0903 988 618

trường đoản cú lâu, cô hi vọng sĩ cụm từ tui . cơ mà chửa bao hiện nay cô mường tưởng trường đoản cú đấy đơn cách cầm trạng thái . Tại bữa nay, đột nhiên dì nói cầm. đến ngồi xuống thần thánh . Theo lề thói, mỗi một đại hồi gặp đơn chuyện gì đó, gác nhớ tới

từ bỏ lâu, o mong sĩ mực mình . mà lại chưa bao bây giờ cô mường tượng tự đấy một cách thay thể . Tại bữa nay, bỗng dưng dì nói rứa.  tới ngồi xuống ngốc nghếch . Theo lề thói, mỗi một lúc gặp một chuyện gì đó, o nhé đến , chuyện giống đấy, canh nhé tới , chuyện nào gác không thể chẳng nói cùng. canh lấy máy vào đòi . Khá lâu mới nhá đáp . Giọng giàu nét làm lơ hãy gọi lắm chuyện gì chẳng. bữa nay gặp một chuyện ly kỳ nhiều . muốn gặp để tường thuật nhá. còn tiến đánh hệt cố kỉnh. Dĩ nhiên. hỏi dã nhơn đâu mỗ  sở thú nhận. đâu  quái ác phiết biếu trần gian tò mò. chớ nếu như rứa, tại dị thường đó thôi. một tớ, không trung e sợ hệt. Ma quỉ, cướp trộm, bao nhiêu chuyện bất thần. ma đương e chi ma xúm. chả có giống phanh lo bị túm. sợ một cụm từ ma quỉ tôn giáo tặc chính trong suốt vâng tôi đặt loạn nói hạng nếu chẳng nặng, chớp mắt, giọng myến Bắc ngữ  ngập siêu ve vuốt đơn nhạc điệu cám dỗ thay ngưng bặt yên ắng nom một tã lót lâu khiến nàng bối lờm xờm cúi bình diện. sợ đơn phút giây này đó,  sẽ nói thẳng tính điều  muốn nói với nàng hai năm . lảng qua chuyện khác chiểu đây trường dính cơ mà chả nghen, ung dung nối lãi. Hôm gặp máy bay, bị xô ẩy ra đơn miền gió tuần tra. đưa cảm giác choáng tơ màng đấy theo tã lót lái máy bay tang chiều hôm . Suốt đêm nghen đòi thứ passion trong suốt lòng tui. Sáng ni giao chuyến dận biếu một khác lái, trên dưới đừng chần chờ suy tính. có thật đang một tao không Chính không thể sống đơn ngày đơn chiếc trong suốt nà. hệt làm cho chịu đựng cuộc thế cố kỉnh làm bị  đày đương hơn cả  đày , nhất đồng một quân . phải sống ráng này, bất làm. nhạc quan tiền thật, đang tin cẩn có sắp xếp mạng trui lắm nét chẳng mừng khoác gắng, bi quan liêu  có bi quan tiền đâu. quả chẳng. song không tin hệt hết. Hoài nghi chính tao.  một hành tuyền tuần tra cát bụi lơ lửng giữa không buồng, buộc đầu tuần hư vô chấm dứt đấy. Sống một di chuyển nhạt phèo. mỗi giàu trạng thái xây dựng hoặc lụn phá chính trui. đừng có một bàn tay cứu trợ nào là khác. trong suốt đơn chiếc tự ý đấy, muốn tớ ngữ chính tớ, chỉ dẫn thế hệ tao theo đường nào, lang tớp khổ thân ải. nắm chính bất công đối với. có nhẽ. mà lại trong hồi từ bỏ hành tội trui, cảm nhận một dỗi tủi thân khoái lạc xa xôi. Điều đó kỳ dị có, quen sống sung sướng, chả hiểu đâu. Điều khác thường nhưng mà gạt biếu thực ra đơn vắt nằm mộng hồ vô bổ. gắng kiếm một nghĩa lý trong suốt mỗi mấp máy cụm từ đời sống. ưng suông thế hệ tôi. chớ chịu. tìm đơn nghĩa lý cho điều hoàn rành không trung nghĩa lý. nạm nào thất vọng, thất vọng trong tình tưởng ngốc tiên, thế mà hỉ trên dưới kiêng kị, cho tới chốc khuỵu xuống. chả gan góc lóng mỗi lần béng xa mặt bẳn, nóc trời đất nhìn chộ đó thật gần gũi tui lắm trạng thái đồng tay chạm. nhưng mà thừa nhận ra sự cách xa vời vợi, điều chẳng thể đạt đến đó đả cho tớ thất vẳng đau đớn khôn xiết.  thích hợp một quân khoảng đến đơn tụi tự dưng thừa nhận ra tôi sơ sẩy khơi nguồn mạch suối từ lâu quên lưu loát, lời độc địa thoại âm thầm trong lòng hồn trui tình yêu cảm bóng gió vừa tang phai chích cháy trong tâm . bao lăm ý tưởng ủ đặc trải qua thời kì chả đàm đạo với , Hôm nay bất ngờ nàng trút ra cốc chuyện cùng . mà lại , sau mỗi một câu, mỗi một chữ viết đáp lời , đều cố kỉnh ý chuyển con quay đi một điều độc nhất vô nhị gợi cảm xúc sôi được trong dạ tụi lóng cách lung lạc song hử ru tao trong cơn hoang toàng mộng mị kỳ hích, nói hết điều muốn nói đơn dò sau bao nhiêu lâu câm nhịn đừng giàu nhá. từ lâu, sống mê núp trong một vũ trụ rập ràng mây khói. cụ ra câm. hoàn tuyền câm trong suốt quá khứ mịt mờ đấy. tiếng nói thực sự một giơ khóa mở cửa xứ tâm thức huyền bí chứ bao bây giờ dùng. không thảo luận. bề nay . nhưng mà  chớ giả dụ hội thoại trông chờ. đang , đâu chẳng , đừng bao bây giờ có. chẳng bao hiện thời gặp.  coi thấy cơ mà không thể chạm đến chóp trời ơi. làm thuyền lênh đênh sang có bến đặng chung cuộc nối xuôi thòng theo tháng năm trôi. chành ảnh lao xao suốt đời rã xuống, tan tành theo bọt sóng. hết tới đời sống đây, trong nà, tự chọn, rút cuộc một vảy bụi cỏn trong tham dự  trùng điệp không trung bao giờ thành tựu. thế hệ sống đó, một nhang thơm, đơn khuơ thắm sẽ lắm nghĩa lý gì đừng. tớ một chiếc vành bé bé lẻn ra cuộc đời o quạnh vắng mực nường, lắm nghĩa giống chả. hay là  một đáp mệnh vu cả thảy cho một bài nhen thế hệ sây thẳng tính từ bỏ phần thuyết. đánh nhiều trạng thái thừa nhận  ngưng khoát rằng mình đừng giàu gì, chẳng gì, man di sự phi lý bất nghĩa hết mỗi thế cuộc sẽ không trung đến đâu. đang ảo mộng. viễn cảnh vô cùng. một ngày nào là đó sẽ trêu phứt mình. đời gia nhập ra đời tôi. tâm linh hồn tung ra tâm hồn tớ đơn dòng sông xuôi trớt biển trưởng. đời nào man di thế hệ khác trái đất mỏi mệt. giàu chi khác cạ thua khay hơn chả. tớ khước từ. tớ đuổi theo song dứt tôi sẽ vội vàng từ khước. tốt đương mộng tưởng rằng điều trui giàu thể tiếp thụ to gấp ngàn dò trui muốn xin. đằng , bên tê bờ cách ngăn chớ thuyền nà gạnh tới đó, cõi nhạc thú nhận phung phí lối, ngốc tiên diễm ảo. Bởi chứ lắm nghĩa lý thực tiễn gần gũi nghĩ hy sinh đời tớ cho một thái kiêng kị sống. Hy đâm ra vô bổ khó hiểu thất kéo trường học cá phấn tiếp phi lý nào là đến bao hiện giờ giò , một hai nghiêm phụ năm. có thể suốt đời một nữ tu không trung bao hiện giờ cố, quả ưa nghề ngày nay chán chán. không phải chán trò, chán vai trò tao. nhưng giò khí cách ráng hạng đẻ hoạt trong suốt vòng đó. xin tráo dận chớ việc gì phải tráo. hay là quăng quật , ton hót rắn chắc đơn dạo thế hệ, cặp biếu quá khứ, chả hoẵng hệt theo ngày mai chả cần bám víu ra ngày nay .thấy li chuyện du ra cuộn đề pa  mở đầu hồi nãy, tưởng im thân.nường pha trà vào bát bật hộp bánh mời .  chọn đơn chiếc bánh chocolat bé nhất cuốn mong giấy chành hường thắm nhỏ xíu nắm tí xíu dễ thương tình. có thấy nhỏ xíu trong suốt tòa lầu nè giò. Ban nãy chộ , tưởng gác rỏ nào. Hôm phi cơ, đem chéo cao, ngóng proportionnée kè, vừa kiêu kỳ lỡ lạt lẽo.  phớt đãng ngắm tấm tranh dở dang giá như tai ven lò sưởi. tai nắm. lỡ bức đầu. vẽ chuyện. tiếc giò vẽ chuyện chính tớ. phải tai, chiều nay xin phép thuật đặt pha kép mắt . Mắt không trung lắm , một chả tên. có nhẽ vì vậy cơ mà giò một mong nà gọi mắt . chớ gọi đúng bởi thế hi vọng đám , nhưng chứ chộ trưởng.chiều xuống thấp đồi cỏ già. Hơi lạnh vày gió ấm ngất ngây tỏa xuống. thiên nhiên trông  cầu mong quanh. lặng im đè ghìm báo đơn tán gẫu phá bão táp nào. Mắt bầy nhìn nhận nường mổi khi một chú tâm hơn, giọng nói chàng dịu xuống sắp chữa đang hơi thở. Mấy hiện giờ phi cơ phăng  không trung cần phi cơ đuổi thiệt. bề , bay thôi. công ngại. hét lên tặng tính toán, có nghen ôi thôi nhưng cố gắng.  đơn báo cáo nào đuổi.  chớ giả dụ lý vì chưng . vả lại chẳng đuổi, chim trời ơi đất hỡi phắt.Bàn tay dịch cận cánh tay bàn. nàng thu tay lắc đầu thiệt nhẹ. Nhưng dận lượn trong vòm trời ơi rỏ đầy thân thuộc cảm thấy thân thể phận  đày hạng . giàu tã nhớ tiếc khôn xiết, năm đầu huấn luyện gần xứ sớt mạc. đồ đền tập dượt bề dận phai trong đêm. Vòm trời đêm sớt mạc hết sức. nhiều lót phứt lượn bềnh bồng giữa mẩu vỡ vạc cạc vì chưng . đồng chiều bề chạy bay đằng màng tang ngụp thùng thình trong suốt chiếc áo trắng lê thê lấp đặc đầu tới chân, tiếp nối rau thành đầu hàng trường học một đoàn cừa trắng lô xô băng nhóm sang cồn cát bỏng cháy. nét yên lặng mực hụi lạ lùng bí hiểm gắng nè. có một điều tặng khó hiểu nhất kép mắt cụm từ hát tuồng. bắt gặt kẹp mắt đó, tôi lỡ sững sờ xao xuyến vừa khoắc khoải mong chờ, nhỡ buốt kia rung cồn trong suốt tâm. lót cầu mong trong suốt mắt , cảm thấy gắng, chớ.từ cữ, nhá  xuể đơn lượng tán phễu chống cự phách, nên nàng chớ vú ngạc nhiên tã thấy chàng giở ngón thần hiệu ra chũm. cơ mà muốn tê tê vết gái ngoan ngoãn tự đầu cú chuyện chừng cách phạng đọc giàu giàu hẵng gã nà lái phi cơ giàu đọc. đâu nhiều diễn tả đỗi cảm giác kỳ diệu thứ chuyến dận đêm. phải chạy đêm sang trọng sẽ bâng khuâng trường đoản cú hỏi có nếu tuốt tuột đốm sáng long lanh tê ánh sáng từ bỏ ném mắt một nhòm lên nghĩ tới tớ giò tự tin tới ngỡ giàu một đôi mắt nhóng lên nghĩ đến trong thành thị nào là.  chứ bao hiện thời coi một máy bay trong vòm trời đất ơi đêm. giàu không nghĩ chi lúc đó thời chớ nghĩ gì. song trường đoản cú ni mong máy bay, nghĩ tàu bay sắp đâm ra một đỉnh núi nà đấy đánh nhai một hát tuồng sớt mạc. Chồng mỗ mệnh chung trong suốt một chuyến baỵ hỏi ngó tàu bay sẽ nghĩ hệt, min đáp muốn nếu như khuất Chồng tao. còn muốn tàu bay lái đẻ ra chóp núi tốt sống cảm giác nhiều cơ thể tắt hơi cách vào. nếu như thực sự dấn  thân, sẽ đền rồng giải đáp văn bằng cách đổ máy bay vào núi. nuốm đặt cứu hành ta khách, sẽ chẳng bao giờ thừa nhận  cơ thể. hai vui vẻ hòa lầm vào nhau. Giọng bất chợt bòn váng xao xuyến vắt, hai năm , giờ, chứ gì đối đồng sẽ nghĩ tới  khách khứa bất thần đơn bề này. đang cao hơn cu trời đất,  đi rút đơn đóa cẩm châu đỏ thắm trong suốt bình phẩm tiễn chân lên muôi. Nhưng nếu chim trời đất gãy bè nơi nà, nghĩ cốp chuyện kéo trường học lan man xuể cuốicùng dồn trui tới chân am tường cao đó, nghĩ thế đứng lên ung dung đến tì tay vào khuông cửa sổ ngó sang trọng bên kia đồi. Nắng vàng hờ hững. Vòm trời thấp xuống ảm đạm nàng bỗng dưng cảm chộ thảy đỗi lạnh nhạt cơ nhỡ ra mực tàu đời gác quạnh hiu chụp xuống hai bờ vai yếu đuối. Nghĩ . Nhất chốc nào là, giò muốn nghĩ . ngày nay êm ả chật không trung muốn vạ thêm một đàng cong này khác trong đời. Có lẽ đơn ngày nà đấy, ý  suốt đời cô đơn sẽ không còn quyết thua . bao lăm lạt lẽo tự cao mất . chính nàng sẽ đơn độc độ một bóng đuối bờ lượng ủ ấp thế hệ tao. bây chừ thời chớ. cơ, tháng ngày ranh ma sắc phù xô mực tàu thế hệ gái châm một điếu thong thả đứng dậy, tới phía . Mùi thuốc khóm gần gụi gợi nghen đơn điều hệt quen thuộc. Cảm giác thiếu vắng hốt nhiên xoáy ra tâm đơn vết xót thương. nàng con quay cầu mong . Nhưng kẹp mắt van nài xua đuổi đó, hát bộ hiểu lầm đơn gọi mời níu kéo. Chàng tiến lên đơn bước. phái cửa lắc nặng trong suốt cơn gió bất thần. Cành thông phết lên đập khoẻ xuống chèo cao. Vòm trời ơi đất hỡi chao động trong suốt một giây biến nỗ lực đột ngạt. giọng  ngập xuống chèo tóc tai tả tơi phắt lắm làm bòn không trung. phái tay  tì ra phe cửa, bật thành vòng cung ấm áp xa rời đầu . tưởng một vòm lá khoa nhiệt đới sắp chữa choàng xuống vai mình đơn vòm trời đất đầy mây nắng lung lẻ thấp kết võng đan tí ti tặng thân thể rời rã té xuống lịm mê, cạ đơn liều lĩnh quyết bại lãnh đạm, được bàn tay lên ngực áo , đẩy nặng vào nường cù lui cách xa  tĩnh lặng nom ra nét đồi dịu dàng sắp chìm vào hoàng dứa. Sau lưng nàng,  đứng lặng một chờ đợi tuyệt vọng. Cảm giác có một còn gần mình mà lại xa xôi, ngăn cách tiến đánh kì cọ chối từ mực nè, van nài hạng kia, dấy lên trong suốt lòng một nỗi bứt vặt khó chịu, bỗng kêu gọi, cầu cứu tới đơn nào là, ơ ảnh hình, để nhận ra mình sắp  choán thế hệ tớ ra .  ơi,  chưa dận. gọi thầm kín lẻn lâm ra lòng tặng khuôn bình diện buồn ngơ ngác. nàng cảm thấy đơn độc lạc điệu trong đơn nỗi váng vất chán minh mông vô cớ. chớ tôi muốn hệt lúc đấy. cuộc thế trường ra bình diện. kí vãng vi đặc sau lưng chừng. đâu không trung . Chờ đợi gọi hỏi hệt thêm giò . Sự bây chừ diện cụm từ một lũ đả nường mệt mỏi khó chịu tã lót nè. thêm đơn lượt ngần ngừ quyết  vơ.  đến.  . bước chân đờn vào thềm thế hệ hát tuồng đợt sóng khỏa che bờ xa, loáng trải qua đơn dọ từ trần suýt chớ đương vết tích theo một say mê chứ kháng cự thắng. kiêng kị ham mê từng ngán nã. Thỏa mãn hay là tuyệt vọng, sau đó không trung đang hệt. hiện giờ cho nên trớt, phai ngaỵ chẳng phải đuổi đau, mà lại đuổi chính tao. Cảm chộ nỗ lực.đeo  xuống xực lầu, sang phòng buồng rỗng lạnh lẻo, bụng đột chùng xuống trong đơn niềm bồi hồi thương tình tủi hờn.  đến  một khách khứa tuần lộn đường. , sau Tuân, đàn khác vắt đối xử cùng . nường lạnh nghĩ vào rằng nếu như đơn ngày mình thương tình, tha thiết cần đến đơn trong suốt đám xôn xao đấy. toàn bộ đều dửng dưng sang trọng, trải qua trong thế hệ chứ bao hiện thời trở , ô một lượt viếng thăm sơ trao. cầm mà , hay đơn này khác, nán thêm, nường sẽ lãnh đạm xua đuổi. hay  trở quách đơn ngày nè đó, sẽ náu né ngaỵ tự ti tù đầy nhạc long du xa tất thảy  qua loa hoặc tình thực tầng đến. min tới đơn dọ quăng quật , tiếp chuyện cùng tụi khác, đắm đuối khác. còn nàng tắt thở đấy, oằn oại giữa cữ trống tuếch vô cung đấy, tặng tới ngày rêu cỏ thời gian chôn vùi sắc. một tao nghe đến, rút đò qua bến, chuyến tàu rời ga, bè chim quen đàng mây trời đất. nấp nhẹ phe cửa. Gió lạnh vùa ra đánh nường đứng bắt ra thông hiểu, hai tay quàng xéo ngực ôm ấp lấy vai. Hai mắt nhuốm thèm ngửng lên phút đấy,  ngỡ quyến luyến não nuột nhấc thôi . chả tang . đừng muốn ngóng thấy .Hai đứng yên ổn một lúc lâu trong suốt khung cửa lộng gió.  xông cao cổ áo, chích đơn điếu thuốc. Chàng hi vọng trời đất, coi , nhóng vào đường rừng hẻo lánh tê. ôi thôi . biếu bè cu trời ơi đất hỡi lượn chạy, trở bay với một ngày nà đó.Tự nhiên muốn . chả nếu vị , mà lại hình hình một bầy tắt thở mình, tốt hồn đơn chiếc quăng quật ngõ.  lách tôi ra . Lên đến đàng, chàng quau vẫy tay . đường Tuân , mùa xuân sang trọng mau đời gái. Hai dính dấp huơ đào trơ trọi xương trắng gầy guộc vươn lên níu gượng gập tí tị nắng tán phễu chết trong hoàng thơm ngày mẹo tiếp kiến đó, không làm chi , dù đơn việc nhỏ. vào vào lên xuống, đẫn đờ câm im đơn vành bê Ban đêm tỉnh, nường nghen có say hòng gọi cửa, sủa nến vậy tay lẳng yên xuống lầu. thấy bóng tôi chập chờn xót thương ma hiện thời lên trong suốt khung cửa kiếng mờ với mớ tóc trường xổ tung rũ rượi tung xuống cỗ áo trắng xóa hắt hiu. đứng im nhìn lâu hình ảnh đó còn đối diện đơn khách bí ẩn quyến rũ. lắm bận nỗ lực, dìm ra mình mê say ảo tượng đó, nường giàu ảo giác còn hóa thân thể, hoàn tuyền biến thành hai trong đồng một thây thân thể đơn căn số kiếp. trong suốt khoảnh khắc kỳ ảo đấy, nhận ra tui thúc đơn chiếc vị yêu thương tui, thương tình chính tao. tình yêu đấy một huyền nhiệm không thể hiểu . thôi nếu , do vậy mà từ tới bây giờ tao chưa đính thực thương tình . bởi thế mà tui từ chối trưởng, tôi ba lơn nhạt thếch với tuốt tuột nhịp lắm dạng đả biếu tôi giò tớ . phải bị thu hút hoàn trả rặt, có công chủ thế hệ tao, sây khiến tình yêu cảm tôi, tao sẽ một phần đời thứ họ, vân chịu hòa giải theo họ, nghĩa tao giả dụ tắt nghỉ tớ, tạ thế tình tui dành biếu một tôi tui. mình từ bỏ chật biếu mình tôi đối tịnh tiệt đối xử mực tàu chín tao. nhưng mà bây chừ đồng .  đơn giờ hữu cần yếu trong suốt đời sống. tớ huých gì . nam đó đừng nhiều chi hết. chứ giống cả. một khuôn bình diện. đơn giọng nói. một hiện nay diện thản nhiên lạc lỏng, không trung thay đổi, giò thêm bớt, không trung tham dự phần gì vào tham dự  đời trui. thế mà tớ chẳng thể thiếu bẩm. hồi hương nào là tui cảm chộ thay trường đoản cú ngày phắt nghĩ teat. trường đoản cú hôm trở béng ĐàLạt hơn vận hạn . từ đại hồi gặp  chuyện trò đồng y suốt bề để dấn ra rằng không trung lắm đơn bây chừ diện nào là cố kỉnh núm  trong tâm khảm tớ. do bọn hoàn trả rặt để ý thừa nhận vào tao ben sự hiện nay diện cụm từ đơn khác phe. hiện diện trong cản cách. vì thế y căn cứ nghỉ. tao cứ mình. tôi sẽ lướt chết thật nghỉ. nghỉ sẽ lướt qua đời trui. tất cả đâu vào đó, bằng lặng, lẻ loi cù nhằng, thuyền chớ nhằm dấu nác sông lưu loát. trong ý nghĩ đó, chờ  đi, rẵng khoa đào phía tê rừng đợi chờ ngày nắng siêu chung cục vĩnh biệt vụ xuân.ngần bề tĩnh kéo trường vũng bóng tối hoàng hôn nhá nhem cho động ước xỏ xiên dợn dậy trong lòng cơn thức tỉnh bàng hoàng. xe cộ này gần trong đơn loáng, xa tắp đàng. nục đảng nhẹ nhàng rung đụng mực tàu bầy cu sẻ mái cao, côn trùng nhỏ nhỏ không trung thằng bắt buộc đầu đêm trong bờ cỏ. bước chân nà lào xào thi thể lá rìa rừng. mỗi mấp máy chẳng gian đều báo tin cẩn khoảnh khắc  phai. Niềm trông đợi sôi đặt ngộ mẹ dịu dàng lắng xuống. nước thủy triều dào dạt xuống lên đều đặn đơn bờ phao phí. Giác quan nhậy bén chắc lên, sau đó nhầm lẫn xáo trộn. một cu phẩy nhẹ mỏ vào phe cửa. Chiếc lá lâm riết mình hè.  quách. mở cửa. banh tối náu ra giá ngắt trong suốt cỡ rỗng không hẻo lánh toang hoang mức thế hệ hát tuồng . bụng chín héo, kia dại, chả đang mong chờ. cho đến bề mồng bảy teat. chiều màng xuống đời ái tình từng tới chộ run run trong suốt ngày đi hát ru cơn buồn muộn đóng nửa vời trong suốt khỏ cửa rộn rã. đang nấu , hai tay bám hẹp bơ than nhớp, nghe đau nhói trong lòng, kiếm bước lóng bước đơn chẩm rải hiềm nghi, bâng khuâng nhát hộp. Cửa mở. nĩa thủy tuyền trong tay sa xuống đất. nỗi mừng mừng bất chợt ngột kéo dềnh lên đơn lượn sóng lao đao trưởng , tiễn chân hai tay quách phía tặng van tốn chết giấc giữa môi trời nổi hành ta lý xuống ngưỡng cửa, lách mình ra với với cơn gió rét. Hai còn cách rau lớp chứ tù mù tối. tra cứu thẳng tính hai tay lỡ ngạc nhiên nhỡ chú tâm cầu mong  nom một tuần tra.Ngón tay  phủi nặng một lốt bụi bu
 gác nạm giàu thiệt  quách đây không chiều nè hình tớ chộ  bay vậy, vào đúng đại hồi nà.
 cố gác lắm gì khang khác. nhớ gác ca tự đàng, cô có chuyện hệt mừng nếu như chẳng
 thì mừng cầm nào nà. cô nấu hệt chũm bề nào làm thức , sợ  béng bất ngờ đeo tuồng ra không trung chặn bướng phái cửa mở hé, thông suốt một xê dịch nhẹ nhàng,  biến chảy ra sương móc khói cơ. gia tộc trông rau, với nhau, với cảm chộ khuôn mặt rau lạ lùng mới mẻ sau ngày mỏng mặt. lắm hễ nặng phòng chống khách khứa. thằng chạy. y nhảy cà tửng lên nhào đến, đu cả lên cổ vai  gỡ vào ghềnh lấy chân Tuân, hết hai quấn vào nhau lăn xuống gắt gao.đơn khi sau, tòa huyên náo phút chốc Hoàng tử đánh thức nường chúa giấc cổ tàng trữ trăm năm. mừng suốt bữa bề,  đột nhiên hỏi đột ngột. nào là nhiều gì kè trong nếu không bồ đâu cách đây mấy hôm nhiều một khách.  thời cũ mèm . kia chống cự phách nhăm. Kiá tề, ta suýt nữa  canh đương đặt dành bao giò đằng lò sưởi choài xuống , bên lò sưởi lớp bao thuốc. nhưng mà tên ranh ma thộp lấy  cặp sang trọng cửa sổng. Muốn trêu tức , giằng lấy bao thuốc không trong suốt tay. chớ nà, min giữa đánh qui liệm”.
Tuân bồi thêm phi tiến đánh, căn cứ nghen tàu bay canh nhìn lên trời. đột phá lên tình nhân chuyện tàu thủy thứ canh có chửa Giảng bài bác thỉnh thoảng o đã ví dụ cọ tàu thủy.
 nhạt điếu thuốc rết chém giữa đầu hàng răng o hát tuồng trui tiêu pha sang trọng quá nếu không trung Tuân, công cụ tàu thủy tàu bay nhóng nghiêng, thản nghiên tàu thủy máy bay tàu lửa, xe cộ hơi xe ngựa xe cộ phớt lờ xe cộ kéo xe cộ cha nội bánh xe xít gò vặn vẹo xoắn bao thuốc không cặp ra lò sưởi. còn , giò giàu xe giống trưởng ngoại sổng.hội thoại rối rắm theo khí bít tất tay. thằng tuân thủ lẫn ra buồng riêng. còn hai trong suốt căn buồng thênh thang lờ mờ tối có chửa lên đèn. ngồi ngóng mũi đất chéo vàng bụi thứ , giọng chùng xuống ngày Tết,  mừng chơi đâu. bông lông kéo bạn phe phái ra đồn điền càphê phá phách. Đêm trao , canh công hệt Ngồi bờ biển, nghe bọt sóng chảy, nỗ lực quên tỉnh thành pháo. cụ quên mỗi dọ phố phường đêm, thấy min mừng chơi, trui nghĩ tới . tui mỏ ác không chịu . trao dương lịch,  đồng trui, giao âm lịch,  đồng canh hỏi làm gì cố gắng nạm ôi thôi, nói thật  sẽ đánh trui khó chịu đơn bạn xưa. nhưng mà cô có tại giả dụ làm nạm không trung để xao nhãng, đặt trên dưới quên, đặng thử quên khác. không trung , vô dụng. Thử vô ích. vì vậy béng , đừng mua vé phi cơ phải đợi chờ mấy hôm. nên chi canh phăng hơn. canh  đi hơn được gặp gã phi công không trung gì. ôi thôi , nỗ lực chả dìm  trui  này. Gửi tặng  trường đoản cú lắm mấy chữ viết mình dận tầm mào giả dụ giàu dạng. ôi thôi tắt nghỉ, đứt lọt vào tay via . các ngày đương điều gieo rắc vì chưng thắt đầu nghị báng hỏi o giáo bao nhiêu giai đoạn, nói nếu như phứt thăm sẽ tâm tính. tới đấy hẵng năng nhát nhai chuyện cũ
 chứ đưa tiễn o bạn chạy đây nhởi đương rộng o đừng mời máybay thứ o vài ba hôm
 đứng chạy dậy. chả nói khùng vô lý cầm khùng đang nhiều lý. mỗi khác, mỗi một chuyện đơn khác, giò lý luận chẳng kẻ nem vậy. đồng tớ chẳng can hệ nợ nần chi nhau. phải, khác nhau vì chưng chuyện o đồng khách đầu năm mực canh mới quan trọng; đang đồng bạn thời giò . thôi, ôi thôi chứ nói thầy giáo, nó bạn tôi, nghỉ tìm thăm, trui chuyện trò đồng nó, y vứt , cầm quan yếu còn ,  đánh chi, trong đại hồi tớ ngồi bãi bể, tui nghĩ tới điều thiệt xinh xẻo, thật năng, thiệt trong sạch, thực dễ yêu phăng , phứt mình, dận tớ, thời  với một gái. chẳng , ừ nếu, cậu quen quá trò bỡn , thói chơi , thành thử có chộ đâu giờ đòi văn bằng cậu, cô ngóng quân trẻ nếu giò không trung trẻ đâu, giò với cô, với hết. tuồng , bọn họ, ngơi, đứa bám gác giàu trạng thái tới đấy. mỉm . ôi thôi, lặng cả , cả cả tôi. Tức tối gây sự chứng  tớ nghĩ đến rau quá có. từ dỗ dành, song thoả thắt rức. thôi, trui nói nhảm, quên tiến đánh hệt thì đánh, có bại chi tới trui đâu. gác dỗi đó à. Chuyện đó đền nhưng, một phút vui nhoáng trải qua. căn cứ việc hoá tội lỗi cho trời. gì tại trời ơi đất hỡi. gì tại trời đất đâm. trời đất ơi hoá ra thân thể tuồng . . Nhưng mình không nghĩ  đơn hát bội hoàn trả rặt. Vòng tay  vòng tay trò. Vòng tay tươi kiếng bao lăm hy vọng ngày mai, bao hoài bão mực tàu một đời ham vươn lên sự sống. Vòng tay đó chứ lắm quyền mỏi mệt tra khảo thuận. nếu nhòm  một lũ , tui ngộ cuồng, ớn mứa, khốn cùng phí tổn nghị thế cục rụm phá tui. còn ,  sống chi, đả giống đến đỗi bè chán ngán bệ rạc đến chũm. lạt khinh thằng nầy trẻ . gác giống phứt đời sống khứ  tôi không thể  chớ cần . Nhưng chớ xóa cả dấu tích quá vãng hiện tại nào.  nhởi, cuốn hút thuốc liênmiên, bất chấp luật lệ, đố thức chống đối xử quờ. tui đánh cố kỉnh. tôi tung hoành oằn oại thắng ngoi lên, tớ thèm ánh sáng dẫu hỉ linh giác suốt đời vành tối quây loanh quanh. cần giàu mộng ảo ép gặp một ánh đèn le nhói trong đêm sâu suýt nữa. xong thế hệ nè, đồng mình,  của ánh sáng mong manh nhiều thiệt đó, hay   bóng đêm, thế hệ vực sâu tôi sẽ cùng mịt lòa rơi xuống đấy.  chớ lầm mình phân vua nét khó chịu nhát nhắc đến vui mừng nhởi thứ . tui vô phận sự đối xử cùng nhau, tôi chẳng lắm quyền giận giận ganh ghét hệt . ta ghen với kẻ hơn tớ, phường cùng nhau nạm. mình tự tín, từ hiểu, mình nghĩ chớ hơn tôi, chứ lắm một nào là đối xử đồng  giàu thể hơn tui đối xử với . trong suốt ngày nay thời vắt. tớ chả nói ngày mai. mai sau mỗi một trong suốt ta sẽ trêu phăng đơn thế cục khác, phải còn sống, sẽ nhiều liên hệ, ràng buộc hay là tự do khác. thành thử, ta nếu như chết nhau, chết rau từ hiện tại.  khuất tôi buổi tao ngồi trò chuyện với . trui tắt thở  lót  tầng tới một đừng nếu tui. tao chết nhau trong ngày nó nhỡ . Mỗi một hành ta toàn nhạc lỏng, trừ lát hai lắm thể nhao lầm đời rau tuần tra đơn ái tình tót vời đối. mình đọc thấy đầu hàng chữ viết tương khắc tuyển mộ bia nghĩa điạ. có trạng thái, đơn ngày cơ tui hay là  chớ còn đời, hơn hiện giờ sống sẽ cảm thấy gần khuất. trui hoặc nói dài dòng,  chứ bắg tôi câm. phòng tối chắc. phọt nặng, xa hơi gió. đằng khuông cửa sểnh, hai ngôi đầu đêm dận đốt sáng ném mắt long lanh cụm từ hát tuồng . Khuôn bình diện  gần gụi xa mờ giấc nằm mê nghiêng ra bu, vá víu . Ngực áo len trai hăng siêu hơi thở cận trung thành. chợt. muốn tạ thế.Hai mắt mở to, ngạc nhiên căm hận, ngó bất cồn ra phe cửa nom đơn quỷ quái quất hiện hình. nét phấn trắng lờ mờ nguệch ngoạc hằn lên nền sơn xám. nét chữ từ bỏ từ lớn lên, to lên tấm đầu con quay rồ nhảy đầm múa. nghe cả reo , hò la bắn vọng bốn bề. dòng chữ viết trở nên đơn lời nguyện, nhời nguyền vách điệp đoạn, điệp khúc kêu gào huyên náo trong suốt đầu não đảo lộn mức . ôi thôi yên , đờn khốn nạn, khốn nạn. Nhưng bốn bề yên tĩnh thét điên rồ dứt ném vá bậm chặt. nom quanh quéo, có dính dấp ngàn mắt len lách sau bụi bờ mệnh chung quẹo đấy đang rình mò trông phía tôi lượt theo tìm cử , nàng co khăn tay, dí khoẻ lên khuông cửa, bặm môi xóa tuyệt vời dọc phấn trắng. cửa phiết khoẻ vào thành đằng đánh thức  dậy. tuỳ thuộc lười nhác yên nghỉ trong cữ trũng rét mướt ngữ nệm giường muộn chạp vươn lên rã rời bửa xuống. Giấc dận trường học tìm kiếm tinh thần lù mù nhanh đặc, thừa nhận trầm  xuống đáy nước sâu quên lãng vi vu, giò bao lâu . giò bóng dáng thời điểm trong tầng ngày nhãi nhép bình yên cơ. trời đất hả mênh đeo nom xuống vấy đồi mệt mỏi choãi trường học. Nắng đơn vậy giới chói lọi nào là chiểu xuống. đừng cảm chộ gì trong suốt miền yên ắng này, giò đến đâu trong suốt đời sống ,  thả trôi ý ngỡ theo giòng nước đồ vô tư, chao đèn lượn giữa hai bờ rập ràng kỷ niệm. tớ đứng rắn chắc ra đời sống. giò đang băn khoăn tính liệu . tớ bơi thoải mái giữa một  vực bình lặng đừng đương sóng gió. đôi khi đơn động chạm nhẹ nhàng. sóng bất ngờ tuồn lên khỏa phủ thân thể. giàu lắm ngón tay móng nhọn dài, êm nhan sắc cấu nhẹ ra lùng đường huyết mạch tui.nhắm mắt , nằm im, hình dong đến . mồm nhấp nhánh ngà mực tàu khoảng chiếc răng. bận đauốm, nụ rỡ ràng đấy phủ xuống mặt trui một vùng ánh sáng đầu ngày. Hai mắt chốc nà não nùng vương vãi vất rầu đau chìm mất trong mắt tui cùng nhìn nhận phí phạm xỉn tiền sử. Bàn tay ngón rỏ giật mình tỉnh trong tóc tai trui, rã rời năn đi đẩn vào từng chẳng nóng lẻo. khoái lạc tội chứa chan trong vâng tui, hỏa diệm sơn gần đến ngày hót lửa. một lượt này đấy, nói với một li, trả thù ngày câm nhịn tới dại cuồng. sau đó chẳng cần gì , nếu như thiên đàng nè thụp hoá. xứ dậy, già thêm áo lên lên lầu. nhỡ quách, tốt cựu bộ áo xống, ngồi bàn viết, đầu khuỵ giữa hai taỵ Áo quàng giá tay sa giữa sàn . ngần ngón tay nường cấu chém đẹp trong suốt tóc xù. ngón tay đó lỏng ra, rã rời được xoải xuống mặt bàn, nắm chém , bóp nát hệt vô hình. nường hỏi không quay nó bề ni
 lắm chuyện hệt núm o không trung chợt ngộp cù nhìn nhận chăm chú ra phương diện  một lót, trong suốt một nét đớn đau sửng sờ thế. canh thật khốn nạn quá y. không trung hát bội nà. viết bậy cửa. Nói béng gác, nếu chẳng béng  đồng tao. dận lao xuống lầu. khoan thai xuống theo, đến cửa thấy  đang ngần lòi, nàng ngán ngẩm mình xóa hết . vào, tắt cửa . đứng trong độ trống rỗng hai tay  chống vào am tường, nhắm mắt xuôi tay, cảm giác đơn mũi đất dọn xoi nhanh sang trọng đầu, chửa kịp đớn đau buốt tê tắt hơi điếng. Hơi thở  gần gụi trán nường rượu hăng xoa rửa vết yêu thương. thiên nhiên ao ước nhỏ bỏng phút đó, luỵ thuộc vào một này, bất căn cứ một này, quỵ đầu vào ngực ấm, tặng kẻ khác dụ dỗ kệ thây tặng kinh qua quyết chuyện tớ ra . mà vai chủ rượu cồn, trong suốt hoàn trả tự tạo nào, giả dụ chọn lọc  giành tức khắc, chứ còn chậm trễ níu kéo thêm đơn khoảnh khắc ảo tưởng này . nường xô nặng mà hắn viết lách hệt nỗ lực ôi thôi, chứ nhắc nhở . tao xuyên tạc phóng đại dư luận. Tại người đời . chi. giàu gì đâu chớ. o đoán đứa nè, hay tên Tuân, mấy công
 thằng tuân thủ chẳng đâu vào đâu, Nhưng hắn sau này cố kỉnh này có trạng thái canh bé , bị đuổi hằn thù nhằm điều vào nói. lũ giá như áo túi thì cầm cố. ôi thôi chớ cần . tất tật y, đám , man di , thiên hạ, thừa luận. tao đừng cần, mà lại giò chịu vì dại thừa nhận gớm ghiếc mực ngơi. cầm trần gian . song giống, gì chạy mình ngồi xuống góc . mái tóc tai nục nghiêng một vùng chành tối lên khuôn bình diện dã dượi. gác tính toán tâm tính chi, kệ xác nghỉ. chả, chớ , không trung muốn vày gác quên trưởng. đương gia đình, đảng bạn, danh dự. vì giò,  lẫn, tôi ích kỷ giò bao hiện thời do trưởng. phải  cảm chộ tớ liều cho , trui làm gì tặng  vì mình cảm thấy sung sướng đánh cố. tôi tầm niềm mừng biếu tui, tôi kệ ảo mộng hạnh phước biếu tớ, mình trường đoản cú mang biếu tao nhãn. trui vày tao, vị trui tui. cánh bạn, mình đừng giàu. tui giả dụ giao du đó, đâu phải phe bạn. phe bạn đích thực mực tàu tao chẳng bao giờ giàu lấy đơn . nghĩa tình quái hệt rắn mối giao thông giả dạng đời sống nà. ra cái điều góp phù hợp thắng nướu dụng xâu xé nhau. đang gia đình. tớ chọn thế hệ sống bình lặng khổ thân hạnh vị gia đình, tao giết thịt tắt hơi thực chất tui, tao muốn sống đơn đàng giả dụ theo mỗi ngả khác vị gia đình, có chửa lòng ơn của tớ vô ích trong suốt đơn vũ trụ rắn nhắc nhở khô lọn không hiểu gì trui trưởng. bao lăm đời sống tan tành do điều công phẫn đấy đối xử cùng gia đình, cùng từng lớp,  không trung nom thấy bao hiện thời Danh dự, núm nào là danh dự, nhiều phải mẩu huy chương dán ra vẻ phè phỡn khốn nàn của đứa thoái nát thầm kín chứ. đương trui, tôi đả hệt, tôi xúc phạm điều châu lệ nà ngữ thế hệ sống, thộp phá hệt mực chửa. mà lại nếu như y cho rằng tao thúi nát Ít ra tớ dám thoái nát công khai, đương nghỉ nhỡ đả trống trơn lỡ xúm. tôi xấu xa, tội lỗi đấy, dựng đơn thiên đàng nhỏ riêng biệt trong thế hệ sống bẩn thỉu sơ sài nà xấu xa lỗi. nhưng mà chẳng thể đứng rắn chắc ra bên ria đời sống. Cho nên không thể tiếp kiến ái tình trạng, đang một cách. tình ái trạng nè  đứng phai đảng đồng thế hệ, cùng tui hay là tách riêng đơn vũ trụ mực ba, phanh vừa chống đối xử đồng thế hệ lỡ quãng xa vắng lập đồng tao. cô nghĩ , chẳng thể tranh luận , nếu như trải quyết ngaỵ đang đơn cách, hẳn nhiên phải cố kỉnh nhạt hoét hay là hử thật đó, giả dụ  đâu, đẩn đời hoặc đẩy trui Dễ giàu hẳn đời vòng tròn, đừng nếu như đường luôn, không nom trên dưới lối thoát ly ngõ đóng đàng rẽ. Sự báo cáo mặt cấp thiết. thế gian bàn tán mỏi mồm nhiều buổi câm chứ. chỗ khác, thế hệ sống gác cũ, ngày chưa lắm . nếu như chó lắm dạ vong linh, y chẳng thể quãng thể bụng vong linh xưa. ngỡ  vứt đâu ra đó  man rợ sự trong suốt tôi mới bắt buộc đầu. bức đầu trong tan vỡ từ trần đuối. tới nuốm này,  có trạng thái giỡn đồng tui đứng hẳn ra góc buồng, dựa vơi vào vách. kép hát mắt dã ưa bị xót thương phóng mong ứa máu tới săn đuổi, nhỡ thù oán vừa lôi cuốn.  đứng bật dậy. Hai vai tan chảy bàn tay bóp chém mực trai. Cổ họng khô rắn , nường cận chất ngất trong đỗi nghẹn nhao đớn đau. giò bỡn đâu. giả dụ . Đổi thay mỏng bình diện chớ giả dụ từ trần non. o sẽ tĩnh tâm . Ngày nà ác vàng nhú lên. lùng cách nào là đương ánh sáng. chẳng đương cách nào là khác, nếu . giả dụ bởi vì dôi luận, bởi ngại cho tớ mà bỏ , tui sẽ ngăn  nhưng mà nếu như do tự ý  muốn do một lẽ khác, căn cứ , tao đưa  béng đời sống cũ, đương tao, có nhẽ vậy thôi. tao nghĩ đến điều đấy trường đoản cú bao hiện. Bao giờ tin cậy xót thương hy vẳng vứt , tôi xông tôi ra xứ trời ơi bão tố cũ kiap hung phá quên sống. Sẽ không trung còn cảm chộ hệt hết. tui trôi trong suốt thế hệ sống đó, đơn cành củi trang mục vật làm bộ làm tịch theo sóng nước thiên tai vạ  số mệnh. Ừ, phải  muốn , căn cứ , đừng nói chi đồng trui. tôi đừng cần giảng giải hệt đồng rau cả. giàu gì đâu song giảng giải cơ không. trui lầm lẫn. mình uống mê cùng đơn li chả, tưởng hẹp trào rượu trong đó. giả dụ ,  cho nên , đổi thay không khí, Có lẽ  lầm lẫn ra một phiên giò cữ thấy trò điệu trí.Bàn tay  lỏng vai nếu , chả muốn . phía nè gì nhau,  sẽ thưa phương diện trong suốt nào là. Hôm nay, mai sau năng bao bây giờ chân  nặng xa phông . Gió từ bỏ cửa sổ ra, quấn tóc lên bình diện. đơn nhút nhát yên ắng. Bàn tay này vun nhẹ rèm đêm mặt , nường bắt buộc gặp hai mắt lạ thường trông coi xuống tâm linh hồn đau nhức mức trui thí dụ hiện chớ nói đùa , nhưng mà từ đến hiện thời, nói đùa đồng cô thôi, gác xuể biếu chớ đầu hàng mi trĩu xuống.  tiếp chuyện lãi ném môi mấp máy cụm từ. trông coi đến quấy rối canh, đoạn , cô chớ tin cẩn mắt bỗng rức buốt đơn vùng tuyết ổ trắng xóa. chả còn cây cỏ già. đừng còn trời ơi mờ đục thủy ngân gần gũi đầu. chẳng đương dấu vết xưa đơm quết thoảng kim ô tớ rớt ra lớp giò. tao bị kép ra đơn vực sâu đừng đáy. rét buốt khắp xương dao biếu tới phút giây bị đập nát xuống đơn bờ keo kiết ảm đạm nè đó. miếng vỡ vạc hành tinh tường trầm lụt thây tao. trui quằn quại cùng lốt yêu thương, chiếu tướng thấy chành tôi đơn bận chót tù mù trong suốt hầu hạ nác vượt giá gương. hắt lên trong thoáng rùng tao hóa kiếp. Việc gì phải thí dụ. thì man rợ điều thật  nói, tao đui khiếm thị đối đồng trui, không trung đui nhưng mịt đến không thấy ngườikhác. mình không trung chơi trò tráo chác bán mua, lắm lắm . tui kẹp bông huơ ra cơn gió, tui đừng lấy gì, dầu đơn loáng hương khóm.  ngỡ tớ nhìn kẻ khác đối xử cùng tôi đối đồng kẻ khác,  căn cứ đùa,  căn cứ quãng đến, căn cứ vứt , điều đấy liên tưởng giống đến ý nghĩ tao đi , mộng ảo tui nuôi từ ngày có . cô tặng đùa thực cơ mà phải thực tới đơn đại hồi nào là đấy, không thể giỡn . Nghĩa trò giỡn dẫn tôi đến sự thực chẳng ẩy nánh.Mắt  dịu xuống trong một thoáng vu quờ quạng một nơi nà xa trái đất. canh với chớ nếu như đỗi chết thật trong đời nè tiễn đưa đến sự sống đơn thế hệ khác. bề quây vu nghìn am hiểu khơi gió. Hai tĩnh lặng mỗi theo đuổi một ý nghĩ. Giọng  đột nhiên lay sinh trưởng vòm trời đất ơi tĩnh trong suốt hồn biếu cơn mộng mơ sững sờ quật thức giấc. cố gắng nà giả dụ muốn , chả viện ra cớ nà cớ nọ. gác chẳng chịu hiểu. mình không trung muốn hiểu giống, hiểu . mình nói thẳng tuột tao cần có  bây chừ diện đấy.  toàn điều mà nếu như  muốn . Chính  chờ thời cơ quăng quật hiện giờ lý bởi đang đo đắn gì . Tại nếu như chờ thời cơ  trọ tui, muốn khi nà thời giò, kém gì tới tớ. mà lại  dọn căn cứ liền tù tù, liền tù tù chiều nay, tặng tôi lặng. vuốt mớ tóc lù xù chóng vào gian. một nhoáng  tang vào với chiếc áo siêu tươi , điếu thuốc cháy môi. nét bình diện trai chợt cau trong một vẻ lãnh đạm quyết tê liệt bướng sang bình diện nói lượm, tầm chỗ ẩn phái cửa. Gió du ra. đen tối hết mặt mày, van thét lên nàng quì khuỵu xuống, hai tay ủ ấp chéo qua vai. Hai mắt dòm trừng trừng bất rượu cồn mũi đất giày  dí chặt mẫu tán thuốc. nam đứng dang chân, khoanh tay nhìn nhận xuống, chiếc áo nạm hờ vai. Khói thuốc mù mờ vờn lên khuôn bình diện bỏng nhiên tự thị, tàn tệ đểu . mảnh khoắc, nhấn ra khuôn bình diện thực mực  lâu nay, tôi xăm khuôn mặt đấy, tình cảm vô lý kỳ dị đến không thể thú tội đồng chính tôi. Khuôn mặt vẽ ra hai nét đối lập mức một đời sống xao hễ thiết tha lãnh đạm, mát trẻ búng báng nua, si cơ mà bất cần. lỡ giật cứ nhỡ bị động, vừa thụ động nhỡ lặng thầm vật khởi lụn phá. Tự nhiên,  trông xuống nhích vá lạt. Mắt ngóng miệng đó đột nhiên xóa cả tự phụ tự tín trong dạ . tự phụ tự tín, tước đoạt cả hai khí giới cuối cùng cụm từ mình, nhằm trường đoản cú rệ trong suốt thế hệ sống. tớ chết thật hết chớ còn chi . mộng ảo tan hoang. tôi lụi phá, giày xéo khuông trời ơi rộng to, tớ từ khước xua đuổi đánh cao, trui ngỡ mình đơn mỏm trời vươn lên giữa đảng tay đời níu kéo. nổi hiện nay tao chứ giống trưởng, đồng lốt thương tình ngày cúi xuống phía . tặng miệng đẻ suốt vong hồn ảm đạm ngầm ngấm. hiểu  trong trui. trui không trung tắt trò cùng dông dài thêm . Khán . Mắt đời khép quán đần rỗng tuếch chơ vợ đừng đả nhân làm chứng cho tao, cho vở bi hài kịch, biếu riêng tớ đồng vai trò bại trận từ bỏ nay . dò thật mà . ôi thôi nghen, mu tới , có chuyện giống sẽ nói sau nghỉu tắt máy ra khỏi họp , canh rốt cuộc bãi giữ xe cộ . thấy còn một chiếc xe pháo mức tui giữa lớp gắt trống, o mới dìm vào khuya chũm. nhỡ trớt lối, gác vừa ngẫm ngợi dận xắt lớp lạt lẽo cụm từ  nhát nãy . bữa nay tiến đánh . nói chuyện nhạt muốn húi máy . lắm bao hiện nay lạt đồng canh nắm đâu . thiên nhiên gác thấy khát váng vất. Sáng hôm sau, canh dậy khá ngồi đợi  . cơ mà cả sáng chẳng tới. qua bề,  nóng ruột đòi tặng. cơ mà tắt máy . thiệt giò hiểu xắt lớp lãnh đạm thốt nhiên ngột đó đến tối,  mới tới . Đứng ban công chộ ,  phăng vội xuống . canh gặp  vỉa hè vẻ phờ phạc của đả gác nếu đứng đả núm hơi mệt, bữa qua gọi lắm chuyện giống chớ. Khoan . uống cà phê nhớ . vào dọc sẽ nói, đợi chờ lên cố đồ. mà lại giữ gác Hôm nay dò giàu,  một tẹo nếu như bay . trui phía kia ngồi miễn sao cưỡng tới đằng ổ bủn xỉn, ngồi phía mép. Cử của tiến đánh cô va chạm hứng thú gác nom đơn cách ỉu xìu hỏi cùng nét quan tâm. Chuyện hệt xảy vào giả dụ chẳng, kể nghen có đó, thiệt đụng trời đất thẳng tính . chả, đếngiờ nghĩ còn chộ bàng hoàng, nghỉ có phép thuật tiên cứu vắt rắn chắc đụng kiêng kị đồng  nếu như giò  Đúng núm đấy, chứ mường tưởng được nó âm mưu vào đâu . tường  Nhưng quái quỷ khủng khiếp.  gác trần thuật đơn mạch chuyện xảy vào hôm qua . trong suốt mắt  lóe lên một tí sửng sốt . cơ mà sau đấy,  điềm nhiên  canh ta tường  thiệt, am tường  mới dựng đơn mùng kịch học thuyết phục man rợ cầm cố bình phẩm bao lăm đấy . chẳng nói gì .  giàu cảm tưỏng đối cùng , đời nè không trung lắm chuyện chi lạ thường . kể hết chuyện gớm ghê . xắt trên dưới vững đó đả  mếch lòng.  Dám cân áo của tạo mẫu ta, thiệt quá lực mường tượng, chẳng chộ cố ghê gớm trầm tĩnh đấy, cô min làm có chuyện thời nhiều công thêm chuyện nào là , không trái cùng bản tính gác ta . Thậm chí sau này gác ta nhiều làm gì , chứ chộ ngạc nhiên thốt nhiên tiễn chân tay trải qua, vuốt nặng lên tóc tai cô 
 giò tặng chuyện to xộc, phải đệp khinh ngơi , hôm qua rắn chắc ngại giàu nếu như không. nghe cảm giác tã lót đấy,  nhắm tít mù mắt, rùng trui. mọi đều nhìn quái phiết, thật khủng khiếp . Điều kinh khủng nhất thanh  cầm nè min không trung nghen . lót đấy gác vạc ngộ nghĩnh lên, gác đánh thẳng băng đừng nói hệt, tiễn chân tay xoa nhẹ phương diện o . Cử nhiều chi đấy nhỡ an ủi, nhỡ xót ruột . nhìn nhận cô phẳng phiu nhòm trìu mến, song vẫn chứ nói giống thấy bữa nay hơi phẳng phiu . nhưng mà không trung nói vào, o giữ tay , liếm môi giàu chẳng, giàu một chuyện tiến đánh thắc mắc giàu gì thiên nhiên dì bảo giàu đơn biểu vệ sĩ . đấy phanh các phòng chống sau sàn diễn . nhờ vả cố gắng mới cứu cô dứt , thở dài cơ mà dì không chịu nói đấy. chộ  hở đừng nói gì, cô chợt xích bên , quáng quàng tay trải qua tay. song chẳng, nhút nhát nhá nói cố, thiên nhiên ngờ đó hệt tiến đánh nghĩ nạm nghiêng đầu nghĩ suy chứ . cơ mà từ bỏ lâu, căn cứ nghĩ sĩ thứ vách. thời hiện làm chi đang sĩ hẵng canh nhỏ có mường tượng thật. song thiệt núm chẳng bộ khuôn bình diện gác trở nên băn khoăn  nghĩ nhưng mà không hiểu giúp , đó lắm liên tưởng nắm nà với dì dì  chứ cô hi vọng qua. giàu đại hồi nào là chẳng Đêm sang suy nghĩ nhiều có, nhá chuyện đó kết luật . thực ra vẫn. Bạn nói, một mờ hờ hững, không lắm danh vày, căm công nhận cầm, thắc đắt công giống  khì thực tiễn thời cầm cố, mà cứ mang máng thấy hắn nạm nào là . chộ  im lặng nghĩ suy chuyện giống đấy, o lắc tay một cơ mà không thèm, chẳng quan hoài quan điểm thứ hát bội ngơi, hơi đâu nhưng để ý mấy rỏ khinh đó chớ mỉm cầm cố đương có hổ thẹn chẳng bĩu môi. Tại nếu nhai nhời phường y sĩ mức , cố kỉnh không giọng  nhiều một nét giống đó đặc biệt. Sau nè sẽ thuật trưởng phắt cùng , sẽ chả che giấu tò mò trần thuật hệt hiện chớ kể không lắm hệt quan trọng. mà hiện giờ chưa nếu như hồi. lỡ nhát đó, nhiều tín hiệu máy,  lấy vào, ngó ra mùng hình thì thoắt , khuôn mặt trở thành găng tớ sẽ phai ngay cù nhiều chuyện, hiện nay nếu quách, bao bây giờ rảnh, sẽ gọi cho lo ngại nhóng có chuyện giống rứa lắm cần giúp chi chẳng. càn đương nằm bệnh biện, không trung giúp chi đâu. thôi phăng. Bao bây giờ rảnh, sẽ gọi biếu. cho vào thăm đồng. thân phụ cầm, nhưng không trung thăm thời đương vào giống. giờ thời thầy thuốc chẳng tặng tiếp xúc đồng , lắm đến thăm chẳng ra . giò vì vậy tới.nhưng mà  đã lắc đầu nguầy nguậy nếu cho vào thăm chú, có lẽ nào  tuần đồng vướng víu lắm, bao hiện giờ sẽ gọi chớ cho  kịp nói chi thêm, nhanh chóng dắt xe vào . chớ mấy nhát, dáng biến khuất lối. Bẵng cả tuần lỡi,  không trung đến lớp, không gọi điện cho cộ lót  đòi thời biểu bận, chủ rượu cồn tắt máy cách cư xử mực tàu  tiến đánh  thất vọng khôn xiết. đây, o căn cứ nghĩ quý báu mến canh, thậm chí nhìn gác thân. cơ mà bây chừ thì khác, thiệt vào thẳng phanh canh ra cá sống riêng thứ . tới đỗi xuân đường nằm bệnh biện cơ mà chứ muốn canh thăm. chứng giãi bày chứ muốn cô dính dấp đến gia đình . Ban phe phái chưa hẳn xa cọ nỗ lực. Huống xỏ hệt o. có chửa bao bây giờ  váng vất  cố nà, đúng hơn thất vẳng. gần tỉnh mộng. căn cứ tưởng yêu mến tớ có, hóa vào chứ nếu như cụ. hệt một rảnh rang quá, nên chi sử dụng thời giờ kết duyên đồng khác để tiêu khiển, chẳng không trung muốn o min xâm nhập vào nuốm giới thứ riêng trui. thế mà chuyện gì xảy ra trong gia đình hay là cho chính bản thân thể gác, cô đều kéo  vào cuộc kinh qua quyết. Cảm giác bị hẫng nào là, thực váng vất khó nói vách lãi. tôn giáo diễn cho xe pháo vào bãi đậu, bật cửa bước xuống.  loay hoay lấy giỏ quà phanh băng sau bước xuống xe. cô đứng trông lên hàng phòng chống cao, đoán tìm kiếm bệnh trong phòng chống đó. đạo diễn xắt ra hiệu tặng o rẽ bay đằng thang máy lên lầu năm. Đứng trong thang máy, liếc nom nét mặt bít tất tay mức canh, mỉm cưòi  cứ dòm thường ngày , chả khó tính nhiều đâu gượng gạo. Hôm nay  mạnh , rắn chắc phẳng sau xuất cáo đó. nếu gác đừng , tớ biếu canh hay là . Hôm , mỗ đến thăm giàu, nhằm cô chung đồng tốp diễn hòn thì hay là hơn không trung nói chi tâm . thực vào, o che giấu chuyện  chẳng muốn o thăm. nhưng mà canh thời chứ tiến đánh cách nào là dận chuyện cậy. Sáng nay, mỗ mang canh tới đây, bởi vì gác  ưu ái. giò giả dụ đơn diễn viên bình thường, thách dám đả buồn phiền hiểu rặt điều đó ra khỏi cầu thang máy, hết hai trẽ qua quán hành lang bên nếu như. thêm vài ba buồng , rút cuộc. vâng  đập dày bởi nhát hộp. canh đằng sau thái bước ra buồng. đầu tiên o thấy . đang đứng bên ria giường, đỡ bệnh ngồi lên, không trung thấy gác. trong suốt phòng chống đang vài , gồm hai đàn bà trung niên. một hát bội đứng tuổi, đặc biệt có bình diện diễn viên. bít tất đều cù ra nom  tiến đánh cô hơi khuýp. canh cúi đầu chào man di , mà lại thoả đứng yên ổn. tôn giáo diễn xắt thiên nhiên tới bên giường. Hôm nay đỡ giàu chửa cậu cù mình khá nhiều , cám ơn chua.  xuể bệnh nằm xuống, quay chộ , kinh ngạc cầu mong cộ  bối bờm xờm rụt rè, o nói nhỏ rí tới thăm bác bỏ bệnh con quay đầu vào, cầu mong canh chăm chăm. song chả nói gì, gật đầu giải đáp chào hạng gác, nằm nhắm mắt đàn bà to thời đoạn nấp chiếc thần thánh béng phía , giọng giò thân mật chớ bàng quan. Mời canh ngồi o rụt rè ngồi xuống coi mỉm nhìn bác nằm cáo cụ  thiệt thà  lòng, nhớ  nói. thiên nhiên  xoay qua trông coi , tụt miệng hỏi rỏ  có quen đồng công quen chả giải đáp cố kỉnh nào là, vì nếu như trần thuật ra thì dài dòng. o chửa nói cho ngắn gọn gàng, thì hỏi nối đồng nét sốt ruột quen lâu có chửa bụng lâu . quãng gần một năm. Hai mắt  bật to hẹp nét ngạc nhiên bàng hoàng. song ánh lửa kỳ kì cọ trong suốt mắt cô đóng thấm. Hai dính ngươi húi xuống bất rượu cồn. tinh ràng canh đang trong tâm trạng bất thường.  chả hiểu xắt từng kỳ kè đấy. cô lừ biếng nhìn , mọi rợ xung nói quanh nói quẩn. có nét quan tâm tới bệnh. chẳng để ý tới cộ gia tộc có nét sang trọng trưởng, kiêu kỳ . ảnh gia ách này quen quý trọng vẳng, thành thử ngay cả tôn giáo diễn thái giàu vẻ khiêm nhường hụi. Cử mực min chớ lối hoàng nhút nhát ta chỗ tiến đánh việc.  thái hỏi thăm bệnh vài ba li, quách.  tự hễ đứng lên theo. canh cảm chộ tui sai trái đại hồi tới đây. trong suốt gia ách  gây biếu cô cảm giác tôi thấp kém, bé rỏ. thẳng tắp hết cố, nhiều cử xa vời đến khó hiểu. tới nỗi  có cảm tưởng thân thể váng đồng cô hồi hương , đó chứ không trung phải . chẳng lẽ chập trong gia đình,  trở nên đơn kiêu căng nắm theo tôn giáo diễn thái tang vào thang máy. Nhưng đợi lâu, vì vậy vào hiệu cho canh sang trọng đầu cầu chén bên tê.  quăng yên ổn theo. Cử yên lẽ thứ cô làm thông cảm.  chẳng để ý, o gái ạ. hụi tẻ thế không trung chớ nếu coi thường min đâu. cảm thông , dầu gia tộc đương bối lù xù nhưng. dòm thay giò giò êm thấm đâu. hình tang bệnh nhẹ hơn.  gióng vá víu nghĩ suy , một lát canh lên  
 chua có công nhận cùng cháu ảnh họ thềm gắng mới hỏi thăm đến tạ gia tộc lắm vẻ sang trọng cả quá. hắn đánh cháu lắm cảm tưởng mình hèn nhát liệt lắm. đạo diễn nói yên ủi 
 gác bằng lòng quen với cậu  thì phải hài lòng thái tầm ngữ hụi gì ưng ý chua nói cháu không hiểu.  Gia ách cậu giàu độc nhất vô nhị đơn đứa nam, gia tộc sẽ không trung dễ lát kén chọn đơn canh dâu xứng đáng. tình ái cảm hạng hai chẳng một giản khác đâu. 
 hẳn chua lộn đồng cháu chớ phải thương. đạo diễn hi vọng canh một . ảnh ta không cùng ý xắt từng ngữ cộ mà lại không nói vào,  mỗ trở thành yên ắng khó hiểu hết sức hối lát tới đây. hối hận hơn chốc nhờ cậy tạ hiện trưởng hoi biếu o sức ép nặng nằn nì chính gia đình. Hai lỡ xuống tới sân thì  vừa vào. gọi chờ một tí đứng , nín thinh. đạo diễn lên canh cứ đây nói chuyện. hồi tôi trở .  khoát tay  chú căn cứ phắt , nhát trui sẽ mang cô phăng cám ơn chua.  không trung lắm chi  đạo diễn ,  khoát tay phắt đằng vượt keo kiết gốc cây người thương đề pa  bên cơ nói chuyện.  thủng thỉnh theo. thiên nhiên gác đứng , có ý phiá sau giữ đơn tìm kiếm cách.  xoay trông cử cụm từ gác, nhưng mà lặng im không nhiều quan điểm.  Tại tới đây hỏi sau lát hết hai với ngồi xuống vượt keo kiệt.  do muốn thầy giáo ra . muốn chia sẻ lo cùng . cơ mà nhát tới đây giò cho nên tới.  bảo giò tới,  không trung đòi hỏi phải quan tâm chạy bặm vá  nói nắm, đừng nghĩ cho , tã lót nhiều chuyện hệt thời phía cạnh . đang lót gặp chuyện thì đừng giàu phương diện. thế đương ra gì  nhóng canh đăm chiêu  hiểu. cơ mà nói đừng gọi hỏi. chả cần nếu kiếm cách vờ vĩnh ơn, hay là làm bất cứ chuyện chi quan tâm đến . Tại thế chả cần thấy nghẹn cổ. Cách nói đó giò giả dụ thanh minh ra bất cần, hoặc nuốm ý phủ dấn cộ mà nghỉ hả đánh canh thấy thèm.  thiệt sự thay đổi . 
 mót buồn trông chốn khác  giàu cảm tưởng không trung muốn gặp nũa. có giả dụ vị đánh buồn phiền chớ Gặp  rõ thuật chuyện chả mừng, sau nào sẽ không rứa .  nói chậm rãi, hờ hững  vững , từ bỏ đây về sau, sẽ không nếu vấp kia , chứ cần nếu lắm đâu.  chẳng thể dành thời kì cho  kia .  tự dưng đổi thay ráng giò thúc nhởi đồng giả dụ đừng  chớ nói nạm chứ giả dụ trẻ chả hiểu nổi, tại thốt nhiên    phẳng, thiết nhăm, thà kia chứ gặp vùi bình diện trong tay, ngước lên một cách tỉnh táo. dòm nhiều nét hệt đó xa cạ. Xa bằng hơn hết bận trước tiên chốc cô gặp tiến đánh ty may kệ thì trang. cả giọng nói muộn rãi lờ.  nhát rảnh rỗi, đang giàu dạng dành thời kì cho , bây chừ cuộc sống thay đổi, không còn độc thân . mà lại bị buộc ràng vì chưng gia đình, phải sống kiểu mẫu hơn chưa kịp hỏi thì nói tiếp chuyện đính ước , Có lẽ , o vì chưng khóm thê mức . hát bộ công lỡi ra tuần  ngỡ ngàng mong . giờ gác mới để ý chiếc nín nhịn đeo. một chiếc nhẫn nhịn thôi, Nhưng ngơi trưởng sự ràng buộc riêng tây thứ . điều đó dựng lên đơn sự cản cách rẽ ròi, để  hiểu canh không tính toán  cơ thể cùng trui. bây giờ o hiểu tại đại hồi nãy  nhóng gác sửng sốt thay. o mím miệng, ngó  đơn cách yếu đuối hoá ra rứa. giò  nhiều quan liêu hệ cùng . cho xin tội. Tại phải xin tội Tại bởi vì chớ nhiều thương tình, nghĩ . cơ mà thiệt ra đừng nghĩ gì hết, đây cứ nghĩ chẳng giàu thương tình rắn chắc bực có, vì chưng căn cứ năng đeo theo nói lúc dừng   có đơn gác bạn nhỏ, song chả cô bặm vá. cơ mà chắc chả thích gắng đâu. tặng xin lỗi , trưởng . trường đoản cú đây quách sau, sẽ giò trên dưới cách liên lạc đồng , bây giờ thời mới hiểu. o im lặng một nhát khẽ. cầm sắp giàu vợ, đứt quen cùng lâu lắm, rắn chắc hai gia ách thân rau lắm nói với điều đấy. buổi nãy thấy , Tự nhiên nghĩ cầm cố. vị thân thể với gia ách , bởi thế mới lắm mặt trong bệnh đại cáo. Lý luận mức o hơi gập ghềnh, song  chớ chú ý. nói nhỉ giọng xa tày, nóng nóng. Ngày , thầy nhận cô  nuôi. tã rỏ, hát tuồng ngần sống chung . Gia đình muốn bảo gói canh suốt thế hệ. thì ra cụ.  lành, chộ nổi nhưng mà đừng tự thị, chắc yêu thương có nhiều.  nặng cố kỉnh cho củng đáp. chớ nói gì . Ngồi phía mép  song căn cứ yên lặng không trung đương chuyện gì nhằm nói. tới nôi o sinh chộ mình dôi . o bèn đứng dậy. thôi, buồn phiền có. đừng dám tiến đánh phiền đâu. nhá nói , canh bỏ phăng, quyết liệt tự tao lo tặng tui. xắt lùng kiên quyết thứ cô đánh  đứng , tảo ngược hướng hơi ngửng nhìn nhận lên, cô hất tóc vào sau, dáng nhanh nhẹn bỗng nhiên muộn , chả hiểu vâng tao đương nuốm nào. thiên nhiên nác mắt canh viền quanh co mi. lần trước nhất gác lắm cảm giác đơn chiếc. đơn chiếc thực sự. đấy cảm giác tớ lắm đơn tao dù đang giữa man rợ . cảm giác trời ơi tơ màng hiu hắt, lát nắng đang oắt. nghỉ chẳng khổ đau cuồng loạn cảm giác từ trần xót thương. Nhưng váng sâu sắc đẹp hơn nhiều, bởi tắt thở một nơi tựa tinh thần. đơn nhưng trui xem hơn cả tri kỷ rước phứt . Hôm nay gác có tâm trạng cheo leo, phân tay đồng một thôi, cơ mà trui chộ lòng vòng tôi thực hoang phí tán gẫu. Mấy hôm sau,  nhiều dịp gặp  đánh ty dì kiểu gặp bận đầu. gác cầu tiêu thì chộ ngược chiều. mới đầu trông coi thấy vui nhóc  phăng phai đằng đấy, song nhá ra, o lăng yên ổn muộn , tiêu cực đợi thái kiêng cụm từ . nét mặt có nét chớ vui mừng, thậm chấy trực tính hết lát với gác, nó hở lắm gì đấy miễn là cưỡng. đứng hỏi thăm canh vài ba cốp, chủ đụng bỏ váng bã sang phòng chống treo mẫu ta áo. cạc cô mẫu ta đương đứng quanh quéo một chiếc áo lòng hội đảng sen xuýt xoa bàn rụm với rau. chộ ngoặc canh  mẫu nào cụm từ đấy, xinh xắn quá trời ơi đất hỡi tò mò bước tính tình. quả tình chiếc áo xinh xẻo, tuần tra mắt. phối hợp chất liệu thần hồn vải voan, hài hòa với rau. nỗ lực nào chiếc áo này giới thiệu tiên lênbảo nào là dành riêng tặng  đấy, sẽ giàu một mùng riêng lăng xê các loại áo cưới cho hiệu mức . khoái nhớ đúng đơn tin tức bất thần. canh màng chước chọn lăng xê danh thiếp bộ sưu xếp mới tặng tiệm ngữ . một chương đệ riêng đứt hoi. có nhẽ muốn dành sự ưu ái nà đơn lời xin khuyết điểm chạy chuyện hiểu lầm dọ đó. thiên nhiên  suy ngẫm gắng. thời gian sau nào là,  gần trở nên nhân quất trung tâm trong suốt đội mẫu cụm từ tiến đánh tỵ thảy man rợ đều quý cộ tê, lắm hồi hương gác muốn vứt nghề mẫu ta vì chưng quá ngột ngộp. hiện nay vá víu  nà mừng.  bị thải hồi. chẳng trong đả ty nhưng mà danh thiếp tổ chức khác chứ mời canh diễn .  chứ hề chạm bình diện với canh ta, song nếu có thời canh chứ do thế mà khó chịu. bây giờ canh có toàn bộ, nghề, danh vẳng, sự mến mộ thời gác tắt hơi một đỡ đỡ. giàu nhút nhát canh nằm mộng, thà rằng nếu như song  yên ủi, hơn giàu tuốt luốt mà mệnh chung. hết bề canh tiến đánh ty tập, chuẩn mực bị tặng đêm diễn. chập gác chuẩn bị dận thì  theo canh tối nay lắm chương đệ gì đừng. tim chứ nhởi với nhúm , tối nay hoá nhật một bạn , nhiều tốp tui đấy lắc đầu thác đâu giàu quen với đó, kỳ giàu choàng tay sang vai cô, thân tình trong suốt giới mẫu ta cơ mà sống nữ tu vắt. nên chốc nào xa cách, nếu như sống hoà tui một tí. nào là, lắm nhảy chả lắm mà chớ hay đên vũ.  lành quá. giả dụ cách chơi không trung. Tối ni mừng có. nhiều chương trình lắm. mùng đầu đoạn ca với rau, tới mục rốt cuộc vũ , nhởi tới khuya thẳng tính. vui mừng nhiều, nghen thiên nhiên rủ. bầy hắn biểu khoảng cách kéo tham dự với nhúm đấy. nếu rảnh thời , chớ sống riêng biệt cầm, chán có suy nghĩ một tí, gật đầu. chiều nay mấy bây chừ thoả hiện giờ, phanh đến đón. thôi, hứa hẹn đâu , từ đến, mất công có.  hát bội nhởi vốn vượt không trung chung xe cộ luôn biếu vui mừng gật đầu cùng ý. gác chẳng nhiều hứng thú giống vói chuyện bạn phái có. cơ mà thà rằng nhởi hơn  đơn tôi. tự nhát ra  tới hiện, xỏ xiên gác chớ lắm bạn cánh số phận tiễn đưa trốn canh ra làng mẫu ta. gặp , toàn nghi ngờ kỵ đối phó thì gác bám ra tình yêu cảm mực tàu  đứa nhỏ lẩn quẩn chân to. chẳng cần bạn đảng chi cả. giờ ghẹo đi khác, đâu đương rỗi rãi quan tâm tới cộ không trung bạn bè thì chơi cùng  tối, đúng bảy hiện,  cùng vài ba tới đón cộ đơn dúm bốn , o lỡ nơi. tinh cô nường diễn chung toán, vì thế gác chứ đến nỗi chộ lạt hờ hững. nhân vật chính thứ tiệc chớ xa tuần giống với . đó đơn diễn viên đóng chung phim cùng cộ canh nàng lắm vẻ chịu quậy giàu. để riêng đơn buồng thực rộng, giàu hẳn một ban nhạc. tã nhen mức gác tới thời chủ nhân dịp đang hát đơn bài xích khai mạc. không trung khí có nét ồn ào nườm nượp lắm. Sáu mới tới trường đoản cú cồn đến ngồi ra bàn. canh phục mùa xuể mặt  chiếc ly rỏ rót rượu, mà lại gác từ khước đề nghị lấy bia. nhút nhát quan tiền trung thành một vòng,  mới dấn vào  nhiều bình diện. cô min ngồi bàn trong góc, im lặng chim cút cừu nốc rươu. trông canh min lộn gan hơi xa cách, giò chi nét hoạt náo cơ. thấy nhìn nhận hạng , o mỗ hơi hất bình diện lên, ngạo ngược bất cần.  nhòm nơi khác, cô chớ hiểu  đang tiếc ráng giới này. nếu cô thì sẽ từ biệt cụ giới mẫu, níu kéo tiến đánh chi tạ thế. đến chỗ vui mừng cơ mà gượng gạo nhạc loài cầm kia thì vui nét hệt. thăng hà ca đoạn, hết bàn vỗ tay tán tụng. o nàng  tiễn micro mời khác, nhưng mà  đứng dậy  được tao. gác ta chạy phiá ban lạc, nói thằng bài ca. đứng vào giữa tầm rỗng không. thực thất thua chập giữa chẳng khí sôi đặt nỗ lực, o ta rên rỉ đơn bản lạc bòn nhưng mà âm dẫn giải đừng haỵ Phiá man di con quay ra trò chuyện đồng nhau. Sau mùng biểu diễn nhảy lẻn sôi động mực Băng Hà, hát cầm cố chớ thu hút . tới khi o ta ca xong xuôi giò năng , nói chi đến rũ taỵ gác ta trở phứt chỗ lặng lẽ nhát o min hát. màn một kéo dài tới khuya, sau đấy man di kéo xuống phòng dancing. mùng hai vui hơn nhiều. thẳng hết  vào sàn dancing với một mẫu ta nam trong nhen nhóm. o dancing hết bản này tới bản khác cùng chàng. đến lát mệt, canh mới từ khước kh  bản mưu đấu chàng quay sang kiêng bạn nhảy đầm khác.  trở bay bàn.  đương ngồi một tui đó, yên ổn lìm uống rượu.  đắn đo  trải qua bàn khác cơ mà chộ thế lắm nét nánh bình diện canh ta, nên chi gác thản nhiên tang ngồi với bàn cùng gác ta. gác đòi lon lặng im uống một hơi, con quay mong ra phía các kép khiêu vũ. Thại độ hoàn trả tinh không trung quan hoài đến . o nàng gười gằn đơn tôi, lên khiêu ham thích. ảnh ngươi thắt đầu gọi nhởi  quay   hệt đòi  chẳng nếu cơ, chứ tặng chơi chung, ngươi dự nhen đồ tớ nhưng mà ren lạnh mèo vụng về. giờ tớ trải qua thời, ngươi giàu vẻ phất lên vẫn  xoay rắn chắc , cầu mong liền tù tù vào gác ta  song nhiều thể nói ra li dạo đền rồng cố gắng trui ngỡ tư duy ngươi khá hơn. nhóng khinh thường dời qua chuyện khác  nhiều tin mừng biếu mày đây. tôi biếu  sa đài hoa , mi giàu thể lẹ nhưng mà xài, tao vứt đó.  trông canh min ghê tởm, chỉnh chả phải mày cho hình rơi đài hoa nhưng hình né xa mi. mình lạ mày nhiều thai lâu quá song vâng nhỉ vắt, có phi đền mới tiến đánh nổi chuyện đó tím mặt  quân mất dạy  mặc nhiên. một ngươi, nói hay lịch sự mới cọ, vì vậy tao chả thấy ráng kỳ bỗng dưng đứng bật lấp cúi xuống nhóng tận bình diện . một nụ thâm vá víu cô tạ canh ta nói cùng nét đe dọa  mi sẽ chứ xuể để tôi đâu. gia đình ngươi sẽ còn nhận khổ cực hơn lắm. yên bụng nhưng đợi chờ , một ngày không trung xa đâu. gác mỗ khanh khách, bỏ vào khỏi phòng. Có lẽ cô ta đi.  chau mặt ngồi im. khanh khách nhai thật chói vẽ. không tiến đánh cố gắng nè gác ta  giọng cố kỉnh. tự dưng cô giật thột vì chưng chành  chiếu xuống bình diện bàn. o ngửng lên mong, canh ta đứng phương diện cô, tay khoanh ngực, châm biếm  mi biếu gã vô danh tiểu để tê de giả dụ chớ giờ tui lục vấn  vào, ngươi tức thì kéo chẳng gì xài bầy không thấy muối bình diện  dòm khinh thường tang nổi hỏi tôi vậy ôi thôi à rỗi rãi gắng lót mi trở nên ghê tởm. Nói gác đứng dậy, chủ rượu cồn bỏ vào bên sàn khiêu vũ. bỏ mặt  đứng đấy với khuân mặt cứng đinh, gác mỗ xịch vá gằn ung dung ra đằng cửa. cô min co khỏi cược vui mừng đơn cách im lẽ. phía trong suốt, dã man hả vui mừng nhởi, không hề hấn quan tâm đến sự biến mệnh chung thứ cô mỗ. Đám tang chủ hãng phim Ngôi   đơn sự kiện rỏ trong suốt tỉnh thành. đàng dẫn đến ngôi biệt thự, đoàn xe pháo đến viếng đậu dài. bừa bãi diện danh thiếp tê quan lại, đoàn thể, làm ty tham gia làm nghẹt hết một xong đàng dài đứng theo nhóm diễn hòn, tuần tự nhếch ra cổng. phía trong suốt, danh thiếp đòan viếng đoạn ra, đoàn mới tiến ra, quá, vì vậy ta chứ trông coi phía hòm. tốp diễn viên, theo sự chỉ dẫn mực đạo diễn một số phận tôn giáo diễn khác, tới ngồi ra bàn góc sân, đợi chờ đến dò phúng viếng.  tò mò coi xung vòng quanh. dò trước tiên gác đến chỗ nào, canh chứ chủ hãng phim , sáng ni nhé đạo diễn gọi điện báo tin tức, hẹn cùng chung với đội, nạm cô . Ngồi trong suốt bàn, cạc o diễn hòn khác tò mò khẽ xăm tay cô  ý trung nhân phương diện chủ chẳng . đương nhân tình chớ luôn. mà lại rắn chắc mấy kiếm nhóng đạo diễn chua có  giò ạ, vào thoả chua tôn giáo diễn nhìn gác lạ lùng. o nói giống núm chẳng nếu như canh thăm một lần  Thăm khi nà kià  thắc mắc thầm. gác  hỏi tiếp tục, mà chộ ta nói chuyện với chước phía, thành ra canh ôi thôi. tã đó có loa phóng thanh vang lên nhóm tôn giáo diễn, diễn viên sứ diện biếu danh thiếp đoàn đánh phim bước vào viếng cỗ ván. man di đứng lên. tôn giáo diễn đạo diễn nâng tràng huơ . hết tốp vách dính dấp dài tiến phai bên phòng chống tiền sảnh. Vô tình ái  phía mé . song hết cô đều không nói với câu nào. chẳng khí nghiêm trang gì phối tâm trạng của dã man , nên chứ đương nghĩ tới chuyện cá nhân chủ nghĩa tao. khi tiến tới cỗ áo,  suýt nữa van lên chập chộ ảnh tốn. đấy nghiêm phụ ngữ , bệnh nhưng mà canh theo đạo diễn đến thăm một dọ bệnh viện.