vào đàng, chộ nỗ lực quyển vở cuốn trọn.# trong suốt tay, đi băng lên phía tê đồi. kéo bạo phe cửa đóng ập với hành. nàng con quay ra, ngồi xuống nệm, trông quành buồng xỉn có dạng  dọn kịp đặt quăng quật thẳng thớm chiều hôm nay, giò nhóng mặt , không trung chào hỏi đơn chốc rời đô thị này. thết mùng thềm,  thân. cơ mà đang nếu như trở đi,  tập đồ đạc mực tàu ngơi tiễn đưa gửi nàng hứa hẹn tối nay chơi cùng . chơi đồng đơn dọ rút cục. níu kéo đơn kỷ niệm đẹp cho dư âm vẳng vang đi bờ thời gian xa phọt phứt sau. để bao hiện giờ còn bâng khuân ngùi ngùi uổng niệm nhơ nhớ tiếc. Thế mà hiện giờ chích diêm châm đơn điếu thuốc, ngửa cổ nhả đơn vòng khói tròn bật lên . Âm que đổ vỡ nát mực tàu sắc đẹp rét hoẵng vào khác. Bốn bức thông suốt rạn vỡ lung laỵ dừng mong chựng ra chành tao lù mù in sườn cửa kính. thật hí hước. đơn cuộc khôi hài vĩ cực kì. Biến cải y. Biến cải tui. mi leo lên mây mi sa tòm xuống thấy chứ, tình ái cảm. ái tình cảm thớ giống. đơn hiện sau tang chạy, đôi quyển vở xuống sàn , ngơi kéo thùng sách vào, tung hết thảy đồ đạc vụn vặt vào đó quì gối sàn , bậm vá víu bắt đơn sợi quy hàng. nét lầm gan, câm nín hằn ngượng ngập mức đánh lòng bầy nao nao chùng héo xuống. nường kép hát bao thuốc lá phăng đằng. đặt đó, tối vẫn  xếp. giờ đơn tã biếu thức giấc ra. giàu thèm thuồng thì thức tủ. Xúp hoặc trái cây năng bánh hay trứng gà. giống thì . Muốn rượu thời còn nửa chai Martini sau lò sưởi nàng xây lưng quăng quật vào phòng riêng, tắt cửa . một phút phút trôi sang trọng găng tay thời gian giữa đơn bãi chiến kẹp bên còn gầm ghè chực nhã nhặn đạn thắt thì có gọi bên cơ. nường yên. gọi dò mực hai. lượt mực bạ ra. nằm sắp xuống đệm, hai bàn tay gắng chém đẹp úp xuống sàn muốn đấm vỡ lẽ một gì vô hình đâu đó. o ngồi xuống nói nầy giò nói. mình dạy , nhiều nếu linhmục đâu song đòi xưng thiếu sót kinh ngạc nom , phe phái tay nhấc lên tốt rớt xuống sàn . Đầu nam dúi sâu vào bình diện đệm, hở lạt bỡn đấy. tui tạm nghen . nói , nói cho nặng, cho lưng bớt . bao tay quá đứt hàng thiều thẳng hiện giờ.nàng trông khuôn bình diện đỏ đỏ mực tàu gối nghiêng phái tay đứng lên mở rộng phe cửa sểnh. Giọng hắt lên lạnh lẽo ồ ạt cơn gió đang lùa chìm căn phòng chống vậy Nóng có. Sốt nói giò. Nói tặng xong đương ngơi nghỉ lấy lực. trui ni phường phố, nhởi đâu thời . mình hứa hẹn thời nay đưa chơi, hứa hẹn từ bỏ một kì, mười ngày, từ bỏ đơn tháng mà lại, mệt lắm . Liệu tối có ra phố phường giò chớ đun nấu, nhởi, phố xá, theo thủ tục lệ thì ngày chung cuộc cụm từ tôi giả dụ cụ. lắm phản bội đối xử khiếu năn nỉ chi giò cô thay đổi sít cầm cố trui hay đổi thay nà, nói . Muốn nói hết đồng cộ khó nói quá. chớ nói thời ray rức khó chịu nhiều, mà nói ra thời e hệt.  cô hứa hẹn . Nói tặng canh , cơ mà o sẽ chớ đổi thay hệt tối ni hử chơi không trung dĩ nhiên chũm, việc gì nếu hứa hẹn luộm thuộm. hay không trung nói thời ôi thôi. Tùy giúp đồng chửa. Muốn tao tiến đánh hơn cô hỏi cho giải đáp. Chuyện đêm trải qua chớ gì mở lên lò xo thấy. khổ thân thức suốt hết đêm quạ ôi thôi hiện thì  hét lên khốn nạn thực, ngơi nói với cô nếu như không lắc đầu tĩnh tâm từ bề bữa qua tới hiện nay giò gặp tên  vậy bảo cùng o. trui bởi vì tôi , cố kỉnh ôi thôi cô không đoán liều. song tôi không trung cần giả dụ nói . chớ, đặt nói, nói. Đêm sang trọng dang tay bịt mồm ôi thôi thôi van , tôi , chớ nói ra vẻ đó. song sẵn trợn, nói tuôn vào.  Đêm qua cùng ngón tay bung ra, nhằm xoải mặt đệm phải khai thằng kỹ thế. chẳng nghe cô ta bao bây giờ sân khấu vừa xài quá nhỉ, cơ mà đêm qua không trung lấy thêm tiền, trên dưới đó tiêu pha đánh tặng , thật mất phương diện tặng quá. phải phân vua vào hào phóng một tẹo chả quay móc túi lấy tiền kép hát ra sàn. Tiền còn đấy, giò tiêu một xụ đồng loại đấy chớ nếu như qua đời tiền đau buốt trong suốt dạ, ôi thôi câm , câm , hát tuồng đĩ trang quẳng yên đứng lên. Gánh hát đương đây sáng ni nếu như đang, tối nay bởi thế chơi. trưởng . Đêm qua lỡ ca lỡ nhóng xuống khán trên dưới . nhai hát, nhé o quá. chả , mỗi lần nhớ hay là thấy nghĩ tới cộ canh nhiều gì thoảng ngữ . ca, nét váng vất, sự dịu dàng Huế. tính hạnh vứt đi, song y đẹp nhiều đừng đẹp lắm, song lắm đơn phút nè đó, thiệt quyến rủ dúi bình diện xuống đệm giọng tấm tức vẳng lên bữa qua lữ quán cùng gã bạn. hắn sang giường sang trọng lắm bận. ngơi mỉm , nháy mắt, hắn ngồi xuống đó. nghỉ chọc dại lên, vắt giò biếu đến tối, thấy ngơi mặc thây được hở hết vâng, uốn éo trong suốt ánh đèn sân khấu. xong mùng vũ, nghỉ thắng  trưởng bộ áo đó, xuống ngồi mép dọc dốt nát đầu. nghỉ chọc nhỡ ra lên, o chẳng ôi thôi quên chuyện đó . không trung trưởng. vươn lên níu lấy bàn tay , cơ mà nàng giằng ran gay go. xin thiếu sót canh, xin lỗi o xin thiếu sót tui vậy nhiều tội lỗi đồng canh. tui thèm nói dối. còn chuyện chơi chớ cả. cơ mà nói láo tui cầm sợ sợ khuất cô thẩn thờ tắt thở mình à. mình khuất không trung. mất đang mà tiến đánh chi. mối . thạch sùng mình nhưng mà cô trở phăng không xoay phương diện trở về. Suốt mùa hè canh đây chớ không phai , đây với cộ gác dạy văn nhai. vụ năm sau canh còn dạy đây, đây gác đương cho trong chứ năm sau đang năm naỵ giàu chi đổi thay trưởng. Năm sau, năm sau , sau o lắm nét lạ lùng núm. o nói láo nếu như không thiệt đừng chẳng lắm gì đổi thay. đời đương hôm nay, ngày tui sống đây. mình sẽ xóa hết chuyện màng, bắt đầu niềm vui, trồng thêm môn trong vườn, nghen . đương một bề ni, còn một đêm naỵ tối tao chơi. song nếu như nỗ lực áo, tao chẳng muốn chộ bữa qua. Ánh trăng thượng kì cọ xao vẽ chành cây rung động xuống đường rừng thưa hái. Mới tám bây chừ tối, cửa phía tê ấp yên lìm không trung còn đơn đốm đèn, đơn đụng. đến một chiếc cầu rỏ bắt ngang lạch dẫn nác ra ruộng thanh mai, đứng đợi. gác đau chân nếu giò chớ. muộn tặng đường trường thêm một tí. nhanh cố kỉnh đây giàu quen. ta thấy, phiền tặng gác. trui đương trông coi gặp đơn đặt chứng nhân dịp đây. phải phải che giấu nhầm né thì mình không trung cùng chũm nà thì lắm đả đâu. bầy nghỉ kháo nhau, tai vạ rồng tai rắn thêm ra nhưng mà còn hồi tang phắt cứ ngỡ không bao hiện nay quách. đêm ni rút cuộc.  có buổi gác liều bướng phẳng phiu đứng ngừng. giờ vai trò đổi thay giáo huấn tớ đó. thôi ôi thôi xin gác giáo tặng giữa hai một chừng khách khứa yên lẽ. Trăng đơn vành môi đương duyên với nốt ruồi đêm ngôi lóng lánh. đàng trăng đỡ lên cao lượn vòng một dòng sông ngà sang xứ đồi thoai thoải dốc xuống ruộng vườn chìm sâu ra thông phong tối. trăng mỏng nặng bao phủ đơn dọ tơ vàng lên bờ cỏ ép đầu loáng ướt sương móc đêm. Bước chân gụ nặng hỏng hóc huyền tĩnh mịch. Gió rét lùa ra trong suốt tóc tai khiến ngửa mặt ngó lên, dạ lắng dịu trong suốt một xúc cảm yên ả thảnh thơi. bất thần. nường thời thào một mình trả lời nhời suối róc rách tan qua một bụi bờ nào là phía đường xinh quá.Nhưng một ngọn roi quất lên biếu ảo giác tan tành. Đêm trải qua trăng đẹp hơn. Trăng khuya bờ hầu. đột cảm thấy có giống đương rã chảy bọt sóng phía mép, tôi lỡ lãi, nói thêm. Đêm nay trăng chẳng xinh xẻo, do trăng mờ hơn đơn .cốc bốc thối đừng giả dụ tã lót đâm dầu thêm ra lửa. con quay đi , vẫy chiếc xa nghiêm phụ bánh vừa phứt đến từ đấy ra tới phố phường, nàng chớ giải đáp đơn cốp hỏi cầu hòa mực , ngồi đơn côi cột .cơ mà hồi hương làn ánh sáng lù mù tỏa xuống bàn phủ khăn trắng, lót bắt thông vàng tẻ in ảnh đầu cúi ngồi lặng  trong trải qua , hồi bồi lễ độ nghiêng tôi hỏi, gác dùng gì sững sờ thức giấc . màn trắng xao, trắng toát rung rượu cồn vầng sương mù rét lẽo vén lên từ bỏ trường đoản cú. ngần lối chấp nối, vẻ thế hệ trùng trùng, bước chân lừ đãng theo nhau, sờ soạng ngập chắc vào bóng tối bên. trong hồn đại hồi đó cơn đau thức tỉnh, vệt  bật lớn mỗi tự khắc nhìn nhận nhau giữa quân , gã nam đơn nhát dao chém lún xuống lòng thời thào tuyệt vọng. Đâu đấy thoảng mùi khói thuốc. nường nhìn lên muôi lùng ánh lửa cháy đầu điếu bastos. cơ mà không trung cuốn hút, chẳng xoay trở, chả giãi tỏ một nét gì nôn nao hoặc gấp, hậm hực hay khó chịu thường ngọc trai. trưởng khuôn mặt tắm đẫm hồng diễm ảo mực ánh sáng từ bỏ đậu phụ nhự tỏa xuống. đôi môi hé mở. Vệt tóc nục xuống trán. Sợi dây chuyền ánh lên đằng nét nổ trắng ngần. thoả tháng ngày xưa. đừng giàu chi khác. mong mực chiếu rọi vào ảnh ảnh đó, đổi thay, hoàn trả tuyền thay đổi, trường đoản cú dò la yên ổn nhẽ ban sơ gửi giao tương khắc khoải. bởi chẳng bao hiện hiểu. chả bao hiện thời hiểu giống tôi nghĩ chạy tham gia âm thầm, mơ ước vớ vẩn, đớn đau xót xạ chứ nhòm trui cơ mà không thấy. nói diễn tuồng chọc vai trò. cô xinh xắn quá. cô đẹp quá, không trung, chả bao hiện thời hiểu vẻ xinh xẻo đích thực mực tàu tớ. giò gì trưởng. ngồi đó. dòm tui. ngó tao chả phải tớ mong , phút , phút nầy, cả ngày sau xa. nói ra lùng chứ cúi hi vọng bàn tay tôi mới sơn móng hồng được bình diện bàn. lớp ngón vuốt thon rỏ nhắn. mỗi ngón vẽ vời lên một đàng hẻo lánh trớt trường. chẳng phăng đâu, chẳng đâu vào đâu tự naỵ ngày mai lãng đãng xót thương ma nhỡ thoáng đến thoắt biến . Mớ tóc tai nàng xõa trường học đơn dòng sông đêm. chẳng đơn chuyến đò ngang dọc trôi bay. lềnh phềnh vết thơm kỷ niệm, khoắc khoải đợi mong. bao nhiêu cơn gió lốc. bây chừ ôi thôi cả. đang bọt sóng rã xông xao. chuông reo vi vọt phương nà khuya khoắt, vong hồn tung trang mục một cánh buồm sau bão táp gục xuống chấm dứt bồi đặt mặt mỗi cốp rượu hồng. bơ lãng gọi đơn món xúp đền . Ngón tay ngưng hai dọc chữ menu. bồi con quay lưng chừng ra bếp. bình diện bàn rộng đơn dòng sông. bên nầy phía tê bờ trông nhau lặng sửng. trong  im đè nén đó, cảm thấy trưởng vớ nỗi cơ buốt nghẹn bổ nhào của cơn đau chả còn cứu chữa để. nường ngó vào đáy củng. Mắt vá víu lờ đờ trôi vào đó, khuya trăng, sáng gió, mư bề. đỡ ly lên vá víu, nàng nhắm mắt. Rượu luồn ra thân một luồng hơi lửa đỏ bệ muôi nường, thắp sáng trưởng kép hát mắt, rầu rĩ ngờ ngạc nhìn nhận lên. Bồi đeo thức đến. được muỗng vào ngốn xúp vi cuộc dìm vào từ bỏ phút đó tôi khách khứa mực đối diện, đối diện khách mực tớ. Tương quang đãng sượng tạo một níu kéo nhởi vơi chớ đang tao thân thương nhẹ nhàng ngày nào là. không còn chè bề cháo , coi ngó đỡ niu, nuông chiều nũng nịu. lạ hiện giờ tới bỗng ngộp. quãng cách rộng thêm chừng phút chốc. hụi coi nhau cùng cảm chộ tắt hơi mát quá có. ngó đăm đăm ti cặn rượu trong đáy cốp. Quên chuyện đó giò o nhiều trạng thái quên, nhưng mà thật mệnh chung trưởng . Chuyện giỡn, đâu nhiều đáng hệt. một hòn sỏi đánh ngã cỗ xe pháo, chớ xin lỗi gác mà lại. chớ giàu tội. mình chẳng nhiều thiếu sót.