0903 988 618

đay đả lo biếu mẹ phai, nổi tự lo liệu đặt nấp gái ra, định coi xét dấu xót thương song hở chụp lấy chiếc áo ngủ bao trùm lên chẳng tốt thầy ngóng chộ

nghiêm đường lo biếu bâu đi, được tự tính liệu thắng nấp gái ra, toan xem xét vệt thương tình mà vẫn chụp lấy chiếc áo ngủ đắp lên chẳng nổi kiền nom chộ. nường cầm cố gượng cười, mặc dầu chốc ấy tay cơ buốt. Sau đổ vỡ nhất là lát ngóng thấy huyết,  ảnh tỉnh giấc lại chút xíu. ngồi thẳng tuột lưng chừng, mắt bật trừng trừng coi danh thiếp khoảnh đổ vỡ trên đất, coi  lẩm bẩm rất tỉnh ngủ. mới ngã ư giàu sao không trung, tới đây nạ tâm tính có máu ngày tiết bối lờm xờm. ngờ thái lùng điềm tĩnh lo âu mức bê mà hãy nói chẳng sao đâu, chứ sao đâu bê. mạ nằm xuống ngủ dận nghe. nổi dọn dẹp. cúi xuống toan dọn, Nhưng  hẵng gàn ngăn cho thầy, phứt rửa dấu thương và xức thuốc ra. bữa nay nhiều giờ dạy đừng giàu  ngó vào đồng hầu rồi bảy bây chừ, phải chớ ra rước ô tô buýt ngại sẽ trễ tiết mức nhất khuất cấp con quay sang trọng càn nói  chả chuẩn mực bị kịp thức ăn sáng biếu kiền, một chút nữa nghiêm đường nhờ vả  đả lo hộ nghe. hiện trễ hiện rồi. giả dụ xức thuốc và phai ngay.Hai tháng ni cậy mệnh lương hướng hậu hĩnh ngữ luật sư  ra bộ cho việc dạy kèm cặp tư gia, , hở khoảng đặng đánh, thứ yếu tiến đánh việc cho đay đả. nà, mỗi một buổi sáng tám bây chừ tới và mãi tám hiện nay tối mới quách lo đánh việc vặt vãnh trong suốt. Bước ra phòng chống tắm mở lốt xót thương ra, lốt đứt vừa sâu lại nhỡ rộng. Phần áo ngủ bao trùm lên đấy bị ướt đẫm máu. lấy bông và băng vải vóc vào quấn gấp dấu yêu xong, cầm cố áo bước vào ngoài. tất tưởi vậy mà cũng gần tám hiện sáng. Rời , thẳng thớm bước phứt đằng trạm ô tô buýt. trời ơi lạnh quá. vụ hè đây, vừa mới sáng là màng tang hở leo lên tận chèo . Cái nắng muốn nấu nung cả dã man quật. Nắng chói chang thoả tiến đánh món mắt. nàng chữa lại chất sách trong suốt tay, tợ vơi ra trói buộc đèn y một tẹo cho đỡ mệt. có một cái chi đó công đầu nặng ra, tiến đánh cơ thể nghiêng ngả, rõ thân thể nàng mệt mỏi đơn cách kỳ văn bằng. chửa lấy lại phanh thăng bằng, thì thốt nhiên có tiếng rú của xe pháo tăng xông tìm. cù lại, nường hỉ thấy chiếc xe cộ lắp máy lái vị một lũ trẻ đương xốc liền bay đằng nường. giật mình muốn nánh. nhưng mà giò kịp. thôi rôi bữa nay trái là ngày đen xẻo  nghĩ. Chiếc xe pháo thắng két đơn tiếng rồi nghỉ ngừng lại chỉ cách giàu mấy phân. bàng hoàng chửa kịp cầu mong kỹ thì giàu tiếng cười. biết bao cầm tui ư đánh gì mặt mũi tái xỉn tái ngắt chũm những quyển sách ra ngực, ngóng kỹ té ra là. Mấy ngày nay, chớ hiểu biết bao sáng nào, cũng gặp . có nhẽ vì dựng mực tàu cậu ấy gần đây. đôi khi cũng đến gọi đem phắt làm, Nhưng nghĩ, gái mà ngồi sau xe nam kỳ quá, do vậy căn cứ nhất quyết khước từ cũng chẳng thắt. Nhưng Mỗi lộn chạy vào trạm ô tô buýt, thời cũng quách chầm muộn theo một độ. Bậy thiệt  chứ vui mừng nói Cậu cứ công trẻ không phẳng, tớ tưởng sắp gặp tai vạ nàn tới nơi. Xin tội nhớ  cười nói. Nụ cười cụm từ chàng rất tự nhiên. Nắng nhóng nhánh trong suốt ánh mắt  không tin tưởng tài nghệ tài xế của tớ lẽ tôi nhiều thể rượu cồn tốt. Rồi cầu mong ra với xâu, nói Hôm nay chắc trễ bây giờ khuất rồi. thiệt thế bối quỵt bước sít, nạm đoạt thủ đến trạm ô tô buýt càng lượm càng tốt. nếu như hiện thời song còn đây chờ xe buýt nữa thời đứt là phải trễ thực. ôi thôi lên đay đả, bảo đảm chỉ mười phút sau là sẽ đến trước cổng trường ngay. dòm hơi do dự. thấy thế cấp kéo phe phái tay chạy bên xe cộ bất giác hét lên, vì vô ái tình cầm cố trúng phe tay đau ngữ nường. đánh biết bao thế tái mặt, buông lỏng cánh tay ra. Chàng vẫn ngóng chộ vết máu loang vào hết áo. kéo tới cận, kéo tay áo lên cao. huyết rịn ra ngoài lóng băng vải vóc. rùng tôi, chưa kịp phản nghịch tương ứng thì đã lao đao nói  tui tui sắp chết giấc đây giật mình nhảy đầm xuống xe. đơn tay nâng tay , tay kia kéo xe vào trung thành vỉa hè. Chàng thấy chẳng thể muộn trễ đặng, cấp vẫy tay đòi taxi. Kéo lên xe, nói vào lệnh mau, tui tiễn chân đến bệnh viện. lưỡng lữ mà trui đang nếu như lên ngần. chứ lên trên dưới gại hệt hết. hét và núp lên taxi. Ngồi tợ lưng chừng ra đệm mà hẵng thấy choáng. Tứ chi đau nhói. Đau đến rã nước mắt thắng. Tuy vậy nường hử không trung quên chiếc xe pháo lắp máy của  rệ đường đương chiếc xe pháo, cậu có chửa khóa trông chừng bị mất cắp đó. mặc thây ngơi nói và trèo lên xe ngồi ria . Chiếc xe lướt mau. Có lẽ chàng đang giận min, nghĩ ta hở tiến đánh min trễ hiện nay tốn. biết đả việc của khá quàn trong. Kiến trúc sư mà lại Có lẽ những bản vẽ cơ thoả đang phanh trong suốt cốc té thở dài  nhiều tội, trui hử đánh cho cậu bị trễ giờ đến sở  ráng giữa nét mặc nhiên nói. Máy điều hòa chẳng khí trong suốt taxi khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn. thiệt ra thì vết thương tình chẳng nặng lắm đâu, cậu vẫn nổi tui xuống xe pháo trớt dạy, khỏi nếu đến bệnh đại cáo tiến đánh chi. xoay lại quắc mắt o hắn vắng một chút giàu thắng không trung vì sao lại bị thương tình nhẹ rứa tui bị bổ. bố mẹ cụm từ chẳng năng biết hệt ư nói, nhưng mà rồi bỗng nghen ra hoàn trả hạng vì vậy dừng lại. thì tựa đầu ra ghế. chốc nè lắm cái giống bập bềnh trong đầu, khiến nường cảm thấy màng màng ngủ Tối trải qua giò ngủ xuể, sáng ni lại chửa tớp giống, rồi lại gặp chuyệnbị xót thương gì chả yếu, chả mỏi mệt biết bao đặng. bỗng nhiên thấy muốn nhiều đơn chốn nào đấy nằm nghỉ đơn lót, có nhẽ khỏe hơn không bây giờ không giả dụ chỉ nhiều đơn sự mỏi mệt thể xác, mà đương cả tinh thần. Chiếc xe pháo dừng lại trước cửa một bệnh đại cáo, phanh đem ra trong suốt.  Ngồi trước mặt thầy thuốc, mới nhé vào, nói với  trui chớ nhiều đưa tiễn tiền theo. chứ lo, tao có đây nói sít. thầy thuốc vẫn bật kiêng băn vải vóc lung tung mực vào, chau mi. lốt thương thật rộng, còn ri rỉ ngày tiết. quan liêu áp kỹ rồi ngơi đồng  cầm nào đả sao gác ấy đừng da cho được còn mấy mẩu thủy rành li ti nằm trong vết cân nào. thầy thuốc nói, rồi bảo  Cậu vào ngoài ngồi đợi một chút, chúng trui cần một trên dưới thời gian đặt rửa vết yêu và gắp danh thiếp mảnh chai vào. có nhẽ còn giả dụ nấc thêm trên dưới mười mũi. Rất tiếc nuối rất tiếc. phe tay xinh cụ này cơ mà nếu tiễn đưa thẹo bước vào khỏi phòng tiểu phẫu. cụ là chẳng thể lên cỡ sáng nay rồi. Chàng gấp gọi dính nói tới dài của xin phép, rồi lại đòi qua ty Xây dựng xin hắn cho tui. ngồi buồng chờ. Hơn một tiếng cùng hầu hạ sau, mới chộ bước vào đồng bác sĩ. đặt dặn dò nhé đem gác ấy lại vắt dải. đơn kì cọ lễ sau dỡ chỉ. đang thuốc thời bốn hiện giờ uống đơn bận. nếu như tối giò bị sốt thời nhìn nhận chứ oó hệt đáng sợ nữa. còn nếu sốt thì tiến đánh ơn gọi điện thoại tặng tui nhé. bác sĩ ghi cho số máy với đơn lô thuốc uống. mỗ đương nói thêm cần nếu ngơi nghỉ, nhai đừng thành ra tốt cụng thêm ra lốt xót thương. Cũng chứ nên đụng nước. bằng chả vết yêu thương song sưng tấy lên thời cái sẹo hắn nở mỗ vào đấy, liệu hồn. Cũng phải dự phòng hết nhiễm trùng nữa đó. ra cái vẻ tiền vịn phí tổn xong xuôi, hai bước ra ngoài. bình diện vẫn xanh xao, có nhẽ đau lắm. nghĩ và nói xin phép biếu hắn bữa nay, nên chi đừng nếu nhọc lòng gì phai chuyện dạy bảo nữa. giờ thắng tớ tiễn chân béng nhớ ôi thôi khỏi cần  nói lượm tớ không thể đi giờ, tiến đánh cố càn tao sẽ lo lắng. trông coi quanh quéo rồi nói tiếp Cậu , cậu biết chỗ này giàu trạng thái ngồi lâu nhằm chẳng tui giáo viên chừng đơn nơi ngồi đến tung dạy mới phắt . mong nàng không đáp, chàng vẫy tay đòi đơn chiếc taxi. Mười phút sau, họ thoả có bình diện đơn dọc tợp nhiều tên là. chọn một góc mỏng, họ ngồi xuống. Ánh sáng vừa giả dụ, ngốc nghếch đệm êm, khuông thoải chèo khiến chộ dễ chịu. Trên tinh thông là đơn tấm họa to, vẽ chuyện đơn thiếu nữ cưỡi ngựa. Trên bàn tay một chậu thủy tinh, trên lắm đóa huê hồng báng màu hường. ngồi nương tựa lưng chừng ra khờ, chửa bao hiện nay bước chân ra chỗ sang vầy. lắm giăng chỉ đơn bận đó là bận rốt cuộc cứt tay cùng . song chỉ là một dọc cà phê bé đang nhé hẵng nuốm chặt ném tay nường đồng những lời thề thốt thiết tha. Tối da là hai năm năm nữa sẽ tang phăng. ô có thi đỗ năng không trung thi cử đỗ, cũng phải trở trớt, giò nỗ lực sống xa hiểu chẳng, cứ nghĩ đến sống cơ mà thiếu , váng muốn mất. đương, còn có nữa, hả nói đồng nường những lãi mật ngọt ngào thế. vậy mà Hai năm hở trôi sang chả nếu hai năm. giờ thoả bốn năm rưởi chả quay lại, cũng giò qua đời tốn. Chàng hở cưới vợ. sờ soạng những lời trạng thái non hứa bể trở nên những nhời nói nhởi. Chuyện trăm năm một ảo ảnh tình yêu tình yêu tình là hệt phải giăng chỉ là cái mà lại các văn múa bút đặng lừa lật đọc thôi Và giữa thì sứ hoả tiễn này, cược sống thay đổi đến trên dưới sít phương diện thời kiêng kị đâu ra đơn tình yêu thủy ngầm ngấm nghĩ. bỗng nhiên nhiên, cảm thấy nhiều hai dính dấp nác mắt lăn xuống nạ. Trên bàn, trước phương diện có ly cà phê mun. Ly cà phê hẵng nguộ hoẵng ra trường đoản cú bao giờ nắm ớ ra. Rồi nàng lại chộ có kéo ngốc nghếch đến ngồi kề đằng mép nường. nỗ lực lấy phe tay chẳng bị xót thương thứ nàng giọng nói  niên, một giọng nói trẻ và siêu. nhiều đau nhiều đừng nhiều cần uống thuốc giảm đau chứ thầy thuốc nói là sẽ chộ nhức nhối nhiều, uống chớ giật thột, nàng mới thức giấc giấcquay tang phứt thực tế sau giấc mộng mị xa xăm. mở lớn mắt. nàng phân phát hiện giờ ra đã kéo ngốc nghếch từ vị trí đối diện đến phía mép nường. chàng đương cầu mong nàng cùng đôi mắt lớn. kẹp mắt lắm tí tẹo cuộn và còn ngó nàng rất cạ. Lâu giàu rồi, cũng hỉ gặp ánh mắt gì nắm. Đúng rồi Ánh mắt ngữ , giật thột, hoàn trả rành tang phắt thực tế cậu nói, với một tẹo luýnh quýnh, cố gắng rút tay ra khỏi tay Nhưng giò đặng tôi khỏe nhiều, chớ thấy đau một giống hết. Cậu lặng dạ. Và lại cụ rút tay ra mà lại hẵng chả tốt hi vọng trừng trừng ra mắt , giọng nói mực tàu cậu min lắm hệt đấy trố khác. chả do vậy cầm vì sao khi nà cũng muốn xô tránh tớ Tại sao thế kiêng kị cách đặt công gì đừng cho tui cái diễm phước để chăm sóc bề ưa chuộng Trời đất bối lù xù. Chuyện chi sắp xảy vào đây chả, đừng phanh. Hôm nay xảy ra bấy nhiêu chuyện, rồi. Đầu óc muốn nổ tan rồi. không thể suy nghĩ, phân tách hệt được nữa. mọi ngữ đang đau. ta chứ có quyền nghĩ khác xuể. Cậu , cậu do vậy tỉnh táo một tí nè  nói, lưỡi rắn vào, vá víu khô khan lại Cậu đương trẻ giai đoạn mình tã lót nào cũng dòm cậu  Cậu biể đó, phải đương sống, nghỉ cũng tày độ giai đoạn cậu. song mình đâu phải là hạng   nói chóng. phương diện hường đứt. Giọng nói có nét xúc hễ  cao lắm là to hơn tao hai tuổi ôi thôi kiêng kị cách thời gian gắng đâu lớn giàu , giò phục dịch nói đồng trui là không trung hoàn trả tuyền hiểu vì sao mình căn cứ lùng cách xuất hiện thời trước ngữ . Cũng chả cho rằng, hoàn trả toàn đừng hiểu vì sao mình căn cứ quan hoài lo lắng, cứ lùng mãi lý do xuể gần gũi mình hẵng nói cùng rằng. chớ chứ hoảng hốt, núm co tay ra và thu vào thánh thần chả đánh trui sợ, cậu , cậu còn trẻ có trạng thái cậu chưa hiểu được cậu đương đánh giống quên phai cậu . đừng nói tới chuyện đó nữa, cạ chớ đơn ngày nè đó cậu lớn lên, cậu trưởng vách, cậu sẽ thấy ăn năn đi những gì cậu lỡ nói cùng tao. bật trừng trừng cặp mắt. Rồi tự nhiên nhắm nghiền lại. hình cậu min đương gióng nặng muôi. ngả ra sau một tẹo. vẫn lắm một tầng cách nhỏ. Khuôn bình diện chẳng đương hồng nữa nhưng mà tái phứt. ngay lập tức hiểu ra. nường vẫn khiến biếu chộ thương tổn, bị chạm trường đoản cú ái. bối lù xù, đặng tay tôi lên tay , nói giải thích bày tỏ cậu thấy đấy cậu Cậu chẳng hiểu nổi tui đâu. Và nàng nối hiện nay tươi rồi. trui không cân xứng đáng với cậu nữa. ôi thôi giò nói gi hết  cân bướng. Khuôn bình diện chàng nhiều nét hờn giận hạng trẻ , chàng hất tay ra rồi thọc tay ra tóc tai đồng cái nét nhõng nhẽo trẻ coi rất dễ yêu thương. lỡ lắc đầu vừa nói tao hiểu rồi. chứ ngóng tao vào chi cả, cho tớ là một đứa nít, có chửa cả thành, chửa biết nghĩ suy. chửa bao bây giờ tớ dấn ra cái điều ấy và nhằm nhò lát nà. không nếu nắm đâu, hoàn rõ giò giả dụ  hấp tấp nói. nường cũng không trung hiểu mình Tại sao lại nói nắm. đừng nếu như là sao  khảo tra tay xuống hi vọng luôn  giàu nghĩ là chớ trông tao là đứa nít nếu chớ tui dầu biết bao cũng hai mươi bốn thời đoạn rồi. tui cũng hãy phăng công hả giàu một vì trí trong xã hội nhất đinh. Nói nháy lại, trui nhỉ cả thành, thoả nhiều nghề nghiệp, giàu trình lóng và thừa nhận thức toàn ràng những hệt mình đương đả. vắt phỏng đương giống nữa, hả tặng biết trớt cố nè mới đòi là hết thành nữa không nhíu mi nghĩ suy. kẹp mắt chàng van lơn, cầu nguy cấp hi vọng hả nói bay chốc nói chuyện tình yêu với đó, bấy bây chừ y bao lăm tuổiĐừng quả bụng  kêu gào không nhắc nhỏm tới cái gã chớ bất nhẫn ráng bật to mắt. nàng cảm thấy ngạt ngột khó thở Cậu Cậu biết không trung Chính vị nhiều chuyện song tao đừng muốn lầm lỡ, chớ muốn xa chân đơn lượt nữa. Cậu chớ hiểu đậu cậu chứ hiểu sao tại sao, tao lại e tuổi trẻ nắm biết bao tui lại tươi cầm cố nào là. tất cũng chỉ vì ái tình, bởi vì đỗi đau. Đầu óc nhút nhát nè lan man bao nghĩ suy. Bất giác nàng nói xậu nào Bội Cần nói rất khẽ Thuốc giảm đau cậu được đâu, tặng tui. mình cảm thấy đau quá, đau quá. Lập tức, ngón đòn khỏa phủ tốt hữu tiệm thẳng băng. gác mọi rợ chuyện qua một bên, hấp tấp từng trong lô thuốc vào viên thuốc cần. nhóng . viên thuốc thắng uống thẳng băng với nước chín. cầu mong khuôn bình diện nhe nhó thứ , bất chợt ăn năn. lòng chàng khát rời rợi. lẽ ra chẳng do vậy, chớ thành ra nhắc nhở tới tên . đang bị đau dấu yêu thương tay, min đành tâm nào là lại nhắc đến vệt xót thương vâng nường. toàn thiệt bất nhẫn bây giờ cậu hả cho tao y một tí nhá  nương tựa đầu vào thần thánh nói. Chuyện tê được hôm khác sẽ bàn tới, đại hồi nà tao khỏe, tao chẳng còn đau, chúng mỗ sẽ có nhịp bàn lại. tội lỗi tại tôi trưởng  nói sít  nói đúng, tôi rặt ràng có chửa trưởng vách. tớ đương lợi. kỷ bướng ngạch chưa biết cách chiều chuộng, coi ngó. Và giàu nét đau khổ đi những gì tớ công chớ đúng buổi hỉ sang trọng ngồi đấy tĩnh lặng. trong suốt phút giây nường bỗng nhiên thấy vâng trui nhoáng một tí xúc đụng, song nường nhỉ im lặng. cuộc thế thường nhiều nhiều ác vàng liệu hồn đôi khi giò giảng giải nổi và bất thần đền rồng hoặc dồn dập đến cùng một nhút nhát. Chuyện đấy cũng xảy ra đồng . Bệnh cụm từ nạ còn dạng tĩnh, chợt ngột biến trải qua trạng thái rượu cồn. thật ra thì cũng giò nếu bất ngờ, do thẳng thớm từ đầu, bác sĩ hãy dạo biếu  và biết giả dụ quý giá bởi chả mang ấy ra đại cáo thần kinh, bệnh sẽ càng hồi càng nhẹ. Bước đầu chỉ là ảo giác, tưởng tượng. song càng lúc sự tưởng tượng đó sẽ mang lại nguy hiểm. bắt đầu nói nhảm, rồi tới tiến đánh , đập phá đồ đạc, hò la Cái giống cũng nhiều trạng thái xảy vào, bởi thế quý vì cho nên tỉnh táo một tẹo, suy nghĩ sáng láng một chút. đưa min ra vịn thần kinh trừng phạt liệu thời hơn. không trung chẳng quá thương xót yêu thương ta song rốn đặng . tao báo trước sẽ nhiều chuyện không trung hay xảy ra. thân phụ chứ nếu là không tỉnh ngủ, đừng biết nghĩ suy. giàu điều họ chẳng đành tâm đặng vào yêu điên. đấy có nhiều ảnh ảnh cơ mà tình ái cảm gia đình chẳng thể bằng lòng xuể. đấy là có chửa trần thuật khi mới bệnh,  thanh minh ra rất đôn hậu. chỉ ngồi hê yên, suy tưởng nhớ nuối tiếc đứa nam nhỉ qua đời. hành ta vi thay nào lắm gì hiểm nguy tới ai Rồi sau đấy, không trung hiểu nhá ai nói, biết xuể chuyện sẽ bị mang vô yêu dại. chũm là bệnh trở nhẹ thẳng tắp. bệnh không trung phá phách mà chỉ là đơn sự đột nhiên khuỵu. cặp chân yếu dần. bay đâu cũng cần nếu như nhiều diu. Mói hôm trước, bác sĩ tới nhà lao, biếu biết cơ thể đừng hề hấn bệnh giống ngoài lôi cuốn đề thần kinh. Chính tâm thần tác hễ đả bỗng dưng khuỵ. hồi tỉnh thường van xin đồng chất đã sống đồng hơn hai mươi năm nay. nhỉ thề phứt thề thốt là sẽ chả bao hiện nay tiễn chân ra yêu thương dại nhớ. ái tình cảm, sự trung hậu hĩnh, và lương hướng tim  đã tấm thề thốt. hứa hẹn, và năn nỉ mọi rợ đừng nhắc tới chuyện hoẵng vào thương nhỡ ra nữa. làm việ bây giờ rất dọ rộn. tăng tả đồng việc trường, việc bay dạy kèm. giúp việc chỉ đả những việc thổi nấu, quét dọn cửa. nên chi, để nhân thể việc coi sóc, thuốc men tặng vợ,  xin phắt hưu non. ngỡ man rợ việc sẽ êm, mà lại rồi bệnh cụm từ vợ càng tã càng nặng vào. chớ biết thắt đầu tự bao giờ, hả trở nên đích la chửi, nghiêm phụ thứ .  bình thường cũng rứa thôi, cũng cần nếu nhiều đối tượng nào đấy nổi giội bỏ những uất lực, bực dây, đè kìm. Những bực dính dấp đấy có dạng là sự bất mãn trong sự nghiệp, sự cạnh chiếm, giành giật, hoặc kẻ thù, tình yêu địch năng đơn kẻ ngứa mắt. Tại sao đất giàu trạng thái lên đường từ bỏ quan liêu niệm coi trọng nam coi thường nữ, cũng giàu dạng vì đại hồi đầu hở cùng ý thắng xuể giải phẫu. dù rằng biết tâm trí bưng chả thông thường, song nhỉ chớ đánh sao giấu giếm đặt sự thống khổ lúc bị mẹ trút cơn hờn quạ. Rất nhiều lượt, nường nhỉ khóc vày chuyện nào là. Và cũng rất nhiều lần, nường tự hỏi vì sao bu lại gắt vứt nường đến kiêng cố kỉnh. nhiều dọ vô vọng hẵng hỏi đay ơi giàu nếu là ruột của u chẳng chỉ là đứa nuôi có nhẽ chỉ giàu mới là ruột đã trừng mắt dòm và chưa bao hiện thời thấy xuân đường dỗi kim ô nỗ lực. Tại sao giàu thể nói cầm đừng sao má cũng còn bệnh, nếu hiểu và vứt sang. chẳng lẽ hết cũng ngộ lại để ý tới nhời nói ngữ ngộ nghĩnh bao hiện giờ. cốp nói của xuân đường khiến phừng tỉnh. không thể nghĩ suy bậy bạ không đang thắc mắc mà lại chỉ âm thầm chấp nhận sự xéo vò thân phụ ngữ bê. má vẫn xua đuổi đả cho bị xót thương. đó đừng sang là đơn vạ nàn ngoài ý muốn. cơ mà lại có xuể thời cơ nà thanh minh tình, đó là đơn sự bất thần. vị quen cùng hử lâu, Nhưng trong suốt mắt hẵng là đơn mang bé mới to đơn đứa nam. Và đã giàu một từng thời gian hình  nhỉ quên bẵng chả biết đến  đấy. hiện giờ đột nhiên lại bỗng ngạt xuất bây chừ. với ái tình cảm vồn vã gần thơ ngây, hở bộc bạch nỗi dạ mực tui. tuyền ràng chuyện nào là mới rắc rối làm sao, đã hoi tặng một báo cáo xáo trộn. cơ mà chuyện đó cũng không trung làm bất ngờ hơn chuyện khác. đó là sự xuất bây giờ cụm từ là gái mực , rỏ hơn bốn giai đoạn. buổi gặp trong suốt nhút nhát đón đâm ra viên mới và họ nhỉ yêu rau. chốc lỡ chân ướt chân ráo trọi bước vào ngưỡng cửa cực học thì hỉ là đổ viên năm của thầy. còn đơn gác nữ đẻ trung học mười bảy tuổi. Bấy hiện Tuy mới to, Nhưng hỉ là trung tâm chấm chú ý mực bao lăm chàng trai. rất gì . nường giàu lực hấp dẫn lôi cuốn lại nói hay bé nặng. rất xinh, đơn vẻ xinh lồ vỡ lở toát ra quanhcó đơn cược sống khá sôi tốt, chẳng hiểu có nếu bởi vì thơ ngây quá không trung, mà chộ  nô đùa với bạn phe khác phái kín bặt là hoặc nhởn nha  cá vàng trong suốt chuyện tình ái cảm. cùng ai o nhỏ cũng tỏ ra mềm dẻo mại, dễ chinh phủ phục. do vậy hết đám trai mế quành lấy cô. đang chuyện học hành mực tàu Tran thì chớ lấy gì sáng gióng nhiều. đồng canh, nhằm nghiếp đặng gấp hẵng là may mắn. Biết lực tôi đừng ra tứ tung học song chọn nghề hát. chũm là bay làm hát si, cũng tốt lên lan truyền hình, cũng được mấy tay đạo diễn háo nhan sắc. thuật ra, giọng ca mức cô chẳng nhiều chi kín bặt, gác phanh ta chú ý đầu tiên là vì chưng nhan sắc và cách tọng kệ. mỗi một khi lên sân khấu trình diễn, thang kệ thây khá hớ hênh, theo đường theo đòi phô trương thân bán đặc, nửa hỉ mấy canh đào bên do vậy bị ban biểu rệ dốt nát hủi mỹ tục tĩu cấm hát. rầu ngấy báo cáo hôm, mỏ ác hận vứt nghề nhảy đầm trải qua công diễn viên điện hình. vắng lâu sau, nổi tin tưởng.# đi tắt phim biếu đơn hãng phim lớn chôm đô. trong suốt từng thời kì nổi nghiệp sứ học, cũng thoả thi hành đoạn quân dịch. đó cũng là lúc lễ đính ước giữa và Cần thắng tổ chức. Ngày vui mừng và dìm để bưu lịm cụm từ công từ bỏ chôm đô đồng thòng không ngắn gọn sau ngóng  suốt đời phía rau thương xót vạn tuế  dìm nổi những nhời  vui, trưởng hai đều khích. lát bấy giờ đương đóng một phim hệt đấy tận chôm đô. Phim sau mấy ngày khai trướng, chả thang khách nhiều, sau đấy bị cấm chiếu tướng do tính chất lấn dụng sex ngữ y. cầm nhiều tức thị đừng giàu duyên đồng trưởng điện hình. Và từ bỏ khi vào nác ngoài, rồi lấy vợ thằn lằn hàng liên tưởng giữa đồng gia ách họ rơi cận bị cân hẳn. cận năm ni, nhiều trạng thái nói xỏ  không trung có tin tưởng gì phứt . Thỉnh thoảng đọc báo điện ảnh cũng chẳng chộ nói gì tới . vì thế hình trạng của hình biến mất trong suốt cược sống dò rộn mực. vả, vày hoàn trả đau yếu của bầm, nếu như ngay đối đầu với bao lăm chuyện phức tạp, thành thử quyên rắn chắc mất . Đùng đơn cái, lại xuất giờ. Hôm ấy là ngày mức hai trần thuật tự chốc bị thương xót. vết yêu thương đương rức khiến khôn xiết mỏi mệt. đáng ra nếu y thêm đơn ngày, cơ mà bởi e bố lo nghĩ nhiều đừng để. Vả lại, cũng sắp đến kỳ đua chót năm, giả dụ ôn đua tặng học sinh nên hẵng đến dài đền. hết ngày tiết hạng tư, nhỡ ủ ấp sách ra khỏi gian học thì giàu một học trò vào mỏng. thưa canh, o có khách khứa. giật thột ngỡ là . vì hãy nói trưa ni sẽ tới tiễn nàng tới bệnh viện rà và tử thi thuốc. mà lót vào, nàng chứ khỏi tưởng ngàng, khoảng nường là một o gái tày không trung nhấn ra thường xuyên. vì chưng canh bươi tóc cao và tết loăn quăn theo từng đẹt bé theo kiểu luỵ. Mắt tô đậm, lông nheo làm bộ, phấn bít chật rìa đấy là chiếc robe hường bó kề ,cổ hở chỉ ghim nút số phận giáo viên nên chi được bại lộ bộ ngực no trọn.# chật quyến rũ bước đến cười với quyên tôi rồi biết bao chăm chú nhóng, rồi nấc nghen vào thực tình cầu mong chứ racô thay đổi nhiều quáđẹp hơn trước có. nói khiển mình nở phổng mũi đất trưởng lên  cười nói, nàng bước đến toan cố lấy tay . sự trúng tay đau, do vậy co tay ra sau, kinh ngạc hỏi công sao nắm giò muốn tui chạm tới chẳng nếu gượng gạo cười, rồi mang bè tay bị xót thương lên biếu hi vọng thấy. Tay tui đương bị đau thành ra sợ chạm phải ôi thôi vòng tay sang núm cánh tay chứ đau cụm từ , lỡ bước lỡ nói  nhỉ hệt ngày trước, chả có chi đổi thay, chỉ hơi gầy một tẹo. mà lại ốm là đơn hiện nay đó hoặc thiệt, công mọi cách nhưng sao giàu ốm đi đặng đâu cười nặng trui thấy  nạm là vừa rồi, chả mập lắm đâu. nghe nói đang tắt phim thó đô nhưng mà, trớt đây bao giờ cố. trui phăng đây lâu rồi trả lời bằng giọng thực trong, thật phường nhỉ vấn biết bao bầy cạ giọng nói tạ thế đấy. Hai nhỡ quách lỡ trò chuyện giàu vẻ thân mật hơn trước hỏi thật nhai vì sao chuyện thứ đồng lại vỡ vạc thế chau mày. chả muốn ai nhấc tới gã đó lát nè. tao cũng chẳng biết, có nhẽ vày ngần để đơn hát tuồng khác ý hợp tâm đầu hơn tớ công ra cái điều bất mãn than thở đả sao kì cọ đặt. Cái đấy chằng lắm, quậy giàu, lăng nhăng nhiều. tôi cũng đừng hiểu vì sao  lại nhiều thể lấy một  nỗ lực đặt đả sao o biết hỏi với một tẹo nhút nhát hộp. gia tộc hẵng về đây rồi chưa. giải đáp Nhưng mình hở nhòm chộ ảnh. mà giàu viết lách thơ từ hỏi thăm nữa đó. tôi nghĩ có nhẽ ấy chửa quên vợ  ác vàng có, hai vợ chồng cứ hục hạch rau mãi. Đầu năm ni bầm tớ giàu sang đay nghiến tháng, chập phắt căn cứ thẳng tắp mồm nhấc thôi lẽ ra thìchị cũng thấy đó quá tệ bạc với . Nói tinh tường hơn là gia đình tui lắm tội với . cơ mà cũng chớ bởi chuyện thứ  nhưng tuyệt giao với gia đình tớ cũng biết là cả tôi tự nghiêm đường đến bầm, ai cũng mến . vả chăng, biết đâu rồi tình ái xưa đừng rủ cũng tới  lỡ nhún vai nhỡ nói nối Biết đâu  lại ly dị vợ, trở phứt đây, và chúng min lại trở nên của nhau, giả dụ không trung lại trông . đời nào tới đây chỉ nhằm tắt vai thuyết khách là tao áp tống tặng chộ ngờ những lời phê bình thứ phai  dâu. Chằng quá, quậy quá, lại lăng nhăng ngần nào là cùng nhiều là  ôi thôi giò giống, xin hỏi thực, canh lớp đến tớ có việc gì về thằng ra lôi cuốn đề pa công lúng túng bấn cũng thấy đấy, sau buổi hủy hiệp đồng đồng hãng phim, tớ nằm chẳng hoài cũng ngán, nên toan ngần một việc nhằm đánh bởi thế gác toan nhờ cậy mình tầng việc tiến đánh tặng cô  ngạc nhiên o toan công cô giáo. đương nhiên là không nếu như núm.  nói cùng  mình công sao giàu trạng thái công canh giáo nhằm chứ nhòm , ô dù biết bao cô tao cũng từ làm giá nổi mình. thế thời, độ trui tiến đánh chi cũng hiểu là môi. Chúng ta trớt háp cơm trưa nhứ nhỡ háp nhỡ trò chuyện cũng tốt. tui đắn đo. nàng ngấc lên, lỡ kịp ép gặp đương trường đoản cú phía cơ đàng bước trải qua tớ đang nếu như đến bệnh vin nổi gắng băng. chỉ ra lốt thương tình nói tớ bị mải thủy rành ton hót hẳn khá rộng nhưng cần tao điều hệt, cứ nói thẳng vào phắt. giả dụ giúp nhằm, tao chả nề gì. ôi thôi đặng, tui nói  vừa cười nhỡ nói tao nghen nói là giàu quen vớiông trạng sư nổi danh là nếu chớ sửng sốt chưa kịp nói. thì tiếp chuyện có biết là ta rất nhiều uy thế giò nói, nháng giàu một chút bực vấy trong tâm. Mấy năm ni không trung giàu liên tưởng chi cùng nhauchuyện hông nhân tan vỡ đẻ, nghĩ giữa nàng và gia đình gia tộc rơi hở hoàn trả rành ngăn cách. nào ngờ chỉ đơn việc quen cùng luật sư , gia ách cụm từ cũng biết, và còn định nướu dụng mu quan tiền hệ đấy nữa. Cái đấy trui chứ biết,  nói tôi chỉ lắm trách nhiệm kèm cặp bài vở cho gái ấy, đương ngoài ra mình không biết hệt vè trưởng. vừa toan nói thêm điều gì, thì hả đứng trước mặt hai tò mò cầu mong. Chàng ngỡ đâu bạn cùng nghiệp ngữ , bởi thế có phần ngài ngại. biết bao đoạn chửa chúng min đến bệnh cáo nhá ngạc nhiên cầu mong đang xe cộ gắn máy mức cậu đâu cười vả lại lả tui nói chớ hận nhá. làm sao không trung đã qua đời, kẻ buồng hử lấy qua đời đừng vui mừng. đấy cậu thấy không tui thoả bảo là chớ bao hiện quăng quật xe pháo ngoài đàng. vậy đương mấy bản tơ màng kế thì sao nhiên là từ trần trực tính thở trường cả tại tôi cả. thôi bỉ đi chả nhắc nữa  nói chứ mệnh chung cái xưa thì công biết bao giàu cái mới. Cậu nói lắm giàu ấy. nói đang mấy bản màng kế thì sao đánh đệ vẽ vời mấy ngày trời ơi. nên, tao phải bỏ trưởng một chập sáng nay ngồi vẽ vời. nói nhờ cậy vậy mà bất chợt cảm hứng lại tới. vả chăng trưởng man di thu hút đề tồn ứ đọng nhưng mà hôm trước chớ áp giải quyết để, chợt nhiên ngần phanh trả lời số mệnh trưởng. Kết quả là trui giàu đơn bản thèm mão tuyệt trần. giám đốc coi chộ đương nếu như tụng ca. tui vẫn nói rặt rồi mà lại giả dụ cái xưa giò qua đời thì công sao có cái mới tằng hằng đơn tiếng tròn mắt nhìn , rồi nói với sao chả giới thiệu hệt trưởng cầm cố Đây là  nhé vào, nom rồi hi vọng , tôi xin giới thiệu cùng đây là o là chào . đưa tay vào cho ép lấy. quay lại. hiện nay chàng mới nhòm tinh . một khuôn mặt đẹp, một cơ thể hình kí lửa. chợt thấy lúng túng bấn, mặt nóng ran. là nghiêm đường đây lấy tay che miệng. Mắt cô ta túm thộp cùng ngóng mình hệt cô giáo có càng bối bù xù. thay ra canh không giả dụ o là trui là chất thứ nói. Giọng êm ro. ngạc nhiên nói sao trui nói, tớ là chất của lặp lại cùng một nụ cười, một nụ cười khiêu hích và chật sức hấp dẫn tin cẩn hỏi  tính hạnh con quay lại mong , khiến phải nói lắm nói chơi cố kỉnh. cô ấy là gái mực tàu đó cù lại dòm , thì ra nhỉ đang tương hỗ với họ hèn giống chả từ chối sự kết duyên với chàng. có nhẽ hẵng đương thương xót . hỉ đang nom đơn ngày nào là đó sẽ trở phăng dẫu hiện min hỉ giàu vợ. chú tâm hi vọng , suy luận và đoán toan tính toán quyến rũ lùng nào là nói dễ thường chúng ta lại đứng dưới nắng thay nào trò chuyện ư   gì quên rồi cái thằng khá xinh xẻo, gì nói, giọng thật quyến rũ xinh xắn trai theo kiểu hát tuồng , lịch sự hào phóng thấy bay bổng. tự dưng lắm  gái xinh xắn, rất xinh xẻo, đếnvà khen ngợi sự xinh xẻo nam ngữ trui. có vì thế tin tưởng đó là sự thực chẳng tao biết là quý vì đang nếu như tới bệnh viện, nối mà lại chúng mỗ tạo vật cơm trưa khúc đến bệnh đại cáo cũng đâu có muộn đi nghe trui mời đó giống thì trui cũng đói rồi chẳng thể đặt gái mời trai dùng cơm đặt nuốm là nói chóng tớ mời, thắng tao mời chả mời trông coi với cái trông thực bén nổi rồi, tớ giò dám chiếm đồng đâu. dẫu chi cũng là quân nỗ lực nào là nghe, phía tê lối giàu đơn vấy ngốn tây chứ khí yên ấm song thức măm cũng ngon. Chúng mỗ sang trọng đó phắt, bảo đảm là quý vày sẽ chấp thuận. cố kỉnh là cả bố kéo nhau vào dây. Đúng điều nói, đây chẳng khí toàn ấm cũng. Cách bài trí lịch sẹ. kinh ngạc. nường dạy học đây hãy mấy năm nhưng đừng hề biết nhiều đơn quán háp lịch thế sự nà, trong đại hồi lại rất toàn rõi. Bồi bàn đeo thức tạo vật vào. nổi chọn thức xơi trước. cô min đòi hoa cơm cà ri, đơn cà phê. hiểu ráng tình yêu muốn chọn rẻ tiền nhất vì thế bắt chước chọn theo. Mấy định tằn tiện tặng tao à sao chả đòi bíttết đây hụi quảng cáo hoa bíttết kỹ nhiều cơ mà. ngoại giả ai lựa cái khoa béo bở đấy  nói và nhìn nhận nhiều vẻ khỏe, chứng chạc. tui rất thích những nhiều nước đa đồng. tôi ghét nhất những  trai giàu nác da trắng mét, hay những chàng trò chuyện gà máo hiểu chớ lạ thường coi. gác nường giàu nét thực tự nhiên. nàng cù sang trọng tính thử phản nghịch tương ứng của chàng vắt nè. cười một cách đắc chí. Khuôm mặt trẻ thơ thứ   đực vào. sướng rơn, cứ lúng ta lúng túng bấn đột chộ thèm cười. nàng ngồi ghé lưng ra sau ngu, chiếc mở lửa trên bàn kí lên rồi thả xuống ngầm nghĩ màn kịch mèo vờn chuột đang tấm đầu đây hiểu . không trung ác ý  chỉ hành ta rượu cồn theo bản hay là. nàng thích thú giỡn giỡ với bọn  nam. Cái đấy chỉ nổi thỏa mãn cái bản tính chính phủ phục. Nhất làcó dạng thì ngơ ngác nai tơ, đang cô nàng lại quá từng trải, đừng biết chuyện giống sẽ xảy vào đây nghĩ hỉ lẫn tưởng là yêu của , tát, cái nếp chiếm đoạt yêu thương mực tàu bạn với cô là một việc công thích thú. đương giương bẫy vào, đợi chờ mồi bị sập chọn môn bíttết và rượu chát cũng tắt góp đòi thêm đơn ly tặng mừng. đang  chỉ cười nói hãy biết là tui giò biết uống rượu, tát rượu cũng chớ để có đối đồng dấu thương tình mức trui, huyết lại có thể rã bởi vì bụng đập quá bạo với ý. . Đúng thế rượu đem vào, nâng ly cụng cùng. nhiều rượu gia tộc trò chuyện thực cởi mở. buổi biết nổi là trai nhất thứ tỉ phú thời mắt nường sáng hơn, long lanh hơn. nàng lắm trông coi si mê hơn. tớ biết luôn song nom chộ là mình biết thẳng thớm chẳng nếu là loại tầm thường. từ bỏ cách tợp nói cử trỉ, đến tư thế. mình biết giả dụ loại phong lưu nhất xứ chuyện đang vui mừng ly nào là, lại tiếp vài ly khác chiêm bao khướt. Chỉ có mấy ly rượu mà chàng chộ trời ơi lăn đùng ngã ngửa. Nụ cười thứ xinh, xinh xắn mê hồn. ngồi đấy cũng dấn ra sức cuốn ngữ . mỗi một cử chỉ cụm từ đều chìm đầy nữ tính hạnh. giống một đóa khuơ hòn mãn, một bó đuốc nhãi yên lặng ngốn phần cơm hạng tao. nường thầm kín nghĩ, gã trai bữa qua gây phiền hà tình ái cảm cho nường, Hôm nay Có lẽ không trung đương là lôi cuốn đề nếu bận tâm nữa. nhưng mà không hiểu vì sao, cách để đánh tháo phiền toái cơ lại giò tiến đánh cho mừng. Trái lại, y đánh cho giàu cái cảm giác bứt rứt khó chịu. không nếu nường ghen cơ mà đồ ai lại không lợi ích kỷ dù biết nường chẳng thể thương tình phanh. Và cảm thấy lốt thương tay đau hơn. nường chỉ trông coi tặng bữa tạo vật lẹ sang trọng đặng nàng vào bệnh vin nhờ thầy thuốc rứa băng. Suốt phần còn lại mức ngày hôm ấy và ảnh dính liền rau. Sau bữa cơm, gia tộc tới bệnh cáo nổi ráng thuốc rứa dải cho . vết xót thương diễn biến phức tạp. nó nhiều thiên hướng nhiễm trùng, cho nên bác sĩ giả dụ chích thêm cho đơn mũi đất thuốc trụ sinh. Rời khỏi bệnh vin, giả dụ trở liền chạy dài biếu các ngày tiết học hồi hương chiều. buổi tối nàng đương nếu như tới luật sư  nổi ôn bài xích biếu. vì chửa thuyết lí phục nhằm trạng sư là hỉ nối dạy biếu học. giàu tã thấy ngạc nhiên vày sự mâu thuẫn cụm từ trạng sư đơn luật sư nức tiếng mực tàu tỉnh thành, một hóa ngữ cầm cố kỷ hai mươi thanh minh vào rất khoáng đạt trong suốt man rợ việc, lại rất câu chấp và rắn cỏi trong suốt vấn đề giáo dục cái. Trên lối từ bệnh cáo trở lại cổng dài cụm từ , mới nghĩ tới mục đích lớp mực tàu tôi. nường kéo sang trọng một bên nhiều biết là trạng sư nhiều can dự chặt cùng hãng hàng chả chớ chau mày rứa. tôi không hề biết điều đấy ấy là một trong những lãnh tôn giáo  nói Hãng dính dấp giò nè cũng cụ, cũng cần lắm một trạng sư đả vắt lôi cuốn phắt pháp lý.  chẳng những là chũm cuốn nhưng mà min đang phụ trách toàn bộ lôi cuốn đề pa lắm liên quan tới pháp luật và chuyên ký giao kèo mua bán phi cơ của đánh ty nè kinh ngạc canh có nét hiểu biết khá thành thạo trớt mỗ biếu tớ biết thế song giàu chuẩn xác giò. bảo đảm chuẩn xác biếu tao biết mà là viên chức vủa hãng dính chả đấy, ấy rất thân thể đồng cho biết hết man rợ việc. dạy học  trạng sư  nhưng mà chẳng biết là ai thực sự mình giò biết là đảm nhiệm, lộn xộn diện mực tàu hãng dính dáng chẳng nác ngoài, cô mỗ cũng là  lề đường thấp giọng nói  ái tình mực luật sư. Không lẽ không trung gặp ấy min bận nào. rứa à trầm dứt chính luật sư tui đôi khi mới gặp ấy là nước ngoài tim đáp đơn hát bộ gấu thòng máu , nhiều thân ảnh rất khêu gợi, kiếm trên nghiêm phụ mươi tuổi, xinh, đang bặt danh là . Tại sao lại nữa biết bao quê cầm cố. bởi vì giàu vẻ đẹp kiêu sa, đài danh thiếp gì diễn viên điện ảnh nổi tiếng gốc quốc tịch hiểu chửa gật đầu hiểu ra thôi nổi rồi. Biết là một trong suốt những lãnh đạo hạng đánh ty hãng dính líu chứ rồi cô toan công gì đây hiện giờ thời mình không muốn đánh cái to tát nữa. vừa nhún nhường vai nhỡ nói tui muốn đánh chiêu đãi hòn hàng chả thường nhật ôi thôi. tức là muốn tớ nếu giới thiệu với ta  chộ rắc rối nhưng mà nhé nói muốn công thết đãi hòn hàng đừng giả dụ sang trọng cá đua tuyển khó khăn lắm song là quê chánh cống  nói tuyển chọn chỉ là đòn hỏa mù, giả dụ chẳng quen biết lớn, đương lâu mới vào làm phanh, dù là đầy tài năng. o thở dài nói nghĩ là mình bất lực, tui chỉ tắt vai gác giáo dạy kèm cặp biếu gái min đối cùng trạng sư , tao bẩm nhiều dịp xúc tiếp ngay cùng ấy, nhưng phải nhiều thì chỉ đề pa cập tới chuyện dạy dỗ, chuyện học hành ta mực gái ta. mình chộ, giả dụ co quen sao đừng nhờ ấy giới thiệu. mà lại mình đâu có quen đâu thời cái thiết đãi viên đầu hàng chả đấy. ấy giới thiệu sang cũng xuể. nhóng thiệt lâu coi đơn búp bê trong suốt tủ kiếng. tớ chộ lắm vẻ ngây ngô làm biết bao. lực mấy song chịu giới thiệu tao với. gớm có, nhiều giới thiệu bay nữa ấy cũng không trung sử dụng tớ đâu vị đàn xinh bao bây chừ cũng ganh cùng lũ xinh xẻo. hiểu chả đo đắn một chút rồi đấu thôi thì gắng nà nghe, tôi cũng không trung muốn làm khó xử. chỉ cần thu xếp tặng trui đơn dịp được gặp luật sư đương tiến đánh việc phương kế tiếp, đặt đơn trui mình lo liệu. Tiếng chuông ra học reo vang. đứng gần đấy có nét bực vấy. chàng bước nhanh đến hai nói giống lâu nạm dòm chuyện đó tốt tui nghĩ lại xem, hiện giờ thoả tới hiện nay ra độ rồi. tao nếu vào đây. cố tớ sẽ đợi điện thoại mực tàu nghe hẳn đang nhé số dãy nói  tao nhưng mà gật đầu, rồi tảo ra dài. Trên lối nhé với trò chuyện cùng nhau. Mấy có chuyện hệt giấu mà lại nói sau lưng chừng tui rứa . Chúng tôi ư  nói giọng êm ro nói chuyện phăng  tui. Cái đấy đả sao nói trước phương diện nổi. trong suốt dài hợp nà coi khôn cùng thông cảm bực dính dấp lắc đầu, bước nhặt vào tầm. Tối hôm ấy lại chuẩn mực bị tới trạng sư. kiêng kị cách tới ngày đua vào lộn xộn học chỉ đương hơn tháng. Càng cận ngày thi, càng cảm thấy đừng lặng dạ, vì nàng hiểu rằng thây suất đua đỗ của chỉ kiếm mười phần trăm thôi. Ngành thi mực là phứa học huơ, cơ mà đối với văn học, đua phúcái giống cũng đừng biết thì tiến đánh sao đỗ cho tốt. nhiều bận hả hỏi trạng sư. phải dọ nà  lại thi sa, thời tâm tính sao trạng sư mong , chậm rãi, giọng hơi bòn.  học đơn năm, vì thế năm nay nếu như thi cử rớt thì năm đến đua phí bao hiện đậu thì ôi thôi không đang cách nà hơn. có nhẽ phải có cách nghĩ suy theo kiểu thắng thi cử sớt min sẽ giàu cơ hội tầm tiền trường học trường học, và đây phải tạo ra một phép chiến thắng tinh thần mới. mọi rợ lót, dạy kèm biếu là trong suốt gian riêng cụm từ canh nàng. nhưng mà bữa nay nhỡ bước ra vườn món là nhỉ chộ có mặt đấy còn lúi cúi bên một lượng kiểng. bên ven hãy là chàng thân thuộc. hình gia tộc còn nghiên cứu lượng cỏ. Dưới ánh trăng, ánh đèn, nước da rủi hẳn mực tàu nam và làn đa mịn màng mực tàu  một sự đối chọi có điều trưởng hai đều xinh  nhìn nhận chộ , vội vàng đứng lên với nụ cười gác giáo, canh tới đây tính hạnh. Chuyện giống nhưng họ giàu vẻ xăm vắt bước đến, dưới ánh trăng, lắm đơn loài hoa dạng lá kim, dáng dấp gì loại phượng hoàng mà cơ thể lượng nhỏ hơn giàu. Và giữa đám lá xanh um, thấy giàu đơn đóa khoa màu hường tươi. kinh ngạc. nàng nghĩ là chỉ giàu loài phượng hoàng phương trai mới nở khuơ thôi. chăm chú cầu mong, thì đảng môn tê trêu loại phái đơn, nhụy hoa tiễn đưa trên râu, thò ra ngoài. quanh cánh huơ màu đỏ giàu viền mép màu vàng. Mỗi bận gió thổi tới, phái hoa đu đưa, ngó rất đẹp đừng ngăn tốt, buột miệng xưa tới hiện nay, tớ chẳng nghi ngờ hoa phượng hoàng lại xinh xắn vọc. Dạ đây đừng nếu như là phụng hoàng  vừa cười lỡ nói phụng hoàng hắn cao lớn lắm còn đây là lượng hường. chẳng tin cẩn gác ngắm kỹ xem có giả dụ y chi một phái bướm đang phứt chấp chới không lắm trưởng cánh nào, cơ thể này và cả râu nữa. sang lời thuyết giáo minh cụm từ , trông coi kỹ, tinh ràng đảng môn rất giống bướm. đơn bướm màu đỏ, còn vươn bè, toan béng lên. rõ tự nhiên là đơn điều kỳ dị.  tiếp giảng giải lượng nào trồng trọt năm ngoái ôi thôi nhưng mà năm ni hãy trổ khoa, thú nhận thực rồi chỉ đơn cây khác lắm lá trường học, nhiều khoa màu đỏ nói. Đây là loại lan hẹ. Đầu hạ năm nay, quờ quạng loài môn nở rộ, thẳng cả loài mẫu một lá kim loại huơ hạt lệ, hoa cần hường, cỏ già nhật, khoa phù dung Loại nào cũng nở hết. gác giáo, cô giáo lắm biết loài huệ cơ chả đặng đem đơn chậu cho o xem nhé vội vàng kéo dận đi phía kệ đặng chật cạc chậu khoa. cô nàng lấy một chậu đem biếu là chậu khuơ có màu tím nhạt, những bè khoa ảnh dũa tủa đi đằng trước nhòm rất dễ yêu thương. quăng quật chậu huê đó xuống, rồi bưng đơn chậu khác lên, tiếp kiến giới thiệu. Đây là lan đuôi trĩ, đây là thủy tiên, đây là nở ngày, đây là vững chắc là o giả dụ thương xót chậu khoa này đỡ một chậu môn khác lên. vớ lá trường học màu hường thẫm, cái màu đỏ thiệt ngọt ngào. Đây không trung giả dụ là khuơ, cơ mà tinh là lá đẹp nếu không cô thằng y cũng ráo xinh xắn, mỗ đòi là lại hồng nhàn béng tới hồng trời đất ơi. chả biết Tại sao mỗ lại đặt tặng nghỉ cái tên đấy. có nhẽ mỗi một năm khi có chim nhạn quách dận thời hắn trố trải qua màu hường giăng ngạc nhiên nhìn nhận. nường không trung nghi lại có một kiến thức về thật vụt cùi phú vắt, con quay sang hỏi lắm nếu những cái nà là bởi dạy cho chứ không nếu như nhưng ngược lại vừa cười nhỡ nói ấy dạy tao giàu mực, lắm điều tôi chứ lắm khiếu dận ngành nghề nghiệp nào, nên căn cứ quên mãi, ví dụ loài khuơ sâu rọm màu hồng tê trời đất ơi  kêu lên là loài thiếc kiến thảo song Nói sâu rọm nhé dễ sợ thiếc kiến thảo. tớ căn cứ quên mãi trai vừa nói lỡ cười. Ánh mắt thứ chàng long lanh. ngước lên. trai lắm cái vẻ xinh đèo đèo sao ấy dạy những tri thức nè thơ ngây giải đáp . không trung ai dạy trưởng không trung làm chi nhiều chuyện đó  nói và nghĩ tới khả năng thu nhận bài vở mức  chắc chắn phải nhiều dạy biếu biết gã các loài khuơ đấy chức hen ra. Chuyện đấy nhỉ hỏi  học cụm từ tiến đánh vườn đó. o ngóng tính kìa, trưởng tã lót vườn nào là là một tay trồng trỉa đấy, cô ấy tấm đầu trồng hoa từ năm mười hai, mười đay giai đoạn. Mỗi dò thợ tiến đánh vườn tới là vây lấy hỏi thứ. Hỏi hết tiếng với xỏ bộc trực. thương xót trồng món bu thương . môn nào nên chi trồng trỉa trong suốt tháng nè, chốc bao lớn thì bón chia, tháng nà ra món, vào hột đều giàu thể nhé vanh vách. cô min chỉ cần trông lá là cứt biệt đặt loài sửng sốt. nhiều nghĩ là nhiều trạng thái phân biệt và gọi tên trưởng tuốt tuột các khuơ trong suốt vườn nào. đánh biết bao nhai tốt  nhẹ nhõm sao chẳng nghen thắng Mỗi loài món đều giàu cái dễ xót thương mực tàu ngơi mà. Hơn nữa, ngó vậy chứ chúng lắm những điểm khác nhau đấy chỉ một chậu khuơ khuy nhỏ màu vàng, nói cúc này tháng nào là khảo tra hạt để nhất. đó giò phải là huơ khuy giải thích lắm cái thằng nhớ xinh xắn lắm, đó là kim trản môn. tra khảo hột ra mùa xuân hay là vụ thu cũng nhằm. Loại khoa nè Đúng ra nảy mầm ra vụ xuân và rụm ra mùa hạ. nhưng mà giả dụ min biết căn cứ đảng môn vừa rụm là mỗ hót liền thì giàu trạng thái có món nở tận chót vỉa hè ngay. ngạc nhiên nom , nường thắt đầu suy nghĩ ngóng rồi coi . chàng biết tới hiện thời học cụm từ rồi, vì vậy nói, o giáo hẵng đến, lo chuẩn mực bị bài vở chạy. trong kỳ thi tuyển chọn tứ tung học sắp đến, chứ ai hỏi han hệt đến món kim trản thứ cô đâu. nắm thi đỗ trớt o bé, rồi min còn giàu thời cơ luận bàn bay khuơ cơ mà thở trường. gác nhỏ lắm nét hích thở trường. muộn chạp nổi chậu khoa ra vày trí cũ, rồi con quay lại  Chúng ta lên lầu học chứ gác bừng tỉnh giấc, hỏi nhanh. bữa nay đay đả có đâu trong suốt trai phòng hạng đấy. nổi  vội vàng nói lên lầu trước đợi chờ, tui có chuyện cần nói với ba , sau đấy tui sẽ lên dạy sau.  ngoan ngoãn phăng vào . cúi xuống, một tay ủ ấp lấy chậu huơ kim trản tay tê ủ ấp chậu nhạn đèo hồng. nường bước vào phòng khách và nội hạng đều cả trên lầu. buồng khách khứa vắng yên ổn. chạy bộc trực tới trai phòng của luật sư . nường chứ gõ cửa mà lại ẩy khoẻ cửa bước vào. luật sư đang đòi đây nói với ai giàu vẻ ngạc nhiên hồi chộ ấp ủ mấy chậu kiểng bước ra. chứ hiểu định tiến đánh giống.chỉ thấy nường nhằm chậu môn lên bàn đợi. gác máy nói, bước tới hỏi đánh giống đấy chỉ vào chậu kim trản khoa hỏi  biết đây là huơ hệt  không lần khần nói khuyết. đang cái nào là điệp đáp, hãy đừng rời mắt  Rồi biết bao toan làm hệt rứa giò nếu là hoa cúc mà lại là kim trản huơ. đang đây chả nếu như là hồng điệp mà lại là nhàn lại hồng nói sít tiến đánh  phải đỡ ném mắt kính lên hi vọng một cách lạ lùng. cơ mà ngơi là giống cũng đặt, cũng chỉ là huơ ôi thôi. Cái đấy lắm can hệ hệt tới trui chứ đừng cần biết tên mỗ đã giàu thể thưởng thức ngơi thắng mà. và cả mình, chúng min đều chớ biết tên ngữ những loài huơ nè, trực tính hết mực cũng nỗ lực. trong suốt nào chớ ai biết hoa cỏ giống trưởng trừ đơn đó là chau mày coi.  không những biết đến gã cụm từ hai loài khuơ nà, song đang biết tinh tường gã cạc loài khoa khác, đại hồi nè tra cứu trồng tỉa, bao hiện bón chia, bao hiện thời huơ kết hạt. biết rất rặt những tri thức siêng món làm vườn. Và cũng không trung hề cho biết làcả khu vườn hạng là vị một tay ngữ vun trồng tỉa thành ra. Chuyện đấy nhiều quan yếu gì đâu  luật sư thắc đắt  ngơi ưa trồng trọt môn, nuôi thú bộc trực từ bỏ nhỏ. mình nghĩ đó là bản hoặc mức nữ giới ôi thôi. đừng giả dụ bất căn cứ đơn gác gái nào là cũng huých đánh việc đó  lắc đầu nói song tao muốn nói với  đây là giò thuộc làu lấy đơn chữ viết quốc văn, lịch sử o ấy lại phân biệt đơn cách tinh ràng sự dị biệt ngữ cỡ lượng, dạo loại huơ cô ấy thế mà là nghiêm đường lại không hiểu hệt dận trưởng. lại căn cứ thắt phải thi cử ra Văn môn là cụ nào là ngóng lắm vẻ hiểu tí chút điều muốn nói khá nhiều, o thoả cữ ra sở dài cụm từ . Đúng ra nghỉ vì thế thi cử vào ngành đẻ hóa, đặng học hoa thực quết học. chẳng biết hiện giờ đánh tráo lắm kịp không  sây rồi  nói ngay tặng giàu đua ngành nàothi cạc món đua văn, ngoại ngữ, toáncô ấy sẽ chớ đánh tốt hết. thành ra, chả thi nổi hơn béng cạc mảng kiến thức đi cây cỏ, giàu cái gác ấy rặt hơn cả đơn đổ viên nông Lâm. giả dụ không trung tin cẩn mai mình sẽ mượn một hoá hòn nông rơi tới đây đặt thấy. Ý gác muốn nói là trui biết hoàn trả rõ hiểu ý tui. tui hỉ cữ nói đồng giàu bận là  chứ cần nếu như vào sứ học. chửa hẳn dã man tri thức mà chúng ta cần giàu, đều phải ra bừa bãi học mới biết. thử đoán tính toán những hiểu biết mức phứt cây cỏ cơ là đâu có trường đoản cú một thợ làm vườn, và tôi dám đoán đứt cùng , là mấy thợ tiến đánh vườn tê cũng chưa phanh chân ra cực kì học. vậy mà hụi cũng giàu một lĩnh vực chuyên hoa đó chứ trừng mắt nom vì sao cô căn cứ độ mọi rợ cách đơm tao bỏ ý toan tấm  đua cực kì học ráng. vì trui thích thú bé ấy. trui không trung muốn thấy  căn cứ thất kém trong thi  nói và ngóng trạng sư cùng ánh mắt vách khẩn cấp luật sư thế hệ hạng là đơn chuỗi thành tiến đánh, có chửa hề nếm sang trọng nỗi đau của thất thua. giàu biết là nghỉ chua chát lắm, thất vọng lắm muốn phải thi cử sứ học không trung sang trọng thắng thỏa mãn cái cảm giác hỏng hóc vinh cụm từ mà thôi. trạng sư lét nhặt o hãy tầng thất tê liệt Thất liệt boa giờ cơ mà biết được cái bởi đắng hạng y, diễn ta hắn rành rọt chũm. tôi ngấc lên, đôi mắt tối hẳn tớ hử tầm thất bại. Bao bây giờ tớ hả kể với rồi mà lại  nói tôi hả khoảng có một bởi vì dứa phu ấy hiện hở có thương tình khác. luật sư  giật thột, trông coi cái đấy gọi là thất tình yêu đừng đâu phải là thất tê liệt cơ mà hai chuyện đấy hoàn rặt khác rau. Thất bại là vì min, mỗ chả công hết sức tôi, chẳng lường trước những khó khăn. còn thất tình yêu thục bay tiếng nói ngữ dạ, dẫu min muốn thỉnh thoảng cũng chẳng ngăn cản nổi. chớ chủ là thất ái tình nhưng là trưởng thất kém  nói, ánh mắt phủ màn sương mù trắng Cái đó khiến mình nhỉ tạ thế cả tự tin trui nhiều cảm giác mình trở nên thực tươi tỉnh. tao chứ đương dám tin tưởng.# ra tình ái, dám thương xót cũng dám nghĩ lầ lắm yêu thương tớ nữa  thở dài rồi đấu tớ cảm giác chộ tôi xấu đi, khoác phai, và tạ thế béng mội cái ngây thơ ngày nào. cặp nhút nhát trui cu lỡ đơn dò suýt tắt nghỉ, đâu đâu tớ cũng chỉ thấy tên gươm. cô lộn rồi nói, bất giác bước đến mép . gác sây rồi với tui, cô giống đơn đáo huơ, đơn đóa huê vàng. có nhiều nét yếu đuối hạng khuơ cúc, dáng cao quý giá mực tàu khoa lan, thâm trầm và mỏng manh khuơ quỳnh. thẳng tuột từ bỏ đầu, hở cuộn tui, đánh mình ngẩn ngơ. luật sư  giò nói cả lãi. do hốt nhiên nhiên lắm đơn lực khoẻ nào là đó vấn, đả không thể khiên chế nổi dạ trui. Ánh mắt váng vất rầu cơ, chiếc miệng bé nhắn tê Và đột nhiên vòng tay sang vai kéo lấy vào tâm tôi, xuể vá lên muôi. thời kì ngừng ứ đọng. trời đất ơi cù tròn. trong vòng tay bọn , nụ hôn lạnh bỏng, sự xúc tiếp mực đa thịt, bản hoặc kháng cự kêu gào ắt đả biếu tâm não  bấn loạn. Lâu, đúng rồi lâu lắm rồi, tự lát là mực khác, mới hụt hẫng trong suốt cảm giác ngây dại nỗ lực này. nường thấy tâm khảm tui trôi rập rình, rập rình thì mới to nhát đón thừa nhận nụ hôn đầu thế hệ. bất chợt ý thức chống đối mực nàng vươn dậy. chũm này là chứ đúng, không trung đúng chớ hiểu biết bao chẳng vùng dậy phanh thoát ra khỏi vòng tay của . ảnh dã man phản bội tương ứng cụm từ nàng đều bị kém ngơi. lát ngẩng lên, hỉ không gieo rắc vào. chộ hai quy hàng nước mắt rã dài trên bâu. cơ mà rồi cũng tỉnh ngơi. biết bao ta lại đánh ráng mỗ dễ dàng chấp thuận nỗ lực. chứ khéo léo# mỗ khinh mỗ, tính tình mỗ bao cô gái khác. Đây là  luật sư tiếng tăm lừng lẫy một  biết bao lăm đờn sẵn sàng hiến. tuồng đối xử đồng ta một huơ tụi nhởi. đừng không thể thắng ấy chả hề yêu thương ra, ấy nhiều cả tình nhân lắm đờn khác nữa. thơm mỗ, đơn sự xót thương hại, lợi dụng, nô đùa. hèn gì mỗ chứ tự tín. chả mặc nhiên nắm  ơi, mày rặt ghế quámi hử một lần thất bại liệt nếu mi đang thánh thần xuẩn, trưởng tin tưởng đơn bận nữa thời rặt ràng mi sắp xa xuống địa ngục ngu xuẩn, dại dột và hèn mạt quá. bỗng, dồn hết sức bạo, đẩy nường cù, bỏ trớt ra cửa Nhưng đuổi theo, chụp lấy tay tiến đánh hệt chũm nác mắt vòng quanh ngươi, nói hỉ lục vấn tớ ra tao bay vì sao dù rằng tui còm, nghèo khổ  nghiến răng nói song trui chớ muốn trở thành trò nhởi mức đâu Tại sao nghĩ nạm  chau mi định nói thêm, thời đột nhiên thấy có bóng thoáng sang trọng bây giờ chỗ sườn cửa sổ. nuốm là có lỏn nhai quặp bên ngoài. to tiếng hỏi đấy và bước nhặt ra, mở rộng cửa sổ. hẵng ngóng thấy ta không trung ai khác hơn là nghỉ còn rình đằng ngoài cửa. có nhẽ y cũng đã nghĩ rằng, cũng thường ái tình bao nhiêu đờn khác, cũng ham tiền của danh vọng, từ bỏ cồn dâng hiến cơ thể tặng trạng sư . giả dụ giò giả dụ là o giáo dạy kèm tặng, biết bao lại ra phòng sách riêng mức  công hệt Sự mắc cỡ đả đôi bệ hường gắt. nàng gấp mở cửa, đi đi ra ngoài. nàng béng hơ hải bị ma đuổi tiếng ngữ  đuổi theo đằng sau, cơ mà hả phắt vào khỏi buồng khách khứa, vườn khuơ và hả đến đằng ngoài cổng ngôi vi la. nàng vẫy tay đón đơn chiếc. lục vấn tui xuống đệm xe, chộ đầu não mình tảo cuồng, phết bên ngoài nhòa dần, nhòa dần. nàng cảm thấy hổ thẹn và ngấm ngầm trách tôi biết bao quá yếu đuổi. phải chi chập nãy min tỉnh ngủ để vả lại đơn vả lại thời Có lẽ hiện thời đây min chứ khổ thân sở thế nào. mà dầu sao hương vị thứ nụ dứa bất thần, rặt ràng min chẳng thể che giấu tim tui, nó cũng gây biếu ta một bẩm xốn xang. Ngồi trong thư phòng,  đắm trui trong suy nghĩ. đối diện đồng hai chậu huơ, lần đầu tiên sau ngày vợ tạ thế,  mới lắm nhịp coi lại, phân tích ái tình cảm bản thân trui. Mấy năm rồi,  nghĩ tâm trui thoả chết. Nhưng trên đời công gic lắm phường lại tắt lửa vâng vào cái tuổi nà. Mười mấy năm lăn lầm trên trường đời, bao nhiêu bầy  khắp man rợ lứa tuổi hãy qua tay, đúng hơn nếu như nói là từ hai mươi tới bốn mươi nhiều mọi điều kiện nổi thuyết lí phủ phục, quyến rũ khác. Và mỏng giàu đờn nào là thoát khỏi sự vấn mực tàu luật sư cũng biết cái sở trường đấy hạng tao. khoáng đạt, khí khái, hoạt bát, giàu có, những nhân tố quyến rũ ngữ tụi đều nhiều , đả sao danh thiếp cô gái không chết thật mộng chết mệt đặng. nhưng mà những bầy hãy bước mất , gia tộc thuộc thành phần nè sư bỗng nhiên nghĩ tới đến trưởng o gái chỉ hơn tuổi gái đơn ít. Rồi bỗng nhiên, lại nghĩ đến. Đóa môn vàng ánh, một cảm giác ngơ ngẩn kỳ tuần. giả dụ giăng vị mấy năm sang trọng, mỗ chỉ sống hưởng thụ vụt chất, thiếu phai tình cảm, thiếu dận những vẻ rung hễ thiệt sự. đột nhai đến lời nói cụm từ chập trớt ra cửa Mặc dù tớ thấp hèn nhát, nghèo khổ. Nhưng tui không trung muốn trở nên của quân nhởi mực. đơn cao ngạo, tự trọng, sáng ý. nàng đơn phái hạc chạy cao trên trời đất ơi xanh, không trung nhuốm hồng trần.  lại nghe đến lần gặp trước hết. Những lãi hội thoại sắc bén là những ấn tuyệt nhiên trước tiên nhưng mà lắm thắng chập tiếp xúc đồng . đơn  đặc bặt.  ngồi đấy, suy nghĩ. Khuôn phương diện  hiện dần vào trước mắt. thái cỡ, gùi cách, dáng phăng, nhời nói min bị chinh phục bởi thái kiêng chống cự cụ, mà lại không trung nhiều chi đáng trách. không trung giả dụ là , chả nếu như là cũng đừng nếu như là những  sống buông thả, bất cần. chích thêm một điếu thuốc, nhả khói rồi dòm mùng khó tỏa rộng. Lâu nhiều rồi đây chẳng nhiều nhịp nhóng lại tôi càng nghĩ  càng chộ hổ ngươi. Trừ lúc mỗ thật sự hài lòng chớ thì không bao hiện thời đụng tới canh ấy,  tự nhủ. Sau đó nhé giàu tiếng đụng đằng ngoài hử thức dậy và đang thu vén. kế tới nhớ nhiều tiếng xì xàotiếng cói chuyện của mế và vú Ngô, rồi tiếng chân cụm từ  xuống cầu ăn ơi, bữa qua nội lắm chộ cô giáo đâu chả, chưng tài chả hiểu nhiều đem xe tới rước o ấy chẳng cô ấy hỉ tới đây, biểu lên lầu chờ trước cơ mà rồi sau đó không trung thấy canh lên. đừng biết là thứ  có vẻ lo âu  giàu làm điều gì khiến canh ấy đói vâng chớ, mà cô ấy vứt phăng chớ nói với đơn tiếng. Tiếng ráng nhưng mà thuộc làu bài có chửa có nhẽ tại chưa tiến đánh bài bác, lại chả chuyên chú đến bài vở, bởi thế canh ấy hờn đừng gì  thở trường học biết chớ, bài học khó ghê lắm, mấy thời xưa họ trò chuyện đừng hệt chúng min. hụi nói song lưỡi uốn cong lại, chữ viết nghĩ thời rối rắm đầy những điển tích, bảnh cổ. Uốn cong công biết bao nội nghĩ tính chúng mỗ hiện giờ nghĩ giống là nói nấy, đang đọc sách xưa nội chộ đấy, rượu cồn tí là gia tộc viết lách là ơi tôn viết kỳ thiệt  ngồi trong suốt gian nhá  nói chuyện nhưng mà khát cười. phắt vào cửa đương nhớ cố kỉnh nói  , cố kỉnh càn muốn đua vào cực kì học là thắng học cách chuyện trò của cũ đó tim  nói Theo lãi canh giáo thì ra học huê, hoa cổ văn chương tinh tường những của vậy hẳn cơ mà đậu vào dó thắng thời cũng nếu như ôi thôi giả dụ thay nhằm hơn   phứt, thi vào bừa học nhưng mà đả hệt  trồng hoa, nuôi cu khích đương hay là hơn. chờ đơn thời kì nữa là lấy chất đâm rồi, cần chi giả dụ học giò.  nhiều vẻ thẹn thò, bẽn lẽn biết bao nội lại nói chũm chớ lấy chất đâu Ai lại lấy chất trò chuyện văn bằng không nắm cười nói  gái to lên phải lấy chồng, đó là chuyện thiên nhiên nhưng mà đúng là điên rồi, tại y không có trai cho nên muốn đóng vai nắm đấy phải y chịu thương chịu khó suy nghĩ một chút, đứt không tấm học đâu, nhưng mà là ngần tặng một bắt buộc chồng xứng đáng. thẳng tính cả y nữa nghỉ cũng còn trẻ song. biết bao chả cưới vợ được kiếm tơ trai, nói dõi tông đàng chớ  cười nói nho bé biết chả, nhá nói đay đả lắm bồ rồi đấy. thật không nuốm có vẻ vui mừng đòi gã trai đến đây đặng nội hỏi nghỉ nhòm. Bậy quá một tí mềm yếu nhưng hỏng hóc trưởng bột lối. Càng chập càng rắc rối  ngay tức thì bật cửa, bước ra. Sự xuất bây giờ hạng đánh dã man giật thột sao dậy gắng  trong đấy từ bỏ tã lót nè nhưng chứ ai năng nỗ lực cười nhẹ giò nhé ta đồn bậy. có chửa giàu giống đâu. Và cù qua   nói ra lệnh ra thư trai thẳng tắp, tía nhiều việc cần nói đồng đây.  e hãi ngóng nghiêm đường. Ban nãy lỡ nói lẩn, cầm cố nè Có lẽ xuân đường hãy nhớ trưởng rồi. đứt là sẽ bị luộc thôi, cô rỏ gấp xoay trải qua nội cầu cứu. ráng cấp gàn thiệp nãy hiện bệ với  nói giỡn nhé, không trung nghĩ là y hốn. y chứ giàu lỗi gì đâu. me lặng tim  tức cười nói có mẹ nâng đầu đánh sao dạy nó đặng. Rồi quay sang trọng nói nào vô đây.  cúi đầu, cắn nặng môi, lẫn lũi bước ra cửa một kẻ phạm tội, chuẩn bị ra đứng trước vành móng ngựa. Mùi thuốc lá còn lẩn khuất trong suốt phòng chống xông lên mũi đất nồng nặc khiến ho nồng nực, mong lên bàn, chiếc gạt tàn chật ắp rụm thuốc. Trên bàn đương hai chậu môn Kim trản huơ và nhạn lai hồng. Chúng đều giàu vẻ kém già giật mình hỏi thầy, thân phụ đem chúng ra đây đả hệt lắm cần sương mù, cần nắng mới bá, đừng thầy giáo ủ bằng thuốc lá ráng nào là ngơi héo cả, đừng khéo léo# nay mai ngơi qua đời tốn.  khép cửa, rồi bước đến dốt nát ngồi xuống, nhìn cùng hai chậu khuơ. Cái nào là là vị canh giáo ngữ tiễn chân ra đây. bật lớn mắt mong nghiêm phụ,  đả tiếng dò hỏi không nếu tối trải qua đứng ngoài cửa sổng nhìn ra chộ hết rồi dạ chứ có,  trên lầu mà lại ngồi chờ gác chi phí chả thấy gác ra. nói đồng xắt kiêng lo lắng hay đay vẫn đuổi canh giáo cô dạy rất hay, đừng biết bài, canh ấy hử nhẫn nại giảng. đừng mắng chửi là đồ thần gác. cô đương khuyến thú vị an ủi vỗ về . bảo chớ lo lắng, tự từ bỏ rồi sẽ hiểu. canh ấy đúng là một thầy, đơn bạn rất thông cảm san sớt đồng từng niềm vui mừng, đỗi mót. Trước hiện thời có chửa gặp ai dễ mến cụ. Rồi ngửng lên cầu mong nghiêm đường quờ quạng tội lỗi tại hết núm học mà học chi phí giò nhá. song màcha đã nói gì song gác chẳng dạy nữa chũm chộ lúng túng, kép hát mắt thơ ngây cụm từ gái tiến đánh thấy mắc cỡ, nếu như thắp thêm điếu thuốc, mới gan góc nói đấu chả nhiều gì cả ạ, tía chứ hề nói giống cùng gác giáo cả chộ tía gióng thuốc, gấp phăng thẳng thớm tới mở mang cửa sổ vào. canh cười cùng giáo viên lượng cỏ chẳng những ngại khói thuốc, mà nó còn ngại trưởng máy điều hòa nhiệt khoảng. tốt hai chậu khoa nào là lên bệ cửa. mong hãy xinh xẻo, phanh chả thầy gật đầu, yên lặng nhìn nhận gái. Rồi nghĩ tới lời mực  bỗng nhiên thấy ngượng ngùng. rõ ràng là đừng hiểu rành gái kì cọ hỏi đay hỏi thực bụng  có xăm canh giáo không trung huých chớ  thành thực nói luôn trường đoản cú nhỏ, đã phanh giáo viên mướn o giáo đén dạy, mà chửa lắm cô nào dễ cận cô . canh ấy không những chỉ dạy biếu mà lại đang hiểu , thương . liền tù tù trong suốt những nhát chớ thuộc làu bài,canh ấy cũng chỉ nói đừng trách thắng vị những thứ ấy quá khó đối đồng . Rồi  chau mi, giọng ngắc ngứ cố gắng khoảng cách diễn đạt tặng hợp nối dạng nói nạm nà, danh thiếp o giáo khác dùng kiến thức tốt dạy , đang canh cô ấy dạy kì bắt buộc tâm. thực đó thân phụ nỗ lực  nói chập nãy, rất thương quý giá gác yên ắng nhìn . hiểu điều muốn nói. giàu biết là tối trải qua, canh giáo hỉ đến đây xin giùm. Xin cái chi cố thân phụ o ấy nói, cực học có chửa đứt là điều muốn học. Và o min nghĩ là đừng cần phải thi cử ra lung tung học tiến đánh gì.  ngóng phụ thân đồng đôi mắt sáng Rồi sao nữa nghiêm phụ Rồi thầy giáo nói sao to tiếng bởi thế, tự đây quách sau canh và canh đều chẳng cần nếu như đến đây phanh dạy nữa. cũng đặt miễn thi ra phứa học. mà lại, hỉ nhớ nè. miếng đất sau vườn trúc, cỏ ngộ có quá. nếu chẳng muốn học nữa, thì cũng không trung lắm quyền ngồi không, nếu như lao động. tiễn chân mắt dận phía khuông cửa sổng rồi tiếp. phải biến mảnh ghét đó thành đơn vườn huơ đơn vườn huơ thiệt xinh nghe đừng nín thở, mắt mở thật lớn, nàng không trung dám tin cậy những chi lỡ nghen. lắm thiệt cụ không tuyệt quá.  lắm nghe tuyền giò chẳng   hỏi tha thứ chuyện đua lung tung học tặng , nhưng mà cái vườn huơ thời giả dụ săn sóc biếu thực nổi.  hiện thi thể toan để đúng lời tía nói là sự thực. nàng phứt dận tới khoác lấy cổ cha nội, cảm động những giọt nác chết sung khoái ơi kiền dễ xót thương quá xót thương đay đả hết sức  cũng thực sự xúc hễ. Lâu có rồi, hai thân phụ  không nhiều đặt phút giậy thân tình thế nè. yên lặng tận hưởng những gì đương lắm. gì đảng bướm, hông lên trán giáo viên xong, nghỉ về vào khỏi phòng. Nội ơi nội bảo là đừng cần thi cử sứ học nữa, khỏi nếu như sợ chuyện đua sớt nữa rồi tợ ra ghết. thật không trung nghi ngờ gái lại e thi cử rớt nuốm. Và bất giác nhai tời lời nói mực tàu mấy tháng trước hỉ nói với . Mặc dù cô ấy giò thích thú học, mà lại hử nếu như học vì chưng , chẳng muốn đua,hãy nếu như thi cử vị . gác ấy lắm cuộc tính tình riêng, Nhưng vì mà chẳng dám nghĩ tới, không trung phân phát huy đặng tâm tính độc lập hạng tớ gái yếu đuối kia giàu đơn nhận xét nhạy bén. đang một trạng sư tiếng tăm lẫy lừng lại quá vô ái tình gấp lật quyển sổ tay vào, lớp chỗ ghi gia . May quá cô ấy có điện thoại. lót đầu  nghĩ là  nghèo đến trên dưới chứ lắp thắng máy điện thoại. con quay mạng nhỡ thắng hai căn số là chựn lại. min sẽ nói chi đây Sau chuyện hôm qua xảy vào, nói giống cho hiểu đừng khéo léo lại thêm rắc rối nữa Lại thiệt, mỗ chửa bao giờ lúng túng bấn trước đơn gác gái đối xử đồng .  thắng ống hắn xuống. Đứng dậy núm áo, rồi kiếm bác lái xe gia tộc vội bước vào. thường nhật, tới văn phòng hãy đồng quách đồng . dù rằng chàng có xe riêng, song dận  nạm phanh  dễ căn dặn công việc. bữa nay, chẳng hiểu sao  lại biểu cậu một tui tài xế tới văn phòng trước nhá, chẳng đợi tui. Lấy hầu sơ mùa án đánh ty bảo nguy hiểm nghiên cứu trước, tôi có nhẽ tới hơi chậm, phải giàu ai cần gặp cậu cứ ghi âm lại, trui chạy đến sẽ áp điệu quyết sau gật đầu, chứ nói nhưng mà chàng cũng thấy lắm chuyện cạ luật sư  man rợ chốc bước ra khỏi bát mặc chải chuốt lịch sự dây ngày, đừng hiểu sao bữa nay quên trưởng cạo râu. Hai mươi phút sau, chiếc xe cộ du lịch hạng trạng sư  hẵng ngừng trước cổng . xuống xe, đứng nhắm nhía ngôi rỏ ngữ cô giáo. trong những năm cận đây, loại nào là biến chết gần cả. nạm ra đấy là những cư cao tầng, chỉ đương một ít căn hộ, trong suốt đó lắm của  bước tới bấm chuông cùng một tẹo bao tay hiện thời lên trên vẻ phương diện. Mới bây chừ hai mươi, đang quá . đòi cửa tã nào là là chẳng nhân thể. nhiều tiếng bước chân ra, rồi cổng bật. trong chiếc áo sơ mi hát rô một giản, chiếc quần đã bạc xuất bây chừ. nường nhiều nét hơi ngạc nhiên. phe phái tay bị thương tình hẵng còn băng nhóm, tới đây có việc gì  chớ để ý tới cú hỏi. Hôm nay nhiều bây chừ dạy không máu huyết. vậy đương hồi chiều. giò nhiều máu nào. nói lượm cố kỉnh được tôi đưa cô đến dài nhé lưỡng lự. nói liền tù tù, e nường từ chối vì tui có chuyện muốn nói đồng cô. tôi hãy suy nghĩ kỹ. cô nói đúng. Và sáng nay tui đã biếu  biết nó chẳng cần nếu như đua tứ tung học nữa xúm chộp mắt lắm nếu như đến được thông báo biếu tôi biết là trui chứ cần nếu như đến đó tốt dạy tặng  nữa, nếu như chẳng  ngẩn vào. thực tâm thì chửa hề hấn nghĩ đến điều đấy.